Jude và Cordelia cùng lúc mở mắt nhưng họ không đứng dậy ngay. Đó là vì hành động ấy sẽ dễ thu hút sự chú ý.
Rõ ràng đó là một nước đi có tính toán từ phía Jude khi cân nhắc tới nguy cơ bị lộ vị trí và với Cordelia thì đó là một hành động theo bản năng.
“Kuaaaaaaaaaaaa-!”
Một lần nữa, tiếng hét chói tai vang lên bên tai họ. Cordelia cố bịt tai vì đau và Jude cũng không khá hơn là mấy.
‘Nó ở gần đây! Nhưng nó vẫn ở bên kia vách đá!’
Hai người không nghe thấy tiếng hét ngay lập tức vì có vẻ như nó đến từ phía bên kia vách đá.
Tiếng hét vang lên không ngừng.
Jude và Cordelia thôi chờ đợi và bắt đầu di chuyển trong bực bội.
‘Ở đó.’
Jude ra hiệu bằng mắt và tay rồi nhanh chóng hạ thấp người xuống và cẩn thận di chuyển, còn Cordelia gật đầu và cũng đi theo sau Jude.
Hai người gần như là bò trên mặt đất và họ nép sát vào vách đá rồi thò đầu ra để xem chuyện gì đang diễn ra ở dưới đấy.
“Aaaaaaa!”
Đó không chỉ là tiếng hú.
Chính xác hơn thì đó là khung cảnh một thế lực tà ác đang khiến thứ gì đó la hét trong đau đớn.
Ở lòng chảo của ngọn núi.
Có một khe nứt lớn chạy qua trung tâm đỉnh núi tương đối bằng phẳng.
Vết nứt rất rộng và dài trông như thể đường cho nước chảy xuống từ trên đỉnh núi.
Hơn nữa, nó không phải là một vết nứt đơn thuần.
Ánh sáng xanh lam toát ra từ bên trong khe nứt và có vẻ như có một nguồn sức mạnh rất lớn ở trong đó.
Và bên cạnh khe nứt đó là một sinh vật đang la hét.
Nó là một con gấu lớn.
Một con gấu trắng cao khoảng chừng 5 mét đang rú lên và bị xích lại bởi những sợi dây xích. Một hào quang màu tím bao quanh cơ thể con gấu trắng đó.
‘Bão Tuyết Dữ Dội.’
Đó là dã thần được Đại Bão Tố nhắc tới.
Ánh mắt Jude và Cordelia chạm nhau và hai người cùng gật đầu.
Họ biết rõ rằng Bão tuyết Dữ Dội là người đang hú lên.
Còn về những kẻ khiến nó la hét trong đau đớn.
Gần trung tâm vết nứt có một gã đàn ông tóc bạc với một cặp sừng lớn trên đầu đang đứng.
Hắn mặc một bộ đồ đen và cầm một cây quyền trượng được trang trí với đầu lâu. Gã đàn ông đang niệm phép trên một vòng tròn ma thuật lớn trong khi hàng chúc chiến binh man di đang đổ máu từ trong những chiếc thùng lớn xuống khe nứt.
“Aaaaaa!”
Ánh sáng xanh chớp nháy mỗi khi máu được đổ xuống và Bão Tuyết Dữ Dội cũng hét lên.
Hào quang tím mạnh lên và bắt đầu nuốt chửng Bão Tuyết Dữ Dội. Có thứ gì đó gian ác lẫn trong tiếng hú của nó.
“Aaaaa! Aaaaaa!”
Cordelia nín thở khi nghe thấy những tiếng hét tuyệt vọng kia và nhanh chóng ẩn mình sau vách đá. Jude cũng cúi người xuống và bắt gặp ánh mắt của Cordelia. Giữa những tiếng hét của Bão Tuyết Dữ Dội, hai người bắt đầu nói chuyện.
“Zarakul.”
“Thành viên cấp cao của Mắt Quỷ.”
“Hắn đang làm suy đồi Bão Tuyết Dữ Dội.”
“Nghi lễ ấy được thực hiện ở khe nứt. Tớ đã trông thấy nó.”
“Hồi 2, ở sự kiện diễn ra ở giai đoạn cuối của cuộc chiến chống lại man di phương bắc.”
