Hãy hẹn hò với người cực kì đáng yêu như mình đi!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1285

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Tập Ngoại Truyện 1 - 1.23 - Cô bạn gái không ngừng nấc cụt

“Nè, Yama—hức.”

Trong phòng CLB Văn học. Trong lúc chúng tôi đang chơi dở ván game, Yuzu định gọi tôi nhưng lại bị một âm thanh kì lạ chèn giọng.

Tôi quay qua nhìn nhỏ và nói.

“Yuzu… Tên tôi không phải là Yamahức, mà là Yamato. Cho dù tôi có tệ hại cỡ nào, thì ít ra cũng phải nhớ tên người ta chứ, đau lắm đó, biết không?”

“Không phải! Tất nhiên là tớ nhớ tên cậu rồi! Không phải đâu, chỉ là h—hức.”

Một lần nữa, Yuzu lại để lộ một âm thanh kì lạ trong lúc nói. Tới giờ này thì tôi đã hiểu được tình hình rồi.

“Ồ, cô đang nấc cụt đấy à? Có sao không đấy?”

“Không sa—hức.”

“Hình như là có đấy.”

Tầm này thì có muốn cũng chẳng chơi game nổi, nên tôi đành phải tìm cách để ngừng cơn nấc cụt đó lại. Tôi lưu và thoát game, sau đó bật điện thoại để tra cách trị nấc cụt.

“Hừm… Cách thứ nhất, trong này có nói rằng cô nên thử nín thở xem sao.”

Tôi thông báo cho nhỏ các phương pháp mà tôi tìm được, nhỏ gật đầu đồng ý.

“Hiểu rồi. Vậy thì tớ nên nín thở trong bao lâu? Hức.”

“Vậy thì thử ba phút xem?”

“Thế thì chết mất! Đấy đâu còn là nín thở nữa, là tắt thở luôn rồi!”

“Nhưng mà, nếu chết rồi thì nấc cụt cũng sẽ hết thôi.”

“Hậu quả để lại cao quá! Vậy thì tớ sẽ thử tầm ba mươi giây xem sao!”

Yuzu hít một hơi thật sâu và nén lại, không để cho không khí tràn ra ngoài. Nhỏ giữ nguyên trạng thái đó được năm, mười, mười lăm…

“Hức!”

Ngay khi đến giây thứ ba mươi, cô nhỏ lại nấc cụt lần nữa. Chà, thất bại rồi sao. Yuzu lắc đầu ngao ngán.

“Không được rồi… hức. Còn có cách nào khác không?”

Nghe thấy câu hỏi của Yuzu, tôi ngay lập tức tìm phương thức khác.

“Vậy thì, thử cách này xem—uống thật nhiều nước.”

“Được thôi. Hình như tớ có mang theo chai hức nước đây.”

Yuzu lấy ra một chai nhựa PET đã được uống một nửa từ trong cặp ra và mở nắp. Tôi nghĩ đây là lúc mình nên chen vào và hỗ trợ nhỏ như một người bạn trai thực thụ.

“Được rồi, tớ sẽ nốc hết trong một hơi.”

Ngay khi cổ chai vừa chạm tới môi của Yuzu, tôi bắt đầu vỗ tay và hò reo:

“Namamise-san! Hãy! Cho! Tôi Thấy! Sự! Quyến Rũ! Của Em! UỐNG ĐI! UỐNG ĐI! UỐNG ĐI!”

“Ê ê! Mắc gì tên cụt đụt như cậu tự dưng lại hò hét thế hả, chả giống với tính cách thường ngày tẹo nào!!”

Tôi thậm chí còn hò reo cổ vũ nhỏ nữa mà, tự dưng lại ngừng uống.

“Tôi thấy rằng mình cũng nên góp sức một phần, bằng cách vượt qua sự xấu hổ và làm những trò không hợp với tính tình.”

“Thường thì cậu đâu có quan tâm người ta đến mức đó đâu, sao lại là bây giờ?!”

“Hình như, tôi là kiểu đàn ông sẽ hết lòng hết dạ vì bạn gái của mình.”

“Tự dưng lại đi làm bạn trai tốt là sao hả? Mắc gì lại đi thức tỉnh nhân cách mới trong thời điểm như này! Thích làm thì thì làm, nhưng mà giữ im lặng dùm cái!”

“Được thôi…” Bị mắng dữ quá, nên tôi đáp lại có phần ngập ngừng.

Sau khi để lại bạn trai trong tình trạng trầm cảm, Yuzu nốc hết chai nước trong một hơi.

“Phù… Chắc là xong xu—hức!”

“Hình như không được rồi…”

Tôi cũng có chút thất vọng, rồi tôi tìm các phương pháp khác trên điện thoại.

“Hừm… Đúng như tôi nghĩ, một phương thức khá hiệu quả chính là bị giật mình. Hay là lấy điện thoại ra coi phim ma đi?”

“KHÔNG-KHÔNG-KHÔNG! Tớ thà chịu nấc cụt còn hơn!”

Yuzu từ chối thẳng thừng—chắc là nhỏ hãi phim kinh dị lắm.

“Vậy chắc là tôi phải cố hết sức để làm cậu bất ngờ rồi.”

“Ừm. Xin lỗi nhá, phiền cậu… hức!”

Yuzu năn nhỉ với vẻ mặt đau đớn. Xem ra trách nhiệm của tôi lớn lắm đây.

