Elsword: Time Trouble

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3546

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1326

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 327

Vol.1 - Chương 03: Bad end no.201312

NHÓM DỊCH: PARANOIA.

Trans : Io

Edit : BiHT

Elder.

Sau khi bón hành bọn cướp, cả nhóm đã quay lại Elder và giao chúng cho Hoffman. Vì Hoffman là người đứng đầu của Elder nên ông hẳn sẽ có cách xử lý chúng.

Kết thúc công việc, El Search Party được dẫn đến một nhà trọ để nghỉ ngơi. Mọi người đều đã đi nghỉ trừ Add và Rena, hai người đang ngồi nói chuyện với nhau trong phòng khách tầng 1.

“Hãy để tôi nói chuyện với thủ lĩnh đám cướp ngu ngốc ấy một mình.”

“Ah, vậy cậu còn lo lắng về vụ Nasod à?”

Add lặng lẽ gật đầu với suy đoán của Rena. Cậu không thể tra hỏi Banthus trên đường trở về vì hắn bất tỉnh suốt.

Và….Add không thể cứ thế tra tấn hắn để moi thông tin trước mặt mọi người được. Không hỏi cũng biết họ sẽ không đồng ý với cách làm của cậu.

‘Bọn họ quá ngây thơ…’

Rena mỉm cười.

“Nghĩ lại thì, đây là lần đầu tiên tôi thấy Add có động lực về việc gì đó. Được rồi, cứ giao cho bà chị này.”

“Kukuk, sao cô lại dám chắc như vậy trong khi chúng ta chỉ mới quen nhau chưa được bao lâu?”

“Ah, nhưng Add này. Cậu đã bao giờ cảm thấy miễn cưỡng khi phải ở cạnh bọn chị chưa?”

Add bất ngờ vì Rena nói điều đó quá tự nhiên. Cậu không thể trả lời là có hay không được ngay được.

“Ah, chị xin lỗi. Hỏi thế thì có hơi khó nghe rồi. Hm, ý của chị là… Add, cậu không thoải mái với bọn chị phải không? Dù vậy, tuy cậu thích Eve nhưng cậu cũng có cảm tình với Ara nữa. Ôi trời, bộ cậu chỉ thích con gái thôi à?”

Nụ cười tinh nghịch của Rena khiến Add cau mày. Không lẽ các Elf luôn nghịch ngợm thế này à?

“Cô muốn tôi phải nói gì đây?”

“Tại sao cậu không thích chị luôn đi chứ? Điều đó làm chị buồn đấy. Hay cậu thấy những cô gái lớn tuổi hơn cậu không quyến rũ à?”

“Về mặt sinh học thì Ara cũng lớn tuổi hơn tôi đấy.”

Add bình tĩnh nói khiến Rena bật cười. Add hoàn toàn biết rằng cậu đang bị Rena chọc nhưng ….. việc đó cũng không tệ lắm.

“Không, nó không có nghĩa là tôi có cảm thấy bất cứ nét cuốn hút nào từ Ara cả.”

“Chà có lẽ không phải như một cô gái mà là như một con người phải không? Ah, xin lỗi, ý chị là cậu có thích cô ấy như một người bình thường đúng không?”

Hẳn là Rena đã hết biết phải nói gì khác rồi bởi cô ấy là Elf. Ngoài Rena, Eve là một Nasod, Raven người hiện đang không có mặt ở đây có một cánh tay máy, Ara bị chiếm giữ bởi một thứ gì đó bí ẩn và người cuối cùng là Add thì cũng có hoàn cảnh đặc biệt so với những người còn lại.

Nói chung thì, ‘Con người đúng chuẩn của thời đại này’ trong El Search Party chỉ có mỗi mình Elsword mà thôi.

“Rốt cuộc cô đang cố gắng nói cái gì vậy? Kukuk, ngừng vòng vo đi.”

“Hm, chị chỉ muốn cậu gần gũi với mọi người hơn thôi. Đặc biệt, nếu cậu muốn ở gần Eve, chị nghĩ cậu cần thể hiện một cách thành thực hơn.”

“…..Lo chuyện của cô trước đi. Đừng có xen vào chuyện của người khác.”

Rena mỉm cười bất lực trước phản ứng cứng nhắc của Add.

“Chị biết chị hơi nhiều chuyện nhưng cậu phải hứa với chị một điều . Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa, đừng làm bất cứ điều gì khiến họ phải khóc.”

“…”

Có lẽ nào……cô ta đã biết kế hoạch của Add? Cậu thầm nhíu mày và nhìn chằm chằm Rena nhưng cô chỉ tiếp tục mỉm cười.

Dù Add không quá quan tâm gì điều này nhưng Rena thật sự rất đẹp. Vẻ đẹp ấy có thể thu hút mọi sự chú ý. Cơ thể cô chứa đầy những đường cong gợi cảm và phần quyến rũ nhất của cô là cách cô ấy tạo ra một bầu không khí khiến mọi người xung quanh cảm thấy thoải mái.

Bất cứ chàng trai nào cũng sẽ phải lòng cô ấy.

“Nếu cậu có thể giữ lời hứa này, chị sẽ luôn đứng về phía cậu. Đơn giản phải không?”

“Kukuk.”

Add suy nghĩ một lúc rồi gật đầu trong khi cười nhăn nhở. Cậu không chắc Rena biết bao nhiêu. Nhưng một khi Add đã quyết định thực hiện kế hoạch của mình thì đó chắc chắn phải là lúc cậu đã thực hiện mọi sự chuẩn bị cần thiết.

Một lời hứa sáo rỗng như thế này, nó chẳng ảnh hưởng gì cả.

“Được rồi, tôi sẽ cố làm thế nhiều nhất có thể.”

“Okay, chị rất thích những đứa trẻ chăm chỉ đấy.”

Rena vỗ nhẹ rồi xoa xoa đầu Add.

Cô hành động tự nhiên đến nỗi Add quên cả giận mà ngây người ra nhìn mất một lúc. Thế rồi cậu cau mày và hất tay cô ra.

“Đừng đối xử với tôi như con nít.”

“Đó là bởi chị rất tự hào về cậu. Tự hào đấy.”

Rena tiếp tục mỉm cười rạng rỡ và Add cúi đầu xuống để tránh ánh mắt của cô. Có câu nói thế này:

“Bạn không thể nhổ nước bọt lên một khuôn mặt tươi cười”…Rena là một ví dụ cho điều này.

Có thể nói rằng cô ấy có khả năng khiến cho người khác không thể tức giận nổi. Nếu Eun là kiểu người ta không thể đọc được vì quá đáng ngờ thì ngược lại, Rena có sức quyến rũ kì lạ khiến cho những người tiếp xúc với cô buông lỏng cảnh giác.

Add giật mình khi nhận ra rằng cậu không hề khó chịu với việc này. Cậu thậm chí còn thấy nếu nó không ảnh hưởng gì đến kế hoạch của mình thì nghe theo Rena cũng không tệ.

“Dừng việc lãng phí thời gian ở đây và cho tôi gặp tên cướp đó. Nhưng đương nhiên là một mình.”

“Hmm. Chị tò mò quá, chúng ta không thể cùng nhau gặp hắn à? Đến giờ vẫn chưa có tin tức gì của Raven cả.”

“Đây là chuyện riêng của tôi. Cô chỉ cản trở tôi thôi…”

…Và tôi sẽ không thể tra tấn hắn để lấy thông tin được.

Thấy Add kiên quyết nói như vậy, Rena thất vọng bỏ cuộc rồi đứng dậy. Hẳn cô sẽ có thể dễ dàng thương lượng để Add gặp Banthus một mình.

Sau đó lấy thông tin về lũ Nasod và dùng chúng như mồi nhử đoạt lấy Eve…..

Trong khi Add đang nở một nụ cười thỏa mãn thì cánh cửa nhà trọ mở ra. Có một người bước vào. Đó là một người đàn ông trung niên với vẻ ngoài ưa nhìn. Ông nhìn quanh rồi vẻ mặt tươi hẳn lên khi thấy Rena.

“Huh? Ông Hoffman?”

Mắt Rena giãn ra bởi cô cũng đang định đi tìm ông. Hoffman tiến về phía Rena với vẻ mặt lo lắng.

“Tôi có chuyện cần nói với cô.”

“Tôi không biết có chuyện gì nhưng tôi nghĩ tôi cũng nên nghe nó.”

Add nói một cách lạnh lùng rồi gác chân lên bàn. Cậu đưa hai tay ra sau ghế và nhìn chòng chọc vào Hoffman với vẻ mặt ngạo mạn.

Việc đó là để cậu có quyền chủ động trong cuộc trò chuyện.

“Ông sẽ không từ chối phải không?”

“Cậu ta là ai…..”

Hoffman không thể hiện bất kỳ phản ứng nào trước thái độ của Add và hỏi Rena. Rena không chút do dự trả lời.

“Cậu ấy là một trong những đồng đội của tôi. Tôi không biết ông ở đây vì chuyện gì. Nhưng nếu đó là một yêu cầu cho El Search Party thì tôi nghĩ để tất cả cùng nghe là tốt nhất.”

“Hmm, tôi cũng nghĩ vậy.”

Hoffman suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.

Trong phòng ngủ nam của El Search Party đang sử dụng nơi vốn chỉ đủ chỗ cho 3 người, Hoffman và cả nhóm đang ngồi đối diện nhau. Hoffman cẩn trọng quan sát tất cả các cánh cửa đã đóng xung quanh mình và kiểm tra lại ổ khóa.

“Đủ rồi, không còn ai nghe được cuộc nói chuyện này ngoài chúng ta đâu.”

Add không chịu nổi cái điệu bộ lo quá cả lên của Hoffman và sử dụng chế độ trinh sát của Dynamo. Bằng cách này, cậu có thể nhận được thông báo về bất kì sự hiện diện nào quanh đây.

“Được rồi…”

Hoffman ngồi xuống và quan sát từng thành viên của El Search Party. Tất cả mọi người ngoài Rena trông như chỉ mới mười mấy tuổi…. Nói thật thì trong mắt ông họ trông chẳng khác gì một đám con nít.

Nhưng họ đã đánh bại băng cướp Banthus một cách dễ dàng. Một người chết đuối sẽ nắm lấy bất cứ thứ gì kể cả một cọng cỏ. Hoffman không có lựa chọn nào khác.

“Thật ra thì thị trấn này đang gặp phải một vấn đề.”

“Ý ngài là các khoản thuế?”

