Phần 1:
Tên tôi là Kiba Yuuto, tôi là học sinh năm hai tại Học viện Kuoh.
Bình thường thì nhân vật chính của chúng ta, Hyoudou Issei, sẽ là người kể chuyện… Tuy nhiên, lần này thì Issei-kun đã mắc một căn bệnh nghiêm trọng, nên tôi sẽ thay cậu ấy đảm nhận phần tường thuật lại câu chuyện.
Và căn bệnh đó là...
“Đừng nói những thứ không đứng đắn như ‘ngực’ nữa!”
………Bộ não của Issei-kun đã hỏng hoàn toàn rồi………
Chuyện đó xảy ra vào một ngày sau giờ học. Các thành viên của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí và tôi đang tụ họp trong phòng câu lạc bộ để trò chuyện.
Chúng tôi có một bí mật không thể tiết lộ cho các học sinh khác. Bí mật đó là: chúng tôi thực sự là những Ác quỷ.
Chúng tôi được triệu tập bởi “VUA” của chúng tôi, Hội trưởng của CLB Nghiên cứu Huyền bí, cũng là senpai của chúng tôi – Rias Gremory để thảo luận về kế hoạch trong tháng tới.
“So với tháng trước, tỷ lệ ký kết hợp đồng của chúng ta có phần giảm nhẹ, đặc biệt là với những người trung niên và cao tuổi. Vì vậy, chị muốn mọi người lưu ý điều đó.”
Hội trưởng Rias nói trong khi xem dữ liệu trong hồ sơ.
Kouhai của tôi, Toujou Koneko, giơ tay phát biểu:
“…..Em thấy trên tivi rằng một số cửa hàng điện tử đã xây dựng được mối quan hệ rất tốt với người cao tuổi, nên dù giá không rẻ bằng các cửa hàng khác, họ vẫn kinh doanh tốt hơn. Họ thậm chí còn mở thêm chi nhánh nữa.”
“Điều đó có nghĩa là việc duy trì mối quan hệ tốt với con người là rất quan trọng. Làm công việc của một Ác quỷ, đôi khi ta dễ quên đi những điều cơ bản như vậy.”
Senpai tóc đuôi ngựa đen và là hội phó của câu lạc bộ, Himejima Akeno-san, lên tiếng sau khi nghe Koneko-chan nói.
Công việc của một ác quỷ là đáp ứng mong muốn của con người để đổi lại một thứ tương xứng.
Ngày nay, rất hiếm khi có người sẵn sàng đánh đổi cả mạng sống, nhưng những kẻ tham lam thì lúc nào cũng tồn tại. Nhờ vậy mà chúng tôi, những Ác quỷ, vẫn có thể tiếp tục làm việc.
Những Ác quỷ trẻ tuổi như chúng tôi thường tụ họp lại để đưa ra ý kiến nhằm cải thiện tỷ lệ ký hợp đồng.
“Em không biết liệu mình có thể xây dựng được mối quan hệ với con người không nữa…”
Kouhai ăn mặc như con gái, nhìn như một mỹ nữ, Gasper-kun, tỏ vẻ lo lắng.
Với một người khó giao tiếp với người lạ như em ấy, thì việc này đúng là một thử thách lớn.
Tôi liếc nhìn chiếc đồng hồ treo trên tường. Hội trưởng dường như cũng có cùng suy nghĩ với tôi khi chị ấy liên tục nhìn đồng hồ với vẻ mặt lo lắng.
“…….Đã trễ rồi. Không biết Ise đang làm gì vào giờ này?”
Hội trưởng Rias lẩm bẩm.
Đúng vậy, không chỉ Issei-kun, mà cả Asia-chan, Xenovia-chan, và Irina-chan, những người cùng lớp với cậu ấy, đều không có mặt ở đây. Tôi học cùng năm với họ nhưng lớp tôi đã tan từ sớm. Lớp của họ cũng không nên trễ như vậy mới phải…
Bất ngờ, tiếng bước chân nặng nề vang dội cả tòa nhà, và âm thanh đó đang tiến lại gần với tốc độ khủng khiếp.
BANG!
Ba cô gái với khuôn mặt tái nhợt lao vào phòng CLB một cách ồn ào.
Đó là Asia-chan tóc vàng, Xenovia-chan với mái tóc nhuộm một phần, và Irina-chan với kiểu tóc hai bên buộc cao.
Asia-chan và Xenovia-chan là ác quỷ giống chúng tôi, còn Irina-chan là một thiên thần. Đúng đấy, thật sự là thiên thần!
Cả ba người trông rất bối rối. Có chuyện gì xảy ra vậy? Mà khoan, Issei-kun đâu rồi? Bình thường bốn người họ luôn đi cùng nhau mà.
“R-R-Rias Onee-sama! Có chuyện khẩn cấp ạ!”
Asia-chan hét lên trong nước mắt.
Hội trưởng Rias nhận ra chuyện không ổn và bước tới gần ba cô gái.
“Không sao đâu, bình tĩnh lại đi Asia. Chuyện gì đã xảy ra? Ise đâu rồi?”
Xenovia nhắm mắt lại, nhìn lên trần nhà và chỉ tay về phía hành lang.
“Cậu ấy… trở nên kỳ lạ rồi.”
Cô ấy nói bằng giọng rất nhỏ.
Trở nên kỳ lạ? Ý là sao?
Irina-chan tạo dáng như đang cầu nguyện rồi bước tới cửa sổ. Lập tức, cô ấy bắt đầu cầu nguyện.
Khi Hội trưởng Rias quay ra nhìn hành lang, một người bước vào phòng CLB. Đó là Issei-kun.
……Chuyện gì đã xảy ra với cậu ta vậy? Bề ngoài trông không có gì khác lạ….
Hyoudou Issei-kun, đồng đội và người bạn duy nhất của tôi. Cậu ấy là kiểu người chăm chỉ và luôn nghiêm túc trong mọi việc.
Tuy nhiên, khuyết điểm lớn nhất của cậu ấy là quá dâm dục, luôn nghĩ đến những chuyện đen tối.
Cậu ấy yêu ngực đến mức mỗi khi gặp phái nữ thì mắt cậu ấy dán vào vòng 1 của họ đầu tiên.
Ước mơ của cậu ấy là trở thành một Ác quỷ cấp cao và xây dựng một dàn harem.
Cậu ấy đang nỗ lực hết mình để biến ước mơ đó thành hiện thực, và hơn hết, cậu yêu con gái hơn bất cứ thứ gì khác.
Và rồi, Issei-kun nở một nụ cười rạng rỡ và nói:
“Hội trưởng Rias, em không sao cả.”
