I AM THE MONARCH

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập 10 : MA LỰC - Chương 52

Trong hang tối như mực nhưng với cậu đó không phải vấn đề khi mà có nước mắt Kalian.

Roan cố gắng lay đẩy những tảng đá chặn cửa hang nhưng nó không thèm nhúc nhích.

'Ký ức về trận dư chấn của mình sai ư?'

Cậu ngồi ngay chỗ lỗi vào, tay nhặt lấy một viên sỏi.

'Không, Cơn dư chấn chắc chắn phải diễn ra vào ngày mai'

Vậy thì chỉ có một khả năng.

Một trận lở đất hoặc sự sụp đổ của ngọn núi mà cậu không biết đã xảy ra.

'Nếu giả định của mình vẫn đúng, thì dư chấn sẽ xảy ra vào ngày mai và những tảng đá ở lối vào sẽ lăn đi. Nhưng……..'

Đến lúc đó, những người lính của Tử tước Potter hẳn đã nhan nhản cả ngọn núi.

'Và họ sẽ chả để một kẻ mới chui ra khỏi hang đi đơn giản thế'

Và nếu đen hơn, không chỉ là mất mấy quyển sách, mà cái đầu trên côn cậu cũng chẳng giữ nổi nhằm bịt mồm.

"Khốn nạn"

Roan đã ném đi viên sỏi mà cậu đang cầm.

Sẽ chẳng thể nào dọn sạch lối ra được.

'Mình phải tìm cách khác để thoát thôi'

Một con đường sống.

Roan đứng dậy và đi ngược vào sâu hơn trong hang động.

Và khi xung quanh dần hẹp lại, thì xuất hiện một khoảng trống khác.

"Bị chặn mất rồi"

Roan quay trở lại lối vào.

Cậu nhìn thấy tấm vải đã mòn đã bọc bộ xương Reid.

'Cũng chỉ tại ngài. Tại sao bao nhiêu chỗ mà lại nằm đ...'

Roan, đang lầm bầm, chợt ngẫm lại và lắc đầu

'Mà nghĩ lại thì, tại sao vị hỏa đế đó lại nằm đây?'

Reid, cho tới khi biệt tích 50 năm trước, là một công tước của Đế chế Estia và còn là người dừng đầu của Hỏa Đấu Học Trường hùng mạnh.

Nhưng lí do nào lại khiến một người như thế bỏ xác ở một nơi hẻo lánh như trong hang động của núi Maiel ở vương quốc Rinse này chứ.

Roan từ từ nhớ lại.

Cậu đang tìm kiếm nơi ở của Reid, từ vô số ký ức.

Tin đồn có vẻ đúng nhất trong số chúng.

'Ông ta kịch chiến với Thủy hậu Biate để rồi cả hai đều thương nặng mà chẳng được gì'

Biate cũng là một trong những người mạnh nhất có thể một tay rung chuyển cả lục địa.

Đặc biệt bởi vì cô là người đầu tiên, và là sứ giả mạnh nhất, người đã giao ước với thủy tinh linh vương Elaim.

Reid, kẻ dùng lửa, không hề thích Biate người mang năng lực của nước.

'Lửa và nước. Họ muốn xem ai là kẻ mạnh hơn thông qua trận chiến đó'

Nhưng Biate, người luôn tránh xa bản thân khỏi các trận chiến và chiến tranh, liên tục từ chối yêu cầu đấu tay đôi và ẩn mình.

'Nhưng nếu những tin đồn là thật thì...'

Roan nhìn vào hang.

'Hang động này hẳn phải có liên kết gì đó tới cô Biate'

Nhưng trong cái hang động bé tí này thì chẳng có gì đảng để gọi là dấu vết cả.

'Có lẽ nào…..?'

Sau đó, Roan rút túi ra và lấy ra ba cuốn sách mà Reid đã để lại.

‘Liệu ông ta có để lại thứ gì trước khi chết ở đây không?'

Cậu cẩn thận mở cuốn đầu tiên của Hỏa ma kĩ và kiểm tra kĩ càng xem có gì liên quan tới cái chết của Reid không.

Tiếng lật giấy vang khắp hang động.

Và khi mở tới tờ cuối cùng, mắt cậu mở to.

"Ah...."

Một tiếng kêu nhỏ.

Dường như có gì đó.

Nội dung mà Roan đang tìm kiếm ở trang cuối cùng.

Mắt cậu liếc nhanh.

<Reid Flamdor. Ta muốn để lại vài từ trước khi chết.>

Ông ta bắt đầu từ việc báo rằng ông ta không sống được bao lâu nữa.