Chắc Rena đã nghe được gì từ Hoffman khi họ gặp nhau trước đây.

“Đúng vậy. Wally, lãnh chúa lâu đài Elder đang ban hành mức thuế cao bất hợp lý. Giá cả mọi thứ hiện nay trong thị trấn chẳng khác gì một mớ hỗn độn, mọi người đều đang trải qua khoảng thời gian cực kì khó khăn.”

“Bảo sao nước trái cây lúc chiều đắt vậy.”

Add lẩm bẩm và Eve cũng gật đầu. Ara, người đã uống nước trái cây cùng họ thể hiện sự ngạc nhiên nhưng hơi chậm. Còn Elsword…. trông khá chán vì cậu ta đang gật gù như thể sắp lăn ra ngủ.

Hoffman dời sự chú ý khỏi Elsword rồi tiếp tục giải thích.

“Không chỉ vậy...Hắn ta còn bắt các cô gái trẻ vào trong lâu đài của mình.”

“Ah, có gì đó không đúng lắm...”

“Họ bắt cóc những cô gái làm gì?”

“Oh, tôi biết rồi! Đó là…..hmm.”

Các cô gái phản ứng mỗi người mỗi kiểu nhưng chỉ riêng Ara là trì hoãn câu nói của mình. Cô gặng nghĩ một lát rồi reo lên với đôi mắt lấp lánh.

“Những bữa tiệc đồi trụy hoang phí! Tôi nghe rằng con trai đều thích mấy cái đó! Bọn họ đều muốn một buổi tiệc như thế!”

“Ý của cô là sao?”

“Ehem! Ara, không phải tất cả con trai đều vậy đâu. Không phải Raven, cũng không phải ông Hoffman đây.”

Rena chỉnh lại lời Ara rồi nhìn về phía Add.

“Và tất nhiên Add cũng không đúng không?”

“…Kukuk, dừng việc nói mấy thứ vô ích đi. Vậy, bọn họ đã bắt các cô gái trẻ đi hết rồi phải không? Sự bất mãn của người dân chắc hẳn lớn lắm rồi.”

Add đã nhớ lại việc cậu không thấy bất kỳ cô gái trẻ nào trên đường phố Elder sáng nay.

Với lượng người đông đúc như vậy, Elder hẳn cũng có những rắc rối của riêng nó.

“Vậy là có một lãnh chúa độc tài đang cai trị nơi này. Thế tại sao ông lại tìm chúng tôi? Chẳng lẽ ông muốn chúng tôi đi cằn nhằn với hắn là hắn quá xấu xa à?”

“Cuộc sống ở thị trấn hiện giờ quá khốn khó và chúng tôi còn mất đi vợ và con gái mình. Không thể chịu đựng cách sống này nữa nên chúng tôi dự định sẽ lật đổ lãnh chúa Wally.”

Hoffman tuyên bố một cách kiên quyết rồi ông cúi thấp đầu về phía El Search Party.

“Làm ơn, hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh của các cậu.”

“Kuku, tất nhiên chúng tôi sẽ t....”

Add bật cười và đang định từ chối thì…

“Đã hiểu.”

“Những bữa tiệc đồi trụy hoang phí là kẻ thù của phụ nữ! Tôi chắc chắn sẽ loại bỏ chúng!”

“Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức.”

Các cô gái đồng ý ngay lập tức. Elsword thì vẫn đang ngủ.

“Cảm ơn. Với sự giúp đỡ của các cậu, người dân sẽ có thêm dũng khí.”

“Khoan đã, tôi đã đôn...”

Add vừa định đưa ra lời phản đối thì ánh nhìn lạnh lẽo của các cô gái liền hướng thẳng về phía cậu.

“Cậu định nói rằng cậu sẽ bỏ rơi những cô gái bị bắt giữ kia à?”

“Tàn nhẫn quá đó Add-nim! Chúng ta đương nhiên phải giúp họ chứ!”

“Hm, Add này. Kể cả chị đây cũng nghĩ cậu có hơi tàn nhẫn quá đó.”

Add giật mình khi một làn sóng chỉ trích lao thẳng vào mặt cậu. Nếu có Raven ở đây thì anh ta đã có thể nói đỡ cho cậu bằng cách đưa ra ý kiến trung lập. Nhưng bây giờ thì anh ta không ở đây.

Elsword vẫn đang ngủ ngon lành, mà nếu cậu có dậy thì cũng chẳng giúp ích được gì.

Không được, từ bao giờ mà cậu phải dựa giẫm người khác vậy? Không thể cứ nhờ sự giúp đỡ của người khác để vượt qua mấy việc này được.

Con người luôn phải tự mình giải quyết vấn đề.

“Kukuk, tôi biết các cô đang định làm gì nhưng hãy nghe tôi nói này.”

Add là người duy nhất ở đây có thể phanh cả đội lại.

“Dù cho Wally là một tên độc tài, ông ta vẫn là lãnh chúa của lâu đài và được sự chấp thuận của cả vương quốc. Các người nghĩ mình có quyền trừng trị ông ta chỉ vì muốn sao? Không phải có một phương thức thích hợp hơn với những chuyện như vầy à?”

“Umm, C-Cái đ....”

Ara tỏ vẻ bối rối và không thể cãi lại. Add tiếp tục chuyển sang nói với Rena.

“Vì đây là chuyện lớn, tôi nghĩ rằng nên hỏi ý kiến của cả người không có mặt ở đây.”

“Nếu cậu đang nói tới Raven thì anh ta sẽ đồng ý ngay.”

“Nhưng chúng ta vẫn cần một sự xác nhận. Đảo chính không phải là việc mà ta có thể xem nhẹ đâu.”

Rena cau mày với lập luận logic của Add nhưng cô không nói gì. Với hai lần thuyết phục thành công, Add chuyển sang Eve người duy nhất vẫn còn giữ quan điểm đối nghịch cậu.

“Đây là chuyện của con người. Có lý do nào để Nasod như cô phải can dự vào không?”

“Không.”

Add gật gù tự đắc khi Eve nhắm mắt trả lời cậu. Bọn họ suýt chút nữa là dính vào mấy việc rắc rối nhưng Add đã thành công ngăn họ lại. Cậu cảm thấy tự hào về bản thân.

‘… nhưng không phải ta có thể chiếm được lõi của Eve trong cuộc hỗn loạn diễn ra sau đó à?’

Một ý nghĩ thoáng qua trong tâm trí Add, nhưng nó lại quá mạo hiểm. Sẽ không thể quay đầu nếu mọi thứ vượt ra khỏi tầm kiểm soát và Eve bị phá hỏng.

Không, vẫn còn cách để quay trở lại… Nhưng cách đó quá nguy hiểm.

“Dù cho đây là việc riêng của con người, tôi vẫn không có ý định bỏ mặc mọi thứ như thế.”

“Cái gì?”

“Tôi hiểu rằng sẽ đau đớn thế nào khi mất đi đồng loại của mình.”

Tiếng nói Eve vô cùng dứt khoát, Ara cũng cương quyết đứng lên.

“Tuân theo luật lệ là chuyện quan trọng nhưng ở đây thì không! Chúng ta cần phải giải cứu những người bị giam giữ càng sớm càng tốt!”

“Hm, tôi sẽ giải thích với Raven sau vậy.”

Rena cũng rũ bỏ sự do dự và đứng về phía tán thành. Mọi thứ trở về con số không chỉ sau một câu nói của Eve. Add sửng sốt, không thể thốt nên lời nào.

Đây rõ ràng là chuyện của người khác. Không chỉ thế, nó còn cực kì nguy hiểm… Tại sao họ lại tự ý tham gia như vậy? Dù cho họ may mắn tránh khỏi thương tích trong trận chiến, nếu mọi thứ vượt ngoài tầm kiểm soát, họ có thể bị coi như tội phạm truy nã.

“Đây là…”

Khi dường như việc ngăn cản họ đã là bất khả thi, Add bỏ cuộc và hỏi một chút thông tin từ Hoffman.

“Được thôi, nhưng trước tiên, để tôi gặp tên cầm đầu lũ cướp. Tôi cần tìm hiểu một vài thứ.”

“…Ý cậu là Banthus? Người ở lâu đài đã đến và bắt hắn ta vào ngục rồi.”

“Cái gì?”

Add không thể tin những gì mình vừa nghe thấy. Mọi tính toán của cậu đều đi sai hướng. Bắt giữ Banthus là điều tất nhiên. Nhưng cậu lại không nghĩ họ sẽ đưa hắn đi ngay trong ngày.

Phản ứng này từ lâu đài có đáng nghi quá không? Cứ như họ biết El Search Party sẽ bắt được lũ Banthus vậy…

‘….Có lẽ ta nghĩ nhiều quá rồi.’

Không thể nào có chuyện như thế xảy ra ở ‘Thời đại này’. Add nghiến răng trong khi siết chặt tay lại. Không còn sự lựa chọn nào khác ngoài tiến thẳng đến lâu đài và tìm Banthus.

Nhưng theo những gì cậu nghe được, lãnh chúa Wally là một kẻ tham lam và trơ trẽn… Không đời nào ông ta lại để Add đi gặp Banthus cả.

Sau tất cả, cậu vẫn phải dùng đến vũ lực.

“Chết tiệt, được thôi. Nếu mọi chuyện đã như vậy, tôi chỉ cần lật tung cái tòa lâu đài đó cùng với tên lãnh chúa.”

Add nói một cách nham hiểm nhưng Ara đáp lại bằng nụ cười rạng rỡ.

“Add-nim, cuối cùng cậu cũng hướng trái tim mình về công lý rồi!”

“Việc người như cậu mà lại đồng ý khiến tôi có hơi ngạc nhiên đấy.”

“Nếu cậu cứu thoát những cô gái đó, cậu sẽ nhận được rất nhiều lời cảm kích từ họ đấy. Chắc hẳn sẽ có những cô gái rất đẹp đó nha!”

Bực mình, Add phớt lờ phản ứng của các cố gái, cậu hỏi Hoffman với vẻ hăm dọa.

“Vậy kế hoạch là gì? Ông hẳn sẽ không nói với tôi rằng chúng ta sẽ đối đầu trực diện với bọn chúng một cách ngu ngốc đúng không? Dù cho mọi người dân trong thị trấn này đồng lòng nổi dậy thì bọn họ cũng không thể nào chiếm ưu thế trước binh lính của lâu đài. Hay là ông muốn yêu cầu chúng tôi dọn đường cho bọn ông?”