………
Chờ… chờ đã?! Issei-kun vừa xưng hô lễ phép như thể là người hoàn toàn khác sao?!
Lạ quá, có phải tôi nghe nhầm không?
Hội trưởng cũng nhận ra Issei-kun đang hành xử kỳ lạ, nên chị ấy dõi theo ánh mắt của cậu ta để xem cậu đang nhìn gì.
Và rồi, chị ấy kêu lên:
“Ise hôm nay không nhìn vào ngực của chị!”
"""CÁI GÌ?!”””
Khi nghe vậy, cả bọn đều kinh ngạc.
….Không thể nào….
Đối với Issei-kun, ngực của Hội trưởng là thứ thiêng liêng đến mức cậu không bao giờ rời mắt khỏi đó. Chính miệng Issei-kun cũng từng nói điều đó.
“Kiba, nghe này. Ngực của Hội trưởng, đối với tớ, chính là nơi tớ sinh ra và cũng là nơi tớ nên quay về. Chúng không bao giờ lỗi thời. Cậu có biết không? Hai đầu ti của Hội trưởng thậm chí còn có cảm giác khác nhau đấy.”
Cậu ấy từng nói điều đó vào lúc hoàng hôn ở công viên, khi chúng tôi đang trò chuyện về ước mơ của mình.
Tôi đã suýt tát cậu ấy một cái, và kể cả nếu có làm thế, cậu ấy cũng chẳng chống cự.
Nhưng cậu ấy cười rất tươi.
Nụ cười rạng rỡ khi cậu ấy nói ra những lời đó.
Lúc nào cũng nghĩ đến ngực của Hội trưởng .
Akeno-senpai bước đến và nắm lấy tay của cậu ấy.
Rồi đột ngột đặt tay cậu lên ngực của chị ấy.
Và sau đó…
“C-Chị đang làm gì thế?! Đừng làm những chuyện khiếm nhã như vậy!”
Issei-kun rút tay lại ngay lập tức và tỏ ra xấu hổ!?
Không thể nào! Chuyện này sao có thể xảy ra?!
Issei-kun lại xấu hổ khi chạm vào ngực một cô gái! Chuyện gì đang xảy ra vậy!?
Issei-kun từng tôn thờ ngực của Akeno-senpai như những vị thần!
Cậu ấy thậm chí còn thường xuyên nói “Cảm ơn, cảm ơn nhiều lắm” mỗi khi được thấy chúng!
Cứ mỗi lần thấy Akeno-senpai mặc đồ thể dục với bộ ngực căng tròn nhún nhảy, cậu ấy rơi nước mắt vì xúc động và còn cúi đầu tạ ơn nữa kìa!
Cậu ấy luôn nói rằng thung lũng duy nhất có thể so sánh với Grand Canyon ở Mỹ,
chính là khe ngực của Hội trưởng Rias hoặc Akeno-senpai!
Akeno-senpai trông như bị sốc bởi phản ứng của Issei-kun.
“Ise-kun không nắm lấy ngực của mình… Không thể nào…”
Trông chị ấy sốc đến mức không thể đi đứng vững được nữa.
Issei-kun thì đỏ bừng mặt và hét lên:
“Con gái thì không nên nói những điều khiếm nhã như 'ngực' đâu!”
Tôi không thể ngăn những giọt nước mắt lăn xuống.
Xin chào mọi người, có vẻ như Issei-kun đã mắc phải một căn bệnh.
Và đó là một căn bệnh vô cùng nghiêm trọng...
“Hãy giải thích chuyện gì đã xảy ra.”
Hội trưởng Rias yêu cầu Asia, Xenovia, và Irina-chan, sau khi mời họ ngồi xuống sofa.
Được Akeno-senpai rót trà để trấn tĩnh, cả ba bắt đầu kể lại trong khi lau nước mắt.
Chuyện xảy ra khi họ trên đường đến phòng câu lạc bộ sau giờ học.
“Nhìn kìa, UFO!”
Issei-kun là người đầu tiên phát hiện vật thể lạ bay lơ lửng trên bầu trời.
Những người khác cũng nhận ra và cùng nhìn theo đầy tò mò.
Ngay sau đó…
“Vật thể lạ đó bay thẳng về phía Issei-kun và bắn một tia sáng về phía cậu ấy. Khi Asia-chan chữa lành cho Issei-kun bằng sức mạnh của mình…”
“Ise-san, anh không sao chứ?”
“…Ừ, anh không sao cả Asia-chan. Hôm nay cũng thật yên bình nhỉ. Anh ước gì tất cả mọi người trên Trái Đất đều có thể hạnh phúc. Hehehe.”
“…..I-Ise-san?”
“Anh ấy đã mất hoàn toàn hứng thú với phụ nữ... À, và chiếc UFO đó trông giống hệt như UFO kiểu Adamski.”
Asia-chan nói trong lúc lau nước mắt.
… Trời ơi, đúng là thảm họa. Tôi cũng chẳng biết phải nói gì nữa!
UFO à? Bị bắn bởi tia sáng từ UFO?!
Mà nghĩ lại thì, khi thiên thần và ác quỷ còn tồn tại, thì người ngoài hành tinh cũng đâu có phải chuyện hoang đường...
Dù vậy, đây thực sự là rắc rối lớn.
Chúng tôi là Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí, nên lẽ ra phải vui mừng vì tìm được UFO mới đúng. Nhưng chuyện này… quá bất ngờ.
Issei-kun, tôi biết cậu là người thường xuyên gặp rắc rối,
nhưng tôi không nghĩ đến mức bị tấn công bởi người ngoài hành tinh đâu đấy...
Mọi người quay sang nhìn Issei-kun, người đang ngồi ở góc phòng.
Còn Issei-kun thì đang...
Viết ra một ngàn cách để cứu thế giới vào cuốn sổ của mình.
Koneko-chan tiến lại gần Issei-kun và hỏi:
“...Senpai đang viết gì vậy?”
“Ah! Koneko-chan! Anh đang ghi lại các phương pháp để làm mọi người trên thế giới này hạnh phúc! Còn em thì sao, Koneko-chan? Hãy cùng nhau cố gắng để thế giới của chúng ta trở nên…”
BỐP! BINH!
Koneko-chan bắt đầu đánh Issei-kun tới tấp trước khi cậu ấy kịp nói hết câu.
Nghe âm thanh phát ra, có vẻ như em ấy xoay người để cú đấm có lực hơn.
Issei-kun thì vẫn mỉm cười dù đang chảy máu mũi:
“Đấm tốt đấy! Nhưng đau thật đấy!”
“...Em nghĩ rằng nếu đập vào đầu thì anh sẽ khỏi bệnh... Issei-senpai, anh thích ngực của Hội trưởng Rias hay Akeno-senpai hơn?”
