NHÓM DỊCH : PARANOIA
Trans+Edit: BiHT
------------------------------------------------------
Thành phố nước, Hamel.
Nó là thủ đô của Công quốc Senace, một nước đồng minh của Velder. Như mong đợi từ một thành phố thủ đô, nó từng rất phát triển và xinh đẹp. Nhưng giờ đây thì đó chỉ còn là quá khứ do cuộc xâm lược Elrios của lũ quỷ. Hamel giờ đã hoá thành một thành phố giữa thời chiến.
Dân tị nạn từ khắp cả nước, chuẩn bị chiến đấu với lũ quỷ, duy trì trật tự công cộng.... có quá nhiều thứ cần phải hoàn thành.
Với Senace thì chúng là những vấn đề không dễ chút nào do họ đã chìm đắm trong hoà bình quá lâu tới mức quên cả cách để chiến đấu. Đó là lý do họ vội yêu cầu chi viện từ Vương quốc Velder. Vương quốc Velder khi đó chưa bị lũ quỷ tấn công đã triển khai lực lượng hiệp sĩ của Vương quốc tới Hamel theo hiệp ước đồng minh của họ với Senace.
Penensio, thủ lĩnh của lực lượng hiệp sĩ Vương quốc Velder đang ngồi dựa lưng vào tường giữa con đường mọi người đang di chuyển. Anh ta thậm chí mang cả một chiếc ghế theo và đang chờ đợi gì đó.
Dân tị nạn đi ngang qua trộm nhìn anh nhưng rồi chỉ lẳng lặng bước đi sau khi thấy thái độ bình tĩnh, khuôn mặt nghiêm túc và bộ giáp trên người anh. Penensio đang chìm vào suy nghĩ trong khi ngồi ở góc đường nhìn dòng người đi ngang qua. Anh nghiêm trọng thở dài.
Những người tị nạn này bước đi một cách vô định để tìm một chốn nghỉ ngơi, có những người ngồi co rúm một chỗ và rên lên đau đớn, hầu như chẳng còn ai là đi đứng bình thường hay tay chân còn lành lặn. Ai cũng có thể nói rằng chút khó khăn đó chẳng là gì giữa cuộc xâm lăng của lũ quỷ này. Nhưng không chỉ vậy. Những người với những vết thương nặng hơn thậm chí còn chẳng có cơ hội để chạy tới Hamel.
Thứ Penensio đang thấy trước mắt anh chỉ là phần nổi của tảng băng. Tình trạng thực sự còn thê thảm hơn thế này nhiều. Chỉ là khi Penensio đang chán nản lắc đầu, một người lính vội chạy tới chỗ anh rồi nghiêm chào.
“Tôi có một báo cáo, thưa đội trưởng Penensio.”
“Được.”
Đã được nửa năm rồi nhưng từ đội trưởng vẫn thật quá xa lạ với anh. Bởi câu trả lời ảm đạm của Penensio, người lính do dự báo cáo trong khi thầm nghĩ xem cậu đã làm sai điều gì.
“Những người được gọi là El Search Party đang yêu cầu một cuộc gặp với ngài, đội trưởng. Họ nói rằng họ là El Search Party đã đánh bại Shadow Master ở Elder. Hiện tại tôi đã bảo họ đợi ở đó.”
“Vậy làm ơn mang họ tới đây.”
“Như thế ổn chứ?”
Người lính thận trọng hỏi. Bởi Penensio đang chỉ huy đội quân mạnh nhất trong thành phố này, lượng người muốn được gặp anh còn nhiều hơn mây trên trời.
Những con người với sức mạnh luôn được kính trọng trong thời chiến. Trong tình thế hiện tại, thậm chí cả một kẻ vô danh cũng cầu mong được nói chuyện với Penensio.
Và không lý nào Penensio lại từ chối toàn bộ những yêu cầu đó vì bản tính thành thật của anh. Đó là lý do những người lính của anh luôn sàng lọc những yêu cầu đó vì lợi ích của anh... Nhưng El Search Party khá nổi tiếng thế nên họ phải báo lại với Penensio trước.
“Tôi cũng đã nghe về cuộc chiến của họ ở Elder. Có lẽ họ sẽ giúp được. Hơn nữa....”