“D-Dĩ nhiên là không. Có một lối đi ẩn, mọi người có thể dùng nó để xâm nhập vào tòa lâu đài. Tôi muốn đội các cậu đi vào đó…… và giúp các cô gái thoát ra.”

Add có vẻ không hài lòng mấy nhưng vẫn gật đầu đồng ý.

Có vẻ giờ đây không còn cách nào để cậu ngăn được mấy cô gái kia nữa rồi, vậy thì có lẽ cậu cũng nên tranh thủ gặp Banthus và bắt hắn ta phải nói ra mọi thứ.

“Được rồi, vậy…”

“Oápppp.”

Với một cái ngáp dài, Elsword mở mắt và vươn vai cậu dụi mắt rồi nhìn xung quanh.

“Gì vậy? Đến giờ ăn sáng rồi à?”

“Vẫn đang là buổi tối. Và ngừng mở miệng một cách thô lỗ vậy đi. Thật khó coi.”

Elsword lờ đi lời cằn nhằn của Eve và đứng dậy chộp lấy thanh kiếm của mình.

“Vậy đi thôi.”

“Đi đâu vậy Elsword-nim?”

Elsword nói không chút do dự.

“Tôi nghe một kẻ xấu nào đó. Cứ để tôi đập bay hắn.”

“Đúng! Đi thôi!”

“Eve đã sẵn sàng chiến đấu.”

“Mọi người hãy chuẩn bị trang bị đi.”

Khi mọi người đứng dậy, Add lẩm bẩm.

“Đã muộn rồi, tối nay chúng ta hãy ngủ lại đây và xuất phát vào ngày mai sau khi nghĩ ra một chiến lược.”

Add không chấp nhận điều này nhưng có vẻ đã quá muộn để ngăn họ lại rồi.

--------------------------

Underground Waterway - Cống nước ngầm.

Sau khi chấp nhận yêu cầu của Hoffman, nhóm El Search Party đã đến Underground Waterway để họ có thể xâm nhập vào lâu đài Wally.

“Ugh, nó ẩm ướt quá…. và cái mùi thì còn tệ hơn.”

“Đành chịu thôi.”

“Oh, nhìn kìa có mấy cái giày đang nổi lềnh bềnh xung quanh kìa.”

Các thành viên khác đang phàn nàn nhưng Add, người đi trước họ không nói gì cả. Mà, đó là vì Add đang di chuyển bằng cách đứng trên Dynamo nên cậu không bị ướt.

‘….Không cần biết ta nghĩ về nó bao nhiêu thì mọi chuyện vẫn quá kì lạ.’

Ngay khi đó Rena người đang đi trước cả đội đi chậm lại và đến cạnh Add. Cô thì thầm với cậu để không ai nghe thấy.

“Cậu lo lắng về điều gì à?”

“Không gì cả.”

“....Hm, hay là sau cùng thì cậu vẫn không muốn làm chuyện này à?”

Add lắc đầu khi Rena lo lắng hỏi. Lúc đầu, Add nghĩ rằng đây là một nhiệm vụ rắc rối nên cậu đã cố gắng từ chối. Nhưng sau khi nghĩ lại cậu thấy có gì đó không đúng.

“Đó là vì mọi chuyện đang trở nên quá kì lạ.”

“Ý cậu là gì?”

“Banthus. Ban đầu tôi nghĩ hắn chỉ là một tên cướp tầm thường nhưng vấn đề không chỉ có vậy.”

“Chính xác là sao?”

“Khi chúng ta bắt được hắn, tên lãnh chúa ngay lập tức đưa hắn đi. Hắn đã được đi mà không cần khoảng thời gian đáng lẽ phải có cho những thủ tục như thế này. Đó cứ như thể Wally đã biết chúng ta sẽ bắt Banthus và đưa hắn tới vậy.”

“Ý cậu là.....tên lãnh chúa rất đáng ngờ?”

Rena hỏi sau khi suy nghĩ nhưng Add không trả lời cô. Thay vào đó cậu tăng tốc Dynamo để tiến lên.

Rena đã chỉ ra một thực tế khá hợp lí. Nhưng những gì cậu đang nghĩ lại phi logic hơn nhiều.

‘Không thể nào.’

Đó là điều không thể. Cậu đã nghĩ quá lên rồi. Add cẩn thận tính toán lại và nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra.

Ai đó đã biết trước chuyện sắp xảy ra và chuẩn bị mọi thứ…..

*Vút*

Đúng lúc đó, một tiếng xé gió lướt ngang qua tai Add. Bất ngờ, cậu quay người lại và thấy Rena đang giương cung lên.

Có phải cô ta vừa cố nhắm vào cậu không….?

“Có phải…”

Trong khi Add đang bất ngờ trước đòn tấn công đột ngột của Rena thì cô bình tĩnh bắn thêm một mũi tên. Nó bay thẳng về phía cậu khiến cậu giật mình. Ngay khi cậu đang định chuyển sang chế độ chiến đấu thì…

“Uwaah!”

Add nghe thấy một tiếng thét từ đằng xa. Mũi tên của Rena không hề nhắm trượt cậu. Thật ra nó đang hướng đến mục tiêu đang trốn phía sau.

“Vui lên nào, Add. Có lẽ sự thật cậu đang kiếm tìm sẽ được tiết lộ ngay lúc này.”

Rena bắn thêm một mũi tên nữa, theo sau đó là một tiếng kêu hoảng hốt. Cả đội cuối cùng cũng đã nhận ra tình huống hiện tại và sẵn sàng chiến đấu.

“Mọi người, cẩn thận đấy.”

Tắt đi nụ cười trên khuôn mặt, Rena tấn công không chút chần chừ.

“Chúng ta đã từng gặp chúng trước đây, chúng là băng cướp Banthus.”

“Cái gì?”

Ngạc nhiên, Add quan sát kĩ một tên bất tỉnh nằm đo đất sau khi trúng tên của Rena. Hắn ta mặc cùng trang phục với những kẻ mà cậu gặp trong hang ổ của Banthus.

Họ chắc chắn đã bắt giữ Banthus cùng tất cả tay chân của hắn, tại sao bây giờ chúng lại mai phục ở đường cống ngầm dẫn vào bên trong lâu đài?

“Vậy thì… Chúng ta có thể giải đáp mọi thắc mắc bằng cách tra khảo bọn chúng, đúng chứ?”

Rena lại nở nụ cười và bắn một mũi tên.

“Uwah!”

“Aggh!!”

Lũ thuộc hạ của Banthus điên cuồng xông tới nhưng vẫn chẳng là đối thủ của El Search Party.

“Ugh, mùi càng lúc càng ghê…..”

“Một con chuột cống… Khó chịu thật…”

So với mấy tên trộm tôm tép thì tình trạng của đường ống lại làm ảnh hưởng đến cả đội hơn. Add cảm thấy may mắn vì mình có thể lơ lửng trên không trung, cậu nói bằng giọng cứng nhắc.

“Một đám đang chặn ở phía trước. Có vẻ như Banthus cũng ở đấy.”

“Vậy thì đi gặp hắn ta chứ?”

“Trước đó thì...”

Add vừa định nói gì đó nhưng lại thôi. Ban đầu cậu chỉ xem Banthus như một tên vặt vãnh không mấy quan trọng nhưng giờ thì hắn lại thành một tên tòng phạm cứng đầu… Gã chẳng chịu tiết lộ dễ dàng đâu.

Cậu dự định sẽ tra tấn hắn ta một mình nhưng mọi thứ lại đi sai kế hoạch, giờ thì cậu phải gặp hắn cùng với tất cả thành viên của El Search Party.

“Cậu đang lo lắng chuyện gì sao Add-nim?”

“Tui sẽ thổi bay Banthus chỉ với một đòn!”

“… Không có gì.”

Cố gắng giải thích chỉ làm mọi chuyện phức tạp thêm. Add im lặng và di chuyển về phía trước.

Theo Dynamo cậu đã gửi đi trinh sát, có tầm 20 tên cướp và Banthus đang đợi họ. Banthus dường như chẳng hề biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn ta nằm nghiêng người một bên một cách nhàn hạ và bất ngờ bật dậy khi nhìn thấy bọn họ.

“Không thể nào! Làm sao bọn mày đến đây được?”

“…Vậy tại sao ngươi lại canh gác nơi đây?”

Có thể là kế hoạch xâm nhập vào tòa lâu đài của cả nhóm đã bị lộ… Nhưng có vẻ như Banthus chẳng quan tâm và sổ một tràng cười cười lớn.

“Kahaha!! Bọn họ nói có kẻ nào đó sẽ tiến vào lâu đài bằng con đường này nên lệnh cho ta canh gác ở đây, không ngờ kẻ đó lại là bọn mày. Tuyệt vời! Tao sẽ trả đủ cho tất cả những gì bọn mày đã làm với tao bằng cánh tay Nasod mới này!”

Banthus giơ cao cánh tay phải để khoe nó với họ. Không giống trước kia, cả cánh tay hắn ta đã biến thành một cỗ máy.

“Gọi thứ đó là Nasod ư, tôi cảm thấy bị xúc phạm đấy.”

“A, trông nó giống như cái của Raven-nim nhỉ? Chúng ta phải làm gì đây?”

“Ý cô là sao? Cứ tẩn hắn một trận thôi.”

“Tôi chẳng có hứng thú rước cái của nợ đó về… Nhưng cắt phăng nó ra có vẻ vui đấy.”

Cả đội trò chuyện nhàn nhã mặc cho Banthus đang hả hê tự mãn. Nhưng Rena – người bình thường đáng lẽ đã tham gia cùng mọi người lại giữ im lặng. Cô ấy đột nhiên lên tiếng với giọng nói cực trầm.

“….Vậy tôi có nên bắt đầu dọn dẹp chỗ này chưa?”

Rena bắn những mũi tên với tốc độ cực nhanh mà không cần phải ngắm mục tiêu. Đám lính của Banthus lần lượt đo sàn với mỗi lần cô giương cung. Hắn hoàn toàn bị choáng ngợp trước cuộc tấn công và cố lệnh cho thuộc hạ của gã xông đến…

“Tiến lên!!”

Nhưng ngay lúc đó, không còn một tên cướp nào đứng nữa. Rena đã dọn sạch toàn bộ tay sai của hắn với một tốc độ khủng khiếp.

Khả năng mà cô vừa thể hiện thậm chí còn làm Add lạnh sống lưng dù cậu cùng phe với cô. Cậu hoàn toàn có thể dọp sạch bọn chúng mà không cần phải đổ dù chỉ một giọt mồ hôi nhưng không thể nhanh và hiệu quả được như thế.

