NHÓM DỊCH : PARANOIA
Trans+Edit: BiHT
------------------------------------------------------
Trưa. Sau khi kết thúc bữa ăn, Add đứng trên bờ biển trong khi chỉ mặc quần đùi. Mặc dù gọi nó là quần đùi thì cũng không đúng lắm.
“Có vẻ nó được gọi là đồ bơi.”
“Khá thoải mái đấy.”
Elsword đứng cạnh cậu trông có vẻ tò mò khi kéo kéo cái bộ cậu ta đang mang. Khuôn mặt cậu ta vẫn còn u ám nhưng có vẻ như cảm xúc của cậu đã bình ổn phần nào sau khi ngủ.
“Tại sao anh lại bảo em ra đây trong khi mặc cái này vậy?”
“Nếu ngươi mặc nó thì việc bơi trên biển sẽ không là vấn đề. Ta nghe nói bộ trang phục này vốn được tạo ra vì mục đích đó.”
“Oh, thật à? Vậy chúng có thể bị ướt à?”
Elsword vội cúi người để chút nước biển chạm vào bộ đồ bơi của cậu rồi kêu lên.
“Em nghe nói có tồn tại loại trang phục dành cho việc bơi nhưng em không hề biết rằng chúng bó chặt vào người như thế này.”
“Ta chỉ mới biết điều đó hôm qua thôi.”
Những bộ đồ bơi Aisha mang ra rất đáng ngạc nhiên. Chúng thực sự là một bộ sưu tập xứng đáng với cái hiệu pháp sư.
“Vậy anh gọi em ra đây để bơi và chơi với em à?”
Elsword bình tĩnh hỏi trong khi tạt nước lên người mình. Cậu đã nhận ra rằng Add không gọi cậu mà không có lí do. Tốt, bởi nếu thế này câu chuyện sẽ đi nhanh hơn.
“Ngươi ngốc thật.”
“.......”
“Ngươi ngốc nhưng ngươi vẫn hữu dụng. Thế nên ta sẽ tận dụng ngươi.”
Elsword nhìn Add một lúc với vẻ mặt không quá giận dữ rồi thở dài.
“Theo em thấy thì, anh Add còn ngốc hơn....”
“Cái gì?”
Không, cái quái gì thế? Cậu thật sự nghe câu nói mình ngốc từ miệng Elsword á? Khuôn mặt Add méo mó vì tức giận.
Cậu không thể chấp nhận chuyện này. Dù cho lúc này Elrios có bị huỷ diệt đi chăng nữa thì cậu cũng không muốn nghe cái lời đánh giá này, ít nhất thì không phải từ Elsword!
“Em không đúng à? Nếu anh muốn em làm gì giúp anh thì anh chỉ việc nhờ một cách bình thường thôi mà. Anh có nhất thiết phải nói như thế không vậy?”
“......”
Add đang chuẩn bị bật giận thì dừng lại suy nghĩ một thoáng khi kĩ năng nói chuyện của cậu bị chỉ tới. Có vẻ thế nghĩa là cậu nên thử điều khiển Elsword bằng những lời dịu dàng....Nhưng Add chưa bao giờ làm những chuyện như thế trước đây.
Cậu thà phô diễn sức mạnh của mình để doạ cậu còn hơn.
“Mà, em cũng không để bụng đâu. Vậy, em nên làm gì? Em sẽ làm bởi anh Add đang nhờ em.”
“Ta không nhờ ngươi. Ta đang ra lệnh cho ngươi.”
Add nói một cách kiêu ngạo. Elsword gật đầu với khuôn mặt như thể đang nhìn ai đó thật đáng thương. Thế rồi cậu thở dài.
“Đây là lý do anh cãi nhau với Eve đấy.”
“.....Cái gì?”
Kết quả là Add phản ứng một cách bối rối bởi cái tên không ngờ tới được nhắc đến.
Add và Eve hầu như không nói chuyện với nhau kể từ sau biến cố khi Eve bảo Add rằng họ nên không bao giờ gặp lại nhau nữa sau khi xong chuyện với Elesis. Mà từ lúc đó họ không có cuộc nói chuyện nào bởi mọi người đều chìm trong cảm giác thất bại...nhưng kể cả khi họ có chút thời gian, Add cũng không có chút ý tưởng nào về cách mà cậu nên cư xử trong cuộc trò chuyện.
Bỏ chuyện đó qua một bên, làm thế nào mà Elsword biết rằng họ đang trong tình trạng chiến tranh lạnh chứ? Eve trông giống loại sẽ giấu những chuyện như thế hơn.
“Bởi Eve cứ liên tục thay đổi chủ đề bất cứ khi nào tên anh xuất hiện. Việc đó cũng khiến em cảm thấy bận tâm nên em đã hoà giải với cô ấy rồi.”
“Kukukuk, bọn ta không phải trẻ con. Chúng ta cãi nhau từ lúc nào chứ?”
Add tạm thời giấu suy nghĩ trong lòng mình và mở miệng cười. Mặc dù Elsword thì vẫn giữ nguyên ánh nhìn thương hại của cậu.
“Em đã giải thích rõ chuyện đó với Eve rồi. Nhưng Eve rất cứng đầu thế nên hẳn là cô ấy sẽ không mở lời trước đâu. Thế nên phía anh thử cố lên đi. Gọi em nếu mọi chuyện trở nên khó khăn.”
“......Đó là một sự can thiệp không cần thiết.”
Add đáp lời cụt ngủn trong khi đột ngột quay đầu đi. Việc nhận phải sự thù địch của Eve vì ghi đè sự kiện trong dòng thời gian nằm trong tính toán của cậu. Cậu chỉ cần nghĩ về cách để đối phó với nó sau này thôi.
Cậu có thể bẳng cách nào đó đưa ra vài lời xin lỗi nhờ được Ara giáo huấn một cách ‘nghiêm khắc’...Nhưng có vẻ lần này nhiêu đó là không đủ.
Elsword im lặng nhìn Add rồi đổi chủ đề về lại bình thường.
“Vậy em nên giúp gì đây?”
“Bơi.”
“Được thôi, vậy sau đó?”
Add dồn sức vào giọng mình trong khi nói.
“Bơi một cách thích thú. Để nó trông có vẻ vui.”
“......Thế thôi á?”
“Chỉ cần làm nó trông vui một cách ngu ngốc thôi. Làm ngay đi.”
Khi Add hối, Elsword gãi đầu rồi hỏi.
“Để em hỏi một câu thôi, tại sao em phải bơi? Bộ anh không bơi thay em được à?”
“Trước giờ ta chưa từng bơi. Và việc ở dưới nước chỉ khiến ta cảm thấy lạnh.”
Khi Add khoanh tay lại và nhấn mạnh để hỏi có vấn đề gì không, Elsword khẽ cười.
“Được rồi. Vậy thì em sẽ bơi luôn phần anh vậy.”
Elsword đáp một cách năng nổ rồi ngay lập tức nhảy xuống biển. Cậu bơi qua từng ngọn sóng một cách thích thú.
Chỉ cần nhìn khung cảnh đó thôi cũng làm tâm hồn bạn trở nên tươi mới.
“Thế chắc đủ rồi....”
Mà, cảnh tượng Elsword bơi trông cực kì thú vì dù là với Add người thuộc nhóm chuyên ngồi trong nhà. Hình dáng cậu ta khi bơi ngang qua những con sóng trong tới mức có thể nhìn thấy đáy biển, cảnh tượng đó có thể thu hút sự chú ý của bất cứ ai.
Thế rồi cậu nghe thấy tiếng bước chân trên cát.
“Oh, cậu đến trước bọn chị à.”
“Có vẻ Elsword vẫn chưa làm nóng người. Chẳng phải với con người thì việc làm nóng người rất quan trọng trước khi đi xuống nước à?”
“Có...có thật là ổn khi mặc thứ như thế này không vậy?”
Nghe thấy những giọng nói vang lên từ phía sau, Add quay đầu lại và rồi thoáng ngạc nhiên. Eve, Rena và Ara đều đang đến trong khi mang đồ bơi. Mọi người có một bộ trang phục bộc lộ cơ thể của mình rất rõ.
Đặc biệt, việc thấy Eve với mẫu thiết kế hoàn hảo của cô khiến cậu chóng váng. Add thận trọng đảo mắt đi và đưa ra nhận xét.
“Hmm, tốt. Không có lỗ rốn.”
“Umm, Add? Chị mong cậu ngừng nói những thứ như thế đi.”
Giọng Rena mặt ngoài nghe có vẻ nhẹ nhàng nhưng bên trong nó ẩn chứa một thông điệp đanh thép bảo Add rằng cô sẽ không chấp nhận bất cứ sự phản đối nào. Add lặng lẽ ngậm mồm lại khi thấy Rena trở nên nghiêm túc bởi những thứ cậu nói khi không suy nghĩ.
Rena nhìn cậu với ánh mắt khiển trách nhẹ nhàng, nhưng khá là khó để nói gì đó xin lỗi Eve lúc này.... Ánh nhìn của Add trong khi đấu tranh tư tưởng tập trung vào phía sau Rena.
“Tại sao cô lại trốn?”
“.....Tôi, tôi không chắc.”
Ara trông như đang xấu hổ vì bộ đồ bơi của mình và đang trốn phía sau Rena. Cô trông như không dám bước ra ngoài. Mới hôm qua cô vẫn đang thích thú chạy dọc bờ biển và giờ thì cô lại phản ứng thế này đây.
Kế hoạch sẽ đổ bể nếu Ara hành động như thế này. Nhưng vấn đề là....Add không có đủ thông tin về cách xử lý tình huống này.
“Thôi nào, Ara. Đừng ngại thế mà.”
Rena cố thuyết phục Ara.
“....Đây là lần đầu tiên tôi phô bày vẻ ngoài như thế này với một người con trai khác ngoài Anh hai.”
“Vậy thì tôi sẽ đi. Mấy người cứ việc tự mình chơi tuỳ thích.”
Dù gì thì mục đích của cậu cũng không phải là tận hưởng việc một mình chơi với biển. Bầu không khí có lẽ sẽ cải thiện hơn nếu Ara hành động như mọi khi.
Add đang định quay đầu rời đi thì Ara vội ngăn cậu.
“Ah, không! Cậu không được! Add-nim không cần phải làm thế khi tôi mới là người luyện tập chưa đủ.”
“.....Cô đang làm phí thời gian của tôi đấy.”
Add nói một cách cứng nhắc nhưng vẫn dừng lại. Rena mỉm cười trong khi kéo Ara về phía cô. Nhưng khi Ara cố kháng cự và không chịu tới, Rena nghịch ngợm lấy tay khống chế Ara.
“R, Rena-nim! Làm ơn thả tôi ra!”
“Không, đã mặc đẹp đến thế này thì em không thể cứ giấu mãi được, đúng không?”
Sau khi bị Rena bắt lại, Ara nhận ra đã quá trễ và từ bỏ việc phản kháng. Mặt Ara ửng hồng trong khi lo lắng nhìn Rena, Eve và rồi là Add.
“Umm, t, tôi trông có lạ không?”
“Em ấy trông rất đẹp đúng không?”
Eve gật đầu đồng tình với Rena. Add cố làm ngơ nhưng không thể tiếp tục khi Ara nhìn cậu với ánh nhìn tuyệt vọng như thể đang đợi một câu trả lời. Add chìm vào suy nghĩ.
Bộ đồ bơi màu đỏ rất hợp với làn da trắng của Ara. Không chỉ vậy, khuôn mặt của Ara trông trẻ hơn tuổi nhưng cơ thể cô lại khá trưởng thành. Mà, cô vẫn không sánh bằng Rena nhưng sự cân đối của cô rất tuyệt.
Add đưa ra đánh giá theo lí thuyết của mình rồi gật đầu.
“Thì, ít nhất thì tôi sẽ khen cô vì vẻ ngoài của mình.”
“Cảm ơn cậu rất nhiều.”
Có vẻ như cuối cùng thì Ara cũng bình tĩnh lại. Khuôn mặt cô trông tươi hơn khi mỉm cười và Rena vỗ đầu Ara như đang mừng cho cô.
Và Eve trừng mắt nhìn Add với ánh nhìn cực kì lạnh lẽo.
“Có phải vốn từ của toàn bộ đàn ông loài người đều thảm hại thế này không?”
“Đừng như thế mà, Add cũng đã cố gắng rồi.”
“.....”
Tại sao cô ta lại phản ứng như thế khi cậu thật sự cố đưa ra một lời khen chứ? Add không biết nói gì trong khi nhìn chằm chằm Eve, nhưng cô ngay lập tức quay mặt đi để tránh ánh nhìn của cậu.
Cậu hoàn toàn bị làm lơ. Nhưng Add không chịu thua và mang chủ đề chính ra.
“Chúng ta đến đây để ngắm biển thay đổi tâm trạng. Tại sao các người không tận hưởng đi?”
“Cậu đang toan tính điều gì?”
Eve lạnh lùng đáp. Tuy cô đã mặc đồ bơi nhưng trông mặt cô như muốn nói cô chỉ làm thế bởi Rena đề nghị thôi.
“Thôi nào, đừng thế chứ. Đi cùng nhau nào Eve.”
“Rena, ngừng kéo tôi đi. Cô cũng nên làm nóng người trước khi....Ah!”
Eve bị Rena kéo về phía biển. Có vẻ cô bị vấp chân nên người cô có hơi mất thăng bằng. Chỉ là khi Add đang định đưa các Dynamo về phía cô, Ara đã vội chạy tới và đỡ lấy Eve trước khi cô ngã.
“....Cảm ơn, Ara Haan. Nhưng mặt đất ở đây không chắc chắn lắm. Cẩn thận.”
“Không sao đâu.....Úi!”
Chắc là Ara vừa đạp lên thứ gì đó bởi cô vừa ngã xuống và tiếp đất bằng mông. Eve thắc mắc nhìn cô người vừa đột nhiên bị ướt sũng từ đầu tới chân. Eve thở dài rồi đưa tay ra. Ara người đang xoa mông mình mỉm cười trong khi bắt lấy tay Eve rồi đứng dậy.
Add nhìn khung cảnh này và cẩn thận đưa các Dynamo về lại chỗ cũ. Một giọng nói vang lên phía sau cậu.
“Đây, nó suýt soát tiến triển như những gì chúng ta đã bàn nhỉ?”
Aisha cũng mang một bộ đồ bơi như những cô gái khác trong khi đứng cạnh Add. Add nhìn chằm chằm vào vùng ngực Aisha.
Aisha chết lặng trong khi từ từ lấy tay che ngực lại rồi lùi một bước.
“.....Không phải cái nhìn đó có hơi lộ liễu quá à?”
“Tôi không hứng thú.”
Add hoàn thành việc quan sát của mình rồi khịt mũi quay đầu không chút do dự. Khuôn mặt Aisha trở nên cực kì khó chịu khi cậu làm thế.
“.....Tôi nghĩ nếu lúc này tôi nghiền nát anh dưới đáy đại dương thì cũng không phải tội ác đâu.”
“Tôi chỉ làm một sự so sánh mang tính lý thuyết thôi. Quên nó đi.”
“Bộ anh không biết việc đó còn khiến nó khiếm nhã hơn à? Bất lịch sự quá thể.....”
Aisha tặc lưỡi trong khi thể hiện sự khó chịu của mình. Nhưng lúc này thì Add đang chìm trong suy nghĩ của mình. Aisha và Eve có cùng cỡ ngực. Vậy tại sao cậu lại không thể dời mắt mình khỏi Eve?
“.....Hmm.”
