I was reincarnated as a minor character in an erotic game, but I never expected to be doted on by the main heroines!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

43 4801

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

(Đang ra)

Tôi đã trở thành phụ tá trong một tiểu thuyết lãng mạn giả tưởng

galaseomandeunbae (갈아서만든배)

Họ nói rằng tôi chỉ cần đi theo một người. Nhưng người đó hóa ra lại là người mạnh nhất thế giới.

1 1

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

(Đang ra)

Cái kết duy nhất dành cho tên Bá tước Lợn phản diện là sự hủy diệt

bansukgoguma (반숙고구마)

"Đây không phải là cái kết tôi mong muốn!" Cuốn tiểu thuyết yêu thích của tôi đã được chuyển thể thành game trực tuyến. Thật như một giấc mơ thành hiện thực khi thấy những nhân vật yêu thích của mình

1 2

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

(Đang ra)

Tôi không phải là nhà khoa học điên trong ngục tối

geulsseuneunbara (글쓰는바라)

"Im đi! Nhân danh công lý, tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu!!" . . . Này, chết tiệt! Ai đó cứu tôi với!!

1 0

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

171 4388

Tập 01 - Chương 35: Một trận chiến đã được bắt đầu (love is war)

Mọi chuyện chỉ xảy ra trong chớp mắt.

Môi của Himari-san đã chạm vào môi tôi rồi!!!!!!!

Môi của senpai... mềm mại vãi cả lồng!

Himari-san nhận ra tình huống này ngay, vội vàng rời khỏi người tôi.

“X-Xin lỗi... tại chị ngã...”

“... K-Không... nếu chị nói thế thì là tại em...”

Rồi cả hai im lặng.

Trời đất quỷ thần ơi...

Tôi đây mà lại có được nụ hôn đầu trước cả mấy nữ chính kia nữa á!?

Himari-san đỏ mặt, ghé sát tai tôi rồi thì thầm:

“Nụ hôn đầu... của chị đấy... nên, ừm... em phải chịu trách nhiệm nhé...”

“!?”

Chịu trách nhiệm? Trời ơi, em chịu trách nhiệm kiểu gì bây giờ!?

“Cả hai đang thì thầm gì đó?”

Asuka-senpai nhướn người lên, lườm chúng tôi.

Phải tìm cách chữa cháy ngay thôi...

“À, vừa lúc nãy tớ với Sasao-kun hứa là sẽ hẹn hò với nhau đấy.”

“... Hả?”

CÁI GÌIIIIIII!?

Sao tự dưng chị ấy phang ngay vào mặt chúng tôi cái lời nói bịp bợm này thế!?

“Sasao-kun... chuyện vừa nãy... là thật hả?”

“Dĩ nhiên là không! Đột nhiên hứa hẹn gì chứ, không có chuyện đó đâu senpai!!”

Mà khoan, Asuka-senpai... mắt chị ấy long lanh như sắp khóc rồi kia kìa?

“Thật là quá đáng... Đàn ông đã nói là không nuốt lời cơ mà, vậy mà tại sao em còn định lừa dối chị như thế cơ chứ?”

“Chị đang nói lung tung gì thế hả, Himari-san!?”

“Oi... em...”

Asuka-senpai giọng trầm xuống, lườm tôi đầy đe dọa.

Thôi tiêu rồi, cái này không phải là một cảnh drama bình thường nữa đâu...

Rồi chị ấy túm lấy cổ áo tôi.

“Trước mặt bọn chị mà em cũng dám tán tỉnh à...?”

Mặt chị ấy... đáng sợ quá đi!

Đúng lúc đó, Himari-san phá lên cười.

“Hahaha!!”

“Sao thế... Himari?”

“Không, tại Asuka-senpai nhìn Sasao-kun nghiêm túc quá ấy mà, tớ lại được một phen xem cái phản ứng hay ho của cậu nữa rồi!”

À, ra là vậy...

“Himari... cậu dám đùa với tớ...”

