Ngay trước lúc Jude mở cỗ quan tài ra, Cordelia vô thức nhắm mắt lại.
Bởi vì cô nghĩ có khả năng cao rằng sẽ có xác ướp hoặc hài cốt của Thánh Galleon xuất hiện bên trong cỗ quan tài.
Mặc dù đang được Jude cõng trên lưng, cô vẫn không muốn nhìn một thứ đáng sợ như thế.
‘Mình sẽ mở mắt dựa theo phản ứng của Jude.’
Ít nhất là sau khi Jude hét lên cô sẽ có thể chuẩn bị trước khi mở mắt.
Và thế là Cordelia nhắm tịt mắt và chờ đợi phản ứng của Jude.
“Ồ.”
‘Ồ?’
Đó không phải là một tiếng hét.
Cordelia lấy hết can đảm ra để hé mắt và rồi phản ứng của cô cũng giống như Jude.
“Ồ!”
Không có xác ướp hay hài cốt gì trong cỗ quan tài cả.
Ở một nơi mà đáng lẽ phải có một thi thể đang nằm lên lại có một bộ đồ trắng được điểm những nét thêu vàng kim và ở trên cùng là một phiến đá nhọn hình tam giác.
Và còn có một cây thương.
“Cái, cái gì đây? Không phải đây là một lăng mộ sao?”
“Khoan, để tớ kiểm tra phiến đá thử.”
“Nó viết gì vậy? À, tớ cũng đọc được này.
Những dòng chữ của một ngôn ngữ cổ xưa được khắc trên đó và vì Cordelia là một pháp sư, cô có thể phiên dịch chúng phần nào.
“Ờ…để xem nào. Theo như nội dung của phiến đá thì…”
“Đây không phải một lăng mộ.”
Nơi đây không phải lăng mộ của Galleon.
Nếu suy nghĩ lại thì ta sẽ thấy hợp lý. Mặc dù tôn giáo của Solari có ảnh hưởng mạnh mẽ trên khắp lục địa trong quá khứ nhưng không thể nào có chuyện lăng mộ của thánh Galleon lại nằm ở vùng đất của dã nhân cũng như ở sâu dưới lòng đất như thế được.
“Ta đã để lại manh mối. Có năm manh mối tất thảy. Nó sẽ dẫn tới sư phụ của ta. Tới Vùng Đất Thánh mà người bảo vệ.”
Cordelia ngập ngừng đọc và cô đột nhiên ôm chặt lấy cổ Jude.
“Jude, Jude. Có thật không vậy?”
“Ừ, là thật đấy.”
Có rất nhiều nhiệm vụ trong Legend of Heroes 2 không có kết thúc và trong số đó là những nhiệm vụ liên quán tới tôn giáo của Solari.
Gallus, chiến binh lừng lẫy nhất của Solari đã chết trong trận chiến với Hoàng Tử Quỷ Leisegang.
Tôn giáo Solari đã tổ chức một tang lễ hoành tráng cho vị anh hùng nhưng vị trí của ngôi mộ không được tiết lộ với thế giới.
Lăng mộ của Gallus.
Theo như những thông tin tìm được trong một nhiệm vụ thì lăng mộ của Gallus tọa lạc ở một nơi nào đó trên lục địa này và nơi đó là bí mật quan trọng nhất của giáo hội Solari.
“Đây là một manh môi. Nếu ta thu thập đủ các manh mối thì ta có thể tìm thấy lăng mộ của Gallus.”
Jude nhấc phiến đá tam giác lên và nói còn Cordelia đột nhiên nghĩ tới hình dạng cuối cùng của phiến đá.
“Một hình sao.”
Lý do rất đơn giản.
Bởi vì đã có một nhiệm vụ trong Legend of Heroes 2 mà ta có thể tìm thấy những phiến đá tương tự.
“Có một manh mối ở lăng mộ của Thánh Hiệp Sĩ Berfa. Có lẽ mỗi phiến đá là một manh mối chỉ đến vị trí của một phiến đá khác.”
“Vậy thì liệu chúng ta có thể thu thập được hết số đó không?”
“Có thể đấy. Nếu chúng ta thu thập được tất cả thì đường đến lăng mộ của Gallus sẽ mở ra.”
“Thánh Địa của Solari.”
Lồng ngực họ đang đập dữ dội. Thánh địa của giáo hội Solari là thứ có tầm ảnh hưởng xuyên suốt dòng game Legend of Heroes. Nó được nhắc đến với biệt danh nơi ‘bí mật lớn nhất’ được ẩn giấu.
