Tất nhiên mọi thứ chỉ đều là phỏng đoán.
Nhưng nếu nó có thể giống như dự đoán của cậu, sẽ là hợp lí hơn.
'Nguyên do mà cả tứ vương quốc, kể cả Rinse, nhảy vào công cuộc phát triển hồ và cả lý do tại sao Beck, kẻ vốn chỉ là một tay hải quân quèn lại leo lên làm vua hải tặc'
Những thứ vốn chẳng liên quan giờ lại khớp dần vào với nhau như trò xếp hình.
'Và, cả những đứa trẻ mà cô Biate nhắc tới nữa...'
Roan nở một nụ cười yếu ớt.
'Chúng hẳn là tiên cá' (Mermaid)
Chúng rất giống với con người nói chung, nhưng phần dưới là đuôi ( xem nàng tiên cá chưa :v ) , da chúng thì mịn đến mức gần như trong suốt , và đôi mắt đầy bí ẩn.
Chúng có mang ở sau tai, vì vậy việc sống dưới nước là điều đơn giản dễ hiểu , và chúng sống sâu dưới lòng hồ Poskein.
'Giờ thì vẫn chưa có ai biết đó , nhưng sau mười năm nữa thì chúng sẽ xuất hiện cùng với Beck'
Ở kiếp trước, Beck và nàng tiên cá ( người đứng đầu ) sẽ là một đôi.
Vì thế, Roan và những người bình thường khác nghĩ rằng lý do mà Beck nhận được sự trợ giúp của người cá vì mối quan hệ này.
'Nhưng nếu hắn ta có được mảnh ghép từ Biate thì ...'
Và nếu những đứa trẻ mà Biate nhắc tới là tiên cá, Beck hẳn chỉ coi chúng là lũ sinh vật biển nhờ vào tạo tác mà Biate để lại. ( Edit : Nguyên văn : the artifact Biate had left. đễ hiểu hơn là mảnh ghép còn lại mà Biate để lại )
'Whew.'
Roan thở dài.
"Nhưng mọi thứ ở kiếp này đã thay đổi bởi vì mình'
Đầu tiên, khi cậu có ma kĩ Flamdor và hài cốt của Reid, lính của Potter sẽ chẳng tìm được gì cả.
Và rồi công tước Voisa cũng chẳng kiếm được gì hơn, từ đó mà khác với kiếp trước, hồ sẽ chẳng được phát triển.
Và rồi lực lượng hải quân mà liên minh Aimas hành lập sẽ không bao giờ có , và tên Beck có lẽ cũng chả là hải quân.
'Liệu thế là tốt? Hay là xấu?'
Cậu đơn giản là không biết. ( Edit : Thay đổi mẹ lịch sử r :v )
Tuy nhiên, Roan chắc chắn có những thông tin và mảnh ghép Biate cuối cùng trong lòng bàn tay mình.
'Chả phải là độc quyền sao?'
Khóe miệng cậu khẽ nhếch cười lên một cách nham hiểm .
Ma kĩ Flamdor, chiến kĩ Reid rồi thì cả hang rồng Berr và tạo tác thất lạc của Biate.
Tất cả đã trở thành của cậu.
"Dù sao thì..."
Roan nhìn vào đầu ngón tay.
Giọt nước bạc.
'Có thật đây là thủy tinh thể (tinh thể nước) không?'
Câu đã cố tìm trong những cuốn sách khác mà Biate để lại nhưng sau cùng vẫn đành bỏ cuộc.
Nội dung thì rộng lớn, số lượng cũng quá nhiều, muốn tìm thông tin ngay lập tức là không thể.
'Mình có thể làm được nếu làm từ từ'
Dù sao thì cũng còn phải ở lại đây dài dài.
'Ít nhất là một tháng...'
Đến lúc đó, Bọn hiệp sĩ và binh lính của Tử tước Potter, những người đang tìm kiếm ở núi này, đều đã trở về.
Roan nhìn vào túi của mình.
'Trong lúc chờ tới lúc đó, hãy cứ học ma kĩ Flamdor nào'
Cậu không thể lãng phí dù chỉ một ngày.
Cậu lên kế hoạch để luyện ma lực ngay tại đây.
Nhưng thật không may, Roan đã bỏ qua về một sự thật.
Rằng đây là hang của rồng xanh và nó chứa đầy năng lượng nước.