*Tách!*

Không chỉ đánh bại mỗi đám tay sai. Máu đang nhỏ xuống từng giọt từ cả hai bên má của Banthus.

“Kuk.”

Sau khi chậm chạp nhận ra cơn đau, Banthus lấy tay che hai má và rên rỉ. Rena không hề bắn trượt, cô ấy cố tình để mũi tên sượt qua da thịt hắn.

Rena trầm giọng lẩm bẩm trước cả đồng minh và kẻ thù, những người đang bị đông cứng trong bầu không khí này.

“Chẳng có gì để tự mãn cả… khi có một thứ như thế bám vào người ngươi. Ta cũng biết có người đã phải hứng chịu đau khổ cùng cực vì nó.”

Rena nheo mắt lại và giương cung về phía Banthus một lần nữa. Cử chỉ đó cho thấy lần này Rena sẽ không để hắn thoát, mặt Banthus tái mét ngay khi nhận ra điều đó.

Banthus đã có được tay Nasod và khôi phục chút tự tin nhưng với cung thuật của Rena … Hắn ta không hề muốn phải đối mặt với chúng bất cứ một lần nào nữa.

“Đủ rồi.”

Ngay lúc đó, Dynamo của Add di chuyển chắn tầm nhìn của Rena. Cậu trầm giọng cười khi Rena xoay người đối mặt với cậu.

“Tôi không biết tại sao cô tức giận nhưng bọn tôi phải làm gì nếu cô cứ như thế?”

“Hm. Cậu nói đúng. Xin lỗi.”

Rena ngoan ngoãn chấp nhận và hạ cung xuống. Bởi Raven không có ở đây, Rena hiện đang là xương sống và cũng là thủ lĩnh của El Search Party… Cô phải giữ bình tĩnh hết mức có thể.

Cả nhóm thở phào nhẹ nhõm khi Rena thu cung nhờ sự can thiệp của Add. Ai cũng có đủ kinh nghiệm chiến đấu để nhận ra rằng… họ thật may mắn khi Rena cùng phe với họ.

Họ cũng tự nhủ rằng đừng bao giờ chọc giận Rena.

Sự im lặng gượng gạo khi Banthus đang tìm cách chạy trốn, Rena tiếp tục giữ im lặng và cả nhóm không ai nói gì nữa tiếp tục. Add cau mày.

Vì lý do gì đó mà tình trạng này khiến cậu khó chịu.

“Này, Elsword. Ngươi tiến lên đối đầu với hắn ta như lần trước đi.”

“Gì cơ? Tui á?”

“Sao nào? Sợ thua hả? Không lẽ chiến thắng lần trước của ngươi hoàn toàn là do may mắn à?”

Add cười một cách ranh mãnh, Elsword ngay lập tức bị chọc tức và một mình đi về phía Banthus. Hắn ta người mới vừa hoảng sợ trước tài thiện xạ của Rena lập tức nhíu mày khi thấy Elsword đang đến gần.

Banthus biết El Search Party đã đánh giá thấp hắn và nó làm hắn khó chịu.

“Sao mày dám…”

“Nếu ngươi thắng, bọn ta sẽ để ngươi đi. Nếu ngươi muốn, bọn ta cũng sẽ cung cấp tiền để ngươi làm lại từ đầu.”

Banthus vừa định lên tiếng nhưng dừng lại khi nghe một lời đề nghị còn hấp dẫn hơn. Add giơ cao cánh tay cho Banthus thấy.

“Đổi lại, nếu như ngươi thua… nói tất cả những gì ngươi biết cho ta. Những việc ngươi làm với mảnh El trộm được, và rất nhiều thứ nữa. Ta có rất nhiều điều muốn nghe từ ngươi đấy.”

“Kahaha. Nếu là về chỗ cất giấu mảnh El thì tao có thể nói cho bọn mày ngay bây giờ! Tao đã bán nó cho lãnh chúa Wally! Thật ra tao được hắn thuê đấy!”

Add ngớ người khi Banthus có thể tiết lộ thông tin dễ dàng như vậy. Add hẳn cũng đoán trước được khi Banthus kẻ mới vừa bị bắt giữ bởi quân lính của tòa lâu đài đây lại đi canh gác ở Underground Waterway… Nhưng chẳng phải hắn sẽ gặp bất lợi nếu phun ra điều đó quá sớm thậm chí trước khi chiến đấu sao?

Nhưng hiện tại gã đã quên mất nỗi khiếp sợ khi đối mặt với Rena. Gã đang cực kì tự tin.

“Mày sẽ là vật tế đầu tiên cho cánh tay này! Đến đây nào thằng nhãi!”

“Này ông già, tên tui là Elsword.”

Elsword trông rất khó chịu, cậu xoay thanh kiếm và xông lên mở màn không như lần trước.

Sở hữu một vóc dáng cao lớn thường là một lợi thế đáng kể trong các trận đánh cận chiến (ngay cả trong đấu kiếm) vì thế chẳng có lý do gì khiến Banthus phải rút lui cả.

“Kahaha!”

Tin tưởng vào sức mạnh cánh tay Nasod mới của gã, Banthus tự tin vung thanh gươm.

Elsword bắt đầu trận chiến với Banthus. Những người còn lại của El Search Party lùi về sau và theo dõi cũng như lần trước. Ara mở to mắt tập trung hết mức như thể cô không muốn bỏ lỡ bất cứ chuyển động nào, Eve trông có vẻ bình tĩnh hơn nhưng cũng chẳng khác gì.

“Tch…”

Add tặc lưỡi vì đã cậu hành động chẳng giống ngày thường. Chỉ là cậu không hề thích cái bầu không khí tĩnh lặng đó chút nào. Nhưng có vẻ mọi việc tiến triển tốt hơn cậu nghĩ.

Elsword mặc dù khá khó chịu và Add chẳng ưa gì cậu nhưng khó mà phủ nhận cậu ta là một cá nhân rất nổi bật trong nhóm. Có lẽ dùng từ “nổi bật” không đúng lắm. Cậu có nên nói rằng Elsword là người thú vị nhất cả nhóm không nhỉ? Tuy không muốn thừa nhận điều này nhưng cậu ta có khả năng thu hút ánh nhìn của mọi người.

Dù cho bản thân là người kém cỏi nhất, và trong mắt Add, Elsword chỉ là một đứa trẻ tầm thường, đầu óc đơn giản và rất đần độn… Nhưng cậu ta rất được cả nhóm coi trọng.

Chẳng giống ai đó chút nào.

“Tch…”

Rena rụt rè tiến đến đứng cạnh Add người đang làm lơ cuộc đọ kiếm giữa Banthus và Elsword.

Sau đó cô ngập ngừng bắt chuyện.

“Um, tôi xin lỗi, tôi đã....”

“Đừng xin lỗi. Cô phải chấp nhận rằng cô đã phạm sai lầm rồi.”

Add ngăn lời xin lỗi của Rena lại trong khi cẩn thận để những người khác không nghe thấy. Khi Rena giật mình nhìn cậu, Add cố gắng nói ra những suy nghĩ lướt qua trong đầu cậu.

“Hiện giờ trong nhóm chỉ có một đám những đứa con nít rắc rối cho nên rất nguy hiểm nếu cô dễ bị kích động như vậy. Cứ nhớ điều đó đi.”

Rena khẽ thở dài rồi gật đầu. Mặt cô ửng đỏ. Có vẻ cô rất xấu hổ khi để cả đội thấy bản thân tức giận như thế.

… Add khá bất ngờ vì cậu không bao giờ nghĩ rằng Rena lại có bộ mặt này. Cô ta thường rất tốt bụng với mọi người, cởi mở và luôn tìm cách quan tâm đến Add khi cậu cứ cố tách mình khỏi tập thể. Rena rất biết cách đối phó với Add.

Cô ấy là một nàng elf rất xinh đẹp và mạnh mẽ, luôn đối xử tốt với mọi người.

Thành thật mà nói, Add khá là thích Rena và coi trọng cô ấy. Thế nên cậu không biết phải làm gì khi cô ấy thể hiện khía cạnh yếu đuối này đây.

Nhưng cứ giữ im lặng thế này cũng rất kì cục.

“Nó ổn miễn là cô không làm thế lần nữa. Cứ quên nó đi.”

“…”

Vì ánh nhìn của Rena, Add đành phải ép mình nói gì đó. Đó là mấy lời cậu gần như chưa từng nói trước kia thế nên cậu cứ lắp ba lắp bắp khi cố lôi nó ra. Nhưng lại lỡ miệng.

“V-vì… a-ai cũng từng mắc……lỗi lầm…..”

*Pftt*

“… Tôi nói vậy không phải để cô cười.”

Add bĩu môi vì Rena phá lên cười. Kể cả người nói là cậu cũng rất ngượng nên chẳng còn hơi sức nào mà đáp lại cả.

“Vâng, xin lỗi. Lần đầu tiên được Add động viên mà kết quả là tôi lại cười như thế này.”

“Hmph…”

Add khoanh tay lại và tiếp tục ngó lơ. Rena dừng cười lại và ngượng ngạo hỏi cậu.

“Cậu có thể… giữ bí mật chuyện này với Raven chứ?”

“…”

“Tôi không muốn làm phiền anh ấy.”

Add cố ý thở dài và tiếp tục nhìn chằm chằm về phía trước. Chẳng hề để mắt đến Rena đang đứng cạnh.

“Tôi không hiểu cô đang nói gì. Chắc những người khác cũng vậy thôi.”

Ara tuy đầu óc chậm chạm nhưng bản chất tốt bụng, nên cô ta sẽ chẳng cố đề cập những việc đã qua đâu. Raven và Eve thì chẳng ưa gì nhau, vậy là xong.

Elsword chỉ là một thằng ngốc, có khi nó còn chẳng nhớ Rena đã từng giận dữ như thế nữa.

“Cảm ơn cậu.”

“Tôi chẳng làm gì đáng để nhận lời cảm ơn đó cả. Kuku.”

Add mặc kệ Rena và tập trung quan sát trận đấu giữa Elsword và Banthus. Nhưng tâm trí cậu lại chẳng hề ở đó. Cậu đang mải suy nghĩ về điều gì đó khác.

‘… có phải là tại cánh tay Nasod?’

Giống như Elsword và Eve, Rena và Raven đã từng đồng hành cùng nhau trước khi gia nhập El Search Party. Cậu không biết cụ thể mối quan hệ của họ. Nhưng rất hiếm khi Rena thực sự nổi giận… Có thể chính là do Banthus cứ huênh hoang về cánh tay đó.

