“Mình đến muộn, xin lỗi vì đã làm cậu phải chờ. Buổi tư vấn học tập tốn nhiều thời gian hơn mình nghĩ.”
Trong phòng câu lạc bộ văn học như thường lệ. Yuzu đến muộn hơn tôi nửa tiếng, khẽ xin lỗi.
“Không sao, là do thứ tự trong danh sách học sinh mà.”
Họ của tôi bắt đầu bằng chữ ‘I’ nên vào những lúc thế này, tôi có chút lợi thế hơn.
“Cơ mà thiệt tình, bị hỏi về kế hoạch tương lai thì biết trả lời thế nào, tụi mình mới học kỳ hai năm nhất thôi mà.”
“Đúng thật.” Tôi gật đầu khi đưa bộ điều khiển game cho Yuzu ngồi cạnh.
“Yamato-kun, sau khi tốt nghiệp cậu sẽ làm gì.”
“Hả? À thì cứ học đại học thôi, chắc vậy. Tôi cũng không có công việc muốn làm.”
“Ồ… mình nghĩ cậu có ước mơ vào một công ty game cơ.”
Yuzu ngạc nhiên nhìn tôi.
“Muốn chơi game và muốn làm game là hai ham muốn khác nhau hoàn toàn. Tôi muốn tiếp tục làm người chơi đến hết đời.”
“Ra là vậy à? Cậu có thứ cậu thích mà không muốn làm một công việc liên quan tới nó sao?” Yuzu nghiêng đầu, nghe vẻ không bị thuyết phục.
“Là thế đó. Ví dụ như này nhé, một thằng rất thích phụ nữ, hắn chỉ muốn chơi bời với phụ nữ thôi, nhưng không nhất thiết hắn phải trở thành phụ nữ, đúng không?”
“Ví dụ đó nghe khá thuyết phục nhưng lại chẳng hợp lý… Thôi, mình hiểu ý cậu là gì rồi, Yamato-kun.”
Tôi nghĩ một trong những đức tính quý báu của nhỏ là rất ngoan ngoãn vào những lúc thế này.
“À tiện đây tôi muốn hỏi luôn, Yuzu, tương lai cô muốn làm gì?”
“Một người vợ dễ thương!”
“Ra vậy. Chúc cô tìm được một người chồng tốt.”
“Ê tên bạn trai kia!”
Tôi giả vờ như không hiểu nhỏ nói gì và khiến nhỏ khó chịu.
“Có vấn đề gì hả?”
“Sao lại không! Đáng ra cậu phải thích thú hơn, nghĩ kiểu như ‘Nàng đăm chiêu về mình đến vậy sao…?’ kiểu thế chứ!”
“Mới năm nhất mà đã có suy nghĩ đó, tôi chỉ có thể nghĩ rằng cô là một người ‘nặng tình’ thôi. Tôi đoán là, khi cô đến tuổi kết hôn, cô sẽ là kiểu người sẽ cố tình đọc tạp chí đám cưới trước mặt bạn trai. Cô biết không, mấy thứ như vậy là bọn con trai nhạy cảm lắm đấy.”
Kiểu ông bạn trai chỉ muốn yêu đương chơi bời thôi nhưng bạn gái lại muốn nghiêm túc tiến tới hôn nhân.
“Còn lâu! Mình chỉ nói vui vậy thôi, thế mà cậu…”
Nhỏ là người bẻ lái chủ đề nói chuyện, thế mà giờ lại dỗi—đúng là đồ dễ dãi với bản thân.
“Thế rốt cuộc là cô muốn làm gì?”
Tôi cố lái chủ đề trở về quỹ đạo ban đầu, lần này thì Yuzu cũng chịu lái theo.
“Mình sẽ học đại học như đa số mọi người thôi. May là mình thông mình. À chết nhầm, mình CÒN thông minh NỮA.”
“Không tự tâng bốc là không chịu được ấy nhờ…?”
“Nhưng nếu cùng chọn con đường học đại học, chúng ta học chung một trường thì hay quá.”
Khi nhỏ nghĩ về tương lai của hai đứa, biểu cảm của nhỏ giãn ra. Nhưng đáng tiếc là sẽ không được như vậy.
“Còn tôi thì nghĩ vụ đó bất khả thi. Điểm tôi với cô chênh lệch nhau, nên trường đại học trong nguyện vọng của hai đứa sẽ nằm ở hai top khác nhau.”
Tôi không nói là mình học ngu, nhưng điểm tôi cùng lắm là ở mức trung bình. Dù Yuzu có hơi ái kỷ nhưng nhỏ giỏi thật, một học sinh luôn duy trì thứ hạng một chữ số trong các bài kiểm tra định kỳ. Tất nhiên nguyện vọng trường đại học của hai đứa sẽ khác nhau.
Tuy nhiên, bị tôi hất cho một gáo nước lạnh, Yuzu không ủ rũ mà lại còn mỉm cười như thật.
“Bây giờ thì đúng là thế thật, nhưng điều đó còn phụ thuộc vào nỗ lực trong tương lai của cậu nữa chứ? Thế nên là không sao đâu.”
“Cô nói làm như dễ lắm… Ngay từ đầu tôi không có ý định vào cùng trường đại học với cô rồi.” Tôi thẳng thắn từ chối và lần này nhỏ làm mặt buồn thấy rõ.
