Ông sẽ bước vào cung điện Chermil? Hay đến cung điện Heisia? Hay sẽ về phủ Hầu tước?
Evan vẫn là kẻ thất bại. Không phải vì thủ hạ của ông thua thủ hạ của Alan, hay việc Alan áp chế được ông bằng khí tức của mình.
Tất nhiên, chúng đều là một đòn giáng mạnh vào lòng tự trọng của Evan, nhưng chính lời cuối cùng của Alan mới khiến ông phải suy nghĩ.
– Ta không một mình. Anh đã bao giờ nghĩ xem Grey Brissen tin ai và mong đợi gì khi đến đây chưa?
Những lời Alan nói luẩn quẩn mãi trong đầu ông.
Đây không chỉ là một câu trả lời.
Silica.
Lennon đã từ bỏ Brissen để gia nhập với Randall, Silica đã từ bỏ Evan và cố gắng hợp tác với Grey.
Ông đã quá tập trung vào tin đồn đến nỗi quên mất điều gì mới là quan trọng.
Tình thế bất lợi hiện lên trong đầu ông khi nghe được lời Alan nói. Evan nghiến răng nghiến lợi cố xóa gương mặt của tên pháp sư đó ra khỏi đầu mình.
Evan nhìn hướng cung điện Heisia.
Nắm tay siết chặt của ông run lên.
Ông tức giận vì chính con cái quay ra đối phó mình.
Ông muốn đến cung điện đó ngay lập tức.
Nhưng rồi ông cũng kiềm chế được cơn giận dữ, quay lại nhìn cung điện Chermil.
Ông lắc lắc đầu khi nghĩ đến việc gặp Franz.
Ông không nên tìm gặp Franz lúc này.
Thực ra, ông đến để xác nhận mối quan hệ hiện tại của Franz với Silica. Ông muốn biết Franz có bị ảnh hưởng nếu Silica bị ông nhắm tới hay không.
Bởi sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu ông ủng hộ Franz lên làm Vua khi anh có ý định đối đầu với Brissen vì mẹ mình. Trong trường hợp này, Brissen nên hỗ trợ Randall thì hơn.
Nhưng tình hình đã thay đổi.
Vì Silica đã phản bội ông, có lẽ ông sẽ tìm gặp Franz để biết anh đang đứng về phe nào. Do đó, Evan quyết định hoãn cuộc gặp này.
Cuối cùng, ông quay về, quay về phủ Hầu tước mà không gặp ai.
Ông phải suy nghĩ nghiêm túc những phải làm với Silica.
Trời bắt đầu đổ mưa.
***
Calian nhìn Evan dưới mưa.
“Xem chừng ông ta sẽ rời đi.”
“Quyết định sáng suốt đấy chứ. Cứ đấu nhau như vậy thật ngu ngốc.”
Calian không cười nhạo Evan vì chính bản thân anh cũng thấy rùng mình.
“Thầy tuyệt thật đấy. Con chưa từng cảm nhận được khí tức như vậy trước đây.”
Alan đáp lại lịch sự đến nỗi chẳng giống người đã đứng trước Evan tí nào.
“Ta xin lỗi, đã làm con sợ rồi.”
Calian mỉm cười.
“Cũng may là con ở xa. Kyrie còn không thở nổi kìa.”
Anh nói ra suy nghĩ trong lòng về cuộc đấu chí khi nãy.
Anh không nói với Alan rằng khí tức của Evan mạnh hơn anh. Calian có sở trường phá hoại nên anh chẳng lo lắng. Anh chỉ cần nâng cao sức mạnh để phá hủy mọi vật cản đường là được.
“Lẽ nào ta nên lui bước?”
Alan đã hiểu sai nụ cười của Calian.
Rumein sẽ nghĩ đó là một câu hỏi ngu ngốc vì ông biết câu trả lời của Calian là như thế nào.
Calian lắc đầu, vẻ mặt Alan thể hiện rõ rằng anh muốn được khen ngợi.
“Không. Thầy đã làm rất tốt.”
Vị pháp sư không sợ trời không sợ đất lại thích lời ngợi khen của hoàng tử.
“Dù con không biết nhiều về pháp thuật nhưng không ai trên cõi đời này có thể đánh bại thầy.”
Alan gật đầu với vẻ tự hào lên tới chín tầng mây.
“Pháp thuật của ta là vô địch.”
Calian cười.
Alan chuyển chủ đề.
“Dù sao thì, mối quan hệ của họ cũng rất tốt đẹp.”
Anh đang ám chỉ tới Gray rằng Silica và Lennon bắt tay nhau.
Và Alan đã tiết lộ cho Evan biết Grey đang hợp tác với Silica để đoạt vị trí Hầu tước.
“Họ đang nghi ngờ lẫn nhau.”
Calian mỉm cười.
Có vẻ như cả ba đều đang tranh giành quyền lực, nhưng Grey và Evan có chung kẻ thù là Silica.
“Con tò mò Silica sẽ làm gì trong hoàn cảnh này.”
Alan gật đầu rồi hỏi Calian.
“Kế hoạch sắp tới của con là gì?”
“Thỏa mãn lòng hiếu kỳ.”
“Hả…?”
Alan hỏi,
“Con muốn gặp riêng Silica?”
“Vâng, và cả Grey vào sáng mai nữa.”
“Cứ như con sống chỉ để thấy ngày hôm nay vậy.”
Calian cười.
