"Rina. Nhớ lấy điều này: Ta không có ý định đối xử với cô như một người nô lệ. Với ta thì, cô chỉ là một người phụ nữ xinh đẹp mà thôi."
"…!"
Hai tròng mắt của Rina run lên như thể chấp nhận lấy những lời nhận xét của tôi.
"Vì thế cô đừng có xem ta là chủ nhân từ bây giờ nữa. Cô cũng sẽ không còn bị gắn cho cái mác là nô lệ. Sao chứ, hai ta còn đã lập khế ước rồi."
"E… em đã hiểu, Chủ- á…!"
"Hừm. Ta nghĩ là cô cần thời gian để làm quen với sự thay đổi này."
Mọi thứ đều đã được cân nhắc, chỉ bằng việc biến Rina thành quỷ chưa phải là đã giải quyết mọi vấn đề. Nếu phải hỏi là ngoại hình cô ấy thế nào, có lẽ rằng đa số con quỷ trú ngụ trong lâu đài này sẽ ngước nhìn về phía cô ấy. Nói cách khác. Nếu tôi muốn đảm bảo rằng cổ sẽ an toàn thì…
"Vậy thì… em phải gọi ngài như thế nào ạ?"
"Hử? Ờm, những người khác hoàn toàn thoải mái với việc gọi ta là Yuuto-sama, nên cô có thể-"
Vừa lúc đó, một ý tưởng lao ra từ trong tiềm thức. Còn một cách nữa! Vẫn còn một cách chắc chắc rằng sẽ giữ tay bọn kia ra khỏi cô ấy, một ý tưởng đơn giản mà mang tính cách mạng! Quào, hôm nay mình thật là cảnh giác! (??)
"…Có chuyện gì sao ạ?"
"Xin lỗi, Rina. Chúng ta phải dời việc gọi tên này qua hôm khác vậy."
Nói xong, tôi không phí một phút nào nữa mà thực hiện ngay. Tôi mở cửa và yêu cầu tên quỷ đang canh gác phía bên kia cho gọi Anri.
Khoảng chục phút trôi qua. Khi tôi nghĩ rằng cô ta trễ vãi lòn rồi, thì Anri xuất hiện. Cô ấy- vì vài lí tôi không thể diễn tả được- đang mặc một bộ pajama cực kì gợi dục mà chỉ cần chút xíu nữa là nhìn xuyên qua được.
"Thật xin lỗi vì đã bắt ngài phải chờ đợi, Yuuto-sama! Việc chuẩn bị lâu hơn em tưởng nhiều!"
Chuẩn bị? Để làm clg mới được chớ?
"Vậy thì, Yuuto-sama, cuối cùng ngài đã chấp nhận tấm thân của em rồi! Em, Anri, đã luôn mơ về cái ngày sẽ tới –"
"Hãm phanh lại, Anri. Ta không có gọi cô đến đây vì cái lí do mà cô nghĩ ra đâu."
"...Hử?"
Mắt Anri co thành mấy cái chấm nhỏ.
"Cô chỉ vừa mới ở đây để phục vụ đồ uống cho ta. Thật xin lỗi vì đã khiến cô phải quay lại đây lần nữa."
"... Ồ, không. Thật sự thì không có vấn đề gì đâu ạ."
Câu trả lời của Anri nhuốm đầy sự buồn bã (bản eng dịch cái từ buồn bã ngày còn nặng hơn nhiều, gọi là đến mức trầm cảm ấy lol).
"Và Yuuto-sama... ả quỷ nhân là ai thế ạ? Em không nhớ là mình đã từng gặp cô ta ở quanh lâu đài..."
Ánh nhìn của Anri hướng về phía Rina. Mặc dù chỉ gặp mặt mới vài phút trước. Ngoại hình của cô ấy còn chả thay đổi tí nào. Nếu chỉ việc biến Rina là đủ để không bị nhận ra bởi Anri, vậy thì rõ ràng cái độ 'sâu bọ' mà cô ấy xem con người nó lớn đến nhường nào không biết nữa...
Ít nhất thì tôi biết rằng ngay cả Anri cũng không thể ngửi ra sự khác biệt giữa một con quỷ đã từng là con người và một con quỷ bình thường. Ầu. nghĩ tới thì, tôi là cái loại đầu tiên ấy nhỉ?
"Yuuto-sama, em không có quyền bình luận về loại phụ nữ nào mà ngài chọn cả. Nhưng phải thừa nhận rằng em có đôi chút hoang mang..."
Tôi muốn hét lên rằng không phải như thế.
"À, nhắc mới nhớ. Chuyện gì đã xảy ra với ả nữ nhận vừa mới ở đây lúc trước vậy ạ? Em không thấy cô ta đâu cả..."
Lần này, ánh nhìn của Anri phi tới cái tủ quần áo vẫn còn mở. Ầy, ít nhất thì Anri càng lo lắng, thì có vẻ như Rina của trước đây và sau khi lập khế ước hoàn toàn là hai người khác biệt vậy.
Vậy thì, tình trạng khó xử kế tiếp: trả lời sao giờ hả các mẹ? Nói rằng tôi vừa gửi cô ta trở về chẳng hợp với hình ảnh của High King tí nào cả...
"À, cô ta à. Ta không còn cần cô ta nữa, nên chỉ đơn giản là nuốt chửng cô ta rồi. Ăn rồi."
"Ồ, thật sao ạ?!"
"Buồn thay, cô ta không ngon tí nào cả. Không ra thể thống gì cả. Đừng nói rằng cô đang nghĩ là ta sẽ mềm lòng với một con người nhé?"
"D-dĩ nhiên là không rồi! Không bao giờ đâu ạ!"