Khi Penensio ngân dài lời mình như sẽ không nói thêm nữa, người lính nghiêm chào rồi vội rời đi. Penensio nhìn bóng lưng người lính rời đi rồi nhắm mắt lại thở dài mệt mỏi.
Công quốc Senace và Vương quốc Velder là đồng minh. Nhưng sau cùng thì họ vẫn là hai đất nước hoàn toàn riêng biệt. Những hiệp sĩ Vương quốc Velder là lực lượng ngoại lai ở đây. Cái tình trạng mà một đội quân ngoại quốc lại đóng binh ở thủ đô Senace là một vấn đề chính trị cực kì bất ổn......Thế nên Penensio đã phải kiểm tra lại nhiều chi tiết mà bình thường trước đây anh hẳn đã chẳng quan tâm.
Kiểu công việc này không phù hợp với tính cách Penensio. Anh đã nhận lấy thanh kiếm của mình để bảo vệ vương quốc của anh và người dân với tư cách là một hiệp sĩ. Anh không muốn hành động trong khi phải để tâm tới đống chính trị phức tạp và mấy cái vấn đề quốc tế.
“Đội trưởng hả....”
Ngay từ đầu thì anh đã không thích cái danh hiệu đội trưởng này rồi. Chỉ là khi Penensio đang thở dài cay đắng, anh nghe thấy những tiếng bước chân độc nhất đang tiếp cận. Đó không phải là tiếng bước chân của những người tị nạn yếu ớt qua đường.
Chúng là âm thanh mà chỉ những người có kỉ luật và đã từng chiến đấu mới có thể tạo ra.
Khi Penensio mở mắt và nhìn qua, anh có thể thấy những khuôn mặt xa lạ đằng sau những người lính. Penensio nhận ra rằng họ là El Search Party và đứng dậy chào họ.
“Tôi là đội trưởng của lực lượng hiệp sĩ Vương quốc Velder, Penensio. Chào mừng....”
“......”
Một chàng trai quen thuộc. Penensio ngừng nói khi anh chạm mắt với Elsword. Những thành viên khác bối rối nhìn khi một bầu không khí im lặng bao trùm Elsword và Penensio.
Eve thay mặt cho những người còn lại hỏi.
“Hai người biết nhau à, Elsword?”
“Ừ.......Đã khá lâu rồi, ngài Penensio.”
Khi Elsword cúi đầu một cách cực kì lịch sự, Penensio cũng im lặng cúi đầu đáp lại. Một sự đồng cảm kì lạ không thể giải thích chỉ bằng việc nói rằng họ đều là hiệp sĩ chảy giữa hai người họ.
“Ngài Penensio từng là..... phó đội trưởng của lực lượng Red Knight.”
“Có phải như thế nghĩa là hắn ta khá mạnh không? Việc đó sẽ khá hữu ích đấy.”
Chỉ là khi Elsword định nói tiếp, Add ngắt lời cậu. Những thành viên khác bối rối nhìn Add như muốn hỏi sao cậu lại thẳng thừng cắt ngang cuộc trò chuyện này như thế. Add khẽ cười.
“Kukukuk, hãy để những cuộc trò chuyện riêng lúc khác và nói những vấn đề quan trọng hiện tại. Không có thời gian để lãng phí đâu.”
“Đợ...”
“Được rồi, hãy làm thế thôi.”
Eve định nói gì đó nhưng Rena vội xen vào ngăn cô lại. Rena khẽ đánh mắt cho Eve rồi tiếp tục cuộc trò chuyện.
“Anh đã nghe tin mới về Velder chưa? Chúng tôi ở đây để giúp anh rút khỏi đây.”
“Tôi đã nghe tin từ ngài pháp sư hoàng gia rồi. Ngài ấy cũng đã kể cho tôi cách mà mọi người sẽ đến đây.”
Penensio hồi tưởng một thoáng rồi bắt đầu tổng hợp tình trạng hiện tại với Rena. Add để cuộc trò chuyện lại cho Rena rồi vội đến bên Elsword và chọc vào hông cậu.
“Giữ bí mật chuyện của Elesis. Nếu không mọi thứ sẽ trở nên phức tạp. Dù là ngươi thì ít nhất cũng biết được nhiêu đó đúng không?”
“.......Vâng.”