“Cộng đồng Legend of Heroes sẽ đảo lộn nếu họ nghe về thông tin này.
“Ừ, chúng ta hẳn sẽ kiếm được 100000 like.”
Sau khi ahi người tưởng tượng sẽ như thế nào khi họ khoe về nó khi còn ở trong game, hai người chuyển ánh nhìn từ phiến đá sang những món đồ khác trong cỗ quan tài.
Hàng trăm năm đã trôi qua nhưng độ bóng của bộ đồ và ngọn thương khiến chúng trông như mới.
“Đây là đồ của giáo hội. Liệu đây có phải thánh phục không?”
“Tớ nghĩ vậy. Bởi vì Galleon là một vị thánh mà.”
Jude nhanh chóng lấy bộ đồ và vạch nó ra. Nó là một bộ trang phục có vẻ như được sử dụng bởi một võ sư. Cậu không biết ngay về chỉ số của nó vì đây không phải trong game nhưng ít nhất cậu biết rằng thánh phục sẽ gia tăng chỉ số nhanh nhẹn và sức mạnh của người mặc cũng như hỗ trợ trong việc vận nội công.
“Nói lời tạm biệt với bộ đồ thỏ thôi.”
“Cậu mang chiếc băng đầu thôi được không? Nếu không thì đuôi cũng được…”
Jude mặc kệ lời Cordelia nói và bật cười. Sau đó cậu mặc bồ đô và nhìn vào cây thương.
“Tớ biết thứ này. Chẳng phải đây là Ngọn Thương Thánh của Solari?”
“Ừ, một cây thương. Mặc dù chỉ là vật phẩm dùng một lần nhưng sức mạnh của nó rất đáng kinh ngạc.”
Bản thân cây thương không phải là vật phẩm dùng một lần.
Thứ khiến nó chỉ có thể sử dụng một lần là kĩ năng tối thượng mang tên ‘Sự trừng phạt của Solari.’
‘Bởi vì một khi sử dụng, cây thương sẽ bị thiêu đốt và biến mất.’
Nhưng như cậu vừa nói, sức mạnh của nó rất đáng kinh ngạc nên có thể được sử dụng như một con bài tẩy.
“Tốt, tốt. Đây là một chuỗi nhiệm vụ mà chưa ai từng làm cả. Cảm giác như trúng số vậy. Hãy đi thẳng tới lăng mộ của Thánh Hiệp Sĩ Berfa! Tớ muốn đi ngay bây giờ.”
Cordelia buông thõng vai sau khi nói xong.
Sau cùng thì hai người vẫn đang điều tra về sự cố của Bão Tuyết Dữ Dội, bước đầu tiên trong kế hoạch ngăn chặn cuộc xâm lăng của dã nhân.
Jude vừa nói vừa xoa đầu Cordelia như em bé.
“Chà, các bằng chứng rải rác khắp lục địa nên ta không thể đi ngay được. Hơn nữa, phiến đá được tìm thấy trong Legend of Heroes 2 nằm ở đế quốc Argon, nhớ chứ?”
“Đúng nhỉ. Tiếc thật đấy.”
Cordelia thở dài rồi lại hỏi Jude.
“Thế thì Jude này, bây giờ chúng ta sẽ tiếp tục điều tra luôn hay sao?”
“Chà…để mà nói thì, tớ nghĩ tốt hơn hết là chúng ta nghỉ một ngày. Tớ và cậu đều kiệt sức cả rồi.”
Trên thực tế, Cordelia gặp nhiều vấn đề hơn cậu. Sau cùng thì lượng mana của cô đã kiệt quệ.
“Hộc…mana của tớ kiệt quê rồi, mana của tớ…”
“Bọn quái vật thậm chí còn không thể bước chân vào đây do sức mạnh của Solari nên hãy nghỉ ngơi và khởi hành vào sáng hôm sau.”
“Vâng, Daddy. Hãy nấu cho tớ món gì ngon nào.”
“Thưa công chúa của tôi, bữa tối hôm nay sẽ là thịt khô đun trong nước sôi.”
“Này, thế thì ngon chỗ đ*o nào?”
Jude vui vẻ cười trước phản ứng của Cordelia rồi cậu đảo mắt nhìn quanh để tìm chỗ ngủ.
***
Sáng hôm sau.
Hai người rời khỏi hang động từ sớm và đi thẳng tới lãnh địa của Bão Tuyết Dữ Dội.