Vì thứ kia đã làm cô ấy nhớ đến ai đó.

“…Kuku.”

Thật đúng là Rena. Khi Add mơ hồ nở nụ cười thì cuộc giao tranh giữa Elsword và Banthus cũng đã đến hồi kết.

*Keng!!*

Với mỗi tiếng kim loại va chạm vang lên là đao cùng kiếm của Banthus và Elsword lại giao nhau. Lần này cả hai đều xông đến với toàn bộ sức lực của mình, cố để kết thúc trận đấu. Không ai chịu lùi bước trong nghiến chặt răng.

Nếu cứ tiếp tục thế này, kết cục sẽ được quyết định dựa vào sự chênh lệch thể lực. Một đứa nhóc ba tuổi cũng có thể biết rằng Banthus với thân hình lực lưỡng dĩ nhiên sẽ có lợi thế hơn.

“Hmph! Rốt cuộc mày vẫn là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa thôi… Ugh!”

“Đừng coi thường tui chỉ vì tui nhỏ tuổi!”

Elsword hét lên và đẩy lùi Banthus về sau. Thế giằng co bị phá vỡ và Banthus loạng choạng cố lấy lại thăng bằng… nhưng lưỡi kiếm của Elsword đã nhanh hơn.

*Keng!*

Với một âm thanh trong vắt vang lên, đao của Banthus văng lên không trung và trượt đi mất. Gã choáng váng khi mất đi vũ khí của mình và thấy Elsword chĩa mũi kiếm vào gã.

“Được rồi. Đây chính là kết thúc! Tui đã thắng, Banthus!”

“Uuughh!”

Banthus thất vọng rên rĩ. Giữa Elsword người vẫn không một vết xước và Banthus kẻ kiệt sức thở hổn hển, việc ai chiến thắng đã quá rõ ràng.

“Vừa rồi rất ngầu đó Elsword-nim!!”

“Việc đó khá là ấn tượng đấy.”

Elsword bỏ qua mấy lời khen ngợi và tự tin hỏi Add.

“Anh có còn định gọi tôi là đứa hèn nhát nữa không hả?”

“Kuku. Vậy thì ta sẽ gọi ngươi là thằng ngốc.”

“Gì?”

Elsword sắp sửa tức điên lên thì bỗng Eve cất giọng.

“Hắn sắp sửa phóng năng lượng. Cẩn thận.”

“Hả?”

Bất ngờ, Elsword nhìn về phía Banthus đang cúi thấp người. Sau đó, gã hét lên.

*Boooom!*

Đột nhiên một tia lazer phóng ra từ chiếc vòng cổ của Banthus. Trang bị thêm tay Nasod không phải là tất cả, Banthus vẫn còn con át chủ bài này.

“Ha!”

Nhưng Elsword hét lên đáp trả và khéo léo lùi về phía sau một cách khó tin và né được toàn bộ tia lazer. Đối với Banthus đó là cú tấn công gã đã sử dụng tất cả thậm chí là cơ hội lúc Elsword mất cảnh giác. Nhưng nó không hề thành công.

“Làm thế nào…!”

“Xong rồi chứ. Đến lượt tui!”

Elsword hét lên và xông vào Banthus. Gã hoảng sợ và cố tìm đường lui khi khoảng cách giữa gã và Elsword đột nhiên bị rút ngắn. Nhưng Elsword đã nhanh hơn một bước.

“Assault Slash!”

Elsword ngay lập tức tiếp cận Banthus. Cậu ta lấy đà, dồn lực vào lưỡi kiếm và đâm mạnh về phía Banthus. Gã lập tức cố chống đỡ bằng cánh tay trái nhưng…

*Rắc!*

Bất ngờ thay, đòn đâm của Elsword tập trung tất cả sức lực lại một điểm duy nhất đã xuyên qua… và khiến cánh tay kim loại của Banthus vỡ tan tành!

“Waaaaah!!”

Theo tiếng hét của Banthus, cánh tay gã vỡ tan thành từng mảnh.

Eve và Ara chúc mừng Elsword với chiến thắng tuyệt đối của mình. Add đương nhiên chẳng nói gì và bắt đầu kiểm tra Banthus.

Đầu tiên phải chắc chắn rằng gã còn sống, Add không thể để hắn chết trước khi moi được thông tin từ miệng hắn. Vết thương của Banthus có vẻ không nghiêm trọng lắm. Chắc là vì hắn đã cố chặn Elsword bằng cánh tay Nasod.

Tiếp theo là kiểm tra cánh tay đã hỏng. Dù bị Eve coi thường nhưng nó khá bền đấy chứ. Tính năng của nó chỉ đơn giản là tăng cường thế chất của người sử dụng nhưng có nhiều chức năng không có nghĩa đó là một thiết kế tốt.

“Hmmm…..”

Cánh tay Nasod của Raven rõ ràng có cấu tạo phức tạp và cao cấp hơn nhiều. Nhưng điều đáng chú ý là gã ta được trang bị cánh tay đó trong thời gian rất ngắn, chỉ chưa đầy một ngày.

“Đừng có giả vờ bất tỉnh nữa. Dậy đi.”

Add điều khiển Dynamo bắn ra một luồng điện nhỏ vào Banthus. Gã vốn đang nằm thì bỗng nhảy dựng lên như một con ếch bị giựt điện.

“Hộc, hộc… C-Cái gì vậy?”

“Kuku, đừng có làm quá lên như thế. Ta đã hiệu chỉnh lại nó thế nên cơ thể ngươi sẽ không bị thương tổn gì đâu. Nhưng dĩ nhiên, kể từ bây giờ thì ta sẽ đảm bảo để các chức năng cơ thể của ngươi có bị thương tổn đấy.”

Mặt Banthus xanh ngắt như tàu lá sau khi nghe Add nói. Hắn thật ra đã biết rằng El Search Party vẫn luôn nhẹ tay với gã.

‘Dù vậy… kể cả chúng có mạnh thế nào thì chúng vẫn chỉ là một lũ nhóc. Chúng sẽ chẳng làm gì đáng sợ đâu’… là thứ Banthus đã nghĩ. Nhưng trong nụ cười của Add lại ánh lên dấu hiệu của sự điên cuồng.

“Đừng bận tâm. Ta sẽ hỏi ngươi sau kèm theo đó là vài tia điện. Ta khá tò mò về việc sức chịu đựng của con người sẽ được tăng thêm bao nhiêu khi kết hợp với Nasod đấy.”

“Uuuuugh…..”

“Cố mà chịu đựng nhé. Ta cần thêm dữ liệu từ ngươi mà.”

Add nói như thể đang đùa và đang định điều khiển Dynamo của cậu. Nhưng Eve lại đến chỗ cậu một cách không đúng lúc chút nào.

Add khá khó chịu khi thí nghiệm của mình bị cắt ngang nhưng cũng ngừng tay lại. Eve mới thật sự là mục tiêu của cậu và cũng chẳng hại gì khi tạm ngừng cuộc thí nghiệm này lại.

“Là ai đã biến cánh tay ông thành như thế này?”

“Đ-Đó là…”

Banthus không trả lời, Eve tiếp tục hỏi một câu khác.

“Lũ Nasod ông ra lệnh hôm đó đã bị điều khiển một cách kì lạ. Ông có liên quan gì tới chúng không?”

“T-Tôi chỉ biết chút ít về chuyện này! Tôi nghiêm túc đó!”

Eve bình tĩnh trả lời trước một Banthus đang lắc đầu liên tục.

“Vậy thì nói cho tôi tất cả những gì ông biết.”

“Một người phụ nữ, một người phụ nữ rất khả nghi… đã giúp tôi. Cô ta nói rằng muốn giúp tôi.”

“Người phụ nữ đó đã cung cấp cho ông những Nasod lần trước, và giờ biến cánh tay ông thành như thế này?”

Add lùi về sau khi Eve bắt đầu tra hỏi Banthus. Cậu bật cười. Eve vẫn kiên quyết không gọi cánh tay của Banthus là Nasod.

“Có gì vui lắm sao?”

“Không, cứ tiếp tục đi. Kuku…”

“…”

Eve cảm giác cứ như mình vừa bị chọc quê vậy nhưng vẫn quay lại với việc tra hỏi Banthus.

“Tôi nói đúng chứ?”

“Đ-Đúng thế! Tôi không biết tên cô ta, cô ta không chịu nói cho tôi. Nhưng mà… cô ta là một con quỷ.”

“…Quỷ?”

Mọi người đều bất ngờ khi nghe đến danh từ đó. Một con quỷ làm nhiều chuyện như vậy chỉ vì một băng cướp tầm thường?

Banthus và Quỷ, hai cái đó thật không hợp nhau với cho dù có nghĩ thế nào đi nữa.

“Ông tốt nhất là đừng nên nói dối.”

Sau khi bị Add đe dọa, Banthus liên tục lắc đầu với khuôn mặt trắng bệch. Hắn hẳn đã nhận ra việc Add định tra tấn hắn trước đó không chỉ là nói suông.

“Tôi nói thật mà! Tôi không biết người phụ nữ đó là ai hay tại sao cô ta lại giúp tôi! Tôi chỉ nghĩ rằng đó là một món hời mà thôi!”

“Con quỷ đó còn nói gì khác không?”

Sau khi nghe Eve bình tĩnh hỏi, Banthus tập trung cố nhớ lại.

Tuy không chủ ý làm vậy nhưng hiện Add đang đóng vai tên cảnh sát xấu xa với vai trò đe dọa còn Eve thì đang đóng vai vị cảnh sát tốt bụng để nhận thông tin.

“……D, tôi không biết ý cô ta là gì nhưng cô ta đã nói đó là mệnh lệnh của D.”

“D?”

“Hẳn là cấp trên của cô ta.”

Eve gật đầu. Cô có vẻ khá ngạc nhiên bởi sự xuất hiện của cụm từ Quỷ tộc nhưng đã nhanh chóng khôi phục lại cái đầu lạnh của mình.

“Đã hiểu. Vậy bây giờ ông có thể quay trở lại với thuộc hạ của mình theo con đường này. Dân binh của thành phố sẽ đợi ở lối vào.”

“T, tôi có thể đi thật à?”

Banthus trông cực kì hoảng sợ. Hắn đã rất tự tin khi đấu với Elsword mới đây nhưng giờ thì cánh tay hắn đã vỡ nát kèm theo đó là toàn bộ sự tự tin của hắn.

“Không, không chỉ mình ngươi. Ara!”

