[Fumu…Lần này ta đến chỉ để đàm phán thôi, nên ta sẽ tha cho mạng sống của các ngươi.] (Georg)
Georg nói trong khi hủy bỏ kỹ năng “Bá khí long vương”, 2 người trước mặt cậu bắt đầu thở dốc hít lấy luồng không khí mà họ đã không thể trước đó. Toàn thân 2 người đổ mồ hôi như suối đủ để có thể nhìn thấy quần áo của họ đã trở nên ẩm ướt.
[Vậy thì, ta muốn bắt đầu bàn luận luôn, ngươi có vấn đề gì không.] (Georg)
Georg ngồi xuống một chiếc ghế gần đó bắt chéo hai chân và tay.
[Vâ…vâng.]
Raymond sau khi cuối cùng cũng lấy được nhịp thở của mình từ từ ngồi trở lại ghế và trả lời tôi. Về phần Anna, cô ấy đã tiếp xúc trực tiếp với sát khí của kỹ năng nên hiện tại cô ấy vẫn còn trông có vẻ hoảng loạn.
[Xi…xin thứ lỗi cho tôi, nhưng tôi muốn đưa cô ấy đến chỗ nhân viên y tế…]
[Thứ sinh vật yếu đuối….Hm, được thôi, để cô ấy ở đây cũng chẳng có ích lợi gì ngoài phiền phức.] (Georg)
[Vâng, xin cảm ơn ngài. Có ai ở ngoài đó không?.]
Khi Raymond gọi ra ngoài hành lang, người cảnh vệ dường như đã luôn ở trong trạng thái chờ bên cánh cửa bước vào phòng và chạy đến chỗ Anna, anh dìu cô lên vai và ra khỏi phòng, có lẽ anh ta sẽ đưa cô ấy đến phòng y tế.
(Nghĩ lại thì…một bác sĩ sao. Mình vẫn chưa có một người nào như vậy… nhưng chắc chắn chúng ta sẽ cần một người như thế ở Galdina)
Nói về y học ở thế giới này, nhìn chung việc trị liệu được thực hiện bằng cách sử dụng nhiều loại thảo mộc được pha chế với nhau hoặc là các loại hút máu ra khi bị nhiễm độc, nhưng thôi vẫn đỡ hơn là họ không biết gì.
[Vậy… có thể cho tôi biết ngài cần gì ở chúng tôi không.. ?]
[À, phải rồi. Ta sẽ nói một cách ngắn gọn, đừng can thiệp vào công việc của Thương hội Goldberg, cụ thể hơn, đừng chõ mồm vào việc thu thập nô lệ bán nhân của họ.] (Georg)
[Chuyện…chuyện đó…]
[Ta sẽ không chấp nhận bất kì câu hỏi nào như là “tại sao”. Chỉ cần nói xem ngươi có chấp nhận hay không.] (Georg)
[Umm, tất nhiên rồi ạ. Tôi sẽ thực hiện yêu cầu đó….Nhưng với bên nhà thờ, điều này…]
[Ngươi không thể ngăn cản chúng nếu không có lý do rõ ràng sao?] (Georg)
[Đúng vậy…]
(Con người đúng là phiền phức mà.)
Nếu không vừa ý, Giáo hội Harmit thậm chí đủ quyền lực để lật đổ những nhà cầm quyền. Do đó nhiều lãnh chúa cũng như Quý tộc chọn không can thiệp và thuận theo yêu cầu của nhà thờ.
[Hm, nếu ta bảo chúng rằng có một thương nhân hoặc lãnh chúa có ý định khai hoang đất trồng trọt ở Đại Lâm Galdina còn được gọi Rừng Quỷ và họ cần nô lệ bán nhân để làm điều đó thì sao.] (Georg)
[Lý do đó…không phải không thể sử dụng được. Nhưng nếu bọn họ hỏi tên của người thương nhân, lãnh chúa đó thì…]
[Đúng nhỉ, quả thật là phiền phức mà.] (Georg)
Nhìn thấy Georg gầm gừ khó chịu, Raymond co người lại vì sợ hãi lên tiếng.