Như những gì Đại Bão Tố đã nói, năng lượng tự nhiên ở đây đã bị đảo lộn nhưng thánh địa thì vẫn là thánh địa vì sau khi họ đi vào một khu vực nhất định, bão tuyết đã hoàn toàn biến mất giúp họ dễ dàng tiến lên hơn.
Nhưng ngay vào khoảnh khắc ấy.
Jude và Cordelia ngẩng đầu lên và nhăn mặt.
“Chúng ta phải leo lên ngọn núi này à?”
Bão Tuyết Dữ Dội sống trên đỉnh của một ngọn núi gồ ghề.
Mặc dù nó trông chỉ cao hơn 100 mét nhưng con đường dẫn đến đỉnh núi cực kỳ gồ ghề và khó leo.
“Chẳng phải bọn Mắt Quỷ hoặc tộc nhân của tộc Bò Tót sẽ mai phục chúng ta giữa chừng sao?”
“Khả năng cao là vậy bởi vì những chiến binh của tộc Bão Tố vẫn chưa trở về.”
Đây là một ngọn núi gồ ghề.
Bọn sùng quỷ và người man di sẽ mai phục ở trong các khe núi.
Cordelia lẳng lặng nhìn ngọn núi rồi nhìn Jude và nói.
“Không phải lúc nào động tay động chân cũng tốt.”
“Nếu cứ đi từ từ thì chúng ta cũng sẽ lên tới đỉnh thôi nhưng phải xét đến sự hiệu quả nữa.
Việc leo núi trong khi phải chuẩn bị cho những cuộc mai phục sẽ rất mệt mỏi.
Bởi vì thế nên Jude và Cordelia quyết định dùng mẹo bởi vì hai người đều là những người chơi kỳ cựu
“Ý cậu là chúng ta chỉ cần lên tới đỉnh núi thôi đúng không.”
“Ừ, không nhất thiết phải là đường nào.”
Thật ra, hai người đã thảo luận về vấn đề này tối qua.
Bởi vì thế nên họ có thể dễ dàng thực hiện kế hoạch B.
“Hãy thực hiện kế hoạch Kỳ Lân nào.”
“Vâng, thưa quý cô.”
Jude sau khi trả lời lập tức gắn hàng loạt vòng tròn ma thuật vào tấm ván gỗ cậu đeo trên lưng và kích hoạt nó.
Thứ cậu sử dụng là phép <Bay> cơ bản.
Jude nhấn vào chiếc ván vài cái khiến nó nổi lên tới hông cậu. Sau đó, câu giơ ngón cái với Cordelia rồi phủ lên tấm ván một tấm vải da.
“Mặc dù yếu nhưng nó có thể bay được lâu. Nhiêu đó lả đủ vì khoảng thời gian của các vòng tròn ma thuật sẽ được cộng dồn.”
Cordelia gật đầu rồi lấy Đôi Cánh Của Gió ra và gắn nó vào dưới tấm ván. Nó sẽ đóng vai trò như động cơ cũng như vô lăng của họ.
“Ngồi trước? Hay sau?”
“Sau.”
Nếu ngồi sau thì cô sẽ có thể dựa vào lưng Jude. Đó là kết luận mà cô đã rút ra sau khi xem xét về độ hiệu quả.
“Vậy thì thưa quý cô, kẻ đầy tớ này sẽ ngồi trước người.”
“Được.”
Jude ngồi lên tấm ván gỗ và Cordelia ngồi phía sau cậu và nắm lấy tấm vải.
“Đi thôi.”
Và họ bắt đầu bay lên.
Chiếc ván gỗ chở theo hai người chầm chậm bay lên đỉnh núi.
***
Jude không hề đoán sai.
Hàng chục chiến binh của tộc Bò Tót mai phục ở giữa đường lên đỉnh của ngọn núi của Bão Tuyết Dữ Dội.
Tất cả bọn chúng đều có cơ bắp cuồn cuộn và mắt rực đỏ. Đó là kết quả của sự suy đồi của cả bộ tộc sau khi trở thành thuộc hạ của con quỷ nằm dưới trướng Belial, chúa tể của sự suy đồi.
“Tộc Bão Tố đã gửi thêm một đội điều tra tới. Đừng mất cảnh giác vì chắc chắn chúng sẽ xuất hiện một lúc nào đó vào hôm nay.”