“Mạch nước ngầm? Long mạch?”
“Nếu cứ như thế thì Bão Tuyết Dữ Dội sẽ bị tha hóa.”
“Ta không thể nào đánh bại Zarakul. Hắn là một quỷ nhân trung cấp. Ta không có cách nào để làm suy yếu hắn như khi đối đầu với Vệ Thần Hầm Mộ được.”
“Nhưng ta phải cản hắn lại.”
Cuộc trò chuyện của hai người dừng lại một lúc. Nhưng chỉ trong một quãng ngắn.
“Cậu còn nhớ giai đoạn cuối của sự kiện không?”
“Ý cậu là…”
“Nó đó.”
“Cậu muốn làm ngược lại sao?”
“Hãy làm ngược lại.”
“Tên khốn điên khùng.”
Cordelia buông ra một câu chửi nhưng cậu biết thông qua ánh mắt của cô.
Cordelia cũng hiểu điều đó.
Rằng đó là cách duy nhất.
“Và chúng ta sẽ dùng cái gì?”
“Ngọn Thương Thần Thánh của Solari.”
“Cậu điên thật rồi.”
“Cậu không thích à?”
“Không, ổn đấy?”
“Phải chịu thôi. Chúng ta phải ngăn cản chúng.”
Ngay khoảnh khắc cậu vừa nói xong.
“Mấy người có thể làm được gì sao? Vậy thì giúp ta với! Các người phải ngăn cản chúng!”
Họ đột nhiên nghe thấy một giọng nói thứ ba và đồng loạt chĩa dao và Ánh Trăng về hướng của giọng nói.
“Gấu con?”
Đó là một con gấu con.
Một con gấu con trắng nhỏ nhắn và dễ thương.
“D-dễ thương quá.”
Cordelia vô thức thốt lên và con gấu con nói với vẻ hoảng hốt.
“Ta là Bão Tuyết Dữ Dội. Cơ thể chính của ta đang ở đó còn đây chỉ là một phân thân mà ta đã vội vã tách ra từ bản chính.”
Hai người cũng đã đoán được thân phận của con gấu con. Vì vậy thay vì tốn thời gian nói chuyện phiếm thì Jude và Cordelia hỏi thẳng.
“Chúng đang làm gì vậy?”
“Chúng đang làm ô nhiễm long mạch! Chúng định làm ô nhiễm long mạch chảy khắp vùng hoang dã để phế đi sức mạnh của dã thần bọn ta và làm suy đồi cả vùng đất!”
“Long mạch?”
“Nó là một dòng chảy năng lượng được tạo ra bởi các dã thần. Chúng đang cố gắng làm ô nhiễm dòng chảy năng lượng ấy. Sức mạnh của các dã thần đến từ chính vùng đất nên nếu long mạch bị ô nhiễm, các dã thần cũng sẽ bị ô nhiễm theo. Bằng chúng là cơ thể chính của ta đang bắt đầu bị suy đồi.”
Bão Tuyết Dữ Dội vừa thở dốc vừa nói vội còn Jude và Cordelia cũng nhìn nhau.
“Long mạch.”
“Lúc ấy cũng có một từ tương tự được thốt ra.”
Vào lúc ấy ở trong Legend of Heroes 2, vùng đất hoang dã đã bị suy đồi và sự tha hóa đã hoàn tất nên những gì người chơi thấy chỉ một một dòng chảy năng lượng độc ác không còn có thể được gọi là long mạch nữa. Tuy nhiên, hia người vẫn hiểu lời của gấu con.
“Chúng phải bị ngăn lại! Bằng mọi giá chúng phải bị ngăn lại! Mặc dù long mạch rất rộng lớn, nó không chỉ hoạt động ở núi của ta. Nếu chúng làm ô nhiễm thêm vài thánh địa nữa thì long mạch sẽ bị suy đồi.”
“Giống như thể đổ nước thải xuống sông vậy?”
Cordelia tóm tắt sơ qua và Jude cũng gật đầu.
“Bão Tuyết Dữ Dội, chúng tôi là những người đến đây theo yêu cầu của Đại Bão Tố.”
