Phần 1:
Một ngày sau giờ học.
“…Rồng vếu giả sao?”
Sau khi nghe tin tức đó, tôi… không, tất cả thành viên của Câu lạc bộ Nghiên cứu Huyền bí đều có vẻ mặt hoài nghi. À thì, chúng tôi không hề nghĩ sẽ có chuyện như vậy, nên chuyện này khiến ai nấy đều sốc…
Sau khi chương trình “Rồng vếu” – một show truyền hình dưới Địa ngục với chúng tôi là nhân vật chính – được phát sóng, chúng tôi đã trở thành người nổi tiếng ở dưới đó. Họ còn đang bán cả hàng hóa từ chương trình, và nghe nói Gia tộc Gremory, chủ sở hữu bản quyền, đang thu được lợi nhuận khổng lồ từ việc này.
Hội trưởng thở dài và tiếp tục nói:
“Đúng vậy. Theo báo cáo từ Grayfia, có một nhóm người giả danh đội [Rồng vếu] và đang tiêu diệt kẻ xấu ở vùng ngoại ô thuộc lãnh thổ của Nhà Gremory. Như các em đã đoán về từ ‘đội, thì có vẻ như không chỉ Ise mà còn có cả chị, Koneko và Yuuto cũng bị giả danh.”
Có người đang giả danh chúng tôi và tiêu diệt… kẻ xấu. Nghe cũng không đến nỗi tệ nhỉ?
“Đúng là em thấy hơi kỳ lạ khi có một phiên bản giả của mình ngoài kia, nhưng nếu họ không gây hại mà lại còn làm việc tốt, thì em nghĩ cũng chẳng vấn đề gì, đúng không ạ?”
Hội trưởng lắc đầu khi nghe tôi nói.
“Không phải vậy. Dù họ có bắt tội phạm, thì việc họ thắng hay thua cũng sẽ tạo nên tin đồn. Nếu tin đồn kiểu như [Rồng vếu bị tội phạm tép riu đánh bại] lan truyền trong Địa ngục, thì Ise sẽ gặp rắc rối, đúng không? Điều đó cũng có thể gây thù chuốc oán không đáng có cho chúng ta, nên không ổn đâu.”
Điều đó đúng. Ngay cả khi tôi không chiến đấu mà là phiên bản giả mạo thua, thì danh tiếng của tôi cũng sẽ sụt giảm. Chưa kể, tôi không muốn nghĩ đến chuyện mấy tên tội phạm thắng được bản sao của tôi rồi lại vỗ ngực khoe khoang.
Tôi sẽ rất bực mình nếu có kẻ ngu ngốc nào đó xuất hiện rồi hét lên “Tôi đã thắng Rồng vếu đấy nhé!”
Hội trưởng đặt tay lên trán và nói tiếp:
“Chuyện này là bí mật tuyệt đối, chưa ai dưới Địa ngục biết. Nên trước khi tin đồn lan ra, chúng ta sẽ tự giải quyết vụ này. Nếu truyền thông mà nắm được thì sẽ đau đầu lắm. Hơn nữa, Gia tộc Gremory chúng ta là chủ bản quyền. Chúng ta cần phải nghiêm khắc hơn với mấy kẻ giả mạo và tuần tra kỹ càng hơn. Việc này lại còn xảy ra ngay trong lãnh thổ của Gia tộc Gremory, nên với tư cách là người thừa kế, chị không thể bỏ qua được.”
Điều này cũng hợp lý. Sau này, những vùng đất của Nhà Gremory sẽ là của Hội trưởng. Nếu chị ấy xử lý vụ việc một cách trôi chảy với vai trò là người thừa kế tiếp theo, thì tư chất lãnh đạo của một Ác quỷ cấp cao sẽ được khẳng định.
“….Em thấy hứng thú với mấy kẻ giả mạo đó.”
“Ara ara, Koneko-chan. Em đã tỏ ra thù địch với bản sao của mình rồi sao.”
Koneko và Akeno-san nói vậy.
…Tiện thể thì, Koneko – người đang phát ra sát khí về phía kẻ giả mạo của mình – đang ngồi trên đùi tôi… Nếu tôi nhớ không lầm, nhân vật của Koneko trong [Rồng vếu] là trợ thủ đáng yêu của Rồng vếu – [Miêu Quỷ Địa Ngục]. Có vẻ như em ấy không tin tưởng bản sao của mình.
“Phiên bản giả mạo của mình à. Nếu tôi nhớ không lầm, thì trong chương trình tôi là phản diện – [Hiệp sĩ Bóng Tối Nanh Sắc]… Không biết đó là ai nữa.”
Kiba nghiêng đầu thắc mắc. Đúng rồi, trong chương trình thì Kiba là trùm cuối của phe địch đối đầu với Rồng vếu.
Tôi tự hỏi bản sao của mình là ai? Ở dưới Địa ngục có bán bộ giáp [Rồng vếu], nên có thể đó chỉ là một ông chú trung niên nào đó mặc bộ đồ hóa trang…
Tôi vừa suy nghĩ vẩn vơ như vậy, vừa chờ đến ngày được gặp mấy kẻ giả mạo đó.
Cuối cùng ngày đó cũng đến.
Sau khi tới Địa ngục, chúng tôi dùng Ma pháp trận và cưỡi Griffin để di chuyển tới khu vực mà mấy kẻ giả mạo được cho là xuất hiện. Đó là vùng quê nằm ở vùng rìa lãnh thổ của Nhà Gremory.
Để đến được đó, chúng tôi phải vượt qua những ngọn núi và con sông lớn bằng Griffin. Và ngôi làng nơi chúng tôi đến là một ngôi làng nông thôn nhỏ, có cối xay gió và ruộng lúa, kèm theo phong cảnh núi non tuyệt đẹp.
Chúng tôi không cảm nhận được nhiều năng lượng ở đây, và con đường thì vừa là đường đất vừa lát đá xen kẽ.
Xung quanh là những cửa tiệm trông khá cũ kỹ. Không có trung tâm mua sắm hay cửa hàng tiện lợi nào cả. Nơi này đúng là vùng quê thực sự.
“Khu vực này nổi tiếng với lúa mạch và các nghề thủ công truyền thống.” – Akeno-san giải thích.
Đây là một ngôi làng mang đậm hình ảnh về nghề thủ công truyền thống. Trông có vẻ là một nơi yên bình, chậm rãi.
“Em muốn sống ở một nơi như thế này một lần.” – Asia nói, ánh mắt cô ấy lấp lánh.
À, có vẻ cô ấy thích những nơi yên tĩnh như thế này hơn là thành phố hào nhoáng.
Hmm, vì Ác quỷ sống rất lâu, nên sống cùng Asia ở một nơi như thế này trong khoảng 10 năm cũng không tệ. Nhưng mà 100 năm thì hơi khó đấy. Tôi là người của thành phố, không thể sống thiếu trung tâm thương mại hay siêu thị lớn được.
“Vùng quê ở Địa ngục cũng là nơi thú vị ghê!” – Irina vừa nói vừa chụp ảnh xung quanh đầy tò mò.