Elsword hẳn cũng đã muộn màng nhận ra điều đó và nặng nề gật đầu. Họ đã quên vì quá bận với việc chiến đấu với Elesis nhưng sự thật rằng cô đã tham gia với lũ quỷ thật sự là một sự kiện vô cùng chấn động.
Với việc vị thủ lĩnh mạnh nhất của lực lượng Red Knight trở thành một trong các kẻ địch của nhân loại, khó mà tưởng tượng được nó sẽ mang đến những phản ứng dữ dội như thế nào. Họ sẽ không thể giấu nó mãi mãi nhưng sẽ tốt hơn nếu giữ bí mật chuyện đó và để càng ít người biết càng tốt.
Add chạy nhiều mô phỏng khác nhau trong đầu trong khi nhìn Elsword.
‘.....Bởi không ai biết chuyện gì có thể xảy ra với tên này nếu mọi người biết được chuyện đó.’
Vị hiệp sĩ mạnh nhất vung thanh kiếm của mình cho lũ quỷ. Nếu mọi người phát hiện chuyện này, chẳng phải ánh nhìn của họ về phía em trai cô ta Elsword sẽ bị lấp đầy với sự hiểu nhầm và nghi ngờ sao?
Không ai biết được họ sẽ cố làm hại Elsword như thế nào.
“Không, không phải ta quan tâm về chuyện xảy ra với ngươi hay gì....”
“Hả?”
“.......Ta chỉ tự nói với chính mình thôi. Quên nó đi.”
Add cộc lốc nói rồi nhìn Eve. Eve im lặng nhìn chằm chằm cậu một chút rồi lặng lẽ nói.
“Tôi muốn một lời giải thích về chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy.”
“Kukukuk, cô còn muốn tôi giải thích cái gì nữa chứ? Chỉ đơn giản là để hai người đó nói về quá khứ phiền phức quá thôi.”
“Nếu đó là chuyện khó nói ở đây thì hãy nói riêng nó sau.”
Nghe Eve cứng nhắc nói, đang cười giữa chừng thì Add đông cứng lại. Nhưng điều đó chỉ duy trì trong nháy mắt rồi ngay lập tức Add khịt mũi gật đầu.
“Vậy hãy nói chuyện chỉ với hai chúng ta tối nay. Kukuk.”
“Đã hiểu.”
“......”
Cậu tưởng cô sẽ từ bỏ nếu cậu nói thế nhưng cô lại chấp nhận nó. Add bối rối nhưng liền tổng hợp lại tình huống hiện tại.
Hẳn là sau đó Eve đã nhận ra rằng có lý do nào đó khiến Add cố tình ngăn cuộc trò chuyện của Elsword và Penensio. Eve không quá hiểu biết về các vấn đề trong thế giới loài người thế nên chắc cô đã không hiểu được suy nghĩ và sự cân nhắc của Add. Lúc này cô đang giữ im lặng bởi Rena ngăn cô lại. Nhưng cô ấy vẫn muốn được nghe một lời giải thích một cách riêng tư.
Mà, giải thích những hành động của cậu một cách chi tiết rất phiền phức thế nên cậu không muốn làm vậy. Nhưng nếu suy nghĩ theo một góc độ khác, đây là cơ hội để nói chuyện một mình với cô. Đây có thể là một cơ hội để khiến cô quay lại nhìn cậu.
Cậu sẽ tiếp cận từng bước đến gần hơn với mục tiêu của cậu như thế này.
“Kukukuk, Kuahahahahah!!”
“Add-nim? Tôi có vài thứ muốn hỏi.”
Add đang cười một cách sảng khoái thì Ara chọc chọc lưng cậu. Add vốn đang cảm thấy thích thú trước một sự đổi mới nhưng giờ thì cậu nhăn mày quay mặt lại.
“Lũ quỷ đang đe doạ Hamel là những kẻ nào vậy?”
“Chúng là lũ Shadow demon và Quỷ tướng Ran.”
Penensio người đang nói chuyện với Rena nghe thấy câu hỏi của Ara và trả lời cô. Ara cực kì bất ngờ trong khi hai mắt mở lớn và liền siết chặt lấy cây thương của cô.
“Cuối cùng, anh ha.....”
“Này!”