“Ồ! Đại Bão Tố! Tên nhãi đó!”
“Chúng tôi sẽ giả vờ như chưa nghe gì. Tiếp tục nào, chúng tôi phải ngăn chúng lại nhưng tôi không chắc chúng tôi đủ mạnh để làm điều đó.”
“Khụ…ta hiểu. Tên có sừng kia rất mạnh. Hắn dùng rất nhiều phép thuật là để phong ấn sức mạnh của ta.”
Vì Zarakul là một quỷ nhân cấp trung nên hắn là một đối thủ áp đảo với một dã nhân không được thờ phụng vì nó không chăm sóc một bộ tộc nào đó.
“Nhưng chúng tôi vẫn phải ngăn hắn lại.”
“Ừ, các người nói đúng. Nếu cứ thế này, ta sẽ bị tha hóa và trở thành con rối của chúng.”
Bão Tuyết Dữ Dội nói cùng lúc với khi tiếng hét của bản thể chính vang lên nên nó cầu xin Jude và Cordelia trong khi nghiến răng.
“Mấy người làm gì cũng được. Ta thậm chí sẽ vứt bỏ tính mạng miễn là các người có thể ngăn cản chúng. Vậy nên xin hãy ngăn cản chúng! Làm ơn!”
Con gấu con nói với tâm thế đã vào đường cùng.
Nhưng ngay khi câu ‘mấy người làm gì cũng được’ được thốt ra, ánh mắt của Jude và Cordelia đột nhiên như bắt đầu phát sáng.
“Ngài vừa nói rằng sẽ để chúng tôi làm bất cứ thứ gì sao?”
“Nếu thế thì mấy người có thể làm được gì không?”
Ngay khi Bão Tuyết Dữ Dội nghe thấy câu hỏi ấy, nó bỗng cảm thấy lạnh sống lựng nhưng vẫn lập tức gật đầu.
“Với tư cách là một dã thần, ta cho phép điều đó! Các người có thể làm bất cứ thứ gì để cản chúng!”
“Được rồi, chủ nhà đã cho phép chúng ta.”
“Tớ cảm thấy thoải mái hơn rồi.”
Jude và Cordelia trò chuyện qua ánh mắt và những lười nói cộc lốc mà chỉ họ mới có thể hiểu được và ngay sau đó, cuộc họp chiến thuật của họ đã kết thúc.
“Tớ phải nói lại lần nữa là cậu điên thật đấy.”
“Thế cậu không vừa ý à?”
“Không, ổn mà.”
Cordelia nhoẻn miệng cười và cụng tay vào ngực Jude và nói.
“Chúc may mắn. Đừng để bị thương nhé.”
“Cậu cũng vậy.”
Jude cũng nhoẻn miệng cười rồi hít một hơi sâu. Sau khi sốc lại tinh thần, cậu dẫm chân lên mặt đất.
“Yaha-!”
Trước hết, cậu hét lớn để thu hút sự chú ý của chúng.
Kể cả khi Bão Tuyết Dữ Dội đang hét, tiếng hét của Jude vẫn đủ lớn để khiến chúng nhận thức được sự tồn tại của cậu.
“Ngươi là kẻ nào!”
Zarakul hét lên vài câu rập khuôn rồi quay sang phía Jude và đám chiến binh man di cũng nhanh chóng phản ứng.
Chúng quẳng những chiếc thùng lớn sang bên và cầm lấy vũ khí.
Jude hài lòng với phản ứng của chúng. Cậu đáp xuống mặt đất trong khi người được bao bọc bởi một lớp thánh đấu khí, cậu dùng Nhị Thập Tứ Bão Bộ.
“Lốc xoáy!”
Cậu cố tình hét lên. Cùng lúc đó, những cơn lốc cậu tạo ra nhiều hơn bình thường đã thu hút ánh nhìn của kẻ địch.
“Bò Tót Dữ Dội, đồ ngu! Đừng để hắn phá bĩnh nghi lễ!”
Sau khi buông lời chửi Bò Tót Dữ Dội, zarakul bực tức ra hiệu và đám chiến binh man di lao về phía Jude.
Số lượng là tám.
Chúng không chỉ to lớn mà còn là những chiến binh lão luyện.