Cô ấy đã theo chúng tôi vì bảo là sẽ rất thú vị… Ừ thì, dù là lá [ÁCH] của Michael-sama, nhưng cô ấy luôn đi cùng chúng tôi như thể là người của gia tộc Gremory vậy…
“Những vùng quê như ngôi làng này thường là mục tiêu của các Ác quỷ Lạc Lối hoặc quái vật.” – Kiba nói với chúng tôi.
Ác quỷ Lạc Lối là những kẻ nguy hiểm – chúng rời bỏ chủ nhân và sử dụng sức mạnh tùy tiện. Những ngôi làng có dân số ít và không được bảo vệ kỹ bởi các Gia tộc lớn sẽ là nơi lý tưởng để chúng ẩn náu.
Hội trưởng gật đầu và tiếp tục:
“Đúng vậy. Ác quỷ Lạc Lối thường trốn trong các vùng núi. Sau khi tích lũy được chút sức mạnh, chúng sẽ săn lùng dân làng xung quanh. Nếu chúng ta tìm thấy chúng, phải lập tức tiêu diệt. Không thể để người dân trên lãnh thổ của chúng ta phải hi sinh được.”
Săn người dân… Nghe thật nguy hiểm…
Ngay lúc đó, vài người dân chạy về phía chúng tôi.
“Rồng vếu-sama lại đánh bại một con quái vật nữa rồi!”
“Rồng vếu muôn năm!”
Họ vừa đi ngang qua chúng tôi vừa hô to như vậy.
Vừa đến nơi đã nghe tin về những kẻ giả mạo! Và theo lời dân làng, có vẻ những kẻ giả mạo mà chúng tôi đang tìm đang ở ngay hướng mà đám người đó đang đổ về.
Một người dân đi ngang qua chúng tôi bất chợt để ý đến Hội trưởng…
“Cái gì…?” – ông ta nghiêng đầu, vẻ mặt bối rối rồi lẩm bẩm “À chắc là cô ấy nhuộm tóc thôi” rồi lại tiếp tục bước đi.
Ông ta nhầm Hội trưởng với ai đó ư? Mà… tôi cũng đoán được ông ấy nhầm với ai rồi…
“Ừm, ít ra thì cũng cũng không phải mất công tìm kiếm.” – Hội trưởng nhìn về hướng người dân đang đổ về.
Haha, có vẻ chúng tôi không cần mất công đi tìm những kẻ giả mạo nữa rồi…
Người dân tụ tập ở một bãi đất rộng. Và ở giữa họ là một vài người cùng một sinh vật khổng lồ. Một trong số đó hét lớn:
“Chúng tôi đã tiêu diệt con quái vật đang nhắm vào ngôi làng này rồi, mọi người có thể yên tâm! Ohohohoho!”
Một giọng nói rất quen thuộc. Và mái tóc đỏ rực… cũng rất quen thuộc?!
Hội trưởng trong bộ váy đang đứng ở đó!
Tôi – không, cả nhóm chúng tôi – đều nhìn về phía Hội trưởng đang ở cùng chúng tôi!
….Vâng, chị ấy rõ ràng đang đứng cạnh chúng tôi đây mà!
Nhưng ngay trước mắt chúng tôi, lại có một Hội trưởng khác – hay đúng hơn là một người giống hệt Hội trưởng đang đứng đó!
Chỉ có một điểm khác biệt duy nhất – là trang phục!
Hội trưởng của chúng tôi đang mặc đồng phục trường Kuoh, còn bản sao thì đang mặc bộ váy của [Công chúa công tắc] trong chương trình truyền hình!
Hội trưởng há hốc mồm, như không thể tin nổi vào mắt mình.
Đứng cạnh con quái vật mà họ vừa đánh bại, “Công chúa công tắc” – kẻ giả mạo – lớn tiếng tuyên bố:
“Con quái vật này là thuộc hạ của Ác Long đang nhắm đến ngôi làng này, Crom Cruach! Chúng tôi đã đánh bại nó trước khi nó kịp gây hại gì!”
Nghe vậy, dân làng đồng loạt reo hò:
“Đúng là Công chúa công tắc mà! Cảm ơn ngài! Cảm ơn ngài nhiều lắm!”
“Nhờ có Xích Long Đế Vương và nhóm của ngài ấy, ngôi làng đã trở nên yên bình hơn rất nhiều!”
“Cảm ơn Công chúa Rias! Thật hạnh phúc khi được sống trên vùng đất thuộc về Gia tộc Gremory!”
Thậm chí còn có người bật khóc vì sung sướng! Vì kẻ giả mạo kia trông y hệt người thật, nên không khó để dân làng lầm tưởng cô ta chính là Hội trưởng – con gái của Lãnh chúa! Nhưng mà… chuyện quái gì đang xảy ra thế này?!
“Một lần nữa, Rồng vếu – Xích Long Đế Vương của chúng ta đã đánh bại con quái vật chỉ với một cú đấm!Rồng vếu muôn năm!”
Kẻ giả mạo Công chúa công tắc giới thiệu một người mặc giáp!
Ồ? Bộ giáp đỏ rực! Nhưng nhìn quen mắt quá… chẳng phải trông rất giống bộ giáp của tôi sao…
…? Tôi chắc chắn đã từng thấy bộ giáp này trước đây. Dù giống với giáp của tôi , nhưng có vài chi tiết nhỏ khác biệt.
“Rồng vếu! Rồng vếu!”
Dân làng bắt đầu hô vang để cổ vũ người đó.
[Hu Hu]
Ngay lúc đó, Ddraig bật khóc. Gì cơ? Sao lại khóc?!
Hình như từ “Rồng vếu” khiến ông ấy xúc động quá mức… Có thể ông ấy sốc vì kẻ giả mạo lại được tán dương đến thế? Hmm… tôi không rõ lắm.
Thay vì cảm thấy khó chịu với kẻ giả mạo đang được tung hô, tôi lại đang so sánh hình ảnh trong đầu với cảnh tượng trước mắt…
“….Um, um, um.”
Koneko, đang đứng cạnh tôi, mặt cứng đờ, chỉ về phía trước. Với Koneko – người vốn ít biểu lộ cảm xúc – mà phản ứng đến mức này thì chắc chắn là có chuyện lớn!
Tôi nhìn theo hướng tay run rẩy của Koneko đang chỉ. Và tôi thấy… một người mặc bộ trang phục [Miêu Quỷ Địa Ngục] từ chương trình truyền hình [Rồng vếu], với thân hình cực kỳ bốc lửa… Kuroka?!
“Mọi ngườiii~ Nếu có thể thì hãy biết ơn một chút đi Nyan~”
Kuroka xoay một vòng và nghiêng đầu dễ thương. Rồi cô ấy khoe bộ ngực đẫy đà và trêu ghẹo mấy nam dân làng.
“Wooooooooaaaaahhhhhhhh! Miêu Quỷ Địa Ngục-sammmmmaaaaaaaa!”
Mắt họ chuyển thành hình trái tim và bắt đầu ném tiền cho Kuroka!
Nhân tiện, Kuroka là thành viên của nhóm đối thủ của tôi – nhóm của Vali – và cũng là chị gái ruột của Koneko! Một Nekomata có thân hình vô cùng gợi cảm!
Ngay lúc đó, tôi nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Thực ra, chẳng còn khả năng nào khác nữa! Bộ giáp đỏ đó! Trông như [Divine Dividing Scale Mail] của Bạch Long – chỉ là đổi màu thành đỏ!
