Trans: Vẫn như cũ
“...đột ngột quá.”
“Tớ nghe nói rằng cậu không có nhiều bạn nên hơi tò mò tí.”
“Cậu tò mò về chuyện đó à?”
“Fufu, thế câu trả lời là?”
Tôi vô tình thở dài.
Tôi nên làm gì để đánh trống lảng đây.
Nhưng cái cách Susami nhìn tôi khiến tôi đành bỏ đi ý nghĩ đó.
“Tớ chưa từng có kinh nghiệm yêu đương.”
“Cậu chưa từng đụng phải con đũy tình iu à?”
“Không... ừ thì chắc là vậy?”
“Vậy là có rồi.”
“Tớ chưa từng tỏ tình hay được tỏ tình hay gì, cũng không hẹn hò với ai. Chưa từng làm mấy điều như vậy.”
“Ra là vậy.”
Vì lý do nào đó mà Susami đưa mặt lại sát tôi.
Cô ấy dán chặt mắt vào tôi.
“Người đã từng có kinh nghiệm sẽ rất khác với người chưa có.”
“Vậy sao?”
“Đúng. Đặc biệt là với cậu lúc này.”
Khi cô ấy nói vậy, tôi biết là nó sắp đến rồi.
Chủ đề này đang khó chịu dần lên.
Đặc biệt là với tôi lúc này.
“Tớ chắc kèo là cậu đã ở đó lúc Ichinose tỏ tình Rika.”
“À thì...”
“Đố vui có thưởng đây Kusuba-kun, cậu nghĩ tại sao Rika từ chối?”
“Vì tôi không thích cậu.”
Đó là những gì Tachibana đã nói.
1 lý do đơn giản. Không hơn không kém.
Tuy nhiên, sự thật trông đơn giản vậy nhưng có thể ẩn chứa nhiều ý nghĩa khác nhau.
Đó cũng là lý do tôi tự hỏi sao Ichinose bỏ cuộc vào lúc đó.
Có vẻ như nói rằng ‘tôi không thích cậu’ là lời từ chối hợp lý.
Nhưng thực ra nó không phải là lý do để từ chối làm bạn bè. (trans: ý là nếu như ko thích thì vẫn có thể đồng ý làm bạn, Rika nó từ chối hết nên main ko rõ lý do. Dcm tôi đọc đoạn này 10p mới hiểu.)
“Thậm chí nếu cô ấy không thích Ichinose, đó không phải lý do đủ để không hẹn hò với cậu ta. Mới gặp lần đầu thì cảm xúc chưa đâu vào đâu đâu.”
Susami đã đúng.
Con người thường vui khi có ai muốn làm thân với họ, thậm chí nếu họ không thích người đó. (trans: có lẽ không thích ở đây là không thích kiểu đi hẹn hò ấy. Chứ nếu không thích mà như ghét luôn thì khác.)
Và nếu bạn không hiểu rõ về họ, chỉ cần tìm hiểu dần là được. Và nếu họ có ngoại hình ổn, bạn có thể thích người đó luôn.
Có những lúc lời tỏ tình là chất xúc tác để tình yêu nảy nở.
“Nhưng Ichinose là một người tốt theo tớ thấy. Cô gái nào lại không muốn nhận lời tỏ tình từ cậu ta chứ?”
“Tớ cũng nghĩ vậy...”
Nhưng tại sao?
Tôi không biết tại sao cô ấy lại từ chối một người vừa đẹp trai vừa nổi tiếng như cậu ta.
Tôi dừng mạch suy nghĩ của mình lại trước khi nó đi xa hơn.
“Nhưng cậu không nghĩ như vậy mới đúng kiểu cô ấy à?”
“Phải, đúng là kiểu của cô ấy.”
Khi tôi nói vậy, Susami trông như Gia Cát Khổng Minh đang tìm từng kẽ hở nhỏ nhất trong kế hoạch kẻ địch.
Ngón tay hồng hào đang đặt trên khóe mắt còn đôi mắt cô ấy trở nên sắc bén.
Cơ thể tôi đông cứng.
Không thể nói gì, tôi im lặng chờ đợi đợt tấn công tiếp theo của Susami.
“Thẳng thắn, vụng về, dễ thưn và dễ đoán. Cậu có nghĩ vậy không Kusuba-kun?”
Không.
Tôi chẳng nghĩ được gì cả.
“Có khả năng nào xảy ra khi ai đó tỏ tình với bạn và bạn từ chối họ nhưng lý do không phải bạn không thích họ?”
Tôi không biết cô ấy đang muốn làm gì.
Cô ấy nói những điều đó để làm gì?
Cô ấy muốn tôi làm gì?
“...Tớ về đây.” (trans: này main, t dịch chap này tuy ít chữ nhưng đoán ý tụi m để dịch nó mệt cực kì luôn. Sao m nỡ đối xử với công sức t bỏ ra như này chứ.)
Tôi lúng túng đứng dậy và rời đi.
Nếu ở lại thì mọi thứ sẽ bị phơi bày ra ánh sáng mất.
Và tôi chắc chắn chưa sẵn sàng cho việc đó.
“Kusuba-kun”
Vì vài lý do, tôi dừng chân khi nghe giọng nói đó.
Chắc chắn là tôi có quan tâm nên tôi mới dừng lại.
“Xin lỗi nhé, tớ không có ý gì xấu với cậu đâu.”
“...thật?”
“Thật. Cậu là bạn thân nhất của Rika, nên cậu cũng là bạn tớ.”
Khi tôi đóng cửa lại, tôi thấy nụ cười mỉm bí ẩn xuất hiện trên mặt cô ấy.
Tôi nghĩ tôi hiểu ý cô ấy về “ý gì xấu”.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage