Vài ngày sau.
Nhà kính của Silica trước đây luôn ngập tràn những chiếc lá Ranieri (Lurnieri) xanh tươi, giờ đây trống trơn một mảnh. Vào ngày Silica gặp Calian để trao đổi khế ước, bà đã đập nát toàn bộ cây cối trong nhà kính vì tức giận.
Kể từ lúc đó, Silica không hề rời khỏi phòng cho đến vài ngày trước. Vì thế, dù đã được dọn dẹp nhưng nhà kính vẫn trống không suốt mấy tháng trời.
Trong phòng khách ở trung tâm nhà kính, Silica đang chậm rãi đi đi lại lại. Mỗi bước chân lại phả ra hơi thở lạnh lẽo khiến mấy cô hầu gái không dám tới gần.
Tích tắc, tích tắc.
– Phạch, phạch.
Tích tắc, tích tắc.
– Phạch, phạch.
Silica gấp mở chiếc quạt trên tay khi đi loanh quanh nhà kính, rồi bất chợt bà dừng bước, cắn chặt môi.
Grey Brissen không đến.
Chắc chắn anh ta đã gần đến kinh thành. Nhưng tin tức đột ngột mất từ đó.
Lennon đột nhiên biến mất không rõ nguyên nhân, nhưng Silica không loại trừ khả năng anh ta chỉ là người bình thường, do đó, bị bắt cóc hay sát hại cũng không phải không thể.
Nhưng Grey thì khác.
Bây giờ, Silica không còn lo lắng chuyện Grey có phải bị bắt cóc hay bị sát hại không nữa. Bà đang suy nghĩ liệu việc Grey biến mất có mục đích khác hay không.
Khi còn đang mải suy ngẫm, cô hầu gái trưởng đã vội vàng chạy tới và báo lên:
“Bẩm Nữ Hoàng, Hầu tước quân bị người của Hầu tước Evan Brissen tấn công khi gần tới kinh thành rồi. Mọi người đang đồn ầm lên là ngài ấy đã bị thương nặng và phải quay về dinh thự Brissen đó ạ.”
Nghe vậy, Silica nhíu đôi lông mày và hỏi.
“Cha ta ư? Tại sao?”
“Cái đó…do biết được ngài Grey có ý định chiếm lấy vị trí Hầu tước nên ngài Evan cảnh cáo không được quay lại Kyrisis, không bao giờ được quay lại. Hiện giờ giới quý tộc đang bàn tán rất sôi nổi chuyện này.”
Đúng là miệng lưỡi giới quý tộc truyền đi nhanh như gió.
Tin tức Grey đến kinh thành để trị thương và bị Evan tấn công đã lan nhanh như lửa cháy.
Cũng không có gì lạ, dù sao Grey cũng là Kiếm sư.
Một kẻ phải chịu vết thương khó lành từ cha mình, còn tin tức nào thú vị hơn thế được đây?
Silica cau mày.
Lại gấp gấp mở mở chiếc quạt trong tay vài lần, Silica lẩm bẩm.
“Không, là ta trước đó đã ra lệnh loại bỏ ông ta, hi vọng anh ta nhắm đến vị trí Hầu tước. Vậy mà lại vào đúng thời điểm như vậy.”
Rồi như nhận ra có điều gì đó bất thường, Silica hỏi thêm cô hầu gái trưởng.
“Cha ta không tự mình đi, vậy ai có thể gây thương tích cho Grey?”
“Tin đồn nói Grey Brissen vốn đã bị thương trên đường về kinh thành. Vậy nên ngài ấy không thể đánh trả hết sức được ạ.”
Nghe được lí do, có tia sáng lóe lên trong mắt Silica.
Với đôi mắt sắc sảo, bà quay về phía cô hầu gái trưởng và ra lệnh.
“Gửi thuốc chữa thương tới Hầu tước quân Brissen. Đồng thời xác nhận anh ta có đúng là bị thương và quay trở lại hay không, tìm ra chính xác kẻ đã tấn công anh ta. Ngươi tự mình xác minh càng nhanh càng tốt.”
Cô hầu nữ cúi đầu nhận lệnh.
“Và ngay lập tức đưa Teyle đến đây.”
