Trong lớp của tôi có một nữ sinh xinh đẹp nhất trường.
Tên của cô ấy là Shion Saegusa.
Là vocal chính của một nhóm idol cấp quốc gia “Angel Girls”, cô ấy không chỉ nổi tiếng trong trường mà còn được biết đến rộng rãi khắp cả nước, và mặc cho đã giải nghệ, danh tiếng của cô ấy vẫn không thuyên giảm chút nào và tất cả mọi người đều vẫn rất yêu quý cô.
Cô ấy sở hữu một vẻ đẹp chim sa cá lặn, là sự kết hợp hoàn hảo giữa vẻ xinh đẹp ngút trời, và sự dễ thương vô đối, chính điều đó khiến cô luôn trở thành tâm điểm thu hút ánh nhìn ở mọi nơi cô xuất hiện.
Hơn nữa, cô ấy vô cùng hòa đồng, thân thiện và đối đãi với mọi người bằng tất cả sự tốt bụng và tôn trọng của mình, nhờ thế mà mọi người trong trường hiện tại đã tôn cô ấy lên như là một thiên sứ nhà bên giáng trần.
Nhưng mỗi khi đối diện với tôi thì sao? Cô ấy cứ có những hành động kỳ quặc không tài nào hiểu nổi, và tôi nhìn thấy được rất nhiều khía cạnh khác của cô ấy mà mọi người không biết được.
Đôi lúc cô ấy rất hài hước, khi khác thì lại trông vô cùng dễ thương, và cũng có lúc cô ấy lại trở nên trưởng thành hơn rất nhiều so với tuổi của mình.
-càng biết nhiều khía cạnh của cô ấy hơn, tôi càng bị cô ấy thu hút.
Và hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi học kể từ khi nhận thức được thứ cảm xúc ở sâu thẳm trong tim mình.
Tôi đã dậy sớm và quyết định sẽ đi đến trường sớm hơn mọi thường chỉ bởi tôi thấy quá là lo lắng với hồi hộp khi ngồi ở nhà.
Hơn cả những điều đó, tôi muốn được thấy cô ấy, Saegusa-san, sớm phút nào hay phút đó.
____________________________________
Khi mở cánh cửa lớp học ra, đã có một người bạn cùng lớp đã ở đó trước tôi.
Tôi không biết tôi đã đứng như vậy bao lâu khi thấy cảnh tượng đó nữa, người bạn đó ngồi ở chiếc ghế kế bên cạnh chỗ của tôi, Shion Saegusa.
Tôi đã dần dần trở thành một người bạn tốt của Saegusa-san với khởi điểm là những tin nhắn nho nhỏ ở trên Lime, nhưng đây lại là lần đầu tiên tôi gặp cô ấy sau khi đã xác định được cảm xúc trong lòng mình nên nó khá là lo lắng.
“Oh, chào buổi sáng, Shi-chan! Hôm nay cậu vẫn đến sớm quá nhỉ!”
“Oh, chào buổi sáng! Takkun!!”
Tôi đè xuống những cảm xúc trong lòng mình và cố gắng dùng giọng điệu bình thường nhất có thể cất tiếng chào Saegusa, người đang ngồi kế bên chỗ tôi.
Khi nhận ra người vừa chào là tôi, cô ấy vội vã đóng quyển sách đang đọc lại và cố gắng nặn ra một nụ cười để đáp lại.
Khi đang tự hỏi đó là gì, thì chợt nhớ hình như trước đây Saegusa có đọc một cuốn tiểu thuyết tình cảm tự làm thì phải.
Cuốn sách đã được bọc lại hoàn toàn nên tôi không chắc nội dung trong đó là gì, nhưng theo như kích cỡ của cuốn sách và cách phản ứng của cô ấy thì tôi khá chắc nó cũng cùng thể loại với cuốn lần trước, nên là tôi đã nhanh chóng đọc được bầu không khí và đổi chủ đề.
“Thứ bảy vừa rồi làm tốt lắm.”
“Hửm? Ừa, hôm đó vui lắm!”
“Ừa vui thật.”
Tôi cười lại với Saegusa, người cũng đang cười với tôi và nói cô ấy đã rất vui vẻ.
Khi nhìn thấy nụ cười của Saegusa, tôi không kiềm được mà nhớ lại về buổi chiều hôm đó bọn tôi đã nắm chặt tay nhau và đi dọc bờ sông như thế nào.
Chúng tôi nắm tay vì chúng tôi muốn luyện tập, nhưng bỏ qua lí do đó, chỉ nghĩ về khoảng thời gian khi chúng toi tay trong tay và sóng vai nhau đi về nhà lại khiến cho tim của tôi lại đập liên hồi.
Có vẻ như Saegusa cũng cảm thấy như vậy và cả hai người chúng tôi đều đỏ hết cả mặt lên, tôi bắt đầu thấy khó xử và di chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
“Oh đúng rồi, tớ vẫn chưa gặp lại Takayuki và Shimizu-san kể từ hôm đó!”
“Đúng zậyyyyyyyyy! Tớ cực kì mong chờ ngày hôm nay sẽ như thế nào đấy!”
Như để xóa đi bầu không khí khó xử, tôi chuyển chủ đề và Saegusa-san cũng phụ họa theo với nụ cười ngớ ngẩn trên môi.
