I became the Necromancer of Academy

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3531

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web novel - Chap 10: Findenai.

Trong chiêu hồn thuật, khó khăn nhất là tìm cách giao tiếp với linh hồn.

Trừ khi chúng là những linh hồn mạnh mẽ hoặc mang nỗi căm hận sâu sắc.

Theo như trong sách viết thì ngay cả những Necromancer cũng chỉ cảm nhận được một số thực thể tâm linh hoặc linh hồn thôi.

Bởi vì Vương quốc này là nơi tài năng hội tụ chứ không so đo về mana.

Nhưng tôi thì không như thế. Tôi khác họ.

Tôi có thể nhìn thấy tất cả linh hồn tồn tại trên thế giới này, dù có là linh hồn yếu ớt tới cỡ nào đi chăng nữa, tôi vẫn thấy. Nhờ điều này mà tôi đã phải chịu đựng đủ loại khổ đau vì chúng, nhưng ngược lại, tôi cũng có thể lợi dụng chúng cho lợi ích bản thân.

Linh hồn có tồn tại mana không?

“Không, chúng chỉ là những khối mana có ý chí của riêng mình thôi.”

Chỉ là những đám mana ồn ào, và tôi đã chuyển hóa thứ mana ấy thành ma pháp.

[Hahahahahaha!!!]

[Cơ thể ta đang rực cháy! Nó đang cháyyyyy!!!]

[Chết mất! Mà ngươi cũng sắp chết theo rồi!]

Những ngọn lửa sẽ cháy mãi cho tới khi sử dụng hết mana của mấy hồn ma kia. Cho tới lúc đó, chúng sẽ bám đuổi kẻ thù của mình.

‘Chỉ là phép hỏa cầu đơn giản nhưng hiệu quả đấy chứ.’

Ma pháp mà có ý chí của riêng nó chắc chắn có lợi thế hơn rồi.

Nếu thế thì những pháp sư tập sự chỉ cần tiếp cận rồi phóng hỏa cầu là đủ sức làm cho cả đám quân Kháng chiến rối như tơ vò rồi tàn sát cả lũ là xong à?

‘Tuy nhiên…’

Đó không phải vấn đề.

Nếu chỉ là mấy kẻ man di bình thường thì Darius thừa sức xử đẹp chúng.

Chúng không thể vượt qua dãy núi này được.

Chính con sói đã cắn vào chân gã khổng lồ.

Những bước chân nặng nề nện xuống đất khi Findenai lao về phía tôi.

Tôi tặc lưỡi, tự hỏi liệu cô nàng có gắn tên lửa vào chân không.

“Đúng là quái vật mà.”

Một người phụ nữ là boss cuối của chương. May mắn là cô ta vẫn chưa có trang bị với vũ khí phù hợp.

‘Lúc này thì vẫn chưa có Rìu Pangu, thứ được tặng kiểu vật phẩm rơi ra khi đánh bại cô nàng. Cả Phi cơ hay Huyết thủ cũng chưa có luôn.’

Tôi đã rất mong chờ rồi mà, nhưng hiện tại cô ta vẫn chưa phải là Findenai dạng boss.

Trang bị của cô giờ còn quá nghèo nàn mà cũng tồi tàn chẳng kém.

Tôi định lợi dụng điểm đó, nhưng nhìn bóng dáng cô lao về phía tôi, tôi đã thay đổi ý định.

“Không phải lúc này.”

Kể cả khi Findenai còn cách đẳng cấp cuối cùng của mình một khoảng dài, tôi vẫn không đủ sức đánh bại cô của hiện tại.

Sai lầm của Darius là khiêu chiến con quái vật này.

Tôi tóm lấy một hồn ma bên cạnh, chuyển hóa mana trong con ma đó thành ma pháp.

Ngay lập tức, một chiếc tảng băng bay về phía cô.

Rắc–

Findenai đập nát tảng băng trong khi chân vẫn không giảm tốc độ.

Thêm nữa, để ngăn tảng băng hợp nhất lại, cô còn đập những mảnh băng vỡ thành bụi luôn.

[Keeeeeeeee!]

Tiếng hét thống khổ của con ma kia vang lên. Nói dễ hiểu thì mấy linh hồn cũng được vật chất hóa một phần khi chuyển hóa thành ma pháp.

Nên chúng thấy đau là đương nhiên.

“Ngươi có trò đùa thú vị đấy, Necromancer.”

Findenai bật nhảy lên không trong. Qua làn tuyết dày, tôi biết cô định hạ đo ván tôi bằng một đòn từ trên cao.

