How to Keep a Distance from a Beautiful Girl

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

(Đang ra)

Câu Lạc Bộ Truyện Ma

오직재미

Thế giới nằm trong tay bạn.』

3 7

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

(Đang ra)

I Parry Everything: What Do You Mean I’m the Strongest? I’m Not Even an Adventurer Yet!

Nabeshiki

Con đường của vị anh hùng vẫn còn dài và gian khổ, nhưng nếu có điều gì mà Noor không hề sợ, đó sẽ là sự cố gắng không ngừng.

25 586

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

291 7653

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

22 205

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

102 2616

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

16 130

Volume 1 - Chương 9.6: "...Nếu chúng ta không còn là bạn nữa."

Trans: Trieu Le Hoang

Ngày hôm sau.

Sau khi cháy túi vì mua cả mớ manga hôm qua, giờ tôi đang đọc cuốn tiểu thuyết mua ở cửa hàng sách second-hand.

Nhưng sự thật là tôi giết 8 tiếng đồng hồ chỉ với 300 yên tiền sách quả là một thành tích đáng nể.

Sách second-hand là sự lựa chọn tốt để giết thời gian nếu bạn đang đỗ nghèo khỉ.

Dù sao thì, tôi muốn biết giờ Tachibana ra sao rồi.

Susami đã về nhà tối qua nên tôi hi vọng giờ cô ấy vẫn ổn.

Khi đang nghĩ vẩn vơ thì chuông cửa reng lên.

Chỉ có 1 người xài cái chuông đó thôi.

“Chào cậu.”

“...Buổi tối tốt lành.”

Tachibana đang mặc một cái Camille (trans: tôi chả biết Camille là gì ngoài con tướng đá cái Q2 trắng cây máu.) với một chiếc hoodie ở ngoài.

Tóc cô ấy hơi ẩm ướt.

Chắc vừa đi tắm xong.

Cô ấy trông đã bình phục nhưng đâu đó trên má vẫn đang ửng hồng.

“Cậu sốt à?”

“Hạ sốt rồi.”

“Mai cậu có đi học không?”

“Chắc là có đấy.”

“Vậy tốt quá.”

Trông cô ấy nghiêm túc quá.

Nếu là tôi thì tôi sẽ nghỉ thêm ngày nữa, chỉ để phòng hờ thôi.

“Xin lỗi cậu lần nữa, vì đã vào phòng mà không được cho phép.”

“Ah, không! Nó ổn mà... thì là... do tớ đã...”

Đôi mắt cô ấy có chút ẩm ướt.

Tự nhiên tôi ngửi thấy có mùi nguy hiểm nên phải kết thúc cuộc trò chuyện thoi.

“Vậy, cậu cần gì à?”

“Umm...không...không hẳn...”

Tachibana có vẻ đang lưỡng lự.

Má cô ấy đỏ lựng lên còn tay thì che miệng, rồi lại còn nhìn đi hướng khác.

“Có chuyện gì vậy? Chuyện khó nói hả?”

“Không...cơ mà...”

“...Nếu không có gì thì cậu nên về ngủ sớm đi.”

“Ah! Kusuba-san!”

Khi tôi cố đóng cửa, Tachibana tóm lấy tay tôi. (trans eng: ủa nó định đóng cửa trước mặt con gái nhà người ta luôn hả?)

Tôi có thể cảm nhận được nhiệt độ của tay cô ấy khi mà cô ấy ôm chặt lấy tay tôi.

...Nóng.

Tôi không biết cô ấy có đang sốt hay không.

“Umm...Cảm ơn cậu...rất nhiều...”

“Không có gì đâu. Đừng bận tâm nữa.”

Tưởng gì hóa ra chỉ là cảm ơn bình thường.

Tôi mừng vì cô ấy thấy biết ơn nhưng cô ấy là bạn tôi nên phải giúp qua giúp lại chứ.

Bên cạnh đó, Susami cũng đã chăm sóc cô ấy nữa mà.

“Tớ rất rất biết ơn. Đây không phải lần đầu...Kusuba-san đã luôn giúp tớ lần này đến lần khác...”

“Đâu phải mỗi tớ giúp đâu. Và cậu cũng từng nói mà, là bạn bè thì phải giúp đỡ nhau chứ.”

