NHÓM DỊCH : PARANOIA
Trans & Edit : BiHT
------------------------------------------------------
Buổi họp chiến lược được tổ chức với Add là người lãnh đạo. El Search Party được dẫn tới chỗ trọ của họ sau khi kế hoạch ban đầu về việc đánh bại lũ quỷ xâm chiếm Hamel đã hoàn thành.
Đã gần tới giờ ăn tối nhưng không ai ăn cả mà thay vào đó tập trung trong phòng ngủ của nhóm nam.
“Được rồi, bây giờ cậu định làm gì, Add?”
Rena hỏi trong khi ngồi lên bàn và duỗi chân ra. Rena thường luôn mang trên mình một nụ cười dễ chịu. Nhưng giờ thì cả cô cũng mang trên mình khuôn mặt cứng nhắc sau khi tận mắt thấy đồng đội của mình bị bắt giữ.
“Đương nhiên là chúng ta phải giải cứu Ara Haan.”
“Anh Add, anh có kế hoạch mà phải không?”
Add cười sau khi thấy ba người họ cố hối cậu trả lời. Cậu đã nghĩ rằng họ đang im lặng một cách bình thường. Vậy ra đây là cách họ hiểu à?
“Kukukuk, không phải Ara là một người chẳng đáng quan trọng gì sao?”
“Chị sẽ giận đấy.”
“.....”
Add vô thức ngậm miệng lại sau khi nghe lời cảnh báo lạnh lẽo của Rena. Eve hẳn cũng đồng ý với cô bởi cô đang trừng mắt nhìn cậu.
“......Tất cả mấy người quá mềm yếu.”
“Haah......Eve, em có thể mang Elsword và đi ra ngoài một lúc được không? Chị có chút chuyện cần nói với Add.”
Rena lắc đầu như thể đang nói chẳng còn cách nào khác. Nhưng lời của Add vẫn chưa hết.
“Và cả ta cũng mềm yếu một cách ngu ngốc nữa.”
Add nhìn ra bầu trời đầy mây và mặt trời đang lặn dần ngoài cửa sổ rồi cau mày.
Cậu không thể để mất Ara. Eun bên trong cô là cách duy nhất để cậu có thể đảm bảo việc du hành thời gian được an toàn.
“Không chỉ vậy, kĩ năng dùng thương của cô ta rất thượng thừa. Sau này trong trận chiến với Elesis sẽ cần đến cô ta......”
Mà, dù kĩ năng của Elsword đang tăng trưởng nhanh hơn bao giờ hết. Vẫn quá mạo hiểm khi giao phó tiền tuyến lại cho mỗi mình cậu ta. Add nghĩ trong khi nhìn ba người họ.
“Hãy tóm tắt những gì đã xảy ra. Vậy, tên lãnh chúa tạm thời của thành phố này đã phát hiện rằng tên quỷ tướng và Ara là anh em.”
“Ah, đó có phải chuyện là đã xảy ra không?”
“Ngươi đáng lẽ phải hiểu được ngay sau khi nghe những gì Chung nói chứ.”
“Chủ đề được mang ra đột ngột quá.”
Với Add, đây là thông tin cậu có được nhờ du hành thời gian. Nhưng những thành viên khác trong dòng thời gian này thì đang hành động như thể đây là lần đầu tiên họ nghe về nó.
“Nhưng chẳng phải điều đó không khác gì với giữa chị em và em sao? Không phải chúng ta chỉ việc giải thích mọi chuyện với Chung sao?”
“Hắn ta trông không như sẽ lắng nghe đâu. Có vẻ như hắn đang coi Ran như kẻ đã giết cha mình vậy.”
Add đưa ra cho một một giải pháp mà cậu đã xoay sở nghĩ ra trong đầu mình.
“Hắn ta nói rằng hắn sẽ dùng Ara như một con tin. Mặc dù ta không nghĩ Ran là kẻ sẽ quan tâm đến con tin gì....Nhưng Ara sẽ không bị gì nếu cô ấy bị dùng làm con tin. Không chỉ vậy.....”
Nếu cần, Eun có thể chui ra và bảo vệ Ara. Đó là lý do Add không lo lắng khi Ara bị bắt giữ.
Nhưng những thành viên khác không biết đến sự tồn tại của Eun. Mà, giải thích việc đó với họ lúc này chỉ khiến mọi chuyện thêm rắc rối.
“Nếu chúng ta chiến đấu ở đây sẽ chỉ khiến mọi thứ vượt ra ngoài tầm kiểm soát. Hợp tác với yêu cầu của Chung lúc này là việc đúng đắn nhất chúng ta nên làm lúc này.”
“Nhưng còn chị Ara thì sao? Anh định làm gì với chị ấy đây?”
“Hắn ta sẽ mang Ara theo tới trận chiến với Ran nếu hắn ta muốn dùng cô ấy làm con tin. Chúng ta chỉ cần tìm cơ hội và bảo vệ cô ấy cho tới khi thời cơ đến.”
Eve trưng ra khuôn mặt như thể mình chẳng hiểu được gì rồi đưa ra một giải pháp khác.
“Việc đó không công bằng chút nào. Ara Haan là đồng đội của chúng ta người đã chiến đấu rất nhiều trận chiến cùng chúng ta. Tên lãnh chúa đó sẽ không thể làm ngơ điều đó nếu chúng ta nói với hắn.”
“Đây là một đất nước khác.... Lời nói của chúng ta có lẽ sẽ không đủ thuyết phục đâu.”
Cái tên ‘El Search Party’ khá là nổi tiếng ở Vương quốc Velder. Nhưng mọi chuyện lại khác khi ở Công quốc Senace. Vấn đề mà họ đang phải đối mặt lúc này là họ đang ở một đất nước hoàn toàn khác.
“Sao chúng ta không dùng vũ lực bắt Chung phải nghe chúng ta đi?”
Biện pháp của Elsword quá liều lĩnh nhưng Rena và Eve trông như không hoàn toàn phản đối nó. Nhưng Add thì lắc đầu.
“Không. Sự liều lĩnh của chúng ta sẽ đem lại rắc rối cho vị đội trưởng hiệp sĩ đó.”
“......ugh.”
Elsword cắn môi bực bội khi Penensio bị lôi vào.
Thật ra, Add chẳng quan tâm chuyện xảy đến với Penensio. Nhưng Elsword và những người còn lại thì có.
“Vậy ra loài người cũng hành hạ cả những người chẳng làm gì sai.”
“Không làm gì sai.....Điều đó có thật sự đúng không?”
Nghe thấy lời Add, mọi người bối rối nhìn cậu. Nhưng Add ngừng nói và nhìn về phía trần nhà màu trắng.
Khuôn mặt chìm trong giận dữ mà Chung để lộ khi nghe cái tên Ara Haan đó. Add biết chính xác loại cảm xúc nào có thể khiến một người bộc lộ khuôn mặt như thế.
Đó là khuôn mặt mà những người có người mà họ trân quý nhất bị tước đoạt khi họ nhớ lại những kí ức đáng ghê tởm đó.
Với Chung, Ara không hề vô tội. Chỉ riêng việc cô là em gái của Ran thôi đã là một tội lỗi rồi. Đây là một cảm xúc không hề logic và chẳng hợp lý chút nào.....Nhưng chẳng phải cảm xúc vốn là một thứ đi ngược lại mọi khái niệm hay logic nhất sao?
Đó là lý do Add không muốn nói gì về quyết định của Chung. Add thậm chí sẽ làm những thứ tàn bạo hơn nếu cậu là Chung.
