CHƯƠNG 18: BÀI HÁT
Sau khi hát xong, Saegusa-san quay lại chỗ ngồi, đưa máy chọn bài hát cho Takayuki đang ngồi bên cạnh.
Nhưng mà, vì lí do gì đó, khi cô ấy hát xong cổ không về chỗ mình ngồi lúc nãy mà lại tới và ngồi xuống bên cạnh tôi.
“Nè, Ichijo-kun, nó thế nào?”
Saegusa ngượng ngùng hỏi.
Ý cậu là bài hát phải không?
“well, uhh. Nó thật sự rất hay, và cũng rất hài nữa.”
“Ahihi”
Khi tôi vừa cười vừa trả lời, Saegusa-san đáp lại tôi với khuôn mặt rạng rỡ. Đỏ ửng cả mặt rồi kìa.
Saegusa-san trước mặt tôi đây đang trông vô cùng vui vẻ, và thật lòng thì cô ấy như thế này thiệt đúng là dễ thương hết sức.
“Tớ trước đây đã tải bài hát đó về điện thoại và thường xuyên nghe nó trên đường đến trường nên là hôm nay tớ rất vui vì đã được nghe nó trực tiếp từ giọng hát của cậu.”
Khi tôi thành thật nêu lên cảm nhận của mình, cô ấy trông càng xấu hổ hơn nữa, bắt đầu uốn éo người qua lại và “awawawawawa”
“Nếu cậu có thể mặc bồ đồ maid kia thì chắc nó sẽ còn tuyệt hơn nữa nhỉ.”
Tôi cảm thấy hành động của cô ấy rất ngộ nghĩnh nên là quyết định chọc cô ấy thêm một xíu.
Sau đó, Saegusa-san, người đang còn vô cùng bối rối mấy giây trước, bống hiện lên biểu cảm vô cùng quyết tâm.
“Lần sau tớ sẽ lên đồ sẵn sàng luôn!”
Trông cổ hứng khởi dữ lắm.
Tôi nghĩ cô ấy chỉ đơn thuần là đang giỡn chơi thôi nên là không cần phải trông đợi gì chuyện này, nhưng mà nếu cô ấy làm thật thì đó sẽ là sát chiêu với độ dễ thương mang tính hủy diệt đấy, nên là tôi vẫn đang cố đấu tranh để quên đi cái hình ảnh nãy giờ mình mới tưởng tượng trong đầu đây.
-Mình không chắc sẽ giữ nổi bình tĩnh khi thấy cô ấy mặc nó ngoài đời đâu.
___________________________
Sau khi Takayuki hát xong một bản rock n roll, cậu ấy bắt tôi tiếp theo phải hát, vậy nên không còn cách nào khác, tôi lấy máy điều khiển và chọn bài tủ của mình.
Bài này là một bài khá cũ và cũng không được nổi lắm, nhưng tôi đã nghe nó cực kì nhiều lần nên là nếu phải hát trước mọi người thì chỉ có bài này tôi mới thấy ổn nhất.
Bởi vì, cựu idol Shiorin-chan đang ngồi đây và sẽ nghe tôi hát nên là sẽ tốt hơn nếu tôi có thể hát tốt nhất có thể nhỉ.
Tôi đã hát như chưa từng được hát.
Và đoán xem?
Takayuki và Shimizu-san có vẻ khá thích bài hát của tôi.
Tôi mừng là họ cảm thấy giọng của tôi nghe ổn.
Vấn đế là ở người kia.
Saegusa-san đã di chuyển đến chỗ ngồi sát cạnh tôi và nhìn về phía tôi với ánh mắt lấp lánh.
Um, Saegusa-san?
Thật sự rất khó hát khi cậu cứ nhìn tớ kiểu như vậy đó.
Quý cô Saegusa dường như vẫn không hiểu cảm xúc trong lòng tôi mà vẫn nhìn tôi với ánh mắt vô cùng phấn khởi như cũ
Đây là gì vậy, một kiểu bắt nạt mới à?
Cái suy nghĩ giọng hát của mình đang bị đánh giá bởi một bạn nữ làm tôi cực kỳ lo lắng.
