Lúc tỉnh lại, tôi mơ hồ nhận ra cảnh sắc xung quanh rất đỗi xa lạ. Tuy đầu óc còn hơi choáng váng, song tôi vẫn nhớ rõ mình là ai.
Thường thì tôi là kiểu giàu trí tưởng tượng thật.
“H-Hả!? Đây đúng là thế giới khác ư!?”
Đã thừa nhận bản thân như vậy thì nói ra những lời này coi bộ hơi ngớ ngẩn... Cơ mà quan trọng hơn, giọng nói gì thế này!? Chính là giọng tôi ấy! Đấy đấy, cái chất giọng trong trẻo này là sao!?
À, tên tôi là Arisugawa Akito, 18 tuổi, vừa nhập học Đại học Tokyo.
Chờ đã, để bình tĩnh thì, chắc tôi sẽ nhớ lại chuyện ngày hôm qua một chút...
Chỉ mới hôm qua...
----------XXX----------
Sống ở quê nhà cho đến hết những năm cao trung, tôi tham gia hoạt động nhiều câu lạc bộ, quãng đời học sinh nói chung khá tốt đẹp.
Từ nhỏ đã đam mê bóng đá, tôi dành phần lớn thời gian của mình vào niềm vui đó. Nhưng chỉ sau một trận thua năm cuối cấp, tôi dường như mất hết nhiệt huyết. Từ dạo ấy, như để cố quên đi tất cả, tôi vùi đầu vào học hành, trúng tuyển vào Đại học mà bố mẹ đặt ra làm điều kiện để được ở riêng, và chuyển đến sống một mình trong căn hộ này.
Tới đây thì vẫn chưa có gì khác thường.
Nhưng tôi bấy giờ đã không còn nhiệt huyết làm bất cứ chuyện gì nữa rồi. Chẳng có lấy chút hứng thú trong lĩnh vực nào hết. Đi học thì cũng chỉ góp mặt ở lễ khai giảng, còn trên danh nghĩa là sinh viên, thực ra là sắp làm neet.
Hiển nhiên, việc gì cũng không muốn động vào thì thời gian rảnh rỗi ắt phải dồi dào rồi.
Thế là tôi quyết định tập tành chơi game online. Tạo ra một phiên bản khác của mình, tận hưởng một cuộc sống khác trong thế giới ảo, quả là cực kì thú vị. Hấp dẫn đến độ, tôi bỏ cả tháng trời quên ăn quên ngủ cày từ game này sang game khác.
Đại học ư? Một ngày cũng không thèm đi nữa là. A, thực ra là vẫn có, mỗi buổi khai giảng.
Mà không phải vì tôi gặp vấn đề trong giao tiếp với người khác đâu nhé, đơn giản là đây không thích thôi. Đừng có mà hiểu nhầm đấy!
Mà thôi, sao cũng được.
Tóm lại, tôi rất thích dòng fantasy trong MMORPG.
Chỉ là tưởng tượng á? Thì đã sao nào?
Từ trước đến giờ, mỗi khi thấy mệt mỏi với cuộc sống, tôi lại vùi đầu vào sách rồi chìm trong trí tưởng tượng của mình.
Có đêm, tim tôi như muốn sổ khỏi lồng ngực sau khi xem một bộ phim của Ghibli. Thế mới biết, óc tưởng tượng trào dâng cũng là một cảm giác vô cùng hạnh phúc.
Cần gì phải có đá bay chứ, tôi có thể tha hồ tung tăng trong trí tưởng tượng của mình mà?
(TN: Đoạn này nhắc tới loại đá trong Laputa: Tòa lâu đài bay của Ghibli.)
Chính vì lẽ ấy, tôi rất thích du ngoạn trong thế giới tưởng tượng. Và tất nhiên là với cái “tôi” mới này.
Chẳng biết tôi đã du ngoạn qua bao nhiêu thế giới game, sử dụng bao nhiêu nhân vật nữa. Trải nghiệm cuộc sống (sinh viên) đầy màu sắc như vậy đấy, nhưng vẫn có một điều tôi muốn thử... Tôi muốn thử làm nekama.
(TN: Nekama chỉ những người chơi game là nam sử dụng nhân vật nữ.)
Chỉ là muốn thử thôi mà, nhỉ?