Nếu bỏ qua yếu tố chủ quan, việc nam giới có ý thức về cơ thể nữ giới là điều hiển nhiên. Mặc dù Add không quá hứng thú, và dù cậu đã dính vào rất nhiều tình huống phiền phức vì chiêu trò của Eun, chúng không liên quan tới chuyện này.
Dĩ nhiên, Eve là một Nasod. Nhưng cô đúng thật là nữ nếu xét đến giới tính của cô. Cũng như cách mà bạn nhìn thấy bức tranh vẽ một người đàn ông thì bạn sẽ không coi nó như một bức tranh vẽ một người nữ, toàn bộ thực thể sống có trí tuệ đều được thiết kế để có thể phân biệt giới tính của người khác dựa trên vẻ ngoài của họ.
Add cân nhắc trong khi đưa ra kết luận.
“.....Có phải đó là sự khác biệt trong thiết kế không?”
Đúng vậy, có sự khác biệt trong thiết kế giữa đồ bơi của Aisha và Eve. Add chưa bao giờ chú ý tới trang phục của con gái nhưng ai biết đâu được? Có thể cậu có một vài sở thích nào đó mà cậu chưa bao giờ nhận ra.
Cậu không thể dời mắt khởi Eve bởi một thị hiếu mà cậu chưa hề nhận ra trước đây trỗi dậy!
Tốt, đó là một lời giải thích hoàn hảo!
“Anh định chỉ nhìn từ đằng sau à? Tôi tưởng anh muốn an ủi họ cơ. Vậy chẳng phải anh nên tham gia và bơi cùng họ sao?”
“Hmph, không có lí do gì để tôi tham gia vào cả. Kukukuk.”
“Ah, nghĩ lại thì. Anh.....không biết bơi phải không?”
Add vô thức nhăn mặt khi nghe cô thấp giọng nói. Aisha mỉm cười tươi rói.
Đó là một nụ cười cực kì đáng ngờ. Add vô thức nói lắp trong khi bước lùi lại.
“C, chờ đã.”
“Tội nhìn một cô gái một cách khiếm nhã là một tội rất lớn đấy.”
Khi Aisha vung nhẹ tay trong khi nói thế, một cơn lốc xoáy xuất hiện gần Add. Không thể nào! Cô ta có thể niệm phép chỉ với tay không à? Bỏ chuyện đó qua một bên...cơn lốc này đang vây lấy người Add và đang cố lôi cậu về phía biển!!
Add hoảng hốt và liền kích hoạt các Dynamo. Cậu thành công thoát khỏi phạm vi của lốc xoáy bằng cách dịch chuyển quãng ngắn. Aisha hơi bất ngờ trước chuyện này thế nhưng rồi ngay sau đó cô mỉm cười một cách dữ tợn.
“Nếu đây là một cuộc thi về sức mạnh thì lúc nào tôi cũng chiều. Anh nghĩ anh có thể né bằng dịch chuyển trong bao lâu hả? Chẳng phải anh chán phải sử dụng cái biện pháp lỗi thời đó rồi sao?”
“Uh....”
Cảm giác như cậu vừa châm ngòi một quả bom vậy. Cô pháp sư màu tím này bày tỏ sự thân thiện với El Search Party nhưng có vẻ như cô thuộc tuýp người cực kì ghét chấp nhận việc thua cuộc. Khi Add né, cô ngay lập tức nghĩ ‘Oh, vậy ra ngươi thực sự dám né à?’.
Đúng là một pháp sư dễ xúc động. Dù gì thì, khi Aisha vung tay lần nữa, bốn cơn lốc xuất hiện và chực chờ lao về phía Add.
“Tất cả những gì anh cần làm là ngoan ngoãn rơi xuống biển thôi. Tôi có thật sự cần phải tự mình đưa anh xuống đó không?”
“Nghĩ lại thì trước đó cô đã dùng dịch chuyển không gian. Làm thế nào mà cô làm được chuyện đó?”
“Đó là bởi tôi là một Dimension Princess. Chẳng phải chị Elly đã gọi tôi như thế à? Tôi bảo chị ấy gọi tôi là Void Princess nhưng cái tên bám dính vào tôi bởi lũ quỷ cứ tự ý gọi tôi thế thôi. Mà, sau cùng thì tôi cũng từ bỏ chuyện cố sửa lại nó.”
Aisha hành động như thế đó không phải gì đặc biệt nhưng đó không phải thứ Add có thể cho qua dễ dàng.
“Khoảng cách sẽ là khả thi nếu cô tính toán một cách kĩ lưỡng. Nhưng cô còn có thể di chuyển cả những người khác nữa. Hơn cả thế, cô có thể di chuyển chúng tôi những người mà cô chỉ mới gặp ngày hôm qua dù không có bất cứ sự đồng ý nào. Làm thế nào mà chuyện đó lại có thể chứ?”
“Đó là bởi dù là sinh thể sống hay không, chẳng phải họ cũng chỉ là một tập hợp dữ liệu thôi sao? Trong khoa học họ gọi đơn vị cơ bản của thông tin này là nguyên tử hay phân tử, và trong ma thuật chúng có một cái tên cổ điển là mảnh ghép của linh hồn. Nhưng sau cùng, cả hai đều là một khối thông tin tập hợp lại với nhau và trở thành một thực thể.”
Có vẻ Aisha đã quên mất tình trạng hiện tại và bắt đầu giải thích với giọng điệu như bình thường. Cô nói một cách trôi chảy theo một cách dễ hiểu như một người giáo viên người đang trả lời một câu hỏi từ học sinh của mình.
“Ví dụ, cái Void Impact mà anh dùng. Chẳng phải nó làm rung không gian sao, hay nói, anh thay đổi một hằng số thành một biến số. Sau đó anh dùng đặc tính tự hồi phục của biến số đó khi nó cố quay trở lại giá trị hằng số để gây nên một cơn sóng chấn động. Tôi nói đúng chứ?”
“......”
Add chỉ có thể gật đầu khi yếu tố mấu chốt trong kĩ năng của cậu bị phân tích quá nhanh. Cậu đã biết Aisha đã quan sát El Search Party từ lâu. Nhưng cậu không biết rằng cô không chỉ biết tên và thành tựu mà cả kĩ năng của họ một cách chi tiết thế này nữa.
“Oh, còn Void Double Impact. Anh lại đang sử dụng nó một cách ngu ngốc rồi. Tại sao anh lại tính toán song song trong khi anh chỉ việc liên kết nối tiếp chứ?”
“.....Ý cô là gì?”
“Đây, nhìn cái này.”
Aisha vẫy tay để huỷ mấy cơn lốc đi như thể cô chợt nhớ gì đó. Thế rồi cô bắt đầu viết một công thức xuống nền cát.
Đó là công thức tính toán Void Impact của Add.
“.....Làm thế nào cô biết được điều này?”
“Bộ Void Princess giải thích về Void Impact thì lạ lắm à?”
Cậu sắp xỉu vì ngạc nhiên tới nơi rồi. Làm thế nào mà cô pháp sư này biết rõ về mọi thứ như vậy chứ?
Aisha không quan tâm tới khuôn mặt bất ngờ của Add và tiếp tục giải thích chi tiết.
“Lúc này, anh xoá đi công đoạn tải công thức bảo hộ ở đây, và sau đó giảm thời gian thực hiện bằng cách bắn một Void Impact hai lần trong khi loại bỏ cơ chế an toàn đúng không? Đó là lý do anh nhận phải phản hồi lên cơ thể mình. Anh thất bại vì anh đang dùng nó với tư tưởng sử dụng Void Impact hai lần.”
“....Vậy cách đúng là gì?”
“Kết hợp hai tính toán thành một. Đừng tính toán hai lần. Thay vào đó, bắn như thể anh đang bắn một Void Impact lớn dưới dạng hai lát cắt khác nhau. Các giá trị ban đầu sẽ vẫn thay đổi lúc hằng số toạ độ không gian trở thành một biến số. Thế nên sẽ không có vấn đề gì nếu anh tính trước cái cách mà Void Impact đầu tiên thay đổi các hằng số ban đầu.”
Ý chính trong lời giải thích của Aisha là đấm cú thứ nhất trong khi suy tính trong đầu cách để đấm cú thứ hai.
Cô thậm chí còn viết các công thức đi kèm và cả các công thức bảo hộ ngắn gọn nữa... Thậm chí trong mắt Add thì nó cũng là một công thức có công suất và tính ổn định cao hơn so với cái mà cậu đang dùng trước đó.
“.....”
Add không muốn phải thừa nhận nó nhưng dưới tư cách là một kĩ sư, cậu cảm thấy như thể mình vừa bị đánh bại. Add có niềm tự cao vô cùng lớn về Dynamo và các phương pháp chiến đấu của mình.
Nhưng trước mặt Aisha, chúng hoàn toàn chẳng khác gì trò trẻ con.
Aisha kết thúc việc giải thích rồi đứng dậy trong khi vỗ tay để phủi bụi. Thế rồi cô bật cười khi thấy mặt Add.
“Anh trông bất mãn ghê thật. Thật không ngờ đấy. Tôi không hề nghĩ rằng anh lại biết làm khuôn mặt như thế cơ đấy.”
“......Tôi sẽ cảm ơn vì sự trợ giúp của cô.”
Với việc niềm tự hào của mình bị tổn thương, Add trả lời trong khi kìm lại cảm xúc của mình. Cậu đã nghĩ rằng cậu là người thông minh nhất thế giới, nhưng với việc có một người còn trên cả cậu thế này đây.... Không tính việc Aisha là một pháp sư mạnh thế nào, Add đang cực kì bực mình khi cậu bị coi như một đứa con nít trong lĩnh vực chuyên môn của cậu.
“Mà, tôi rất muốn khoe rằng Tôi, Aisha vĩ đại đã tự mình tìm ra mọi thứ vì tôi quá thông minh. Nhưng...điều đó không thật sự đúng.”
“Ý cô là gì?”
Aisha mỉm cười cay đắng.
“Đây không phải là một công thức mà tôi nghĩ ra. Có người đã dạy nó cho tôi. Tôi đã có thể thức tỉnh bởi tôi được dạy không chỉ điều này mà còn nhiều thứ khác nữa. Đó là lý do tại sao tôi lại được gọi là Dimension Princess bởi lũ quỷ và thậm chí trở thành số 1 trong danh sách các cá nhân nguy hiểm của lũ quỷ.”
“......”
“Tôi nói công thức Double này cho anh bởi nó sẽ giúp ích cho anh kể từ bây giờ. Đừng cảm ơn tôi mà hãy cảm ơn cái người tiền bối hiểm ác đã dạy tôi cái này. Hmm, tôi có nên rút ngắn cái mô tả đó thành một người hiểm ác bởi nó dài quá không?”
Phép tính đồng thời này, Double, không phải thứ mới được khám phá ra mà là thứ ai đó đã đạt được từ lâu à? Và người đó là sư phụ của Aisha?
“Đó là ai? Cô có thể cho tôi gặp người đó không?”
Nếu đó là một người mà cả Aisha cũng tìm kiếm kiến thức từ thì Add có thể học được vô số thứ từ người này. Khi Add hỏi một cách tham lam với cơn khát kiến thức của mình, Aisha nhẹ lắc đầu.
Khi Add bắt đầu cầu xin lần nữa, Aisha mỉm cười tươi rói.
“Nhân tiện, chúng ta vừa quên thứ gì đó thì phải?”
“Hm?”
Làn sóng vừa đập vào bãi cát xoá mất một nữa công thức Aisha vừa viết. Nhưng việc đó không quan trọng. Add đã hiểu và ghi nhớ toàn bộ chúng ngay từ lúc mới thấy rồi.
Aisha nhẹ vẫy tay trong khi cười.
“Được rồi, bay đi nào!”
Các cơn lốc lại lần nữa xuất hiện.
Cậu đang rơi.
“Uwaaaaaaaaaah!!”
Add hét lên trong khi rơi tự do. Cậu vội di chuyển các Dynamo nhưng tốc độ rơi lại quá nhanh. Mặt nước giờ đang ngay trước mắt cậu.
Nhưng Add nghiến chặt rằng và suýt soát ngừng được cách mặt nước vài xăng-ti-mét. Add thở dài nhẹ nhõm.
Định cắm đầu một người xuống nước theo nghĩa đen. Đúng là một con nhỏ bạo lực.
“Phù....”
“A, Add-nim!! Coi chừng!!”
Khi đó, một tiếng hét vang lên từ phía sau lưng Add và cậu vô thức cố quay đầu lại. Nhưng cậu liền bị đẩy đi bởi một lực mạnh mẽ. Cảm giác như bị húc bởi một con bò tót vậy, Add không thể thở được còn mắt thì bắt đầu tối dần. Add rơi từ trên trời xuống quá đột ngột làm Ara đang chạy không thể né kịp và đâm thẳng vào người cậu.
Ùm!!
Nước văng tung toé khi Ara và Add tông vào nhau và ngã xuống nước. Người Add ướt đẫm và cậu lầm bầm trong khi nhăn mày.
May thật, chỗ này chỉ là một trũng nông nên cậu không cần phải lo.
“Nhìn đằng trước cô khi ...”
“......”
Add đang lầm bầm thì chợt nhân ra tình trạng hiện tại và không nói được gì. Mặt Ara đang quá gần. Giờ đây tình huống đã trở thành Ara đè người Add xuống khi họ cùng nhau ngã xuống nước.
“Uh....”
“......”
Add không biết mình nên nói gì. Cậu vội quay đầu để tránh nhìn thẳng vào Ara. Thế rồi Ara trông như vừa mới hồi tỉnh và bỏ tay khỏi vai Add rồi đứng dậy.
“U, umm tôi xin lỗi Add-nim.”
“Tôi cũng xin lỗi vì rơi xuống quá đột ngột...”
Add xin lỗi không như mọi khi. Tình huống mới nãy có hơi bất ngờ nhưng cậu cảm thấy sẽ chẳng có gì tốt xảy ra nếu lôi chuyện tai nạn này ra thêm nữa.
Cậu nên cứ nói một cách bình thường như mọi khi. Như thể không có gì xảy ra....
“Uh, umm......Tôi sẽ đi chạy bộ một chút!”
“........”
Nhưng việc đó chỉ khả thi nếu có sự hợp tác của người khác. Ara với khuôn mặt đỏ rực trông như không biết phải làm gì rồi đột ngột nhắm mắt lại và chạy mất.
Mặc dù mắt Add có hơi không tin nổi nó nhưng cô đang chạy trên mặt nước theo nghĩa đen. Một khi đã bắt đầu chạy thì Ara nhanh như gió vậy, cô đạp lên mặt nước với chân phải ngay trước khi chân trái cô chìm xuống.
Mà, cô còn có thể chạy trên không trung nên việc này cũng không quá bất ngờ.... Nhưng có vẻ có giới hạn nào đó bởi cô đang dần chìm xuống nước. Add nhìn Ara tiếc tục chạy tới tận lúc cô chìm tới tận cổ rồi quay đầu thở dài.
“Thật vô nghĩa.....”
“Kết quả là chị đã thấy mọi thứ.”
Add nhăn mặt trước âm thanh vang lên từ phía sau nhưng cậu vẫn đủ sức để thẳng thừng nhìn lại.
“Nếu cô đã thấy thì cô hẳn phải biết đó là một tai nạn.”
“Phải, chị biết.”
“......Tôi đã bảo đó là tai nạn.”
Add nhăn mặt rồi nói lại một lần nữa khi thấy Rena vẫn giữ nụ cười trìu mến đó. Cảm giác không vui gì khi bị ghép cặp với cô nàng hậu đậu đó. Nhưng Rena đổi chủ đề với giọng như thể cô không mấy quan tâm.
