Trans: Naofumi Iwatani
Edit: Scorpius
Thuyền Koharu là tuyệt đối :V
_______________________
“Cảm ơn anh vì tất cả ~!”
“Xin lỗi vì đã làm phiền cậu Aya-chan. Gặp cậu ở trường nhé.”
“Chào cậu~.”
Ba chúng tôi vẫy tay với Aya-chan và Ryouma-san rồi rời đi
“~♪”
Tôi vừa đi vừa ngân nga trong khi nghĩ về những gì đã xảy ra trong hôm nay.
[Ryouma-san ha. Gặp lại nhau sớm thật đó, nhưng mình không thể ngờ anh ấy là anh trai của Aya-chan.]
Anh ấy giúp tôi ở cửa hàng tiện lợi, thậm chí anh ấy còn chiều theo sự ích kỉ của tôi và giúp tôi học nữa... và tôi đã có được thông tin liên lạc của anh ấy. Phải chăng đây là cuộc gặp gỡ định mệnh!?
Khi tôi vừa đi vừa nhớ đến Ryouma-san, Hiyo-chan tới lại gần tôi và cười toe toét.
“Ôi trời ~ ôi trời ~, Saki-chan trông phởn chưa kìa~.”
“Ehehe~, đúng rồi đó~! Cứ tưởng là không được gặp anh ấy nữa cơ!”
“Ra vậy, hiểu rồi~. Nhưng anh ấy giống y đúc những gì Saki-chan đã kể ha~. Lúc đầu tớ cũng không có tin đâu, nhưng sau khi nhìn thấy Ryouma-oniisan mới nghĩ lại á~. Ah~, Tớ muốn trở thành con của gia đình nhà Saeki quá à~.”
“Hả!? Hiyo-chan, cậu định nhắm Ryouma-san hả?”
“ Ừ~~.Tớ rất muốn một người anh trai trông có vẻ chiều chuộng em gái như vậy ghê luôn á~ .Mà Aya-chan phản ứng buồn cười quá~.”
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe những lời đó của Hiyo-chan, rồi đến Micchon vừa nói vừa khúc khích cười.
“Nhưng mà nếu anh ấy thông minh và đẹp trai như vậy, hẳn là ảnh có bạn gái rồi ha.”
“Anh ấy? Có bạn gái?....Ccccccái gggggì. Ý cậu là sao hả, Micchan?”
“Ể, không, tớ nghĩ với anh ấy thì chuyện đó cũng thường thôi mà.”
B-bạn gái... Tớ hiểu rồi, cậu nói đúng!
Tại sao mình lại không nhận ra chứ?...
Làm sao một người vừa tốt bụng lại còn cao ráo đẹp trai như thế lại không có bạn gái được chứ trời?...
Ahhh....làm gì có thứ gọi là định mệnh đâu...
Cảm giác chán nản bao bọc lấy tôi, Hiyo-chan lên tiếng hỏi, mặt lộ rõ vẻ tò mò.
“Sao lại chán chường thế, Saki-chan? Chúng ta vẫn chưa biết Ryouma onii-chan có bạn gái chưa mà!”
“Không, bởi vì...làm gì có chuyện một người như anh ấy lại không có bạn gái được~… Micchan đúng rồi~….ugh~…"
Khi tôi nói lên cái lẽ dĩ nhiên ấy, Hiyo-chan gật đầu rồi chỉ vào một quán cafe gần đó.
“Hmmm~? Tớ chịu, chẳng biết tại sao cậu trông chán đời thế. Nhưng tớ khát rồi, ghé qua chỗ kia chút đi.”
Giờ tôi đâu còn tâm trạng uống nước nữa, nhưng Hiyo-chan vẫn lôi tôi vào quán cafe.
Sau khi gọi đồ uống, chúng tôi ngồi xuống và Hiyo-chan bắt đầu nói.
“Cậu biết không~? Có một điều rất kì lạ~. Ryouma onii-chan là một người ngầu như thế, mà đến tận bây bây giờ chúng ta mới biết về anh ấy. Aya-chan chỉ mới kể về anh ấy gần đây thôi, phải không? Và lúc đó cậu ấy đã nói ‘Cuối cùng tớ cũng có thể kể về anh ấy rồi’ ~~”
“??? Y-ý cậu là sao?”
Tôi không hiểu Hiyo-chan đang nói gì cả, khi tôi hỏi lại thì đến lượt Micchan từ tốn giải thích.
“Hiyo-chan đang muốn nói là Ryouma-san đã gặp phải chuyện gì đó, và bây giờ chuyện đó xong rồi, vì thế Aya-chan cuối cùng cũng có thể kể về anh ấy.”
“Đúng thế~ Đúng là Micchon~. Tớ thật sự rất thắc mắc về câu đó của Aya-chan đấy.”
Tôi rất ngạc nhiên vì cậu ấy có thể nhớ lâu đến vậy, vì bình thường cậu ấy trông lừ đừ lắm mà, rồi Hiyo-chan tiếp tục.
“Thêm nữa, Ryouma onii-chan đã học cùng trường sơ trúng với chúng ta mà~. Có quen ảnh cũng chẳng lạ gì, nhưng mà chúng ta không hề biết chuyện gì đã thực sự xảy ra đến tận bây giờ ha~. Có thể là chuyện nghỉ học hay ốm đau gì đó~… Hoặc là anh ấy cố giữ điểm của mình ở mức trung bình~… hay anh ấy có thể cố gắng để không quá nổi bật chẳng hạn~.”
Tôi gật đầu, cuối cùng cũng hiểu được những gì Hiyo-chan nói.
“Tớ hiểu rồi. Học chung với ảnh hai năm mà tớ lại chưa bao giờ nghe về Ryouma-san cả~. Ngoại hình như thế phải nổi tiếng lắm chứ. Nhưng tại sao? Mấy câu nói cuối của cậu, tớ vẫn chưa hiểu lắm.”
“Ừm~ Tớ cũng nghĩ vậy. Không đời nào anh ấy lại che giấu diện mạo ngầu lòi của mình như thế được, nếu thế thì mọi chuyện đã khác rồi.”
Nếu anh ấy là bạn trai của tôi thì tôi sẽ khoe trời khoe đất cho xem. Được một người nổi tiếng như Ryouma-san yêu thật sung sướng quá đi mà. Không đời nào tôi sẽ bắt anh ấy sống một cách như thế.
Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những điều sẽ làm với Ryouma-san khi chúng tôi hẹn hò, để rồi kết thúc bằng một quyết tâm.
Sau đó, tôi nắm lấy tay Hiyo-chan đang cười, mà đứng dậy tuyên bố.
“Yosh! Tớ quyết định rồi, tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu công cuộc điều tra Ryouma-san~! Sau đó, chúng ta sẽ tìm hiểu anh ấy có bạn gái hay chưa!!!”
“Đồng ý~!”
Để có thể hẹn hò với Ryouma-san, tôi sẽ tìm hiểu anh ấy trước tiên.
Nhưng tôi có hơi lớn tiếng, thành thử tất cả cặp mắt xung quanh chĩa vào tôi. Tôi xấu hổ cúi đầu mà lí nhí ‘Cháu xin lỗi ạ.’
[….Nhưng có lẽ sẽ nhanh hơn nếu đi hỏi trực tiếp anh ấy nhỉ...]
Thấy hai người họ như vậy, Misato thì thầm trong khi uống li cafe của mình.
Họ quá mải mê suy nghĩ về kế hoạch nên đã bỏ qua tiếng lẩm bẩm đó.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Trans: Là micchan ó