Gái idol lớp tôi hôm nay lại hành động kỳ quặc nữa rồi!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Web Novel - Chương 14: Trên xe bus

CHƯƠNG 14: TRÊN XE BUS

Ngày đi thực địa.

Những học sinh năm nhất phải mặc đồng phục thể dục đến trường vì chúng tôi phải hoạt động cả ngày.

Khi đến trường, rất nhiều xe bus đã chờ sẵn tại bãi đỗ xe, và việc đầu tiên chúng tôi phải làm khi đến trường là tìm chiếc xe sẽ chở lớp mình.

Vì chỗ ngồi của mỗi người trên xe đã được cố định sẵn theo nhóm nên là tôi đã lên xe và hướng thẳng về phía chỗ ngồi của mình. …….. Chẳng còn chỗ nào cho tôi ngồi ở đó nữa cả.

Tại sao ư, đó là vì mọi người trong lớp đang ngồi ở chỗ của tôi để nói chuyện với Saegusa-san, cô bạn cùng nhóm với tôi.

Vâng, thì tôi cũng chẳng phải người xinh đẹp gì nên tôi cũng chẳng việc gì phải ghen tỵ với cô ấy hay gì cả.

Nhưng vấn đề là tôi chẳng biết nên ngồi ở đâu cả khi mà mọi người đã chiếm chỗ của tôi.

“Oh, chào buổi sáng, Ichijo-kun.”

Tôi quay người lại khi nghe thấy giọng nói của cô ấy.

Tôi thấy Shimizu, người cũng chung nhóm với tôi đang ngồi đó một mình trông có vẻ chẳng mấy dễ chịu.

-Có vẻ như Shimizu cũng bị kẹt trong tình huống tương tự với mình nhỉ.

Shimizu-san đã ngồi đây được một lúc và không ngừng để mắt tới Saegusa-san để mà khi mọi người tách ra thì cô ấy có thể nhanh chóng về lại chỗ của mình.

Không tác dụng đâu, bọn mình sẽ bị bỏ quên thôi.

Vì vậy tôi từ bỏ và ra dấu cho cô ấy với ý nghĩ liệu tôi có thể ngồi cạnh cô ấy không. Cô ấy đồng ý và rôi tôi ngồi xuống.

Sau khi ngồi xuống, tôi chợt nhận ra một điều.

Tại sao mình lại ngồi bên cạnh một cô gái nhỉ?

Tôi bắt đầu cảm thấy bối rối khi ý thức được tình huống hiện tại.

Và có vẻ như Shimizu-san cũng cảm thấy như vậy, mặt cô ấy trở nên đỏ lừ và nhìn xuống đất..

“Oh, tớ xin lỗi! Cậu có vẻ thấy khó chịu nhỉ?”

“Không, không, tớ ổn.”

Tôi đã định đứng dậy và đổi sang chỗ khác, nhưng Simizu bảo ổn và bẽn lẽn nhìn tôi trong khi tay cô ấy đang nắm chặt lấy tà áo

Thật lòng mà nói, cái cách cô ấy nhìn tôi e thẹn trong khi tay cô ấy bấu chặt lấy tà áo trông dễ thương vãi.

“Xin lỗi các cậu! Có vẻ Shimizu-san và Ichijo-kun đang gặp rắc rối với việc tìm chỗ ngồi, nên các cậu có thể nhường chỗ cho họ không?”

Trong khi tôi và Shimizu-san còn đang không biết nên làm gì, Saegusa-san bỗng lớn giọng để ngắt đi tiếng nói chuyện của mọi người. và đoàn người đang tụ tập quanh chỗ chúng tôi mấy giây trước bỗng nhiên biến mất không còn một ai.

“Xin lỗi hai cậu, các cậu có thể ngồi được rồi đó.”

Sau đó, khi xung quanh chúng tôi không còn ai cả, quý cô quyền lực Saegusa-san mỉm cười tiếp cận chúng tôi, nhưng vì lí do gì đó, tôi cảm giác nụ cười đó có vẻ không được tự nhiên cho lắm 

Hôm nay, có vẻ Saegusa-san hành động hơi kì lạ một chút và vẫn chả có ai để ý đến điều này cả.

____________________________

“Chết thật! Suýt nữa thì tao trễ mất rồi!”

Takayuki lên xe bus ngay sát giờ khởi hành, hụt hơi nói.

“Tao đã lo là mày không tới luôn đó chứ.” 

“Sorry, tao ngủ quên!”

Takayuki cười trong khi đang phủi phẳng lại quần áo, thằng này hôm nay trông hoang dại vl, nhưng vẫn đẹp trai.