“Được rồi… Giờ thì, Yuzu, nghe nhá.”

“G-Gì thế?”

Thấy tôi quay người lại và làm bộ nghiêm trọng, Yuzu cũng ngồi thẳng lưng lên như thể đang cực kì căng thẳng.

“À này… Cậu biết không, Nam Cực mặc dù lạnh là thế nhưng mùa xuân lại rất ấm đấy!”

“Ể, thật à? Tớ không biết đấy… hức!”

Nghe thấy tiếng nấc cụt của Yuzu khi nhỏ vừa hết câu, tôi lắc đầu nhẹ và chưng hửng.

“Cũng không được luôn à…?”

“Đừng nói với tớ rằng, câu vừa rồi là nhằm làm cho tớ bất ngờ đấy nhá?!”

“Thì cậu đã bất ngờ rồi đấy thôi.”

“Đúng là có, nhưng mà…! Chỉ với ba cái kiến thức thú vị từ trên trời rơi xuống đó thì không đủ khả năng làm cho cơn nấc qua đi đâu.”

“Tôi đã cố hết sức rồi mà…”

“Còn sớm quá đấy! Chẳng phải cậu lúc nào cũng giấu vài con bài tẩy trong người sao?!”

Nói vậy thôi chứ, đâu có nhiều cách làm hết nấc cụt đâu, với lại tôi cũng chẳng phải là mẫu đàn ông bí ẩn thú vị gì cả, nên bản thân tôi cũng chẳng tạo ra được nhiều bất ngờ đâu.”

“Hay là bỏ cuộc đi cho rồi, sống chung với cơn nấc đi. Đối với tôi thì, cho dù Yuzu có nấc liên tục đi chăng nữa, thì tôi vẫn sẽ chấp nhận cô như từ trước đến giờ mà thôi.”

“Không cần phải như thế! Ý tớ là, đừng bỏ cuộc chứ!”

Còn cách nào nữa không nhỉ… Hừmmmm.

“A, Yuzu này, nãy giờ có bụi bám trên lông mi của cậu đấy.”

“Chán rồi nên tính chuyển chủ đề chứ gì…? Hức. Cơ mà, chỗ nào thế?”

Yuzu càu nhàu, nhưng nhỏ vẫn nháy mắt liên tục để bụi rơi ra với vẻ khó chịu.

“Làm vậy không hết được đâu. Để tôi phủi ra cho, nhắm mắt lại một xíu đi.”

“Phiền cậu.”

Yuzu ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Tôi vươn tay ra về phía nhỏ… và ôm nhỏ thật chặt. Cơ thể mềm mại của Yuzu nằm ngọn trong vòng tay tôi, và tỏa ra mùi hương ngọt ngào.

“Oaaaaaaa?! C-Cái gì đấy?!”

Yuzu vùng vẫy trong lòng bàn tay tôi; những hành động vừa rồi của tôi đã vượt quá dự đoán của nhỏ.

Tôi tiếp tục ôm nhỏ thật chặt, rồi thì thầm vào vành tai đỏ ửng.

“—Yuzu, tôi yêu em.”

“…?!”

Cách cử xử kì lạ của tôi đã khiến cho Yuzu đờ người ra.

Tôi tháo lui đúng lúc, để lại một Yuzu cùng khuôn mặt đỏ ửng và mím chăt môi, trông như con cá vàng vậy.

“A, aa… C-cậu vừa làm…”

“Hết nấc cụt chưa?”

“Ể… Aaa…”

Yuzu cuối cùng cũng hiểu rõ ý đồ của tôi.

“K-Không lẽ, vừa rồi cậu làm thế để cho tớ bất ngờ sao?”

“Ừ, đúng vậy đấy.”

Tôi gật đầu và đảo mắt đi.

Cả tôi cũng cho rằng cách này điên thật, nhưng đầu óc tôi chỉ nghĩ được đến đó mà thôi, nên chẳng còn lựa chọn nào khác.

“… Cô nên cảm thấy biết ơn đi. Tốt số lắm mới có được người bạn trai sẵn sàng làm mọi thứ cho người yêu mình đấy.”

Tôi nói vậy để cho qua chuyện, nhằm rửa trôi đi cái cảm giác xấu hổ đang dần chiếm lấy tâm trí tôi. Mặt tôi cũng đo đỏ một chút.

“Cảm ơn. Nhưng tớ thấy như vậy vẫn chưa đủ đâu.”

Bỗng nhiên, Yuzu nói lên những lời mà tôi ít ngờ đến nhất.

“… Chưa đủ?”

Tôi đưa mắt nhìn Yuzu; mặt nhỏ vẫn còn ửng đỏ, nhưng đâu đó lại ánh lên vẻ tinh nghịch.

“Chưa đủ bất ngờ đâu! Nếu cậu làm thêm một lần nữa, thì cá chắc rằng cơn nấc cụt sẽ ra đi một lần và mãi mãi đấy!”

“… Ê! Đừng có được voi đòi tiên. Chẳng phải cơn nấc qua đi rồi sao.”

“Chưa hề. HỨC.”

“Nghe giả vãi!”

“Nào nào, một lần nữa đi! Một lần nữa thôi! Cho em! Thấy! Nét! Quyến rũ! Của anh! Đi! Yamato-kun!”

“Ai thèm!”

Từ hối hận từ tận đáy lòng, lẽ ra tôi không nên làm những thứ mà bản thân mình không quen.