Add hoảng cả lên và vội lấy tay bịt miệng Ara lại. Mắt Ara đảo vòng vòng bởi miệng cô bị bịt lại giữa lúc nói. Nhưng một cơn ớn lạnh đang chạy dọc lưng Add.
Nghĩ lại thì, Ran là anh của Ara. Binh đoàn quỷ đang chạy rông khắp Hamel và người em gái của chỉ huy binh đoàn đó đang ở ngay đây.
Có thể dễ dàng nhận thấy tình trạng của Hamel hiện tại bằng việc nhìn vào những bộ quần áo rách rưới của người qua đường và khuôn mặt u ám của những người đang ngồi dựa lưng vào tường với cặp mắt trống rỗng.
Những con người bơ phờ thậm chí còn chẳng cố đuổi đám ruồi đang đậu trên trán họ.
Đây là một thành phố giữa chiến tranh và kẻ chịu trách nhiệm gây nên tình trạng này là Ran. Tiết lộ việc mình là em gái của tên đó không khác gì rước hoạ vào thân cả.
Add bảo Ara với khuôn mặt đe doạ.
“Đừng nói bất cứ thứ gì ngớ ngẩn. Tuyệt đối.”
“MmmMmph?”
Khi Ara hỏi với khuôn mặt đầy thắc mắc, Add thì thầm vào tai cô để những người khác không nghe thấy.
Việc hơi thở của cậu chạm vào tai cô chắc là khá nhột bởi Ara đang vặn vẹo người mình và hành động như thể không biết phải làm gì. Điều này khiến Add người đang nghiêm túc cáu lên.
“Giữ bí mật tuyệt đối chuyện anh cô là một quỷ tướng. Mọi thứ sẽ đi chệch hướng một cách vô cùng nhanh chóng nếu họ phát hiện điều đó.”
“......”
Ara hỏi làm thế nào cậu biết mối quan hệ giữa Ran và cô với biểu cảm ngạc nhiên. Add hất cằm chỉ ra khu vực quanh họ.
Những người tị nạn trở thành ăn xin, những người đang chết đói, và những người đang ngồi cạnh nhau dưới hàng rào một cách vô hồn không nhúc nhích dù chỉ một ngón tay.
Sự tuyệt vọng và nỗi sợ hãi, một thành phố bị thống trị bởi sự tiêu cực.
“Nhìn đi, toàn bộ chúng là thành quả của Ran. Tiết lộ cô là em gái của hắn ta chỉ đặt cô và thậm chí cả bọn tôi vào tình trạng nguy hiểm.”
“.....”
Cô ắt hẳn cũng đã nhận ra và gật đầu với khuôn mặt buồn bã. Add thở dài nhẹ nhõm rồi bỏ tay ra. Eve người nhìn nãy giờ lạnh lùng nói.
“Tôi tưởng cậu không muốn thể hiện các hành động tán tỉnh giữa đường xá chứ.”
“Là thế đấy, thứ gì đó ngớ ngẩn như thế đấy. Và còn....”
Liệu có tốt hơn nếu nói với những người khác về mối quan hệ của Ran và Ara không? Add đang do dự thì Penensio hỏi với giọng nghiêm trọng.
“Có khi nào các người biết gì đó về lũ quỷ sao?”
“Tôi, tôi không biết gì hết! Anh Ran và tôi thật sự không quen nhau đâu. Không phải tôi du hành để gặp lại anh ấy hay gì cả!”
Ara hoảng lên và vội trả lời....và kết quả là thà cô không trả lời gì còn tốt hơn. Chỉ là khi Add lấy tay che mặt lại và rên rỉ, Rena vội xen vào và nói với Penensio.
“Chúng tôi muốn nói chuyện với người đứng đầu Hamel hiện tại trước khi đưa ra kế hoạch chi tiết. Liệu tôi có thể nhờ anh giới thiệu chúng tôi với người đó không?”
“Vâng, xin hãy đi theo tôi.”
Anh ta đáng ra chỉ việc yêu cầu vài người lính nhưng Penensio bắt đầu tự mình dẫn đường cho họ.
Anh ta đang xem El Search Party không chỉ như những người lính bình thường mà đang coi họ như những cá nhân đáng được đối xử đặc biệt. Việc Aisha đến và báo trước với anh hẳn đã ảnh hưởng phần nào nhưng việc Elsword ở trong nhóm hẳn cũng đã ảnh hưởng một phần rất lớn tới quyết định của anh.