“Ơ sao lại thế? Nếu cậu học cùng trường với mình, đảm bảo có nhiều cái hay cực luôn.”
“Ồ? Ví dụ như?”
Trả lời câu hỏi của tôi, Yuzu trả lời như một nhân viên đa cấp, “Ưu đãi số một: điều tuyệt nhất quả đất là cậu sẽ được tận hưởng đời sinh viên với cô bạn gái dễ thương!”
“Làm gì có chuyện chúng ta vẫn đang hẹn hò tới lúc đó.”
Dẫu sao thì cũng là người yêu fake. Tất nhiên là đến lúc sẽ chia tay.
“Thế nên Yamato-kun phải phấn đấu để chúng ta trở thành người yêu thật trước khi tốt nghiệp.”
“Sao lại nghe như kiểu mặc định là tôi muốn tán cô ấy nhỉ?”
Tôi ngạc nhiên phản bác khi nhỏ vẽ ra giả thuyết viển vông như vậy, nhưng không hiểu sao nhỏ lại câng câng cái mặt.
“Là bởi vì trong số tất cả những người trên thế giới này, Yamato-kun yêu mình nhất.”
“Nếu thế tức là tất cả những người khác trên thế giới này đều không yêu quý cô chút nào. Tôi thậm chí còn không muốn đi học cùng trường đại học với cô.”
Tôi lạnh lùng lườm nhỏ, nhưng đúng như tôi dự đoán, nó không có tác dụng với Yuzu, người tự tin tuyệt đối và ái kỷ vô cực.
“A mình hiểu rồi. Có lẽ cậu định dùng hiệu ứng Romeo và Juliet? Càng nhiều thử thách cản trở tình yêu càng nảy nở. Thế nên cậu sẽ học một trường khác.”
“Hiểu cái đầu cô. Thậm chí là bây giờ, có một cản trở cực lớn ngăn cho chúng ta không hiểu nổi đối phương đang nghĩ gì.”
Và cản trở này không làm nảy nở cái gì sất. Nếu có thì chỉ là cái giá lạnh.
“Hừm… Thế thì ưu đãi số hai: cậu có thể ngăn mấy anh đẹp trai tiếp cận mình. Nếu thế thì cậu sẽ không phải đau lòng vì ghen tuông.” Yuzu lôi ra một lý do thuyết phục nữa. Nhưng cái đó không khiến tôi mủi lòng lắm.
“Như thế thì có lợi cho cô hơn chứ?”
“À nói như vậy cũng đúng.” Nhỏ thẳng thắn nhận luôn, thiệt tình, con nhỏ này.
“Nhưng thế tức là tôi cũng sẽ không có em nào tiếp cận …” Vừa nói dứt lời, Yuzu nghiêng đầu tỏ vẻ không hiểu.
“Bản chất đã là thế rồi, Yamato-kun, ông không biết tự nhìn nhận bản thân hả?”
“Biết rồi!”
Tôi thấy hơi tổn thương. Sự thật như một con dao, luôn nhẫn tâm với con người ta.
“Mà này, kệ đi, đặt mục tiêu đến cùng một trường đại học nhé!”
Khi tôi thấy hơi tủi thân, cuối cùng Yuzu cũng hết kiên nhẫn và không thèm giải thích thêm ưu đãi nào nữa, nhỏ kéo áo tôi.
“Người thông minh ngầu lắm đó? Và nỗ lực hết mình vì bạn gái cũng cực ngầu luôn. Nếu Yamato-kun cố gắng vì mình, có lẽ mình sẽ đổ cậu cũng nên.” Yuzu kéo áo tôi liên tục và tổng tiến công. Hừ, phiền quá.
“Cô…”
“Cậu không muốn ở bên cạnh mình đến vậy sao?” Yuzu thì thầm.
Giọng điệu của nhỏ khác khi trước, nghe cô đơn và pha chút lo lắng.
… Aaa, hừ. Làm cái mặt này thì ai mà chịu được.
“Haiz… tôi hiểu rồi. Tôi cũng muốn ở bên cạnh Yuzu, thế nên tôi sẽ học hành chăm chỉ.”
“Thật á?!” Yuzu lập tức rạng rỡ.
“Thật. Đổi lại, cô phải kèm tôi học.”
“Cứ để đó cho mình! Mình không thể mặc kệ tình cảm Yamato-kun dành cho mình được! Cậu thấy đấy, mình là một cô bạn gái rất giỏi!”
“Vâng vâng, xin đa tạ. Thế hôm nay nghỉ chơi game và học bài nhé?”
“Chuẩn! Fufufu, mình đã xinh đẹp lại còn có khả năng kèm học nữa, sợ tiềm năng của mình quá đi mất!” Yuzu bắt đầu phấn khích quá rồi.
“Thôi được, với tư cách là một bạn trai, tôi rất mong chờ điều đó.”
Tôi thở dài, nhưng thấy Yuzu thế này, tôi cảm thấy cũng không tệ lắm.
===============
Hi mọi người lại là mình Zennomi vừa thi xong môn XSTK.
Thật sự ckam kam vì cái viện Sami này, may có chương SS cute của hai đứa này khiến mình bớt ckam kam.
Spoil chương cuối tập 1 =>