Alan không lo lắng việc Silica sẽ làm gì Calian. Anh lo là lo Calian có thể không kiềm chế được cơn giận dữ và hành động hấp tấp.
“Thầy đừng lo, con không định gây họa gì đâu. Grey và Evan đã bắt đầu nghi ngờ Silica rồi, vậy nên, con chỉ cần khiến Silica nhắm vào con thôi. Khi đã quên đi hoàn cảnh của mình, bà ta sẽ không hành động chu toàn được nữa.”
Cũng chẳng khó để Silica nhằm vào Calian.
Người thầy nào đó biết Calian nói xéo rất giỏi thở dài.
***
Vị khách không mời mà đến.
Nhưng anh biết tối nay họ sẽ gặp nhau.
Calian đang đợi một vị khách đi qua cửa sổ trong tiết trời lạnh giá này, anh không ngạc nhiên khi có tiếng vọng từ ban công.
Anh chỉ vào chiếc ghế phía trước.
“Anh ngồi đi.”
Anh không thể tin được mình đã quen với những lần Franz tìm đến.
Calian lắc lắc đầu.
Có lẽ vốn dĩ Franz không muốn tới gặp Calian, nhưng vì luồng sát khí mãnh liệt anh cảm nhận được vào buổi sáng mà anh tìm đến.
Franz ngồi trên ghế, nói.
“Pháp sư đã đuổi kỵ sĩ đi nhỉ.”
“Xem ra anh đã chứng kiến cuộc chiến không bạo lực đó rồi. Thật không tin được mọi người lại tung hô tài năng kiếm thuật của Hầu tước đến thế, nói quá quá rồi.”
Franz vẫn im lặng. Anh không thể nói chuyện với Calian ở nơi mọi người có thể nhìn thấy, anh đã lo lắng cả ngày dài. Họ đã nói gì? Tại sao lại ganh nhau như vậy? Và tại sao Evan lại quay về?
“Anh có gặp Hầu tước thường xuyên không?”
Franz chẳng thể thỏa mãn mối nghi ngờ của mình vì Calian đã hỏi trước những điều anh quan tâm. Anh biết Calian đang kiểm soát cuộc trò chuyện này.
Anh chẳng thể làm gì cả.
“Chưa gặp trực tiếp bao giờ.”
Calian gật đầu.
Ngay cả khi Silica không phản bội ông, ông cũng đã có ý định từ bỏ bà.
“Gia đình ta rất hòa thuận, nhưng luôn có chuyện phiền toái xảy ra.”
Đôi mắt anh ánh lên vẻ sắc bén.
Calian trước đây luôn thấy đôi mắt anh u ám, giờ đây cảm thấy có chút lạ lẫm.
Anh nói tiếp.
“Xem ra đây chính là lý do Hầu tước đến gặp anh. Chắc hẳn ông ta muốn thăm dò ý định của anh, nhưng tiếc là lại đụng phải ông thầy của em. Nếu anh muốn đẩy mẹ anh ra khỏi cuộc chơi thì không cần phải bắt tay với em đâu. Hầu tước có thể đặt dấu chấm hết cho bà ấy và đưa anh đến Camillo.”
Franz không trả lời. Anh biết Calian còn chưa nói hết, vậy nên anh chỉ gật đầu và ám chỉ Calian cứ nói.
“Nếu anh muốn làm vua, dù mẹ anh có chuyện, cũng hãy gặp Evan. Nhưng nếu anh không muốn đến cung điện Camillo, em sẽ giúp.”
Franz trả lời.
“Ta nghĩ ta có đáp án rồi.”
Suy nghĩ hợp tác cùng Calian không hề thay đổi. Anh chẳng quan tâm chuyện gì xảy ra với Silica, bởi anh chẳng hứng thú gì với ngai vàng.
Calian mỉm cười.
Sau khi chết trong cuộc chiến chống lại Kyris, anh được hồi sinh trên chính đất nước này.
Và giờ anh lại kết đồng minh với Franz, tử thù ngày đó.
Rất nực cười có đúng không?
Calian nói, anh nhìn người đã cướp đi mạng sống của anh.
“Em có một câu hỏi cuối cùng.”
Franz gật đầu.
Calian hỏi sau một khoảng im lặng đứt quãng.
“Silica. Có thể lần này bà ta sẽ đưa ra quyết định tồi tệ nhất vì chính em sẽ bắt bà ta làm như thế.”
Trong lời này, anh không còn gọi Silica là “mẹ anh” nữa.
Đôi mắt Franz trùng xuống.
Calian nhìn chằm chằm vào mắt Franz.
“Và em không có ý định để lại đường lui cho Silica. Nếu anh muốn hợp tác với em, thì hãy chấp nhận nó.”
Liệu Franz có hợp tác với anh ngay cả khi lá Renicite được trải khắp quảng trường để dành cho Silica không? Calian muốn biết.
Một nụ cười hiện lên trên môi Franz.
Tiếng mưa rơi nặng hạt vang vọng qua khung cửa sổ đang mở.
“Con đường mẹ ta đi quá khó khăn rồi.”
Hoặc chết dưới kiếm của Rumein.
Hoặc chết dưới tay Evan Brissen.
Hoặc là cái chết của một tội nhân ở quảng trường.
“Ta không nghĩ còn có kết cục nào khác.”
Rõ ràng Franz đã cố giữ bình tĩnh, nhưng giọng anh vẫn có chút run rẩy. Calian quyết định hợp tác toàn diện với Franz.