“Dù sao thì, chúng ta đang thiếu thông tin. Chúng ta sẽ hành động....sau khi chúng ta biết được chuyện đang xảy ra ở Hamel. Về việc Chung là loại người như thế nào và hắn ta dùng loại vũ khí gì. Chúng ta sẽ để Ara như thế cho đến khi đó.”
“Đã hiểu. Chúng ta sẽ đi đâu để tìm thông tin đây?”
Bất ngờ thay, trông Eve như đang rất hăng hái cho nhiệm vụ này. Cô hẳn đã cảm thấy ánh nhìn kì lạ của Add bởi cô phủ nhận.
“Cô ấy cũng là một phần của El Search Party. Tôi không hiểu nhiều về cách loài người xử lý những tình huống như thế này nhưng tôi sẽ giúp bằng tất cả những gì tôi có thể.”
“Em cũng làm nữa. Anh Add.”
“Những chuyện như thế này nên được hoàn thành càng nhanh càng tốt đúng không?”
Add cạn lời trước phản ứng của ba người.
Họ định làm gì nếu những gì cậu vừa nói là dối trá chứ? Sao họ có thể cả tin như thế chứ? Add về cơ bản chỉ đang yêu cầu họ để đồng đội của mình đơn độc trong ngục tù. Mọi khi thì Elsword, Eve và Rena đã phản đối rồi. Nhưng họ từ bỏ chỉ vì họ nghĩ rằng Add có kế hoạch gì đó.
Và kể cả lúc này, họ đang tin lời của Add....và đang nghe theo chỉ thị của cậu.
Tình trạng lúc này của Add là cậu không thể bỏ rơi Ara vì Eun là cần thiết. Nhưng ba người họ không biết chuyện này và đang nghĩ rằng Add làm tất cả chuyện này vì cân nhắc lợi ích của Ara không chút nghi ngờ.
Thậm chí còn chẳng có chút dấu hiệu nào cho thấy họ nghi ngờ việc Add nói dối hay cố lừa họ.
Họ đang đặt vào Add một sự tin tưởng tuyệt đối.
“Anh Add? Mặt anh đỏ kìa.”
“Việc đó cũng xảy ra hồi ở bãi biển mới đây. Cậu bị cảm hay gì à?”
“Cái gì?”
Add vô thức chạm mặt mình rồi vội trùm mũ lên che lấy mặt mình.
“Cái đó......không có gì.”
Add biết rất rõ rằng giọng cậu đang run lên thế nên việc nói lúc này vô cùng khó. Rena bật cười khi thấy cậu cố kéo mũ thấp xuống hơn cả trước. Nhưng Add lại không thể bắt bẻ gì.
Cậu chỉ muốn kìm chế và giấu đi những cảm xúc lúc này.
Bởi so với sự dễ chịu thì nó thật sự quá ấm áp.
Eve, Rena và Elsword chia ra và bận rộn di chuyển để thu thập thông tin về Hamel, Ran và Chung. Nhưng Add người ra lệnh cho họ lại đang lặng mình dựa lưng vào tường không chút di chuyển.
Dĩ nhiên, không phải là cậu không làm gì cả. Cậu đang tổng hợp lại các suy nghĩ của mình.
“Không lý nào Eun lại không biết trước chuyện này....và sẽ không khó để cô ta trốn thoát dù cho cô ta không biết.”
Thế nên Ara đã từ bỏ việc phản kháng và chọn tự nộp mình.
“Con ngốc đó....”
Quyết định của Ara là chính xác nếu xét đến tương lai của El Search Party. Đó là bởi nhờ việc cô tự mình rời El Search Party và để mình bị bắt đã giúp những thành viên khác có thể tự do hành động để thu thập thông tin.
Dù vậy, cô vẫn là một con ngốc. Chẳng phải toàn bộ các sinh vật đều luôn ưu tiên mạng sống và sự an toàn của chính nó lên trên hết sao?
Dĩ nhiên điều đó không áp dụng với toàn bộ loài người. Dù là Add của có những thứ mà cậu khao khát tới mức vi phạm một tội lỗi cấm kị là làm xáo trộn thời gian.
Cậu có thể mạo hiểm cả mạng sống của mình nếu là vì lợi ích cho điều đó.
“Tch.....”
Nhưng trong trường hợp của Ara thì không giống vậy. Đây không phải là bởi người anh mà cô yêu thương..... Cô hy sinh sự an toàn của chính mình vì lợi ích của El Search Party.
Điều này khiến miệng cậu đắng lại.
“Cô ta đang khiến mọi chuyện trở nên thật phiền phức.”
Add lầm bầm rồi kích hoạt Dynamo. Vốn chức năng quét của Dynamo chỉ có thể xác nhận dấu hiệu sinh vật sống và không thể phân biệt được chúng. Nhưng giờ đây sau khi cải tiến công thức không gian và sóng chấn động theo gợi ý của Aisha..... Dynamo của cậu giờ đây đã có dữ liệu về tín hiệu cá nhân của từng thành viên trong El Search Party.
Thế nên giờ đây Add đã có thể xác định được vị trí của thành viên El Search Party dù cho họ đang ở xa nhau.
Add cho các Dynamo của cậu bay lên trên bầu trời Hamel trong khi tổng hợp lại các hành động sắp tới của mình. Trước tiên họ cần phải xử lý tình trạng hiện tại ở Hamel để có thể trở về Velder với các hiệp sĩ Velder. Để làm vậy, họ phải đánh bại Ran để có thể tiến tới cuộc chiến cuối cùng với Elesis trong tình trạng tốt nhất. Vì mục tiêu đó, họ phải hạn chế sự rối loạn ở Hamel ở mức càng thấp càng tốt. Dù cho điều đó đồng nghĩa với việc cậu phải tạm thời cho phép Chung tự tung tự tác và để Ara bị đối xử như một tên tội phạm......
“......Vậy ra cô ta đang ở trong hầm ngục.”
Add bắt đầu di chuyển sau khi tìm ra vị trí của Ara. Tâm trí cậu đã được xoa dịu nhưng trái tim cậu thì không.
Quả nhiên cậu vẫn nên mắng cô ta một trận.
Hầm ngục dưới lòng đất Hamel.
Như mong đợi từ một thành phố của nước, có thể nghe thấy tiếng nước chảy dù đang ở dưới này. Add nhẹ chùi tay lên tên gác ngục đang đổ gục dưới sàn với cái miệng đang kêu lên đau đớn trước mặt cậu.
Đây là kết quả của việc đọc toạ độ không gian với Dynamo của Add, tiếp cận hầm ngục càng gần càng tốt, thâm nhập vào bằng dịch chuyển không gian quảng ngắn, và rồi phục kích gác ngục với một dòng điện nhỏ.
Sử dụng năng lực một cách sáng suốt, Add hoàn toàn phù hợp với những nhiệm vụ xâm nhập. Mặc dù cậu không phát triển các năng lực của mình cho việc này.
“Hmph.”
Add tiến lên phía trước sau khi giấu đám gác ngục bất tỉnh ở chỗ phù hợp. Một giọng nói đầy bất ngờ vang lên từ phía xà lim nằm ở sâu nhất trong hầm ngục.
“Add-nim?”
Ara đang nắm lấy các song sắt và nhìn chằm chằm Add với đôi mắt mở lớn. Mắt họ chạm nhau khi Ara nhìn ra ngoài sau khi nghe thấy tiếp các gác ngục đổ gục. Add không trả lời và nhìn quanh xà lim đang giam giữ Ara.
Như đã đoán từ một hầm ngục dưới lòng đất, không khí thật ngột ngạt và nơi duy nhất có thể dùng để nghỉ ngơi là một sàn đá lạnh lẽo. Dành vài ngày dưới đây là đủ để khiến một người khoẻ mạnh mắc bệnh.