Sức mạnh của mỗi tên trong số đó có thể sánh ngang với hiệp sĩ Jun, người đã đi cùng Jude ở Langesthei.
Tuy nhiên Jude lại tập trung vào Zarakul thay vì đám chiến binh man di kia.
Những gì Jude cần làm là thu hút sự chú ý của không chỉ những chiến binh man di mà còn của cả Zarakul.
‘Cố lên, cố lên! Nhị Thập Tứ Bão Bộ!’
Bùm!
Jude dãm mạnh lên mặt đất. Cậu xông thẳng vào đám chiến binh man di và xuyên qua những cơn lốc.
Nhưng mục đích của cậu không phải là phòng thủ hay tấn công.
Nhắm vào khoảng trống giữa các chiến binh man di.
Cậu xuyên qua khoảng trống ấy và lướt qua chúng như một cơn gió!
Shaaaaaa-!
Gió lốc!
Bão tố!
Không gian xung quanh rung chuyển.
Jude lao lên nhanh chóng và mượt mà như một mũi tên và cậu vượt qua tất cả chiến binh man di.
“Đồ khốnnnnn!”
Zarakul đáp lại. Hắn cố tấn công Jude đang lao tới bằng cách vung cây gậy hắn đang cầm trên tay.
Và Jude một lần nữa vượt ngoài giữ đoán.
Rầm!
Đó không phải là một đòn tấn công, àm là tiếng cậu dẫm lên mặt đất.
Thay vì lao về phía Zarakul, Jude nhanh chóng quay người về phía Bão Tuyết Dữ Dội và Zarakul mở to mắt.
Bởi vì hắn nhận ra mục đích của Jude là Bão Tuyết Dữ Dội.
“Ta không cho phép!”
Zarakul đáp xuống mặt đất và lao về phía Jude. Là một quỷ nhân cấp trung, tốc độ của hắn thật kinh khủng.
Ngay lúc đó, Jude chọt thủng chiếc túi mà cậu cầm trong tay. Một mùi hương khủng khiếp lan tỏa khắp nơi theo cơn lốc Jude tạo ra.
“Ặc!”
Dù là một quỷ nhân hùng mạnh hay một chiến binh lão luyện, chúng cũng phải bất lực trước khứu giác của chúng.
Chuyển động của Zarakul và đám thuộc hạ bị chặn lại bởi quả bom mùi hương mà Jude đã dùng trên con Cuồng Lang khi ở trong sách hầm ngục.
Rầm!
Jude lại dẫm lên mặt đất. Cậu sau đó chạy ngược về hướng mà cậu vừa chạy tới, và tên Zarakul run lên vì giận dữ đã triệu hồi một cơn gió mạnh quét qua không gian. Ngay khi mùi hôi biến mất, hắn lại lao về phái Jude.
“Tên khốn cơ hội!”
Đám chiến binh man di cũng quay sang Jude.
Và Bão Tuyết Dữ Dội nãy giờ đứng nhìn qua kẽ đá cũng dậm chân hậm hực lên mặt đất.
“Cậu đang làm cái quái gì vậy hả! Tại sao chứ!”
Kế hoạch thức tỉnh cơ thể chính của Jude đã thất bại.
Nước đi của Jude rất cao tay, nhưng nhiêu đó là chưa đủ để đánh bại Zarakul và thuộc hạ.
Bão Tuyết Dữ Dội rơi nước mắt và quay sang bên để hét lên.
“Này! Các người nói sẽ làm bất cứ…thứ gì?”
Giọng của con gấu con yếu dần về cuối câu. Đó là vì Cordelia, người vừa nãy vẫn còn đứng với nó, đã biến mất.
“K-không thể nào?”
Cô ta chạy rồi sao? Cô ta bỏ rơi cả tình yêu của mình à?
Đó không phải là điều đã diễn ra. Cái lúc mà Bão Tuyết Dữ Dội và mọi người vẫn còn chú ý vào Jude thì Cordelia cũng đã bắt đầu chạy.
“Đó là đòn đánh lạc hướng!”
Ngay khi Cordelia chạm tới được vòng tròn ma thuật được tạo ra dành cho nghi lễ, Zarakul ngay lập tức hét lên. Hắn vội vã chạy về phía Cordelia.