Khuôn mặt Ara có hơi đỏ và cô đang từ từ bước đi ở sau cùng nhóm trong khi nhìn mỗi xuống đất. Thấy ánh nhìn như cô đã biết mình làm sai điều gì, Add thì thầm với cô.
“Dù sao thì, đừng nói gì cả. Cứ giữ im lặng.”
“.....Vâng, tôi xin lỗi.”
“Thậm chí chúng ta cũng có thể gặp rắc rối vì sai lầm của cô. Bộ cô không biết rằng toàn bộ El Search Party có thể bị nghi ngờ là đang liên minh với lũ quỷ à?”
Nơi đây không phải Velder, nơi đây là Senace, một đất nước hoàn toàn khác. Nếu sự thật là Ara là em gái của Ran bị phát hiện, mọi thứ sẽ không kết thúc chỉ với một vài sự nghi ngờ thôi đâu. Cô có thể bị bắt, bị cầm tù hoặc thậm chí thứ gì đó tệ hơn thế. Không chỉ vậy, mọi chuyện có thể vượt quá tầm kiểm soát và trở thành vấn đề không chỉ của Ara mà của cả El Search Party.
‘......Chắc chắn nó sẽ trở thành như thế.’
Không có chuyện những người khác sẽ trơ mắt ra nhìn khi Ara gặp rắc rối. Add vẽ ra một bức tranh về một tương lai đầy nhức óc và thở dài trong khi liếc ra sau nhìn Ara rồi dừng lại.
Ara đang rưng rưng nước mắt.
“Này, này........”
“Không, không có gì đâu. Chỉ là bởi tôi cảm thấy thật lạ thôi.”
Ara vội lấy tay chùi đi nước mắt nhưng vẫn không thể giấu đi những giọt lệ đang tuôn khỏi mắt cô. Có phải cô đang cảm động vì cuối cùng cũng gặp được anh mình không? Hay là vì một lý do nào khác? Add không biết nhưng.....
Dù là thế nào thì cũng thật phiền phức. Như thế này, trong mắt mọi người nó sẽ như Add đã làm Ara khóc. Dĩ nhiên, Add không hề có ý định làm thế. Toàn bộ những gì cậu làm là nghiêm khắc cảnh báo cô....
“Điều này làm ta điên lên mất, nghiêm túc đấy.....”
Cô đang bước đi với từng giọt lệ rơi không ngừng không một tiếng động. Việc đó thậm chí còn khiến Add người đang bước đi bên cạnh cô đau đớn. May thay hay cũng có thể xui thay, những người khác đang đi ở xa phía trước thế nên lúc này chỉ mình Add biết cô đang khóc.
“Tôi xin lỗi vì đã để cậu phải thấy tôi khó coi thế này.....”
Ara cũng cố để lau đi nước mắt nhưng có vẻ cô đang gặp vấn đề để kìm chế cảm xúc của cô.
“Chỉ là......tim tôi cảm thấy thật đau đớn khi biết rằng anh hai đã gây ra toàn bộ những điều này.....”
“.......”
Add ngậm miệng lại sau khi nhận ra rằng đôi mắt Ara đang nhìn ra xung quanh cô. Cậu không có bất cứ người anh em nào thế nên cậu không biết Ara đang cảm thấy thế nào lúc này. Elsword hẳn sẽ phù hợp hơn để chia sẻ loại cảm xúc này với cô.
Người anh trai đã rời bỏ nhà đang ở phe lũ quỷ và gây nên những hành động tàn ác này..... Người em gái bị bỏ lại phía sau phải làm gì đây chứ?
Add thở dài sau khi nhớ lại cảnh Elsword thậm chí không thể nghĩ đến việc chiến đấu khi đột ngột đối đầu với Elesis.
Đây không phải thứ cậu nên mắng Ara.
“Kiểu gì thì....cô cũng sẽ sớm gặp lại hắn ta thôi.”
“.......Vâng.”
“Vậy hãy cố giải quyết nó khi đó. Chẳng phải cô nói cô sẽ thắng lần này à? Sau khi cô gặp hắn ta, đập hắn một trận hay trói hắn lại rồi dìm xuống nước, làm bất cứ thứ gì cô muốn.”