Nhìn kỹ hơn, tôi thấy có một người đàn ông mặc vest đứng hơi xa nhóm chính. Đó là Arthur – người sử dụng Thánh kiếm Caliburn!
“…À, ra là nhóm của Vali.” – Kiba lẩm bẩm bên cạnh tôi.
Đúng rồi! Chính là nhóm của Vali! Tên khốn đó, giờ hắn còn nhuộm giáp đỏ rồi giả mạo làm tôi nữa sao?!
Vali, Kuroka và Arthur!
T-Thế thì kẻ giả mạo của Hội trưởng kia chắc chắn là…
Khi tôi đoán được người đó là ai, Hội trưởng bước thẳng đến chỗ cô ta!
“Ohohoho! Giờ con quái vật đã bị tiêu diệt, chúng ta cùng đi ăn tiệc tại quán ăn như mọi khi nhé…”
BỐP!
Hội trưởng tát thẳng mặt bản sao Công chúa công tắc đang cười lớn. Rồi cô ấy túm cổ đối phương, lôi đi chỗ khác.
“Đi theo ta!”
“C-C-Cô là công tắc?! C-C-Cô đang làm gì ở đây?!” – Kẻ giả mạo hốt hoảng hét lên!
Khoan đã, giọng đó là… Bikou?!
“Ta biết ngay mà… con khỉ chết tiệt kia!”
Hội trưởng nổi giận! Một luồng sát khí nguy hiểm rò rỉ ra từ cơ thể chị ấy!
Người đó… là Bikou sao?!
Nhìn thấy tình hình, kẻ mặc bộ giáp đỏ lắc đầu và cất tiếng:
“Hehehe, có vẻ như đến lúc kết thúc màn kịch này rồi.”
Giọng nói đó… chắc chắn là Vali.
“Hai Công chúa công tắc…?”
“Có thể là một fan cosplay chăng…?”
Vì có hai người trông như Công Chúa công tắc – người thừa kế tương lai – nên dân làng bắt đầu hoang mang. Có vẻ như chúng tôi cần di chuyển đến một nơi yên tĩnh hơn…
Ở một góc làng, cạnh bờ sông vắng vẻ không người qua lại, gia tộc Gremory của chúng tôi đứng đối mặt với nhóm giả mạo [Rồng vếu] – nhóm Vali.
Nếu người ta nhìn thấy chúng tôi nói chuyện với bọn khủng bố thì có thể gây rắc rối sau này. Dù sao thì, có vẻ như người dân ở ngôi làng này không mấy liên hệ với thế giới bên ngoài, nên chắc sẽ không thành chuyện lớn.
“Hehehe, có vẻ như bọn tôi bị bắt quả tang rồi.”
PONG!
Sau làn khói, Bikou từ hình dạng Công Chúa công tắc quay về hình dạng thật.
Yêu quái và hậu duệ của Tôn Ngộ Không… Hắn dùng ma thuật để biến thành Công Chúa công tắc sao? Có thể là yêu thuật?
“Hehehe, mà một khi ‘hàng thật’ đã xuất hiện rồi thì bọn tôi cũng chẳng thể tiếp tục được nữa.”
Vali làm bộ giáp chuyển từ màu đỏ về màu trắng, rồi giải phóng nó. Mái tóc bạc tối và đôi mắt xanh dương – chính là Vali! Có vẻ hắn dùng năng lực của mình để thay đổi màu giáp?
Hội trưởng trừng mắt nhìn hắn và lên tiếng:
“Chuyện này là sao?”
Một câu hỏi đơn giản nhưng mang âm điệu tuyệt vọng nhẹ.
Bikou gãi má, lẩm bẩm:
“Haha, chuyện là như này…”
Sau khi nhận được thông tin rằng Rồng Bán Nguyệt – Crom Cruach có thể đang ẩn náu ở khu vực gần đây, Vali muốn gặp hắn nên đã đến đây.
Nhưng tình cờ, hắn thấy ngôi làng này bị tấn công bởi một con quái vật không rõ lai lịch, và hắn đã đánh bại nó.
Để che giấu thân phận khủng bố của mình, hắn quyết định giả mạo Rồng vếu.
Sau khi chúng tiêu diệt được con quái vật, chúng đã nhận được vô số lời cảm ơn từ người dân trong làng, và hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra, nhóm giả mạo [Rồng vếu] dần trở thành anh hùng của ngôi làng này.
Nhân tiện, Le Fay hiện đang tham gia chuyến thám hiểm cùng Fenrir và Gogmagog.
“Crom Cruach, con [Ác long] mà người ta đồn là đã chết rồi ấy.” Rossweisse-san lẩm bẩm, tay chống cằm.
Đã chết rồi? Nhưng nhóm Vali đang đi tìm nó mà…
Arthur chỉnh lại kính và nói:
“Cũng có truyền thuyết nói rằng nó vẫn còn sống. Là con rồng tượng trưng cho chiến tranh và cái chết, có giả thuyết cho rằng nó bị một tín đồ Cơ Đốc giáo tiêu diệt, nhưng cũng có giả thuyết nói nó đang say ngủ và ẩn náu ở đâu đó.”
Nếu tôi nhớ không lầm, phần lớn những con rồng huyền thoại đều đã về ở ẩn hoặc bị tiêu diệt. Ddraig của tôi và Albion của Vali thì bị phong ấn trong Sacred Gear sau khi bị đánh bại.
Trong số các loài rồng, những kẻ có sức mạnh phi thường thì chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.
“Chà, đúng là có một con rồng đang ẩn náu quanh đây, dùng đám quái vật để tấn công làng này. Nhưng không phải Crom Cruach.”
Bikou nói vậy.
“Vậy sao các người vẫn còn ở đây? Các người đâu còn việc gì nữa, đúng không?”
Xenovia đặt một câu hỏi hợp lý. Đúng vậy. Là khủng bố, là những kẻ chỉ tìm kiếm đối thủ mạnh để giao chiến, nơi như làng này đáng lẽ đã chẳng còn ích lợi gì với họ. Thật kỳ lạ khi họ vẫn chưa rời đi.
“À thì, bọn ta chỉ đang trả ơn thôi.”
Vali trả lời, rồi Bikou nói thêm:
“Sau khi đánh bại mấy con quái vật, người dân ở đây tưởng bọn ta là nhóm [Rồng vếu] thật, thế là họ đãi bọn ta đồ ăn ngon, rồi năn nỉ bọn ta ở lại ít nhất đến khi con rồng đầu đàn bị đánh bại.”
“Với lại, bắt chước [Rồng vếu] vui lắm nyan~” Kuroka chen vào.
“Phải đó! Ta cũng thấy rất vui khi giả làm Công Chúa công tắc! Thế là tớ còn tặng họ chút ‘fan service’ luôn~!”
Có vẻ như Bikou thực sự rất vui vẻ. Hừm, mấy người này đúng là khó đoán như mọi khi – tôi thậm chí còn không hiểu nổi động cơ của họ nữa! Thật sự, không biết họ là người tốt hay kẻ xấu nữa...
Mà tôi biết chắc một điều – họ rất phiền phức, và chắc chắn không phải là đồng minh của chúng tôi.
