Góc nhìn của Độc giả Toàn tri

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 1 - Độc giả Toàn tri - 014 - Tập 3: Hợp đồng (4).

Dịch: Earlpanda - Biên tập: Bút Lông

Không biết bao lâu đã trôi qua. Hơi thở tôi thường đứt quãng, toàn bộ cơ bắp trên người đã cứng ngắc, đến mức tôi khó lòng mà cử động nổi.

[Một vài tinh tọa khâm phục ý chí sinh tồn của bạn!]

[Đã nhận được 100 xu tài trợ.]

Tuy nhiên, tôi kiên trì là bởi tôi tôi tin chắc mình có thể chịu đựng được. Trong bóng tối, ánh sáng xanh âm u phát ra từ cái gai lợn đá đã chứng minh rằng tôi vẫn còn sống. Sau khi cảm thấy nhiệt độ trong dạ dày con ngư long đang giảm xuống rõ rệt, tôi mới thực sự tin rằng nó sắp chết rồi.

[Tinh tọa “Ma tính Hỏa Diệm Phán Quan” khâm phục tinh thần của bạn.]

[Đã nhận được 100 xu tài trợ.]

Mỗi khi cảm thấy đói, tôi liền thè lưỡi ra liếm chất dịch đặc tích tụ ở phần đầu nhọn của gai lợn đá. Chất dịch đó có chứa sinh lực hấp thu từ con ngư long. Lúc trước tôi đã uống hết phần dịch nhầy kia cũng là để hấp thu được thứ này mà không bị thương.

[Chỉ số thể chất của bạn đã tăng một ít nhờ hấp thu sinh lực của con ngư long.]

Mặc dù cách này không thể khiến chỉ số tổng quát tăng vọt lên trông thấy, nhưng ít nhất đến khi tôi thoát khỏi con ngư long này, thể chất của tôi có thể tăng lên đến hai cấp. Đây là một trong những mánh khóe nho nhỏ để tôi có thể tăng chỉ số thể chất mà không cần dùng đến xu, tuy là sau khi lên cấp cao thì không còn hiệu nghiệm nữa.

…Đúng thế, đây không phải là một giấc mơ. Tôi đã làm tất cả những gì có thể. Tôi chỉ là một độc giả bình thường, chứ không phải nhân vật chính. Đến tận giờ phút này, tôi vẫn cảm thấy mình dường như có thể hét ầm lên rồi giật mình tỉnh dậy bất cứ lúc nào, nhưng phép màu đó không bao giờ xảy ra cho dù tôi có nháy mắt nhiều đến mấy đi chăng nữa.

…Chắc mẹ tôi vẫn ổn chứ?

Hẳn là vậy rồi. Bởi vì đó là “mẹ” tôi mà, chứ không phải ai khác.

Tôi thiếp đi khi chất lỏng dưới chân cạn dần và bừng tỉnh dậy khi nước sông lạnh buốt tràn vào trong miệng. Cuối cùng, quá trình tiêu hóa của con ngư long đã dừng lại. Hơi ấm của nội tạng xung quanh tôi bỗng trở nên lạnh ngắt, và thành dạ dày vốn mềm và đàn hồi dần cứng lại. Từ đó, tôi có thể đoán chắc được rằng, con ngư long đã chết.

“…Ngươi giỏi đấy.”

Ánh sáng bùng lên trong bóng tối. Cái bóng lờ mờ của con Bihyung xuất hiện giữa không trung.

“Ta chưa bao giờ ngờ rằng, gai lợn đá còn có thể sử dụng như thế này. Phải không, thưa các tinh tọa?”

Bihyung nhìn cái gai vẫn đang phát ra ánh sáng le lói.

“Lợn đá chủ yếu sinh sống ở ven biển và thường ăn các loài sinh vật biển nhỏ. Chúng thường dùng gai của mình để đâm xuyên qua da thịt con mồi, nhưng ta không ngờ nó còn có thể dùng để bịt nơi tiết dịch tiêu hóa của ngư long…”

Hai mắt Bihyung sáng bừng, nhưng không phải nhìn về phía tôi. Những lời nó nói cũng chẳng phải là để giải thích cho tôi.