<Ta tới nơi này sau khi phát hiện ra nơi ẩn trốn của thủy hậu Biate Ellon, nằm trong núi Maiel. Ta muốn một trận đấu tay đôi, nhưng cô ta lại chỉ mời ta chút trà và từ chối. Cuối cùng, ta buộc phải nắm lấy tay cô ta, người đang cố gắng gạt ra và chạy trốn, vũ lực ép ả đánh với ta. Cả hai đã đánh suốt bốn ngày bốn đêm ở nơi cô ta ở. Cả hai thực sự tức giận. Ta vẫn luôn tin rằng ta là nhân loại hùng mạnh nhất. Tuy nhiên, trong khi chiến đấu, ta chưa bao giờ áp đảo nổi cô ta dù chỉ một lần. Cuối cùng, ta, kẻ mờ mắt vì sự ganh đua, đã sử dụng vũ khí cuối cùng mà đáng ra không nên sử dụng. Khi đó, trận đấu để xem ai là kẻ mạnh hơn lại biến thành một cuộc tử chiến>

Tim cậu đập nhanh.

Tin đồn là có thật!

Lý do vị hỏa đế Reid và thủy hậu Biate biến mất cùng khoảng 50 năm trước là vì cuộc đấu tay đôi của họ, không, là vì trận tử chiến này.

Roan vội vàng đọc tiếp.

<Cuối cùng, cả ta và cô ta đều chẳng được gì ngoài thương tích.

Cả hai đều nhận ra sẽ khó lòng qua khỏi với vô số những vết thương nghiêm trọng.

Ta muốn được chết dưới ánh mặt trời cháy bỏng.

Ta rời khỏi nơi đó và ra tới hang động, nhưng đã chẳng còn hột sức nào nữa.

Trong khi vẫn đang để lại lời trăn trối thì thủy tinh linh vương Ellaim tiến tới nhìn ta.

Hắn có thể trả thù vì ta đã giết cô ta.

Tuy nhiên Biate đã tha thứ cho ta.

Cô ta tới hồ Poskein cùng với thủy tinh linh vương Elaim.

Ta không biết tại sao, nhưng ta sẽ không thể được như thế....

Trước khi chết, ta chỉ muốn một nơi nóng rực, và cô ta thì khao khát một vùng nước sâu rộng.

Chữ viết tay trở nên mờ hơn và run rẩy.

<Ta để lại chiến kĩ và ma kĩ lại đây cho kẻ nào có duyên.

Đừng nghĩ tới việc mang nó trở lại vương quốc Estia (?) hay tìm tới gia tộc Flamdor. Mà nếu bởi bị những kẻ trong gia tộc đó lấy được thì đành chịu. Bởi vì sức mạnh từ ngọn lửa này chỉ có thể đạt được bởi kẻ mạnh>

Bức thư đến dần những dòng cuối.

<Ngoài ra thì, kẻ đó cũng sẽ tới được gần Biate hơn, nhưng chỉ kẻ có đủ duyên phận thôi.>

Roan hướng tầm nhìn của mình tới câu cuối cùng.

<Ta chết sau khi nhận ra rằng lửa và nước đâu phải là kẻ thù, mà là hai thứ cùng tồn tại>

Cậu không hiểu những dòng cuối ý gì.

Tuy nhiên, thứ quan trọng không nằm ở dòng cuối.

Nơi này là lối để vào bên trong nơi ở bí mật của Biate.

Cậu nhìn vào bên trong.

'Vậy cái chỗ trống kia hẳn phải là lối vào....'

Roan cắn môi.

'Ông ta nói chỉ kẻ có duyên mới có thể vào được'

Cậu không có gì liên quan tới Biate.

Nhưng ngay cả như vậy, cậu không thể đứng yên và lãng phí thời gian.

'Dù sao đi nữa, có một nơi xa hơn bức tường đó để mình trốn.'

Roan cầm lấy cuốn sách và túi của mình.

Cậu cẩn thận ôm lấy tấm vải với bộ xương.

Step. Step.

Tiếng bước chân vang lên bên trong hang động.

Roan đứng trước bức tường một lần nữa.

'Phải có công tắc ẩn đâu đó'

Cậu ngó quanh bước trước từ trên xuống dưới và cả hai bên.

Tuy nhiên, cậu không thể thấy bất kỳ dấu vết đặc biệt nào ngay cả khi đã kiểm tra khắp nơi.

'Vạy thì tiếp theo là………'

Roan duỗi tay phải và với lên góc trên bên phải.

Đầu ngón tay cậu di chuyển đến cuối bức tường.

Cậu không cần phải vội.

Cậu cẩn thận kiểm tra bức tường trong khi đặt tất cả sự tập trung của mình vào từng đầu ngón tay.

Liền đó, ngón tay Roan chạm vào gì đó.