Không thể tránh khỏi cái cảm giác là tôi hơi phóng đại một tí, nhưng.. kệ đi.
"Về con quỷ có bên cạnh ta... Có một số điều về cô ấy ta muốn thông báo với mọi người."
"Mọi người sao, bệ hạ?"
"Đúng thế. Ta có những tin tức hết sức quan trọng. Đó là lí do, Anri, ta muốn cô tập hợp tất cả mọi người về sảnh chính."
"...Em đã rõ. Em sẽ cho gọi bọn họ."
Sau hơn chục phút trôi qua. Khi toàn bộ quỷ trong lâu đài đều đã trình diện và lấp đầy cả căn sảnh, tôi đứng ở tấm nền ở giữa bọn họ. Cảm giác như một vị giáo việc chuẩn bị giới thiệu một học sinh chuyển trường ấy nhỉ (ahihi).
"Con quỷ đứng kế bên Yuuto-sama là ai thế?"
"Biết được. Tao chắc là không..."
"Nhưng nhìn cũng ra gì phết ấy nhờ?"
"Ờ đúng rồi. Tao muốn ẻm làm bạn gái tao..."
"Này, bọn mày im đi! Tao giành trước rồi!"
Đó là những âm thanh mà tôi có thể nghe thấy trong đám đông. Cái cách mà bọn họ phản ứng khiến tôi nhớ lại việc bọn học sinh trung học trở nên động dục trước học sinh chuyển trường mới đến. Có vẻ như Rina sẽ được an toàn vào lúc này. Nhưng lúc này thì không còn quan trọng nữa. Sau cùng thì, tôi đã nghĩ ra một kế hoạch để đảm bảo sự an toàn cho cô ấy.
"Các thuộc hạ, ngàn lần tạ tội vì đã làm phiền các người vào đêm khuya như thế này. Như đã được thông báo, ta có một vài điều quan trọng muốn nói với các người."
Những còn quỷ đang cười nói trở nên im bặt, khiến cho căn sảnh chính ngay lập tức yên tĩnh.
"Chắc hẳn rằng các người đang tự hỏi còn quỷ bên cạnh ta lại ai. Cho phép ta được giải thích."
Tôi ngừng một chút trước khi nói. Có một cách đơn giản và đột phá để khiến cho bọn kia không chạm tay vào người Rina. Và đó là...
"Cô ấy là Rina. Và cô ấy là... em gái thất lạc của ta."
Thế nào hả?! Anh mày không thể tự hào hơn vì đã nghĩ ra được chiêu đó đâu!
Những con quỷ trong sảnh chính trở nên tê liệt, giống như mấy cái tượng đá* vậy. Không lâu sau đó thì vỡ òa hỗn loạn.
(*stone gargoyles: mấy cái tượng đá, miệng có lỗ để phun nước ra như con gì biểu tượng của Singapore ấy)
"Người em gái danh giá của Yuuto-sama?!"
"Yuuto-sama có em gái?!"
"Tao cạn lời…!"
Không cạn chứ còn cái đếch gì nữa. Tôi chỉ vừa mới nghĩ ra cái trò này vài chục phút trước. Và, khi mọi thứ còn đang hỗn loạn với điều tiết lộ đáng kinh ngạc này, hoàn toàn không thể giấu khỏi sự bất ngờ… không ai thể hiện tốt hơn chính bản thân Rina.
"Um… xin lỗi… Việc em là em gái của ngài là sao…?!"
"Đừng có lo. Cứ để hết mọi thứ cho ta."
Tôi nói nhỏ để khích lệ Rina.
"Xin được nói về việc ta quyết định rời khỏi tòa lâu đài vào hôm nay. Chính là để tìm kiếm em gái của ta. Sau vô số lần gặp khó và thử lại, ta cuối cùng cũng tìm thấy em ấy. Phải thừa nhận rằng ta đang vô cùng là sung sướng."
Một lần nữa. những con quỷ im lặng mà nhìn vào tôi. Nếu tôi nói rằng Rina là em gái của mình, vậy thì sẽ không có tên quỷ nhân nào dám động tay vào cô ấy cả. Dù là lỗi của tôi khi kéo mọi người vào trò nói dối này, nhưng tôi vẫn tin rằng dây là cách tốt nhất để đảm bảo rằng không có sự nguy hiểm nào cho cô ấy cả. Nếu có cái loại khế ước có thể biến cô ấy thành em gái thật của mình, thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.
Khi kế hoạch sắp sửa trôi qua một cách yên bình-
"Yuuto-sama. Em xin phép được nói vài điều."
Đứng ở hàng đầu của nhóm quỷ, Anri lên tiếng và cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi.
"Gì thế Anri?"
"Em cho rằng câu hỏi của em có phần bất kính, nhưng có cách nào để chứng mình rằng cô gái này đích thực là em gái của ngài không?"
"…Chứng minh à?"
"Vâng, chứng mình. Nếu cô ấy thật sự là em gái của ngài Yuuto-sama, vậy thì bọn em sẽ không ngần ngại mà dốc hết sức mình phục vụ cô ấy. Nhưng nếu điều này không thể chứng minh được, vậy thì em sợ rằng một vài người trong đây sẽ bắt đầu nghi ngờ."
"…"
Mồ hôi tôi nhễ nhại trên trán. Tôi không hề nghĩ rằng có ai đó sẽ hỏi tôi về câu hỏi như thế này. Rina là em gái tôi, dĩ nhiên, là điêu vl rồi. Bọn tôi không có cách nào để chứng minh những điều tôi đã nói cả.
Làm sao bây giờ? Nói sao bây giờ?