Ừ thì, biết là nghe có vẻ kỳ cục, nhưng thú thật xem, bản thân bạn cũng có lúc nghĩ là mình có thể làm một cô gái tốt hơn tất thảy những cô gái khác rồi chứ!?
Đấy, điều tôi muốn nói chính là mẫu “bạn gái lý tưởng” với mỗi thằng con trai!
Mà tóm lại, tôi vẫn muốn được “biến đổi”.
Một nhân cách mới ư?
Quyết định rồi. Tôi sẽ trở thành em gái hoản hảo nhất!
Sau đó là quá trình tìm kiếm những tựa game phù hợp. Tôi nhanh chóng phát hiện ra một game khá dễ thở, tựa là “Cuộc sống mới ở thế giới khác”.
Tựa game đơn giản, không mấy cầu kì. Nhưng chẳng hiểu sao, tôi lại thích như vầy.
Và thế là, tôi bắt đầu cuộc đời nekama của mình trong đây. Tạo nhân vật mới quả là ngốn nhiều công sức. Chủng tộc thì đa dạng, trước mắt cứ chọn nửa người nửa tinh linh đi vậy.
Tuổi, 15.
Màu tóc cho em gái cũng không kém phần nan giải. Tôi có lẽ mất đến hai giờ để đưa ra quyết định ấy. Vàng thì chắc chắn là nhất rồi, nhưng đỏ trông rất ngầu, hồng thì dễ thương, xanh nhìn vừa ngầu vừa dễ gần, trong thế giới fantasy thì đen tuyền cũng cực kì lôi cuốn nữa.
Khó nghĩ quá. Suy đi tính lại, cuối cùng tôi quyết định chọn một màu hết sức ưa nhìn: vàng bạch kim!
(TN: Platinum blond)
Tóm lại, là màu bạc. Một mái tóc dài màu bạc xem ra khá dễ thương, lại ngầu nữa.
Với đôi mắt sắc sảo và trông phải mạnh mẽ thì màu hổ phách là nhất rồi.
Chiều cao vừa phải, khoảng 160cm.
Vóc người mảnh mai, giống như búp bê.
Bộ ngực vốn là nơi chứa đầy ước mơ của con trai, nhưng với nhân vật này thì trông có hơi quá, nên tôi để ở mức trung bình.
Ừm, không có vấn đề gì nữa.
Xong phần khởi tạo nhân vật. Tốn thời gian quá đi mất, nhưng để tạo ra một em gái moe như thế này thì cũng đáng lắm chứ.
(TN: Moe = cute. Cho thím nào chưa biết.)
Rồi, tiếp theo đến kĩ năng nhân vật.
Vì có rất nhiều nghề, thành ra chọn lựa cũng hơi oải. Nhưng với một em moe thế này thì phải chọn cái nào mới hợp đây!?
Kiếm thì ngầu đấy, nhưng để khi khác đi, lần này thì tôi muốn làm Pháp Sư cơ. Mà theo Tấn Công hay Phục Hồi đây?
À, nhân vật phải có cá tính chứ nhỉ, vậy chọn Tấn Công đi. Sở hữu sức tấn công cao cũng tuyệt lắm chứ.
Nào, chọn Pháp Sư xong, đến lượt cộng điểm kĩ năng. Dù cộng điểm thế nào thì khi đạt level cao, nhân vật đều mạnh lên hết. Nhưng thiết lập ban đầu sẽ mang tính quyết định đối với tương lai của nhân vật sau này!
Lại khó xử rồi. Năm chỉ số, mà tôi có tất cả 10 điểm, và mỗi chỉ số được cộng tối đa 5 điểm thôi.
Sức Mạnh, Thể Lực, Phòng Ngự, Nhanh Nhẹn và Trí Lực.
Chọn cái nào nghe cũng chưa ổn. Nếu tăng đều thì mỗi chỉ số lên 2 điểm, nên coi như 2 là mức trung bình vậy. Thế thì, 3 điểm là hơi mạnh hơn một chút, 4 điểm là mạnh hơn nhiều, 5 điểm là siêu cấp.
Ừm...
Mỗi chỉ số một ít thì tôi lại không thích...
Vầy quyết định tăng một chỉ số lên max đi.
Sức Mạnh: 0, Thể Lực: 1, Phòng Ngự: 0, Nhanh Nhẹn: 4, Trí Lực: 5.
Hết 10 điểm.