“...Đúng vậy.”

Tachibana rơi vào trầm tư.

Nhưng cô ấy không kết thúc cuộc trò chuyện này.

Một sự im lặng bao trùm lấy chúng tôi.

Cô ấy bồn chồn nắm chặt tay áo, má thì ửng đỏ.

Tôi vò đầu và nhìn đi chỗ khác vì tôi không thể nhìn cô ấy lúc này vì lý do nào đó.

“Vậy...”

“Hmm...?”

“...Nếu chúng ta không còn là bạn nữa thì sao...?”

“Này...”

Ý cô ấy là gì?

Cô ấy nói vậy là sao? Tôi không thể mở miệng để hỏi được nên chỉ im lặng.

Không còn là bạn bè.

Ý cô ấy là chúng ta sẽ trở thành người lạ lần nữa sao? (trans: m đần thứ 2 ko ai dám nhận thứ 1 luôn. Nếu nó muốn unfr m thì nó đã sủi trong im lặng rồi.)

Hay là ý gì khác?

Sao tôi không thể mở mồm ra hỏi được nhỉ?

Tachibana không nói gì nữa.

Cô ấy cúi đầu chào rồi đi chầm chậm về nhà.

Tôi đóng cửa rồi đi về phòng.

Từ bên kia cánh cửa, tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân Tachibana rời đi.

Tôi mất hết sức lực và ngã vật ra giường.

Trong đầu tôi tự phát lại cuộc trò chuyện với Susami hôm qua.

Khi 1 người từ chối lời tỏ tình, mà lý do không phải nằm ở người tỏ tình, thì lý do là gì?

Hôm qua, Susami không nói tôi biết câu trả lời.

Nhưng không cần nói thì tôi cũng biết.

Tôi không thể nghĩ ra được lý do nào khác.

Có lẽ Tachibana đặc biệt và tôi không thể phủ nhận điều đó.

Nhưng không, cô ấy thẳng thắn và rất dễ đọc vị.

Tachibana và tôi là bạn bè.

Cách chúng tôi đến với nhau khá kì lạ, nhưng chúng tôi vẫn là những người bạn tốt có thể thấu hiểu cho nhau.

Và tôi vui vì điều đó.

Tôi cũng biết ơn cô ấy đã thay đổi tư tưởng của tôi.

“Huh...”

Nhưng sao cảm xúc của tôi...không dừng lại ở đây?

Tôi vẫn chưa thỏa mãn.

“...Ah”

Tôi kì vọng quá cao.

Tôi quá tham lam.

Nhưng nó đáng sợ lắm.

Tôi chưa từng có người bạn nữ nào trước đây.

Tôi không biết phải làm sao cho đúng.

Tachibana quá cute.

Nhưng đó không phải tất cả, cô ấy có nhiều thứ hơn là mỗi sự dễ thương.

Cô ấy là người đã chấp nhận con người tôi.

“Vì cô ấy đã thích ai đó...”

Có lý do nào khác cho việc cô ấy từ chối không?

Phải chăng cô ấy không hứng thú với tình yêu?

Hay là cô ấy không muốn hẹn hò với người mình không thích?

Hoặc thậm chí là có thể do ai đó đang nhìn lén?

Có lẽ.

Nhưng tôi chắc chắn không phải.

Tôi chỉ đang giả vờ như không biết.

Giả vờ như không nhận ra gì cả.

Không, đó là tất cả những gì tôi có thể làm.

Giới hạn của tôi, giới hạn của một thằng ngốc.

Tôi không thể tự tiêu hóa hết mớ bòng bong này được.

“Ah...shit...”

Tôi gửi tin nhắn trong vô thức.

Có vẻ hắn đã đúng và điều đó làm tôi phiền muộn.

Nhưng giờ hắn là người duy nhất tôi tin tưởng lúc này.

Dù có ai khác thì tôi vẫn chọn hắn ta thôi.

“Tôi cần cậu giúp.”

Tin nhắn ngay lập tức được đọc.

Và không hiểu sao điều đó cũng làm tôi bực mình.

“Để đó cho tớ!”

Để cái gì cho cậu??

Hỏi đã chứ thằng ngốc này.

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage