Ban đầu anh cứ tưởng bản thân tỉnh ngủ ngay sau khi nhắm mắt lại.
Anh đến nhà Alan lúc trời đã khuya, nhưng khi thức dậy, trời vẫn còn khá tối. Và lạ là, anh cảm thấy rất sảng khoái.
Phải một lúc sau, Arsen mới nhận ra trời còn sớm hơn lúc anh chìm vào giấc ngủ. Tức là anh đã ngủ gần một ngày.
Tỉnh dậy rồi, anh thấy đói.
Alan đã đến hoàng cung khi Arsen vẫn còn đang ngủ. Arsen đã ngủ quá lâu vội vàng rời phòng.
Ngôi nhà sáng đèn nhưng hình như không có ai ở nhà. Arsen lấy một ít trứng trong nhà bếp và đập ra đĩa. Rồi anh đốt lửa bằng ngón tay của mình.
Rất nhanh, Arsen bắt đầu ăn trứng với bánh mì mà chẳng thèm thêm muối. Cũng đành chịu thôi, anh còn không phân biệt được đây là trứng gà hay trứng vịt mà.
Đột nhiên có người đặt món gà hầm trước mặt Arsen. Khi nhìn đĩa gà, anh nghe tiếng quở trách anh.
“Đến chiến binh của Đại Sa Mạc cũng không ăn như vậy đâu…”
“A… cảm ơn.”
Đó là Veronica, cháu gái Alan.
Dù Arsen gấp đôi tuổi cô nhưng cô vẫn thoải mái nói chuyện với anh.
“Hãy cảm ơn ông tôi ấy, ông dặn tôi chăm sóc anh.”
Đã một tháng kể từ khi anh gặp Veronica, nhưng anh vẫn không nghe nổi từ “ông”, bởi bề ngoài Alan cũng chỉ ngang tuổi Arsen mà thôi.
“Trông anh như chết đói tới nơi rồi vậy.”
Quả thật, Arsen sắp chết đói rồi đây này.
“Ông dặn anh không được ra ngoài, nếu cần gì thì hãy nói cho tôi.”
Khi ăn món gà hầm, Arsen gật gật đầu thưởng thức. Veronica ngồi cạnh anh, ăn món trứng vịt mà Arsen đã nấu. Mặc dù anh không làm gì cả nhưng cô vẫn ngưỡng mộ tài nấu nướng của anh.
Arsen hỏi.
“Tại sao tôi không được ra ngoài?”
Arsen vẫn không hiểu tại sao không được rời đi. Anh được dặn tới nơi này, nhưng chưa biết nguyên do. Veronica gật đầu.
“Nữ hoàng sẽ lại tìm tới anh. Ngoại trừ hoàng cung thì nơi này là an toàn nhất.”
Arsen đã hiểu ý của Calian, anh gật đầu.
Rồi anh múc thêm một thìa canh nữa.
Anh đâu thể làm gì nếu Nữ Hoàng truy tìm anh cơ chứ.
Arsen mỉm cười mãn nguyện vì được nghỉ ngơi xả láng.
***
Sáng hôm sau.
Hầu tước Evan Brissen ôm đầu khi nghe quản gia thuật lại sự việc. Ông chẳng hiểu nổi cái tin đồn lố bịch nói ông có liên quan đến vụ Grey bị tấn công.
“Lại mấy tin đồn kỳ quái nữa.”
Mặc dù Calian không ngờ tới nhưng lại một tin xấu nữa về Evan đã được lan truyền.
Và Arsen Hertz, Phó quân đoàn trưởng Valkan, đã bị tấn công trên đường về nhà, hiện chưa rõ tung tích.
Không chỉ có người phu xe làm nhân chứng mà còn có cả lời chứng thực của Kyrie. Ngoài ta, 10 thi thể bên bờ sông Seine cũng là bằng chứng. Tất cả đều là kỵ sĩ của Hầu tước.
Chẳng có gì ngạc nhiên khi có xác chết không đầu. Nếu anh ta có thể đâm người bằng giáo băng thì cũng có thể lấy đầu bằng đao băng.
Vậy nên người ta nói Hầu tước đã bắt cóc Arsen Hertz.
Rõ là, vụ việc của Lennon, thứ đích thực do Evan làm thì không mấy ai chú ý. Trong khi đó, tự dưng lại có tin đồn nói ông dính líu đến chuyện của Grey, thậm chí, cả vụ việc của Arsen, kẻ mà ông chưa từng gặp mặt.
Trùng hợp thay, chiều hôm đó, Rumein lại chú ý tới Arsen. Ông tạo dựng Valkan để chống lại Brissen. Lúc này, Arsen biến mất và thi thể các kỵ sĩ Brissen vẫn ở đó, ngay sau khi họ tuyên bố thành lập Valkan.
Hiển nhiên họ sẽ nghi ngờ Evan.
“Kỵ sĩ Kaela sẽ tới đây chiều nay vì vấn đề này.”
“Thật không tin được, họ muốn điều tra ta. Bệ Hạ chắc hẳn đã nghĩ ta muốn làm suy yếu sức mạnh của họ.”
Ông đã đủ đau đầu với Grey rồi, không thể đối đầu với Rumein được nữa.
Evan gật đầu.
“Khi họ đến, hãy tiếp đãi họ tử tế.”
Evan cau mày khi nhớ đến thủ phạm.
“Tại sao Teyle lại tham gia vụ việc đó?”
Quản gia trả lời,
“Teyle đã vào hoàng cung hôm trước, phải chăng là Nữ hoàng triệu tập?”
Ông dám chắc đây mới là nguyên nhân thực sự. Các kỵ sĩ đã bị trục xuất không thể vào cung trừ khi Silica gọi đến.
“Silica…Lại là Silica?”
Bà đã hợp tác với Lennon để làm một điều ngớ ngẩn, giờ lại muốn đẩy cha mình vào hố lửa sao?! Tại sao bà lại làm như vậy?
Evan nói,
“Ta sẽ tới cung điện ngay lập tức.”
“Ngài muốn gặp Nữ hoàng sao?”
Có tia giận dữ lóe lên trong mắt Evan.
“Ngươi muốn thấy ta tự tay giết chết con gái mình ư?”
Evan tức đến mức không biết sẽ làm gì nếu gặp Silica. Vị quản gia thấy Hầu tước bực mình, liền cúi đầu.
“Là lỗi của thuộc hạ.”
“…Ta đi gặp hoàng tử.”
“Hoàng tử Franz ạ?”
“Ừ.”
Ông ngạc nhiên khi thấy Evan biết Franz, nhưng ông cũng không hỏi gì thêm, chỉ đáp sẽ đi sắp xếp.
***
Calian nhìn lên bầu trời phủ đầy mây đen.
Họ đã lên kế hoạch cho cuộc thi săn vào thứ bảy. Nhưng nếu trời mưa to quá, mặt đất ẩm ướt thì có thể chuyến đi săn bị hoãn lại.
Chủ đề này được đưa ra trong bữa tối, không ai phản đối ý tưởng tổ chức cuộc thi săn lần này của Rumein. Cuộc thi này đã bị hủy một lần vào mùa xuân vừa qua. Sau khi ấn định ngày tổ chức, trời lại chuyển nhiều mây.
“Vậy, cuộc gặp với Randall phải làm sao đây?”
Calian thở dài, trời đừng mưa chứ.
Cuộc thi săn mùa xuân đã bị hủy vì mưa lớn.
Lần này, mưa cũng đang cản trở Calian.
Làm sao để bầu trời quang đãng bây giờ?
Calian nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Chúng ta đi săn cùng nhau chứ?”
Calian suýt đáp có vì đang nghĩ đến cuộc thi săn.
Anh nhìn Franz, Randall cũng nhìn Franz.
“Ta không định đi.”
Randall không biết tại sao cuộc thi săn lại tổ chức sớm như vậy. Anh chỉ đơn giản nghĩ rằng Rumein đã mời mọi người tham gia chuyến đi săn mà ông muốn tổ chức.
Rốt cuộc thì, Randall cũng không định tham dự sự kiện đó, bởi anh nghĩ chuyến đi này là muốn nâng Franz. Ngoài ra, anh cũng không thích săn bắn.
“Cũng tốt khi được hít thở không khí trong lành bên ngoài.”
Calian cười thầm khi Franz nói như vậy. Anh không nói thế để Randall tham dự, bởi anh biết, Randall sẽ không tham gia.
Randall trả lời,
“Cảm ơn cậu đã quan tâm.”
Tìm kiếm lòng nhân từ ở Silica còn dễ hơn là sự chân thành trong lời nói của anh.
Ánh mắt của Randall dừng lại ở Calian, người đang lặng lẽ ăn trong khi lắng nghe cuộc trò chuyện của hai anh trai.
“Ta nghe nói Phó quân đoàn trưởng Valkan đã mất tích. Cậu không lo lắng sao!?”
Calian nhìn lên.
Có vẻ như Randall không đề cập đến mối quan hệ cá nhân của anh với Arsen. Dù trên lý thuyết, Valkan không có quan hệ gì với Calian, nhưng Randall vẫn hỏi về Phó quân đoàn trưởng.
Calian trả lời,
“Đã từng đồng hành khi tới Roselita nên dù sao em cũng có chút lo lắng. Nhưng dừng như anh còn lo lắng hơn em.”
Đúng là một câu trả lời hay.
Randall nhìm chằm chằm Calian rồi gật đầu.
Calian ngồi ăn sa lát để không làm lộ suy nghĩ.
Anh chỉ muốn nói những điều không quan trọng.
Không rõ là do Calian đến tuổi trưởng thành hay Franz không uống rượu nữa, nhưng rõ ràng, Randall đang dần thay đổi.
Calian là người đầu tiên rời nhà ăn sau khi ăn uống no nê.
“Bồ câu đưa thư đã đến chưa?”
Anh đang nhắc đến bức thư gửi cho Hầu tước quân. Yan trả lời.
“Rồi ạ, hẳn đã đến từ chiều hôm qua.”
Calian định nói gì đó chợt dừng lại.
Mắt Calian nhìn qua bức tường.
Có hai khí tức xung đột bên ngoài Cung điện Chermil.
Ngoài Calian, chỉ có hai người có thể bày ra khí tức đó ở Kyris.
“Sao thầy giận dữ vậy nhỉ?”
“Ngài Manasil ạ? Ngài ấy đang giận?”
Yan chẳng hiểu gì cả.
Calian mỉm cười.
“Ta sẽ ra ban công.” Trận chiến khốc liệt giữa Alan Manasil và Evan Brissen. Được xem quả là mĩ mãn.