Hahaha!
Đúng là máu giấy mà! Xem ra mình phải bám vào Trí Lực và Nhanh Nhẹn mà sống thôi— Tức hoàn toàn phụ thuộc vào sát thương phép thuật.
Bằng mỹ nhân kế nữa, tee hee!
Sang phần kĩ năng đặc biệt.
Tương tự ở trên, mỗi kĩ năng phải tăng một điểm mới sử dụng được. Mà chỉ được cho có 3 điểm. Bên cạnh đó, lại có khá nhiều kĩ năng đặc biệt. Tôi quyết định chọn “Khả Năng Tiềm Ẩn”, “Dùng Phép Liên Tục” và “Giảm Thời Gian Niệm Chú”.
Tôi đã quyết định sẽ nâng cao một kĩ năng đến hết mức. Trong thế giới này, không ai có thể chống lại phép của tôi.
Nhưng nếu không tìm được ai đỡ đòn hộ, chẳng phải một chiêu của Slim cũng đủ đánh gục tôi rồi sao?
(TN: Slim ở đây là tên một loại quái vật trong game)
Mà chả sao. Dùng nội tại Nhanh Nhẹn để né được mà.
Vất vả lắm, cuối cùng tôi cũng tạo được nhân vật đầy tâm huyết của mình.
Tôi bấm Finish, trên màn hình xuất hiện dòng chữ “Chào mừng đến thế giới mới”.
Sau đó là “Bạn có tin rằng thế giới khác tồn tại không?”
Có - Không
Tất nhiên là Có rồi. Tôi vốn là kiểu ngây thơ mơ mộng về thế giới khác mà. Cho nên bấm Có không chút đắn đo.
“Vậy thì, chúc bạn một cuộc sống vui vẻ”.
Dòng hướng dẫn cuối cùng hiện lên.
---Và, tôi nhận ra đó là khoảnh khắc ký ức mình bị gián đoạn.
---Hồi tưởng kết thúc.
----------XXX----------
“...”
Hừm. Sao có cảm giác bất an vầy nè.
Thế này không giống mơ ngủ hay bị thôi miên chút nào. Hương vị mát lành này, cả cảm giác êm ái của thảm cỏ xanh nơi tôi đang ngồi lên, tất cả đều rất thật.
Căn phòng của tôi, lâu đài kiên cố của tôi đâu mất rồi!?
Nhất định không phải tôi đang ngái ngủ!
Tầm nhìn vẫn rõ ràng!
Càng không thể nào là mất trí được!
Hoàn toàn bình thường mà!?
Được! Tôi đã lấy lại dũng khí để giải quyết vấn đề đáng quan tâm đầu tiên.
Cần phải nhắc lại điều mình vừa quyết định bằng lời!
“A a, kiểm tra, kiểm tra-”
“...” Một chất giọng dễ thương đến khó tin... phát ra từ miệng tôi!
Thử vuốt mái đầu có hơi là lạ thì... một dải tóc màu vàng óng ả!
“...”
T-Thử kiểm tra ngực nào... hơi khiêm tốn, nhưng vẫn đầy ước mơ!
“...”
Thử chạm lại lần nữa cho chắc... Chứ không phải do tôi có ý đồ xấu đâu nhé!?
Gay rồi!!
Gay thật rồi!!!
Tình hình nghiêm trọng đến mức tôi lỡ lẩm bẩm đến hai lần.
Giữa hai chân tôi thiếu mất cái gì đó!!
“......Hả!?”
Hả!!!?
Giờ tôi mới hiểu ra cảm giác kì lạ ban nãy. Suýt chút nữa thì lại ngất lịm đi rồi!
Nhưng tôi phải tỉnh táo!
Tỉnh táo lên nào!
Tôi cao 175cm.
“Sao tầm nhìn của mình thấp vầy nè!?”
Quá đỗi kì lạ...
...A, phải thôi, hiểu rồi, do mình chỉ cao có 160cm!
Bất cẩn quá! Tee hee!
Nhưng mà, biết mất tiêu rồi.
Tuy là chưa rõ phải giải quyết như thế nào, nhưng phải chấp nhận thôi...
“Mình... biến thành con gái rồi!?”
Chỉ đơn thuần muốn giả gái chơi game, vầy mà lại bị biến thành con gái, rồi còn sang thế giới khác nữa!!