“Dù gì thì chúng ta cũng tới biển rồi, cùng bơi nào Add.”
“Tôi không có hứng.”
Thật ra thì cậu không biết bơi. Nhưng cậu cảm thấy mọi chuyện sẽ trở nên phiền phức hơn nếu cậu nói nó ra. Rena hẳn sẽ cố chăm sóc Add bằng việc nói với cậu những thứ như cô sẽ dạy cậu cách bơi.
Mặc dù sự can thiệp của cô rất phiền phức, nó cũng không khiến cậu khó chịu....
“Cô cũng nên nghỉ ngơi đi.”
“Ừm, bởi Add đã làm đến mức này vì lợi ích của mọi người mà.”
“....Cô pháp sư đằng kia tự dưng đổi tính thôi. Tôi không biết gì cả.”
Rena gật đầu khi Add bực mình và phản đối.
“Ừm, bởi Add đã nhờ người khác dù bản thân không thích việc đó mà.”
“......”
Dù cậu có nói gì thì cũng vô ích. Nhưng Add không nói nữa khi thấy Rena nhẹ bước tiếp cận cậu.
Rena thật sự rất xinh đẹp. Với mái tóc dài màu xanh lá nhạt và cơ thể đầy những đường cong nữ tính, cậu có thể đã tin rằng cô là một bức điêu khắc nếu cậu chưa thấy cô bước đi và nói chuyện.
Cô trở thành một mảnh ghép đẹp tuyệt vời của bức hoạ dù tất cả những gì cô làm lúc này chỉ là đứng với đôi chân của cô ngập trong làn nước. Cậu không muốn tạo nên bất cứ vết bẩn nào trên bức hoạ này.
“Chị cũng phải tổ chức lại suy nghĩ của mình một chút. Hãy lại nói chuyện vào buổi tối. Thế nên bây giờ cứ quên hết mọi thứ và chơi đùa đi nhé.”
Rena đề nghị với một nụ cười như thể cô biết điều mà Add đang lo lắng. Khó mà từ chối khi cô nói như thế này.
Chỉ là khi Add đang định miễn cưỡng đồng ý, Rena đột ngột nhìn ra phía sau cô.
“Ah, chị cũng có hỏi Eve bơi cùng nhưng em ấy từ chối rồi. Chẳng phải nếu một mình thì em ấy sẽ rất chán sao?”
“.......”
“Tại sao cậu không đi và ở cạnh em ấy đi?”
Đúng như cô nói, Eve đang ngồi một mình trên bãi cát và lặng nhìn Elsword đang bơi ở phía xa. Khi Add nhận ra tại sao Rena lại làm chuyện này và nhăn mày thì Rena cũng đưa ra một lời giải thích.
“Bởi chị sẽ phải gọi Elsword nếu Add từ chối. Nhưng Elsword lúc này đang tận hưởng việc bơi quá.”
Như cô nói, Elsword hiện đang bận đua với Ara. Cậu đang thật sự thích thú mặc dù Add đã ép cậu phải làm vậy.
“Cậu sẽ làm gì?”
“.....Tôi sẽ đi.”
Add không thích cách Rena cười nhưng cậu vẫn bước về phía Eve. Dù gì sau cùng cậu cũng phải làm chuyện này thôi.
Add bước lên bờ và đang định nói chuyện với Eve đang ngồi trên bãi cát với hai đầu gối chụm lại. Nhưng cậu chợt dừng lại. Đúng là Rena đã ép cậu tới, và đó là thứ mà kiểu gì cậu cũng phải làm. Nhưng quả thật cậu không thể nghĩ ra cách để bắt đầu cuộc trò chuyện này.
Thế rồi Eve ngẩng đầu lên và kết quả là họ chạm mắt nhau.
Add theo bản năng nhận ra cậu không thể rút lui hay ngừng lại lúc này. Cậu ngồi xuống cạnh Eve một cách tự nhiên nhất có thể trong khi hy vọng rằng nó thật sự tự nhiên như cậu nghĩ.
“......”
Ít nhất thì việc không có dấu hiệu gì cho thấy Eve định đứng dậy cũng cổ vũ cậu phần nào. Họ ngồi cạnh nhau một lúc và nhìn về phía chân trời. Nhưng khi sự im lặng tiếp tục, Add bắt đầu cất lời.
“Giờ thì nghe kĩ này nhưng....”
“Tôi không thể chấp nhận nó.”
Add nhìn qua cạnh cậu sau khi cậu bị ngắt lời. Eve vẫn đang nhìn Elsword người đang bơi một cách năng động.
“Tôi hiểu tại sao anh lại nói những thứ như thế. Elsword và Rena cũng có nói tôi. Nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận phương pháp của anh.”
“......”
Eve đang nói rằng cô đã biết lý do Add nói những lời tàn nhẫn với Elsword vào cái hôm trước khi họ đánh với Elesis. Nhưng cô vẫn cứng đầu nói rằng cô không có ý định xin lỗi.
Mà, việc đó cũng chẳng phải vấn đề bởi ngay từ đầu thì cậu cũng đã chẳng mong gì việc đó.
“Vậy từ giờ chúng ta sẽ làm gì? Elsword sẽ không ngồi yên sau khi biết nơi Elesis đang ở. Bộ hai người định quay lại và chiến đấu với Elesis à?”
“.....”
Add càng nói thì giọng cậu càng trở nên tự cao, nhưng đây là một vấn đề mà họ phải giải quyết. El Search Party đã thua Elesis.
Bây giờ họ nên làm gì? Eve nghĩ gì về chuyện này?
“Bây giờ anh định làm gì, Add?”
“....Sẽ không thành vấn đề miễn là tôi không ngáng đường hai người mà phải không?”
Cậu không định làm thế, nhưng giọng cậu giờ trở nên mỉa mai.
Tuy Add chưa nhận ra nhưng việc Eve nói họ sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa....hẳn đã trở thành một tảng đá trong lòng cậu và nó vẫn ở đấy kể từ khi đó.
Cô ta nghĩ cậu đang làm việc này cho ai chứ? Cậu thậm chí đã phải ghi đè thời gian để chiến đấu....
Ngay từ đầu thì việc bắt Eve phải hiểu đã là phi logic rồi, nhưng cậu không thể ngăn được việc cảm xúc của cậu trở nên méo mó.
“Đừng lo. Tôi sẽ cố hết sức để không khiến cô phải thấy dù chỉ một cọng tóc của tôi.”
“Những gì tôi nói khi đó là....”
Eve trông như thoáng do dự rồi đột ngột cúi đầu. Cô giấu biểu cảm của mình bằng cách lấy đầu gối che một phần mặt mình lại.
“Tôi đã phạm phải một lỗi trong lời nhận xét của mình. Tôi xin lỗi, Add.”
“......”
Trái tim mong muốn tiếp tục mỉa mai của Add được gột rửa. Huyết áp của cậu dâng lên khi nghe những lời không ngờ này và thậm chí cậu chẳng thể tiếp tục nói bất cứ lời chỉ trích nào nữa.
Không, tại sao huyết áp cậu lại tăng chứ? Nhưng việc khuôn mặt cậu đỏ lên rõ rằng là một triệu chứng của cao huyết áp mà phải không?
Eve mà lại đi xin lỗi, và lại còn rất thật lòng, không vì bất cứ lý do nào khác.... Cô đang đơn thuần xin lỗi vì đã nói những lời tàn nhẫn với cậu.
Không có Elsword hay gì cả! Hoàn toàn! Tới cậu!!
“Tôi xin lỗi vì đã nói những thứ quá tàn nhẫn.”
“.....Ờ, ừm.”
Add quá ngạc nhiên tới nỗi không thể trả lời cho ra hồn. Cậu cứ lặp lại việc mở rồi đóng miệng rồi gãi đầu trong thất vọng. Cậu là một kĩ sư, nhưng những cảm xúc của cậu lúc này không thể nào diễn tả một cách logic được.
Không ngờ cô nàng Eve kiêu ngạo và kiểu cách đó lại xin lỗi chân thành thế này. Đây hoàn toàn vượt ngoài tính toán của cậu.
Mọi cảm xúc đang dâng trào bên trong cậu mới nãy biến mất và đầu cậu trống rỗng. Nhưng Add cảm thấy như Eve vừa thoáng đảo mắt nhìn cậu nên cậu vội trả lời với tất cả những gì cậu moi ra được từ miệng mình.
“Tôi, tôi hiểu rồi. Tôi mừng vì cô đã nhận ra lỗi của mình. Đúng như mong đợi từ Nữ hoàng của Nasod, cô có một ý chí đủ để muốn chứng minh bản thân. Tôi cũng nên cố gắng hơn kể từ lúc này. Kukuk.”
“Tôi xin lỗi nếu điều đó làm anh tổn thương.”
“.....Không, tổn thương á? Ai nói tôi tổn thương? Kukukukuk, không lý nào một người kĩ sư với cái đầu lạnh như tôi lại đi quan tâm tới một sai lầm vớ vẩn của Nasod cả. Không đúng sao?”
Add lảm nhảm dù không biết mình đang nói gì. Cậu không biết cậu đang làm gì bởi cảm xúc mong muốn khoảnh khắc này tiếp tục và mong muốn khoảnh khắc này kết thúc đang trộn lẫn với nhau trong đầu cậu.
Cậu thậm chí còn không biết nơi cậu đang ngồi là cát hay mây nữa.
“Tôi muộn màng nhận ra rằng anh cũng đã đặt kha khá cân nhắc vào những gì mình nói.”
“........”
Đúng là một lời xin lỗi chân thành. Add ngậm miệng lại sau khi nghe những lời đó.
Eve chưa bao giờ phản ứng thế này trước đây. Cậu muốn nới rộng tai và nhớ kĩ từng từ cô nói.
Bởi khoảnh khắc như thế này có lẽ sẽ không bao giờ xuất hiện lần nữa.
“Liệu anh có thể tha thứ cho tôi chứ?”
“.......Dĩ nhiên.”
Add nãy giờ vẫn đang nhìn thẳng vào Eve nhưng cậu ngay lập tức quay đầu đi khi Eve quay sang nhìn cậu. Ara, Elsword và giờ Rena đang bơi cùng nhau nhưng không ai trong số họ lọt vào tầm mắt cậu cả.
“Cảm ơn cậu.”
“......”
Không thể nào, cậu cuối cùng cũng thắng rồi. Cậu cuối cùng cũng đã đạt được mọi thứ. Add vô thức siết chặt tay và thầm hét lên vui mừng một tiếng. Tuyệt, giờ đây mọi thứ đã hoàn hảo.
Cậu cuối cùng cũng khiến Eve người chỉ luôn nhìn Elsword quay qua nhìn cậu.
Vậy liệu đã tới lúc chưa?
“.......”
Thời điểm để trộm lấy lõi của Eve đã tới chưa? Khuôn mặt Add vốn đang bất ngờ trước sự thành công không ngờ dần cứng lại. Chỉ là ngay khi cậu từ từ quay đầu nhìn Eve, cô thấp giọng nói nhỏ.
“Cậu nói những lời tàn nhẫn đó bởi cậu cũng lo lắng cho Elsword. Tôi không thể chấp nhận phương pháp của cậu nhưng những nhận xét đó khá là giá trị.”
“Này, đợi đã.”
Lời nói cố ngăn cô tiếp tục phát ra một cách vô thức. Nhưng Eve bình tĩnh tiếp lời như thể cô không nghe thấy gì.
“Tôi không từ biết khi nào mà mối quan hệ giữa hai người trở thành như thế, nhưng hãy để tôi làm rõ một điều.”
“Này.....”
Cậu có rất nhiều thứ muốn nói nhưng Eve còn chẳng thèm giả vờ nghe và nói một cách lạnh lùng như thể không có thứ gì trên thế giới quan trọng hơn điều này.
“Tôi là người được Elsword đề nghị làm bạn đầu tiên. Đừng quên chuyện đó.”
“........Ah.”
Đầu cậu choáng váng. Add không chịu được nữa thế nên cậu ngừng ngồi và thả lưng xuống cát. Cậu đưa cánh tay lên trước mặt và chỉ thở dài một cách bất lực.
Cái quái gì thế này? Chẳng phải thế này hơi tàn nhẫn quá à? Có phải thế này là để giữ cậu trong tầm kiểm soát không? Lúc này đây cô ta làm thế này là để đảm bảo cậu không vượt quá mức cho phép à?
“Có vấn đề gì không? Tự hỏi Elsword đi nếu cậu nghi ngờ.”
“.....Kukukuk.”
Có quá nhiều thứ để nói đến nỗi cậu không biết phải nói thứ gì trước. Add cảm thấy đầu cậu trống rỗng tới mức chỉ có thể bật cười một tiếng. Eve lúc này đây.....đang nghĩ rằng Elsword và Add đã trở nên thân thiết với nhau và cô đang ghen tị!!
Không, cậu biết cái chuỗi logic nào dẫn cô tới cái kết luận này. Nhưng chẳng phải thế này thì có hơi quá sao? Mong muốn chiếm đoạt giữa những người bạn sao? Mình đã thân thiết với tên này nhưng hắn ta gần đây lại đang chơi với mấy tên khác à? Có phải dạng như thế không? Có thật là chuyện này đang diễn ra không? Chẳng phải thế này thì tàn nhẫn quá à?
Bộ não cậu hiểu được nhưng bên trong cậu cảm thấy thật ngột ngạt và tầm nhìn của cậu đang quay cuồng tới mức cậu không thở nỗi.
“Nếu cậu đang cảm thấy không khoẻ thì tôi có nên gọi Rena không?”
Khi Add cứ ở yên đó không nói gì để kìm chế trái tim ngột ngạt của mình, Eve thử đặt tay lên trán Add.
Thế rồi đủ những cảm xúc nãy giờ sôi sục bên trong cậu biến mất như thể đó chỉ là giả tạo.
“Trông như cậu không bị sốt. Có thứ gì khác không ổn không?”
“......Tôi chỉ nằm xuống vì tôi mệt thôi.”
“Vậy thì cậu nên quay lại dinh thự nghỉ ngơi đi.”
Add phản lại thẳng thừng lời nói bình tĩnh của Eve.
“Tôi không biết chuyện gì có thể xảy ra nếu tôi làm thế nên giờ tôi sẽ cứ như thế này.”
“?”
Khi Eve định rút tay lại vì không hiểu gì, Add nắm lấy tay cô.
“Hãy cứ như thế này một chút.”
“Đây có phải là một loại bệnh mới mà cậu mắc phải khi ở trong biển không?”
“....Ừm.”
Eve trông như cô không hiểu khi Add đáp lại cụt ngủn. Nhưng cô không rút tay lại. Với đôi mắt nhắm lại và bàn tay của Eve trên trán, Add thở một hơi dài.
Sự hiểu nhầm của Eve. Cậu cảm thấy thật ngớ ngẩn sau khi nhận ra thứ mà cô đang nghĩ đến nỗi cậu không thể nói năng bình thường được.
Nếu thế này, kế hoạch để cậu khiến Eve quay sang nhìn cậu....hẳn sẽ cần lâu hơn.
Mà, như thế cũng không sao.
“Hmph......”
Ít nhất thì lúc này nó cũng không khó chịu.
Eve ở bên và canh chừng Add một lúc rồi cô đứng dậy khi Elsword gọi. Họ hẳn đang chơi bóng chuyền.
Nhưng Add không tham gia và nói rằng cậu không khoẻ.
“Được rồi, tôi tới đây! Hiyah!”
Thay vào đó, Aisha tham gia và đang phô diễn những kĩ năng lạ thường. Xuất hiện từ bên trái, bên phải....cô đang thực hiện từng cú đóng bóng đáng gờm bằng cách liên tục dịch chuyển.