“Ngu ngốc thật.....”
“Làm thế nào cậu đến được đây? Ah, có phải cả Add-nim cũng bị bắt giữ không?”
Ara nhìn Add với cặp mắt lo lắng. Thay vì trả lời, Add cộc lốc hỏi.
“Được rồi, bây giờ tôi nên làm gì?”
“?”
Cậu không muốn nói chuyện quá lâu. Add hỏi thẳng.
“Cô có muốn tôi phá ngục giúp cô không?”
“......Không, thế này ổn mà.”
Ara ngay lập tức lắc đầu. Add đã đoán khả năng cô phản ứng thế này lên đến 50%. Add nhăn mày rồi giải thích.
“Sẽ không có ai nghi ngờ gì nếu tôi phá ngục giúp cô lúc này. Cô chỉ cần lẩn trốn một thời gian thôi.”
“.....Tôi phải chuộc lại những tội lỗi mà anh tôi đã phạm phải.”
Add thở dài khi thấy Ara trả lời với khuôn mặt đầy lo lắng. Cậu đã sớm đoán được phần nào suy nghĩ của Ara ngay từ thời điểm cô từ bỏ phản kháng và nộp mình cho đám lính.
Cô đã khóc than với một trái tim bị bóp nghẹt trong đau đớn ngay từ lúc cô nhìn thấy những tội lỗi tàn ác mà Ran gây ra. Dĩ nhiên cô sẽ không biết phải làm gì khi cô nhận câu hỏi từ những nạn nhân của Ran.
“Eve lo lắng cho cô. Rena và Elsword đang bận rộn đi khắp nơi để tìm kiếm thông tin vì cô. Sau khi gây cả đống rắc rối cho người khác như thế thì giờ cô đã thoả mãn chưa hả?”
“.......Tôi xin lỗi.”
“Đừng có mà cố cho qua chuyện này chỉ với việc xin lỗi.”
Add khó chịu đá song sắt. Ara hoảng sợ và lùi lại. Cậu chỉ vô tình làm thế nhưng nó đã làm Ara sợ.
“Đây là con đường mà cô đã chọn à? Để mình bị giam giữ và mục rữa dần trong đây à? Chẳng phải cô muốn biến Ran trở lại bình thường sao?”
“Nhưng.....”
Ara cúi đầu với khuôn mặt tối sầm. Phá huỷ song sắt bằng vũ lực và giải thoát Ara chẳng là gì với Add. Dĩ nhiên, El Search Party sẽ bị nghi ngờ nếu Ara trốn thoát....Nhưng họ chỉ việc không để ai biết là được.
Hamel cần sự trợ giúp của các hiệp sĩ Velder và Vương quốc Velder. Họ không thể buộc tội nhóm chi viện quan trọng như El Search Party chỉ vì chút nghi ngờ được.
Nhượng bộ trước mặt Chung chỉ là bởi nó có thể sẽ trở thành một vấn đề nghiêm trọng.
“Cô lo lắng cái gì vậy chứ hả?”
Add đấm song sắt trong khi lườm Ara. Lần này Ara không bị doạ và cũng không né ánh mắt của Add.
“Tại sao cô lại phải trả giá vì tội lỗi mà anh cô phạm phải chứ? Tại sao cô lại hành động nhút nhát vậy chứ hả?”
“Đó là.....”
“Cứ cho việc khóc vì những gì hắn ta đã làm là chấp nhận được đi.”
Bởi Add cũng biết cảm giác đó thế nào. Nhưng điều mà Add quyết tâm sau khi lau khô nước mắt là giành lại tất cả mọi thứ.
Để đạt được sức mạnh, để nhảy xuyên thời gian và trở về thời điểm mà ngươi cậu trân quý ở đó.
Đó là mục tiêu cả đời của Add(Time Tracer).
“Chết dí trong ngục tù và khóc lóc là thứ cô muốn làm à? Nếu cô trân quý Ran đến thế thì cô nên nghĩ về việc đưa hắn ta trở lại đi. Hay cô định buông vũ khí và thả mình trôi theo dòng chảy của số phận à?”
Đây là vấn đề của người khác....nhưng nó khiến Add khó chịu như thể đó là chuyện của cậu.
Dù là Elsword cũng đỡ hơn cô ta. Mặc dù Elsword đã phải đấu tranh, hắn vẫn chọn con đường chiến đấu với Elesis. Ít nhất thì tên đó còn có chút gan. Ý chí của hắn không hề bị lung lay dù cho mọi người biết chuyện Elesis đã nhập bọn với lũ quỷ.
Và Add sẵn lòng giúp đỡ Elsword miễn là nó vẫn không ảnh hưởng tới mục tiêu của cậu.
Bởi Add cũng biết cảm giác khi không thể buông bỏ người mình trân quý thế nào.
Add thầm mong trong khi nhìn cảnh Ara bị đám lính đưa đi, mong rằng cô vẫn có những suy nghĩ khác. Rằng cô vẫn chưa từ bỏ mọi thứ....rằng cô đang mong El Search Party sẽ đến giải cứu cô.
Vậy ra đây là cảm giác khi hy vọng của mình bị phản bội.
“......Add-nim.”
“Việc này khó chịu thật. Nghe này.”
Add không thể giữ cảm xúc của mình lại nữa và nói thẳng ra không chút kìm chế. Mặc dù cậu không hiểu tại sao mình lại giận.
“Nếu cô muốn chiến đấu với Ran, nếu cô muốn đưa Ran trở lại nhưng thiếu sức mạnh để có thể làm được điều đó một mình, vậy thì nhờ tôi, nhờ bọn tôi giúp cô. Tôi đã sớm biết cô là một con ngốc ngờ nghệch thế nên tôi chẳng trông mong gì việ cô làm thứ gì đó cần não đâu.”
“......”
“Thế nên cứ yên lặng đứng cạnh đó và chiến đấu bất cứ khi nào tôi bảo cô.”
Ara ngơ ngác nhìn chằm chằm Add. Cô thoáng do dự rồi thận trọng hỏi.
“Có lẽ nào....rằng cậu đang cố an ủi tôi à?”
“Đừng có ngớ ngẩn thế. Chỉ mình Elsword ở tiền tuyến là chưa đủ. Đây chỉ là bởi tôi thiếu nhân lực thôi.”
“......Xin lỗi vì đã làm cậu gặp rắc rối.”
Add càng thêm tức giận khi Ara cúi đầu. Thêm chút nữa thôi là chắc nói chuyện với Eun còn tốt hơn thế này. Cậu không hiểu tại sao mình lại cảm thấy bực bội đến mức này.
Sao cũng được, giờ mình không quan tâm nữa. Cô ta sẽ không phản đối nếu mình cứ phá ngục bằng vũ lực.
“Add-n....”
Wrrrr. Đúng ngay khi Ara bị bất ngờ trước âm thanh kích hoạt của Dynamo và đang định ngăn Add lại, tiếng bước chân tiếp cận vang lên. Add thấy một cái bóng hiện lên dưới ánh sáng của ngọn đuốc và vội kích hoạt chế độ nguỵ trang.
Cậu sẽ đợi và đánh gục kẻ tới tuỳ vào việc kẻ đó là ai.
Ara cũng nhận thấy được ý định của Add. Cô hẳn cũng đã nhận ra rằng hoảng lên lúc này sẽ khiến Add gặp rắc rối.....thế nên cô nhắm chặt mắt lại và thậm chí còn nín thở.
“......”
Add, người đang nghệt mặt ra nhìn Ara chớp mắt khi dáng người đang tiếp cận lộ ra. Mái tóc màu vàng kim lấp lánh dưới ánh sáng của ngọn đuốc, đó là Chung.