“Hả? Em đang nói gì thế Koneko-chan?! Một người ngây thơ như em không nên nói những điều đồi trụy như vậy…”
BỐP! BINH!
Lần này, Koneko-chan không để Issei-kun nói xong, cô đấm thẳng vào mặt cậu ấy và còn dí mạnh nắm đấm vào hơn nữa.
“...Issei-senpai không bao giờ nói mấy lời như thế.”
“Kon…Koneko-chan! D-Dừng lại! Là con gái thì nên—”
BỐP! BỐP!
“...Issei-senpai không bao giờ nói mấy lời như thế.”
“A-Anh hiểu rồi! Anh sẽ làm bạn tập luyện của em! Sau đó em sẽ trở thành võ sĩ quyền anh giỏi nhất thế giới! Rồi chúng ta sẽ mang lại hòa bình thế giới bằng—”
KENG! XOẢNG!
Tôi không thể xác định nổi cái gì bị đập vỡ nữa rồi.
Dù vậy, Koneko-chan vẫn đang cố “chữa” cho Issei-kun. Bằng cách đánh đập.
Tôi nói với Koneko-chan, người vẫn đang ở tư thế đè Issei-kun xuống và đấm liên tục:
“Ờm, Koneko-chan. Không phải bây giờ có thể nói Issei-kun đã trở nên bình thường sao? Koneko-chan trước đây đâu thích Issei-kun cứ hành xử dâm dục công khai đúng không? Em từng nói là muốn cậu ấy… ít biến thái hơn mà?”
Đúng vậy.
Koneko-chan luôn đấm Issei-kun mỗi khi cậu ấy làm điều gì đó biến thái.
“Issei-senpai, xin hãy kiềm chế bản thân.”
Em ấy thường nói như vậy.
Thế thì tình huống hiện tại… chẳng phải là điều mà Koneko-chan hằng mong muốn sao?
Tôi bắt đầu tự hỏi…
Tuy nhiên, Koneko-chan rưng rưng nước mắt và nói:
“...Em không muốn… anh ấy cũng mất hứng thú với em nữa…”
Đúng vậy. Với tư cách là một cô gái đang yêu, cảm xúc của em ấy chắc chắn rất rối bời.
“Hội trưởng Rias và Akeno-senpai nghĩ sao về tình huống này?”
Sau khi nghe câu hỏi của tôi, hai người họ nhìn nhau.
“Từ đầu chị đã mong em ấy trở nên nghiêm túc hơn, và giờ thì em ấy đúng là giống một quý ông hơn nhưng…”
“Em ấy vẫn rất đáng yêu, nhưng… tớ cũng thấy hơi tiếc.”
“Tớ thấy Ise, khi nhìn tụi mình bằng ánh mắt khao khát của một người đàn ông, mới là tuyệt nhất.”
“Đúng thế. Khi đó, nỗ lực để trở nên nữ tính hơn cũng thấy xứng đáng và vui hơn.”
“Phải đó~”
Dù hai người họ luôn đấu đá vì Issei-kun, trong tình huống này, quan điểm của họ lại giống hệt nhau.
“Ise bây giờ chẳng vui chút nào cả.”
“Ise-kun mà không biến thái thì giống như… cơm lươn mà không có lươn.”
Xenovia-chan phàn nàn, và Irina-chan đưa ra một ví dụ… khá kỳ quặc.
“Ise-san vẫn là Ise-san. Dù anh ấy có mãi như vậy, em vẫn sẽ ở bên anh ấy. Nhưng thành thật mà nói, em thích Ise-san trước kia hơn.”
Ngay cả Asia-chan, người có niềm tin lớn nhất vào Issei-kun, cũng muốn anh ấy trở lại như trước kia.
Ý kiến của những người yêu thương cậu ấy đều giống nhau.
Giờ câu hỏi là: Làm sao để biến Issei-kun trở lại bình thường…?
Cách nhanh nhất có thể là… bắt được cái UFO đó.
“Có vẻ như ai cũng có cùng suy nghĩ. Vậy giờ chúng ta làm gì tiếp theo?”
Tôi hỏi mọi người.
“Chắc em không còn cách nào khác. Em sẽ đi bắt cái UFO đã gây ra chuyện này.”
Xenovia cầm lấy lưới bắt côn trùng cùng với thanh kiếm của cô ấy.
Cô ấy định dùng những thứ đó để bắt UFO thật à?
Dù sao thì với Xenovia, tôi cảm thấy cô ấy thực sự có khả năng làm được điều đó.
“C-Cậu nghĩ là làm được thật sao…?”
“Đừng lo, Kiba. Tôi đã nghĩ rồi. So với bọn người ngoài hành tinh, chẳng phải chúng ta còn ghê gớm hơn à?”
Xenovia nói điều đó với gương mặt nghiêm túc.
T-Tiếp tục nghĩ thì… đúng là vậy thật.
Quỷ, Thiên thần, Yêu quái, Ma cà rồng,…
Sự tồn tại của chúng ta đã giống như truyện cổ tích rồi.
Nên nếu nghĩ theo hướng đó thì… việc có người ngoài hành tinh cũng chẳng quá lạ lùng nữa.
Nhưng Xenovia, người ngoài hành tinh và chúng ta… không phải hơi khác nhau sao?
“ĐƯỢC RỒI! Gasper, đi thôi!”
Gasper-kun giật mình bởi lời của Xenovia, chắc hẳn em ấy chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị lôi kéo vào chuyện bắt người ngoài hành tinh.
“T-Tại… tại sao lại cần em để bắt người ngoài hành tinh chứ???”
Xenovia đang trói Gasper-kun lại như thể không định để cậu ta trốn thoát, rồi nói:
“Đôi mắt của em có thể dừng thời gian, nên có thể dùng để làm UFO đứng yên.”
À, đúng rồi, Gasper-kun có khả năng làm ngưng đọng thời gian đối với những gì cậu ấy thấy, nên Xenovia định dùng năng lực đó để chặn vật thể bay.
Nhưng mà… UFO bay nhanh lắm mà? Không biết kế hoạch có thành công không nữa…
Xenovia vác Gasper – người đang bị trói lại như cái bánh chưng – lên vai, rồi nói với Irina:
“Irina, cậu cũng đi! Hãy trừ tà cho lũ dị giáo gọi là người ngoài hành tinh nào!”
Irina-chan gật đầu đầy quyết tâm sau khi nghe điều đó…
Khoan đã… coi người ngoài hành tinh là dị giáo thì hơi quá rồi đó…
“Vâng! Chúng ta không thể bị đánh bại bởi kẻ xâm lược! Nhân danh Chúa, nhân danh Michael-sama! Chúng ta sẽ tiêu diệt bọn người ngoài hành tinh đó.