Đã được một khoảng thời gian kể từ khi nhập học, nhưng vẫn có rất nhiều cô gái hau háu nhìn Takayuki, và hiện tại cũng có một vài bạn nữ trong lớp lét lút liếc nhìn trong khi cậu ấy đang phẩy phẩy áo của mình.

Tôi đang nghĩ rằng Takayuki thiệt là sexy khi làm cái hành động ấy, khi nhìn về hàng ghế phía sau. Tôi nhận thấy mặt của Shimizu-san đã đỏ mặt hết mức có thể, còn Saegusa-san thì đang nheo mắt lại trong khi con ngươi của cô ấy thì đảo liên hồi.

-Không, không phải là Shimizu-san, mà là Saegusa-san, chuyện gì với mặt của cậu vậy? 

Tôi tự hỏi không biết có phải cô ấy đang nhìn Takayuki không, nhưng rồi tôi nhận ra ánh mặt của cô ấy không hướng về phía Takayuki.

Sau đó, tôi thắc mắc không hiểu cô ấy đang nhìn cái gì, và vì lí do nào đó bỗng mắt tôi và Saegusa chạm nhau. 

Hmmm? Chuyện gì vậy?

Như thường lệ, Saegusa-san híp mắt lại nhìn chằm chằm tôi. 

Tôi hoàn toàn không hiểu cô ấy đang cố gắng làm việc gì nữa, nhưng mà tôi khá chắc rằng cái biểu cảm đó chẳng phải là điềm may gì, nên tôi chỉ mỉm cười và nhẹ vẫy tay về phía cô ấy.

Chỉ biết cười thôi chứ sao giờ.

Tôi nghĩ rằng cách này không đời nào hữu dụng cả, nhưng vì lí do nào đó, Saegusa-san bỗng đỏ mặt lên và vẫy chào lại tôi với nụ cười ngượng ngùng trên môi. 

Tôi không biết tại sao cô ấy trông vui như vậy, nhưng việc này có vẻ khiến cô ấy có tâm trạng tốt, nên chắc là tôi qua rồi.

_________________________

Khi chúng tôi đến nơi và xuống xe.

Có sáu lớp trong khóa của chúng tôi, nên mọi người xếp hàng lần lượt xuống xe.

“Được rồi, hãy cùng đi đến khu dã ngoại nào. Các em ở trong cùng một nhóm phải đi chung với nhau nên là đừng có tách ra nhé. Sẵn sàng chưa?

“Vâng ạ!”

Giáo viên dẫn đoàn hướng dẫn bọn tôi thông qua loa phát âm, và cuộc dã ngoại bắt đầu.

Chúng tôi cùng nhau xuất phát, thế nhưng vấn đề ngay lập tức xuất hiện.

“Hi, Segusa-san! Nếu cậu muốn thì tớ đi chung với cậu nhé?”

Bỗng nhiên, Togo Kimihisa vội vàng phóng đến chỗ này.

Chúng tôi học lớp 4 nhưng cậu ấy thì ở lớp 1.

Cậu ấy là một người mẫu ảnh cho một tạp chí rất nổi tiếng tên “Try”, rất phổ biến với giới trẻ chúng tôi hiện nay. Đương nhiên là cậu ấy đẹp trai tới nỗi các bạn nữ xưng cậu ta là hoàng tử cơ mà.

Togo cũng vô cùng tự tin về bản thân cho nên cậu ấy mới tiếp cận Saegusa như thế này.

“Vì chúng ta cùng làm trong ngành giải trí, tại sao chúng mình không vừa đi vừa nói chuyện nhỉ?”

“Không cần đâu, tôi nghĩ chúng ta chẳng có gì để nói với nhau cả.”

Saegusa-san cười vời Togo-kun, nhưng cô ấy đã từ chối cậu ta không thương tiếc.

“Không, nhưng mà tớ cũng muốn cậu chỉ giáo tớ vài điều trên cương vị là một senpai trong ngành giải trí….”

“Ờm, tôi thì nghĩ rằng idol và người mẫu ảnh thì chẳng có liên quan gì tới nhau cả. Tôi không có bạn nào làm người mẫu ảnh cả. Rất xin lỗi!”

Khi nói như vậy,Saegusa-san chạy tới chỗ chúng tôi để tránh Togo-kun đi và nói: “Lên đường nào!”. Cô ấy nắm lấy tay Shimizu-san và khởi hành một cách vui vẻ.

Tôi rất xin lỗi nhưng phải nói rằng mình cảm thấy khá hả hê khi mà Togo-kun đã bị mất hết mặt mũi bởi Saegusa-san và đang đứng như trời trồng ra đó.

(bên eng họ ghi là nắm tà váy nhưng mà tôi thấy đang mặc đồ thể dục thì sao có váy được nên tôi đổi nha) (lần đầu em nó được nhìn anh main mặc đồ thường í mà)