Các chiến binh man di gật đầu sau khi nghe Bò Tót Cuồng Bạo, chiến binh của tộc Bò Tót và hiện là quỷ nhân của Mắt Quỷ.
Đội điều tra của tộc Bão Tố.
Chúng đã giết hai đội nhưng tộc Bão Tố sẽ không bỏ cuộc mà gửi thêm đội thứ ba.
‘Chúng sẽ đến đây sớm thôi.’
Ở đỉnh của ngọn núi gồ ghề, Zarakul, một thủ lĩnh của Mắt Quỷ, hiện đang làm một thứ gì đó.
Một khi hắn xong việc, chúng sẽ có thể tổ chức một cuộc tấn công thẳng vào tộc Bão Tố.
“Thích đến bao nhiêu thì đến đi. Dù có đến bao nhiêu đi nữa thì cũng sẽ bị tàn sát thôi.”
Bò Tót Cuồng Bạo nhìn xuống núi trong khi lau lưỡi của cây rìu yêu quý của hắn. Những tên man di khác cũng cười nham hiểm. Bởi vì chúng đã được biết rằng trong đội điều tra sẽ có một cô gái xinh đẹp.
“Nhanh lên nào, nhanh lên nào…”
Chúng đã đợi từ sáng tới giờ.
Có một chút sự lo lắng trong cặp mắt dữ dằn của Bò Tót Cuồng Bạo trong khi hắn nhìn con đường duy nhất dẫn tới đỉnh núi.
Tuy nhiên khoảng một giờ, rồi hai giờ sau, đội điều tra vẫn chưa xuất hiện.
Lý do rất đơn giản.
Bởi vì Jude và Cordelia đã đến một nơi cao hơn cả Bò Tót Cuồng Bạo.
***
“Hộc…hộc! K-khó quá.”
Cả hai đã bay lên được ¾ ngọn núi.
Cordelia tạm thời đậu tấm ván gỗ ở một chỗ khá bằng phẳng và cô thở dốc. Cô nói trong khi người đang đổ mồ hôi như tắm.
“Đ-đm…chẳng phải thế này sẽ mệt hơn sao?”
Phép <Bay> không tốn nhiều mana, nhưng vấn đề nằm ở độ bền của nó.
Kể cả khi Đôi Cánh Của Gió bay chậm thì vẫn tốn rất nhiều mana để giữ cho nó bay.
Trong khi nhìn Cordelia vừa nằm vừa thở dốc, Jude bình tĩnh nói.
“Chà…Tớ nghĩ đi như thế này lại thoải mái hơn ấy chứ.”
“Đương nhiên rồi, tên khốc độc ác!”
Tất cả những gì Jude làm chỉ là ngồi xuống.”
“Chà, chà, bình tĩnh nào, thưa công chúa của tôi.”
“Haa…haa…cậu không giống người đào tạo công chúa chút nào…cậu chỉ khiến con gái của cậu chịu khổ thôi.”
“Cố gắng lên vì chúng ta sắp đến nơi rồi. Cố lên?”
Cordelia giơ ngón giữa để đáp lại lời động viên của Jude và cô hít vài hơi rồi lại leo lên tấm ván gỗ.
“Đi nào.”
“Chúng ta sẽ đi tiếp sao?”
“Hãy hoàn thành tất cả công việc trong một lần nào.”
Cordelia từ tốn trả lời và cô ra hiệu cho cậu bởi vì cô thậm chí còn không thể nói và Jude lại ngồi lên tấm ván.
Và ngay lúc họ đang chuẩn bị khởi hành…
“Jude, Jude.”
“Vâng, thưa cô.”
Không lâu sau khi Jude trả lời. Cordelia đột nhiên ôm chặt lấy hông Jude và nói trong khi tì cả người mình vào thân cậu.
“Tớ không đinh làm đến mức này đâu, nhưng tớ nghĩ chúng ta nên san sẻ nỗi đau.”
Cậu đang nói gì vậy? San sẻ nỗi đau?
Nhưng Jude không cần phải thắc mắc nữa bởi vì cậu đã tìm ra câu trả lời qua cơ thể của mình.
“Ư.”
“Hộc…”
Jude giật mình khi Cordelia bắt đầu ôm chặt lấy người cậu bằng cả hai tay.
Đó là <Hấp Thụ Mana>, một phép thuật của phù thủy.
Mặc dù cô vẫn chưa thành thục nó nhưng cô có thể sử dụng miễn là đối phương không phản kháng.