[...Này, kẻ màu đỏ, ta lại đi bắt chước cái thứ gọi là [Rồng vếu] này... Hu hu. Sao ta lại ra nông nỗi này chứ…!]
[Xin lỗi, kẻ màu trắng… Ta cũng không hiểu nổi… Dường như ta cứ vô tình rơi vào những tình huống kỳ lạ thế này… Hu hu…]
…Hai Thiên Long lại bắt đầu khóc rồi. Có vẻ như Vali bị kéo vào mấy trò tinh quái của Bikou… Bạch Long, kẻ đã nhuộm bộ giáp trắng thành màu đỏ để bắt chước tôi… Tôi chẳng thể tưởng tượng nổi Albion đang cảm thấy thế nào nữa…
Hội trưởng thở dài rồi nói:
“…Với tư cách là thành viên của Gia tộc Gremory, ta gửi lời cảm ơn vì các ngươi đã giúp đỡ ngôi làng này. Lỗi cũng một phần là ở chúng ta khi không nhận ra ngôi làng này đang bị quái vật tấn công.”
Rồi Bikou bắt đầu vỗ đầu Hội trưởng một cách rất tùy tiện trong khi nói:
“Ngầu đó! Ngay cả đại gia tộc Gremory hùng mạnh cũng không thể để mắt tới mọi nơi như mấy cái làng nhỏ bé thế này được. Nhưng ở đây chỉ bắt được hai kênh truyền hình thôi. Cả chương trình tokusatsu [Rồng vếu] cũng không chiếu ở đây nữa. Họ chỉ biết về Rồng vếu nhờ tin tức trên Kênh 1 hoặc nghe radio thôi mà?”
“Khoảng cách thông tin lớn thế này chẳng phải là vấn đề sao? Nhờ vậy mà bọn ta không bị phát hiện là hàng giả đó.”
“………Đúng là như vậy, chúng ta nên dựng cột thu sóng truyền hình ở đây.”
Mắt Hội trưởng giật giật. Có vẻ như chị ấy đang nổi giận vì bị vỗ đầu…! Nhưng Bikou dường như không hề nhận ra điều đó và vẫn tiếp tục vỗ đầu chị ấy.
“Với lại, chẳng phải sẽ tốt hơn nếu họ có siêu thị hay cửa hàng tiện lợi à? Ở đây chỉ có mấy cái tiệm tạp hóa lèo tèo với xe đẩy hàng thôi.”
“…T-Thật ra thì… đúng là vậy…”
“Không chỉ vậy, chẳng phải sẽ rất tuyệt nếu ở đây có tiệm ramen sao? Nếu mọi người muốn, bọn ta có thể mở một tiệm. Dạo này ta đang mê nấu ramen đó. Ta sẽ cho các người nếm thử món ramen đầy rau củ và thịt heo!”
“………T-Ta không nghĩ chuyện đó có liên quan gì đến tình hình hiện tại cả?! Và còn nữa, ngừng vỗ đầu ta lại ngay!”
Hội trưởng gạt tay của Bikou ra! Chỉ số giận dữ của chị ấy đang tăng vọt!
“Hehehe, đáng sợ thật. Với tính cách nóng nảy thế này, ta nghĩ cô không đủ tư cách làm Công Chúa công tắc đâu nhé?”
“Chuyện đó không liên quan gì đến ngươi cả! Người duy nhất khiến ta nổi giận đến mức này là ngươi đấy! Và nữa! Đừng có gọi ta là Công Chúa công tắc nữa! Ta không muốn bị gọi như thế bởi một kẻ như ngươi! Và thêm nữa, các người hiện giờ là những kẻ nhập cư trái phép đấy!”
…Hai người này giống như chó với khỉ, mà không, giống công chúa với khỉ thì đúng hơn…
Ngay cả một người thanh tao như Hội trưởng cũng mất bình tĩnh khi nói chuyện với tên này.
Lúc Bikou tạo thủ ấn "Saru" (Khỉ), liền phát ra một tiếng động lớn rồi khói mù mịt nổi lên! Khi khói tan đi, “Hội trưởng giả” trong trang phục Công Chúa công tắc lại xuất hiện! Hắn ta lại biến hình nữa rồi!
“Ta nghĩ ta hợp làm Công Chúa công tắc hơn đấy?”
Hắn ta nói bằng giọng của Hội trưởng!
Cách cử động tay và dáng đi đều giống y hệt Hội trưởng! Tôi không biết hắn ta giỏi bắt chước người khác đến vậy!
Mà nhân tiện, Hội trưởng đang giận đến mức gân nổi cả lên ở thái dương!
Koneko lúc đó, không biết vì lý do gì, đưa cho chị mình quả chuối mà cô bé mang theo.
“…Gần đây cứ có người thích gây chuyện với mình hoài. Những thứ như việc một tên như ngươi bắt chước ta á…? Ohohohoho!
Hắn , một con khỉ ấy hả? Cầm lấy quả chuối này rồi quay lại núi đi.”
“Cô tự tin quá đó Công tắc. Vậy chúng ta thi đấu xem sao? Để dân làng quyết định ai mới là [Rồng vếu] thật sự!”
“Nghe thú vị đấy. Được thôi, ta chấp nhận lời thách đấu. Chúng ta sẽ cho các người thấy [Rồng vếu] thật là như thế nào!
Ise, mọi người, cùng nhau chiến thắng nào!”
Tia lửa như muốn bắn ra giữa ánh nhìn của Hội trưởng và Bikou!
…Trời đất ơi, mọi thứ đang dần vượt khỏi tầm kiểm soát rồi.
Và thế là, đội Gremory và đội Vali bắt đầu thi đấu với nhau để xem ai là [Rồng vếu] thật sự…
“Nyhahahaha, nghe vui đó nhỉ~ Shirone~?”
Kuroka cười khúc khích, có vẻ rất thích thú.
“…”
Trong khi đó Koneko – hay Shirone – lại xị mặt khó chịu.
Khi tôi đang thở dài thì bên cạnh, Vali đang nói:
“Đừng khóc nữa, Albion. Đây cũng là một hình thức giải trí khác thôi. Gì cơ? Ông muốn quay lại quê nhà á? Bình tĩnh đã nào, tôi còn không biết quê của Bạch Long là đâu nữa mà…”
Và hắn ta đang an ủi đối tác của mình.
“Mấy người đúng là rảnh rỗi ghê luôn đó.”
Tôi nói với Vali trong khi thở dài.
“Thỉnh thoảng cũng phải thay đổi không khí chứ. Ta chỉ quan tâm đến con rồng đó thôi… Mà bánh mì và bánh quy ở làng này ngon thật. Chỉ cần ăn mấy cái đó là đã xứng đáng rồi.”
Hắn ta còn ăn bánh quy nữa sao? Tôi thật không thể tưởng tượng được cảnh đó.
[…Ta gặp lại Bạch Long nhưng thay vì giao chiến, chúng ta lại làm mấy chuyện thế này… Thật sự là… quá sức chịu đựng…]
Chiến hữu của tôi thở dài nặng nề.
Một sân khấu tạm thời được dựng lên ở nơi dân làng tụ tập đông nhất.
Trên sân khấu, có tấm băng rôn viết:
“[Cuộc Chiến Rồng vếu!]”