“.....Chẳng phải như thế là gian lận à?”
“Chúng ta nên hạn chế số lượng.”
Họ đang chơi ở xa nên cậu không thể thấy rõ khuôn mặt của họ, nhưng Add có thể nghe cuộc nói chuyện của họ bởi cậu đã gửi một Dynamo qua.
Eve ở đội đối diện đáp trả một cách rất áp đảo và cả Elsword người ở cùng đội với Aisha cũng đáp trả hệt như Eve. Nhưng Rena phản lại những cú đóng bóng của Aisha dễ dàng như thể đó chẳng là gì. Mà, dù là trong mắt Add thì dù việc dịch chuyển của Aisha rất chóng mặt, đó vẫn chỉ là một mánh khoé để đánh lạc hướng mắt đối thủ. Nó có thể hữu dụng cho việc phòng thủ nhưng không phải là một cách phân bố hiệu quả cho việc tấn công.
Bản thân Aisha hẳn cũng biết điều đó bởi cô khá thông minh. Có vẻ như cô chỉ đang chạy loạn lên bởi cô đang vui và không thật sự muốn thắng gì.
“Nếu nhìn thế này thì trông cô ta cũng bình thường thôi.”
Add thở dài trong khi nhớ lại cái Void Impact cải tiến mà Aisha dạy cậu. Nếu cậu làm theo công thức của cô, không chỉ Void Impact mà công suất của tất cả các kĩ năng khác sử dụng không gian và sóng xung kích sẽ được cải thiện một cách rõ rệt.
Sau khi được Aisha dạy, Add có thể tự tin nói rằng cậu đã mạnh hơn 1.5 lần, không phải phóng đại nhưng có khi còn đạt tới mức gấp đôi. Nhưng dù vậy...
“Mình không biết.”
Cậu vẫn không thể nghĩ ra cách đánh bại Elesis. Họ cần sự nỗ lực của cả nhóm dù chỉ để đánh bại cô trước khi biến hình. Cậu còn không thể tưởng tượng được cô mạnh đến mức nào sau khi biến hình.
“Lúc này chúng ta không thể thắng.....”
Không cần biết cậu thực hiện việc tính toán bao nhiêu lần, đây không phải thời điểm để đấu. Khi Add đang đặt tay lên trán và thở dài, cậu có thể cảm thấy ai đó cạnh cậu. Cậu quay đầu và thấy Ara xách theo một cái ghế tắm nắng và đang mở nó ra.
Tóc trắng và đôi tai cáo dễ thương đang giật giật, đó không phải Ara. Nhưng vì vài lý do mà cô ta không có đuôi.
“Gì?”
Khi Add khó chịu hỏi, Eun nhìn quanh rồi nhẹ kéo quần bơi của mình để chỉnh vị trí của nó. Add ngớ người nhìn chuyển động của ngón tay cô rồi lập tức đảo mắt đi.
Eun không bận tâm phản ứng của Add và mỉm cười. Thế rồi cô vươn tay và chân ra trong khi nằm sấp người xuống ghế. Nhìn cách cô che miệng ngáp thì có vẻ cô đang rất thoải mái.
“Mọi người đang chơi, tại sao chàng trai không tham gia cùng họ đi?”
“Những việc khiến ta phải di chuyển quá phiền phức. Bên cạnh đó, chuyện gì xảy ra với đuôi của ngươi rồi?”
“Nó trở nên nặng nề khi bị dính nước. Có điều ta sẽ lấy nó ra ngay nếu chàng trai cần một cái gối.”
“Đừng chọc cười ta.”
Add theo bản năng tức giận nâng giọng lên. Thế rồi Eun người đang tận hưởng việc tắm nắng mở một mắt nhìn Add.
“Có vẻ như cậu đang khá giận ta thì phải.”
Đó là dĩ nhiên. Theo suy đoán của Add, ít nhất thì Eun cũng đã biết khả năng thực sự của Elesis từ trước. Đó là bởi...
“Chẳng phải cậu nói rằng cậu sẽ tin ta nếu cậu có thể chiến thắng một cách an toàn à? Ta rất mong rằng lúc này chàng trai có thể ngoan ngoãn mở lòng với ta đấy.”
Cậu thật sự đã nói thứ gì đó giống vậy trước đây. Khi Add nhìn chằm chằm một cách lạnh lùng, Eun nói trong khi mỉm cười.
“Chẳng phải mọi người đều an toàn sao? Các mục tiêu của chàng trai đều đã được thực hiện.”
“....Ngươi đã không xuất hiện dù là lúc Ara gặp nguy hiểm.”
“Đó là chuyện mà Ara đã tự thân yêu cầu ta. Cô ấy nói rằng cô ấy muốn tự lo liệu trận chiến bằng chính sức mình hết mức có thể. Ta thường chỉ cho cô ấy mượn sức mạnh của ta với trạng thái Thiên hồ thôi.”
“Ta đã nói, đừng chọc cười ta.”
Khi Add bạo lực ngắt lời cô, Eun thở dài rồi nhắm mắt lại.
“Tức giận như vậy khi chúng ta đang thật sự có một kì nghỉ để thay đổi. Có phải chàng trai đã hình thành sở thích đối xử ta bằng sự khinh rẻ rồi không?”
“Về việc Elesis không thể hiện khả năng thực sự của mình. Ngươi đã giấu điều đó khỏi ta kể cả khi ta đã du hành thời gian hai lần.”
“Làm sao mà cậu có thể nói thế chứ? Có thể là ta không biết. Nghe ta nói này, không phải là ta.....”
“Ít nhất thì ngươi cũng đã biết điều đó từ trước. Tại sao ngươi không thử nhớ lại những gì ngươi đã nói đi?”
Add nhe răng ra.
“Chẳng phải ngươi nói rằng ngươi thậm chí sẽ chiếm lấy cơ thể Ara và rút lui nếu mạng sống cô ấy gặp nguy hiểm sao? Thế nhưng ngươi lại chỉ nhìn dù cho Ara đang gặp nguy hiểm. Đó là bởi việc chiến đấu với Elesis ở dạng thứ nhất không thật sự nguy hiểm.”
“......”
“Ngươi đã đoán trước được rằng dạng thứ hai của cô ta, khi mà cô ta giải phóng sức mạnh thật sự của mình mới thật sự là nguy hiểm. Rằng chúng ta có thể bằng cách nào đó đánh bại dạng thứ nhất nhưng dạng thứ hai sẽ đón đầu bọn ta ngay sau đó, rằng nếu ngươi thật sự phải chiếm lấy cơ thể Ara và bỏ trốn thì đó sẽ là bởi dạng thứ hai.”
Add đã nghĩ ngay từ đầu rằng họ không thể đánh bại dù là dạng thứ nhất chỉ với sức của mình Ara. Đó là lý do cậu nghĩ rằng cậu nên đưa Eun ra thay thế.
Kết quả đã rõ sau khi kết hợp việc Ara quyết định chiến đấu bằng chính sức mình với tất cả những gì cô có và cơ chế của trạng thái Thiên hồ giúp cô có thể hồi phục khi chiến đấu với kẻ địch.
“Giả thuyết đó vẫn còn lỗ hổng cần giải thích. Ta có thể đã ở yên phía sau để có thể cải thiện kĩ năng của Ara.”
“Nếu ngươi xen vào thì đáng ra đã có cả đống cơ hội để có thể đánh bại dạng thứ nhất dễ dàng hơn nhiều rồi.”
Thật ra, hiện tại Add cũng không chất vấn với chứng cứ rõ ràng gì. Cậu đang dựa trên các manh mối gián tiếp. Nhưng việc Eun nói rằng họ không thể đảm bảo chiến thắng Elesis dạng thứ nhất dù cô ta có tham gia vào là hoàn toàn vô lý.
Nếu Eun tham gia, việc hạ gục Elesis dạng thứ nhất có thể đã đơn giản hơn rất nhiều.
Thêm vào đó, việc Eun nói cô không thể đảm bảo chiến thắng chỉ hợp lý khi đặt cả dạng thứ hai vào tính toán của cô.
“Chẳng phải chính miệng ngươi đã nói thế à? Rằng chúng ta không thể đảm bảo thắng lợi dù ngươi có tham gia. Nhưng chỉ có hai kết luận có thể suy ra từ điều này nếu ngươi giới hạn năng lực Elesis chỉ trong dạng thứ nhất. Hoặc việc người nói rằng ngươi không thể đảm bảo thắng lợi chỉ là một lời nói dối, hoặc ngươi đã biết rằng dạng thứ hai đang đợi bọn ta.”
“......”
Eun không nói gì nữa. Add bộc lộ toàn bộ cơn giận mà cậu đã kìm chế cho tới giờ.
“Sau cùng, ngươi đã biết rằng bọn ta sẽ thua. Rằng bọn ta có thể đánh bại dạng thứ nhất nhưng sẽ thua trước dạng thứ hai...”
“Dựa trên các toạ độ thời-không, hình dạng đó của Elly được gọi là Crimson Avenger. Khá khó hiểu khi cậu cứ nói kiểu dạng thứ nhất thứ hai như thế.”
“....Như vậy đồng nghĩa với việc ngươi chỉ đứng một bên và nhìn mặc dù biết rằng bọn ta sẽ đâm đầu vào nguy hiểm!”
Add bỏ qua thứ vô nghĩa cô vừa nói và bùng nổ trong tức giận. Nhưng Eun bình tĩnh đáp lời trước lời chất vấn của Add.
“Vậy, có vấn đề gì với chuyện đó à?”
“....”
Add ngay lập tức đứng dậy.
Cho đến giờ thì Add đã luôn cố tránh việc đối đầu bằng vũ lực với Eun, nhưng giờ thì cậu khó mà kìm chế được nữa. Từng tia điện bắt đầu sáng lên từ bên trong các Dynamo. Hôm nay cậu đang định chiến đấu không chút kìm chế bởi mới đây cậu cũng đã được cải thiện về công thức.
Ta sẽ nắm cổ ngươi lôi đi và khiến ngươi phải cầu xin cho mạng sống của mình!! Khi ý chí chiến đấu của Add đang bùng cháy, Eun khẽ hé mắt nhìn cậu rồi nhấc tay.
Chỉ là ngay khi Add đang định di chuyển Dynamo để đáp trả, đòn tấn công của Eun nằm ngoài tưởng tượng của cậu.
Tách!
Chiếc áo bơi của cô, cô vừa tháo đai lưng của chiếc áo bơi vốn đang che ngực của cô. Giữa âm thanh của các tia điện, Add chớp mắt trong khi nghĩ rằng liệu có phải cậu vừa nghe nhầm không.
Giữa cái tình huống căng như dây đàn thế này mà cô ta nghĩ mình đang làm cái gì vậy?
“Sẽ có vết trên lưng ta nếu ta tắm nắng như thế này. Như thế sẽ rất tệ cho Ara.”
“.....Này..”
“Hmm? Tại sao chàng trai lại đứng như thế thế? Vậy cậu muốn làm tới mà không chút kìm chế à? Mà, cũng chẳng có lý do gì để cậu không chơi chủ động đâu.”
“Ngươi đang làm cái gì thế hả?!”
Add bối rối và lùi lại trong khi Eun định đứng dậy khỏi cái ghế tắm nắng mà cô đang nằm. Nhưng sau khi lùi hai bước, cái đầu lạnh của cậu trở lại. Cậu liếc nhìn Eun với sự khó chịu và giận dữ. Eun chỉ nâng mình dậy vừa tới mức nó trông thật sự nguy hiểm và mỉm cười vô hồn trong khi nheo mắt nhìn cậu.
“Ngươi......”
“Có vấn đề gì sao, chàng trai?”
Eun đang hành động một cách ngớ ngẩn như thể cô không biết gì. Nhưng chẳng lý nào cô ta lại không biết cả. Nếu cậu tấn công bây giờ....phần thân trên không gì che đậy của cô sẽ lộ ra mất.
Không, tại sao một kẻ có đủ loại kĩ năng lại bỏ trốn với cái phương pháp đáng xấu hổ này chứ? Máu Add như muốn sôi lên nhưng cậu vẫn thu các Dynamo lại.
Trước tiên thì đây không phải việc mà cậu có thể làm với Ara. Nó phiền tới nỗi cậu muốn túm cổ Eun giật cho vài phát rồi bứt từng cọng lông đuôi của cô. Nhưng cậu không có hiềm khích gì với Ara cả.
“Đủ rồi, thôi ngay việc đi quá xa với cơ thể của Ara đi.”
“Đó là lý do tại sao ta lại chỉ làm lộ vừa phải bộ ngực. Sẽ còn tuyệt hơn nhiều nếu ta làm nó đúng cách.”
“......”
Ngừng nói chuyện thôi. Khi Add tiếp tục trừng mắt khó chịu, Eun cười một cách ranh mãnh trong khi khẽ gật đầu.
“Đúng vậy, chàng trai. Toàn bộ kết luận của cậu đều chính xác. Ta đã sớm biết rằng Elly vẫn chưa bộc lộ sức mạnh thật sự của mình. Khả năng xem xét để phát hiện chuyện này của chỉ từ một vài chi tiết và lời nói thoáng qua của chàng trai khá là đáng ngạc nhiên đấy. Quả như mong đợi từ bộ não của El Search Party.”
“Ngừng giả vờ vô tội đi, tại sao ngươi lại không nói trước điều đó cho ta?”
“Thay vì vậy hãy để ta hỏi cậu, điều gì sẽ thay đổi nếu ta nói?”
Eun thu vẻ ranh mãnh của mình lại rồi hỏi. Add đang định trả lời thì dừng lại.
“Kết quả sẽ không thay đổi. Chàng trai hẳn cũng đã biết điều này rồi. Rằng sẽ không có bất cứ chiến lược nào thành công trước khả năng thật sự của Elly. Rằng bất kể bộ não chàng trai siêu việt thế nào, không cần biết chàng trai lại thách thức bằng việc quay ngược thời gian, rằng cậu sẽ không bao giờ có thể vượt qua được bức tường khổng lồ đó.”
“.....”
“Chẳng phải chàng trai đã thấu hiểu điều này từ tận xương tuỷ rồi sao? Đó là lý do cậu đã từng cân nhắc đến lựa chọn nhập bọn với lũ quỷ.”
“Ta sẽ chỉ lợi dụng lũ quỷ nếu cần thiết thôi.”
Add gắt gỏng trả lời nhưng điều cô chỉ ra đã đúng. Ngay khi Add chứng kiến kĩ năng của Elesis...cậu thậm chí còn không thể nghĩ đến cách để đối phó với cô.
Những người khác có thể cố gắng hết sức ở vị trí của họ, nhưng đưa ra kế hoạch cho họ là việc của Add.
Nếu El Search Party thua, thì đó là bởi Add đã phạm sai lầm trong kế hoạch của mình.
“Chết tiệt...”
Mọi chuyện thành như thế này trước cả khi cậu kịp nhận ra. Nó một phần là nhờ bộ não siêu việt Add, nhưng nó cũng là nhờ cậu đã biết từ trước thứ sẽ xảy ra. Nếu Add muốn ngăn chặn tương lai không mong muốn đang ập đến họ, việc cậu nhận vai trò nhà chiến lược với việc đưa ra các kế hoạch và làm El Search Party nghe theo chúng là hoàn toàn đúng.
Chẳng phải đó là nhờ việc những thành viên khác lắng nghe yêu cầu của Add không chút thắc mắc nên họ mới có thể bỏ kế nghi binh với Giải phóng quân Velder và tập trung vào Elesis à?
Mặc dù sau cùng thì họ vẫn thua.
“.....Kugh.”