“Ồ…tốt, tố. Cậu cứ khoe suốt về năng lượng thuần khiết, nhưng để nghĩ nó lại thuần khiết đến mức này?”
Năng lượng thuần khiết được tạo ra từ sự giao thoa giữa năng lượng cực Âm và cực Dương.
Càng sờ soạng khắp người Jude thì sắc mặt Cordelia lại càng sáng hơn. Trái lại thì mặt Jude tối sầm đi.
“Này, này… Tớ có Gueumjul-“
“Sao cậu vẫn cố dùng Gueumjulmaek làm cớ vậy? Ư! Cậu không ngồi im được à!”
Cordelia phấn khích cười và ôm lấy Jude chặt hơn, hay nói đúng hơn là cô tiếp tục sử dụng <Hấp Thụ Mana>.
Nhưng một lúc sau, khuôn mặt Cordelia cũng tối sầm lại. Đó là vì Đôi Cánh Của Gió lại bắt đầu làm kiệt quệ mana của cô.
“Ư.”
“Hộc…hộc…”
Đây là một quá trình mà Cordelia hấp thụ mana của Jude, rồi mana của Cordelia lại bị Đôi Cánh Của Gió hấp thụ.
Jude và Cordelia trở thành cặp đôi điên rồ cùng kiệt sức với nhau.
“Như này…không đúng.”
“Sắp…tới…đỉnh…”
Cuối cùng, hai người đã lên gần tới đỉnh.
Jude và Cordelia ngã khỏi chiếc ván gỗ và rất tự nhiên, hai người lăn lộn trên nền đất và bị chôn vùi bởi một đống tuyết.
“Hộc…hộc…hộc…”
“Ha, ư…hộc…hộc…”
Mục đích của kế hoạch B là vì cái quái gì thế nhỉ?
“Hộc…ư…t-tỉnh lại nào. Nếu cứ thể này chúng ta sẽ bị cảm mất.”
Nhờ Bảo Hộ Mùa Đông mà họ không cảm thấy lạnh lắm nhưng nếu cứ tiếp tục nằm trong tuyết như thế này trong khi người nhễ nhại mồ hôi thì chắc chắn họ sẽ bị cảm.
Dù cho năng lượng đã bị hút cạn nhưng Jude vẫn đứng dậy như một thây ma và tiến lại gần Cordelia, rồi cậu kéo cô dậy.
“Nhưng chúng ta đã tới nơi rồi.”
“Chúng ta đã tới.”
Bằng cách nào đó họ đã tới được đỉnh núi.
Họ thắc mắc và không hiểu về nó trong khi đang đi lên nhưng giờ khi hai người đã bình tĩnh lại và đã chạm đến đỉnh núi, họ có thể cảm nhận rõ năng lượng tự nhiên.
“Hãy bắt đầu điều tra sau khi chúng ta nghỉ ngơi.”
Jude vừa nói nhỏ vừa đào một đồng tuyết lên và chất đống chúng để làm chỗ nghỉ ngơi còn Cordelia uống nửa bình thuốc mana và đưa nửa còn lại cho Jude.
“Này, của cậu đây.”
“Cảm ơn.”
Mặc dù khí công và mana khác nhau nhưng nguồn gốc thì giống nhau nên công dụng của thuốc mana không hẳn là không hiệu quả với Jude.
Sau khi Jude uống thứ chất lỏng màu xanh lạnh như đá kia, cậu ngồi xuống bên cạnh Cordelia và bung chăn ra để che phủ người cậu và Cordelia.
“<Đốt Nóng>.”
Họ chỉ còn lại một vài vòng tròn ma thuật nhưng giờ không phải là lúc để tiết kiệm.
Khi Jude xé vòng tròn ma thuật, nhiệt tỏa ra bên trong chiếc chăn và nó sửi ấm người Jude và Cordelia.
“Tớ buồn ngủ quá…”
Cordelia dựa vào người Jude và từ từ nhắm mắt và Jude cũng vậy.
‘Sẽ ổn thôi bởi vì còn vòng tròn ma pháp <Đốt Nóng>.’
Và còn có Bảo Hộ Mùa Đông nữa.
Jude ôm chặt lấy người của Cordelia và cũng nhắm mắt.
Và một tiếng, rồi hai tiếng sau…
Khi đám Bò Tót Cuồng Bạo đợi ở giữa núi không thể chờ thêm được nữa, chúng bắt đầu đi xuống núi.
Một tiếng hét gian xảo và chói tai đánh thức Jude và Cordelia dậy.