Người dân tụ tập tại đó, ánh mắt tràn đầy háo hức.
[A~ Ladies and gentlemen! Hãy bắt đầu cuộc thi lần thứ nhất [Ai là Rồng vếu thật sự?] nào!]
“”Uwoaaaaa!!””
Mọi người hò reo theo lời người dẫn chương trình.
…Tên Công Chúa công tắc giả, tức Bikou, đã kể hết mọi chuyện cho người dân trong làng. Và mọi người lập tức đồng ý tổ chức trận đấu, rồi cùng nhau dựng sân khấu tạm bợ này trong chớp mắt.
Có lẽ vì ở đây không có nhiều thứ để làm, nên dân làng hăng hái tham gia bất kỳ trò gì có vẻ vui vẻ. Họ thật biết cách tận hưởng cuộc sống…
[Ban giám khảo hôm nay gồm có: Trưởng làng, Rossweisse-san, Asia Argento-san, Xenovia-san, và chúng ta có một vị khách đặc biệt đến từ Thiên giới, Irina-san!]
“Xin chào mọi người. Tôi là Trưởng làng. Cảm ơn vì đã mời tôi hôm nay.”
Sau khi được MC giới thiệu, trưởng làng mở lời.
Ông là một người trung niên phong độ, có chòm râu dài rất ấn tượng.
“Xin chào mọi người. Tôi là một Valkyrie – Rossweisse. Hôm nay tôi sẽ làm một giám khảo công tâm.”
“T-Tôi là Asia! Tôi thấy nơi này thật xinh đẹp! Tôi muốn sống ở đây một ngày nào đó!”
“Tôi là Xenovia. Rất mong được giúp đỡ hôm nay.”
“Tôi là Shidou Irina~! Một thiên thần đây~! Các bạn ác quỷ! Hôm nay cùng vui vẻ nhé!”
Một số thành viên của CLB Nghiên cứu Huyền bí đang ngồi ở bàn giám khảo...
Oi, mấy người có vẻ đang vui vẻ lắm thì phải.
Nghĩ đến hoàn cảnh của tôi đi chứ! Bị kéo vào cuộc thi điên rồ này, tôi còn chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa!
Tôi thầm gào lên trong đầu, trong khi đang đứng sau sân khấu, mặc giáp chờ ra sân.
“...Ta sẽ không bao giờ thua ngươi đâu, con khỉ chết tiệt…!”
Hội trưởng thì thầm bên cạnh tôi, bốc hỏa ngùn ngụt.
Đ-Đôi mắt của cô ấy trông thật đáng sợ! Rất rất đáng sợ, Hội trưởng ơi!
Chúng tôi quyết định tổ chức cuộc thi 5 đấu 5, mỗi người một lượt.
Từ phía chúng tôi: tôi, Hội trưởng, [Hiệp sĩ Bóng Tối Nanh Sắc] Kiba, [Miêu Quỷ Địa Ngục] Koneko, và Gasper sẽ tham gia.
Gasper gần đây đã nổi tiếng trong làng nhờ xuất hiện trong một bộ phim với biệt danh [Ma cà rồng Hộp giấy].
Từ đội của bọn chúng: Vali, Bikou, Kuroka, và Arthur sẽ thi đấu…
Người thứ năm thì vẫn chưa rõ là ai.
[Và giờ, xin mời bắt đầu chương trình!]
…MC tuyên bố khai mạc cuộc thi!
Akeno-san mặc đồ thỏ và làm "round girl"!
Vớ lưới, đùi thon... thật là tuyệt vời!
Dù sao thì, trận đấu đã chính thức bắt đầu!
Hiệp 1: Cuộc đối đầu giữa “Hiệp sĩ Bóng Tối Nanh Sắc”!
Cả Kiba và Arthur đều mặc trang phục phản diện, mang bảng số hiệu trước ngực.
Vì phải phân biệt ai là “thật” và ai là “giả”, nên họ không dùng tên thật, mà để khán giả và ban giám khảo chọn người chiến thắng.
“”Kyaaa~! Cả hai đều đẹp trai quá~~!””
Khi hai anh chàng xuất hiện trên sân khấu, các cô gái trong làng gần như phát cuồng…
Chết tiệt, đẹp trai đúng là đi đâu cũng được yêu thích, thật ghen tị mà!
[Chúng tôi đã phát bảng phiếu chỉ cho các thành viên nữ trong khán giả! Trên mỗi bảng có số 1 và số 2! Bây giờ, hai người hãy thể hiện phong cách và lời thoại thật "ngầu" như trong phim. Sau đó, ban giám khảo và khán giả nữ sẽ chọn ra ai là “Rồng vếu” thật!]
Trời ơi, cuộc thi độ nổi tiếng à?!
Kiba, cậu chắc chắn sẽ thắng vụ này!
Kiba cầm mic, hít sâu một hơi, vung áo choàng và nói:
[Xích Long Đế Vương, ta chúc mừng ngươi đã đến được đây. Hãy cùng nhau chiến đấu trận cuối cùng đêm nay. Nào, hãy bắt đầu cuộc chiến cho đến khi một trong hai gục ngã.]
Woaah! Đó là lời thoại nổi tiếng của Hiệp sĩ Bóng Tối Nanh Sắc trong phim Rồng vếu!
“”KYYYYYYYAAAAAAAAAAA!! ĐẸP TRAI QUÁ ĐI MẤT!!””
Tiếng hét chói tai của các cô gái vang khắp nơi!
Thậm chí có người ngất xỉu vì quá kích động!
Mấy người thích đến vậy luôn á?! Đó chỉ là lời thoại trong phim thôi mà!
Lúc này, đến lượt Arthur.
Hắn cầm mic và quay ánh mắt sắc lạnh về phía tôi. Gì vậy? Nhìn tôi làm gì?
[Rồng vếu… ta luôn muốn đấu với ngươi. Ta muốn biết một trong hai Thiên Long có thể chịu đựng nổi thanh “Thánh Kiếm Hoàng Gia” của ta hay không. Nếu có thể, ta muốn xé toạc ý chí mãnh liệt đó… cùng với trái tim kiên cường của ngươi ra thành từng mảnh.]
…Cảm nhận ánh mắt lạnh lẽo của hắn ta, toàn thân tôi rùng mình.
Arthur đang phát ra sát khí thực sự…!
Hắn ta đang rất nghiêm túc, không phải chỉ diễn nữa rồi!
“”KYYYYYYYYAAAAAAA!! XÉ EM RA THÀNH TỪNG MẢNH LUÔN ĐIIIIIII!””
Khán giả nữ phấn khích đến mức mắt họ biến thành hình trái tim!
Sau đó, hai người họ tiếp tục tạo dáng và đọc những câu thoại ngầu lòi, làm đám đông càng thêm náo nhiệt!
“Tôi không quan tâm đến mấy tên đẹp trai.”
Bình luận của Trưởng làng ngắn gọn và súc tích! Ông là người tốt đấy! Tôi ủng hộ ông!
“Kiba có hình tượng tổng thể tốt hơn nhưng…”
“Nếu xét về hình tượng Kỵ sĩ Bóng tối thì Arthur-san cũng không tệ.”