Ngay khi cô được gọi, Ara người đang nói chuyện với Elsword ngay lập tức chạy tới chỗ Add. Add hất cằm ra hiệu cho cô.

“Đưa lũ này đến lối vào của Waterway. Quay lại sau khi cô đã giao chúng cho Hoffman và lực lượng dân quân.”

“Vâng! Tôi đi đây!”

Ara chấp nhận yêu cầu không chút phàn nàn. Nhưng Eve có vẻ hơi bận tâm.

“…..Liệu như thế có ổn không?”

“Kukuk, có vấn đề gì à?”

Add nhếch mép. Eve nhẹ giọng nói.

“Mọi chuyện có thể sẽ gặp vấn đề nên tốt hơn ta nên gửi một người nữa đi cùng cô ấy.”

Ý kiến đó rất đúng. Ara tuy mạnh nhưng cô lại rất ngớ ngẩn. Việc để cô đi một mình thật sự không phù hợp.

Nhưng bằng phép loại trừ, ở đây không có đủ người để cùng cô đi áp giải Banthus.

Eve là đối tượng quan trọng nhất của Add nên loại, và Add cũng không muốn bị tách khỏi Eve. Elsword chỉ là một thằng nhóc….và trong điều kiện bình thường thì Rena là người rất đáng tin nhưng không phải mới đây cô ấy đã lung lay khi thấy cánh tay phải của Banthus à?

Dĩ nhiên cô sẽ nhanh chóng kìm chế được cảm xúc của mình và hành động một cách phù hợp…Nhưng giao Banthus cho cô lúc này thật sự không ổn chút nào.

Thế nên sau khi tổng kết lại bằng phép loại trừ, người duy nhất còn lại để làm việc này là Ara.

“Cứ giao họ cho lực lượng dân quân và quay lại.”

“Vâng, tôi sẽ làm thế!”

“….Liệu một mình cô ấy có ổn không?”

Nghe như Eve còn lo lắng hơn nữa nhưng Add thì không. Mặc dù Ara có vẻ chậm chạp và ngớ ngẩn nhưng cô cũng có một lá bài tủ cho riêng mình.

Nếu gặp phải vấn đề gì, con tuyết hồ ranh mãnh đó hẳn sẽ lo liệu mọi chuyện.

“Vậy thì giờ chúng ta lại tiếp tục tiến lên thôi.”

Lũ Quỷ Banthus mới đề cập đến vẫn đang đè nặng tâm trí Add nhưng họ cần phải hoàn thành chuyện họ đã bắt đầu.

Cả nhóm đến ngoại ô lâu đài sau khi vượt qua Underground Waterway. Họ quyết định tạm thời nghỉ ngơi đằng sau một dãy các tảng đá trông khá khó phát hiện. Ara vẫn chưa quay lại còn trời thì đã bắt đầu trở tối.

“Không phải sẽ tốt hơn nếu di chuyển khi chúng vẫn đang ngủ à?”

“Giờ trời chỉ mới trở chiều thôi. Sẽ tốt hơn nếu chúng ta di chuyển vào lúc bình minh.”

Elsword gật đầu khi nghe Rena bình tĩnh giải thích. El Search Party đang ngồi trên một cái sàn đá trong khi chịu đựng từng cơn gió lạnh tạt vào người.

“Ắt xì! Uugh lạnh quá…..”

“Nhiệt độ đang giảm.”

“Hm, nếu chúng ta di chuyển lúc bình minh thì sẽ tốt hơn nếu bây giờ chúng ta ngủ một chút…..Nhưng chị đoán là trời quá lạnh để có thể ngủ được rồi nhỉ?”

Nghe cả nhóm nói chuyện, Add đặt các Dynamo ra ba góc rồi đưa một cái khác lên trên để tạo thành một khu vực hình tứ diện.

“Tôi vừa kích hoạt chế độ ngụy trang quang học. Các người có thể thắp lửa rồi đấy.”

“Ồ thiệt hả?”

“Thật ư?”

Mọi người ngạc nhiên nhìn các Dynamo của Add. Không ai có thể thấy gì bên trong khu vực ngụy trang được tạo bởi các Dynamo này nếu nhìn từ ngoài vào.

“Việc duy trì ngụy trang quang học chỉ với việc sử dụng những thiết bị nhỏ như thế này….khá là ấn tượng đấy. Mà đương nhiên Nasod cũng có thể làm được chuyện đó.”

“Kukuk.”

Add bật cười sau khi nghe Eve tự tâng bốc mình. Cũng không quá tệ khi nghe cô công nhận các Dynamo mà cậu đã phát minh.

Cả nhóm đã đỡ lo hơn về việc bị phát hiện nhờ các Dynamo của Add. Họ xoay sở để đốt được ngọn lửa trại và có một bữa ăn nhẹ. Rồi theo như Rena đề nghị, họ quyết định ngủ để có thể di chuyển lúc bình minh.

Dĩ nhiên, họ vẫn đang ở trong lãnh địa kẻ thù nên họ không thể bất cẩn kể cả khi có hệ thống ngụy trang quang học. Bởi vậy, họ quyết định chia lượt canh gác. Lượt canh gác đầu tiên là của Add.

“Phew….”

Khi tất cả mọi người đều đang nằm trong tấm chăn của mình và say giấc nồng, Add nắm chặt tay rồi lại thả ra. Cậu đã gặp Banthus và biết được câu chuyện của hắn ta.

Nhưng kết quả chỉ khiến số câu hỏi trong đầu cậu càng tăng thêm.

“Tôi không nghĩ rằng ông ta đủ thông minh để nói dối.”

“….Kukuk, không phải cô đã ngủ rồi à?”

Add bất ngờ khi nghe có người bắt chuyện với cậu nhưng không để lộ nó. Eve đẩy tấm chăn ra và di chuyển đến chỗ đối diện với Add qua đám lửa trại.

“Ngủ là một chức năng không cần thiết đối với tôi.”

“Phải rồi. Cô là Nasod mà.”

Dù Eve trông không khác gì con người…cô vẫn là một Nasod. Một tuyệt tác được tạo nên bởi những kĩ thuật công nghệ cao cấp đến nỗi cô đã quyến rũ Add hoàn toàn.

“Tôi xin được nói tiếp, rằng người đàn ông ngu ngốc đó đã không nói dối.”

“Hắn hẳn là không.”

Add cũng gật đầu đồng ý. Nếu Banthus muốn nói dối, hắn hẳn đã nói thứ gì đó đáng tin hơn….

Banthus sẽ không bị bắt bên trong hang động dễ dàng đến thế nếu hắn có khả năng tự do thao túng lũ Nasod. Hắn hẳn đã nhận được chúng từ ai đó khác.

Và người đó chính là một kẻ thuộc Quỷ tộc, điều này nghe cũng khá hợp lí.

“Tôi chưa từng nghe qua việc Quỷ tộc xuất hiện ở Elder, nhưng tạm thời chắc tôi phải tin việc này rồi.”

“Kukuk, điều đó giải thích tại sao tên lãnh chúa bắt toàn bộ phụ nữ ở Elder. Lũ Quỷ hẳn đã yêu cầu chuyện đó.”

Add đang tận hưởng việc cậu được nói chuyện một mình với Eve.

“Vậy thì tổng hợp các thông tin cho đến giờ, lãnh chúa Elder là Wally hợp tác với Quỷ tộc và hắn cần một tên con người làm tay sai. Đó là lí do hắn thuê Banthus và giao hắn lũ Nasod để hỗ trợ phòng khi có chuyện gì xảy ra. Sau đó hắn thậm chí còn trao cho Banthus cánh tay đó.”

“Tại sao hắn lại chọn một tên không ra gì như vậy làm tay sai?”

“Cố biết mọi thứ một cách rõ ràng chỉ phí công thôi.”

Add tóm tắt lại tình trạng hiện tại.

“Tôi thậm chí còn không thể hình dung nổi cái kẻ tên ‘D’ mà con quỷ đã đề cập đến là ai, nhưng mọi thứ sẽ rõ ràng khi chúng ta bắt được Wally và ‘hỏi thăm’ hắn một chút. Sau đó chúng ta sẽ có thể tìm ra cái kĩ thuật bí ẩn mà hắn đã dùng để khống chế lũ Nasod. Kukuk.”

Eve yên lặng gật đầu rồi nhìn thẳng vào Add.

Đây là lần đầu tiên Eve người luôn bị đẩy lùi bởi cái nhìn chằm chằm một phía từ Add nhìn thẳng vào Add.

“…Cô có thứ gì muốn nói à?”

Add trở nên vừa phấn khích vừa do dự bởi phản ứng bất chợt này của Eve.

“Tôi có vài thứ muốn hỏi cậu.”

“Kukuk, cứ hỏi thứ cô muốn. Nhưng, tôi cũng sẽ hỏi lại cô với mỗi câu hỏi cô đưa ra.”

Cậu đã luôn muốn chơi trò này. Người đã tạo ra Eve, mục đích mà cô được tạo ra, nguồn năng lượng của cô, chức năng của lõi của cô, cô có bao nhiêu dòng lệnh khác nhau, về đoạn mã cảm xúc của cô…Có vô số thứ mà cậu muốn biết về cô.

“Mục đích của cậu là gì?”

“Cái gì?”

“Tôi vừa hỏi về mục đích của cậu.”

Eve lạnh lùng nói. Đám lửa trại cháy bập bùng khiến những cái bóng lướt ngang qua khuôn mặt Eve.

“Lý do cậu tham gia vào El Search Party là gì?”

“Đó là…”

Add đã tham gia vì cậu bị quyến rũ bởi Eve người cậu đã bắt gặp một cách tình cờ.

Giờ cậu đang muốn đoạt lấy lõi của Eve.

“Tất cả các thành viên của El Search Party đều có một mục đích riêng. Ara Haan muốn giúp anh cô người đã bị biến thành quỷ trở lại bình thường, Raven muốn chuộc lại những tội lỗi mình đã gây ra, Elsword muốn trở nên mạnh hơn và vượt qua người chị của mình và Rena tham gia vì giống loài của cô ấy.”

“Kukuk, cô không đề cập đến lý do của mình đấy.”

“Tôi đi cùng họ để gây dựng lại Đế chế Nasod, tôi cần mảnh El để làm được điều đó.”

Eve phản hồi với giọng điệu như đang nói rằng cô không có gì phải giấu. Add bị bất ngờ bởi việc cô tiết lộ mục tiêu của mình quá dễ dàng.

“Trả lời.”

