"Dù sao thì, đó là tất cả. Cô có hiểu hết chưa?"
"V-vâng. Em cho rằng sự thật nó còn kì lạ hơn cả tưởng tượng nữa…"
Hờ, ít nhất có vẻ như Rina đã tin những gì tôi nói. Tôi còn tưởng là cô ấy sẽ chẳng tin vào bất cứ lời nào phun từ miệng tôi ra nữa chớ.
"…Chắc không đấy? Vậy cô không nghĩ là ta sẽ chỉ định biến thành con người và gạt cô bằng mấy câu chuyện bịa đặt nào đó à?"
"Hở?! Đó là những gì ngài đang làm sao?!"
"Cá- không, không phải! Ta chỉ đang đưa ra giả thiết thôi!"
Rina đúng là một con người thuần khiết (hay là cả tin???).
"Nhưng... Cô đã hiểu về chuyện ta không có gắng hủy diệt loài người cũng như biến cô thành một loại mẫu vật nào đó rồi đúng chứ? Ta từng là con người; không đời nào ta làm thế với người khác cả."
"D-dĩ nhiên rồi. Em hoàn toàn tán thành."
"Ờm… Anri và những người khác vẫn dự định quét sạch loài người khỏi bản đồ. Điều đó khiến ta khá là lo lắng, cô biết chứ?"
Một hơi thở dài lẫn vào trong những câu chữ.
"Nhưng em vẫn không theo kịp… Tại sao ngài lại chia sẻ cuộc đời của mình cho em chứ?"
"…"
Tôi dành một ít thời gian để suy nghĩ về nó. Cô ấy cũng có ý đúng; chẳng có lợi ích gì để mà làm sáng tỏ tiểu sử cá nhân của mình cả. Hẳn là, nó đã giúp tôi lấy được lòng tin của cổ, nhưng tại sao tôi lại chọn cách nói hết ra như vậy nhỉ?
"…Chỉ là muốn thế thôi."
Tôi đoán là mình có hơi cuống một tí. Đây là lần đầu tiên kể từ khi tôi được hồi sinh; một cuộc trò chuyện thật sự với một con người thật sự. Tôi đã thể hiện một ít mong muốn tiềm thức để khiến Rina có thể hiểu tôi hơn.
Những lời đường mật và sự đồng cảm sâu sắc không quan trọng lúc này. Điều đó không giúp tôi giải quyết cái vấn đề to lớn nhất lúc này: chúng ta phải làm cái quái gì đây? Việc thuyết phục Anri cùng với cái tính ghét nhân loại thì thôi khó quá cho qua đi.
"Ồ, nhắc mới nhớ."
Khi đó tôi nảy ra một ý tưởng, và nó không hẳn là tệ. Nếu tôi nhớ, thì lần trước tôi xem qua mấy cái ma pháp và thấy trong đống đó một phép gọi là Demon Contract đã hiện ra. Nếu tôi dùng thứ đó để biến Rina thành quỷ, thì những người khác sẽ không còn lí do nào để bật lại tôi nữa. Đúng thế, dĩ nhiên là, nếu Rina đủ can đảm để thông qua cái sáng kiến này.
Tôi hủy phép biến hình và trở về dạng High King.
"Nghe kĩ này, Rina. Hãy chú ý và lắng nghe những gì ta sắp sửa nói… hửm?"
Khi đang nói thì tôi bị sao nhãng, Rina đặt tay lên miệng và cười như vừa bú cần loại xịn.
"Gì thế? Có gì khiến cô vui à?"
"Ôi, e-em xin lỗi. Chỉ là do cái cách mà ngài thể hiện bản thân có thay đổi khi ngài làm thế, nên em không thể nhịn được... Fuhuh."
"...Thế à. Ta hiểu rồi."
Tôi chưa từng luyện tập cái đó tới bây giờ, nên bản thân cũng hơi buồn cười tí. Rina trở nên đáng yêu hơn rất nhiều khi cười. Nó khiến tôi cảm thấy ấm áp và khó hiểu ở trong lòng.
"Giờ thì, ta cần cô lắng nghe những gì ta nói. Ta muốn cô hình thành khế ước với ta. Nó sẽ biến cô thành quỷ, và trở thành cấp dưới của ta."
"...! Em sẽ... biến thành quỷ sao?!"
Biểu hiện của Rina trở nên căng cứng. Tôi đã đoán trước là cái phản ứng này sẽ xảy ra rồi. Sau tất cả, liệu có bao nhiêu con người còn có thể bình tĩnh được khi họ được bảo trở thành quỷ cơ chứ?
"Nhưng đừng quá lo lắng. Đây chỉ là một khế ước thông thường thôi. Nếu cô muốn phá vỡ nó và trở thành một con người trở lại, cô có thế làm lúc nào tùy thích cũng được. Dĩ nhiên là, cô không phải đền bù cái gì cả."
"…"
Rina hướng mắt xuống mặt sàn dưới chân, không nói một lời nào.
"Dẫu sao thì, trờ thành quỷ quả là một quyết định khó khăn để có thể quyết định một sớm một chiều. Dẫu vậy, ta cho rằng cái khế ước này sẽ là cần thiết đề có thể giữ cô ở lại trong lâu đài này."