*****
Roan suy nghĩ nghiêm túc.
'Mình là thiên tài à?' ( Edit : Thôi thôi :v gáy sớm ăn gì )
Lí do khiến cậu nghĩ vậy.
'Mình cảm nhận được ma lực chỉ trong có một ngày'
Cậu ngồi theo tư thế mà cuốn sách hướng dẫn, tập trung hít thở.
Sự lặp đi lặp lại một cách vô nghĩa của việc hít vào và thở ra. ( 1 2 3 ta hít thở hít thở :v mùi lá đu đủ bay quanh đây )
Mặc dù vậy, cậu không hề phân tâm.
‘Ngay cả Pierce, người được gọi là thiên tài, cũng mất hai ngày để cảm nhận được ma lực'
Cậu gạt đi cảm giác khó chịu.
Nhưng chỉ chính xác một ngày.
Chút gì đó mềm mại thoát ra cùng hơi thở của cậu.
Đó chính là 'Ma lực!'
Do lần đầu tiên cảm giác mới lạ đó, sự tập trung của cậu bay hơi , và ma lực mà cậu cảm nhận được liền tan biến như làn khói.
Nhưng cậu chắc chắn rằng đó là ma lực hằng thấy trong sách hay những giấc mơ.
Roan lấy một tư thế một lần nữa và ngồi xuống.
Khi cậu thở lại thêm đôi nhịp.
Thì cái cảm giác mềm mại đó lại xuất hiện.
Nhưng cũng chỉ tới đó.
'Mình chắc chắn cảm nhận được ma lực'
Năng lượng chảy qua da.
Năng lượng đi vào cơ thể cậu qua mũi và miệng.
Cậu cảm nhận rõ ràng thứ gọi là ma lực.
'Nhưng tại sao cơ thể mình không thể hấp thụ chứ?'
Thứ ma lực đáng ghét này chỉ vào tham quan một vòng rồi lại thoát ra ngoài cơ thể cậu.
Hố ma lực ở bụng dưới cậu, dù chỉ bé bằng cái móng tay, vẫn hoàn toàn trống rỗng (Hói : cho bạn nào không biết, đó chính xác là vị trí huyệt đan điền, cách 2 đốt ngón tay tính từ rốn xuống)
'Tập trung. Tập trung nào'
Roan cố định tư thế và tiếp tục kéo ma lực vào cơ thể.
Ma lực xoay quanh ngực và bụng.
Nhưng cái thứ khốn kiếp đó lại thoát ra ngoài khi thở ra.
Cứ lặp lại như thế tới chín lần.
'Nếu sai thì hẳn là sai cực kì nghiêm trọng....'
Roan thở dài và lắc đầu.
Có vẻ cậu đã kiệt sức.
Không phải là về mặt vật lí, mà là sự chán nản.
'Liệu mình có hiểu sai kĩ thuật không?'
Cậu lật trang tập đầu tiên của cuốn sách.
Nhưng mặc cho đọc lại bao nhiêu lần, cậu không thấy sai chỗ nào cả.
Không, đúng hơn thì, sai khác nằm ở bản thân ma lực.
'Mình cần tích lũy ma lực trong cơ thể này. Và khi mà mình chỉ có thể tích lũy được hỏa thuộc tính....'
Ban đầu, thứ được gọi là ma lực là năng lượng gồm mọi thuộc tính nói chung.
Trên hết, chúng tự do phân tán khắp nơi. ( Edit : Đại loại là sực mạnh từ khắp mọi nơi ? Nếu đã coi Naruto thì thg Na nó hấp thụ sức mạnh của vạn vật khi Học hiền nhân thuật )
Do đó, quá trình bình thường là kéo ma lực vào trong cơ thể bạn và tích lũy nó.
Nhưng với ma kĩ Flamdor, trong quá trình tích lũy, hỏa thuộc tính được tách riêng ra bên trong cơ thể, và sau đó, các năng lượng còn lại thải ra bên ngoài.
Chỉ có hỏa thuộc tính là được trữ lại.
'Các ma kĩ thông thường thì cũng khác biệt tùy loại, nhưng hầu hết là vô tính. Tuy nhiên ma kĩ Flamdor thì lại thuần lửa tới cực đoan'
Reid đã dùng ma kĩ chỉ với một thuộc tính duy nhất này và trở thành người mạnh nhất.