Cậu ta đang ở một mình dù đang mang trong mình vai trò lãnh chúa tạm thời. Ara cũng để ý thấy Chung và bất ngờ. Thế rối cô nhìn về chỗ Add đang trốn.
“Ah!”
Thế rồi cô nhận ra mình vừa phạm phải một sai lầm và vội quay đi. Add thầm thở dài và bắt đầu nghĩ một kế hoạch, để phục kích Chung nếu cần thiết.
“Nói cho ta mọi thứ ngươi biết về Ran.”
May thay, Chung không quan tâm mấy phản ứng của Ara. Ara cắn môi trước câu hỏi đột ngột đến từ bên kia song sắt rồi lắc đầu.
“Thật ra thì..... Bản thân tôi cũng không biết gì nhiều.”
“Ngươi đang cố lừa ta à?”
“Tôi nói thật. Anh ấy biến thành một con quỷ bởi những con quỷ khác.....và rồi anh ấy giết tấ cả những người trong làng tôi. Đó là lý do tôi lên đường để biến anh ấy trở lại như cũ.”
Khuôn mặt lạnh lẽo của Chung không chút thay đổi mặc cho lời giải thích của Ara. Trông như cậu ta không tin Ara. Ara do dự rồi hỏi ngược lại một câu.
“Anh Aren đã nói gì về tôi à?”
“Hắn bảo ta gửi ngươi tới Ngôi đền Nước khi ngươi tới đây. Rằng hắn ta sẽ không tấn công Hamel nữa nếu ta làm thế.”
Chung nhắm mắt lại rồi lắc đầu.
“Nhưng ta không thể tin lời của một con quỷ được. Nếu như ngươi là kẻ quan trọng với tên Ran đó..... Ta sẽ biến ngươi thành con tin cho chúng ta.”
“......Nếu anh đang định chiến đấu với anh ấy, liệu tôi có thể chiến đấu cùng anh không?”
Chung tỏ vẻ bất ngờ nhưng liền thẳng thừng trả lời.
“Làm thế nào để ta có thể tin ngươi? Ngươi đang định bảo ta tin tưởng đứa em gái quan trọng của con quỷ đã nhấn chìm Hamel trong biển máu à?”
“Nhưng....”
“Ngừng lại. Dù ta đặt cảm xúc cá nhân qua một bên.....Người dân Hamel căm thù Ran và thuộc hạ của hắn. Nhiều người sẽ tìm đến ngươi nếu chuyện ngươi là em gái của Ran lộ ra ngoài.”
Chung thở dài như thể đang ổn định lại cảm xúc của mình.
“Có lẽ sẽ an toàn hơn cho ngươi khi bị nhốt ở đây.”
“......”
Ara hẳn đã hiểu ý của cậu ta là gì và không hỏi gì thêm. Chung cũng không nói gì trong một thoáng rồi nghiến chặt răng.
“Ta chắc chắn sẽ tiêu diệt Ran. Ta sẽ làm mọi thứ vì mục đích đó. Thế nên ta mong ngươi hãy ngoan ngoãn nghe theo. Ta sẽ thả ngươi đi một khi Ran bị đánh bại.”
Ara cúi đầu không nói gì. Chung hẳn cũng đã cảm thấy gì đó bởi cậu nhìn Ara với khuôn mặt phức tạp rồi quay đi.
“Ta sẽ gửi một lính gác tới thế nên nhờ anh ta nếu ngươi cần gì. Chúng ta sẽ hướng tới Ngôi đền Nước ngay khi sẵn sàng.”
Chung quay lại và rời đi. Add tắt chế độ nguỵ trang sau khi không còn nghe thấy tiếng bước chân của Chung nữa.
Miệng Add không thể cất tiếng ngay sau khi phải miễn cưỡng nghe cuộc trò chuyện của hai người.
Chung đang bối rối. Ran là kẻ thù cậu căm phẫn. Thế nên cậu ta hẳn đã tin rằng đứa em gái quan trọng của Ran chắc chắn cũng là một con quỷ tàn ác. Thế nhưng cô thực chất lại là một con người và trông....có vẻ vô tội.
Nhưng cậu ta vẫn không thể từ bỏ công cuộc báo thù của mình.
“Vậy kể từ giờ cô định làm gì?”
Sẽ không có gì thay đổi nếu cậu cứ tiếp tục im lặng. Ara đang ngồi trên sàn đá vùi đầu mình giữa hai đầu gối.
“.....Xin lỗi Add-nim. Xin cậu hãy quay lại đi.”
“Được rồi.”
Add không thể trách móc cô nữa sau khi nghe cuộc trò chuyện của Chung và Ara. Cảm xúc của Ara và Chung đang hoà trộn và xung đột lẫn nhau.
“.....Chúng ta sẽ nói chuyện này sau.”
Nghe chẳng phù hợp chút nào nhưng đó là tất cả những gì cậu có thể nói lúc này.
Nhà trọ nơi El Search Party đang ở. Phòng ngủ của nhóm nam.
Khi Add về thì trời đã tối, Elsword đang ngủ gà ngủ gật trên ghế. Đột nhiên Elsword mở mắt khi Add lại chỗ giường trong khi kìm nén những suy nghĩ hỗn độn trong đầu mình.
“Anh trễ quá.”
“Ngươi có đôi tai tốt đấy.”
Thức dậy chỉ vì nghe thấy tiếng chân người à? Elsword ngáp một hơi dài rồi hỏi trong khi Add đang có hơi ấn tượng.
“Vậy chị Ara sao rồi?”
“.....Tại sao ngươi lại hỏi ta chuyện đó?”
“Em nói chuyện với Ngài Penensio, Eve thu thập các tin đồn từ người dân Hamel và chị Rena thì hỏi những người lính về tình hình của Hamel. Vậy thì việc của anh Add phải là tìm hiểu chuyện xảy ra với chị Ara, đúng chứ?”
Add không tiết lộ loại thông tin mà cậu sẽ thu thập....Elsword hẳn đã tự để ý thấy.
Nhưng Add không biết phải giải thích điều này thế nào với Elsword.
“Ngươi sẽ làm gì....nếu Elesis đã giết rất nhiều người?”
“......”
“Không chỉ vậy, sẽ ra sao nếu ai đó căm thù Elesis muốn trả thù cô ta? Ngươi sẽ làm gì nếu người đó ngáng đường ngươi?”
Nét mặt Elsword nghiêm lại.
“Đó có phải lý do chị Ara để mình bị bắt không?”
“Cô ta có thể phá ngục bất cứ khi nào mình muốn. Chỉ là cô ta đang cứng đầu thôi.”
Eun là kiểu sẽ làm mọi thứ tuỳ ý mình nhưng cô ta vẫn tôn trọng quyết định của Ara. Đó hẳn là lý họ cô ta không chui ra.
“.....Anh nghĩ chị ấy nên làm gì?”
Add không trả lời mà nằm xuống giường. Add đang cố thay đổi điều gì đó đã xảy ra với năng lực nhảy xuyên thời gian.
Nhưng người thường không làm được thế.
Sự thật rằng Ran đã gây nên đau thương và lấy đi mạng sống của rất nhiều người là không thể thay đổi. Vậy người em gái của hắn là Ara phải đưa ra lựa chọn nào đây?
Liệu việc nghe theo những gì Chung và nạn nhân của Ran muốn và trở thành con tin để hỗ trợ việc đánh bại Ran có phải điều nên làm? Nhưng vậy thì mong ước đưa anh cô trở lại bình thường sẽ không thể nào hoàn thành được.
