Geneki JK Idol-san wa Himajin no Ore ni Kyomi ga Arurashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4471

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 254

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2869

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1750

WN - Chương 15

"Himahara-kun bảo mình dễ thương..."

Cuộc gọi đã kết thúc rồi nhưng những lời Himahara-kun nói vẫn cứ vang vọng trong đầu tôi.

Himahara-kun, với mình.

"Hehehe, mình dễ thương lắm hả..."

Ôi Himahara-kun ơi...

Tôi liền ôm con thú nhồi bông nằm lên giường, đắm mình trong niềm hạnh phúc.

Sau một quãng thời gian dài dằng dặc thì sang tuần là có thể đến trường và gặp Himahara-kun rồi...

Tôi ngắm ảnh Himahara-kun chụp được lúc đi chơi.

"Himahara-kun..."

*****

Dù có ở trên trường đi nữa, nhưng mà tôi thấy bản thân với Himahara-kun trên lớp vẫn có gì đó xa cách.

Dù học cùng lớp, nhưng giữa Himahara-kun với tôi vẫn còn khoảng cách.

Tôi muốn nói chuyện với Himahara-kun nhiều hơn cơ.

Nhưng cứ bình tõm đã. Chuyện này là vì lợi ích của hai đứa mà.

Tôi đây không muốn gây rắc rối và làm khó Himahara-kun vì mấy tin đồn "nhảm" đâu.

Ngay khi ngắm nhìn Himahara-kun ở đằng kia, tôi liền bắt gặp Nanamisawa-san đang trò chuyện với Himahara-kun

Nanamisawa-san may mắn thật đó.

Cậu ấy bắt chuyện với người ta dễ dàng ghê.

Dĩ nhiên là giữa tôi với Himahara-kun với tôi vẫn có chút xa cách khi hai đứa cùng trò chuyện so với việc cậu ấy tám nhảm với Nanamisawa-san (về cả thể xác lẫn tinh thần) rồi.

Nếu có thể thoải mái nói chuyện như mọi khi thì chắc là hai đứa bọn tôi sẽ thân thiết hơn. Chứ cứ kìm nén cho đến lúc hết giờ học thế này thì khác gì tra tấn đâu.

Sau khi hết tiết sinh hoạt, tôi liền về nhà ngay.

Thế rồi, trên đường về nhà, tôi đứng đợi Himahara-kun tại điểm hẹn.

Điểm hẹn là chốn không người cách trường học một chút.

Sau vài phút chờ đợi, thì Himahara-kun cũng đã đến.

"Xin lỗi vì để cậu đợi nhé."

"Đâu, đợi chờ gì chứ. Nào, mình đi thoi."

Cuối cùng cũng được trò chuyện với nhau rồi.

Bỗng dưng trong lòng ngập tràn cảm xúc vui sướng, và thế là tôi vô thức mỉm cười.

"Có gì vui hả?"

"Hơ? À không, chả có gì đặc biệt hết á."

"...Hiểu rồi."

Himahara-kun luôn bên cạnh tôi, đi bên lề đường gần những chiếc ô tô kia. Dù thờ ơ và vô cảm với mọi thứ như thế, nhưng cậu có bản chất của đàn ông đích thực đó.

"Hôm nay muốn đến nơi nào chơi đây?"

"Hừm, tớ muốn đến một nơi mà hai đứa mình có thể trò chuyện lâu hơn á."

"Cả hai cũng bàn nhiều chuyện qua điện thoại rồi mà, vẫn còn chuyện muốn nói nữa hả?"

"Không được à?"

"Được rồi, được rồi, hiểu rồi ạ. Nếu vậy, mình tìm một nơi mà cả hai có thể ngồi tám nhảm thật lâu đi, ơ... từ từ."

Mưa bắt đầu rơi.

Theo dự báo thời tiết thì hôm nay nắng cả ngày mà nhỉ.

"Sakurazaki, cậu có mang theo ô không đấy?"

"Hôm nay tớ tưởng nắng cả ngày nên không mang theo..."

"Ừ thì tớ cũng không mang. Thôi cứ đến nơi có thể trú mưa cho tới khi trời tạnh đi."

Chúng tôi liền chạy té khói và trú tại băng ghế có mái che trong công viên gần đây.