“Đừng có ngăn cản nghi lễ của ta!”
Họ cố thu hút sự chú ý của kẻ địch và sau đó phá hủy vòng tròn ma thuật.
Đó là một suy đoán hợp lý nhưng lại không phải là câu trả lời chính xác. Bởi vì những gì hai người chơi kỳ cựu suy tính còn hơn cả thế.
“Haa!”
Cordelia sử dụng Phù Thủy Hóa và ném thân mình vào trong vòng tròn ma thuật. Cô đổ mana của phù thủy vào Ngọn Thương Thần Thánh của Solari mà cô đang cầm trên tay và chỉ về một phía.
Đó là vùng đất nơi vòng tròn ma thuật được đặt lên chứ không phải là vòng tròn ma thuật.
Cô chĩa vào long mạch đang bị ô nhiễm.
Vào chính khe nứt.
“Không lẽ nào?!”
“Dừng lại!”
Không chỉ Zarakul mà cả Bão Tuyết Dữ Dội cũng hét lên theo.
Bởi vì những gì mà Jude và Cordelia chuẩn bị làm.
Ở giai đoạn cuối của sự kiện ở hồi 2, Zarakul tuyệt vọng đã cố kéo theo người chơi chết cùng.
Hắn đổ vào long mạch một nguồn sức mạnh to lớn.
Kết quả là một cơn động đất đã phá hủy mọi thứ xung quanh.
Đó là long mạch.
Và đây là một ngon núi.
Vậy chuyện gì sẽ xảy ra khi long mạch được rót đầy sức mạnh?
“Không!”
“Dừng lại!”
Nhưng đã quá muộn.
Cordelia giơ Ngọn Thương Thần Thánh của Solari lên và rót vào đó ma thuật của phù thủy rồi cô hét lên với nụ cười trên môi.
“Nghệ thuật là sự nổ tung! Nổ tung đi đm!”
Rồi cô ném Ngọn Thương Thần Thánh về phía long mạch.
Cô niệm phép và kích hoạt sức mạnh của Solari trong ngọn thương.
Bùm!
Mọi thử bùng cháy.
Mọi thứ nổ tung.
Mặt đất rung chuyển và khuôn mặt của Zarakul trở nên trắng bệch. Bão Tuyết Dữ Dội cũng ngã xuống mặt đất.
Và long mạch đã hoàn toàn được lấp đầy với sức mạnh. Ánh sáng xanh chớp nháy không ngừng và bắn lên bầu trời.
Hàng chục nếu không muốn nói là hàng trăm vết nứt nhỏ lan ra từ khe nứt. Cả ngọn núi gồ ghế rung chuyển dữ dội.
“Con đ* điên!”
Và cứ như thế.
Zarakul đã không còn có thể nhìn thấy Cordelia bởi vì ngọn núi đã bắt đầu sụp đổ.
“Aaaaaa!”
“Cứu!”
“Núi của ta! Ngọn núi của ta!”
Tiếng hét cuối thuộc về Bão Tuyết Dữ Dội. Trong khi mọi người đang tập trung vào Cordelia thì Jude chạy như điên và đột nhiên xuất hiện bên cạnh Bão Tuyết Dữ Dội rồi cậu nắm lấy cổ nó. Cậu nhấc phân thân của Bão Tuyết Dữ Dội lên và leo lên tấm ván gỗ.
“Khooongggggggggg-!”
Ngọn núi vỡ vụn và sụp đổ trong khi Bão Tuyết Dữ Dội chỉ biết hét lên.
Đám người của Bò Tót Dữ Dội không thể tránh khỏi tai họa bất chợt kia. Chúng không thể làm gì khi mà cả ngọn núi đã sụp đổ từ đỉnh đến thân.
“Aaaaa!”
Tiếng hét của đám chiến binh man di bị chôn vùi trong tiếng sụp đổ.
Chất ô nhiễm mà chúng dùng để làm ô nhiễm long mạch cũng đã bị phá hủy bởi vụ nố của long mạch.
Ngọn núi cao hơn hàng trăm mét kia hiện đang sụp đổ.