“.......Phù.”
Mặc dù việc nhìn Ara bị nhốt trong ngục trong khi cô ta bị nhấn chìm trong sự nghi ngờ thật khó chịu..... Không phải Add hoàn toàn không hiểu cảm xúc của cô.
Không, giờ đây cậu đang khó chịu vì cậu có thể hiểu nó quá rõ.
Có phải Add cũng như thế trước khi cậu đạt được kiến thức và nhảy xuyên thời gian không? Không phải Add hoàn toàn không có bất cứ cảm giác sợ hãi thất bại hay do dự nào trước những suy nghĩ như ‘liệu đây có phải một việc nên làm không?’
Nhưng cậu muốn thời điểm mà người cậu trân quý còn sống tới mức cậu có thể đạp đổ mọi sự do dự đó. Add chọn con đường không quan tâm tới mọi lẽ thường hay luân lý để có thể đạt được mục tiêu của mình.
Nhưng cậu không thể yêu cầu người khác làm vậy. Cậu không thể thuyết phục Ara làm ngơ cơn thịnh nộ của Chung và người dân Hamel....và bảo cô chỉ hướng tới mục tiêu biến Ran trở lại bình thường.
Mặc dù sự do dự và lãng phí thời gian của cô khiến cậu điên tiết, cậu vẫn không thể nói được gì.
“Sau cùng thì..... Đó là thứ mà cô ta phải tự mình quyết định.”
Như cách Add nhảy xuyên thời gian, cũng như cách Elsword quyết định đối mặt với Elesis....không có cách nào khác trừ khi cô ấy tự mình quyết định.
Nghe tiếng thở dài của Add, Elsword hỏi.
“Vậy chẳng phải anh chỉ việc trở thành sức mạnh cho chị Ara thôi mà?”
“Đừng có nói mấy thứ ngớ ngẩn.”
“Anh chỉ việc làm cho cô ấy những điều anh đã làm cho em thôi.”
Đò là bởi khi đó không còn lựa chọn nào khác. Cậu không thích cách đó. Add trùm chăn lại rồi kết thúc cuộc trò chuyện.
“Để mai nói.”
Cảm giác như cậu sẽ mở thấy thứ gì đó khó chịu nhưng cậu vẫn nên nghỉ ngơi một chút.
Sáng hôm sau.
El Search Party tập hợp lại ăn sáng và trao đổi thông tin thu thập được.
“Có vẻ như Ran chỉ huy lũ Shadow demon và số lượng của chúng không chút giảm sút dù đánh bại bao nhiêu. Đây là một kẻ địch mà chúng ta từng chạm trán.”
“Vậy nó là Shadow Master?”
Eve khẽ gật đầu xác nhận. Nếu Ran là chỉ huy của bọn quỷ, có thể nói rằng cuộc chiến ở Elder nơi Shadow Master xuất hiện và cố phá huỷ Eve cũng là bởi Ran.
Và khi Add không đi tới Lâu đài Wally, Ran đã tự mình tới phá huỷ Eve. Dĩ nhiên, hắn ta đã nói đó là bởi mệnh lệnh của D.....
Add có một cảm giác kì lạ nhưng quyết định tạm thời bỏ qua.
Rena giải thích thông tin thu được từ những người lính.
“Và giữa lúc một trận đại chiến nổ ra.....Vị hộ vệ của Hamel Ngài Helputt Seiker và lãnh chúa Rodross đã bị giết bởi Ran. Có vẻ như con trai của Ngài Helputt, Prince Seiker người đã thể hiện rất nổi bật trong trận chiến đó sau cùng đã phải nhận vai trò lãnh chúa tạm thời.”
“Cũng là tên lãnh chúa chúng ta đã gặp à? Tên khác mà.”
“Đó là cái tên cậu ta tự đặt cho mình trên chiến trường. Hình như cậu ta nói sẽ không dùng lại tên thật cho đến khi trả thù cho cha mình.”
Eve thêm vào.
“Ý kiến của mọi người về cái người tên Rodross đó thật sự rất tệ. Ông ta bị ghét bởi rất nhiều người.”
“.....Phải, mọi người có vẻ ghét ông ta. Thậm chí có cả những tin đồn rằng là bởi Rodross mà Ngài Helputt bị giết mặc cho kĩ năng siêu việt của mình.”
Add gật đầu sau khi nghe câu chuyện của Rena và Eve.
“Vậy hẳn là Chung rất được kính trọng bởi binh lính. Bởi hắn ta là con trai của người hùng mà.”
“Phải, mọi người tin tưởng và nghe theo cậu ta. Không phóng đại nếu nói lúc này cậu ta là vị lãnh đạo tinh thần của Hamel. Mặc dù bản thân Chung chỉ muốn đối mặt với Ran lần nữa.....Có vẻ như cậu ta cũng không thể từ chối những yêu cầu của dân tị nạn và người dân Hamel. Thế nên cậu ta đã bị ép nhận lấy vị trí lãnh chúa.”
“Tôi hiểu rồi.....”
Add quay qua phía Elsword. Elsword người vừa mới ăn xong bình tĩnh bỏ nĩa xuống rồi nói thông tin của mình.
“Em đã nói chuyện với Ngài Penesio về chị Ara nhưng có vẻ không có cách cụ thể nào cả. Ngài ấy nói rằng để cô ấy lại trong ngục có khi còn an toàn hơn.”
“Có lẽ điều đó đúng.....”
Mặc dù tiện nghi chỗ đó cực kì tệ, toàn bộ thành phố sẽ trở thành kẻ thù của Ara nếu danh tính của cô bị lộ ra. Có vẻ như Chung cũng đã giữ bí mật chuyện đứa em gái của Ran là Ara đã tới Hamel.
Thật ra, kể cả dưới góc nhìn của Add, mặc dù Chung đang bùng cháy với khao khát trả thù của mình....cách cậu ta kìm chế cảm xúc cá nhân và đối xử với Ara thật sự rất trưởng thành. Dù bỏ qua chuyện tình cảnh hiện tại khiến cậu ta trở thành lãnh chúa, Add có thể thấy rất rõ lý do tại sao Chung được tin tưởng bởi người dân Hamel mặc cho độ tuổi của mình.
“Vậy bây giờ chúng ta sẽ làm gì đây Add? Cậu có định nói chuyện với Chung không?”
“Chuyện gì đã xảy ra với Ara Haan?”
“Cô ta vẫn đang ở trong ngục. Có vẻ như cô ta không muốn rời đi.”
Miệng cậu đắng lại. Add bỏ nĩa xuống rồi lầm bầm.
“Có vẻ như cô ta sẽ không hợp tác dù cho tôi bảo cô ta tôi sẽ phá ngục đưa cô ta ra. Nhưng việc Ran đã làm có vẻ đã khiến cô ta rất sốc.”
“Ừ.....”
“Dĩ nhiên.....”
Thiệt hại của Hamel quá kinh hoàng tới mức Eve không thể tiếp lời. Dù là bây giờ thì họ vẫn có thể nhìn thấy những toà nhà bị phá huỷ ngoài cửa sổ và khó mà tìm được ai đó không bị thương khi bước ra ngoài đường.
“Vậy chẳng phải chúng ta nên trực tiếp nói chuyện với Chung luôn sao? Nói rằng chúng ta sẽ đánh bại Ran giúp anh ta đổi lại là thả chị Ara ra?”
“Không đơn giản thế đâu.”
Add nặng nề lắc đầu.
“Ran là mục tiêu báo thù của Chung. Nhưng Ran cũng là anh ruột của Ara. Và Chung sẽ không tin tưởng Ara một cách dễ dàng thế đâu.”