Add bất mãn siết tay lại. Đúng như Eun nói, đây không phải thứ có thể thay đổi dù cho cậu đã biết trước. Mới đầu, cậu tức giận việc Eun giữ im lặng dù cô ta đã biết mọi thứ. Nhưng lúc này thì cậu chẳng còn làm gì được ngoài chấp nhận việc đó.
Sẽ không có gì thay đổi cả.
“Vậy không có cách nào để chúng ta thắng Elesis?”
“Vào lúc này, đúng.”
Add ngẩng đầu lên. Eun đang lấy tay chống cằm trong khi nằm sấp trên ghế tắm nắng với bờ lưng không chút che đậy. Cô đang nhìn cậu với nụ cười đầy dụ hoặc.
Add biết rằng cậu sẽ lại bị cô xoay vòng vòng nếu hỏi điều này. Nhưng cậu vẫn không kìm được mà hỏi.
“Từ giờ trở đi liệu có cách nào để chúng ta có thể thắng không?”
“Không nhận lại được gì thì khó để ta trả lời cậu đấy.”
Eun nói rồi lấy hai ngón tay kẹp cái tuýp gì đó đưa cho cậu.
“Thoa kem chống nắng lên lưng ta đi. Rồi ta sẽ lắng nghe yêu cầu của cậu.”
“......”
Đáng ra cậu không nên hỏi mới đúng.
“Tại sao ngươi lại nói ngươi sẽ kể cho ta nếu ta làm chuyện thế này chứ?”
“Liệu chúng ta có nên nói đó là một kiểu kỉ niệm sự hoà giải không? Ta muốn xoa dịu phần nào cơn giận của chàng trai.”
“.....”
Add do dự cầm lấy tuýp kem chống nắng. Cậu biết cách dùng nó....nhưng có thật là cô ta đang bảo cậu làm điều này không?
“Cậu phải làm nó với đôi tay của cậu. Đừng có mà nghĩ tới chuyện làm nó một cách hời hợt. Xin hãy thoa nó lên từng xăng-ti-mét, không sót chỗ nào cả.”
“.....”
Mình nên tạt mớ này lên đầu cô ta cho rồi. Add thậm chí có xúc động muốn làm vậy trong khi lòng cậu sôi cả lên... Nhưng dù là bộ tóc nhuộm trong sắc trắng này thật ra vẫn là của Ara.
Nếu đang ngủ mà gặp chuyện như vậy thì họ sẽ hoảng tới mức nào đây chứ?
“Phù....”
Sau cùng thì vấn đề cơ bản trong lý do mà Add luôn bị Eun xoay vòng vòng là bởi Eun chẳng có chút quan tâm gì tới hình tượng của Ara. Không, đúng thật cô ta có vẻ quan tâm...nhưng cô ta bỏ qua phần mà cô ta đáng ra nên quan tâm. Số trường hợp mà Add người đang nhìn bị bối rối và không biết phải làm gì chứ không phải cô ta còn nhiều hơn.
Nếu người đang nằm với tấm lưng loã lồ kia là Ara thì cô không ngất xỉu vì xấu hổ mới là lạ.
Bởi cô thậm chí còn không thể bước ra ngoài một cách thoải mái bởi vì xấu hổ khi mang đồ bơi.
“Ta muốn cậu thoa nó lên từng xăng-ti-mét một cách cẩn thận nhé.”
“Đừng làm ta cười.”
Add quyết định và ném tuýp kem chống nắng lại cho Eun. Eun bắt lấy với đôi mắt khép hờ dù không nhìn nó.
“Chẳng phải chàng trai muốn biết cách để chiến thắng sao?”
“Đó là cơ thể của Ara. Ngừng bày trò với nó quá mức đi.”
“Hmm, giờ đây chàng trai đang lo lắng cho lợi ích của Ara à? Thật nhún nhường làm sao sau khi cậu đã đẩy cô ấy ra cái tiền tuyến đầy nguy hiểm đó.”
“Để Ara ở tiền tuyến là điều ta đã yêu cầu cô ấy. Nếu ngươi có bất cứ phàn nàn gì thì nói riêng chúng ra. Đừng có làm lộn xộn chúng lên.”
Add vạch rõ giới hạn rồi trừng mắt nhìn Eun. Nếu cậu nghe theo lời dụ dỗ của Eun lúc này đây và ngoan ngoãn nghe theo chỉ thị của cô...thì, cậu hẳn có thể nhận được thông tin cậu cần.
Nhưng chẳng phải thế là chạm vào cơ thể của ai đó khi họ đang ngủ sao? Ara, hay bất cứ ai khác, cậu không muốn làm mấy hành động lén lút như thế.
Nếu cậu thật sự phải làm gì, cậu sẽ làm nó một cách đường đường chính chính. Giấu giếm và lén lút như một thằng hèn không phải cách làm của Add!
“Nếu ngươi thật sự trân trọng Ara, vậy thì ngươi không nên đề nghị cái kiểu giao kèo này. Có vẻ như ngươi đã sống quá lâu đến nỗi không biết về sự xấu hổ và nhục nhã của loài người rồi. Ta có nên giáo dục ngươi một cách chi tiết để dù là một con cáo cũng có thể hiểu không?”
“Hmm, chàng trai khi nghiêm túc có một hương vị khác đấy.”
Eun không thể hiện chút lo lắng dù cho đề nghị của cô vừa bị từ chối. Đúng hơn thì cô trông có vẻ mừng trước phản ứng nghiêm túc của Add và thậm chí còn nở một nụ cười thoả mãn.
“Được, tốt. Tại sao ta lại không nói vài lời với chàng trai khi cậu ta trân trọng Ara rõ đến thế cơ chứ? Được rồi, cậu muốn biết điều gì từ Thiên linh hồ đây kẻ đã sống hàng nghìn năm tới mức có thể nhìn thấu đất trời này?”
“......”
Chẳng phải đây là lần đầu tiên cô ta thoải mái thế này sao? Add nghi ngờ nhìn cô nhưng có vẻ như cô ta thật sự phấn khích.
.......Cậu không biết tại sao nhưng việc nổi điên lên hẳn đã đem lại một kết quả tốt.
Dù gì thì, đây là lần đầu tiên Eun nói rằng cô ta sẽ đưa thông tin miễn phí thế này. Khi Add do dự nghĩ về thứ nên hỏi, Eun đưa một chiếc đuôi ra chọc vào bụng cậu.
Add bị làm mất tập trung giữa lúc đang suy nghĩ nên cậu co các ngón tay lại. Thế rồi Dynamo bắn ra một sóng xung kích về phía cái đuôi. Nhưng trước khi nó trúng đích thì chiếc đuôi đã biến mất không một dấu vết.
“Đừng làm gián đoạn suy nghĩ của ta. Lần sau nó không chỉ kết thúc với cái đuôi đâu.”
“Ta làm thế bởi ta đang cảm thấy quá vui thôi. Cậu cũng nên hùa theo nữa. Chàng trai đúng là khó khăn quá đi. Cậu sẽ dễ thương hơn nhiều nếu cậu phối hợp với những trò đùa của ta đấy.”
Eun cằn nhằn nhưng cũng không chọc cậu nữa. Cô nheo mắt lại rồi nói với giọng như thể cô đang hồi tưởng tới một quá khứ xa xăm nào đó.
“Chúng ta đã thua....huh? Lúc này chàng trai đã có thể nói vài câu tốt rồi.”
Bỏ qua nhưng lời không xác định của Eun, Add lặp đi lặp lại việc đấu tranh trong tâm trí mình rồi đưa ra quyết định sau cùng của mình. Có rất nhiều thứ cậu cần phải biết nhưng đầu tiên hãy giải quyết vấn đề đang nằm ngay trước mắt cậu đã.
“Vậy, làm thế nào để bọn ta có thể đánh bại Elesis?”
“Vâng, câu trả lời rất đơn giản. Cậu chỉ việc trở nên mạnh tới mức có thể đánh bại Elly.”
“Ta sẽ giựt đôi tai của ngươi xuống nếu ngươi cứ đùa dai.”
“Chẳng phải chàng trai đã trở nên mạnh hơn đáng kể sau khi được Aisha dạy bảo sao?”
Cô ta đã biết. Sau cùng thì cô ta đúng là một con ma.
“Chàng trai lúc này đây hẳn có thể tự mình đối phó với Shadow Master một cách dễ dàng. Cậu đang thiếu sự tự nhận thức rằng cậu đã trở nên mạnh hơn.”
Eun uể oải nói trong khi vẫn nằm với bờ lưng đang tắm trong nắng.
“Những thành viên khác cũng vậy. Tất cả họ đều có cơ hội để trở nên mạnh hơn. Tất cả những gì cậu cần làm là nắm lấy cơ hội đó....và chiến đấu. Như cái cách mà Elsword trở nên mạnh hơn.”
“Ta đang yêu cầu một đáp án chắc chắn.”
Giọng Add nóng dần lên.
“Cậu sẽ tìm thấy bức hoạ lớn sớm thôi. Ta sẽ kể cho cậu nghe về những bức hoạ nhỏ từ phía cạnh cậu.”
“.....Đó là tất cả những gì ngươi định nói cho ta à?”
“Đừng vội thế. Không đốt lửa thì đừng mong có cơm.”
Add không thể hiểu thứ Eun đang lầm bầm. Trong một thoáng, tưởng như đôi môi nặng nề của Eun cuối cùng cũng mở ra nhưng toàn bộ những thứ chui ra lại là những lời kỳ quái.
Liệu cậu có nên mừng vì chí ít thì cô ta cũng trả lời thứ gì đó như đã nói không?
Cảm giác thật khó chịu khi câu trả lời không như cậu mong đợi. Nhưng không có lựa chọn cụ thể nào cả. Nếu có ai đó có thể nhìn thấy tương lai, hành động tốt nhất có thể sẽ là lắng nghe người đó để vượt qua được các sự kiện đang tới.
Eun lắc đầu, cô hẳn đã đọc được suy nghĩ của Add.
“Đừng phụ thuộc vào ta quá nhiều. Chàng trai đã làm được rất tốt rồi.”
“Ai nói ta đang phụ thuộc vào ngươi? Ta chỉ bận tâm tới việc trò chuyện với ngươi một chút thôi.”
“Phải, thái độ lúc này thật hoàn hảo. Nếu cậu dựa vào ta quá nhiều... Sau này cậu sẽ hối hận rất nhiều đấy.”
Lời nói cay đắng của Eun, cô nói tiếp trước cả khi Add có thể hỏi ý nghĩa của chúng là gì.
“Ta đang làm điều này để không ai phải khóc. Thế nên đừng giận ta.”
“......”
“Không quan trọng cậu ghét ta bởi ta cứ nói chuyện một cách vòng vo hay bởi ta luôn đùa cợt....Nhưng việc thấy cậu thể hiện phản ứng tức giận như thế này có phần nào khiến ta đau đớn.”
Cô cụp đôi ta cáo đang truyền đạt cảm xúc của mình xuống.
“Cậu có nghĩ rằng ta vui thích khi thấy toàn bộ các cậu thua Elly không? Cậu có nghĩ rằng ta không có chút khao khát được tự mình ra ngoài đó và vung thương không?”
“Nếu ngươi thật sự như thế, vậy thì đưa ta vài thông tin rõ ràng....”
“Hành động của chàng trai thay đổi nếu ta tiết lộ thông tin. Thế là tương lai ta đã nhìn thấy trở nên vô dụng.”
Add đang định phủ nhận nhưng rồi dừng lại. Điều Eun nói đang chỉ tới một tình thế tiến thoái lưỡng nan.
“Đợi đã, vậy, có lẽ nào....?”
“Chẳng phải ta đã nói ngay từ đầu là tương lai không phải thứ gì đó được bọc trong đá sao? Chúng ta chỉ đơn thuần là đang tung những viên xúc xắc thôi.”
Eun mệt mỏi thốt lên.
“Bị nghi ngờ bởi người khác rằng ta đang âm mưu thứ gì đó chống lại họ, rằng ta là một con ma tà ác, điều này diễn ra gần như nhiều lần hơn cả lượng lông trên đuôi ta. Mà ổn thôi, nhưng ta không nói cho họ mọi thứ dù ta biết. Kể cả lần này, ta muốn một kết quả mà mọi người vẫn sống sót dù cho chúng ta có thua Elly. Đó là lý do ta giấu sức mạnh thật sự của Elly khỏi chàng trai.”
“.....”
“Cậu nghĩ tại sao lại vậy?”
Khi Add không trả lời, Eun tự trả lời câu hỏi của chính mình.
“Nếu chàng trai biết rằng không có chút cơ hội nào để thắng và chỉ có một khả năng của việc toàn đội bị tiêu diệt đang đợi, cậu hẳn sẽ dùng mọi khả năng của mình để tránh cuộc chiến. Cậu sẽ không dễ dàng gì chấp nhận lời của ta khi ta bảo cậu chiến đấu để thua. Đặc biệt là khi sinh mạng của mọi người có thể gặp nguy hiểm.”
“.....”
“Muốn thép cứng thì phải rèn nó trong lửa.”
Không như Eun của mọi khi, cảm giác như cô đang dồn rất nhiều công sức để biện minh cho bản thân. Cảm giác như cô đang kiểm tra suy nghĩ của Add. Và Add cũng...nghĩ rằng lời của Eun có lý.
Add đã cố gắng trong tuyệt vong để đánh bại Elesis và sẽ không dẽ dàng gì chấp nhận nó dù Eun nói với cậu rằng cậu không thể đánh bại cô. Dù cho cậu có chấp nhận thì hẳn cậu cũng sẽ ưu tiên một phương án mà không chạm trán với Elesis.
Eun có lẽ cũng do dự về lựa chọn của mình.
“Ta không còn gì để nói nếu chàng trai vẫn ghét ta sau chuyện này....”
“Ta không dư cảm xúc để lãng phí trên ngươi đâu. Ta chỉ ưu tiên mục tiêu của mình thôi.”
“Có phải chàng trai vẫn khao khát lõi của cô gái không?”
“Ta có phải giải thích chi tiết nó cho ngươi không?”
Bình thường thì Eun đã trả lời với một lời bông đùa nhưng lần này, vì vài lý do, cô không trả lời. Điều đó khiến Add bận tâm nên cậu thẳng thừng nói.
“Nếu ngươi đã biết mục tiêu của ta từ trước rồi thì ngươi nên biết rằng đây là điều không thể tránh khỏi. Ta sẽ kết thúc dòng thời gian này theo cách ta có thể chấp nhận. Tất cả mọi thứ ở đây là vì điều đó. Ngươi còn gì khác muốn nói không?”
“Ah, nghĩ lại thì...”
Eun người trông như đang yên lặng lắng nghe chợt nở một nụ cười mê hoặc.
“Cách để cô gái trở nên mạnh hơn hiện tại là....”
“.......”
“Là gì mới được nhỉ? Ta nghĩ ta gần nhớ được nó rồi.”
Eun cắn ngón trỏ rồi nhìn cậu khiêu khích. Add siết tay lại rồi kiềm nén mong muốn đánh cô lại. Cậu không kìm nổi cơn giận khi ai đó vốn đang hành động như thể đang cầu xin cậu hiểu cho họ giờ lại đang khiêu khích cậu thế này.
Cậu quả là ngu khi cố hiểu cô ta dù chỉ một chút. Add nén cơn giận lại rồi nói với giọng thấp nhất có thể.
“Bây giờ ngươi muốn gì?”
“Ta không với tới thế nên phần lưng....”
“Ta từ chối. Đừng lôi nó ra nữa. Hơn cả thế, Eve trở nên mạnh hơn chỉ ngáng đường ta thôi. Bộ ngươi không nghĩ là điều kiện của giao kèo này có hơi lạ sao?”