"N-ngài có cảm thấy phiền nếu em là người quyết định không?'
"Không đâu."
"…"
Một khoảng lặng trôi qua. Cuối cùng, Rina ngẩng đầu lên. Có vẻ là đã quyết tâm rồi hử.
"Em đã hiểu. Em sẽ lập khế ước. Ý em là… hãy cho phép em lập một cái khế ước."
"…Chắc chứ?"
"Vâng. Cuộc trò chuyện của chúng ta đã khiến cho em làm rõ được một điều; ngày là một con người tử tế, Chủ nhân ạ. Nếu Chủ nhân của em tin điều này là quan trọng, vậy thì em sẽ vui lòng vâng lời mà không lên tiếng gì cả."
Khi nói thế, đôi mắt Rina lóe lên một sự quyết tâm tiềm ẩn.
"Em là một nô lệ, không xứng đáng được chọn lựa. Nếu sự chân thành của Chủ nhân cho phép em được tự mình quyết định, vậy thì em chân thành cảm ơn."
"…Được rồi. Giờ thì, ta cũng muốn thực hiện cái khế ước này ngay. Tuy nhiên…"
Nhận thấy bộ dạng do dự của tôi, Rina nghiêng đầu về một bên.
"Có vấn đề gì sao ạ?"
"Ầy… nói sao giờ nhỉ. Trước khi khế ước này có thể thiết lập… Cô phải tự lột. Cô phải nude ấy."
"…! N-Nude á…?!"
Rina mặt đỏ bừng. Đó, rõ ràng, là khuôn mặt của một cô gái đã đến tuối lấy chồng rồi. Tôi không cần phải làm rõ điều này, những việc khỏa thân là cần thiết để thiết lập khế ước. Tất nhiên tôi không có nói dối chỉ để nhìn thấy cô ấy khỏa thân.
"Dĩ nhiên, ta hiểu rằng cô phải đề phòng khi để lộ mình với một người đàn ông. Nếu cô không muốn điều đó, vậy thì chúng ta có thể để việc khế ước qua một bên và-"
"K-không, em ổn mà! Em đã quyết tâm rồi, em đã chuẩn bị cho điều này rồi!"
"Ta hiểu rồi. Vậy thì… Lột đê, nếu cô muốn."
"…Vâng."
Dù có hơi vụng về, Rina bắt đầu cơi bỏ bộ cánh khỏi người mình. Tôi phải chắc rằng mắt mình phải dán vào sàn nhà và cố không hướng ánh nhìn của mình về hướng của cổ trong một khoảng thời gian.
Đây không phải điều tốt đẹp gì với tôi. Cái tiếng quần áo xột xoạt không thế dập tắt được mấy cái tưởng tượng của bản thân được. Những dòng suy nghĩ về có một cô gái đang ở gần… Lột đồ…!"
"E… em xong rồi."
Tôi im lặng ngẩng đầu mình lên. Ngay trước mặt tôi là Rina, tay trái đang che ngực cùng tay trái đang che cái thức mà ai cũng biết là cái gì đấy.
"…!"
Trong một khoảnh khắc, tôi cảm giác như bao ý thức của mình trôi tuột hẳn đi. Nhưng mình phải chịu đựng. Đây là lần đầu tôi nhìn thấy cô gái trẻ khỏa thân toàn thế này, chí ít là bằng xương bằng thịt.
"Đây là lần đầu có người đàn ông nhìn thấy cơ thể này của em… Xấu hổ quá…"
Mặt cô đỏ như táo Mĩ, giọng nói thì lí nhỉ. Cơn xấu hổ khiến cô ấy ngày càng lạc trôi khỏi thế giới này. Được rồi, làm cho xong cái khế ước này thôi. Trước khi tôi mất hết sự kiềm chế.
"Hãy bắt đầu khế ước nào! Trước tiên, cô hãy nhắm mắt lại!"
"R-Rõ!"
Rina nhắm nghiền mắt, như được bảo. Tôi đưa ngón trỏ ra và chạm vào trán cô ấy.
"Ma pháp: Demon Contract!"
Gần như ngay lập tức, một lớp hào quang tím bao quanh lấy người Rina. Sau khoảng một phút, hào quang bắt đầu mờ dần cho đến hoàn toàn biến mất.
"Hừm, khế ước đã được giải quyết. Cô đã thành quỷ."
"Hử… Đã xong rồi sao?"
"Đúng vậy. Không phải là rất đơn giản hay sao? Cô có thể không khác gì ở vẻ bề ngoài cả, nhưng toàn bộ khả năng vật lí đều đã được gia tăng một cách ghê gớm. V-với lại… cô có thể mặc quần áo lại rồi đấy nhỉ?"
"…! T-tất nhiên rồi ạ!"
Rina bối rối mặc quần áo trở lại.
Suýt chết. Tôi đã trở nên căng thẳng đến cực độ rồi. Tôi chỉ có trái tim mỏng manh yếu đuối của một chàng thanh niên trẻ, một con người đang bước qua tuổi dậy thì thật sự đúng là rắc rối hơn tôi tưởng.