Irina-chan, có vẻ như cậu đã quyết định làm điều đó ngay cả trước khi bắt đầu cuộc hành trình.
Xenovia và Irina-chan rời khỏi phòng câu lạc bộ, mang theo Gasper-kun – người đang bị trói chặt – trên vai Xenovia.
Có vẻ như việc đàm phán không nằm trong kế hoạch… Việc duy nhất mình có thể làm là cười chua chát.
Ngay lúc đó, Hội trưởng Rias xoa đầu Issei-kun, người vừa được Koneko-chan tha cho sau trận đòn.
“Được rồi, cứ để vụ UFO cho ba người họ, còn chúng ta thì hãy tìm cách giải quyết theo cách của mình.”
Và thế là,
Chiến dịch “Đưa Issei-kun quay trở lại” bắt đầu.
Chiến dịch “Đưa Issei-kun quay trở lại” – Kế hoạch A: [ASIA TRANG BỊ TOÀN THÂN]
“Được rồi Asia, làm ơn hãy dùng sức mạnh hồi phục của em lên đầu Ise đi.”
“Vâng ạ.”
Asia-chan trả lời.
Chiến dịch đã chính thức khởi động, và đầu tiên, chúng tôi quyết định thử dùng sức mạnh hồi phục của Asia-chan để chữa cho Issei-kun.
…Ngoại trừ việc Asia-chan lúc này đang mặc đồ bơi của trường kèm theo một đôi vớ cao đến gối.
Không chỉ vậy, cô ấy còn đeo tai mèo, đuôi mèo, và vòng cổ có chuông, trông giống hệt một chú mèo dễ thương.
Tên gắn trên ngực cô ấy ghi là “Asia”.
Ngay cả Hội trưởng Rias cũng gọi Asia-chan là [Asia trang bị toàn thân] và gật đầu tán thành.
Nếu là Issei-kun bình thường, cậu ấy hẳn sẽ rơi nước mắt xúc động và thốt lên…
“Tuyệt vời quá, Asia-chan!”
Nhưng… Issei-kun không có phản ứng gì với bộ đồ gợi cảm của Asia-chan.
Ngược lại, trông cậu ấy như đang phủ nhận toàn bộ điều đó.
“Ise-san… xin hãy quay lại như trước kia…”
Asia-chan đưa tay ra và đặt lên đầu Issei-kun, rồi ánh sáng màu xanh phát ra từ lòng bàn tay cô ấy.
Ánh sáng bao phủ đầu cậu ấy và những vết bầm dần biến mất.
“Cảm ơn Asia-chan, giờ thì anh không còn thấy đau nữa.”
Issei-kun mỉm cười, nhưng khuôn mặt của Asia-chan lại trở nên buồn bã.
Nếu là bình thường, Issei-kun sẽ gọi tên cô ấy một cách trìu mến, chỉ đơn giản là “Asia” thôi.
Nhưng lần này không…
Cô ấy lau nước mắt, giơ hai tay tạo dáng như móng mèo, xoay người một vòng rồi tạo tư thế dễ thương để thu hút sự chú ý.
“Hãy đến với Asia nếu bạn cần được chữa lành nya~ <3”
Cô ấy nói với giọng dễ thương và nháy mắt… nhưng…
“U-Ừ!”
Issei-kun chỉ trả lời ngắn gọn.
Nghe vậy, Asia-chan bắt đầu run rẩy và nhảy vào lòng Hội trưởng Rias.
“Rias onee-sama! Em không thể làm được! Em không thể tận dụng tai mèo và đuôi mèo như Koneko-chan được!”
Bên cạnh cậu ấy, Koneko-chan khẽ vẫy tai và đuôi mèo của mình. Vì em ấy là Nekomata, nên tai và đuôi của cô là thật, khác với đồ hóa trang của Asia.
“Đừng lo, Asia. Em đã rất dễ thương rồi, nên đừng buồn. Hãy để phần còn lại cho bọn chị.”
Và thế là liệu pháp này hoàn toàn thất bại.
Chiến dịch “Đưa Issei-kun trở lại” – Kế hoạch B: [TIÊN THUẬT NEKOMATA ]
“….Em sẽ dẫn khí quanh đầu anh ấy.”
Koneko-chan đặt tay lên đầu Issei-kun và bắt đầu tập trung.
khí bắt đầu tụ lại quanh bàn tay em ấy.
Là một Nekomata, Koneko-chan có thể sử dụng tiên thuật để điều chỉnh dòng chảy khí bên trong cơ thể con người, và em ấy đang cố chỉnh lại khí trong đầu của Issei-kun.
“Trong khi Koneko làm việc, chúng ta hãy cho Ise xem những quyển tạp chí khiêu dâm mà em ấy quý giá nhất.”
Hội trưởng Rias lấy ra những quyển tạp chí 18+ mà Issei-kun giấu trong phòng ra cho cậu ấy xem.
…Ờm, mình nghĩ Hội trưởng Rias và Akeno-senpai tìm được mấy quyển đó hơi nhanh đấy nhỉ…
Ra là họ đã biết nơi cậu ấy giấu chúng từ lâu rồi.
Issei-kun, sách quý của cậu đã bị hai chị đại phát hiện rồi nhé.
“Ku! D-Dừng lại! N-Những cuốn sách không đứng đắn như thế… em không muốn xem!”
“Em đang nói gì thế? Chẳng phải đây là những cuốn mà em luôn đọc đó sao?”
“Issei-kun, mấy cuốn này chẳng khác gì Kinh Thánh đối với em cả. Nhờ có chúng mà em mới thành ra như bây giờ. Nào, nhìn vào trang có mấy cô gái mặc cosplay gợi cảm nè.”
Hội trưởng Rias và Akeno-senpai trói Issei-kun vào ghế và dán mắt cậu ấy lại để không thể nhắm mắt.
Họ cưỡng ép bắt cậu ấy đọc sách khiêu dâm bằng cách đó.
Trong khi dòng khí được điều chỉnh quanh đầu, các quyển sách “thần thánh” được đưa ra trước mắt cậu ấy.
Chúng tôi nghĩ rằng sự kết hợp của hai phương pháp này có thể chữa khỏi căn bệnh kỳ lạ của cậu ấy, nhưng…
Koneko-chan dừng sử dụng tiên thuật và lắc đầu buồn bã.
“...Không thể rồi. Khí của anh ấy hoàn toàn bình thường. Thực ra, khi đọc quyển sách đó, luồng khí còn bị xáo trộn thêm.”
Nghe Koneko-chan nói, Hội trưởng Rias đưa tay lên cằm, trầm tư.