Add mạnh mẽ nói.
“Eve cứ như bây giờ là được. Ta chỉ cần tự mình giải quyết mọi chuyện bằng cách trở nên mạnh hơn thôi.”
“Huhuhu, cậu đúng đấy. Làm sao mà ta lại có thể phạm phải sai lầm như thế nhỉ?”
Eun trông như gật đầu đồng ý rồi mỉm cười.
“Hãy xem như giao kèo này đã bị huỷ bỏ.”
Vút, như thể có một cơn gió lạnh chợt thổi ngang qua thế rồi mái tóc Ara chuyển sang màu đen. Sau đó, một ánh nhìn ngơ ngác nhìn cậu, Add đóng băng sau khi chạm mắt cô.
“Huh.........”
“A, Add-nim?”
Ara hốt hoảng rồi nhìn quanh. Thế rồi cô quay đầu về phía Add lần nữa rồi trở nên hoảng hơn cả trước đó. Khi Ara vội đứng dậy, Add ngay lập tức quay đầu đi và la lên.
“Đừng có đứng lên như thế!!”
“Vâng? Kiiiyaaah!!”
Ara cuối cùng cũng nhận ra áo bơi của cô đã bị tháo ra và liền ngồi sụp xuống chiếc ghế tắm nắng với tay che ngực. Sẽ tốt hơn nếu cô ấy nằm sấp lên thay vì ngồi nhưng có vẻ cô không nghĩ được tới mức đó và thay vào đó cô lấy tay che ngực.
“....Bây giờ nghe tôi nói này. Việc này không liên quan gì tới tôi cả.”
“Tôi, tôi biết. N, nhưng cậu có thể không nhìn hướng này được không?”
Add quay đi như cô bảo, không, cậu còn lấy cả tay che mặt lại rồi thở dài. Đã từng có rất nhiều tình huống thế này với Eun trước đây. Nhưng chưa bao giờ có vụ nào mà Ara phát hiện cả. Bây giờ cậu phải làm gì để kết thúc chuyện này đây?
Âm thanh di chuyển vang lên từ phía sau cậu rồi Eun nói với giọng nhẹ.
“.....Bây giờ ổn rồi, Add-nim.”
“.......”
Không, chẳng phải tốt hơn nếu cứ rời khỏi chỗ này sao? Mà, giờ cũng đã quá trễ để có thể chạy rồi. Add nghĩ vậy trong khi quay đầu lại. Ara lịch sự cúi đầu.
“Tôi xin lỗi, Ngài Eun hẳn đã bày một trò chơi khăm nào đó. Chắc cậu đã gặp phải rất nhiều rắc rối rồi.”
“.....”
“Tôi sẽ nổi giận với Ngài Eun sau. Thế nên mong cậu đừng bận tâm.”
Add thở dài rồi lắc đầu khi thấy Ara như đang không biết phải làm gì. Đây rõ ràng không phải chuyện mà cậu nên mắng Ara.
Hơn nữa, Ara đã phải trải qua rất nhiều khó nhọc giữa cuộc chiến chống lại Elesis. Add đã đưa cho cô một yêu cầu vô lý khi để cô một mình đối mặt với Elesis cho tới khi Elsword đưa ra quyết định và Add thật sự cảm thấy hơi có lỗi vì chuyện này.
“Đó không là gì cả. Cô cũng không nên bận tâm tới chuyện đó. Bởi nếu không thì nó sẽ trở nên rất phiền phức.”
“Có vẻ như cậu đã dành thời gian với Ngài Eun.”
Mang trên mình vẻ mặt có phần sợ sệt, Ara thận trọng hỏi. Có vẻ như Eun kẻ đã chui lại vào sau khi trao trả quyền điều khiển đã kể với Ara về thứ vừa diễn ra.
“Tôi xin lỗi vì đã làm phiền cậu. Thế nên thay vào đó, tôi sẽ giúp thoa kem chống nắng lên lưng Add-nim cho!”
“.....Ta không cần.”
“Việc đó thật sự ổn thôi thế nên làm ơn đừng từ chối! Da Add-nim rất trắng thế nên như thế này sẽ rất tệ cho cậu.”
Ara nhẹ giơ tuýp kem lên trong khi nhìn thẳng vào Add như thể cô sẽ không để nó kết thúc thế này.
“Add-nim cũng đã phải trải qua rất nhiều khó khăn. Thế nên làm ơn hãy nghĩ ngơi dù chỉ một chút thôi.”
“.......”
Mà, việc đó cũng đúng phần nào. Chẳng phải kì nghỉ này là kết quả nỗ lực hợp tác giữa Aisha và Add sao? Mặc dù thời gian cậu dành ra với Eve rất thư giãn, bên trong cậu cũng đã phải chịu đựng kha khá từ chuyện đó. Hơn nữa, cảm xúc của cậu đã dao động quá nhiều trong suốt cuộc nói chuyện với Eun đến nỗi giờ đây cậu cảm thấy mệt mỏi phần nào.
“......Nếu cô đã khăng khăng như thế thì, cứ làm đi.”
Việc da cậu bị rám nắng cũng sẽ làm cậu khó chịu. Cho mượn cái lưng của mình một chút cũng chẳng phải vấn đề gì. Dù sao thì Ara cũng đang bùng cháy với mong muốn được thoa kem lên lưng cậu....
“Được rồi, xin hãy nằm cẩn thận.”
Add ngoan ngoãn nằm xuống theo lệnh của Ara. Cậu có thể thấy Eve, Elsword, Rena và Aisha đang giữa trận bóng chuyền ở đằng xa. Hẳn đã có một số thoả thuận nào đó giữa họ vì giờ thì Aisha không còn dùng dịch chuyển nữa.
Họ trông rất thân thiết với nhau. Sau khi được thoa kem chống nắng....liệu cậu có nên tham gia với họ luôn không?
Add nheo mắt trong khi đắm mình trong một khoảnh khắc yên bình hiếm hoi. Cậu thậm chí còn nghĩ tới những thứ ấm áp mà bình thường cậu chẳng bao giờ nghĩ tới. Thế rồi Ara người vừa hoàn thành việc chuẩn bị phát ra một âm thanh kì lạ.
“Haaaaaaaaaa.....!”
Âm thanh cô tụ lực, trong một thoáng Add không thể hiểu được tình huống này với cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống. Ara lại hiểu sai về điều gì đó nữa rồi!! Cô ta đang định làm thứ gì đó ngu ngốc!!
Vấn đề ở đây là cậu hiện đang là mục tiêu. Mặt Add trắng bệch vì sợ hãi và cố trốn thoát càng nhanh càng tốt nhưng tốc độ phản ứng của Ara đã nhanh hơn.
“Ah! Sẽ rất tệ nếu trôi trượt thế nên đừng di chuyển, Add-nim! Tôi tới đây!!”
Với tiếng hét chứa đầy sự tập trung của mình, bàn tay của Ara đập mạnh xuống lưng Add.
Rắc.
Hiệu ứng âm thanh thảm thiết và một tiếng hét không ra tiếng vang khắp bãi biển.
Bãi biển sau hoàng hôn.
El Search Party ngồi quanh và yên lặng ăn tối. Rau và thịt được Angkor nấu tiếp tục được đặt lên dĩa họ. Chắc hẳn các nguyên liệu chất lượng cao đã được sử dụng vì nó có vị rất ngon. Không ai phàn nàn gì.
Và Add không thể di chuyển bình thường dù chỉ một ngón tay bới cơn đau lưng. Nó nhói lên bất cứ khi nào cậu di chuyển.
“.....C, cậu có ổn không Add-nim?”
“.....”
Khi Ara bên cạnh cậu hỏi, Add đang định quay lại trừng mắt nhìn cô nhưng rồi lại cau mày. Cái quái gì thế này? Bất cứ khi nào cậu di chuyển thì nó đều đau cả.
“Nếu cậu gặp khó khăn thì thay vào đó hãy để tôi đút cho cậu! Đây, nói Ahh!”
“Đừng. Dù sao tôi cũng không đói đến thế.”
Thậm chí chỉ nói thế này cũng khiến cơ lưng cậu nhói lên. Khi Add nhích đầu mình ra xa miếng thịt Ara đưa, Ara trưng ra khuôn mặt buồn bã và gục đầu xuống nhìn chân mình. Cô trông rất chán nản....nhưng cô vẫn cắn một miếng lớn miếng thịt mà cô đưa Add.
Cô trông chán nản ngay cả khi nhai. Việc ngó lơ cô dần trở nên khó hơn nên Add mở lời.
“Rốt cuộc thì cô đã nghe cái gì để khiến cô đập lưng tôi vậy hả?”
“Ngài Eun nói rằng cơ lưng Add-nim rất cứng nên để giúp nó thư giản ....”
“Ngừng việc dễ dàng tin mọi thứ con cáo đó nói đi.”
Đổ lỗi Ara người bị lừa chỉ tổ vô dụng. Nhưng Ara nghiêm nghị lắc đầu khi nghe lời khuyên của Add.
“Ngài Eun hay bày những trò đùa quá đáng hết lần này tới lần khác, nhưng ngài ấy vẫn là người tốt.”
“.......”
Liệu cô có thể nói thế nếu cô biết những gì cô ta đã làm với cơ thể cô từ trước tới giờ không? Những lời đó suýt chui ra khỏi miệng Add nhưng cậu không nói gì thêm.
Cậu không thích bầu không khí lúc này. Mọi người đang ngồi cạnh nhau, tại sao lúc này lại chỉ có mỗi Ara và Add là thấp giọng nói chuyện với nhau chứ? Elsword đang im lặng ăn. Rena và Eve cũng không nói gì khi ăn.
Thậm chí Aisha đang ngồi ở góc cũng cắm mắt nhìn xuống và không nói gì. Add nghĩ hẳn đã có một cuộc tranh cãi gì đó khi họ chơi bóng chuyện nhưng không có dấu hiệu nào như thế từ các cuộc đối thoại mà Dynamo gửi cho cho cậu.
Bầu không khí quanh mọi người trở nên nghiêm trọng sau khi họ hăng hái chơi với nhau.
“Cái gì đây?”
Add không thể đứng nhìn được thêm nữa và mở miệng. Suốt buổi sáng họ đã chơi rất vui vẻ nhưng ngay khi hoàng hôn thì họ lại quay trở về cái bầu không khí này. Cậu không thích thế chút nào.
Sự khó chịu của cậu vượt qua cơn đau lưng và cậu không nhịn được nữa mà nói.
“Bộ có ai chết à? Tại sao các người im lặng thế hả?”
“Không phải Add-im không thích những nơi ồn ào à?”
Cậu ngó lơ câu hỏi khi nghiêng đầu của Ara rồi liếc nhìn Eve, Rena và cuối cùng là Elsword. Nói nhưng thứ thế này không giống cậu và đúng thật là cậu không thích không khí nhộn nhịp nhưng cái kiểu không khí như bị chìm dưới đáy biển thế này cũng khó chịu theo kiểu của riêng nó.
“Không lẽ chơi đùa một ngày là không đủ à? Hay ngày mai chúng ta có nên chơi luôn không? Đám các người đang bất mãn cái gì cơ chứ? Tại sao các người chỉ cứ ngồi đó với cái ánh nhìn chán nản đó hả?”
Mọi người ngừng ăn và nhìn Add. Lúc mới bắt đầu thì cậu khá do dự nhưng lời cậu tuôn ra không ngừng kể từ lúc cậu cất lời.
“Thua Elesis là vấn đề ở đây à? Lúc này thì tất cả đều còn sống mà phải không? Bộ như thế còn chưa đủ ư?”
“Add.”
Rena bình tĩnh gọi cậu nhưng Add còn chẳng thèm vờ nghe. Cậu không thể chịu đựng việc cứ để cái khung cảnh khốn khổ này như thế thêm nữa.
Đây là hiện tại mà cậu đã phải trải qua bao gian khổ để đạt lấy, cậu đã phải làm hết mọi thứ có thể để giữ an toàn cho El Search Party. Nhưng đây lại là kết quả mà cậu đạt được à?
Đây có phải là cảm giác của bậc cha mẹ khi nhìn đứa con mà họ đã nâng niu nuôi lớn sau khi làm mọi thứ có thể cho nó để rồi nhìn nó thui thủi trong phòng như một thằng tự kỉ à?
“Chúng ta định kết thúc thế này à? Liệu chúng ta có nên làm buổi kỉ niệm giải tán El Search Party ngay đây luôn không? Chúng ta có nên giải tán cho xong rồi ai đi đường nấy không?”
Khó chịu.
“Các người định cứ như thế này đến chừng nào nữa hả? Nếu các người định cứ thế này sau khi thua dù chỉ một lần thì từ bỏ mọi thứ và biến luôn đi. Ta cũng chẳng còn hối tiếc gì nữa đâu! Bất cứ kẻ nào muốn rời đi thì rời đi ngay bây giờ đi! Ta sẽ không ngăn các ngươi rời đi vì sợ đâu!”
Thật khó chịu.
“Nhưng chẳng phải các người....tức giận sao?”
“.......”
“Chẳng phải các người tức giận vì việc bỏ chạy như một con chó cụp đuôi thua cuộc sao? Tại sao các người cứ hành động như thể trời sập chỉ vì thua có một lần vậy hả?”
Phải, đây là điều mà chỉ Add mới có thể nói. Ắt hẳn rất khó khăn và đau đớn cho tất cả bọn họ. Họ hẳn sẽ không thể tìm ra thứ phải làm và chỉ có thể bị nuốt chửng bởi sự tự dằn vặt và cảm giác bất lực sau khi cảm nhận bằng tận xương tuỷ rằng kĩ năng của họ không đủ.
Add siết chặt tay sau khi hồi tưởng lại cảnh Elsword khóc không một tiếng động.
Cảm giác bất lực đó, cảm giác thất bại đó, Add đã sớm trải nghiệm nỗi cay đắng đó cho tới tận lúc này. Cậu đã phải đấu tranh đến mức nào để cứu Eve chỉ để được trải nghiệm sự thất bại và tuyệt vọng chứ? Cậu biết việc ép ai đó đang trong tình trạng buồn thảm như thế ngừng kêu rên và đứng dậy tàn nhẫn thế nào. Add hẳn cũng đã từ bỏ mọi thứ và sụp đổ nếu Eun không ở đấy khi đó.
Bảo ai đó đang kiệt quệ đứng dậy một lần nữa là một việc tàn nhẫn.
“Được thôi, liếm vết thương cho nhau như thế này vui chứ hả? Kukukuk, nó vui chứ?”
“.......”
“Các người đang định liếm vết thương của nhau cho đến khi thoả mãn tới khi nào nữa hả? Lũ đần độn!! Không lẽ các người định để nó kết thúc thế này à?”
Nhưng an ủi họ không hợp với Add. Cậu có thể để việc an ủi lẫn nhau cho một vài kẻ đa cảm khác.
Nếu ai đó đưa viên kẹo ra, vậy thì ai đó khác phải đưa cây roi.
Cậu không thể để hiện tại này, cái mà cậu cuối cùng cũng đạt được thoái hoá thành thứ cái thứ khó coi này được.
“Nếu lần này chúng ta thua, vậy thì chúng ta chỉ việc thắng vào lần tới!!”
Lần này cậu còn chẳng cần phải quay ngược thời gian. Bởi mọi người đều sống sót. Thế nên họ chỉ việc tập hợp sức mạnh lần nữa và thách đấu một lần nữa. Và chiến thắng.