“Vậy chúng ta nên làm gì đây?”
Không ai có thể trả lời câu hỏi của Elsword. Đây không phải tình huống mà ai cũng có thể đưa ra một giải pháp có thể chấp nhận.
Sau một thoáng im lặng kéo dài, người cất lời đầu tiên là Eve.
“Chúng ta nên để người nằm trong câu hỏi đó quyết định.”
“Hmm?”
“Bất kể ai đúng ai sai, Ara Haan là người đồng đội đã ở cùng chúng ta. Chúng ta không thể bỏ rơi cô ấy.”
Add bất ngờ trước những gì Eve vừa nói. Cậu có thể hiểu nếu người nói những lời đó là Elsword hay Rena, nhưng còn Eve, một Nasod lại nói những thứ như thế này à?
Eve trông có hơi bị xúc phạm khi Add nhìn cô với ánh mắt bất ngờ. Cô tránh ánh nhìn của Add như thể cô không muốn quan tâm rồi kết thúc lời mình.
“Chúng ta đã đợi Elsword đưa ra quyết định để chiến đấu với Elesis. Sẽ không có gì khác khi đợi Ara Haan để đưa ra quyết định chiến đấu cả.”
“Phải, dĩ nhiên rồi! Eve đúng đấy!”
Rena đột ngột đứng dậy rồi ôm Eve. Cô ôm Eve từ đằng sau và vỗ đầu cô như thể cô không biết phải làm gì khi quá tự hào trước một đứa trẻ đáng yêu.
“Rena, tôi không phải trẻ con loài người.”
“Những đứa trẻ dễ thương sẽ được đối xử như thế này.”
“Tôi không thể hiểu.....”
Add ngẫm lại những thứ Eve vừa nói rồi gật đầu. Ara cũng cần chút thời gian để ổn định lại cảm xúc của mình. Đây không phải chuyện có thể được giải quyết chỉ bằng việc gây áp lực bởi cô khiến cậu nhớ lại về bản thân trong quá khứ khi cậu do dự về việc du hành thời gian.
“Chúng ta phải tới Ngôi đền Nước để đánh bại Ran và Ara cũng sẽ được đưa đi cùng với chúng ta khi đó. Cho đến lúc đó tôi sẽ thường xuyên đến thăm cô ta.”
“Được rồi. Vậy em nên làm gì đây anh Add?”
“Cố thân thiết hơn với Penesio và các Hiệp sĩ Velder. Đó là tất cả những gì ngươi cần làm.”
Họ có thể sẽ kết thúc với việc biến mọi thứ trở thành một cuộc đọ sức giữa Hamel và Velder với Ara bị đặt ở giữa. Add đã nói trong khi nghĩ thế nhưng Elsword chỉ gật đầu mà không nghĩ gì nhiều.
“Em sẽ làm thế.”
“Được rồi, vậy thì.... Hãy đợi cho đến thời điểm thích hợp.”
Bây giờ là lúc để họ kìm chế trái tim thiếu kiên nhẫn của họ lại.
Hầm ngục.
Âm thanh nước nhỏ giọt vang lên. Ara với đầu chôn giữa hai gối chợt nhận ra cô vừa ngủ gật.
Bầu không khí lạnh lẽo dưới lòng đất đánh thức các giác quan của cô....và cô dần nhớ lại tại sao cô lại bị giam lõng tại nơi xa lạ này.
“......Anh hai.”
Anh của Ara, Aren Haan, giờ đây đã trở thành Ran, đã gây nên những cuộc thảm sát đẫm máu.
Cô thật ra đã chuẩn bị phần nào cho chuyện này. Sau cùng thì đó chính là Ran kẻ đã biến quê nhà cô thành một biển máu. Hắn ta luôn có thể làm những chuyện như thế với cả những thị trấn khác.
Nhưng giữa chuẩn bị và tận mắt chứng kiến rất khác biệt.
Cô đã mơ hồ nghĩ rằng ngăn chặn Ran càng sớm càng tốt và biến anh trở lại bình thường sẽ giải quyết mọi thứ....Nhưng cô đã không tính tới cảm xúc của những người mất nhà cửa, tài sản và gia đình vì Ran.
Việc họ căm hận Ran là quá dĩ nhiên.
“Mình nên làm gì.....?”
Vậy liệu việc Ara cố gắng và đưa Ran trở lại có thật sự đúng không? Hay đó chỉ đơn giản là cô đang ích kỉ ưu tiên mong muốn của chính mình trong khi làm ngơ cảm xúc của những người mong muốn báo thù kia?
Hiện thực mà cô đang phải đối mặt đè nặng lên đôi vai của cô.
Sự phẫn nộ của Chung là dễ hiểu thôi. Không phóng đại nếu nói cậu ta đã nhốt Ara lại để bảo vệ cô. Vô số người sẽ trở nên căm ghét Ara khi việc cô là em gái Ran bị phát hiện. Mọi chuyện sẽ không chỉ kết thúc với mỗi thù hằn, họ sẽ cố để làm hại cô.
Cơn thịnh nộ của những người đó sẽ không chỉ dừng lại với Ara và chắc chắn sẽ khiến cả El Search Party liên luỵ.
Ngay từ đầu, liệu có phải vì lý do này mà Chung và El Search Party phải đối đầu? El Search Party sẽ không chỉ đứng đó và nhìn Ara bị bắt giữ.
“Bởi họ đều là những người rất tốt....”
Cô có thể xác nhận điều này trong cuộc chiến của họ tại Elder, và trong cuộc chiến của họ với Elesis.
Elsword công bình thẳng tính và rất giỏi chăm sóc người khác, Eve cũng quan tâm đến mọi người nhiều hơn cô nghĩ, Rena luôn hiểu cảm xúc của mọi người không bao giờ để họ cảm thấy chán nản.....
Và mặc dù miệng lưỡi Add rất khó nghe, cậu ta cũng quan tâm sâu sắc cho những người khác. Cậu ta thậm chí còn bí mật đến thăm Ara ở trong ngục.
“Mình không thể khiến họ gặp rắc rối vì mình....”
Eun hẳn đang ngủ bởi cô không nói gì.
Ara nhìn xuống tay mình rồi thở một hơi dài đau đớn. Cô có thể phá xà lim và vượt ngục nếu cô muốn.... Nhưng cô không nghĩ được chút nào về những gì nên làm sau đó.
Cô không muốn gây rắc rối cho El Search Party.
Khao khát trả thù của Chung là quá dĩ nhiên.
Nhưng cô muốn đưa Ran trở lại thành anh trai Aren của cô.
Cô không biết phải làm gì bởi những mong muốn của cô đang xung đột lẫn nhau. Giữa lúc Ara đang chìm trong đau đớn thì cơ thể cô chợt rung lên. Mới đầu cô chỉ nghĩ đó là do bầu không khí lạnh lẽo trong hầm ngục này nhưng giờ đây cơ thể cô đã tự động lao mình đi và né tránh.
Bản năng của một võ sư đang cảnh báo cô.
“Ngươi đúng là một đứa trẻ may mắn như mọi khi.”
Một giọng nói khêu gợi vang lên từ trong màn đêm. Một giọng nói cô đã từng nghe trước đây, Ara theo bản năng cố nắm lấy cây thương của mình nhưng lúc này đây cô hoàn toàn tay không.
Cổng không gian trước mặt Ara người đang áp lưng vào các song sắt. Một vị khách không mời xuất hiện thông qua lỗ đen.
“Hohoho.... Nếu ngươi cứ ngồi yên đó thì mọi chuyện đã dễ dàng hơn rồi.”
“.......Karis!”
Một người phụ nữ quyến rũ với mái tóc đỏ xuất hiện bên trong phòng giam.