Bàn tay Add sau khi thẳng thừng nói khựng lại giữa không trung. Cậu có hơi do dự nhưng cậu cũng đã từng làm điều này với Elsword.
Add đặt tay lên đầu Ara trong khi cô đang khóc một cách thảm thương. Cậu nhẹ nhàng vỗ đầu cô và thở dài một cách chán nản.
“Cô định chiến đấu khi đang khóc à?”
“......Tôi xin lỗi.”
“Đừng khóc khi chúng ta chiến đấu. Thế nên....”
Add gặng ép những lời đang cố để không chui ra khỏi miệng cậu ra.
“Lúc này hãy cứ khóc bao nhiêu tuỳ thích đi.”
“.....Thật sự được chứ?”
“Nhưng tôi sẽ đá cô nếu sau đó cô còn khóc và làm trì hoãn chúng ta.”
Add nói trong khi nhìn sang một bên. Những người đi đường dừng lại nhìn hai người bị doạ bởi ánh mắt hung dữ của Add và vội tiếp tục bước đi.
“Cảm ơn cậu.”
Ara khẽ nói rồi vùi đầu vào ngực Add. Những vệt nước mắt sẽ dính lên áo khoác cậu nhưng không như mọi khi, Add không nói gì và im lặng quay đầu sang một bên.
Cậu còn có thể nói gì với cô khi cô khóc vì ai đó quan trọng với mình chứ?
Điều tốt nhất Add có thể làm là cho cô một nơi để tuôn những giọt lệ của mình. Chỉ thế này thôi thì cậu vẫn có thể chịu được.
Bởi cậu cũng đã từng khóc trước đây.
Một lúc sau, khi Ara cuối cùng cũng bình tâm lại, Add mang cô theo và hướng tới doanh trại của người đang cai quản Hamel lúc này. Họ đi chậm nhưng bởi họ đã liên lạc bằng loa Nasod rồi, và bởi hai người họ có độ linh hoạt tốt nhất cả nhóm, họ có thể đến đó không mấy chậm trễ.
Hai người được dẫn tới văn phòng và ngừng lại trước cửa. Đôi mắt Ara sưng lên sau khi khóc.
“Cảm ơn, Add-nim.”
“Hmph, thế còn đỡ hơn là để cô ngáng đường chúng ta sau này.”
“Vâng, tôi sẽ cố hết sức.”
Khi Ara trả lời với một nụ cười dịu dàng và đôi mắt vẫn còn đỏ vì khóc, Add khịt mũi rồi bước vào phòng.
Mà, dù sao thì việc đó cũng chỉ như El Search Party đa cảm ở một mức độ vừa phải thôi.
Penensio và những người khác đã tới từ trước và đang nói chuyện với người mà có lẽ là người đứng đầu. Khi Ara và Add người đến sau tới gần, người đó đứng dậy.
Bộ giáp màu trắng tinh khôi, cô là một cô gái xinh xắn với mái tóc dài óng ả. Add khá bất ngờ vì người đứng đầu là một cô gái nhưng cậu không bận tâm chuyện này lắm. Chẳng phải Vanessa cũng là một cô gái nhưng đã lo liệu công việc của mình rất tốt sao?
Lý do Add bất ngờ là bởi.....
“Một cô bé?”
Không cần biết Add nhìn thế nào, cô trông trẻ hơn cậu. Có lẽ là 15 hay 16 tuổi chăng? Dù cô đang mang một bộ giáp nặng, cô vẫn thấp hơn nhiều so với Add.
Cô gái trẻ mỏng manh này là người đứng đầu Hamel sao?
Thậm chí trước cả khi những người khác có thể đáp lại cái phản ứng thẳng thừng bất lịch sự của Add, người đó ngân dài lời mình như thể cô đang gặp rắc rối.
“Trước tiên thì, tôi là con trai.”
“.......”
Không cần biết ta nhìn cậu thế nào, cậu ta trông như một cô gái. Add nhìn chằm chằm một cách nghi ngờ vào mái tóc mịn màng màu vàng kim óng ả dài tới tận eo của cô. Không lâu sau đó Add lắc đầu. Dù sao thì việc đứa nhóc nhìn kiểu gì cũng giống con gái nhưng thật ra lại là con trai này có ảnh hưởng gì đâu chứ?