“Điều đó có nghĩa là cơ thể em ấy không gặp vấn đề gì... Điều này còn phiền toái hơn cả việc bị thương. Rốt cuộc cái UFO đó đã làm gì...”
Thật sự thì, chuyện gì đã xảy ra với Issei-kun vậy...
“Ara ara. Bộ trang phục này thật tuyệt vời. Nếu chị mặc nó, chắc chắn Ise-kun sẽ thích lắm đúng không?”
Akeno-senpai bắt đầu đọc quyển sách và hơi đỏ mặt.
Nghe vậy, Hội trưởng Rias cũng cầm sách lên xem.
“…Hmm. Tớ nghĩ cái này sẽ hợp với tớ hơn. Trang phục này làm nổi bật đôi chân, cứ như nó được thiết kế cho tớ vậy.”
“Cậu đang ám chỉ rằng tớ không có đường cong như cậu sao?”
“Tớ tự tin vào đôi chân của mình. Ise từng khen rằng tỷ lệ giữa đùi và bắp chân của tớ rất tuyệt vời.”
Hội trưởng Rias liền khoe đôi chân trước mặt Akeno-senpai.
Akeno-senpai chỉ mỉm cười.
“Ara, Ise-kun vừa khen vòng eo thon của tớ mấy ngày trước, nói rằng đường cong giữa ngực và hông của tớ là lý tưởng nhất.”
Lần này, Akeno-senpai liền khoe vòng eo của mình cho Hội trưởng Rias xem.
Thấy vậy, mắt của Hội trưởng giật nhẹ.
“...Cậu đang nói rằng tớ béo hơn cậu đấy à?!”
“Chính câu đó phải là của cậu đấy! Ise-kun thích cơ thể tớ hơn!”
“Không! Em ấy thích cơ thể tớ hơn!”
“Rias, đồ ngốc!”
“Akeno, đồ đáng ghét!”
…Ah. Hình như hai người này đã hoàn toàn quên mất nhiệm vụ chữa bệnh cho Issei-kun, và chuyển sang cãi nhau rồi.
Và họ không có dấu hiệu sẽ dừng lại sớm.
Koneko-chan và tôi chỉ còn biết thở dài khi thấy cảnh tượng đó.
Chiến dịch “Đưa Issei-kun trở lại” – Kế hoạch C: [ẤN CÔNG TẮC]
“Hãy để em ấy... ấn núm vú của Rias.”
Sau khi bình tĩnh lại, Akeno-senpai đưa ra kế hoạch của mình.
Dù sao đi nữa, việc đột nhiên nói đến “núm vú” thế này thì...
“Lần trước khi Ise-kun mất kiểm soát vì sức mạnh của Xích Long Đế Vương, em ấy đã trở lại bình thường sau khi chạm vào ngực của Rias.”
Đúng vậy. Không lâu trước đây, Issei-kun từng mất kiểm soát vì sức mạnh của Xích Long Đế Vương trong người cậu ấy.
‘Juggernaut Drive’ không những phá hủy mọi thứ xung quanh, mà còn hạ gục một kẻ địch mạnh trong tích tắc.
Tuy nhiên, cậu ấy không dừng lại dù đã đánh bại kẻ địch. Cuối cùng, chúng tôi phải để cậu ấy chạm vào ngực của Hội trưởng để giúp cậu ấy trở lại bình thường.
Điều đó có lẽ chỉ có thể xảy ra với Issei-kun, người còn được biết đến là Rồng Vếu, yêu thích ngực hơn bất cứ thứ gì.
Việc được chạm vào ngực người con gái cậu ấy yêu, với Issei, chắc chắn là một điều còn quý giá hơn cả mọi khao khát khác.
“Có lẽ chúng ta có thể chữa cho em ấy nếu để cậu ấy chạm vào ngực của Rias lần nữa.”
Vì chuyện đó từng xảy ra, Akeno-senpai không hề do dự khi nêu ý kiến.
Hội trưởng Rias đỏ mặt khi nghe đề xuất của Akeno-senpai.
“Ngực của mình… lại bị sử dụng thế này nữa rồi… Vì là Ise chạm nên tớ không phản đối, nhưng mà, giải quyết mọi chuyện chỉ bằng ngực thì…”
Akeno-senpai đặt tay lên vai Hội trưởng Rias, như để trấn an chị ấy.
“Không sao đâu Rias, đây có thể là cơ hội của cậu đấy. Với lại… cũng giống như fan service thôi mà.”
“Fan service là gì chứ… Tớ chẳng hiểu cậu đang nói cái gì nữa…”
Akeno-senpai giúp Hội trưởng Rias bình tĩnh lại, dù trước đó hai người vừa có một cuộc cãi nhau to.
Vì họ vốn rất thân thiết, nên mới có thể trở lại bình thường như vậy…
Nhưng mà, để chạm vào ngực của Hội trưởng … chuyện này đúng là rất hợp với Issei-kun.
“Thử xem sao đã.”
Akeno-senpai dùng sức mạnh của mình dựng một tấm màn, rồi đưa Issei-kun và Hội trưởng Rias vào phía sau.
“Hội trưởng , giờ cậu hãy cởi đồ ra. Ise-kun, đó là bộ ngực của người con gái em yêu – Hội trưởng Rias đấy. Nhìn cho kỹ vào.”
Có vẻ như Hội trưởng bắt đầu cởi đồ.
Chỉ có Akeno-senpai và Issei-kun là có thể nhìn thấy cơ thể trần trụi của chị ấy qua tấm màn.
Lúc đó, Asia-chan cũng định đi tới chỗ đó.
“K-Không! M-Mình không muốn nhìn thấy những thứ xấu hổ như thế!”
Tôi có thể thấy qua bóng đổ rằng Issei-kun đang ra sức vùng vẫy để thoát khỏi chiếc ghế.
“….Thật xấu hổ. Được rồi, vậy mình sẽ để em ấy ấn vào… núm vú của mình.”
“Đúng rồi đó Rias! Ise-kun! Nhìn thẳng vào ngực của Rias đi!”
“Em không muốn! Em không muốn nhìn vào ngực!”
“Giờ thì, chạm vào ngực cậu ấy đi! Rồi ấn mạnh vào nữa!”
Có vẻ như Akeno-senpai đã nắm lấy tay Issei-kun và đưa chúng đến ngực của Hội trưởng Rias.
“DỪNG LẠI! Em không muốn chạm vào ngực chị ấy đâu! Dâm dục! Không đứng đắn! Em không quan tâm đến mấy thứ như vậy! Hòa bình thế giới và ngực không hề liên quan gì với nhau cả!”