Cô có bộ ngực căng mọng, bờ eo thon và cặp đùi đầy gợi cảm. Bộ trang phục của cô lộ nhiều như thể cô nhận thức được vẻ đẹp của mình và muốn khoe nó ra....Nhưng cặp sừng trên đầu và đôi cánh mang sắc tía trên lưng cô ta cho thấy cô không phải là một con người.
Nét đẹp với một hào quang tà ác bao bọc xung quanh cô. Một kẻ săn mồi làm lung lay trái tim người khác và tim nhiễm nỗi sợ vào bên trong họ chỉ với một lần chạm mắt.
Nữ hoàng Succubus Karis.
Cô là một trong số các tướng quỷ và là người chịu trách nhiệm cho việc biến Aren thành Ran. Cô là một kẻ địch đáng ghét kẻ đã mang toàn bộ những thảm kịch đến với Ara.
“Thiết thể!” (Iron body)
Dồn thể trọng của mình lên đôi vai, Ara đột ngột tấn công Karis ngay khi cô ta vừa bước khỏi cổng không gian.
Ara không hề yếu dù không có cây thương của mình. Đòn đánh này có thể phá huỷ cả một tảng đá.
“Đừng vội như thế. Ta đang nói dở mà.....”
Đôi mắt Karis ánh lên ý cười một cách gợi cảm rồi nhẹ vung cánh về phía Ara. Đôi cánh không chỉ sắc bén mà còn rất cứng cáp của cô khi vung như thế này có thể trở thành một lưỡi kiếm đủ sức cắt xuyên cả thép.
“Ugh?!”
Ara đang lao tới thì bị chém vào hông khi cô đang vội lui lại. Thế rồi cái cánh còn lại lướt ngang qua nơi từng là cổ Ara chỉ vài giây trước đó.
Ara có lẽ đã bị trọng thương nếu cô ngoan cố tiếp tục tấn công.
“Ohohoho, ngươi trông có vẻ dễ thương hơn nhiều so với hồi trước rồi đấy.”
Karis thu cánh lại một cách oai về rồi nhìn Ara trong khi vuốt cằm. Ánh nhìn đó như thể một con nhện đang đánh giá con bướm bị bắt vào lưới của nó.
Ara cũng cảm nhận được sự thua kém về kĩ năng của mình. Dù vậy, Ara đè lên vết thương của mình trong khi điều hoà lại hơi thở.
“.....Haaaah.”
Karis là một kẻ thù quá mạnh dù là khi Ara có vũ khí của mình và không bị thương. Thế nên đây là lúc cần phải mượn sức mạnh của Eun.
“Ngài Eun?”
Nhưng Eun không đáp lại lời gọi của Ara. Chỉ là khi Ara đang bối rối và cố gọi Eun lần nữa, Karis thu lại nụ cười của mình rồi bước một bước về phía Ara.
“Lúc này đừng chạy loạn lên thế, cô nàng nhỏ bé dễ thương à. Ta đến đây để có một cuộc trò chuyện thân thiện với ngươi và ngươi lại tấn công ta ư? Không phải như thế có hơi tàn nhẫn sao?”
“Ta không có gì để nói với ngươi cả!”
Ara không chút che giấu cơn giận của cô. Toàn bộ những thảm kịch cô phải chịu đựng và nỗi kinh hoàng mà Hamel hứng chịu.... Có thể nói toàn bộ chúng đều là bởi con quỷ này.
Bởi cô ta đã biến Aren Haan trước giờ luôn luôn chính trực thành con quỷ mang tên Ran.
“Nhìn cảnh ngươi phản ứng đầy thù hận thế này cũng thật dễ thương làm sao. Ngươi có một hương vị khác biệt so với lũ nhóc ở chỗ ta.”
Lợi thế của cô ta hoàn toàn áp đảo Ara. Ara với lưng áp vào song sắt nghĩ đủ cách để tấn công nhưng trông như không có cách nào trong số chúng có tác dụng trước Karis. Bản năng võ sư của cô đang cảnh báo cô rằng Karis không phải là một kẻ địch mà cô có thể đối đầu với kĩ năng của mình lúc này.
Ara đang vật lộn để nghĩ ra cách nào đó. Nhưng cô ngừng do dự và tát Karis khi cô ta đến gần hơn.
Dù trông có vẻ nhẹ, đòn này đủ sức để hạ gục bất cứ kẻ địch bình thường nào..... Ara đã vô thức tấn công bởi Karis đang thu hẹp khoảng cách giữa họ.
“Ta đã bảo ngươi yên rồi mà.”
Karis nhẹ nhàng dịch chuyển để né rồi đứng trước mặt Ara trong khi đạp lên chân cô. Họ gần tới nỗi mũi họ gần như chạm nhau. Ara bất ngờ và cố thoát ra nhưng Karis thì thấp giọng thì thầm.
“Ta đến đây đại diện cho người anh mà ngươi rất mực yêu quý đây.”
“Cái gì?”
Ara thoáng khựng lại khi nghe rằng Karis đến đây vì Aren, Ran đã gửi cô ta tới. Thấy phản ứng của Ara, Karis cười khúc khích trong khi dùng ngón tay vuốt dọc từ má tới gáy Ara. Ara nổi da gà, vội cố trốn đi nhưng ngay khi đó, Karis nắm chặt lấy tay cô.
Đó là chỗ mới nãy bị cánh của Karis chém.
“Aaaaaaah!!”
Dù là Ara người được huấn luyện cho chiến trận cũng không kìm được mà hét lên đau đớn khi vết thương vốn đang đầm đìa máu của cô bị nắm lấy với lực mạnh như thế.
Nghe thấy tiếng hét đau đớn của Ara, Karis thì thầm một cách gợi cảm.
“Nếu ngươi đã không đủ sức thì đừng phản kháng làm gì. Điều đó khiến ta muốn xé xác ngươi thành từng mảnh làm sao.”
“Ugh.....”
Mặc dù bên ngoài của Karis là một vẻ đẹp làm người người say mê, cô ta về bản chất vẫn là một tướng quỷ. Cô ta là một con quái vật có thể nghiền nát đầu một con bò tót chỉ với lực nắm tay của mình.
Để Karis giết Ara lúc này thì còn dễ hơn cả trở bàn tay.
Nhưng đó không phải vấn đề. Nếu Ara định đầu hàng chỉ vì thiếu sức mạnh thì ngay từ đầu cô đã không bao giờ nói tới công lý rồi. Khi Ara nén cơn đau và vung tay lần nữa, Karis thở dài trong khi nhẹ nhàng chặn nó lại với lòng bàn tay.
“Tâm trạng của ta đang dần tệ hơn khi ngươi cứ tiếp tục phản kháng như thế đấy. Liệu ta có nên giết cỡ một nữa lượng con người ở đây trước khi trở về không?”
“Không được!! Ta sẽ không để ngươi làm vậy!!”
“Đó là lý do tại sao ngươi nên hợp tác với ta để ta không làm thế đấy. Được chứ?”
Giọng của cô ta khi nói những lời này rất nhẹ nhàng nhưng đó thực chất chỉ là một lời đe doạ rằng cô ta sẽ thật sự làm thế nếu Ara không chịu ngồi yên. Và con quỷ này....đã từng làm chuyện như thế trước đây.
Cả thị trấn chìm trong máu, Ara đông cứng sau khi nghe lời cảnh báo của Karis rằng cô ta sẽ dựng nên thảm kịch đó lần nữa. Thấy rằng Ara đã ngừng phản kháng, Karis khúc khích cười và trông có vẻ hài lòng.