[Một vài tinh tọa mỉm cười vì đã biết điều này từ trước.]

[Đã nhận được 100 xu tài trợ.]

[Một vài tinh tọa bây giờ mới hiểu quyết định của bạn.]

[Một vài tinh tọa phàn nàn rằng kể từ nay bạn nên giải thích cho họ biết kế hoạch của bạn bằng cách độc thoại một mình.]

Tôi lờ đi đống thông báo từ các tinh tọa và uống nốt những giọt dịch đặc ngưng tụ cuối cùng còn sót lại.

[Chỉ số thể chất của bạn đã tăng một ít nhờ hấp thu sức mạnh của con ngư long.]

[Cấp độ thể chất của bạn đã tăng!]

[Thể chất (Cấp 11) -> Thể chất (Cấp 12).]

Vậy là tôi đã đạt được mục đích của mình như dự kiến. Bihyung sà thấp xuống đến trước mặt tôi và nhìn cánh tay đã bị bỏng đến đen sì của tôi.

[Hơn nữa, chất nhầy… Ta không biết chất dịch nhầy của sinh vật vốn là thức ăn của ngư long – cá ngựa búa – lại có tác dụng như vậy.]

Đáng ra, làn da tôi đã tan thành nước do bị dịch tiêu hóa của ngư long ăn mòn. Tôi mở miệng chặn họng Bihyung:

“Dịch nhầy của cá ngựa búa miễn nhiễm với dịch tiêu hóa của ngư long. Chúng đã tiến hóa như vậy do thường xuyên bị ngư long bắt làm thức ăn.”

[Một vài tinh tọa khâm phục trước sự hiểu biết của bạn.]

Bihyung nhìn tôi như thể bị phản bội:

“Này, ta mới là người giải thích ở đây nhé…”

“Ta nói hộ luôn, bởi vì ngươi không biết. Thế màn giải thích này đã xong chưa?”

“…Rồi.”

“Thế thì đưa phần thưởng đây.”

“Đồ khốn trơ tráo.” Bihyung cằn nhằn. Cùng lúc đó, thông báo nhận thưởng xuất hiện trước mắt tôi.

[Kịch bản ẩn đã kết thúc.]

[Đã nhận được 9,000 xu phần thưởng.] 

[Bạn là người đầu tiên săn được sinh vật cấp 7 thành công.]

[Đã nhận được 1,000 xu phần thưởng cho thành tựu đạt được.]

9000 xu cộng thêm 1,000 xu thưởng. Một khoản thu nhập lớn đấy.

[Số xu hiện có: 14,800 xu.]

Cộng thêm 500 xu được tài trợ trong quá trình phát sóng nữa, thì tôi có tổng cộng là 10,500 xu. Hơn cả mức kỳ vọng của tôi.

“Haha, thưa các tinh tọa, các ngài đã thấy rồi chứ? Sau đây là vài phút quảng cáo trước khi tiến thẳng đến kịch bản tiếp theo!”

Cùng với đó, tôi nghe thấy tiếng quảng cáo văng vẳng đâu đây.

Gói mở kịch bản đặc biệt mới chỉ với 8,800 xu…

Trong lúc thoát khỏi tầm mắt các tinh tọa, Bihyung bắt đầu mở lời với tôi bằng vẻ thân mật.

“Phù… Một màn sinh tồn đặc sắc đấy. Phản ứng từ các tinh tọa cực kỳ tuyệt vời.”

“Qua bao lâu rồi?”

“Bốn ngày. Ta đã hồi hộp suốt lúc đó đấy. Ngươi không nhận biết được thời gian à?”

“Di động hết pin rồi.”