Add chỉ mong rằng cậu ta sẽ không ngáng đường họ. Add ngừng chú ý tới vẻ ngoài của cậu lại rồi nói với giọng thô lỗ.
“Vậy, tình trạng ở đây thế nào rồi?”
“Hãy giới thiệu bản thân trước đã. Tôi là Chung, người đang tạm thời đảm nhiệm vai trò lãnh chúa của Hamel. Và tên anh là?”
“Tôi là Add.”
Ấn tưởng của Add về cậu ta thay đổi khi cậu được đối xử một cách lịch sự. Không như vẻ ngoài xinh xắn của mình, cậu ta lịch sự và cư xử một cách chuẩn mực. Có vẻ như hai người họ có thể nói chuyện ở cùng một đẳng cấp. Cậu ta sẽ có thể giúp được nếu mọi chuyện suôn sẽ.
Add có một ấn tượng khá tốt về cậu trai trẻ và không như bản thân mọi khi, cậu đưa tay ra để bắt tay. Chung cũng mỉm cười trong khi bắt tay Add.
“Tôi xin cảm ơn anh từ tận đáy lòng mình vì đã đi tới tận đây để giúp Hamel, Add-nim.”
“Kukukuk, không có gì. Chúng tôi sẽ kết thúc chuyện này nhanh chóng bởi chúng tôi đã ở đây rồi. Cậu cứ đợi đi.”
“Chỉ nghe thế thôi cũng khiến tôi mừng rồi. Người dân Hamel cũng sẽ chào đón toàn bộ mọi người.”
Add cảm thấy lâng lâng khi vị lãnh chúa nhùn nhường và đối xử với cậu một cách lịch sự. Bình thường thì những người ở vị trí cao thường tự cao và khó nói chuyện nhưng chàng trai tên Chung này lại khác hoàn toàn.
Họ vẫn chưa nói chuyện quá nhiều nhưng Add đã cảm thấy rằng cậu sẽ có thể dễ dàng nói chuyện. Việc này sẽ giúp công việc ở đây của họ dễ dàng hơn nhiều.
“Và xin hỏi quý cô đây là ai thế?”
“Ah, tôi là Ara Haan. Rất vui được gặp cậu Chung-nim.”
Ara cũng mỉm cười và đưa tay ra....Nhưng khuôn mặt Chung đột ngột cứng lại. Cậu nhìn qua Penensio rồi sau đó là thành viên của El Search Party một lần, và sau cùng cậu chạm mắt với Ara. Thế rồi cậu từ từ lùi lại.
Ara nhìn sang một bên khi bàn tay đưa ra để chào hỏi của cô bị công khai từ chối. Nhưng Chung không quan tâm tới ánh nhìn bối rối của những người khác và bước lùi lại chỗ ngồi của mình và đưa tay ra.
Click!
Trước đó Add vẫn chưa nhận ra bởi cậu đang chào hỏi Chung, nhưng có một vật thể màu trắng khổng lồ đứng cạnh chiếc ghế mà Chung ngồi trước đó. Là một kĩ sư, chỉ cần nhìn một lần thôi là Add đã có thể nói rằng đây không phải là một thứ tầm thường. Nó cao hơn một người bình thường và nó trông gần giống.....
Một vũ khí?
“Tên cô thật sự là Ara Haan à?”
“Huh? Vâng.”
Ara bối rối bởi giọng nói lạnh lẽo của Chung nhưng vẫn trả lời. Chung nheo mắt lại rồi nói với Penensio.
“Ngài Penensio, bắt lấy Ara Haan.”
“Huh?”
“Vâng?”
Những giọng nói bối rối vang khắp phòng. Khi Penensio không di chuyển, Chung dậm nhẹ chân.
Rầm! Cửa phòng mở ra và những người lính tràn vào.
“Việc này là sao chứ? Ngài lãnh chúa Hamel?!”
“Là lãnh chúa tạm thời thôi. Và.......”
Chung trừng mắt nhìn Ara với một ánh nhìn lạnh lẽo hơn cả băng.
“Đây là mệnh lệnh. Bắt lấy Ara Haan.”
“Đợi chút đã! Cậu nghĩ cậu đang làm gì thế hả?”
