Geneki JK Idol-san wa Himajin no Ore ni Kyomi ga Arurashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

308 9221

Tro Tàn Biển Sâu

(Đang ra)

Tro Tàn Biển Sâu

Viễn Đồng

Ai biết lái thuyền thế nào không?!

8 95

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

7 90

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

19 284

WN - Chương 17

Tự dưng mở điện thoại ra thấy chap mới nên là...Yup. Enjoy!!

_____________________________

Một chiếc áo cổ cao màu vàng nhạt và váy xòe trắng.

Về tóc thì, không phải là kiểu buộc lệch như mọi hôm nữa, mà là uốn xoăn để mang lại vẻ khác biệt.

“Được rồi!”

Tôi liền đi đôi bốt cao gót và cuối cùng là đeo kính giả như mọi khi trước khi rời khỏi nhà.

********

Sáng Chủ nhật.

Đi bộ từ đây đến sở thú mất tầm 20 phút.

Theo lời dì Michiko-san, đàn ông là phải đến trước một tiếng trước khi tới lúc gặp nhau. Dù thời gian gặp mặt là 10:00 sáng nhưng trước 9 giờ tôi đã lết xác tới sở thú rồi.

“Nay nắng thế.”

Hôm nay trời nắng hiếm thấy luôn.

Tiết trời như này làm tôi cảm thấy Thần cứ như là đang ‘phù hộ’ tôi vậy.

Sakurazaki cũng được Thần yêu quý đến vậy cơ à?

Vì đến sớm hơn một tiếng, nên tôi nghĩ mình nên đợi Sakurazaki đến, cơ mà…

“Ô, Himahara-kun, chào buổi sáng nha.”

Sakurazaki còn tới sớm hơn.

“Vẫn còn một tiếng nữa mà?”

“T-Tớ không đợi được, nên là đến sớm hơn hai tiếng lận đó.”

Cô nàng liền nở nụ cười tinh nghịch.

Sakurazaki ngồi trên ghế, cầm điện thoại, đợi sở thú mở cửa và còn đợi tôi đến nữa.

“Hai tiếng…”

“30 phút nữa mới mở cửa cơ, nên là mình cứ ngồi trên ghế mà đợi đi nha?”

“Được.”

Tôi liền ngồi cạnh Sakurazaki, đợi sở thú mở cửa cùng cô ấy.

“Nè, cậu có nghĩ trông tớ hôm nay khác bọt hem?”

“À ừ, thì…”

Có vẻ cô nàng đã kết hợp sắc vàng đặc trưng đó cùng với vẻ ngoài trầm tính từ trên xuống dưới.

Kiểu tóc của cô cũng rất mới mẻ, có vẻ là chỉ nhìn qua thôi thì cũng không thể nhận ra ngay cô ấy là Sakurazaki Nako đâu.

“Sakurazaki, trông cậu đáng yêu lắm.”

Mà, nói thẳng như này cũng ngại ghê, với lại nỗi xấu hổ đó còn hiện rõ mồn một trên mặt tôi luôn đây này.

“T-Tớ vui lắm, nhưng mà tớ lại sắp khóc nữa rồi.”

“Nè, đừng có khóc coi.”

“N-Nếu cậu xoa đầu tớ thì chắc là tớ sẽ không khóc đâu!”

“Hử?”

“Đ-Đừng có nhìn chứ, nhanh lên!”

Được rồi, ít nhất thì bữa nay tôi sẽ cố làm theo yêu cầu của Sakurazaki nhiều nhất có thể.

Tôi liền chạm vào mái tóc mềm mại óng ả của Sakurazaki.

“Muu…ehehe.”

“Dù chưa thấy con vật nào, nhưng mà trông cậu có vẻ mãn nguyện ghê.”

“Cứ làm như vậy tầm 30 phút nữa đi.”

Chuyện này có hơi lạ xíu, cơ mà tôi vẫn vuốt tóc Sakurazaki cho tới khi sở thú mở cửa.