"Ah!"

Cậu thốt lên ngạc nhiên.

Cậu rụt tay lại và nhìn vào ngón tay.

'Tự nhiên ớn lạnh thế nhỉ....'

Có chút gì đó quen quen.

‘À! Cái thứ hình bán nguyệt màu bạc đó...'

Trong khi cậu nghĩ vậy.

Trên tường đá xuất hiện chút tay đổi.

Một giọt nước bạc xuất hiện ở nơi cậu chạm ngón tay vào.

"Huh?"

Mắt cậu mở to.

'Đây có phải cái vật lúc đó không?'

Roan nhìn kĩ lên tường.

Pat.

Sau đó, giọt nước biến thành hình bánh xe.

Và rồi nó bắt đầu quay.

Guguguguk.

Cùng lúc đó, tiếng đá và cát nghiền được vang lên.

"Ah...."

Một tiếng cảm thán vang lên từ miệng Roan.

Bức tường đá bị chặn không hở chút nào bắt đầu mở sang hai bên từng chút một.

Boom.

Một lối vào xuất hiện cùng với âm thanh nặng nề.

Roan không ngần ngại.

Anh tiến vào trong.

Guguguguk.

Bức tường đá quay trở lại vị trí ban đầu một lần nữa và chặn hoàn toàn hang động.

Bánh xe bạc đang quay một lần nữa ẩn vào trong tường.

Một bóng tối tuyệt đối và tĩnh lặng.

Không nhận thấy chút gì ben trong hang động nữa.

******

Roan choáng váng.

Cậu không thể tin được khung cảnh xuất hiện trước mặt.

Một không gian rộng lớn mở ra trong hang động nhỏ.

'Lẽ nào cả núi Maeil này rỗng ruột'

Tới mức cậu nghĩ vậy.

Tuy vậy, khi nghĩ tới việc các hầm mỏ mọc lên khắp nơi, điều này thật khó hiểu.

'Chỉ cần xuyên qua một chút thì nơi này sẽ lộ ra'

Roan lắc đầu rồi bước xuống cầu thang.

'Chắc chắn đây là nơi ở của Biate, ai nhìn thẫy cũng nghĩ vậy thôi'

Tới mức cậu nghĩ ngay tới Biate? Mặc cho trước đó không có chút thông tin nào trước đó.

Ở không gian lớn này, hai dòng nước chảy từ đông sang tây và từ bắc xuống nam, và tại điểm gặp nhau xuất hiện một hồ nước khá lớn.

Ngạc nhiên nhất là ở một bên tường còn có một ngọn thác đang đổ xuống.

'Mình chắc chắn không nghe thấy gì mặc cho nước đổ ào ào như vậy'

Cảm giác như thị lực và thính giác của cậu trở nên tồi tệ.

Roan tránh nhiều ao lớn nhỏ ở nhiều nơi và đến chỗ tập trung nhiều sách chất đống.

Một cái bàn lớn.

Và những cuốn sách văng vãi khắp nơi.

'Vậy đây là nơi mà cô Biate và ngài Reid đấu với nhau'

Nếu tính tới đó thì, nơi này vẫn gọn quá.

Hai kẻ mạnh nhất lục địa.

Họ không có đánh nhau như hai thằng lình quèn.

'Hẳn phải có bì mật ẩn quanh đây'

Roan bắt đầu nhanh chóng kiểm tra kỹ lưỡng những cuốn sách rải rác xung quanh.

'Ngài Reid đã để lại một bức di thư. Cô Biate hẳn cũng như thế'

Họ là những vĩ nhân ngay từ lúc còn sống.

Cậu nghĩ rằng không thể nào những người như vậy lại chịu chết đi mà không để lại vết tích gì.

Đặc biệt nếu đó người xinh đẹp và quyến rũ như Biate, đẹp đến mức cô được gọi là nữ hoàng.

Tay cậu, đang di chuyển trên bàn, dừng lại.

Một cuốn sách mỏng chạm đến ngón tay cậu.

<..... Để nó lại cho ngươi.>

Bởi vì bị lấp bởi nhiều cuốn sách, cậu chỉ có thể nhìn thấy những từ cuối cùng.

Khi Roan kéo cuốn sách đó, những cuốn sách khác rơi xuống.

'Chắc chắn ròi!'

Roan nở một nụ cười yếu ớt sau khi kiểm tra nội dung của cuốn sách.

Dường như cậu đã tìm thấy thứ mình muốn.

<Những lời trăn trối của Biate Ellon để lại cho ngươi>

Nội dung phía sau giống như những gì Reid đã để lại.

Chỉ khác là đây là từ góc nhìn của Biate, chứ không phải Reid.

