Forever and Always, My Childhood Friend is the Cutest Girl in the World

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 7

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 12

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 7

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 482

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Web Novel - Chương 14: Xem phim cùng cô bạn thuở nhỏ

Trans: Okabe Rintarou

Edit: Scorpius

______________________

10 giờ sáng thứ bảy, tôi và Rin đang đi tàu đến rạp chiếu phim ở thị trấn kế bên.

“Cuối cùng ngày này cũng tới!”

“Cậu đang khiến việc này trở nên khó xử hơn mức cần thiết rồi đấy, đừng trẻ con nữa, ghê quá.”

“Chà, dù sao thì cũng tốt hơn những việc tớ thường làm vào cuối tuần.” 

Rin vẫn nghiêm nghị như ngày nào. Mà không hiểu sao hôm nay cô ấy lại hấp dẫn đến vậy.

Đầu tiên thì là chiếc mũ đỏ thời trang ở trên đầu. Dễ thương thật.

Chiếc áo len ngoại cỡ màu trắng tinh khôi toát lên vẻ dịu dàng. Dễ thương quá rồi.

Đôi chân trắng nõn duỗi ra sau chiếc váy nâu, chân cô ấy đi tất trắng thêm đôi giày lười. Dễ thương chết mất thôi.

Mặc cho vẻ nghiêm nghị của Rin, việc cô ấy trút bỏ bộ quần áo thanh lịch thường ngày quả là một điều khá bất ngờ.

Chà, khung cảnh này đúng tuyệt cú mèo!

Ngay từ đầu, tôi thường chỉ thấy Rin trong bộ đồng phục, vì vậy thấy cô ấy mặc thường phục quả là món quà trời ban.

“Sao cậu cứ nhìn chằm chằm vào tớ mãi thế?”

“T-thì…bởi cậu dễ thương quá đấy thôi.”

“D-dễ thương…”

Tôi vô tình bộc lộ suy nghĩ trong lòng và giờ mặt Rin đỏ như trái dâu tây.

Tuy chỉ là lời khen bình thường nhưng Rin lại ngỡ ngàng mà tỏ ra ngượng ngùng.

“Đ-đừng cư xử như một tên ngốc nữa, đi nào.”

“Ơ, ừm, được thôi.”

Khi lắng nghe giọng nói run rẩy của cô ấy, tôi chợt nhớ những ký ức cũ.

“Hmm…”

Như một lẽ tự nhiên, tôi đặt tay lên vai Rin.

“C-cậu làm gì thế?”

“Chúng ta đã từng làm điều này trước đây rồi mà.”

Cảm giác tội lỗi bắt đầu trào lên trong lòng tôi. Đôi mắt Rin đảo đi đảo lại, không lâu sau, cô ấy mím môi và nhìn xuống, dường như đang lẩm bẩm điều gì đó.

“Cậu thật không công bằng.”

“Không công bằng?”

“Không có gì.”

Tôi có cảm giác như Rin đã nhìn tay tôi được một lúc rồi. Nhưng cô ấy chỉ nắm chặt tay rồi quay người rời đi.

“Đi nào, chúng ta không còn là trẻ con nữa rồi.”

“Haha, lỗi tớ.”

Tôi nhớ lại hồi hai đứa còn nhỏ, chúng tôi hay chơi đùa ở sảnh của công viên. Nhưng thời thế đã thay đổi, chỗ đó giờ đã là một tiệm pachinko rồi, một cảm giác cô đơn tràn ngập trong tôi. Nhưng biết làm sao được, không gì có thể ngăn cản dòng chảy của thời gian.

Sau khi mua vé và nước, chúng tôi tiến thẳng tới sảnh chính. Chúng tôi vào chỗ của mình và trong khi màn hình đang chiếu quảng cáo, tôi chợt nhớ ra điều gì đó.

“À mà, tớ nghe người ta nói bộ phim hôm nay chúng ta xem khá là buồn đấy.” 

“Cậu nói gì thế?”

“Không phải cậu rất dễ rơi nước mắt à?”

“Sao cậu lại nghĩ tớ sẽ khóc khi tới cảnh buồn chứ?”

“Đừng lo Rin, sẽ ổn thôi mà.”

“Tohru-kun.”

Mặc dù trong phòng khá là tối, nhưng tôi vẫn có thể thấy Rin đang cau mày với tôi.

“Đừng lấy việc tớ khóc ra làm trò đùa chứ. Tớ đã xem rất nhiều anime buồn rồi, mấy cái này nhằm nhò gì.”

“Nghe cũng kinh đấy nhờ, nhìn lá cờ đỏ cậu vừa dựng nên thì chắc là ổn thôi ha.”

Cô ấy nhìn tôi với vẻ tự mãn, như thể vừa đánh bại một con game siêu khó vậy.

Và cứ như thế, bộ phim bắt đầu…

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại

Trans: Gắt vậy Edit: Tsun mà :V S-sir Giơ tay ra xg bị từ chối. Hự, i know that feeling