“…..Kukukuk.”

Add trầm tư trong khi bật cười. Nhưng cậu không thể nghĩ ra câu trả lời ngay lập tức. Cậu nên nói gì để khiến cô tin đây?

Nếu cậu nói thật rằng cậu đang theo sau lõi của cô….chắc chắn rằng Eve sẽ trở nên cực kì cảnh giác với cậu. Những kế hoạch Add đã đề ra từ trước đến giờ đều sẽ tan thành mây khói.

Nhưng có vẻ như không có bất cứ câu chuyện nào mà Add dựng ra chỉ trong phút chốc thế này có thể lừa được Eve.

“Cậu không cần phải nói nếu như cậu không muốn.”

“Chờ đã….”

Sẽ tốt hơn nếu nhận được lòng tin của Eve. Kết quả là Add hồi tưởng lại những kí ức xưa cũ chỉ vì cậu đã trầm tư quá lâu.

“Có một người mà tôi cần phải cứu.”

Khi cậu nói, Add theo bản năng nắm chặt tay lại. Đây không phải là một hành động để đánh lừa Eve.

“Để cứu người đó thì tôi cần sức mạnh. Một sức mạnh vô song. Đó là tại sao….tôi đi cùng với các người.”

“Người đó có quan trọng với cậu không?”

Phải mất một lúc thì Add mới gật đầu trả lời. Tất cả những kí ức xưa lại quay về cùng một lúc, tất cả sự phẫn nộ và tuyệt vọng cậu cảm thấy khi đó lại một lần nữa xuất hiện.

“Cậu không cần phải nói gì nữa.”

Có thể đó chỉ là sự tưởng tượng của Add nhưng giọng của Eve dường như đã có hơi nhẹ nhàng hơn trước. Add lắc đầu để xua tan những kí ức và cảm xúc của quá khứ sau đó cậu nhe răng cười một cách lạnh lùng với Eve.

“Kukuk, giờ là thời điểm cho câu hỏi của tôi.”

“Tôi đã trả lời từ trước bằng việc tiết lộ mục tiêu của mình rồi.”

“Việc đó không được tính như một câu hỏi. Cô chỉ tự ý nói với tôi mà thôi.”

Eve có vẻ không hài lòng nhưng rồi vẫn nhẹ nhàng gật đầu.

Cuối cùng thì khoảnh khắc lịch sử khi cậu có thể làm bất cứ thứ gì mình muốn với Eve…. Không, thật ra thì đây là một cơ hội hiếm hoi mà cậu có được để hỏi bất cứ thứ gì cậu muốn với Eve.

Add không thể giấu nổi sự phấn khích và đầu cậu nhanh chóng thực hiện vô số tính toán. Làm thế nào? Câu nên hỏi điều gì để có thể hỗ trợ cho các kế hoạch trong tương lai? Hoặc liệu cậu có nên cứ hỏi những thứ mà cậu hiếu kì?

Eve có sự tự hào đáng kể với tư cách là một Nasod. Thế nên nếu Add nhắm vào khía cạnh đó của cô cậu sẽ có thể đạt được rất nhiều câu trả lời chỉ với một câu hỏi duy nhất. Đôi mắt Eve trở nên hơi lạnh hơn khi Add cứ tiếp tục trầm tư.

“…Việc này có hơi khó chịu.”

“Tôi chỉ đang nghĩ về nó một cách thật cẩn thận.”

“Hỏi trong vòng 10 giây.”

Eve tuyên bố và bắt đầu lặng lẽ đếm ngược. Add kìm chế sự bối rối của mình và liên tục tự hỏi bản thân nhanh chóng về phương hướng của những câu hỏi mà cậu sẽ đưa ra.

1. Hỏi về công nghệ của Eve. Cơn khát kiến thức của cậu sẽ được thỏa mãn, nó cũng giúp cậu trong ‘nghiên cứu’ của mình.

2. Hỏi về năng lực chiến đấu của Eve. Cậu có thể sử dụng thông tin này khi cậu trộm lõi của Eve sau này.

Cả hai đều rất đáng được cân nhắc. Trong khi Add đang đấu tranh để đưa ra lựa chọn, Eve đã sớm đếm đến 8.

“9.”

“Mối quan hệ của cô với Elsword là gì?”

Đó hẳn là một câu hỏi cô không hề ngờ đến bởi Eve đang mở to cả hai mắt….nhưng cả Add cũng vậy. Add cũng bị sốc đến nỗi ngón tay cậu đang run rẫy và tầm nhìn cậu đang chuyển sang màu vàng.

Không! Tại sao cậu lại sử dụng cơ hội tuyệt vời này để hỏi về Elsword chứ?! Cậu muốn thay đổi câu hỏi bằng cách quay ngược thời gian.

Eve bình tĩnh trả lời khi Add đang đơ người ra và há hốc mồm bởi thứ cậu vừa mới hỏi.

“Tôi không biết ý của cậu là gì nhưng tôi sẽ không để cậu thay đổi câu hỏi.”

Chặn đứng Add khỏi việc thay đổi câu hỏi, Eve trông có hơi bối rối khi nghĩ về câu trả lời.

Sau khi Add thổi bay cơ hội tuyệt vời này, cậu tự trách mình và thừa nhận sự thất bại. Nhưng, cậu nhanh chóng loại bỏ cái thái độ tiêu cực đó. Cơ hội đã qua đi nhưng có lẽ cậu vẫn có thể sử dụng thông tin này.

Dạng như sử dụng Elsword làm con tin để khiến cô phải tự giao lõi của mình ra.

Cậu có thể sử dụng những chiến thuật như thế.

“Nếu mượn từ ngữ của con người thì….Cậu ta nói rằng cậu ta sẽ trở thành bạn của tôi.”

“Bạn?”

“Dĩ nhiên tôi không đồng ý. Đó chỉ là thứ mà cậu ta đã tự mình nói thôi.”

Eve trả lời một cách lạnh lùng rồi liếc trộm về phía Elsword người vẫn đang say giấc. Không có cách nào để Add có thể nói được liệu việc má cô ửng đỏ là bởi ngọn lửa trại hay là bởi một lý do nào khác.

“Kukuk, như thế chưa đủ….”

“Việc giải thích kết thúc ở đây.”

Eve cắt ngang câu chuyện và từ chối nói thêm bất cứ điều gì liên quan đến vấn đề này. Nhưng cái miệng của Add vẫn không chịu ngừng lại.

“Quá khó để hiểu chỉ với một từ ngữ đơn thuần như vậy. Bạn bè chỉ được hình thành dựa trên một mối quan hệ ngang hàng. Không lẽ cô nghĩ rằng mình và tên nhóc hợm hĩnh đó ngang hàng nhau à?”

“Tôi đã nói là tôi chưa hề chấp nhận nó.”

“Nếu cô muốn, cô có thể xé xác tên nhóc đó thành từng mảnh ngay lập tức. Chỉ vì con người đi cùng với chó không có nghĩa là ta có thể gọi đó là bạn.”

Dấu hiệu của sự tức giận bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt của Eve khi cô nghe những lời Add nói.

“Đó là một sự so sánh quá khiếm nhã.”

“Kukuk, đó là bởi vì cô đã không giải thích rõ ràng.”

Add biết mối quan hệ giữa cậu với Eve sẽ trở nên tệ hơn nhanh chóng nếu chuyện này tiếp tục….Nhưng miệng của cậu bị cảm xúc chi phối và không thể dừng lại. Tại sao chứ?

Có phải bởi vì cậu đã nhớ lại cái quá khứ mà cậu đã phải cố gắng để kìm nén không? Hay là bởi những lý do nào khác?

Add cảm thấy ghê tởm bản thân nhưng vẫn không ngừng nói.

“Loài người và Nasod, không có cách nào để một tên nhóc yếu đuối như nó và cô, con búp bê tối thượng là ngang hàng cả. Bạn bè á? Cho tôi xin đi.”

“….Tôi không biết ý của cậu là gì.”

Các Drone của Eve đã bắt đầu bay xung quanh cô từ lâu. Một động thái rất thù địch, bình thường thì điều này sẽ khiến Add cực kì phấn khích nhưng giờ đây nó chỉ khiến cậu cảm thấy buồn nôn.

Cậu không thích cách cô giận dữ chỉ vì cậu đang nói những lời sỉ nhục Elsword.

“Cô là người duy nhất nghĩ rằng hai người là bạn….”

*Chát!*

Một chiếc Drone bay tới và tát vào má Add.

Eve không nói gì và yên lặng nhìn chằm chằm Add…..Có thể thấy rõ rằng cô đang vô cùng phẫn nộ.

Cảm nhận cơn đau từ gò má cậu, Add mím môi rồi bật cười. Đây là cái kết cho cuộc nói chuyện giữa hai người họ.

“Chắc cũng gần tới lúc Ara quay lại rồi. Tôi sẽ đi đón cô ta.”

Add đứng dậy một cách tự nhiên như thể cuộc nói chuyện vừa nãy chưa hề diễn ra.

Cậu muốn tin như thế một cách tự nhiên nhất có thể.

Cậu có thể cảm nhận được ánh nhìn bén nhọn của cô từ phía sau đầu cậu.

“Kukuk.”

Ngoại ô lâu đài. Add thấp giọng cười trong khi di chuyển phía trên bức tường của lâu đài. Sẽ khá tệ nếu cậu bị phát hiện bởi hộ vệ của lâu đài nhưng cậu không quan tâm. Thật ra, Add cảm thấy như mình đang mong được phát hiện bởi như vậy thì cậu có thể nổi điên lên và phá hủy tất cả mọi thứ trước mắt mình.

Liệu việc đó có giúp cậu xóa bỏ cái cảm giác đen tối và buồn bã đang bóp chặt lấy tim cậu không?

“Ta đã phá hỏng một cơ hội tuyệt vời rồi….”

Cậu chỉ kịp xoay sở để có được sự tin tưởng của Eve hơn là nhận được thông tin gì từ cô qua câu hỏi. Việc phá hủy một cơ hội được trao tận tay cậu như thế đúng là quá thảm hại. Nhưng Add quyết định không tự trách mình vì chuyện đó quá nhiều.

Để có thể dễ dàng trộm lõi của Eve thì đúng là nên tạo thiện cảm với cô và khiến cô thả lỏng cảnh giác…Nhưng mọi chuyện không phải lúc nào cũng xảy ra như ta mong muốn.

Giống như việc Add không hề có ý định đến thời đại này, hay cái cách mà cậu tham gia vào cái nhóm kì lạ mang tên El Search Party này.