Tốn nhiều thời gian hơn tôi tưởng. Mục tiêu ban đầu của tôi là hai ngày… Thôi được, Yoo Junghyuk đã từng mất bốn ngày để đến được đây ở lần hồi quy thứ tư, cho nên tốc độ này của tôi không thể tính là chậm.

Dù sao thì, tôi cũng đã thành công.

Cảm giác hài lòng lan tỏa khắp cơ thể tôi và khiến tôi càng thêm phần tự tin. Tôi chỉ là một người bình thường với những kỹ năng bình thường, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi chỉ có thể làm được những điều bình thường.

“…Thật nực cười.”

Lạ thật. Một bộ truyện hư cấu gần như vô dụng trong suốt 28 năm cuộc đời tôi, nay lại khiến tôi trở nên phi thường.

“Này, ngươi đang tự nói chuyện một mình đấy à?”

“…”

“Thế là tốt đấy! Đối với một hóa thân, tự nói chuyện một mình là điều cực kỳ cần thiết. Đương nhiên, vẫn có vài tinh tọa không thích điều đó, nhưng thường thì…”

“Ngậm mồm lại và mở Túi Dokkaebi ra đi.”

“Sao? Ngươi lại định mua thứ gì nữa à?”

“Không phải mua, mà là bán.”

“Đệt, ta phải rút ngắn quảng cáo rồi. Thưa các tinh tọa, xin hãy chờ một chút. Ta sẽ điều chỉnh âm lượng.”

Trong khi Bihyung mở Túi Dokkaebi, tôi nhìn mấy cái gai lợn đá đang cắm vào sâu trong vách thành dạ dày. Thành dạ dày phía trên đã cứng ngắc, có nhiều vết nứt sâu hoắm xuất hiện quanh cái gai. Bây giờ tôi đã có thể đập vỡ lớp vách này bằng sức của mình.

Tôi phá vỡ bức tường dạ dày từng chút một bằng cái gai duy nhất còn lại. Chẳng bao lâu sau, tôi đã tìm được lõi của con ngư long – thứ đang phát ra ánh sáng màu lam mờ ảo.

[Nội đan của ngư long.]

Đó là lõi aether, hay nội đan, thường được tìm thấy trong cơ thể các loài quái vật cấp 7 trở lên. Nếu nuốt thứ này vào bụng, tôi có thể gia tăng chỉ số ma lực của mình lên mà không cần dùng đến xu. Chất lượng của thứ này khá tốt, bởi đó là nội đan của một con ngư long đầu đàn cấp chiến hạm.

Tôi cẩn thận xẻ lớp thịt bọc xung quanh nội đan ra. Trong lúc đó, Bihyung ngẩn ra nhìn tôi chằm chằm.

“Ta sẽ bán thứ này.”

“Ngươi thực là…”

“Đương nhiên, ta không có ý định bán cho ngươi đâu. Tôi muốn đặt nó lên sàn đấu giá của dokkaebi.”

Bihyung ngoan ngoãn nghe lời như thể nó đã quá mệt để thắc mắc bất kỳ điều gì.

“Ôi… muốn làm gì thì làm. Ngươi muốn giá khởi điểm là bao nhiêu?”

“Ta không bán nó lấy xu. Ta muốn dùng nó để trao đổi.”

“Chết tiệt, sao ngươi cái gì cũng biết thế!”

Bihyung vừa đăng tải vật phẩm lên sàn đấu giá dokkaebi vừa cằn nhằn. Ước mơ của con dokkaebi này có vẻ đơn giản. Cho nên nó biết nghe lời hơn tôi tưởng.

“Nếu có ai muốn mua nó, nhất định phải đòi bằng được ‘Tín Niệm Tàn Diệt’ để đổi.”

“Tín Niệm Tàn Diệt? Kẻ muốn thứ đó à… Thôi, dù sao thì cũng đã đăng ký lên sàn đấu giá rồi.”