Teyle là phó đội trưởng của đội kỵ sĩ Pavel, kẻ đã phải rời cung điện hoàng gia vì Calian. Hắn đã nhiều lần vung kiếm theo yêu cầu của Silica. Chỉ cần có tiền, chuyện gì anh ta cũng nhận. Không có ai thay thế Grey tốt hơn anh ta trong trường hợp khẩn cấp.
Sau khi hầu nữ nhanh chóng rời đi, Silica lại đi loanh quanh trong nhà kính.
Bà đang muốn xác nhận tất cả ba giả định mà bà đưa ra. Việc thứ nhất và thứ hai sẽ được xác minh khi cô hầu gái gặp Grey. Việc thứ ba sẽ được xác nhận qua Teyle.
Bà nghĩ đến một kẻ có vẻ chẳng liên quan.
“Tại sao ngươi cứ xuất hiện trong tâm trí ta?”
Calian.
“…Tại sao ngươi cứ liên tục xuất hiện trong suy nghĩ của ta vậy?”
– Phạch, phạch!
Cố loại bỏ linh cảm không mấy dễ chịu, Silica trở về phòng.
***
Chiều hôm đó, Rumein tuyên bố một chuyện trọng đại.
Việc chuẩn bị thành lập một đội ngũ pháp sư tên là Valkan đã sẵn sàng, lễ thành lập sẽ được tổ chức một tuần sau đó và đội ngũ sẽ đi vào hoạt động ngay khi thành lập.
Đội trưởng lâm thời của Valkan là Alan Manasil, phó đội trưởng là Arsen Hertz.
Mới buổi sáng Silica còn đau đầu về tin tức của Grey, đến chiều bà lại nhức đầu vì thông báo này.
“Dùng tòa nhà và sân huấn luyện của Pavel ư… Có vẻ Bệ Hạ đã hoàn toàn quên mất quá khứ rồi.”
Thấy Silica lại có vẻ cau có, cô hầu gái trưởng loay hoay không biết trả lời sao cho phải. Tiếng Silica nghiến răng ken két đầy chói tai.
“Chỉ một tòa nhà của Pavel biến mất không có nghĩa là ta mất đi sức mạnh. Sao chúng dám dùng nơi đó cho mấy tên pháp sư chứ…”
Silica ngưng lại.
“Không được.”
Bà cố dằn lòng không hỏi chuyện đó vào lúc này.
Vì tin đồn Hầu tước Brissen phế con trai mình mà Silica đã tránh được mũi dùi của công chúng. Nếu bà chống lại Rumein trong tình cảnh này, mọi người sẽ lại đổ dồn sự chú ý về phía bà.
“Ngươi nói họ tập hợp được ba mươi pháp sư?”
Vâng, đúng ạ.”
Silica cười giễu cợt.
“Chà, thế thì người chẳng thể làm nên trò trống gì đâu. Nếu người cứ muốn chơi trò binh quyền thì để ta làm mẫu trước nhé. Giờ ta đã hiểu rồi.”
Nói rồi Silica quay đi. Cô hầu gái trưởng dè dặt nói với bà.
“Thần đã mang người đến rồi ạ.”
Gương mặt Silica giãn ra một chút khi nghe điều đó. Teyle, kỵ sĩ Pavel, đã đến. Silica gật đầu và đến gặp hắn ta.
Silica cho mọi người lui hết và bước vào phòng khách một mình. Một người đàn ông mặc quần áo bình thường đang ngồi trước bàn, đó là Teyle.
Teyle có vẻ ngoài điển hình của một kỵ sĩ, cách hành xử và lời nói gọn gàng và có chừng mực. Vì vậy, không ai có thể tưởng tượng được con người thực sự của Teyle qua lần gặp đầu tiên.
Chỉ có Silica biết.
Nếu bà đưa hắn ba đồng vàng, hắn sẽ sẵn sàng giết bất kỳ ai ngoài cung điện và mang thi thể nạn nhân trở về.
– Bịch.
Silica đưa chiếc túi chứa đầy tiền cho Teyle. Sau khi kiểm tra bên trong xong, Teyle hỏi.
“Có bao nhiêu kẻ phải giải quyết?”