Sau khi xả cơn giận của mình ra, Add đang định đứng dậy với đôi bàn tay siết chặt thì Elsword người vừa đặt muống xuống đã đứng dậy trước cậu. Add người bị hành động của Elsword làm ngạc nhiện nhìn cậu với tư thế kì quặc. Nhưng người khác vẫn đang ngồi khi ngước lên nhìn Elsword.
Elsword không cất lời ngay mà thay vào đó quay đầu nhìn biển trong phút chốc. Nhưng không ai hối Elsword nói, kể cả Add.
Elsword hít một hơi rồi quay lại nhìn El Search Party.
“Xin lỗi mọi người.”
“......”
Tên này, lại nữa à? Add sôi máu lên nhưng đó không phải toàn bộ lời của Elsword.
“Mọi người đã biết rằng sau cùng thì em sẽ phải chiến đấu với chị mình, mọi người đã tin tưởng em và giúp em để em có thể chiến đấu. Nhưng em vẫn không thể thắng.”
“.....Không hẳn là ngươi không thể thắng.”
Add cảm thấy khó chịu và cụt hứng nói.
Cậu vẫn không nói rằng kế hoạch mới là thứ sai lầm bởi điều đó chỉ đem lại cảm giác như họ đang lại liếm vết thương của nhau.
“Em không biết tại sao chị lại đứng về phe của lũ quỷ và tại sao chị ấy lại chĩa kiếm về phía chúng ta. Thậm chí nếu em cố nói chuyện thì....hẳn là chị sẽ không kể cho em. Bởi với chị ấy thì hành động luôn là thứ đến đầu tiên.”
“.....”
“Đó là lý do tại sao em sẽ chiến đấu với chị bằng thanh kiếm của mình một lần nữa và chiến thắng. Em sẽ lắng nghe câu trả lời của chị sau khi thắng. Đó là kết luận của em.”
Elsword lặng lẽ siết chặt tay rồi bộc lộ quyết tâm của mình.
“Em đã không thể thắng lần này, nhưng lần tới em chắc chắn sẽ thắng. Thế nên mọi người, xin hãy cho em mượn sức mạnh.”
“Cậu lại đang nói những thứ ngu ngốc như một tên ngốc nữa rồi.”
“Được, chị sẽ giúp.”
“Vâng! Tôi cũng muốn đọ sức với Elesis-nim một lần nữa nữa!”
Những thành viên khác đáp lại lời của Elsword.
Thiệt tình, sau cùng thì tên này vẫn nổi tiếng trong nhóm. Chỉ là khi Add lầm bầm với tâm trí được xoa dịu... Elsword nói lần nữa.
“Em cũng sẽ trông cậy mọi thứ vào anh khi thời điểm đó tới, anh Add.”
“.....Ở đây toàn lũ đần nên ta không còn lựa chọn nào ngoài việc dùng bộ não của mình thôi.”
Không ai vặn lại lời châm chọc của Add. Cậu nói thế là để khiến họ tức giận nên khi thấy không ai phản ứng khiến cậu có hơi gượng gạo.
“Kukukuk.”
“Được rồi, thật tốt vì mấy người đã quyết tâm rồi. Nhưng tiếp theo mấy người định làm gì đây?”
Aisha người vẫn đang nghe không nói một lời quăng ra một câu hỏi phá vỡ bầu không khí. Nghe như thể cô vừa tạt một thùng nước lạnh lên El Search Party ngay sau khi họ vừa hồi phục được tâm trạng.
Nhưng những lời mà Aisha nói rất sắc bén và thực tế.
“Mấy người không thể đánh bại Elesis và lũ quỷ đang chiếm Velder với tình trạng hiện tại đâu. Thế nên giờ mấy người đều đã nhận ra vị trí của mình. ‘Chúng ta sẽ thắng lần tới’, tạo một mục tiêu tương lai như thế cũng ổn. Nhưng mấy người có kế hoạch rõ ràng nào chưa hả?”
“........”
Những ánh nhìn dò hỏi lẫn nhau rốt cuộc đều dồn vào người Add.
Nhưng cay thay, Add cũng không có bất cứ lựa chọn thực tế nào.
Liệu họ có nên chui vào sâu trong núi luyện tập vài ba năm rồi về không? Nhưng họ không thể để lũ quỷ quân chạy loạn lên quá lâu.
“Cái gì? Mấy người có một buổi lấy lại tinh thần ‘chung sức cùng nhau’ trước mà không có bất cứ kế hoạch nào á?”
“Cô cũng sẽ giúp chúng tôi chứ?”
Khuôn mặt Aisha trở nên cực kì bất ngờ trước câu hỏi của Elsword thế rồi cô vội vẫy tay.
“G, Giúp? Ai nói tôi sẽ giúp chứ?! Tại sao tôi lại phải tham gia với cái loại như mấy người và giúp chứ?”
“Bởi vì cô cũng đã giúp bọn tôi rồi. Tôi nghĩ sẽ yên tâm hơn nếu cô ở cùng với bọn tôi.”
“......Y, yên tâm.”
Aisha hành động như thể không biết phải làm gì. Thế rồi tự dưng cô nổi giận.
“Đ, đừng có nói mấy thứ ngu ngốc! Ngừng cái việc lúc nào cũng cố mù quáng mượn sức người khác và cố tự giải quyết bằng sức mấy người đi!”
“Có vẻ như trong đầu cô có thứ gì đó đấy. Nhanh lên và nói đi, bây giờ tôi không bận tâm việc nghe nó đâu.”
Không phải cố ý nhưng Add tham gia vào cuộc trò chuyện để giúp Elsword. Vì vài lý do, Aisha đang thể hiện những phản ứng khá hoảng loạn trước yêu cầu của Elsword. Cô từ chối ngay lập tức khi Add đề nghị nhưng cô hành động như thể không biết phải làm gì khi người đề nghị là Elsword.
Bộ tên này cũng nổi tiếng với những người khác ngoài các thành viên trong nhóm nữa à?
Add nghi ngờ trộm nhìn Elsword nhưng bất kể lý do là gì, đây là một cơ hội tốt. Hãy tìm hiểu mọi thứ có thể trong khi Aisha bị phân tâm thôi.
“Lắng nghe? Ý anh lắng nghe là gì hả? Sao giờ thì anh hành động tự tin thế hả?”
“Có cách nào không?”
Khi Elsword hỏi, Aisha ngừng giữa chừng khi đang xả giận rồi nhăn mày. Sau cùng thì cô thở dài rồi nhẹ búng tay. Thế rồi các mảnh ngọc to cỡ bàn tay người bắt đầu lơ lửng xung quanh cô.
Hiện đang là buổi tối ngoài bờ biển. Như thể những vì sao đang giáng trần, những tia sáng toả ra mạnh mẽ giữa màn đêm nơi không có nguồn sáng nào khác ngoài đống lửa trại.
Rena nhận ra những mảnh ngọc đang lở lửng xung quanh Aisha là gì và khẽ thốt lên.
“Chúng là El.”
Số lượng của chúng là 4. Mỗi cái có một màu : đỏ, cam, hồng và tím. Theo cử chỉ từ tay Aisha, mỗi mảnh El từ từ bay tới El Search Party.
Đỏ đi tới Elsword, cam tới Ara, hồng tới Eve và cuối cùng là màu tím tới Add.
Họ nhìn xuống mảnh El đang lơ lửng trước ngực họ như bị thôi miên. Ara chọc nó trong ngạc nhiên.
“Wow! Nó ấm quá....”
“Tại sao cô lại đưa chúng cho chúng tôi?”
Bình thường thì đưa mảnh El cho El Search Party đồng nghĩa với việc yêu cầu trả chúng về chỗ cũ. Nhưng không có lý do gì để cô đưa chúng một cách riêng lẽ nếu đó là mục đích của cô cả.
“Tôi đang cho các người thấy các mảnh El mà tôi đã đặc biệt xử lý cho các người. Tên thử nghiệm của chúng là Kí ức của thời không. Các người sẽ có thể vươn tới một đẳng cấp cao hơn vào khoảnh khắc những mảnh El này cộng hưởng với linh hồn các người.”
“Liệu tôi có thể mạnh hơn nếu có thứ này không?”
Ara hỏi trong khi vẫn còn hoang mang.
“Tôi cũng không biết.”
Aisha lạnh lùng đáp.
“Nếu các người mạnh mẽ khao khát được trở nên mạnh hơn, thì vào khoảnh khắc nào đó những mảnh El đó sẽ trả lời các người. Và rồi có lẽ con đường sẽ mở ra.”
“Nó nghe cứ như lừa đảo vậy.”
Add vặn lại nhưng Eve thì đã cất mảnh El đi. Ara đang giữ chặt mảnh El của cô và nhắm mắt cầu nguyện.
“Như thế không được đâu. Sự cộng hưởng của linh hồn không phải thứ dễ dàng như vậy đâu. Các người cần một sự tuyệt vọng thật mãnh liệt.”
“Vậy cô muốn chúng tôi làm gì sau khi đưa bọn tôi chúng?”
Như Add đã đoán, Aisha không bảo vệ El Search Party mà không có lý do. Cô khiến Elesis phải rút lui, giúp họ thư giản để hồi phục tinh thần và thậm chí còn đưa họ những mảnh El đặc biệt này. Khiến El Search Party phải đẩy lùi lũ quỷ chắc hẳn là mục tiêu của cô.
“Lúc này có quay lại Velder cũng không ích gì. Đến Hamel, thủ đô của Công quốc Senace. Để những hiệp sĩ Vương quốc Velder ở đó rút lui. Như vậy Vanessa sẽ có thời gian lấy lại hơi và việc đó cũng sẽ giúp ích nhiều cho việc đánh bại lũ quỷ ở Velder. Tôi sẽ giữ lũ quỷ ở Velder bận rộn cho tới khi đó.”
“Ah, vậy ra không có đủ lực lượng là bởi họ đã gửi người tới Hamel.”
Elsword gật đầu như thể cuối cùng cũng hiểu. Có sự khác biệt về thời gian mà mỗi khu vực của Elrios bị lũ quỷ tấn công.
Lũ quỷ mới đầu đe doạ Hamel. Thế nên Hamel gửi yêu cầu chi viện tới nước gần đó là Velder. Nhưng khi viện quân rời đi tới Hamel thì Vương quốc Velder cũng bị xâm lược bởi lũ quỷ. Đó là lý do mà Velder đang ở trong tình trạng thảm thương như lúc này đây.
“Được rồi, chúng tôi sẽ đi.”
Add hiểu tình trạng và đồng ý. Không có cách nào để họ có thể quay lại Velder và chiến đấu với Elesis lần nữa lúc này cả.
Sẽ có lợi thế hơn khi tới Hamel trước để tập hợp chi viện và rồi có một cuộc đối đầu cuối cùng ở Velder.
Mọi người đồng ý với quyết định của Add và gật đầu.
“Vậy thì hãy giúp dịch chuyển chúng tôi tới đó.”
“Không cần phải vội. Đi dọn mấy cái phòng mà mấy người đã dùng trước đi, được cho ở lại thì ít nhất mấy người cũng nên làm thế mà đúng không?”
“Ừ, cùng làm thôi.”
Nghe Rena nói, những người còn lại cùng gật đầu. Mọi người đang định quay lại dinh thự thì Aisha giữ lấy tay áo Elsword trong khi cẩn thận không để những người khác để ý.
“Đợi đã, tôi còn vài thứ cần nói nên cậu ở lại đây đi.”
“Hmm?”
Elsword nghiêng đầu khó hiểu. Nhưng Aisha nói một lần nữa với khuôn mặt rất lo lắng.
“Tôi có thứ cần phải nói với cậu.”
“Được rồi.”
Elsword ngừng bước và yên lặng nhìn về phía màn đêm ngoài biển. Aisha lặng chờ thời gian trôi qua.
Elsword nói khi những người khác đã khuất bóng.
“Bây giờ cô nói nó được không?”
“.......”
Aisha vẫn nắm lấy tay áo Elsword thở dài như thể cô đang có hơi do dự.
“Đầu tiên, giữ bí mật chuyện này. Cậu không thể nói nó với bất cứ ai, kể cả Eve.”
“Tại sao? Nó là gì?”
“Cứ hứa với tôi trước đi. Không lẽ cậu đã quên là tôi đã cứu cậu khỏi chị Elly à?”
Elsword bất ngờ khi Elesis được nhắc đến nhưng vẫn gật đầu. Aisha trông như cuối cùng cũng quyết định trong khi lấy một cặp nhẫn và đặt nó lên lòng bàn tay cô.
Thế rồi cô lấy một cái và đưa về phía Elsword.
“Cái nhẫn này, đeo nó, kể từ giờ trở đi.”
“Nhẫn?”
Elsword nhận lấy và nhìn nó và thấy rằng đó là một chiếc nhẫn được chế tạo một cách rất công phu. Có kha khá năng lượng đang toả ra từ nó. Đây chắc chắn không phải là một chiếc nhẫn bình thường qua việc một pháp sư mạnh như Aisha lại tự mình đưa nó.
Elsword gật đầu và định để nó trong ngực mình. Thế là Aisha nổi giận và đá chân cậu.
“Ui! Sao cô đá tôi?!”
“Tôi bảo cậu đeo nó, không phải giữ nó trong ngực cậu! Bộ cậu có ngón tay mọc từ ngực ra à?!”
Do bị Aisha soi mói một cách bất lịch sự, Elsword nhăn mày rồi kiểm tra chiếc nhẫn lần nữa. Elsword là con trai nên cậu chẳng có lý do nào để mang nhẫn cả. Không chỉ vậy, cậu còn là một kiếm sĩ.
“Tôi vung kiếm kiểu gì với cái thứ khó chịu này trên tay đây chứ?”
“......Cậu định cứ tiếp tục làm một quý cô tức giận à?”
Khi Aisha đe doạ nói, Elsword lầm bầm trong khi tự ép mình thử và đeo chiếc nhẫn.
Cậu cố đeo nó vào ngón trỏ nhưng nó không vừa.
“Không phải chỗ đó, trên ngón nhẫn, ngón thứ tư ấy. Ah, thiệt tình mà!!”
Aisha nổi quạu và không đứng nhìn được nữa. Cô nắm lấy tay Elsword rồi tự mình đeo chiếc nhẫn lên ngón tay cậu. Elsword nhăn mày trước cảm giác khó chịu trên tay mình và cố chỉnh lại vị trí chiếc nhẫn....thế nhưng nó không di chuyển dù chỉ một inch.
“....Tại sao nó không tháo ra được?”
“Hohoho, cậu thật sự nghĩ rằng thứ đó tháo được à? Đó là một chiếc nhẫn mà Aisha vĩ đại đây đã đặc biệt tạo nên thế nên nó sẽ không bao giờ tháo ra được một khi đã mang! Tui đã làm vài thứ đề phòng việc cậu có thể sẽ tháo nó ra chỉ bởi khó chịu trước khi đi ngủ để rồi tỉnh dậy và làm mất nó ngay hôm sau!”
Khi Aisha tự hào nói, Elsword từ bỏ việc tháo chiếc nhẫn và hỏi.
“Tại sao cô lại đưa nó cho tôi?”
“Đó là một chiếc nhẫn đặc biệt mà tui đã tạo ra như một cặp. Phòng hộ đặc biệt và việc truyền sức mạnh được kích hoạt khi hai người chủ đang mang nó. Thế nên nếu cậu và tui mang chúng, tôi có thể biết nếu cậu đang gặp nguy hiểm. Tui không thể di chuyển một cách bất cẩn bởi vài lý do nhưng nếu cậu đang gặp nguy hiểm thật sự, tui sẽ có thể giúp cậu.”
Aisha nâng ngón trỏ lên rồi đặt nó trước môi cô.
