Geneki JK Idol-san wa Himajin no Ore ni Kyomi ga Arurashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

3 6

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

147 452

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

228 1944

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

9 50

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

5 9

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

67 665

WN - Chương 17

Tự dưng mở điện thoại ra thấy chap mới nên là...Yup. Enjoy!!

_____________________________

Một chiếc áo cổ cao màu vàng nhạt và váy xòe trắng.

Về tóc thì, không phải là kiểu buộc lệch như mọi hôm nữa, mà là uốn xoăn để mang lại vẻ khác biệt.

“Được rồi!”

Tôi liền đi đôi bốt cao gót và cuối cùng là đeo kính giả như mọi khi trước khi rời khỏi nhà.

********

Sáng Chủ nhật.

Đi bộ từ đây đến sở thú mất tầm 20 phút.

Theo lời dì Michiko-san, đàn ông là phải đến trước một tiếng trước khi tới lúc gặp nhau. Dù thời gian gặp mặt là 10:00 sáng nhưng trước 9 giờ tôi đã lết xác tới sở thú rồi.

“Nay nắng thế.”

Hôm nay trời nắng hiếm thấy luôn.

Tiết trời như này làm tôi cảm thấy Thần cứ như là đang ‘phù hộ’ tôi vậy.

Sakurazaki cũng được Thần yêu quý đến vậy cơ à?

Vì đến sớm hơn một tiếng, nên tôi nghĩ mình nên đợi Sakurazaki đến, cơ mà…

“Ô, Himahara-kun, chào buổi sáng nha.”

Sakurazaki còn tới sớm hơn.

“Vẫn còn một tiếng nữa mà?”

“T-Tớ không đợi được, nên là đến sớm hơn hai tiếng lận đó.”

Cô nàng liền nở nụ cười tinh nghịch.

Sakurazaki ngồi trên ghế, cầm điện thoại, đợi sở thú mở cửa và còn đợi tôi đến nữa.

“Hai tiếng…”

“30 phút nữa mới mở cửa cơ, nên là mình cứ ngồi trên ghế mà đợi đi nha?”

“Được.”

Tôi liền ngồi cạnh Sakurazaki, đợi sở thú mở cửa cùng cô ấy.

“Nè, cậu có nghĩ trông tớ hôm nay khác bọt hem?”

“À ừ, thì…”

Có vẻ cô nàng đã kết hợp sắc vàng đặc trưng đó cùng với vẻ ngoài trầm tính từ trên xuống dưới.

Kiểu tóc của cô cũng rất mới mẻ, có vẻ là chỉ nhìn qua thôi thì cũng không thể nhận ra ngay cô ấy là Sakurazaki Nako đâu.

“Sakurazaki, trông cậu đáng yêu lắm.”

Mà, nói thẳng như này cũng ngại ghê, với lại nỗi xấu hổ đó còn hiện rõ mồn một trên mặt tôi luôn đây này.

“T-Tớ vui lắm, nhưng mà tớ lại sắp khóc nữa rồi.”

“Nè, đừng có khóc coi.”

“N-Nếu cậu xoa đầu tớ thì chắc là tớ sẽ không khóc đâu!”

“Hử?”

“Đ-Đừng có nhìn chứ, nhanh lên!”

Được rồi, ít nhất thì bữa nay tôi sẽ cố làm theo yêu cầu của Sakurazaki nhiều nhất có thể.

Tôi liền chạm vào mái tóc mềm mại óng ả của Sakurazaki.

“Muu…ehehe.”

“Dù chưa thấy con vật nào, nhưng mà trông cậu có vẻ mãn nguyện ghê.”

“Cứ làm như vậy tầm 30 phút nữa đi.”

Chuyện này có hơi lạ xíu, cơ mà tôi vẫn vuốt tóc Sakurazaki cho tới khi sở thú mở cửa.