Đột nhiên, bóng dáng của một vị thần màu trắng lao về phía cô. Cơ thể Findenai xoay vòng trên không trước khi rơi xuống đất.

“Khụ khụ.”

Findenai thổ huyết, còn Sơn vương, sinh vật hạ gục cô trong một đòn thì đang đứng cạnh tôi.

[Bọn ta là những thực thể tâm linh, thế nên không thể sát sinh một cách liều lĩnh được.]

“Tôi biết. Để phần còn lại tự tôi xử lý.”

Nói xong, tôi liếc nhìn về phía những thành viên của Scrapyard Nomands, những người đã thích nghi với ma pháp của tôi.

“Cố lên! Tiếp tục chém đi, nó sẽ cạn mana rồi tự biến mất!”

[Chết tiệt, lũ khốn kiếp các ngươi!]

[Đừng giết ta! Đừng giết taaaaaa!]

[Ta phải chết thêm lần nữa sao? KHÔNG, ta ghét điều đó!]

“Đừng quan tâm mấy lời nhảm nhí ấy, chúng chỉ là ma pháp thôi!”

“Đừng coi chúng là con người nữa!”

[KHÔNG! Ta vẫn sốnggggg!]

“Lũ chó má! Bọn mày thiêu cháy hoàn toàn miệng của McTerry phải không? Làm sao cậu ấy còn hôn vợ mình được nữa hả?!”

Những người lính nhanh chóng phản ứng lại khi biết chỉ cần tiếp tục chém thì mấy quả cầu lửa sẽ cạn mana rồi biến mất, nhưng họ cũng rất giận dữ vì sự hoảng loạn lúc đầu đã dẫn tới cái chết thương tâm của những người đồng đội.

Ít nhất đó là điều sẽ xảy ra cho tới khi Sơn vương xuất hiện.

BỐP–

Họ không thể nhìn thấy thứ tấn công mình trước khi ngã xuống đất khi sơn vương đâm vào họ.

“Gahh! Cái khỉ gì vậy!?”

Rắc–

Họ chỉ biết lăn lộn trên tuyết, không thể hét lên nổi khi giọng bị nghẽn bởi cơn đau bất ngờ và bị gãy xương.

‘Sự tự tin vững chắc của ông ta không phải không có lý do.’

Tôi nhận ra Sơn vương không hề phóng đại khi ông ta nói một mình ông cũng dễ dàng giết chết cả vạn người.

Những tên man di mà Darius cùng quân lính liều mạng chống lại bị quét sạch chỉ trong nháy mắt.

Không nói quá đâu, chớp mắt cái là xong luôn rồi.

Sơn vương uy nghiêm bước qua họ, đôi mắt xanh thẫm của ông nhìn xoáy vào tôi lần nữa.

[Ta hy vọng ngươi còn nhớ Lời thề của ngươi.]

“Ngài yên tâm. Dãy núi Norseweden này sẽ không còn cho phép con người bước vào nữa. Tôi sẽ tự mình lo liệu việc này.”

[Grrrr.]

Khẽ gầm gừ, Sơn vương hóa thành một quả cầu ánh sáng bay lên bầu trời, hòa mình vào làn tuyết rơi.

“Khụ.”

“Như mong đợi ha, sức chịu đựng đáng kinh ngạc đấy.”

Findenai vẫn đang cố gượng dậy trước mặt tôi. Khá khen cho ý chí chiến đấu của cô ta vẫn còn sau khi bị Sơn vương đánh cho bầm dập đấy.

Cô ta đúng là một con boss khó nhằn, một người trở nên mạnh mẽ hơn trong nghịch cảnh.

Tôi dùng một trong những hồn ma bị hấp thụ làm thành một cái ghế để ngồi. Tôi định làm một cái ghế đá đơn giản cơ.

[Nghệ thuật. Dù không có tay hay chân, nhưng ta vẫn là một nghệ nhân.]

Linh hồn mà tôi chọn phải lại có chút hơi kỳ quặc, tự nó thiết kế nên chiếc ghế, tạo ra một cái ghế băng khá trang nhã.

Không tệ.

Tôi ngồi xuống, vắt chéo chân và nói chuyện với FIndenai.

“Quân đoàn Kháng chiến của Cộng hòa Clark. Cô là Findenai, thù lĩnh của Scrapyard Nomads, và là đồng mình của họ đúng không?”

“........”