“Xin lỗi nhé, tại cậu nghiêm túc quá, tớ lại không nhịn được cười, phải đẩy drama lên chút cho vui chứ!”

Himari-san cười tinh quái, cô ấy bây giờ nhìn giống hệt tiểu quỷ luôn á.

“Nhưng mà... lần này cậu có hơi khác đấy nhỉ.”

“Khác là sao?”

“Cậu ghen khi thấy tớ với Sasao-kun, đúng không? Tớ cá đó là khoảnh khắc cậu nảy sinh tình cảm với Sasao-kun rồi đấy.”

“T-Tình cảm gì chứ...”

Asuka-senpai đỏ mặt, đầu như đang bốc hơi vậy.

Nghĩ lại thì trong nguyên tác, Asuka-senpai đúng là kiểu người siêu ngây thơ với chuyện tình yêu tình báo.

“Nếu tớ nhầm thật, vậy thì tớ có hẹn hò với Sasao-kun cũng chẳng sao đâu, đúng không?”

Nghe thế, Asuka-senpai đột nhiên hét:

“Không được!!!”

Tiếng hét đó làm chính chị ấy giật mình, tỉnh lại.

“Thấy chưa tháy chưa~, cậu còn dám hét lên như thế là đủ hiểu rồi, nhỉ nhỉ~?”

“Ư... đồ đáng ghét, lại trêu đùa vơi tớ..”

Himari-san chỉ tay vào Asuka-senpai.

“Cơ mà tớ nói thật đấy, một khi tớ đã quyết thì tớ sẽ không bao giờ bỏ cuộc đâu. Nụ hôn đầu tớ cũng đã trao cho em ấy rồi, tớ cũng thích Sasao-kun đấy. Dù có cô gái nào khác để ý em ấy, tớ cũng sẽ tấn công hết mình để không ai cướp mất em ấy đâu.”

Chị ấy liếc tôi một cái.

“Cuối cùng, ai sẽ là người được chọn là do Sasao-kun quyết định. Asuka này, nếu cậu không muốn đánh mất em ấy vào tay người khác, cậu cũng phải tấn công đàng hoàng đi. Cậu sẵn sàng chưa?”

Asuka-senpai đúng là luôn chậm chạp trong mấy tình huống như này...

Cổ làm tôi lo giùm luôn á.

Nhưng chị ấy cũng là một người rất nghiêm túc.

Vậy thì...

“Nghe cậu nói thế thì tớ không cam tâm, nhưng tớ cũng sẽ không thua cậu đâu.”

Đấy, đúng kiểu Asuka-senpai sẽ nói mà.

“Này này, cậu không nghe tớ nói gì à? Ai bảo đây là trận đấu tay đôi giữa tớ với cậu thôi? Tớ bảo là sẽ cạnh tranh với tất cả các cô gái thích Sasao-kun nữa đấy!”

“Cái gì...!?”

Trời ơi, chuyện này càng ngày càng nguy cấp rồi!

“Nếu không đủ sức thì cậu đứng ngoài cũng được?”

“Đ-Điều đó...”

“Vậy là Asuka không tham gia nhé, tớ sẽ tiến tới luôn đây.”

“Khoan đã!! Đừng tự tiện gạt tớ ra chứ!!”

“Vậy cậu muốn gì nào?”

Himari-san đúng là biết cách dắt muic Asuka-senpai mà.

“Tớ... tớ cũng muốn Sasao-kun để ý đến mình. Tớ cũng sẽ không bỏ cuộc đâu!”

“Được, tớ muốn nghe câu đó từ chính cậu đấy!”

Himari-san nắm lấy tay tôi.

“Vậy nhé, từ giờ trở đi chị sẽ tấn công em hết mình, cứ chuẩn bị tinh thần đi~!”

Nói xong, Himari-san rời đi.

Tôi ngẩn ngơ nhìn theo.

Chuyện gì vừa xảy ra vậy trời...

Mà khoan, chẳng lẽ Himari-san cũng sẽ trỏ thành một nữ chính luôn hả!?