“Ngoan, ngoan. Ở yên đó nào. Cô bé ngoan.”
Karis nhếch mép cười trong khi vuốt má Ara. Ara nhắm chặt mắt trong khi chịu đựng sự hạ nhục này. Nếu đây là vấn đề của riêng mình cô...toàn bộ những gì cô cần làm là chiến đấu với tất cả những gì mình có. Nhưng cô không thể cho qua mối nguy về sự phá huỷ của Hamel được.
“.....”
Khi Ara không nói gì mà tiếp tục chịu đựng, Karis trông như mất dần hứng thú và thả tay Ara trong khi lùi lại.
“Ta muốn chơi đùa với ngươi thêm chút nữa...Nhưng ta sẽ thôi bởi hôm nay ta còn chút chuyện khác. Ran bảo ta chuyển tin nhắn này cho ngươi.”
Karis nở một nụ cười tà ác.
“Trở thành một con quỷ Ara. Chúng ta hãy ở bên nhau như hồi xưa.”
“Thật lố bịch!”
Karis nhẹ vung tay khi Ara phản ứng với sự kinh tởm.
“Ta thậm chí có thể biến ngươi thành một con quỷ ngay lúc này nếu ngươi muốn. Mặc dù cá nhân ta thích vẻ ngoài lúc này của ngươi đến nỗi ta muốn nhồi bông ngươi và giữ ngươi như thế này mãi mãi....”
“Ta từ chối!”
Cô thà chết còn hơn. Cô không có ý muốn trở thành một con quỷ dù chỉ một chút. Karis mỉa mai Ara đang phẫn nộ.
“Từ chối yêu cầu của người anh ngươi yêu quý ngay lập tức như thế này à? Đúng là một đứa em gái tàn nhẫn.”
“Ngươi chính là kẻ đã biến anh hai thành một con quỷ, Karis! Và anh ấy lúc này không hề đưa ra những phán đoán đúng đắn.”
“Vậy thì ngươi có phán xét một cách đúng đắn không?”
Karis lạnh lùng nói.
“Berther bị vứt bỏ bởi hắn ta vô dụng, Chloe thua vì cô ta ngu xuẩn. Nhưng ngươi có thật sự nghĩ rằng đám các ngươi có thể đánh bại Ran không? Và dù cho các ngươi có may mắn cùng cực và bằng cách nào đó đánh bại Ran, còn ta thì sao? Ngươi có thật sự nghĩ rằng các ngươi có thể đánh bại ta không?”
“......”
Ara biết rất rõ Karis mạnh thế nào bởi cô đã từng đấu với cô ta trước đây. Dù cho Karis vẫn chưa bộc lộ sức mạnh thực sự của mình, cô ta ít nhất cũng ngang ngửa với Elesis ở dạng thứ nhất.
Dù cho Ara có trong tay cây thương của mình và có thể chiến đấu bằng cách mượn sức mạnh của Eun.... Chỉ việc cô có thể gây thương tích cho Karis thôi cũng đáng mừng rồi.
“Bất kể các ngươi cố gắng đến mức nào thì các ngươi cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ngài D đâu. Bọn ta sớm thôi sẽ hoàn toàn thống trị cả thời gian và không gian.”
“.......”
Ran, Karis và Elesis.... Liệu El Search Party có thể đánh bại lũ quỷ khi có những kẻ địch hùng mạnh như thế này không?
Thường thì Ara có lẽ đã tuyên bố rằng công lý sẽ chiến thắng. Nhưng lúc này đây, vì vài lý do, cô không trả lời được.
“Ah, ta quên thêm điều kiện vào rồi. Ran nói rằng hắn ta sẽ tha cho El Search Party nếu ngươi chịu trở thành quỷ.”
“Ý của ngươi là gì.....”
“Dù gì thì ngươi cũng chỉ có thể trở thành kẻ địch của loài người nếu cứ ở lại với bọn chúng. Không phải tất cả đều đã biết rằng ngươi là em gái của Ran rồi à?”
Chung lúc này đây vẫn giữ bí mật chuyện đó nhưng sớm thôi chuyện đó rồi cũng sẽ bị lộ nếu Ara bị dùng làm con tin.
“Không còn nơi nào cho ngươi sự yên bình ở Elrios đâu. Bên cạnh loài quỷ bọn ta là nơi duy nhất còn lại cho ngươi.”
“.....”
Ara không thể trả lời rằng điều đó không phải sự thật. Sau khi chứng kiến tình cảnh thảm thương của Hamel....cảm giác như cô không có bất cứ lời bào chữa nào dù cho toàn bộ loài người căm thù cô.
“Vậy hãy trở thành một con quỷ. Ta sẽ đặc biệt biến ngươi thành một hình dạng xinh đẹp.”
“Ta từ chối. Bởi đó....không phải con đường công chính.”
Ara ngoan cố lắc đầu. Karis nheo mắt rồi khịt mũi.
“Dù sao thì ta cũng chẳng mong đợi gì việc ngươi vâng lời. Nhưng hãy nhớ điều này, việc ngươi cứ tiếp tục cứng đầu đồng nghĩa với cái chết dành cho El Search Party.”
“........”
“Cái kết luận kiêu ngạo về việc có thể đánh bại bọn ta sẽ vỡ tan tác khi ngươi nhìn thấy xác đám bạn của ngươi. Biến ngươi thành một con quỷ khi ngươi đang khóc than một mình giữa xác của những kẻ ngươi yêu quý mà không thể làm gì....có lẽ cũng sẽ khá vui đấy.”
Karis quay đi và mở cổng không gian.
“Ta sẽ trông đợi một câu trả lời khác từ ngươi khi chúng ta gặp lại nhau. Nếu không thì....chuẩn bị đi nhé ♡.”
Karis biến mất qua cổng không gian và sự im lặng một lần nữa bao trùm phòng giam. Ara người đang tựa lưng vào song sắt bật khóc.
“......Ah.”
Cô đã phải chịu đựng cơn đau từ vết thương cho đến tận lúc này. Nhưng cô đã tới giới hạn. Ara thả mình xuống như thể cô đang sụp đổ.
“Khụ khụ.”
Cô ho một cách đau đớn và bụi bị thổi bay đi. Cơ thể cô run lên khi cơn đau từ vết thương của cô trở nên nặng hơn. Đó chỉ là một vết cắt nông thế nên đó không phải chí mạng...nhưng nó vẫn đau.
Nhưng trái tim cô còn đau đớn hơn cả cơ thể cô.
Quá yếu đuối.
Cô thậm chí không thể phản kháng cho ra hồn khi kẻ thù kẻ đã biến anh cô thành quỷ đang đứng trước mặt cô.
“.......Tôi xin lỗi.”
Ara vô thức xin lỗi trong khi không biết cô đang hướng lời xin lỗi đó tới ai.
Cô đang xin lỗi mọi người. Tới anh Aren người giờ đây cảm giác thật xa dù cho cô đã quyết tâm rằng cô sẽ đưa anh trở lại bình thường bằng bất cứ giá nào....tới những sinh mạng đã phải hứng chịu thảm hoạ mà Ran gây ra, tới Chung người phải chịu gánh nặng cùng với cơn phẫn nộ từ việc mất đi cha mình.
Và tới El Search Party mà cô đã cùng du hành cho tới tận lúc này, Elsword, Eve, Rena, Add.
Cô đang xin lỗi mọi người. Cô chỉ có thể nói thế.
“Tôi xin lỗi....”
Mặc cho cô cứ lặp lại lời xin lỗi thế nào.
Dù cho cô cảm thấy thật đau như thể tim cô đang bị xé nát.
Vì lý do nào, không có giọt nước mắt nào cả.