Forever and Always, My Childhood Friend is the Cutest Girl in the World

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 09: Cùng cô bạn thuở nhỏ trong thư viện trường

Sau giờ học, tôi hoàn thành xong việc đăng chương mới rồi tính đi vệ sinh chút. Vừa mới bước vào thì điện thoại ‘ping’ một tiếng.

“Chương hôm nay thú vị quá! Tôi không nhịn cười nổi khi Maika-chan nổi đóa lên với Ryousuke-kun dưới gốc cây tre nhà cậu ấy. Cảm ơn tác giả rất nhiều nhé!”

Nira-san bình luận.

“Hahahaha.”

Tôi bật cười. Đúng như Rin nói, Nira-san không bỏ rơi tôi. Mặc dù tôi đăng chương mới vào giờ làm việc nhưng Nira-san vẫn là người đầu tiên comment. Nhưng đấy chưa phải lí do duy nhất khiến tôi vui đâu. Tôi tiếp tục đọc comment của anh ấy.

“Tái bút: Tôi rất lo lắng vì sáng nay bạn không đăng chương mới (Tôi cũng hơi buồn đó). Nhớ chăm sóc bản thân kĩ càng nhé. Dù sao thì, tiếp tục cố gắng nha!”

Làm sao có thể không vui khi đọc cái này cơ chứ? Tôi không kìm được bản thân nở nụ cười. Thực sự tôi rất biết ơn Nira-san vì là một độc giả ủng hộ nhiều tới vậy. Tôi hứa trong lòng rằng sẽ không bỏ phí một ngày nào để đăng chương mới nữa.

Tôi quay lại thư viện, Rin đang ngồi cạnh chỗ của tôi. Dáng ngồi thẳng lưng, cô nàng đang đọc muốn cuốn sách bìa mềm khá nhỏ, trông y chang sinh viên đại học chuẩn bị cho buổi phỏng vấn cuối cùng. Vì tấm bìa nên tôi không biết cô ấy đang đọc gì. Cảnh tượng bày ra trước mắt tôi, một cô gái xinh đẹp đang đọc sách có vẻ gì đó huyền bí tựa tranh vẽ.

Ah, dù sao Rin cũng dễ thương mà.

“Trông cậu như cái cột bị tan chảy vậy, cậu đang nghĩ cái thứ kinh tởm gì thế hả?”

“Nghe câu này mà dejavu quá ta.”

Tôi ngồi xuống chỗ của mình. Lúc Rin nhận ra tôi, cô nàng đã ném vào tôi mấy câu từ như ném đá rồi. Bỗng một bức ảnh về quá khứ hiện ra trong đầu tôi.

“Cái tình huống này, làm tớ nhớ đến một chuyện hồi trước.”

“Chuyện gì? Cậu dùng mấy lá bùa rẻ tiền cầu nguyện trước máy ATM của cửa hàng tiện lợi à?”

“Tớ đang ở timeline nào của thế giới này vậy?”

“Một thế giới hòa bình không có chiến tranh, không có thế chiến thứ III.”

“Ý tớ không phải thế. Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, tớ đang ngồi viết ở thư viện, và khi tớ từ nhà vệ sinh về thì cậu đã ngồi đấy rồi.”

“Ah…”

Rin rời mắt khỏi cuốn sách rồi ngước lên trần nhà. Biểu cảm như đang hồi tưởng về quá khứ.

“À ừ, có chuyện đó ha.”

Câu nói tựa lời thì thầm phát ra từ đôi môi đó, như thể nói với chính mình.

“A đúng rồi!”

Quên mất còn một điều nữa tôi chưa nói với cô ấy.

“Cảm ơn cậu nhiều lắm Rin.”

“Hả? Vì gì cơ?”

Biểu cảm thì vẫn điềm đạm, nhưng cô nàng lại nghiêng đầu ra chiều bối rối.

“Cậu biết mà, bữa trưa ý.”

“À, không có gì đâu. Chỉ là tỉ lệ tớ làm bữa trưa cho cậu ngang với tỉ lệ hoàng tử ngã ngựa khi cứu công chúa thôi mà.”

“Cậu định nói là vận may của tớ làm hoàng tử ngã ngựa á?”

“Nếu cậu dùng hết vận may trong cuộc đời thì sẽ gây thù chuốc oán với độc giả shoujo manga đấy.”

“Cũng không quá to tát đâu, nếu không tớ đã nhịn bữa trưa rồi.”

Tôi tiếp tục bằng cái vỗ tay.

“Như cậu đã nói, độc giả lớn nhất của tớ có comment ở mấy chương tớ vừa đăng lên đấy.”

“Vậy sao? Tuyệt ghê ha.”

Rin trả lời thẳng thừng ngay tắp lự.

“Không, thực sự đấy, y hệt cậu nói mà. Tớ mang ơn cậu nhiều lắm.”

“Làm ơn đừng khen tớ nhiều quá được không?”

“Hử, sao thế?”

Rin dùng cuốn sách che miệng lại, ánh mắt cô nàng lướt qua tôi.

“Xấu hổ lắm…”

Giọng cô ấy the thé, e thẹn lại còn run rẩy nữa. Trời má cái sinh vật dễ thương gì đây? Tôi hấp tấp đưa tay ra.

“Nếu cậu vuốt ve tớ nữa thì mai nhịn ăn trưa nhé?”

“À ừ xin lỗi, tớ bị cuốn vào— chờ đã, cái gì cơ!?”

Tôi có nghe lầm không vậy? Có phải đang trong cơn mơ không? Tôi véo cả hai má.

“Cậu bị sao vậy hả? Main isekai sang một thế giới khác à? Đừng có hành động kì cục nữa đi.”

“Mai…cậu cũng làm bữa trưa cho tớ sao?”

Kể cả có chịu mấy ngôn từ sắc nhọn đi chăng nữa, tôi vẫn phải xác nhận với cô ấy đã.

Sau đó, Rin đóng quyển sách lại. Cô nàng nhìn thẳng vào tôi kèm theo nụ cười đầy ẩn ý. Nụ cười đó tinh nghịch hơn rất nhiều so với nụ cười điềm tĩnh và lạnh lùng thường ngày. Tôi gần như nín thở. Rin bật cười khẽ. Hiếm khi bị Rin trêu thế này.

“Để xem nào, tớ nên làm gì đây ta.”

Hi vọng lần này hoàng tử sẽ ngã ngựa. Nếu việc đó giúp tôi có được bữa trưa của Rin, thì độc giả shoujo manga có ghét tôi cũng kệ.

Những cảm xúc mạnh mẽ mà tôi vừa đón nhận, không nghi ngờ gì nữa, đó chính là tình yêu nhen nhóm của tôi dành cho Rin. Hồi tưởng lại cuộc trò chuyện vừa qua, nỗi nhớ nhung trào dâng trong lòng.

Ngày tôi gặp Rin lần đầu tiên.

Đó cũng là ngày tôi phải lòng cô ấy.

Đến bây giờ, tình yêu đó không hề đổi thay.

Ngày ấy, Rin là công chúa bạch mã của đời tôi.

cute dị hở ra là sờ má vuốt tóc các thứ, sir ước gì có 1/10 can đảm như v :((((