“Không đúng! Bộ ngực của cậu ấy là bộ ngực đã mang lại hòa bình cho Địa ngục! Nhìn đi, cặp nhũ hoa có màu hồng đẹp đúng không?! Giờ, ấn mạnh vào đi!”
Akeno-senpai, chị đúng là nhiệt tình quá mức. Tôi ngạc nhiên thật đấy. Có vẻ chị ấy đang khá là thích thú tình huống này. Tôi nghĩ đúng là vậy.
“Ise-san! Hãy ấn vào đi! Nếu anh ấn vào ngực của Rias onee-sama, mọi chuyện sẽ được giải quyết! Đừng bỏ cuộc! Anh sẽ sớm khỏe lại thôi!”
Asia-chan cũng nói ra mấy điều như vậy… tôi biết cô ấy đang tuyệt vọng nhưng… Issei-kun thì cũng không chịu khuất phục.
“Tôi sẽ không thua mấy thứ như ngực đâu! Tôi sẽ không bỏ cuộc!”
“Chạm vào ngực chị đi Ise! Như vậy, em có thể trở lại như trước kia!”
“Giờ, ấn vào đi!”
“Ấn vào ngực chị ấy đi, Ise-san!”
…tình huống này thật đáng sợ. Việc duy nhất tôi có thể làm là đứng nhìn với miệng há hốc. Ngực và vú… cảm giác như tôi từng thấy tình huống này ở đâu đó rồi.
“…mỗi khi Ise-senpai làm gì thì cảm giác đều thế này.” Koneko-chan thở dài.
Đúng vậy, luôn luôn là như thế này. Tôi nghĩ tôi muốn khóc…
Ngay lúc tôi định nghĩ kệ luôn chuyện gì xảy ra tiếp theo, thì có ai đó bước vào phòng câu lạc bộ.
Người có mái tóc dài bạc và mặc bộ vest—Rossweisse-san, người đồng đội mới nhất của chúng tôi.
Rossweisse-san xin lỗi khi bước vào và…
“Cô xin lỗi vì đến trễ! Cuộc họp giáo viên kéo dài hơn dự kiến… Cái gì vậy?! Mọi người, mặt trời còn chưa lặn mà mấy đứa đang làm cái gì thế này?!”
Cô ấy sốc khi thấy cảnh tượng trước mặt. Đúng vậy. Nếu ai đó chứng kiến, chắc chắn họ sẽ hoang mang…
Chiến dịch "Đưa Issei-kun trở lại"Không có trong kế hoạch từ đầu [PHÉP THUẬT BẮC ÂU]
“Ra là như vậy. Cô hiểu rồi.”
Sau khi nghe toàn bộ chuyện, Rossweisse-san gật đầu.
“Nhưng chẳng phải đây là một điều tốt sao? Chúng ta không thể xem đây là định mệnh và chấp nhận nó sao?”
Rossweisse-san đưa ra ý kiến của mình nhưng…
“Không thể nào! Chúng em đã bàn kỹ rồi và quyết định sẽ đưa em ấy trở lại bình thường. Làm ơn, hãy hợp tác với chúng em. Với cương vị là một Valkyrie, chắc chắn cô phải có cách nào đó chứ?”
Nghe Hội trưởng Rias nói vậy, Rossweisse-san nghiêng đầu suy nghĩ một chút.
“Hmm. Cô vốn phản đối chuyện học sinh nam nữ thân thiết quá mức, nên cô thấy em ấy hiện giờ cũng không sao cả. Nhưng nếu Rias-san đã nói vậy thì cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc hợp tác. Cô sẽ làm.”
Rossweisse-san chấp nhận yêu cầu.
“Vậy bắt đầu thôi.”
Cô ấy tiến lại gần Issei-kun và đưa tay ra phía trước. Một ma pháp trận hiện lên trên tay cô, rồi cô bắt đầu kiểm tra điều gì đó.
“Cơ thể em ấy hoàn toàn bình thường. Ma lực của Quỷ và sức mạnh của Rồng cũng vậy. Về mặt nguyền rủa thì… à, hình như cô phát hiện được điều gì đó.”
“Cô nói phát hiện được điều gì… tức là em ấy bị nguyền sao?” Hội trưởng Rias hỏi, và Rossweisse-san gật đầu.
“Đúng vậy. Cô không chắc đó là loại gì, nhưng có vẻ là một loại phép thuật phức tạp tập trung vào phần đầu. Có sự tương đồng với năng lượng của Quỷ, có cả dấu vết của Thiên Thần Sa Ngã. Còn có cả tàn tích của ma thuật Bắc Âu. Tóm lại, rất phức tạp.”
“Cô nghĩ mình có thể chữa được chứ?”
“Cô sẽ cố hết sức.”
Rossweisse-san triệu hồi một chiếc túi rồi bắt đầu lục tìm bên trong.
Trong túi có những món đồ như đuôi của một sinh vật không xác định, cỏ có màu sắc kỳ lạ và một chai chất lỏng trông rất nguy hiểm. Cô ấy lấy chúng ra và bắt đầu nghiền nát trong cối. Sau đó, cô lấy ra những ống nghiệm và cốc thủy tinh để trộn lẫn mọi thứ với nhau.
Khói độc bắt đầu bốc ra từ ống nghiệm; tôi không chịu được nữa và phải mở cửa sổ ra. Có vẻ cô ấy đang biến ma thuật thành thuốc.
Khoảng 10 phút sau, chiếc cốc đã đầy một chất lỏng có bảy màu khác nhau.
“Xong rồi! Đây là một loại thuốc Bắc Âu có khả năng đảo ngược hiệu ứng của ma thuật!”
Thuốc thì sôi sùng sục và tỏa ra khói trông cực kỳ nguy hiểm, nhưng… có vẻ như sẽ có tác dụng.
“Giờ thì, Hyoudou Issei-kun, hãy uống cái này! Nó sẽ có hiệu quả đấy! Không chỉ hóa giải mọi loại bùa chú, nó còn có thể sửa lại cái đầu của cậu nữa!”
Khi Rossweisse-san tiến lại gần Issei-kun, cậu ấy bắt đầu phản kháng như kẻ điên.
“M-Mũi mình! Em nghĩ mình sẽ ngạt thở chỉ vì ngửi thấy mùi này thôi!”
Cậu ấy cố gắng thoát ra khỏi ghế, nhưng chúng tôi đã ghì chặt cậu lại.
“L-Làm ơn, thả em ra! Em sẽ chết nếu uống cái đó mất!”
“Hohoho, em chống cự như vậy thật dễ thương. Nhưng vô ích thôi. Em không thể trốn khỏi ma thuật Bắc Âu đâu. Giờ thì, hãy uống cái này và trở thành một học sinh gương mẫu đi.”