Hắn hỏi vì túi tiền khá nặng.
Silica gật đầu, hơi nghiêng sang một bên.
“Chỉ có một.”
Nghe vậy, Teyle cười nghẹn họng. Bởi gần đây hắn đã xử lý một kẻ và nhận được số tiền kha khá.
Lennon Brissen.
Một trong hai kẻ đem Lennon đến trước mặt Hầu tước chính là Teyle. Tất nhiên, Teyle rất biết giữ mồm giữ miệng nên Silica không biết chuyện này.
“Ai vậy?”
Một kẻ đã hộ tống Calian đi Roselita, đang ở ngoài cung điện và không phải người nhà của Alan Manasil.
Silica khẽ nói.
“Một pháp sư tên là Arsen Hertz.”
Phó đội trưởng của Valkan, người được thảo luận rất nhiều trong giới quý tộc cùng với Grey. Teyle cũng từng nghe tên anh.
“Nếu ngươi bắt gặp Grey Brissen, hãy tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra. Có phát hiện gì thì phải bịt miệng anh ta thật tốt. Nếu làm được việc thì ta sẽ trả ngươi gấp đôi.”
Sau khi phát hiện nguyên nhân túi tiền lại nặng như thế, Teyle lặng lẽ đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Đút tiền vào trong túi riêng, anh rời khỏi phòng khách của Silica.
***
Tối hôm đó.
Yan cực kỳ phấn khích.
“Cuối cùng thì hoàng tử của chúng ta cũng có ảnh hưởng rồi đúng không?”
Tất nhiên, chẳng chỗ nào nói Calian có liên quan gì tới Valkan, nhưng Yan biết, đội pháp sư Valkan chính là một phần tư binh của Calian.
“Mặc dù bây giờ chỉ có ba mươi người, nhưng nó sẽ mau chóng tăng lên như tên lửa thôi. Vậy chẳng phải hoàng tử của chúng ta có thể tự tin hành động rồi sao?”
Kyrie, người đang đứng bên cạnh chờ Calian tắm rửa, thận trọng trả lời Yan.
“…Tôi không chắc tự tin quá mức lúc này là tốt đâu.”
Mắt Yan mở to trước lời nói thẳng thật.
“Làm sao cậu có thể chịu được cuộc sống như con rối dưới tay Hoàng tử Franz và Hoàng tử Randall cho được? Nhất là khi cậu biết Franz khắc nghiệt như thế nào với hoàng tử của chúng ta.”
Yan chắc hẳn sẽ rất ngạc nhiên nếu biết Calian có mối liên hệ với Franz. Kết quả là Calian đang ở trong phòng tắm nghe Yan nói vậy cũng thoáng tỏ ra bối rối.
Anh không biết Yan sẽ có phản ứng gì nếu anh kể cho Yan nghe chuyện về Franz.
Sau khi tắm xong với những rối rắm trong lòng, Calian mặc trang phục trang trọng đơn giản và đi đến sảnh tiệc ở Senate. Tuy Valkan chưa chính thức được thành lập nhưng có tổ chức một bữa tiệc nhẹ để kỷ niệm ngày Rumein công bố thành lập.
Không lâu sau khi bước vào sảnh tiệc, Calian đã phải dừng lại vì là trung tâm của sự chú ý.
“Hoàng tử Calian đến rồi!”
Họ là các pháp sư tập trung từ khắp nơi trên đất nước và không có mấy người được thấy Calian ở khoảng cách gần như vậy. Vậy nên ai nấy đều nhìn thật kỹ Calian.
– Đôi mắt cậu ấy có thực sự đỏ như mắt Sispanian không?
Thế là Calian phải đích thân chào hỏi từng pháp sư một và nhìn vào mắt họ.
‘Thật may là Randall và Franz không đến.’
Cả hai người họ và Silica đều lấy lí do vắng mặt chính đáng. Calian vui mừng vì không phải mất công đáp trả sự chú ý của họ.
Nghĩ rồi cười thầm như thế, Arsen là người Calian gặp cuối cùng. Trông anh có vẻ khá mệt mỏi. Vì vậy, Calian có chút áy náy lên tiếng.
“Ngài Hertz, ngài không sao chứ?’