“Cậu phải tuyệt đối giữ bí mật chuyện này với những người khác. Đặc biệt là Add. Bởi anh ta chắc chắn sẽ cố khống chế nó. Đây là bí mật chỉ giữa hai người chúng ta, cậu và tui. Hứa với tui lần nữa đi.”
“Được, tôi hiểu rồi.”
“Cậu không được kể điều này dù là với Eve. Nó là một lời hứa!”
Elsword gật đầu khi Aisha lặp đi lặp lại yêu cầu.
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ không nói nó với bất cứ ai.”
“.....Thật chứ?”
“Tôi sẽ giữ lời vì đó là một lời hứa tôi đã hứa với bạn của chị.”
Biểu cảm của Aisha trở nên mơ hồ trước câu trả lời của Elsword. Một khuôn mặt như thể đang vui mừng nhưng cũng chứa cả nỗi thất vọng.
“....Vậy ra cậu sẽ không nói rằng bởi đây là một lời hứa cậu đã hứa với tui nữa.”
“Hmm?”
“Không, đó là một câu chuyện mà cậu không nên biết. Đây là một câu chuyện mà chỉ mình tui nên biết thôi.”
Aisha vô thức lắc đầu trong khi vẫy tay. Điều đó khiến chiếc nhẫn trên tay Aisha rơi xuống đất. Aisha vội cúi xuống nhặt nó nhưng Elsword đã nhặt nó trước cô.
“Đây, đưa tay cô ra.”
“Huh?.......uuuuuuuuh?!”
“Không phải cô nói là cô cũng muốn đeo nó sao? Tôi sẽ đeo nó cho cô.”
Mặt Aisha ngay lập tức đỏ lên trước những lời mà Elsword chẳng chút suy nghĩ nói ra. Trông cô có vẻ không biết phải phản ứng thế nào rồi sau cùng cô quay đi và hét lên.
“Đợi chút đã, đổi Job!!”
Cơ thể Aisha sáng lên với ánh sáng màu vàng kim và rồi vẻ ngoài của cô sau đó thay đổi hoàn toàn.
Trước giờ thì cô vẫn mang bộ trang phục lộ đủ chỗ với cái bụng trần. Nhưng giờ thì cô không để lộ gì ngoại trừ đôi chân. Không chỉ vậy, mái tóc cô được buộc gọn lại thế nên dù khuôn mặt cô nhìn hệt như trước đó, bầu không khí toát ra từ cô đã thay đổi hoàn toàn.
Nếu trước đó là một pháp sư năng động và khêu gợi thì bây giờ cô là một pháp sư trang nhã và thanh lịch.
“......Xin hãy làm thế trong hình dạng này.”
Elsword bất ngờ trước sự thay đổi vẻ ngoài đột ngột cảu Aisha nhưng không hỏi chi tiết. Cậu nghĩ rằng cô biến hình như thế này là vì cô là một pháp sư rất mạnh mẽ. Không chỉ vậy, mọi chuyện dễ hiểu hơn nhờ cậu đã từng thấy cảnh biến đổi của Elesis.
Cô đưa tay về phía cậu sau khi tháo găng tay ra. Elsword đeo chiếc nhẫn lên ngón áp út của Aisha. Bãi biển giữa đêm trăng sáng, chỉ có âm thanh của những đợt sóng thoang thoảng quanh hai người họ.
“Được rồi, xong rồi.”
“.........ừm.”
Aisha nâng tay mình lên nhìn chiếc nhẫn trên tay cô với ánh nhìn e thẹn. Đó là một ánh nhìn cay đắng và đau thương, nhưng, cũng đầy vui sướng.
“Vậy chúng ta có thể liên lạc lẫn nhau nếu chúng ta có chúng đúng không?”
“....Chỉ tôi mới có thể biết cậu đang thế nào thôi.”
“Tại sao cô không tham gia El Search Party luôn nếu cô lo lắng đến thế? Bộ chúng ta không thể đi cùng nhau à?”
Aisha yếu ớt lắc đầu trước những lời Elsword nói không chút để ý. Elsword trở nên bối rối và hỏi lại.
“Này, cô đang khóc à?”
“.....Không, chắc cậu nhìn nhầm thôi.”
Aisha lấy tay lau mắt mình rồi trìu mến nhìn Elsword. Elsword gãi đầu trong khi bối rối nhìn rồi đưa tay về phía Aisha.
“Thôi cứ đi cùng nhau đi. Tôi thấy lo cho cô.”
“......Mình tôi là ổn rồi.”
Aisha thì thầm một cách yếu ớt. Elsword đang định nói gì đó nhưng lần này Aisha chắc nịch từ chối.
“Cảm ơn vì đã mời tôi đi cùng cậu. Nhưng bây giờ tôi không thể. Tôi không thể trong thời gian này.”
“.......”
“Nhưng điều đó thật sự làm tôi hạnh phúc.”
Aisha bước lùi lại trong khi mỉm cười. Elsword theo bản năng biết đó không chỉ là một nụ cười đơn thuần nhưng cậu không biết cậu nên nói gì.
Vị pháp sư với ánh trăng sáng và đại dương xanh thăm thẳm sau lưng đang nở một nụ cười nhưng trông cô thật buồn làm sao.
Cô gái vui mừng nhưng cũng thật sầu thảm.
“Bây giờ đi đi, cậu không thể ở lại đây thêm nữa.”
“Cô đang nói...”
“Tạm biệt.”
Hình bóng Elsword biến mất ngay khi Aisha vẫy tay với một lời tạm biệt một chiều. Cô đã dịch chuyển cậu. Cô đã gửi cậu tới Hamel.
Không chỉ mình Elsword, cô đã gửi toàn bộ El Search Party. Giờ con người duy nhất còn trên hòn đảo này là Aisha.
Aisha đứng một mình một cách trống rỗng trên bãi biển rồi nhẹ thở dài trong khi từ từ quay đầu.
“Ngừng trốn ở đó và ra đi Chloe, kẻ mà ta thật sự ghét. Mặc dù không phải là ta ghét ngươi vì lý do nào khác ngoài việc ngươi ở phe lũ quỷ đâu.”
“.....”
Âm thanh xào xạc của lá cây vang lên và rồi các Dark Elf bắt đầu xuất hiện. Xấp xỉ vài trăm tên. Làm thế nào mà họ lại không biết khi một lượng người lớn đến thế này thâm nhập vào hòn đảo chứ?
Câu trả lời rất đơn giản, họ chỉ mới vừa đến bằng dịch chuyển.
Chỉ huy Chloe, thủ lĩnh của binh đoàn Dark Elf nhìn Aisha trong khi nói.
“Ngươi đã gửi El Search Party đi đâu?”
“Ngừng tán chuyện đi. Lúc này ta không có tâm trạng tốt đâu.”
Aisha cay đắng nói rồi cúi đầu nhìn bàn chân mình. Cô đang ở trong một tư thế hoàn toàn không chút phòng bị nhưng các Dark Elf không hạ thấp cảnh giác.
Họ không thể hạ thấp cảnh giác trước vị pháp sư màu tím đã đột ngột xuất hiện và khoá chặt chiến trận ở Velder được.
“Đã quá rõ sau khi thấy cái cách ngươi phá lớp rào chắn không gian của ta. Thứ hạng của ngươi hẳn đã giảm thậm tệ khi ta xuất hiện và lo liệu Velder. Với tư cách là chỉ huy đội quân xâm chiếm Velder, ngươi hẳn đã yêu cầu được tự thân lo liệu ta để lấy lại thể diện chứ gì?”
“.....”
Trước những lời như nhìn thấu mọi việc của Aisha, Chloe không hề phủ nhận. Aisha từ từ quay đi. Thứ đang treo ngay đầu môi cô là một nụ cười mỉa mai.
“Nhưng hẳn là không có ai nói với ngươi ta là ai. Nếu sức mạnh của ngươi quan trọng với chúng hơn dù chỉ là một chút thôi thì chúng hẳn đã ngăn ngươi đối mặt với Dimension Princess mà không biết tự lượng sức mình rồi.”
“Ngươi đã giấu lũ El Search Party mà ngươi mang đi đâu rồi?”
“Ta đã gửi họ đi từ lâu rồi thế nên ngươi không đuổi theo họ được đâu. Và ngươi sẽ không thể đuổi theo họ. Bởi lúc này đây ta đang đứng trước mặt các ngươi.”
Chloe nhăn mày trước những lời lẽ kiêu ngạo này. Cô đang có hàng trăm thuộc hạ đứng bên sẵn sàng. Hẳn sẽ không khó gì để xử lý Aisha nếu cô ra lệnh cho họ. Nhưng vì lý do nào đó cô vẫn cảm thấy khó chịu.
Tại sao cô ta lại hành động tự tin đến thế dù đứng trước hàng trăm binh lính Dark Elf ưu tú chứ?
“Không phải ta làm điều này vì ta muốn đâu.”
“.....Huh?”
“Không phải ta chiến đấu một mình tách biệt với những người khác vì ta muốn thế đâu.”
Aisha nói với chính mình rồi đưa tay ra trước mặt mình. Chiếc nhẫn toả sáng phản chiếu ánh trăng, nửa còn lại của nó đã không còn ở đây nữa.
Aisha đã tự mình đẩy cậu ta đi.
“Đây là thứ mà ta đã tự chọn cho chính mình......Nhưng đã có quá nhiều thứ mà ta đã mất để ta có thể nói điều này. Những kí ức nguyên gốc, một ai đó khác ở vị trí mà đáng lẽ ta là của ta và những người bạn cũ của ta thậm chí còn không nhận ra ta nữa. Ngươi có hiểu cảm giác đó như thế nào không?”
“.......”
“Ngươi sẽ không biết cảm giác khi nhìn thậm chí cả một lời hứa quý giá tan biến và thứ còn lại chỉ là những dư ảnh mơ hồ thế nào đâu.”
Aisha nắm lấy cây trượng của mình rồi nhìn về phía đám Dark Elf. Thậm chí còn chẳng có lý do nào để thắp lên ý chí chiến đấu của cô.
“Nhưng dù vậy, dù cho mọi người đã quên ta, đó là con đường mà ta đã tự mình chọn lấy. Thế nên ta sẽ tiếp tục chiến đấu dù chỉ còn lại một mình. Đi và nói điều đó với D.”
“Ý của ngươi là gì.....?”
“Có điều chỉ khi ngươi còn sống thôi.”
Ngay khi Aisha dứt lời, bầu không khí trên hòn đảo đột ngột giảm xuống. Không chỉ giảm mà nó đã trở thành một độ không tuyệt đối, mọi thứ đều bị đông cứng.
Cơn bão tuyết ập đến không một lời báo trước. Đó không phải một đòn tấn công mà ai cũng có thể đối phó.
Vuuuuuù!
Một cơn gió lạnh bất chợt lẫn với tuyết và mưa đá. Chỉ nói nó lạnh đến cóng cả da thịt thôi là chưa đủ. Tay và chân lũ Dark Elf đóng băng trước cả khi chúng kịp nghĩ tới chuyện tìm cách đối phó với nó. Cơn bão băng kinh hoàng khiến cả trời và đất đóng băng. Việc sinh vật bằng da bằng thịt có thể chịu được nó điều là bất khả thi.
Hàng trăm Dark Elf thậm chí còn không kịp phản ứng và đều bị đóng băng. Với toàn bộ những bức điêu khắc bằng băng trước mặt mình lúc này, Aisha nhăn mày.
“Chloe đã trốn thoát à? Mà, cô ta thì lúc nào ít nhất cũng trốn giỏi cả.”
Vị pháp sư người vừa ngay lập tức khiến hàng trăm kẻ địch của cô đóng băng, người thậm chí còn không đổ một giọt mồ hôi chẳng để tâm thêm nữa và bước đi.
Thậm chí cả biển cả cũng bị đóng băng bởi phép thuật mạnh mẽ này.
Vùng biển đóng băng giờ đang ánh lên từng tia sáng màu bạc. Vị pháp sư trượt nhẹ trên mặt băng rồi đột nhiên bật ra một tiếng thở dài cô độc.
Sức mạnh to lớn mà cô nhận được bằng cách xoá cả sự tồn tại của chính mình trong dòng thời gian gốc. Nhưng đây không phải là một sức mạnh mà cô nhận lấy vì mình muốn. Nó là một sức mạnh mà cô nhận lấy vì nó cần thiết.
“Đây không phải thứ mình muốn. Thứ mình muốn là....”
Vị pháp sư thì thầm đầy tiếc nuối rồi ngước lên nhìn mặt trăng. Làn sóng lạnh lẽo của cô đã quét ngang mặt đất trong nháy mắt. Nhưng thậm chí giữa sự bất thường đã đóng băng cả biển khơi này, mặt trăng vẫn không chút thay đổi và đang toả sáng đẹp đẽ.
Ánh mắt của Aisha khi cô vô thức vươn tay ra về phía mặt trăng vẫn dán chặt trên ngón đeo nhẫn của cô. Ánh trăng phản chiếu từ chiếc nhẫn khi nó toả ra những tia sáng tuyệt đẹp.
“Ngốc thật.....”
Không như lời cô nói, khuôn mặt của vị pháp sư rất dịu dàng. Cô gái nhìn chiếc nhẫn đang phản chiếu ánh trăng và nhẹ mỉm cười trong khi cầu nguyện.
“Sẽ rất khó khăn nhưng hãy cố hết sức nhé, Elsword.”
Cho nửa còn lại của chiếc nhẫn này.
Cho vị hiệp sĩ để cậu hoàn thành cuộc chiến của mình và an toàn trở về.
Và cho những ngày cô có thể ở cạnh những người bạn của mình một lần nữa trở lại vào một ngày nào đó.
“Mọi người ổn chứ?”
“Vâng, không có sự bất thường nào cả.”
“Nó thật sự làm tôi bất ngờ đấy.”
“Cô pháp sư đó....cô ta đáng lẽ phải nói với chúng ta trước khi gửi chúng ta đi.”
El Search Party vừa đột ngột bị dịch chuyển xác nhận lẫn nhau vẫn ổn rồi nhìn quanh để xem họ đang ở đâu. Cảng biển với những chiếc tàu đang neo lại, đây là một thành phố với những toà nhà trắng đầy ấn tượng và những đường mương nước chảy ngay trước chúng.
“Đây là Hamel. Thật tốt vì chúng ta đã có thể đến đây mà không tốn chút thời gian.”
“Cái cô pháp sư đó....sẽ ra sao nếu có trục trặc gì xảy ra chứ? Này, Elsword?”
Elsword không tham gia cuộc trò chuyện của những người khác và nhìn xa một cách đờ đẫn, về hướng bờ biển xa xăm đắm mình dưới ánh trăng mờ ảo.
“Tại sao ngươi đơ người đứng đó thế? Chẳng phải ngươi là người thấy cô pháp sư đó cuối cùng sao?”
“......Em không hiểu lắm, nhưng....”
Elsword thì thầm trong khi vẫn nhìn về phía biển.
“Em nghĩ em đã gặp cô ấy trước đây rồi.”
“Cái gì?”
Khuôn mặt Add và những thành viên khác trở nên bối rối nhưng Elsword không nói thêm nữa. Một cảm xúc khôn tả đang dâng lên trong lòng cậu.
'Hãy thử nói chuyện với cô ấy một lần nữa khi chúng ta gặp lại nhau.'
Chàng trai người đang nhìn về phía đại dương xa xăm tập trung lại rồi quay đi. Cậu không biết cái cảm giác rung động bên trong tim cậu là gì, nhưng đó là chuyện để nghĩ sau này.
Đại dương và bầu trời ngập ánh trăng một lần nữa chia cắt hai người.