Rossweisse-san cười một cách khoái chí. Có vẻ như cô ấy đang tận hưởng việc này quá mức… nhưng chắc chỉ là tưởng tượng của tôi… Đây thật sự là thuốc giải sao? Dù nghi ngờ, tôi vẫn bắt Issei-kun uống đến giọt cuối cùng.
Ực Ực
Issei-kun bị ép uống hết sạch, và khi cậu ấy xong…
Khói màu tím bắt đầu phụt ra từ mọi lỗ trên mặt cậu ấy, và da cậu cũng chuyển sang bảy màu giống hệt chất lỏng trong cốc. Sau đó…
Bịch
Đầu cậu ấy gục xuống một cách kỳ lạ và một thứ chất lỏng nào đó trào ra từ miệng cậu.
Thấy vậy, mọi người đều hoảng sợ… cậu ấy… có sao không? Trông như linh hồn cậu ấy vừa rời khỏi cơ thể vậy. Rossweisse-san nghiêng đầu.
“Lạ thật. Odin-sama từng chữa bệnh lẫn bằng loại thuốc này mà…”
Đừng nói với tôi là… cô ấy dùng độc để trị độc đấy chứ?
BANG!
Khi chúng tôi còn đang hoang mang đến tột độ, ai đó đột nhiên xông vào phòng câu lạc bộ.
“Hội trưởng ! Mọi người! Bọn em làm được rồi!”
“Bọn em làm được rồi! Làm được rồi!”
Xenovia và Irina-chan lao vào với đồng phục lấm lem bùn đất.
Trên tay họ là một mảnh kim loại bạc lấp lánh… đừng nói là…
“Bọn em bắt được chiếc UFO đó rồi!”
Xenovia báo cáo chiến thắng của họ. Mọi người, chuyện này thật là tai họa…
…đồng đội của tôi cuối cùng cũng đã đánh bại kẻ đến từ ngoài hành tinh. Sau khi nghe một điều vô lý đến thế, tôi chẳng thể nói được lời nào nữa.
“…Đó là UFO thật kìa.”
Hội trưởng Rias nhìn chằm chằm vào thứ đó như thể vẫn không thể tin nổi.
Bên ngoài tòa nhà cũ, một UFO kiểu Adamski đang nằm vỡ vụn trên mặt đất.
Có vẻ như sau khi phát hiện ra UFO, Xenovia đã sử dụng thanh kiếm của mình, còn Irina dùng sức mạnh thiên thần để tấn công vật thể. Sau một hồi giao tranh, chiếc UFO đã rơi xuống. Hai người họ đã vác cả chiếc đĩa bay về đây. Việc họ không bị người thường phát hiện thực sự rất đáng nể. Chắc họ dùng công nghệ nào đó từ Thiên giới?
Nhưng việc tấn công người ngoài hành tinh mà không lý do chính đáng có thể gây rắc rối lớn. Không thể phủ nhận đây là cách khởi đầu tồi tệ nhất cho việc thiết lập mối liên hệ giữa hai chủng loài.
Trong khi tôi còn đang lo lắng, Xenovia đã dùng kiếm chém toạc cái thứ trông như cửa ra vào của UFO.
“Thấy chưa? Durandal của tớ dùng được cả với người ngoài hành tinh đấy.”
Cô ấy nói với vẻ mặt đầy tự hào… dù chúng tôi còn chưa chắc họ là thù địch… mà, đúng là họ đã tấn công Issei-kun trước.
“Gasper-kun đâu rồi?”
Tôi không thấy cậu ấy đâu nên hỏi Xenovia. Nhiệm vụ của Gasper là làm cho chiếc UFO ngừng lại mà…
Xenovia nhắm mắt lại, còn Irina-chan thì che miệng, nước mắt lặng lẽ lăn dài trên má. Đã có chuyện gì xảy ra?
“Kiba, Gasper là một người tốt. Em ấy đã chiến đấu dũng cảm đến phút cuối cùng.”
“Gasper-kun đã trúng tia chớp bắn ra từ UFO…”
Irina-chan chỉ vào một chiếc hộp!
Khi tôi mở ra, bên trong là Gasper-kun bị cháy đen như than!
“Chúng ta không thể để sự hy sinh của em ấy trở nên vô ích! Hãy tiêu diệt lũ người ngoài hành tinh đó!”
Xenovia hét lên rồi bước thẳng vào trong vật thể.
Tại sao cô ấy lại phấn khích theo cách sai trái như thế chứ? À… Gasper-kun vừa giật nhẹ, ít ra thì vẫn còn sống.
“….Y-Yuuto-senpai… e-em nghĩ… em sẽ không thích phim khoa học viễn tưởng nữa đâu.”
“Em đã làm tốt lắm, Gasper-kun.”
Tôi đặt tay lên vai em ấy. Dạo gần đây em bị thương nhiều quá rồi đấy. Tối nay anh sẽ nấu món gì đó ngon cho em ăn nhé. Tôi rưng rưng vì vui mừng khi thấy đứa em trai vẫn còn sống.
Vài phút sau, Xenovia bước ra và kéo theo thứ gì đó.
Và thứ đó là…
Chúng tôi không thể tin nổi vào mắt mình!
“Là Azazel-sensei!”
Đúng vậy. Xenovia đã lôi ra ông thầy cố vấn của chúng tôi ra, đồng thời là thủ lĩnh của Thiên Thần Sa Ngã, Azazel-sensei.
Trên đầu ông ấy có một cục u to tướng và ông đang bất tỉnh, nhưng không thể nhầm được. Đó chính là ông ấy.
…thầy lại làm chuyện gì nữa vậy… sensei…
“Ahh, tự dưng ta muốn chế tạo một chiếc UFO! Ta đã làm nó trông giống đồ thật luôn đấy!”
Sensei cười to như thể không hề thấy hối hận.
Sau đó, chúng tôi được nghe toàn bộ sự thật.
Khi xem một phim tài liệu về UFO, Sensei bỗng nhiên nổi hứng muốn tự tay tạo ra một chiếc, và bắt đầu nghiên cứu trong phòng thí nghiệm bí mật bên dưới ngôi trường. Ông ấy sử dụng công nghệ tối tân từ phe Thiên Thần Sa Ngã và đã hoàn thành chiếc UFO đó. Điều đáng kinh ngạc là ông ấy thật sự có khả năng chế tạo UFO. Sao không dùng tài năng đó vào việc gì hữu ích hơn chứ…? Tôi thật muốn phàn nàn với ông ấy. Nếu tôi nhớ không lầm thì mùa hè năm ngoái ông cũng làm ra một con robot, đúng không? Có lẽ thầy Azazel mới là mối đe dọa lớn nhất thế giới này.