'Nhưng tại sao mình lại chẳng thể lọc nổi ma lực? Cứ như còn chẳng có hỏa ma lực ngay từ đầu ấy...'
Roan, người đang lắc đầu, dừng lại và mở to mắt.
Tầm nhìn của cậu hướng vào một bên của bức tường.
"Ah..."
Cậu khẽ kêu.
Cậu thấy thác nước chảy không ngừng.
"Hít lá đu đủ xong ngáo thật"
Roan gõ gõ vào rồi khẽ lắc đầu.
'Trong di thư của Biate chắn chắn có viết. Đó là bởi vì nơi này là hang ổ của rồng xanh Berr, nên nó chứa đầy tinh chất nước.'
Và cậu thì cố gắng tích lũy tinh chất lửa ở một nơi như thế này.
'Hỏa ma lực ở đây hẳn cực kì khan hiếm'
Khi nghĩ vậy, lại có một thứ khiến cậu lo lắng.
Roan xòe tay ra.
'Nếu cái giọt nước bạc ấy thật sự là thủy tinh thể, không phải mình sẽ gặp rắc rối nếu luyện ma kĩ Flamdor sao?'
Tuy nhiên, chưa có gì quái lạ xảy ra với cơ thể mình.
Cậu bèn thở dài.
'Chả lẽ mới đầu đã kẹt?'
Sự chán nản hiện lên mặt cậu, mặc dù vậy, cậu đã không bỏ cuộc.
'Kể cả có nhiều thủy tính thế nào, cũng không thể nào không có hỏa ma lực ở đây được'
Chỉ cần luyện và luyện nhiều hơn nữa thì rồi cậu cũng sẽ luyện được hỏa ma lực thôi.
Roan mở cuốn sách trải ra và đặt nó bên cạnh.
'Huh? Mà giờ mới để ý..'
Sau đó, ý nghĩ thoáng qua đầu cậu.
'Chẳng phải ngài Reid đấu với cô Biate ở một nơi như thế này mà vẫn ngang ngửa sao?'
Nơi này ngập tràn thủy tính.
Là nơi tệ nhất có thể cho Reid, người dùng hỏa ma lực.
Nhưng ngay cả như vậy, vẫn ngang tài ngang sức .
Roan hít một hơi thật sâu.
'Ngài Reid mạnh hơn cô Biate nhiều'
Ít nhất là về sức mạnh.
Cảm tình và sự quan tâm của cậu tới ma kĩ Flamdor càng lớn.
Cậu cố định tư thế và nhắm mắt lại.
'Tập trung nào'
Dù sao, cậu cũng chả biết làm gì trong cả tháng tới.
Roan từ từ hít một hơi và kéo mana vào.
Quá trình tách và tích lũy.
Nhưng thất bại cứ nối dài.
Tuy nhiên cậu không bỏ cuộc.
Và còn chẳng lo lắng.
Roan tiếp tục tập trung vào kỹ thuật trong khi ngồi.
*****
Không gian rộng lớn lặng như tờ.
Roan ngồi im ở một nơi nước bắn tung tóe xung quanh.
Cậu ngồi vững trên mặt đất.
Một khuôn mặt bình yên.
Ngực và bụng cậu nóng nóng lên.
Thời gian như dừng trôi.
Sau đó.
"Whew"
Roan thở dài và từ từ mở mắt ra.
Một nụ cười yếu ớt xuất hiện.
"Cuối cùng cũng thành công"
Giọng run run.
'Cuối cùng mình cũng đã tách được tinh chất lửa và tích lũy nó.'
Đã hai mươi ngày kể từ lần đầu tiên cậu cảm nhận được mana.
Mặc dù nó chỉ bằng hạt lúa, cậu cũng hài lòng.
Câu run lên vì sung sướng .
'Mình, mình đã có dùng ma lực'
Cậu chỉ muốn đứng dậy ngay lập tức và hét lên.
Tuy nhiên Roan kìm nén lại những cảm xúc đó.
'Mình không muốn cảm giác này đứt mạch'
Cậu nhận ra rằng có thể tích lũy tinh chất lửa ở nơi chứa đầy tinh chất nước này.
Roan không muốn mất cảm giác lúc phân chia ma lực và tích trử tinh chất lửa.
Cậu nhắm mắt lại một lần nữa.
'Mười ngày nữa là tròn một tháng. Cũng sắp tới lúc rời khỏi đây rồi.'