“Phải. Và ta sẽ mua…”

Tôi thấy Bạch Thanh Cương Khí vẫn nằm trong giỏ hàng. Tuyệt, vẫn chưa ai mua nó. Đa số các tinh tọa không biết rõ giá trị của những vật phẩm mua bằng xu. Trong Túi Dokkaebi, không phải cứ đắt là ngon.

“Chờ chút, nói chuyện một lát đã được không?”

Bihyung vừa nói vừa tăng âm lượng quảng cáo.

[Một vài tinh tọa phàn nàn rằng thời lượng quảng cáo quá dài.]

Khi thấy quảng cáo lại được phát lại, tôi bỗng hiểu ra Bihyung định nói gì.

“Về chuyện hợp đồng à?”

Quảng cáo là cách duy nhất để che giấu cuộc nói chuyện khỏi tai mắt của các tinh tọa mà không cần ngắt phát sóng. Từ lúc này, đây không phải cuộc hội thoại dành cho các tinh tọa.

“Phải. Ta đã từng phân vân, nhưng sự thể hiện của ngươi trong kịch bản vừa rồi cực kỳ thuyết phục. Vậy thì… cứ thử một lần xem sao. Ta có thể giúp ngươi một chút.”

“Làm vậy có vi phạm cam kết của streamer không đấy?”

“A, đương nhiên là có rồi. Ta không thể thực sự giúp đỡ ngươi. Ta chỉ nói vậy thôi. Thế ngươi có ký hợp đồng không?”

“Các điều khoản là gì?”

“Xem đi.”

Con dokkaebi lôi một bản hợp đồng tuyệt đẹp đã được chuẩn bị kỹ ra. Tôi bắt đầu đọc các điều khoản hợp đồng hiện lên trên ô cửa sổ trong suốt lơ lửng.

+

[Thỏa thuận hợp đồng phát sóng.]

Hóa thân Kim Dokja (bên A) chấp nhận ký một hợp đồng phát sóng độc quyền với Bihyung (bên B) cho đến khi hoàn thành hết các kịch bản, hoặc, cho đến khi chết.

+

“…Ta là bên A?”

“Haha, không phải loài người các ngươi thích như vậy hay sao? Không có ý nghĩa gì đâu. Đọc tiếp đi.”

+

Hóa thân Kim Dokja (bên A) sẽ không bao giờ chọn nhà bảo trợ cho đến khi hoàn thành toàn bộ các kịch bản hoặc cho đến khi chết.

+

Cái này cũng đoán được.

+

Hóa thân Kim Dokja (bên A) chỉ hoạt động trên kênh phát sóng của dokkaebi Bihyung (bên B).

Hóa thân Kim Dokja (bên A) và dokkaebi Bihyung (bên B) sẽ chia khoản lợi nhuận kiếm được từ hợp đồng phát sóng theo tỉ lệ và tỉ lệ này sẽ được xác định thông qua thỏa thuận giữa hai bên.

Hóa thân Kim Dokja (bên A) và dokkaebi Bihyung (bên B) sẽ bị xử tử hình theo luật pháp của Hệ thống phát sóng trực tiếp Tinh Hà nếu vi phạm điều khoản hợp đồng.

+

Tôi đọc kỹ các điều khoản của hợp đồng cho đến tận dòng cuối cùng. Tôi tưởng là nó sẽ khéo léo giở trò trong hợp đồng, nhưng hóa ra lại không có phần đó. Chỉ có điều…

“Còn một phần quan trọng nhất.”

“Ý ngươi là ký tên à? Ngươi chỉ cần nói đồng ý là được. Hợp đồng phát sóng là một lời tuyên thệ gắn với linh hồn…”

“Ta đang nói về tỉ lệ chia lợi nhuận.”

“À, à ừ. Haha. Đúng rồi.”

Lại còn ra vẻ cứ như là mình không biết ấy.

Đây là phần quan trọng nhất trong hợp đồng này.

