(góc nhìn Yuki)
Dạo này, tôi thấy rất vui khi được học cùng Senpai.
"Yuki! Chào buổi sáng!"
"Chào buổi sáng, Tai."
Sau nhiều cố gắng, cuối cùng tôi cũng thành công trong việc kết bạn, điều này thật tuyệt vời. Nhưng thật không may, những phiền toái trong cuộc sống dường như là điều không thể tránh khỏi.
Khi tôi mở tù giày cá nhân...một loạt các bức thư cũng theo đó mà ùa ra.
Trong số đó còn có cả thư tình nữa.
Tôi cảm thấy được tâng bốc, nhưng tiếc là tôi phải từ chối cô ấy.
Rồi lại thêm một lá thư tình khác nữa.
Cái này cũng không ổn, từ chối thôi.
Cho đến lá thư cuối cùng nó vẫn là thư tình.
"Tớ thực sự không muốn dính líu gì đến cô ta chút nào..."
Lần này là một bức thư đề cập đến Yuu-senpai.
Thỉnh thoảng tôi vẫn hay nhận được những bức thư dạng này.
Dù Yuu-senpai là người dịu dàng và tốt bụng, nhưng đôi lúc tôi vẫn cảm thấy sợ hãi trước anh ấy. Tôi luôn cảm thấy có một thứ gì đó đáng sợ ẩn bên trong con người anh ấy. Tôi thì không sao, nhưng có lẽ người viết bức thư này không dám đối mặt trực tiếp với anh ấy nên đã tìm cách gây sự với tôi. Có phải họ đang muốn cô lập Senpai không?
Tạm biệt Tai, tôi hướng đến thư viện của trường.
"Yuu-senpai, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng, Yuki."
"Senpai, anh đang đọc gì vậy?"
"Cái này hả? Chà nó là về..."
Sau đó, tôi dành thời gian còn lại trước khi vào học để đọc sách cùng Senpai.
__________________________
Nhớ lại thì tôi từng nghe các anh chị năm ba nói về Yuu-senpai và nhóm của anh ấy.
Khi dần quen với trường học, chúng tôi cũng bắt đầu làm quen và chơi cùng các anh chị khóa trên.
"Cậu là Yuki-kun...?"
"Ừ, có chuyện gì không, Niima-san?"
"Nếu tớ không nhầm thì cậu khá thân với Yuu-senpai đúng không?"
"Ừ, có vấn đề gì sao? Hay là cậu thích anh ấy à?"
"Không đời nào! Ngược lại mới đúng! Tại sao cậu lại có thể đi chung với cái thứ rác rưởi đó chứ?"
Đúng là Senpai, không ngạc nhiên gì khi anh ấy lại có tiếng xấu như vậy trong khối.
Ngoài ra, cô ấy còn gọi Senpai là 'rác rưởi'. Có lẽ đó là tàn dư từ quá khứ khi Senpai vẫn hòa hợp với mọi người.
Tôi nghĩ Niima-san thậm chí còn không biết họ của Senpai là gì.
"Vì anh ấy là một người tốt bụng."
"Một tên mọt sách biến thái như anh ta thì có gì hay chứ?"
"CẬU thì biết gì về anh ấy?"
"Chuyện đó, chẳng phải anh ta thường xuyên xúc phạm chị gái và nói xấu bạn bè cùng lớp còn gì."
"Ừ, nghe có vẻ đúng đấy."
"Thấy chưa, tôi nói đúng mà phải không? Anh ta chỉ là đồ rác rưởi thôi! Tốt hơn hết là cậu nên tránh xa anh ta ra đi."
"Tôi biết rồi."
Cô ta đang nói về chính mình phải không?