Roan hít một hơi thật sâu.
'Sau khi ra ngoài thì mình sẽ đốt lửa trước, và từ đó hỏa thuộc tính sẽ đầy nhóc'
Ma lực dịch chuyển trong cơ thể cậu với mỗi nhịp hít thở.
Cậu từ từ luân chuyển ma lưc bên trong cơ thể mình.
Thời gian cứ trôi đi như thế.
*****
Roan đứng dậy và nhìn vào nhẫn Brent.
'Dù ma lực mới chỉ tích được cỡ đồng xu...'
Dù vậy, cậu nghĩ cuối cùng cũng có thể kích hoạt một trong những khả năng bí ẩn mà cậu chưa biết của chiếc nhẫn.
Trên khuôn mặt cậu tràng đấy sự kì vọng .
Roan khẽ nắm chặt tay và bước về phía trước.
Cậu bơm ma lực vào nhẫn.
Vì mạch ma lực còn hẹp và thô nên khá là tốn thời gian.
Sau đó.
Píu :v .
Ánh sáng chiếu ra từ chiếc nhẫn và sau đó, một quả cầu ánh sáng có kích thước bằng hai nắm tay, không, bằng cỡ quả bóng xuất hiện.
'Thì ra đây là ma thuật ánh sáng. Nó vẫn còn nhỏ và...'
Khi cậu nghĩ tới đó.
Píu.
Quả bóng ánh sáng biến mất như chưa từng có.
Đồng thời, lượng ma lực cỡ đồng xu mà cậu tích lũy tan biến không còn vết tích.
Cậu đã dành toàn bộ ma lực chỉ để gọi ra một quả bóng ánh sáng.
'Mình vẫn chẳng thể nói rằng mình có thể vận được ma lực'
Roan mỉm cười cay đắng và vận ma kĩ Flamdor.
Số ma lực đã sử dụng rồi không có nghĩa là nó sẽ biến mất.
Ma lực ở bên ngoài cơ thể cậu sẽ dần dần thu thập về vị trí ban đầu.
Roan sử dụng ma kĩ để thu thập nhanh hơn một chút.
Cậu vẫn còn một việc phải làm.
Một lúc sau, Roan thở dài và đứng dậy.
Ma lực cỡ đồng xu một lần nữa được lấp đầy.
Cậu nắm lấy thanh 'Thương Travias' trên thắt lưng.
Nhóc này cần ma lực đổ vào để biến hình.
'Vẫn khá khó để thấy được dạng thật của nó...'
Roan nắm lấy thanh sắt bằng tay phải và truyền ma lực vào.
Cậu không xoay nó như thể giặt quần áo với hai tay nữa
Click.
Tiếng bánh răng quay.
Cheeng.
Cùng lúc đó, tiếng kim loại và một lưỡi dao sắc bén hiện ra.
Cây gậy rất chắc, trừ một phần nhỏ.
Cho tới giờ, đó là những gì cậu đã thấy nhiều lần.
Roan tiếp tục truyền chỗ ma lực còn lại.
Chang!
Một âm thanh dễ chịu.
Cùng lúc đó, cây thương dài ra và lưỡi dao cũng nhô thêm lên.
Cây gây ban đầu chỉ như cánh tay người lớn, giờ đã ngang với một thanh trường kiếm.
Do đó, phần lưỡi dao cũng đã khá giống mũi thương rồi.
"Ah!"
Roan khẽ kêu.
Toàn bộ ma lực đã hết.
Chang!
Đồng thời, ngọn giáo trở lại chiều dài ban đầu.
"Whew."
Roan thở dài với khuôn mặt nhàm chán .
'Thật sự rất khó để thấy được dạng thật cuả ngọn giáo'
Thương Travias.
Theo lượng ma lực nạp vào, chiều dài của lưỡi kiếm, thân và độ dày của cán có thể được kiểm soát như cậu muốn.
Trên hết, vì được tạo ra bởi vàng của một con rồng, lượng ma lực tiêu thụ không hề lớn.
'Chờ thêm chút nữa, và ta sẽ để mày được ra chiến trường'
Roan mím môi và vặn tay lần nữa.
Cheng.
Lưỡi kiếm tụt vào và nó trở lại hình dáng cây gậy.
Roan đặt no lên thắt lưng và tiến về phía bàn.