Tuy nhiên, tới cuối, một chuyện khác hoàn toàn được đề cập.

<Lý do ta chọn hang động trống rỗng khổng lồ này làm nơi ở của mình vì đây là hang của rồng xanh Berr. Tất cả không gian chứa đầy năng lượng từ nước. Do đó, cũng không tệ khi chọn làm nơi an nghỉ.

Nhưng ngay cả như vậy, ta vẫn thích hồ Poskein hơn.

Những đứa trẻ vẫn theo tôi sống ở đó.

Đó là lý do tại sao ta lại nghĩ đến việc sống những ngày cuối đời ở đấy.

Dành cho người mà vận mênh kết nối hai ta.

Với người có thể vào tới đây và đọc những dòng này thì hẳn là ngươi đã nhận ra tinh thể nước và hấp thụ nó.>

'Huh? Tinh thể nước?

Roan nhíu mày.

Cậu nhớ lại giọt nước bạc mà ngón tay mình hấp thụ.

’Vậy đó là tinh thể nước sao? Nhưng sao lại rơi trên nền đất?'

Cậu không biết.

Roan tiếp tục đọc qua bức thư.

<Ta sẽ giao lại cho ngươi hang của ngài Berr. Cứ dùng nó như ý ngươi. Dù vậy thì, nơi đây cũng chỉ có sách và vài thứ linh tinh thôi.

Nếu ngươi thật sự muốn leo tới đỉnh cao của nước, hãy tới hồ Poskein tìm ta.

Miếng ghép cuối cùng của ta ở đó.

Kẻ nào tìm được nó sẽ có được sức mạnh của nước và các con của ta>

(TLN : "The one that finds that piece will be able to obtain the strength of water and my children"

Hóa ra One Piece là có thật :)) )

Toàn lời lẽ khó hiểu.

Khác với câu chữ của Reid, ngắn gọn và xúc tích, phong ngôn của Biate có phần sâu lắng và ẩn ý.

Mặc dù vậy, lời cuối cùng khá thẳng thắn.

<Tạm biệt.>

"Whew."

Roan thở dài và che cuốn sách.

Cậu ngồi trên ghế và suy nghĩ.

'Giờ thì mình hiểu sao nơi này lại to lớn và kì lạ thế...'

Đã 200 năm kể từ khi những con rồng biến mất.

Nhưng những câu chuyện về chúng vẫn cứ được truyền đi mà không bỏ lỡ điều gì.

Và hang rồng cũng vậy.

Một hang như vậy là nơi con người không thể vào được theo ý mình hay vượt qua bằng sức mạnh.

Roan hít một hơi thật sâu.

‘Công tước Voisa, người đã lấy đi ma kĩ Flamdor từ Tử tước Potter không thể không thấy những lời mà ngài Reid để lại.'

Cậu từ từ bắt đầu nhớ.

"Ah...."

Một câu cảm thán nhỏ phát ra.

"Thì ra là thế. Mình luôn tự hỏi tại sao Công tước Voisa lại có hứng thú với việc phát triển hồ Poskein....."

Cảm giác như những mảng ghép dần thành hình.

‘Công tước Voisa hẳn đã tìm mọi cách để có thể vào nơi này. Nhưng ông ta không thể nào vào được, nên buộc phải chuyển hướng về phía hồ Poskein'

Ông ta hẳn cũng nghĩ Biate sẽ để lại gì đó giống như Reid sau khi chết.

Nhưng dù thế, nếu ông ta làm rùm beng thì sẽ là 'đánh rắn động cỏ'

'Thế nên ông ta mới đột nhiên hứng thú với việc phát triển hồ'

Nhưng ngay cả thế, ông ta vẫn chẳng đạt được kết quả mình mong.

Thay vào đó, bắt nguồn từ Công tước Voisa, ba quốc gia khác cũng nhảy vào cuộc cạnh tranh hồ Poskein.

'Và trong quá trình đó, vua hải tặc Beck xuất h...'

Khi cậu nghĩ đó.

Bang.

Roan đột ngột đứng dậy.

Chiếc ghế rơi xuống và lăn trên mặt đất nhưng cậu không quan tâm.

Cậu gầm lên như thể bị thôi miên.

"Beck ! Vậy là thằng khốn đó tìm được mảnh ghép của Biate!"

********

Hói : À không biết có ai có cảm giác giống mình không, đọc xong chương này cứ có cảm giác là Biate có tình cảm với Reid, trong khi tên hỏa đế đầu đất chỉ biết có choảng nhau -_-

Và lập lại lần n là, ai có rảnh rỗi ngồi sửa lại toàn bộ lỗi typo thì liên hệ vào nick Hako này, hoặc cmt thẳng dưới pj này