Xenovia và Rossweisse-san không thiên vị ai cả, họ đánh giá công bằng và rất nghiêm túc!
Kết quả cuối cùng... Hòa!
Số phiếu được chia đều giữa "Soái ca" Kiba và "Ác khí nguy hiểm" Arthur.
Hiệp 2: Trận chiến “Miêu Quỷ Địa Ngục”!
Lần này là trận của Koneko và Kuroka!
Cả hai đều mặc bộ đồ Miêu Quỷ Địa Ngục đáng yêu, nhưng cơ thể thì khác nhau một trời một vực!
Koneko – thân hình nhỏ nhắn kiểu “loli”, trong khi Kuroka – cơ thể cực kỳ gợi cảm với vòng một khủng!
Kuroka uốn éo hông và vẫy đuôi, còn không quên ấn nhấn bộ ngực đầy đặn!
“”””OOOOHHHH! Miêu Quỷ Địa Ngục-SAMAAA!!””””
Cánh mày râu như bị thôi miên bởi thân hình quyến rũ của Kuroka!
Tôi cũng không ngoại lệ! Cảnh tượng này quá tuyệt vời!
[Bây giờ là trận chiến giữa hai Miêu Quỷ Địa Ngục! Lần này chỉ khán giả nam mới được phát bảng bình chọn! Sẽ là Miêu Quỷ Địa Ngục-chan loli loli, hay là Miêu Quỷ Địa Ngục-sama sexy đầy khiêu gợi? Trận đấu bắt đầu!]
Kuroka cầm mic trước.
Cô ấy vuốt ve cơ thể mình một cách gợi cảm — bắt đầu từ đùi, rồi lên mông, hông, ngực và sau đó là môi.
Cô liếm môi một cách đầy khêu gợi.
[Mấy em có muốn chơi trò “Miêu Quỷ Địa Ngục” với onee-sama không nya~? ♡]
…KUH! Ngay khi nghe câu đó, toàn bộ đầu tôi như bị đánh một cú trời giáng!
Tôi và tất cả đàn ông ở đó đều chảy máu mũi ồ ạt!
“””CÓ CHỨ! TẤT NHIÊN RỒI!!”””
Tôi cũng hét lên theo đám đông! Chết tiệt, Kuroka thật quá khiêu gợi!
Cô thật sự là chị ruột của Koneko sao?!
Không biết Koneko sau này có thành ra như thế không...
Tôi vừa thấy vui lại vừa hơi lo… nhưng trong lòng cũng có một chút mong chờ…
Nhìn thấy màn trình diễn bốc lửa của Kuroka, Koneko…
vai em ấy run run, khuôn mặt hiện rõ vẻ buồn bã.
Tai mèo cũng cụp xuống.
Dường như em ấy quá sốc vì hình tượng sexy của “chị gái mèo”.
Koneko cầm mic với giọng nhỏ xíu:
[…Em mới là Miêu Quỷ Địa Ngục thật… nhưng em thấp, ngực thì lép… chẳng có gì hấp dẫn cả nyan… hức…]
…Hu! Ngay khoảnh khắc đó, cảm xúc như điện giật xuyên qua người tôi!
Nhìn thấy Koneko dễ thương như vậy, ngực tôi nhói lên một cái!
“”DỄ THƯƠNG QUÁAAAAA…! Loli cũng TUYỆT VỜI KHÔNG KÉM MÀAAAA!””
Có vẻ như mọi chàng trai ở đó đều cùng suy nghĩ với tôi.
Cả đám lại chảy máu mũi đợt hai!
“Trận chiến giữa chị sexy và em gái loli!! Thật tuyệt khi được sinh ra ở Địa ngục!!”
Trưởng làng hét to và ngước nhìn lên trời!
Tên này, biết thưởng thức thật đấy! Tôi thích ông!
Kết quả: Koneko lội ngược dòng và chiến thắng!
Ban đầu cô bị Kuroka lấn át hoàn toàn, nhưng cuối cùng thì:
[Dễ thương là chân lý!] đã giành phần thắng!
“Cũng không tệ đâu, Shirone~”
Thay vì tức giận, Kuroka mỉm cười và rời sân khấu.
Dù trông có vẻ cảm xúc của cô ấy rất phức tạp,
nhưng nhờ chiến thắng đó, Koneko đã lấy lại được sự tự tin.
Hiệp 3: [Cuộc chiến “Ma cà rồng hộp giấy”!]
Cuộc thi đã đi được nửa chặng đường.
Tiếp theo là phần thi của Gasper, được mệnh danh là [Ma cà rồng hộp giấy]!
Trên sân khấu, Gasper trong bộ đồ thường đang run rẩy:
“Heeeeeeek! Lên sân khấu làm em hồi hộp quá áááá!”
Đối đầu với Gasper run rẩy là…
… một cái hộp giấy?!
…Hể? Hộp giấy? Tôi nhìn kỹ lại cái hộp trên sân khấu.
Trông giống như hộp giấy bình thường thôi… Có ai ở trong không?
Chắc là không. Tôi bắt đầu thấy hơi rối trí.
Ngay lúc đó, tiếng của người dẫn chương trình vang lên:
[Và bây giờ! Ai mới là “Ma cà rồng hộp giấy” thật sự? Hãy bình chọn ngay bây giờ!]
Cái gì?! Cuộc thi đã bắt đầu rồi hả?!
Thật sự là đối thủ của Gasper chỉ là… một cái hộp giấy bình thường?!
Bikou, trong vai Công Chúa công tắc giả, cười nói:
“Đúng vậy! Bọn ta chuẩn bị một cái hộp giấy thật sự!”
Mấy người bị điên à?!
Ma cà rồng giả của bọn ta phải đối đầu với cái hộp giấy thật sự?!
Trận này xem như xong ngay từ đầu rồi còn gì!
“Tên cậu ta có chữ 'hộp giấy', vậy nên cái hộp chắc là hàng thật?”
“Nghe hợp lý đấy! Tên còn lại chỉ là một ác quỷ bình thường! Dễ thương thật, nhưng nếu chúng ta đang tìm ‘Ma cà rồng hộp giấy’, thì phải chọn cái hộp chứ!”
Khán giả bắt đầu bàn tán như thế! Không thể nào?!
Chỉ là cái hộp giấy thôi mà!
Chẳng lẽ thiếu thông tin lại ảnh hưởng đến trận đấu này như vậy sao?!
[Bây giờ xin mời ban giám khảo nhận xét!]
Khi MC quay sang ban giám khảo, Xenovia mở lời:
“...Ừm, nếu chỉ xét về 'hộp giấy' thì cái hộp kia mới là Ma cà rồng hộp giấy thật.”
CẢ CÔ ẤY CŨNG NÓI VẬY À?!
ĐÓ CHỈ LÀ CÁI HỘP GIẤY THÔI MÀ!
“Tôi cũng nghĩ cái hộp kia giống thật hơn Gasper-kun!”
Irina nữa à?! Hai người thật sự ngốc đến vậy sao?!
“Đúng là... thay vì chính bản thân Gasper-kun, tôi lại thường xuyên thấy cậu ấy ở trong cái hộp hơn.
Nếu nghĩ theo hướng đó thì… Gasper-kun chính là cái hộp giấy…?”
Ngay cả Rossweisse-san cũng bắt đầu bị lung lay!
