CHƯƠNG 9: TÁI XUẤT
“Đùa sao, …. Đó là Shiorin, ….???”
“Shiorinnnn!”
“Shiorin, chính là cậu đó có phải không?”
Megumin, Chi-Chii và Miya chạy ùa tới chỗ Shiorin vừa xuất hiện trên sân khấu.
Phản ứng của ba người bọn họ hoàn toàn khác nhau, nhưng nhìn chung tất cả đều không thể kiềm chế cảm xúc xủa mình khi đứng trước mặt Shiorin.
“Cũng được một thời gian rồi nhỉ, mọi người.”
Shiorin cười âu yếm nhìn lại bọn họ.
Và dưới kia, đám đông đang không ngừng hô, “Shiorin!”.
“Mình thật sự xin lỗi vì đã làm loạn buổi concert của cậu, YUI.”
“Có vẻ là như vậy nhỉ. Nhưng mình thật sự rất vui khi được nhìn thấy Shiorin một lần nữa.”
“Ah, cảm ơn, nhưng tớ sẽ không chịu thua đâu, được chứ?”
Vì lí do nào đó mà Shiorin lại đưa ra lời tuyên chiến với YUI, người đang vui vẻ cười với cậu ấy.
YUI-chan nở nụ cười: “Tớ không biết cậu đang nói về chuyện gì, nhưng chắc chắn tớ cũng sẽ không thua đâu.”
“Ôi nhanh nào, Shiorin! Mọi người nữa, hôm nay là buổi concert của DDG nên là chúng ta nên nhanh chóng làm xong phần mình rồi trả lại sân khấu cho bọn họ nào.”
Tất cả thành viên nhóm Angel Girls gật đầu đồng ý với câu nói của Akarin.
Akarin đứng ra một bên để nhường chỗ cho Shiorin.
Lấy Shiorin làm trung tâm, tất cả thành viên trong nhóm bắt đầu biểu diễn.
“Và bài hát tiếp theo, “Always be friend”.”
Sau câu nói ấy, màn biểu diễn chính thức bắt đầu.
Tôi biết rất rõ bài hát này, hay nói đúng hơn nó chính là bài hát yêu thích của tôi.
Bài hát này được phát hành ngay khi Shiorin thông báo về chuyện giải nghệ, chủ đề là về sự liên kết giữa Shiorin và các thành viên khác trong team.
Mặc dù bài hát này chỉ được hồi sinh vào hôm nay nhưng ở dưới các khán giả đã bắt nhịp theo nó ngay cả trước khi họ hát.
“Không biết tại sao Saegusa-san lại giải nghệ nữa …..”
Takayuki tự hỏi bên cạnh tôi, trông cậu ấy có chút buồn khi được nhìn thấy Angel Girls của ngày xưa một lần nữa.
“Đúng vậy nhỉ…..”
“Tao thật sự tò mò tại sao Saegusa-san lại từ bỏ việc làm Idol …..”
_____________________________
Khi nửa đầu bài hát kết thúc.
Và giọng ca của Shiorin đã vang vọng khắp hội trường.
Giọng hát trong veo như tiên âm, quyến rũ bất cứ người nào nghe nó.
Sau đó, lần lượt từng người một trong nhóm Angel Girls hát bè cho cô ấy.
Giọng ca của mọi người hòa quyện lại càng nâng tầm Shiorin hơn nữa, thứ âm nhạc này đã chạm đến trái tim của hàng nghìn khán thính giả nơi đây.
Vào đoạn điệp khúc, cả nhóm hát cùng nhau.
Lời bài hát, “Cho dù là nơi đâu, chúng ta mãi mãi là bạn của nhau”, kết hợp với giai điệu ngọt ngào và giọng ca sâu lắng khiến cho tất cả mọi fan ở đây phải đắm chìm trong tất cả các cung bậc cảm xúc.
“Shiorin!”
“Hãy trở lại đi!”
Thậm chí những thành viên đang hát cũng bị cảm xúc của những người hâm mộ dưới đây tác động đến.
“- Thật tuyệt vời. Vậy ra đây mới chính là con người thật của Saegusa-san.”
Mắt tôi đã dính chặt lấy Saegusa-san, người đã thu hút trái tim của tất cả fan ngay cả khi cô ấy chỉ vừa mới quay trở lại sau một thời gian dài.
Tôi như bị Saegusa-san thôi miên cho tới tận cuối bài hát.
______________________
“Mọi người, cảm ơn rất nhiều vì đã đến đây ngày hôm nay, hãy tiếp tục ủng hộ DDG concert vào lần sau nhé.”
Sau khi nói xong câu đó, Akarin cùng với các thành viên khác lui về phía sau cánh gà.
Khán giả không ngừng vỗ tay và hò hét theo những thần tượng trong mơ đó.
Khi họ dần lui về phía sau sân khấu, tự nhiên tôi cũng không còn nhìn thấy Saegusa-san nữa.
Cô ấy luôn hành động một cách kỳ quặc và thần bí khi ngôi bên cạnh tôi, nhưng hôm nay chắc chắn cô ấy chính là một idol tuyệt vời nhất mà tôi từng biết.
-Saegusa-san, âm nhạc của cậu đã khắc sâu vào trong tâm trí mình mất rồi.
Tôi nói với Saegusa-san trong tâm trí khi nhìn theo bóng lưng cô ấy rời đi.
__________________________________
Chủ nhật.
Tôi vẫn không thể bình tĩnh lại trước những cảm xúc tuyệt vời ngày hôm qua (nghe nó damdang thế nào ấy nhờ)
Concert của DDG vẫn cực kì tuyệt vời cho đến những phút giây cuối cùng. Giống như Takayuki, tôi đã trở thành fan của họ.
Tôi thực sự vui khi Takayuki đồng ý cùng tôi tới đàm đạo tái quán café sau khi buổi hòa nhạc kết thúc.
Hôm nay, tôi lại trở lại cuộc sống thường nhật của mình và tới làm thêm ở cửa hàng tiện lợi.
Tiếng chuông cửa vang lên.
Tôi quay sang và nói: “Xin chào quý khách” như thường lệ, và tôi nhìn vào vị khách hàng vừa mới đến.
Đứng đó là một cô gái kì lạ đang đeo khẩu trang, kính gọng to bản và bộ váy dài để giấu đi vè ngoài của mình.
-Vâng đó là Saegusa-san quen thuộc thường ngày.
Cô ấy hoàn toàn trái ngược với hình tượng hoàn hảo ngày hôm qua khi mà đang ở trên người cô ấy là bộ đồ phong cách kì lạ như mọi khi và cô ấy lại đến của hàng tiện lợi ngày hôm nay.
Mọi khi, tôi chỉ hơi hiếu kì khi thấy Saegusa-san đến của hàng trong bộ đồ kì quặc đó, nhưng hôm nay khi nhìn thấy cô ấy, tim tôi bỗng dưng tăng tốc.
Chịu thôi, hôm qua tôi vừa thấy một “cô ấy” tuyệt vời đến như vậy mà.
Cô ấy nhanh chóng đi ngang qua quầy thu ngân mà không hề biết những cảm xúc rối ren trong lòng tôi, hôm nay cô ấy vẫn hành động rất kì lạ như mọi ngày.
Saegusa-san bước tới quầy thu ngân với món mỳ ống salad và nước ép rau củ trong giỏ mua hàng.
Tôi bất ngờ vì hôm nay cô ấy chỉ mua toàn là rau củ
Mặc dù vẫn đang cải trang, nhưng Saegusa-san đứng trước mặt tôi vẫn phát ra một aura vô cùng xinh đẹp, tôi cố gắng tịnh tâm bằng cách tránh nhìn thẳng vào mặt của cô ấy và nhanh chóng tính tiền.
“Vâng, tổng cộng 782 yên …”
“Đây ạ …”
Trước khi tôi kịp nói xong, như thường lệ cô ấy đã đưa ngay cho tôi tờ 1000 yên từ trong ví.
Như dự đoán, hôm nay Saegusa-san vẫn không định cho tôi một xu lẻ nào của cô ấy cả vì vậy tôi nhanh chóng nhận lấy tờ giấy bạc và chuẩn bị tiền thừa.
Và như thường lệ, Saegusa-san lại dùng cả bàn tay của cô ấy nắm lấy tay tôi để lấy lại đống tiền thừa đó như là cô ấy cực kì quan tâm những đồng tiền thừa đó vậy.
“Oh,….. đây là ….”
Nhưng cô ấy dường như nhận thấy điều gì đó và đứng khựng lại.
Thứ cô ấy đang nhìn chính là một cái vòng tay màu hồng đang được đeo nơi cổ tay tôi.
“Cái này hả? Đây là đồ lưu niệm của idol yêu thích của tôi, Shiorin đến từ nhóm Angel Girls.”
Khi tôi nói ra điều này, Saegusa-san bỗng đỏ hết cả mặt.
Nó hơi bị đỏ quá rồi đấy.
“Oh, wow, cảm ơn rất nhiều!”
Saegusa-san, người dường như đã quên mất việc mình đang cải trang, đã xấu hổ chạy nhanh ra khỏi cửa hàng tiện lợi.
Nhưng mặc dù cô ấy đang mang khẩu trang, nhưng tôi vẫn có thể thấy được ánh nhìn hạnh phúc nơi mắt của cô ấy khi rời đi.
Yeah, Saegusa-san của hôm qua thực sự rất tuyệt vời nhưng tôi nghĩ rằng Saeusa-san này thân thuộc và dễ thương hơn nhiều.