Rất nhiều thứ tan biến theo tiếng hét tưởng chừng như vô tận.
Vòng tròn ma thuật dùng cho nghi lễ, máu ô nhiễm, Zarakul, chiến binh man di và thậm chí cả bản thể của Bão Tuyết Dữ Dội!
“Aaaaa, aaaaaa…”
Bão Tuyết Dữ Dội hét lên trong tuyệt vọng còn Jude thì vươn tay về phía đám mây khói vừa bốc lên. Có một người đang nắm lấy tay cậu.
“Khụ, khụ. Bụi bẩn dơ thật đấy.”
Ngay lúc vụ nổ xảy ra Cordelia đã dùng phép <Bay> để bay lên.
Bị bao phủ trong đất cát, Cordelia ho và nói trong khi Jude giúp cô ngồi lên tấm ván gỗ. Rồi cô mỉm cười.
“Nổ đi đm.”
“Bởi vì nghệ thuật là nổ tung.”
“Làm tốt lắm, Cordelia.”
“Khen tớ nữa đi.”
Như thường lệ, hai người nói với nhau những lời mà chỉ có họ hiểu và sau đó họ mỉm cười với nhau trong khi Bão Tuyết Dữ Dội run rẩy theo nhiêu cách khác nhau khi thấy hai người mỉm cười sau khi tàn nhẫn làm nổ tung cả một ngọn núi.
Và những vòng trắng xuất hiện bao bọc lấy người Jude và Cordelia.
“Hai vòng sáng?”
“Hai vòng sáng.”
Có hai vòng sáng.
Một là bởi những tên đang mai phục ở chân núi.
Hai là vì những tên ở chỗ khe nứt.
“Aaaaaa!”
Một tiếng hét giận dữ vang lên ở dưới chân họ.
Jude và Cordelia nhìn xuống và Bão Tuyết Dữ Dội mở to mắt.
Zarakul đứng dậy và đẩy những tảng đá lớn ra. Hắn đã ở trong dạng quỷ hóa và lúc này hắn cao khoảng 3 mét và những cơ bắp của hắn phát triển khiến hắn trông như một con quái vật hơn là con người.
“Chuyện này, chuyện này…lũ khốn tàn ác! Các người đã làm cái quái gì vậy!”
Ta không thể tin được chúng đã cho nổ tung cả ngọn núi!
Bão Tuyết Dữ Dội thầm đồng ý với tiếng hét giận dữ của Zarakul nhưng Jude và Cordelia không quan tâm.
Thay vì đó, họ đang suy nghĩ như những con quỷ đích thực.
“Hắn trông ổn mà?”
“Hắn đã bị thương rất nặng.”
“Một bên sừng của hắn đã gãy.”
“Mana của hắn đã bị rối loạn vì đã vội vàng quỷ hóa để sống sót khi ngọn núi sụp đổ.
“Vết thương của hắn nặng đấy.”
“Cả người hắn dính đầy máu kìa.”
Đó là những phân tích vô tâm.
Sức mạnh của hắn chỉ còn một nửa, sức mạnh hiện tại của hắn đã bị giảm đi một nửa.
“Chúng ta có nên hạ gục hắn khi hắn đã suy yếu như vậy không?”
“Dù cho hắn đã không còn có thể sử dụng sức mạnh, suy yếu, đầy sơ hở và không thể lợi dụng điểm yếu của chúng ta hay bắt giữ con tin sao? Chúng ta sẽ đánh bại hắn.”
“Chà, cậu nghe như một con quỷ đích thực vậy.”
“Thế cậu không thích sao?”
“Thích chứ. Đúng với phong cách của tớ.”
Jude và Cordelia nhìn nhau và cười rồi đặt Bão Tuyết Dữ Dội lên chiếc ván gỗ. Sau đó họ dùng phép <Bay> để nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Zarakul.
“Hãy bắt đầu màn đánh boss ngay nào.”
“Màn đánh boss bắt đầu ở phase 3.”
“Sao cơ?”
Khi mà Zarakul và Bão Tuyết Dữ Dội tỏ ra khó hiểu cùng lúc.
Jude và Cordelia không nói thêm gì nữa.
Hai người đã bắt đầu màn đánh boss.