“Thần không nghĩ trong thời gian tới sẽ tốt hơn được bao nhiêu đâu.”
Arsen thành thành thực thực trả lời, Calian mỉm cười nói.
“Ngày thành lập sẽ có một bữa tiệc nữa nên hôm nay anh hãy nghỉ ngơi đi.”
Arsen nghe vậy có vẻ vui sướng hơn một chút, anh rất muốn về nhà nhưng còn vướng vài lí do.
“Cảm tạ người đã suy xét nhưng sau bữa tối, thần còn phải gặp ngài Manasil nữa. Nếu cứ thế về nhà như thế này thì thần không tưởng tượng nổi Ngài Đội trưởng Quân đoàn sẽ nói gì vào ngày mai mất.”
Calian nhìn anh và cười lần nữa.
“Ta sẽ chuyển lời cho.”
“Nhưng…”
“Hãy nghỉ ngơi khi có thể đi.”
Lúc đó, Arsen vô cùng cảm kích Calian, anh lịch sự tạm biệt Calian để ra về.
“Tạ ơn người. Vậy hôm nay thần sẽ rời đi trước.”
“Đi về cẩn thận, đừng ngủ quên giữa đường đấy.”
Nói xong, Calian nở nụ cười đầy ẩn ý.
Tất nhiên Arsen không nhận ra nụ cười ấy. Anh chỉ mau mau chóng chóng bước lên xe ngựa, cứ như Alan sắp đuổi theo tới nơi vậy.
Nhà của Arsen nằm phía bên kia sông Senyu nên phải mất một thời gian mới về tới. Dù Calian có nhắc anh đừng ngủ nhưng mí mắt anh không nghe điều khiển, đã díp hết cả vào rồi.
– Cộc, cộc.
Mí mắt Arsen từ từ khép lại khi anh lặng lẽ nghe tiếng vó ngựa nhịp nhàng. Anh chìm sâu vào giấc ngủ.
Sau khi vượt qua sông Senyu.
Arsen bị đánh thức vì chiếc xe lắc lư rất khó chịu và giọng nói gấp gáp của người phu xe.
“Ngài Hertz!”
Arsen choàng tỉnh với cảm giác bất thường. Người phu xe lại gọi.
“Mau tỉnh dậy đi!”
Lúc này Arsne mới tỉnh táo lại và vội vàng đứng dậy.
Cùng lúc đó, chiếc xe lắc lư dữ dội.
– Bùm!
Đôi mắt vốn luôn bình tĩnh của Arsen chợt lóe lên tia lạnh lùng.
Anh mạnh mẽ mở cửa chiếc xe ngựa vẫn đang di chuyển.
Cỗ xe di chuyển nhanh hơn bình thường rất nhiều, nó lao đi điên cuồng, cảnh vật xa lạ chạy vụt qua.
Không hề bối rối trước tình huống bất ngờ, Arsen bình tĩnh quan sát khu vực rồi hét về phía phu xe.
“Tiếp tục chạy đi!”
Anh nhanh chóng vận dụng pháp thuật.
[Dịch chuyển]
Ngay tức khắc, Arsen biến mất khỏi cỗ xe ngựa và xuất hiện đúng nơi anh vừa quan sát lúc nãy.
Di chuyển từ chiếc xe đang chạy xuống đất, Arsen lập tức tạo một tấm khiên để bảo vệ bản thân. Sau đó, mấy con ngựa đang đuổi theo cỗ xe đã bao vây Arsen.
Ánh trăng lấp lánh trên những lưỡi kiếm nhắm vào Arsen.
Nhận thấy mình đã nghi ngờ đúng, Arsen bình tĩnh nói.
“Hân hạnh được gặp mặt.”
Vị pháp sư cấp năm (pháp sư có 5 vòng tròn ma pháp) chỉ mới 28 tuổi chuyên về pháp thuật tấn công nhanh và trí mạng, đồng thời có khả năng tạo những ngọn giáo băng nhanh hơn cả tia chớp.
“Arsen Hertz, Phó đội trưởng Quân đoàn Pháp sư Valkan.” Ngọn giáo băng thấm đẫm ánh sáng lạnh lẽo bắn ra từ Arsen Hertz.