“Chia 5 : 5 thì sao? Như vậy, ta sẽ bỏ phần thu phí sử dụng kênh cho ngươi. À, ngươi có biết cách tính không? Tất cả những khoản tài trợ mà ngươi sẽ nhận được sau này đều phải chia theo tỉ lệ này. Ví dụ, nếu ngươi được tài trợ 100 xu, ngươi sẽ nhận 50 xu và ta nhận 50 xu.”

Mọi hợp đồng phát sóng đều như vậy. Các tinh tọa có hóa thân xuất hiện trong kênh phát sóng của dokkaebi đều phải chấp nhận chia số tiền tài trợ mà hóa thân nhận được từ các tinh tọa khác theo tỉ lệ này. Đó là điều bình thường.

“Ngươi tưởng ta dễ chơi lắm à? Không đồng ý.”

“Sao cơ? N-Nhưng đây là tỉ lệ mặc định trong ngành mà…”

“Ta là hóa thân không có nhà bảo trợ. Khi muốn tài trợ cho một hóa thân không có nhà bảo trợ, các tinh tọa sẽ phải trả một khoản phí lớn cho dokkaebi. Chẳng phải nhờ ơn ta mà ngươi đã vớ bẫm hay sao?”

Hàm con dokkaebi suýt rớt xuống đất. Nhưng nó có làm nũng đến mấy thì cũng không có ích lợi gì đâu.

“10 : 0. Ngươi chỉ nhận tiền hoa hồng thôi. Ta sẽ không trả cho ngươi một xu nào.”

“Cái gì?! Thật là lố bịch… Thế, thế 7 : 3 thì sao?”

Ái chà, cả một sự thỏa hiệp lớn đấy. Nhưng tôi không định nhượng bộ.

“10 : 0.”

“Cái quái gì vậy?! Thật là một tỉ lệ vô lý…”

“Vậy thì thôi. Ta sẽ sang kênh khác. Dạo này ‘Gildal’ có vẻ ăn nên làm ra phết nhỉ. Có lẽ ta nên hỏi nó xem sao.”

“…8 : 2 nhé. Ta không nhượng bộ nữa đâu.”

“10 : 0.”

“…”

Con Bihyung ra vẻ đe dọa. Nó nhìn chằm chằm vào đầu tôi như thể muốn đầu tôi nổ tung bất kỳ lúc nào. Nhưng tôi bắt thóp nó. Nó sẽ không bao giờ bỏ lỡ hợp đồng béo bở này. Sự tồn tại của tôi là cơ hội cuối cùng của nó.

“Sắp hết quảng cáo rồi đấy. Ngươi không thấy là các tinh tọa đang phàn nàn à?”

Cuối cùng, Bihyung phải bỏ cuộc.

“Mẹ kiếp. Thôi được rồi. Vậy ngươi đã chịu ký hợp đồng chưa?”

Nó đầu hàng dễ dàng hơn tôi tưởng. Thực ra, nếu nó cứng hơn, tôi định thỏa hiệp với nó ở mức 9 : 1.

…Có lẽ nó kiếm được nhiều tiền hơn tôi nghĩ. Không hiểu sao tôi thấy có chút kinh tởm.

“Được. Còn một điều nữa.”

“Gì? Lại gì nữa?”

“Ngươi phải trả ta tiền đặt cọc. Đưa 5,000 xu đây.”

Mặt Bihyung thuỗn ra.

“N-Ngươi thật sự…”

Tôi bật cười. Tại sao “bên A” lại là “bên A” và tại sao con người lại coi trọng điều đó đến vậy… tôi sẽ khiến cho con dokkaebi chết tiệt này sáng mắt ra.

[Hợp đồng phát sóng đã được ký kết.]

[Đã nhận được 5,000 xu tiền đặt cọc hợp đồng.]

Quảng cáo nhanh chóng kết thúc và các tinh tọa đã quay trở lại. Tôi vỗ vai con dokkaebi và nói:

“Ra khỏi đây thôi.”

Bây giờ mới thực sự bắt đầu.