Rena nói với giọng tức giận một cách hiếm hoi. Add cũng hồi tỉnh và vội tới cạnh Ara.
Bị bắt trong khi họ tới để giúp, cái quái gì.....
“Kẻ cấu kết với quỷ tướng đã lẻn vào. Dĩ nhiên là cô ta phải bị bắt giữ.”
Với những lời lạnh lẽo của Chung, Add nhận ra chuyện gì đang xảy ra lúc này.
Cậu không biết làm thế nào mà cậu ta biết được, nhưng Chung đã biết rằng Ran và Ara là anh em!
Add vội lựa lời để xoa dịu Chung nhưng cậu nhận ra rằng không có thứ gì cậu nói sẽ có tác dụng cả.
Đôi mắt Chung đang bùng cháy với sự tức giân, với cơn phẫn nộ như thể cậu sẽ không bao giờ tha thứ.
“Đừng lấy mạng cô ta. Chúng ta sẽ dùng cô ta làm con tin khi đối đầu với Ran.”
“......Anh hai đã làm gì?”
Ara hẳn cũng đã nhận ra tình thế hiện này và hỏi với giọng run rẩy. Liếc sơ cũng thấy rằng Chung đang không làm việc này với tư cách là lãnh chúa trị vì Hamel. Việc này có cả cảm xúc cá nhân của cậu ta lẫn vào.
“Ta phải trả thù cho cha mình.”
Nói điều đó có lẽ đã làm Chung càng thêm phẫn nộ và cậu siết chặt tay lại. Chung đang run lên vì tức giận và sau cùng cậu vung tay ra lệnh cho những người lính.
“Chỉ cần giữ lại tính mạng cô ta thôi. Bắt cô ta lại.”
Chỉ là ngay khi những người lính theo lệnh cậu ta ập tới Ara, ngay khi Add chuẩn bị kích hoạt Dynamo, Elsword đạp mạnh chân lao tới và vung kiếm.
K-k-k-k-keng!!
Khi Elsword vung kiếm với những bước chân như thể đang trượt qua, toàn bộ những cây thương đang đâm tới bị đánh văng lên trần nhà. Elsword người vừa tước vũ khí toàn bộ những người lính trong nháy mắt lặng lẽ hạ kiếm xuống rồi liếc nhìn Chung.
Elsword không nói lời nào nhưng thông điệp của cậu được truyền tải rất rõ. Eve và Rena cũng nâng vũ khí của mình lên và nhìn Chung.
Những người lính của cậu bị tước vũ khí trong nháy mắt nhưng Chung không chút bối rối. Cậu nâng món vũ khí cậu đang nắm lên và lạnh lùng nói.
“Dù không xứng đáng với danh hiệu này, ta đề nghị với tư cách là người đang đại diện cho Hamel này. Ta sẽ không tra khảo bất cứ ai trong số các người nếu tất cả các người hỗ trợ việc bắt giữ Ara Haan. Xin hãy lui lại.”
“Không được đâu. Ara như một đứa em gái dễ thương của tôi vậy.”
“Tôi sẽ không để ai bắt bạn của tôi.”
“Định ngang nhiên mắt cô ấy mà không chịu lắng nghe gì cả, cậu thật bất lịch sự.”
Theo lời của Ara, mọi người cũng cất lời. Add khịt mũi sau khi nhận ra rằng mọi chuyện thật sự đi sai hướng rồi.
“Kukukukuk, được thôi. Ta sẽ khiến ngươi phải khuất phục bằng sức mạnh, tên nhóc.”
“Ta rõ ràng đã cho các người cơ hội.....”
Chung nheo mắt lại sau khi lặng lẽ nói.
“Ta cũng sẽ huỷ diệt toàn bộ các người nếu các người ngáng đường ta.”
Wrrrrrrrrrrr, một âm thanh đáng lo. Một cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống Add ngay khi cậu nhận ra âm thanh này đến từ món vũ khí màu trắng Chung đang mang.
Đó không chỉ là một món vũ khí cùn ư?! Thế thì.....
“Mọi người, tránh mau!!”
Một tiếng hét và tiếng rống như sấm rền vang khắp căn phòng.
Và rồi đúng như Chung đã nói.
Mọi thứ đều bị huỷ diệt.