Thật không thể tin được!
Đối xử với đồng đội thân thiết như một cái hộp giấy — thật quá đáng!
…N-Nhưng khoan đã… A-Ara?
Tôi đang tưởng tượng à…?
Cái hộp đó đúng là giống Gasper thật…?
Thực sự thì… lời Rossweisse-san không hẳn sai.
Tôi cũng thường xuyên thấy Gasper nằm trong hộp…
Nếu nghĩ kỹ thì… cái hộp đó đúng là Gasper thật…?
Mọi ánh mắt dồn về phía hộp giấy.
[…Ơ?Ơ?Ơ?! M-Mọi người đang nhìn gì vậy?! E-Em đang đứng ở đây mà… tại sao lại nhìn cái hộp…?]
Gasper cầm mic và run rẩy nói… nhưng chẳng ai thèm để ý.
Tất cả đều nhìn chăm chăm vào cái hộp giấy… và gật đầu xác nhận.
Kết quả:
[Chiếc hộp giấy này mới chính là “Ma cà rồng hộp giấy” thật sự!]
MC tuyên bố, cả khán giả vỗ tay rần rần như thể tất cả đều đồng ý!
[T-T-Tàn nhẫn quá!!]
Gasper thật sự bật khóc và chui vào hộp của chính mình.
A, đúng là Gasper “ma cà rồng hộp giấy” tôi từng biết!
Hôm đó, danh tính của Gasper Vladi đã bị cướp trắng bởi một cái hộp giấy bình thường.
Hiệp 4: [Cuộc chiến Công Chúa công tắc!]
Cuối cùng!
Cuộc chiến được mong đợi giữa hai–Công Chúa công tắc!
Trên sân khấu là hai mỹ nhân tóc đỏ trong trang phục lộng lẫy!
Hội trưởng thật sự mang đôi găng tay có biểu tượng gia tộc Gremory ở bàn tay trái!
[Trận chiến Công Chúa công tắc bắt đầu! Ai mới là Công chúa Rias thật sự?!]
Khi người dẫn chương trình đang giới thiệu họ, Bikou đột ngột giật lấy micro giữa chừng và tiến về phía khán giả!
[Tôi sẽ cho các người thấy sức mạnh của Công Chúa Công Tắc, ngay tại đây, ngay bây giờ!]
Sau đó, hắn ta ưỡn ngực ra phía trước và búng tay! Ngay sau đó… bộ ngực của hắn ta bắt đầu phát sáng!
Whoa, đó là Giai Đoạn Hai của Hội trưởng! Đúng vậy, ngực của Hội trưởng phát ra hào quang đỏ rực!
Tôi không biết chúng biết thông tin đó từ đâu, nhưng có vẻ như Bikou đang sử dụng tiên thuật hoặc yêu thuật để bắt chước cảnh đó! Khán giả bắt đầu trở nên phấn khích và hỗn loạn.
"Chị sẽ không thua con khỉ đó đâu! Ise!"
Hội trưởng đột nhiên gọi tôi. Gì vậy…? Tôi vội vàng chạy đến chỗ Hội trưởng.
"Chạm vào ngực chị đi!"
"Gì cơ?! C-Chị chắc chứ?!"
Chị ấy bất ngờ bảo tôi chạm vào ngực! Mà nếu đã được cho phép thì tôi sẽ làm ngay không chần chừ!
Hội trưởng nói với giọng đầy quyết tâm:
"Nếu muốn thắng con khỉ đó, chị phải cho họ thấy một phép màu thật sự! Nếu là em thì em có thể làm được!"
Hội trưởng tin tưởng tôi đến mức đó sao! Nhưng mà, chuyện này có ổn không nhỉ?! Ở đây có quá trời người! Thôi, giờ lo mấy chuyện như vậy cũng đã quá muộn rồi!
Đôi lúc, Hội trưởng đáp lại tình yêu của tôi dành cho ngực một cách mãnh liệt đến mức chính tôi cũng thấy choáng váng! Nhưng nếu đó là mệnh lệnh của Hội trưởng thì tôi phải thực hiện! Cảm ơn vì cơ hội!
Tôi đưa ngón tay đang run rẩy của mình về phía bộ ngực khổng lồ của Hội trưởng và bắt đầu tấn công!
Boing!
Tôi cảm nhận được cảm giác mềm mại và đàn hồi bao phủ lấy bàn tay mình!
"Ahhh…"
Hội trưởng phát ra tiếng rên đầy kích thích. Và ngay lúc đó…
Phist!
Bộ giáp của tôi phát ra hào quang đỏ rực từ mọi phía! A, tôi cảm thấy sức mạnh đang trào dâng! Thật tuyệt vời! Ngực của Hội trưởng là nguồn sức mạnh tiềm ẩn của tôi!
Ngực của Hội trưởng phát sáng còn rực rỡ hơn cả ngực của Bikou! Ánh sáng đó đủ để chiếu sáng cả sân khấu!
[…Huhu. Lại nữa rồi…!]
Ddraig nói như thể đã buông xuôi. Tôi xin lỗi chiến hữu của tôi! Tôi biết chuyện này nghe kỳ cục, nhưng làm ơn làm quen với kiểu tình huống này đi!
"Ánh sáng thật rực rỡ. A, ngực đang phát sáng…! Chúng tràn đầy cảm xúc! Chúng thật hạnh phúc! Đây hẳn là phép màu mà Xích Long Đế Vương và Công Chúa Công Tắc mang lại…!"
Ông trưởng làng đang khóc nức nở! Có vẻ trái tim ông ta đã bị điều gì đó chạm tới!
…và ngay lúc đó:
[U. Ahhhhhhhhhh!]
Chúng tôi nghe thấy tiếng hét đau đớn từ phía khán giả.
Bị ánh sáng chiếu vào, một khán giả bắt đầu gào thét trong đau đớn và cơ thể hắn bắt đầu biến đổi! Hắn ta lớn hơn, mọc cánh từ lưng, tay chân to ra, và mọc luôn cái đuôi!
[KUAAAAAAA]
Một tiếng gầm vang khắp sân khấu. Từ khán giả, một con rồng đen khổng lồ xuất hiện. Oh, hắn có vẻ mạnh mẽ và đầy năng lượng! Có vẻ như ánh sáng phát ra từ ngực của Hội trưởng có khả năng nhìn thấu lớp ngụy trang của loài rồng!
"””Ahhhhh! Là rồng kìa!”””
Thấy rồng bất ngờ xuất hiện, khán giả nhanh chóng bỏ chạy tán loạn! Chỉ còn lại chúng tôi, nhóm Vali, trưởng làng và người dẫn chương trình. Con rồng đen trừng mắt nhìn chúng tôi và hét lớn:
[Lũ quỷ chết tiệt! Sao các ngươi nhìn thấu được lớp ngụy trang của ta… Chẳng lẽ bộ ngực của con nhỏ đó có khả năng tiêu diệt cái ác sao?!]
Con rồng, sau khi bị ánh sáng vạch mặt, nói với giọng đầy căm hận. Đúng là ngực của Hội trưởng có quyền năng bí ẩn thật! Thấy vậy, Albion hét lên:
[Ddraig! Cái sức mạnh đó là gì vậy?! Sức mạnh của ngươi có ảnh hưởng đến những kẻ xung quanh sao?!]