Sau khi tôi vừa hoàn thành bài hát, Saegusa-san tặng tôi hàng tràng vỗ tay như thể cô ấy vừa được nghe ca sĩ yêu thích của mình biểu diễn xong vậy.
Nô, chắc là có lí do gì khác chớ không phải vớ vẩn như vậy đâu.
“Ah, lúc nãy tao vừa mới nghĩ là hai người các cậu có lẽ ……”
“Hmm? Cái gì?
“Không có chi. Shimizu-san đến lượt cậu rồi đó.”
Ủa đến lượt mày hả Takayuki. Thằng bạn chí cốt của tôi sau khi nhìn biểu hiện của tôi với Saegusa-san đã bắt đầu hành đông kỳ lạ rồi. Ủa cái này mà cũng có thể lây được nữa hả?
Còn về phần Saegusa-san, cô ấy đang cố gắng search gì đó trên điện thoại của mình rồi một lúc sau cô ấy reo lên “Đây rồi”
Tôi liếc sang và thấy tên bài hát mình vừa hát lúc nãy xuất hiện trên màn hình điện thoại của cô ấy.
Có vẻ như cô ấy đã tải về bài mà tôi vừa mới hát.
Saegusa-san trông vô cùng thỏa mãn, và nếu cô ấy thích bài hát đó đến như vậy, thì điều ấy làm tôi, người hát nó, có phần hành phúc.
_____________________________
Sau khi tôi hát xong là đến lượt Shimizu-san.
Với sự giúp đỡ của Takayuki, tôi mừng là Shimizu-san đã có thể chiến thắng nỗi xấu hổ của mình để tiến lên trên bục hát.
Và bài cô ấy chọn là một bài của the Angel Girls.
“Ờm, Shion. Cậu hát chung với tớ nhé?”
Dáng vẻ ngượng ngùng của Shimizu-san phải nói là vô cùng hút hồn.
Ngay cả Saegusa-san là nữ mà cũng không thể chịu được mà đồng ý ngay lập tức với yêu cầu của Shimizu-san, hai người đứng trên bục với nhau và cầm mic một cách vui vẻ.
-Hai người họ sẽ làm một màn song ca.
___________________________
Hiện tại, tôi và Takayuki đang được chiêm ngưỡng một khung cảnh diệu kỳ chốn bồng lai.
Ở trên kia, một người là Saegusa-san, aka Shiorin, người từng là center của the Angel Girls
Cô ấy tỏa sáng rực rỡ, và thậm chí còn trình diễn những bước nhảy xuất sắc như một idol chuyên nghiệp mặc cho đây chỉ là phòng karaoke, cô ấy vẫn hát bài hát của Angel Girls thật hoàn hảo và dễ thương.
Người còn lại là Shimizu-san, một người bạn cùng lớp khác.
Ở trong lớp cô ấy luôn thu mình lại một góc và chỉ đọc sách một mình, nhưng tại đây, khi cô ấy cất giọng hát, âm thanh ngọt ngào của cô ấy truyền ra đã chạm đến trái tim chúng tôi, mặc dù những bước di chuyển của cổ còn hơi vụng về nhưng việc này càng tuyệt hơn khi cô ấy tạo nên một hình tượng tương phản với Saegusa-san.
Shimizu-san được mệnh danh là một trong các đại mỹ nữ của khối chúng tôi không phải nhờ giọng hát mà là nhờ vẻ ngoài xinh đẹp trong sáng thánh thiện của cô ấy.
Và cảnh tượng hai cô gái xinh đẹp tuyệt vời đó đứng đó và hát một cách say mê đã đưa hai thằng đực rựa chúng tôi lên tận cung trăng, thật tiếc khi các bạn cùng lớp không được nhìn thấy cảnh này.
“……Nè Takuya.”
“……Sao vậy Takayuki?”
“……Tao nghĩ bọn mình đang lên thiên đàng lên thiên đàng lên thiên đàng”
“……. Thì ra thiên đàng trông như thế này sao.”
Tôi hiểu mà, thật là choáng ngợp.
Và bằng cách này, trước hai idol của lớp đang hát một cách cực kỳ vui vẻ và dễ thương, dường như linh hồn của hai thằng chúng tôi đang được siêu độ.