'Mình đã nên ra ngoài chưa?'
Đã một tháng trôi qua kể từ khi cậu vào đây.
Cũng đến lúc hiệp sĩ và những người lính quay trở về.
Roan đặt những cuốn sách và bộ xương vào túi của mình, chọn một số đá quý được chất đống một góc và cất chúng đi.
'Đây là hang rồng.....'
Theo như di thư của Biate, số lượng đá quý và vàng không quá nhiều.
Chỉ cỡ hai túi.
Tất nhiên đó là số lượng mà một người bình thường sẽ chả có nổi dù cố cả đời, nhưng với Roan, người sẽ còn nhiều việc đại sự, thì hẳn còn rất thiếu.
Mặc dù vậy, cậu không cảm thấy hối tiếc.
'Dù gì thì, mình vẫn có thể kiếm bộn nhờ vào việc mở các mỏ đá quý hay mỏ đá ma thuật'
Thay vào đó, nhờ số tiền này, cậu có thể đầu tư vào từng lĩnh vực nhanh hơn một chút.
Roan chất các thứ khác vào túi vào đeo lên.
Dù sao, không có ai trong kiếp này biết về nơi đây.
Trên hết, ngay cả khi họ biết, họ cũng không vào được.
'Không đâu an toàn hơn đây'
Cậu nhìn quanh và hướng về phía lối vào.
'Cũng hơi tiếc khi mình chẳng thể xác định được rõ cái giọt nước bạc ấy....'
Cậu đã kiểm tra qua những quyển sách trong lúc tập luyện, nhưng chẳng thể tìm ra chút gì liên quan cả.
'Dù sao thì, cũng chưa có vấn đề nào'
Mặc cho lo lắng, cậu vẫn học được ma kĩ Flamdor.
Giờ thì cậu có kế hoạch ẩn giấu nó.
Roan đứng ở cửa và lấy một hơi dài.
'Cảm ơn ngươi suốt tháng qua. Mạnh khỏe tới khi ta quay lại nhé'
Nơi đã cứu cậu.
Nơi mà cậu tái sinh lần nữa.
Thứ tình cảm đặc biệt mà cậu nhận thấy.
Roan nhìn xung quanh một lúc rồi đưa tay về phía cửa.
Giống như lần trước, khi cậu đặt ngón tay vào giữa, có cảm giác ớn lạnh.
Cùng lúc đó, giọt nước bạc xuất hiện trên bức tường đá.
Nó thay đổi để trở thành một bánh xe và bắt đầu quay.
Guguguguu.
Bức tường được đẩy sang hai bên cùng với tiếng đá và cát kêu lạo xạo.
Roan di chuyển không do dự giống như trước đây.
Gugugugu.
Bức tường đá đóng lại như đađợi sẵn.
Ở nơi Roan rời đi, một sự im lặng nặng nề rơi xuống.
Sau đó, một âm thanh kì lạ chưa từng xuất hiện vang lên.
Chwaaaa.
Và đó là âm thanh của thác nước.
Đồng thời, thác nước đang chảy đột nhiên tách ra làm đôi.
Và từ giữa nó, một người phụ nữ xinh đẹp xuất hiện.
Mái tóc xanh, làn da trong suốt khiến đôi mắt bạn đau nhói.
Cô ấy, mặc một chiếc váy trắng, dù đi chân trần nhưng không sao cả.
Bởi vì cô ấy đang nổi như một đám mây.
Người phụ nữ nhìn vào lối đi nơi Roan vừa rời đi và có một vẻ mặt kì lạ.
Vẻ mặt mà xen kẽ cả kỳ vọng, buồn bã và hối tiếc.
"Để đứa nhóc hấp thụ nước mắt của ta lại đi học ma kĩ Flamdor"
Giọng nói khẽ tan ra.
Xung quanh người phụ nữ, ánh sáng xanh tụ lại như một dòng nước.
Cô ngập ngừng một lúc rồi quay lại thác nước lần nữa.
"Liệu là điều lành hay điểm dữ đây....Oh Biate, mình vẫn chẳng thể nào hiểu nối ý cậu"
Người phụ nữ gọi tên Biate, cái tên đã khuất gần chục năm trời, như một người bạn.
Những lời cuối cùng của cô lấp đầy cái hang vốn chẳng còn ai.
Hé lô :) hiện tại thì mình là edit mới .