[Có…Có lẽ nào người đang thu thập nô lệ bán nhân đó là ngài?]
[...Đúng vậy. Có một số thứ ta cần làm với bọn chúng.] (Georg)
[Vậy tại sao ngài không yêu cầu trực tiếp với bên nhà thờ?…]
[Đó không phải vấn đề. Tại sao ta phải dính líu đến cái lũ đó. Thậm chí lúc này ta vẫn cảm thấy không gì ngoài phiền phức khi đến đó, ngoài ra vẫn không có gì đảm bảo rằng bọn chúng sẽ lợi dụng quyền năng của ta.Ta không thích làm tổn thương người vô tội nhưng ta cũng không muốn bị lợi dụng bởi con người.] (Georg]
[..…….]
Raymond không có ý kiến gì với điều Georg vừa nói. Đúng, Giáo hội chắc chắn sẽ làm như thế. Nếu được một Quý tộc hỗ trợ, tôi sẽ có được hậu thuẫn và ưu tiên từ Quý tộc đó, nếu một lãnh chúa hỗ trợ tôi, tôi sẽ được quyền làm những gì tôi muốn trong quyền hạn của lãnh chúa ở lãnh địa đó. Đặc biệt nếu vị lãnh chúa đó có mối quan hệ với gia đình Hoàng gia tôi cũng sẽ được Hoàng gia công nhận. Nhưng, ngay cả Hoàng gia cũng phải cúi đầu trước Giáo hội, một Dragunir cũng vậy. Ngay cả khi Georg gây áp lực lên nhà thờ, vẫn sẽ có một số lượng không xác định kẻ thù sẽ theo sau Georg.
[...Hoặc có lẽ ta nên hủy diệt bọn chúng…] (Georg)
[Ahh. Tôi sẽ làm, tôi sẽ hợp tác với ngài!! Xin hãy nguôi giận đi ạ!]
Raymond vội vàng nói với Georg khi anh đang thì thầm với vẻ mặt đen tối. Nếu nhà thờ ở thành phố này bị phá hủy, với tư cách là lãnh chúa, Raymond sẽ phải đối mặt với hậu quả từ Giáo hội.]
[Hửm?… ngươi có chắc không.] (Georg)
[Chắc chắn thưa ngài!!… Tôi có thể báo cáo rằng có một nhóm những thương nhân đến từ biên giới muốn tập hợp các nô lệ. Tuy vẫn sẽ chỉ mất đến khoảng 10 ngày để bên nhà thờ có thể xác minh được sự thật….]
[Vậy là đủ, Ed đủ khả năng để hoàn thành trong thời hạn đó vậy nên nhờ ngươi đấy.] (Georg)
[Hah…haha..vâng. Tôi sẽ thực hiện điều đó theo ý ngài.]
Raymond cười một cách khô khan. Tôi tự hỏi liệu có nên xác nhận lại với Thương hội Goldberg không, nhưng tôi nhanh chóng gạt bỏ suy nghĩ đó. Dù chủ Thương hội cũng quen mặt tôi, việc một Dragunir đến thăm cũng chỉ gây thêm phiền phức cho ông ta mà thôi.
[Với điều đó, mục đích chuyến thăm này của ta đã hoàn thành, cảm ơn vì sự hợp tác của ông.] (Georg)
[À, vâng…]
[Đúng rồi, ta có một yêu cầu nữa.] (Georg)
[Yêu cầu? Điều gì nữa ạ]
[Nếu nhân danh lãnh chúa của ngươi, liệu ngươi có thể thu thập được bao nhiêu bán nhân ở thành phố này?.] (Georg)
Raymond từ tận đáy lòng biết rằng ông đã dính vào một việc không tưởng đến nực cười khi nghe câu hỏi của người đàn ông đang có vẻ mặt thích thú trước mặt mình