Chỉ trong một khoảnh khắc, cổ Findenai cứng đờ, đôi mắt đỏ ngầu run lên vì bối rối.

“Ư, sao ngươi bi…!”

“Ta cần phải giải thích điều đó à?”

“.....’’

Có thể cô ta không nhận ra chuyện gì đang diễn ra, nhưng thất bại của cô là sự thực không chối cãi được.

Siết chặt tay, Findenai gắng gượng dùng cánh tay mềm nhũn nâng người lên.

Nhưng mà, cô tiếp tục trượt chân rồi ngã xuống lớp tuyết dày lần này hết lần khác.

“Ta là Deus Verdi, thứ nam của gia tộc Bá tước Norseweden và là em trai của Darius, gã đàn ông mà cô tàn nhẫn đánh bại đấy.”

“Deus…Verdi.”

“Tên ta không được nhiều người biết tới cho lắm. Cái tên Darius nổi bật quá khiến ta bị lu mờ mất.”

Ngay cả trong tình cảnh như thế này mà cô ta vẫn nghiền ngẫm về tên của tôi. Tôi tin là một ngày nào đó trong tương lai tôi sẽ bị cô ta cắn chết không chừng.

Thế là tôi tặc lưỡi.

Tính cách của Findenai có hơi thú tính, dù cô ta có nằm trong top những người mạnh nhất lục địa về sức mạnh thuần túy, nhưng cô lại thiếu một cái đầu lạnh.

“Ngươi có nghĩ vì sao mình vẫn còn sống không?’’

“...Hả?’’

“Trả lời ta. Nếu có vậy mà cũng nghĩ không ra thì ta không cần lãng phí thêm thời gian ở đây nữa.”

Nếu Findenai không thể suy nghĩ sáng suốt hơn kỳ vọng của tôi, tôi sẽ không ngần ngại xử cô ta tại đây.

Tuy nhiên, Findenai cắn môi trả lời.

“Có điều gì ngươi muốn ở bọn ta, đúng không?”

“Vẫn còn thiếu sót nhưng ta châm chước là đạt yêu cầu đi.”

Trước cả khi tôi để ý, cằm tôi đã tựa lên tay vin mà cái ghế ác linh tạo hình cho tôi. Nó hữu ích hơn tôi nghĩ đấy chứ.

“Ta nghe nói là Cộng hòa Clark đã tăng quân đàn áp quân Kháng chiến. Có vẻ có một tổ chức chuyên dụng gọi là Cứu tế Đoàn đứng sau chuyện này.”

Cứu tế Đoàn.

Một tổ chức đặc nhiệm do Cộng hòa Clark thành lập để loại bỏ các đội quân Kháng chiến như Srapyard Nomads.

Trước khi đụng độ với Findenai, người chơi cũng có thể cùng Cứu tế Đoàn làm đồng minh một khoảng thời gian, dù vậy cô ta vẫn khá mạnh.

“Cứu tế Đoàn à. Chẳng phải bọn chúng chỉ là một nhóm đi tiêu diệt sâu hại thôi à?’’

Nó đặt tên như vậy nhằm ngụ ý rằng nó đã loại bỏ được quân Kháng chiến và giữ an toàn cho dân chúng, nhưng mục đích thật sự là loại bỏ những “con sâu bệnh” tồn tại trong Cộng hòa Clark.

Một phương pháp cực đoan để tiêu diệt “sâu bọ”, và trong trường hợp này thì đó là quân Kháng chiến.

Khóe môi tôi nhếch lên thành một nụ cười giễu cợt.

Tôi có thể hiểu phần nào cách đối xử mà họ nhận được.

“Việc ngươi bị đánh bại và bỏ mạng ở đây hẳn là điều mà Cộng hòa Clark mong muốn.”

“Tên khốn nạn nhà ngươi…!”

Sau nhiều lần cố gắng gượng dậy, Findenai cuối cùng cũng đứng lên được và đang dựa vào một cái cây. Tuy nhiên, đôi chân run rẩy của cô có vẻ vẫn chưa hồi phục được nhỉ.

“Tất nhiên, ta thừa sức giết ngươi nếu ta có ý định đó từ đầu.”

“Ý ngươi là sao?”

“Hai lựa chọn.”

Tôi giơ ngón trỏ và ngón giữa của bàn tay phải lên.

“Ta đưa cho ngươi hai sự lựa chọn. Một là ở lại đây, vùi mình trong tuyết sau khi bị ta giết. Như một con bọ.”

Findenai là một nhân vật nổi tiếng vì có cốt truyện riêng và có thiết kế khá đẹp mắt.