[Chiến hữu của ta đang sử dụng sức mạnh theo cách kỳ lạ nhất có thể. C-Có thể đó là hiệu ứng phụ…]
[Cái gì cơ?! ... Đ-Đừng lại gần ta! Tránh xa ra! Ta có thể bị lây sức mạnh ngực đấy!]
[Gì cơ?! Hu hu hu! Ngay cả kẻ thù truyền kiếp cũng chỉ trích taaaaaa!]
Ddraig bắt đầu khóc nức nở! Xin lỗi nhé! Ngay cả mặt của Hội trưởng cũng đỏ bừng như củ cà rốt! Đúng lúc đó, Vali bước đến đứng cạnh tôi.
“Ít ra thì chúng ta không phải đi tìm hắn. Ngươi là kẻ nhắm đến ngôi làng này đúng không?... Chỉ là một con Ác Long bình thường thôi mà.”
Vali nói với giọng chán chường.
À, thì ra tên này là kẻ đứng sau bọn quái vật kia. Cảm nhận sức mạnh của hắn, rõ ràng là chẳng thể so với các Long Vương.
Con rồng đen trừng mắt nhìn bọn tôi.
[…Đúng vậy. Sau khi chiếm lấy ngôi làng này, ta sẽ dùng nó làm bàn đạp cho tham vọng của mình. Không thể để lũ yếu đuối các ngươi cản đường!]
Nghe vậy, tôi và Vali nhìn nhau.
…Tên rồng này. Chắc hắn không biết đến Thiên Long rồi. Nếu biết thì hắn đã chẳng dám nói mấy lời đó trước mặt chúng tôi đâu.
[Hắn là một con rồng trẻ. Có vẻ từ một tộc Ác Long nào đó. Chắc hắn chưa từng chạm mặt ai có sức mạnh thực sự.]
Ddraig lẩm bẩm với giọng ngán ngẩm. Có lẽ hắn là kiểu "bắt nạt trẻ con ở quê nhà"?
[Tao ghét cái bản mặt của bọn bay! Tao và đám thuộc hạ sẽ cho bọn bay biết thế nào là rồng thật sự!]
Từ bóng của hắn, vô số quái vật trồi lên… nhưng… bọn chúng trông chả đáng sợ gì mấy.
“Thật phiền phức! Này, Công Chúa Công Tắc! Thi xem ai tiêu diệt được chúng nhanh hơn đi!”
Bikou hét lên khiêu khích Hội trưởng. Quay lại với bộ đồng phục học sinh, Hội trưởng mỉm cười đầy tự tin.
“Nghe cũng thú vị đấy! Được thôi! Giờ thì, các thuộc hạ dễ thương của chị! Hãy đập tan đám này thay mặt cho Lãnh chúa nhà Gremory!”
Oh, trông có vẻ vui đây!
“Các ngươi sẽ dùng đèn pin vếu để đánh bại bọn chúng sao?!”
“Câm miệng đi, con khỉ ngu ngốc! Ngươi muốn ta bắn ngươi bằng nó không?!”
Lại cãi nhau nữa rồi!
“Ufufufu, tôi sắp thấy chán rồi. Thật đúng lúc. Hãy xem chúng chịu nổi Thánh Lôi của tôi tới mức nào nhé?”
“Nghe còn vui hơn làm giám khảo.”
Akeno-san và Xenovia trông cũng rất hứng thú.
“Này các cậu, cẩn thận không làng bị phá hủy bây giờ. Hạn chế gây thiệt hại tối đa và hủy diệt chúng là được.”
Nghe lệnh Vali, các thành viên đội anh ấy tỏ ra đáng sợ! Woah~ đúng là ghê gớm!
Giờ thì, tôi cũng phải nhập cuộc thôi! Nếu là tôi của trước kia, chắc chẳng có cửa đấu với con rồng đó, nhưng với tôi hiện tại, chuyện này chắc chẳng khó khăn gì!
Và thế là, tôi cùng đội Vali lao vào chiến đấu với con rồng.
Vài ngày sau…
“Zoom Zoom Iyaaan!”
“”“Zoom Zoom Iyaaan!”””
Chúng tôi đang xem chương trình tokusatsu [Rồng vếu] ở một ngôi làng vùng quê từ sau hậu trường. Các diễn viên đóng vai chúng tôi đang biểu diễn, và có vẻ lũ trẻ trong làng rất thích thú.
Sau khi dễ dàng đánh bại con rồng, để đảm bảo ngôi làng này không bị tấn công lần nữa, chúng tôi đã quyết định để lại vài người canh gác ở đây. Ngoài ra, chúng tôi cũng cho xây dựng tháp truyền hình để người dân có thể xem được nhiều kênh hơn.
Nhóm Rồng vếu giả của đội Vali, như thường lệ, biến mất rất nhanh. Bọn chúng đúng là có quá nhiều thời gian rảnh. Nhưng dù chỉ một chút, chúng cũng đã bảo vệ ngôi làng khỏi tai họa.
Còn tôi… đang cầm một món quà từ Kuroka, như một lời xin lỗi vì đã giả mạo chúng tôi…! Có vẻ cô ấy nhờ ai đó đưa cho tôi, vì một người dân làng đã tiến đến và trao món quà cho tôi.
Bên trong là rất nhiều ảnh Kuroka tạo dáng gợi cảm…! T-Tuyệt vời! Quá khiêu gợi! Cô ấy tạo đủ kiểu dáng trong ảnh! Có vẻ tối nay tôi sẽ… rất bận! Uhehehehe, không thể chờ nổi!
Khi tôi đang chảy nước miếng vì ngắm ảnh thì có người kéo áo tôi… Là Koneko! Em ấy giật lấy xấp ảnh rồi trừng mắt nhìn tôi.
“K-Koneko! C-Chuyện này là…”
Trước khi tôi kịp nói lời bào chữa, cú đấm như trời giáng của Koneko đã hạ thẳng vào bụng tôi!
BỐP!
Cú đấm khiến cả cơ thể tôi chìm trong đau đớn.
“Ku…! K-Koneko…”
“Biến thái thật đấy.”
Koneko xé nát xấp ảnh rồi quay lưng bước đi. Sau vài bước, em ấy dừng lại và nói:
“…Một ngày nào đó, em cũng sẽ lớn lên…”
Nói xong, em ấy bỏ đi.
…Lớn lên? Ý em ấy là sao? B-Bên cạnh chuyện đó, những tấm ảnh quý giá của tôi… Tôi gục xuống, nước mắt tuôn trào trong đau buồn.
MẤT RỒI… NHỮNG TẤM ẢNH KHIÊU GỢI CỦA TÔIIIIIIIIIIIII!!!
Crom Cruach là một Ác Long được biết đến với danh hiệu Rồng Bán Nguyệt, và được xem là Ác Long mạnh nhất. Trước đây, hắn từng là thành viên của Qlippoth, một nhánh của tổ chức Khaos Brigade, cùng với các Ác Long khác. Gogmagog là một người khổng lồ huyền thoại trong truyền thuyết dân gian Anh Quốc. Round girl là cô gái cầm bảng thông báo số hiệp trong một trận đấu đối kháng.