Còn về phần Takayuki và Shimizu-san, bọn họ đã thông báo trên Lime cho chúng tôi rằng bọn họ đã hẹn hò.
Khi chúng tôi chúc mừng hai người đó, Takayuki đã gửi vào một bức hình hai người họ chụp chung với nhau.
Takayuki và Shimizu-san trông vô cùng cùng hạnh phúc trong tấm hình đó, nhìn vào tấm ảnh qua màn hình điện thoại, lòng tôi lại dâng lên một cảm giác ấm áp, tôi bấm lưu nó bởi nó đánh dấu một kỷ niệm rất quan trọng của chúng tôi.
Ngắm tấm hình này tự dưng khiến tôi cảm thấy thật thoải mái ghee.
Nhưng điều tôi không ngờ là hôm đó Saegusa cũng gửi tôi thêm một tấm hình trên Lime.
Tôi tự hỏi đó là cái gì, khi tôi mở nó ra, tôi thấy được trong khung hình là hai chúng tôi đang đi dọc theo bờ sông buổi chiều hôm đó được chụp bởi Saegusa.
Saegusa tiếp tục gửi vào một cái nhãn dán với ánh nhìn tự mãn.
Cứ như thể là cô ấy đang muốn hơn thua đủ với đôi uyên ương kia vậy, và tôi đã cảm thây rất xấu hổ và đồng thời cũng ….có một chút hạnh phúc vì cô ấy đã dùng bức hình của cả hai chúng tôi bên nhau như vậy.
Takayuki rep lại đầy bất ngờ khi thấy được tấm ảnh “đôi” như vậy, “Trông hai cậu cứ như là đang hẹn hó ấy.” và Shimizu-san cũng hùa theo “Đúng nhỉ”.
Shimizu-san gửi một cái nhãn dán Shiorin có biểu cảm đang liếc mắt hoài nghỉ, và Takayuki cũng hùa theo với một cái nhãn dán Shiorin đang gật gù tán thưởng.
-vâng, sự thật là cái nhãn dán Shiorin đó đang khá là trendy trong cái nhóm chat của chúng tôi.
Trong khi đang bị đồng thời bị lấp đầy bởi hai cảm xúc là ngượng ngùng và hạnh phúc, tôi bấm lưu tấm ảnh “đôi” đó ba lần.
_________________________________________
Khi nói chuyện với Saegusa được một lúc, số người trong lớp bắt đầu tăng lên theo gót những học sinh vừa đến trường.
Để rồi, khi hầu hết mọi người đã đến lớp, Takayuki, người chúng tôi vừa nhắc lúc nãy, đến lớp vừa sát giờ.
Và kế bên cậu ấy, Shimizu-san đang đứng vai kề vai.
Sự xuất hiện của họ khiến cho mọi ánh nhìn trong lớp đều đổ dồn về một phía.
Nếu họ chỉ đứng cạnh nhau thôi thì cũng thôi đi.
Thế nhưng hai người đó lại đang nắm tay nhau mới chết chứ.
Các bạn cùng lớp, cả nam lẫn nữ, đều cực kì bất ngờ khi biết được hai người kia đã hẹn hò nhờ cảnh tượng vừa rồi.
Tôi cười chua nghét nghĩ rằng khung cảnh này là không thể tránh khỏi nếu như hai con người nổi nhất lớp này hẹn hò với nhau, nhưng Takayuki và Shimizu-san đi về phía bọn tôi như chẳng có gì xảy ra cả.
Và bọn họ chào hỏi chũng tôi như mọi thường khiến hai người bọn tôi phải cứng nhắc đáp lại.
“Hai cậu chơi trội quá đấy.”
“Thì vì tớ đã hẹn hò với Sakurako rồi nên là phải vậy thôi. Chuyện này nên công khai càng sớm càng tốt mà.”
“Đâu có phải là điều gì sai trái khi mà tớ quen Takayuki phải chứ? (đoạn này bên eng để tên là Takashi nhưng mà Trans thấy kh đúng lắm tại bạn thân main là Yamamoto Takayuki nên đổi lại nghe)
Nói xong hai người bọn họ đều cười trông vô cùng hạnh phúc.
Tôi cũng đã để ý được rằng bọn họ đã đổi cách gọi tên nhau kể từ khi bắt đầu hẹn hò.
Nhìn hai người họ bên nhau như vậy là tôi nghĩ rằng mối quan hệ như này thật tuyệt.
Nếu như mà mình cũng có thể hẹn hò với Saegusa-san thì……., nhưng rồi tôi chợt nhớ là bọn tôi cũng đã gọi nhau bằng Shi-chan và Takkun rồi
-Huh? Điều đó có hơi lạ phải không nhỉ?”
Khi tôi quay sang nhìn Saegusa với ý nghĩ đó trong đầu, cô ấy đang nắm lấy tay của Shimizu-san và chúc mừng đầy vui vẻ với nụ cười toe toét trên môi.
“…….Thiệt là tốt quá rồi.”
“……Ừa, thật là tốt quá.”
Nhìn hai cô gái nghiên nước nghiêng thành cười đùa vui vẻ với nhau như vậy, tay trong tay, Takayuki và tôi cảm giác như sáng nay đã được siêu độ thành phật vậy.
________________________________________________
Chúc mọi người năm mới vui vẻ, dồi dào sức khỏe, an khang thịnh vượng <3