Sau đó, ông ấy muốn thử nghiệm bay thử nên đã khởi động chiếc UFO. Vì có kết giới đặc biệt, con người bình thường sẽ không thấy được, nên sẽ không gặp rắc rối gì. Quả nhiên là ông ấy luôn lo xa.
Bởi vì UFO hoạt động tốt hơn mong đợi, ông ấy vui vẻ và quyết định xuất hiện trước nhóm của Issei-kun.
“Hahaha. Khi thấy Issei nằm dưới đất, ta thật sự muốn bắn vài tia laser.”
Đó là lý do khiến ông ấy tấn công Issei-kun, và nhờ thế, Issei-kun đã mất luôn cái tính “biến thái” của mình.
Chát!
Hội trưởng Rias dùng quạt giấy đập vào đầu Sensei rồi trừng mắt nhìn ông ấy.
“Thầy biết không… chính vì thầy mà Ise mới ra nông nỗi này đấy. Làm UFO thì không sao, nhưng có thầy giáo nào lại bắn tia laser vào học sinh không vậy?”
Nghe vậy, Sensei làm một tư thế ngầu lòi, rồi chỉ ngón tay cái vào chính mình.
“Chính là ta đây!”
Chát!
Cú đánh thứ hai còn mạnh hơn cú đầu.
Hội trưởng Rias hỏi Sensei, người đang xoa chỗ vừa bị đập trúng:
“Vậy thầy làm cách nào để đưa cậu ấy về bình thường? Thật buồn khi thấy cậu ấy như thế này.”
Sensei trả lời Hội trưởng Rias:
“À thì, ban đầu ta chỉ định tạo ra một loại vũ khí nên cái tia đó là thứ ta làm đại thôi. Để đưa cậu ta về như cũ, ta phải phân tích nội dung của tia bắn đó, mà chuyện đó có thể mất kha khá thời gian đấy.”
Sau khi Sensei nói vậy, Hội trưởng Rias và các cô gái khác bắt đầu rưng rưng nước mắt.
“K-Không lẽ... Ise sẽ không thể trở lại bình thường trong một thời gian dài sao?! Không thể nào! Ise mà không dâm đãng thì không phải là Ise nữa!”
Phía sau Hội trưởng Rias đang nổi giận, Akeno-senpai mỉm cười nhưng lại phát ra dòng điện từ cơ thể.
“Sensei? Thầy chắc là sẽ sửa được chứ? Nếu không… thầy có thể sẽ 'nếm' chút điện đấy.”
Sức mạnh ấy đủ khiến thủ lĩnh Thiên Thần Sa Ngã phải lùi bước.
“C-Cứ chờ một chút! Tin ta đi, ta sẽ làm được mà.”
Sensei nói với gương mặt vô cùng lúng túng.
Tại phòng thí nghiệm của Sensei trong tòa nhà cũ, có một buồng kính lớn vừa đủ cho một người nằm vào trong.
“Đầu tiên, ta sẽ đặt Ise vào trong này…”
Issei-kun đã bị nhét vào sẵn rồi.
“Thả em raaaaa!”
Cậu ấy la hét để được thả ra, nhưng... chúng tôi không thể làm thế.
“Giờ chúng ta phải làm gì tiếp theo?”
Khi Hội trưởng Rias hỏi vậy, Sensei nhấn nút trên bảng điều khiển.
Rè rè… RẦM RẦM RẦM…
Thiết bị bắt đầu hoạt động và phát ra tiếng động kỳ lạ.
“Em còn nhớ vụ Ise bị nhân bản lần trước không?”
Thật vậy, đã từng có một lần một bản sao của Ise gây ra hỗn loạn tại học viện Kuoh. Thực tế thì… đó cũng là lỗi của Sensei. Ông ấy đúng là chẳng rút ra được bài học nào cả…
“Ta đã lưu lại dữ liệu về… ‘sự dâm đãng’ từ bản sao của Ise lần đó. Và giờ, ta sẽ truyền dữ liệu đó vào người thật.”
“Vậy là thầy sẽ đưa dữ liệu đó vào cơ thể và khiến em ấy trở lại như cũ?”
Khi Hội trưởng Rias hỏi lại, Sensei gật đầu.
“Đúng vậy, sắp rồi, cậu ta sẽ trở lại…”
Ping!
Đột nhiên ánh sáng phát ra từ buồng kính, rồi…
BAAAANNNNGGGG!
Buồng nổ tung!
Lực nổ đủ mạnh để làm cả căn phòng rối tung lên!
Bàn ghế bị lật, thiết bị bay loạn xạ. Chúng tôi vội núp sau các thiết bị để tránh mảnh vỡ.
….Khi khói tan dần, chúng tôi nhìn về phía buồng chứa.
Buồng mở ra và ở đó là….
“VẾUUUUUUUUUU!”
Issei-kun hét lên những thứ kỳ quặc!
“”“”“TỆ HƠN CẢ TRƯỚC KIA!!!”“”“
Chúng tôi ngạc nhiên đến choáng váng trước kết quả đầy thất vọng này.
Ise-kun cuối cùng cũng trở lại như cũ… một ngày sau đó.
Cậu ấy trở lại bình thường sau khi… ngủ một đêm trong vòng ngực của Hội trưởng Rias.
Khi nghe đến điều đó…
“Vậy là cuối cùng… ngực của Hội trưởng mới là thứ giúp cậu ta trở lại à.”
…Tôi chỉ biết cười cay đắng.
Issei-kun từng nói điều này:
“Kiba, hãy nghe tớ nói. Ngực của Hội trưởng , đối với tớ, là nơi tớ sinh ra… và cũng là nơi tớ nên trở về.”
Cậu ấy thực sự đã quay trở lại nhờ vòng một của Hội trưởng .
Đó mới chính là Issei-kun mà tôi biết.
Sau giờ học, khi chúng tôi tình cờ ở lại một mình, Issei-kun hào hứng nói:
“Kiba! Tớ vừa có được một cuốn sách người lớn cực kỳ dâm đấy! Cậu muốn xem lắm đúng không?! Nhưng tớ sẽ không chia sẻ đâu! Không thể đưa cho một tên đẹp mã như cậu được!”
Rồi cậu ấy khoe cuốn tạp chí người lớn với tôi.
Vâng, đây mới chính là người bạn Issei-kun của tôi.
Một Ise-kun không dâm đãng thì không còn là Ise-kun nữa.
Thật tốt khi thấy cậu trở lại, Issei-kun.
UFO kiểu Adamski là một kiểu đĩa bay hình chuông có mái vòm, ba quả cầu ở đáy – nổi tiếng từ tuyên bố và ảnh chụp UFO của George Adamski vào thập niên 1950.