Nhưng với tôi điều đó không có ích gì cả. Vô dụng tới mức vứt vào thùng rác luôn cũng được.

Điều quan trọng với tôi là…

Cô ta đã khiến biết bao người chơi phải đau não mỗi khi thách đầu cô, và với độ khó ấy khiến người chơi phải liều mạng thăng cấp thì may ra mới có cửa thắng.

Sức mạnh của Findenai.

“Và lựa chọn còn lại là trở thành của ta.”

Tôi cần sức mạnh ấy của cô ta.

“Gì?”

Trước khi cô ấy bày ra được biểu cảm sao cho phù hợp, tôi từ từ bước dậy khỏi ghế.

“Nếu ngươi tuân theo mệnh lệnh của ta và hoàn thành tốt mọi việc, ta sẽ cho ngươi thứ mà ngươi tìm kiếm ở Vương quốc.”

Findenai chạy trốn khỏi Cộng hòa Clark và vượt biên để tới Vương quốc Griffin vì nhiều lý do.

Mọi chuyện bắt đầu từ việc Cứu tế Đoàn quá mạnh đối với cô.

Họ đã cạn kiệt nguồn cung, bị cắt điện và không có nổi một trụ sở để hoạt động.

Bởi thế, Findenai đã lên kế hoạch tiến vào Vương quốc có tư tưởng khá cởi mở, thành lập căn cứ riêng ở đây, phát triển quy mô của quân Kháng chiến trong Vương quốc, sau đó mới trở lại Cộng hòa Clark.

Thực tế thì trong trò chơi, cô chưa bao giờ trở về Cộng hòa Clark, nhưng cô đã rất cố gắng mở rộng quy mô của quân Kháng chiến.

“Ta sẽ cung cấp vật tư, cho ngươi một nơi để ở và công việc để ngươi có thể kiếm tiền.”

“Gì? Ngươi nói gì cơ?”

Có quá khó hiểu đâu nhỉ.

Học sinh tiểu học nghe qua còn hiểu.

Tôi muốn cô ta về dưới trướng tôi.

“Ngay cả khi Cộng hòa Clark muốn thì họ cũng không thể tấn công bọn ta, những quý tộc và Bá tước của Vương quốc.”

“......”

“Các thành viên kia coi như hàng tặng kèm cũng được, miễn là ngươi chịu đi theo ta.”

Tôi đứng dậy, nhẹ nhàng quỳ xuống trước mặt Findenai đang dựa mình vào thân cây.

Ánh mắt chúng tôi chạm nhau.

Tôi nhẹ nhàng đưa tay về phía người phụ nữ đang giật mình và bối rối.

“Ta sẽ là lá chắn bảo vệ ngươi.”

Em trai của Bá tước xứ Norseweden.

Thứ nam của gia tộc Verdi.

Giáo sư bị sa thải ở Học viện Loberne.

Những danh hiệu thế này không đáng để nhắc tới.

Nhưng với một con sói cô độc đã trải qua cuộc sống chẳng khác gì nô lệ, liều mạng chiến đầu cùng quân Kháng Chiến và cần thời gian để nghỉ ngơi thư giãn.

Đó là thứ mà cô có thể dựa vào thay cho thân cây này.

“Năm năm. Sau đó ta sẽ thả tự do cho ngươi. Khi đó, dù ngươi có quay lại Cộng hòa Clark rồi phát động một cuộc cách mạng, hoặc từ bỏ và chấp nhận sống tiếp, ta đều không can thiệp.”

‘Cuối cùng thì cho tới lúc đó, mình sẽ biết thế giới này đã có một cái kết có hậu hay là một bi kịch thảm khốc.’

Vậy nên…

“Hãy thuộc về ta, Findenai.”

đoạn này eng dùng “soul” và “spirit”.” soul” liên quan tới tâm trí con người còn “spirit” lại liên quan về linh hồn nên tui dịch như vậy, còn có cái nào hay hơn cứ góp ý đi. đoạn này ý nói Findenai đánh bại Darius à? Thề luôn chứ bản eng này tối nghĩa vcl Landing machine dịch thô là máy hạ cánh, nhưng tui để lại là Phi cơ, có gì hay hơn giúp tui với chứ eng đánh đố quá Nói thật từ “Relief Unit” dịch như này thô quá, nhưng tui chịu rồi. Cầu hôn????? Dịch câu này ngồi cười ngẩn nãy giờ Có cần chi tiết dữ vậy không má:))