“Ah, Add-nim!”

Add nghe thấy một giọng nói trong trẻo khi đang gặm nhấm sự tự ti và tắm mình trong màn đêm lạnh lẽo. Khi Add tiếp tục làm lơ giọng nói đó, cậu có thể nghe tiếng bước chân tiến lại gần chỗ cậu.

“Có phải cậu đến đón tôi vì nghĩ tôi có thể bị lạc không? Cảm ơn cậu!”

Bởi Ara không biết vị trí của đám lửa trại, Add hẳn nên chỉ cho cô. Nhưng bây giờ thì cậu không muốn làm vậy. Ara hỏi một cách lo lắng khi Add tiếp tục yên lặng nhìn chằm chằm về phía trước.

“Add-nim, có chuyện gì xảy ra à?”

“Chỉ một chút nữa thôi….”

Add quay người lại để nói với Ara nhưng khuôn mặt cậu đơ ra. Giống như lần trước, mái tóc Ara đã chuyển sang màu trắng và đôi mắt cô đang chìm trong sắc đỏ kèm theo đó là chín chiếc đuôi trắng.

“Ngươi ở đây lúc này à….”

“Ah, Add-nim đã từng nói chuyện với Ngài Eun rồi mà phải không? Ngài Eun hiện chưa thức tỉnh hoàn toàn đâu. Tôi là Ara.”

Ara giải thích trong khi mỉm cười. Nhưng hình dạng này của Ara làm phiền Add.

Đó là bởi vì Eun người xuất hiện trước mặt Add trong cùng một hình dạng là một tồn tại quá khó hiểu.

“Tôi có gặp vài người lính trên đường đến đây. Kết quả là tôi phải chiến đấu nên tôi phải mượn một chút sức mạnh của Ngài Eun.”

“Quay trở lại bình thường.”

“Thứ lỗi? Huh?....um Add-nim?”

Ara hỏi với một khuôn mặt đầy bối rối.

“Ngài Eun nói rằng ngài muốn tự mình nói chuyện với Add-nim. Liệu có được không ạ?”

“Nói với cô ta rằng tôi từ chối.”

Add không biết Eun đang nghĩ gì nhưng hiện cậu không có chút tâm trạng nào để nói chuyện cả. Mặc cho lời từ chối rõ ràng, Ara vẫn lắp bắp nói.

“Ngài Eun nói với tôi rằng bởi Add-nim ‘có nhiều thời gian hơn bất cứ ai khác’, liệu cậu có thể vui lòng chia cho cô một chút không.”

“…..”

Add cảm giác như có một cái gai trong lòng ngực mình và trừng mắt nhìn Ara. Bất ngờ, Ara run rẩy sau khi đối diện một ánh nhìn đe dọa như thế nhưng cô vẫn không rút lại lời mình vừa nói.

Add trừng mắt nhìn Ara một lúc trước khi dời mắt khỏi cô. Tất cả những gì cô làm là chuyển thông điệp của Eun, có nhìn cô cũng chẳng đem lại kết quả gì.

“Đem cô ta đến đây.”

“Ta đã ở đây rồi, chàng trai.”

Mắt của Ara nheo lại khi cô nở một nụ cười tinh quái.

Việc thấy một cô gái người mới mỉm cười ngây thơ đây thôi nở một nụ cười quyến rũ như thế….Add không thể quen nổi việc này.

“Cảm ơn vì đã lắng nghe yêu cầu của ta, chàng trai. Vậy chúng ta nên bắt đầu từ đâu đây?”

“Trước đó…Làm gì đấy với cái vẻ ngoài đó đi.”

Cậu không thể quen được việc cô hành động một cách quá khiêu gợi với cơ thể của Ara. Eun cười một cách điên cuồng khi nghe lời Add nói.

“Có phải cậu đang sợ rằng mình sẽ bị quyến rũ bởi sự gợi cảm của ta không? Cậu không cần phải lo đâu. Ta sẽ không ăn tươi nuốt sống cậu hay gì đâu mà.”

“Ta không thể phân biệt được ngươi với Ara. Kể cả khi ngươi đang mượn cơ thể của cô ta, làm gì đó để ta có thể phân biệt được hai người đi.”

Chế độ Thiên Hồ với mái tóc trắng, đôi mắt đỏ và 9 chiếc đuôi có thể chia thành hai trạng thái. Trạng thái khi ý thức của Ara vẫn còn nguyên vẹn và trạng thái khi Eun đã hoàn toàn thức tỉnh. Nhưng không thể phân biệt được hai trạng thái này bởi vẻ ngoài của chúng giống hệt nhau.

Nghe yêu cầu của Add, Eun trầm tư một lúc rồi búng tay.

Rồi với một tiếng ‘bụp’, một đôi tai cáo nhọn nhọn xuất hiện trên đầu Ara.

“Chàng trai, như thế liệu cậu đã hài lòng chưa? Ta có thể tiếp tục nếu như cậu vẫn chưa hài lòng.”

“Rốt cuộc thì ngươi muốn nói gì?”

Add trừng mắt nhìn thẳng vào Ara…không, vào Eun.

Hiện tại cậu đang có tâm trạng rất tệ. Và một kẻ đáng ngờ như thế này với mục đích không rõ ràng lại mỉm cười tinh nghịch trước mặt cậu. Điều này khiến Add khó chịu và cảm thấy cực kì phiền phức.

“Ta muốn tắm mình trong làn gió đêm cùng với cậu. Chẳng lẽ lí do như thế là chưa đủ ư?”

“Nếu ngươi đang định nói nhảm mấy thứ gì đó thì ta quay lại đây.”

Eun bật cười khi Add đang định quay trở lại.

“Không phải mọi chuyện sẽ rất khó xử nếu cậu quay trở lại bây giờ sao? Hình như mới đây thôi cậu đã cãi nhau với cô gái mà phải không, chàng trai?”

“……”

Một cơn ớn lạnh chạy dọc sóng lưng khi cậu nhìn lại. Nhưng không cần biết cậu nhìn chằm chằm cô thế nào, Eun vẫn tiếp tục nở một nụ cười thâm sâu khó lường.

“Vậy giờ liệu cậu có thể dành đêm nay với ta không, chàng trai?”

“Rốt cuộc mục đích của ngươi là gì?”

Trớ trêu thay, kết quả là cậu lại hỏi cùng một câu hỏi mà mới đây Eve đã hỏi cậu.

Add đe dọa hỏi trong khi đưa ra trước các Dynamo còn lại của cậu sau khi đã sử dụng một phần để dựng hệ thống ngụy trang. Nhưng nụ cười ma mãnh của Eun vẫn không chút lay chuyển, đến nỗi việc này làm Add phải sợ.

Rốt cuộc cô ta đã dùng chiêu trò gì để biết được cuộc cãi vả mới đây giữa cậu và Eve? Không lẽ mắt cô ta có thể nhìn xa nghìn dặm hay gì đó giống thế à?

Và cô ta cũng biết việc Add đã theo sau Eve như thế nào….Với Add, Eun không phải là thứ mà cậu có thể hạ thấp cảnh giác được.

“Cậu không cần phải nghiêm túc vậy đâu. Không phải ta đã nói ngay từ đầu rồi à? Ta cùng phe với cậu, chàng trai.”

“…..”

“Ta sẽ giúp cho chàng trai đoạt được cô gái. Không phải đó là điều cậu muốn à?”

Eun người đang mượn cơ thể của Ara đưa tay ra.

Add đã từng nghĩ đến chuyện này trước đây. Để trộm được lõi của Eve và đoạt được Eve thì tốt hơn cậu nên lôi kéo ai đó trong El Search Party về phe mình.

Cậu không có lý do gì để từ chối nếu đó không phải cô nàng Ara chậm chạp, nhưng còn Eun người mượn cơ thể Ara lại muốn giúp cậu.

“Chỉ là ngươi là cái thứ gì mới được? Ta đang hỏi về mục đích của ngươi. Rốt cuộc thì ngươi muốn gì từ ta chứ?”

Nhưng cô ta quá đáng ngờ. Không lí nào cô ta lại nói rằng cô ta sẽ giúp cậu mà không che dấu bất cứ mục đích nào cả.

“Ta muốn cậu nhờ đến sự hỗ trợ của ta.”

“Ta từ chối. Ta sẽ đoạt lấy Eve với sức mạnh của chính ta.”

Đây là lần từ chối thứ 2. Eun là một thực thể quá đáng ngờ và không có cách nào để cậu có thể tìm ra mục đích của cô ta. Cậu không muốn tham gia với một tồn tại như vậy.

“Thật tiếc quá…”

Eun khẽ thở dài sau khi việc cô đưa tay ra lại bị từ chối lần nữa.

Thay vì nụ cười quyến rũ trước đó, cô nở một nụ cười trống rỗng. Thế rồi cô nhìn chằm chằm vào Add một cách hối tiếc.

“Cậu sẽ phải trải nghiệm những thứ vô cùng tàn khốc sớm thôi. Đừng do dự yêu cầu sự trợ giúp từ ta khi thời khắc đó đến.”

“Ta sẽ không bao giờ cần sự trợ giúp của ngươi.”

Eun chậm rãi nhắm mắt lại với câu đáp trả lạnh lùng của Add. Thế rồi Eun đột ngột mở to mắt và bối rối nhìn xung quanh.

“Ah! Liệu cậu có vừa có một cuộc nói chuyện thoải mái với Ngài Eun không?”

“…..”

Qua cách cô nói chuyện, đó chắc hẳn là Ara. Add chắc chắn bởi vì mặc dù cô vẫn mang mái tóc trắng với đôi mắt đỏ và 9 chiếc đuôi nhưng đôi tai cáo trên đầu cô đã biến mất.

“Cô không nghe thấy à?”

Eun đã nói về chuyện này trước đây nhưng Add vẫn hỏi để cho chắc. Khi Ara đang thức tỉnh, có vẻ Eun vẫn có thể nghe thấy những cuộc nói chuyện đang diễn ra.

Nhưng có vẻ Ara sẽ rơi vào trạng thái ngủ say khi Eun thức tỉnh hoàn toàn.

“Tôi rơi vào giấc ngủ bởi vì tôi luyện tập chưa đủ. Chắc tôi sẽ phải luyện tập nhiều hơn rồi.”

Trong khi nhìn Ara gãi đầu xấu hổ và vẫy vẫy tay, Add nghĩ lại về lời đề nghị lần 2 của Eun, về việc cô đột ngột nói rằng cô sẽ cho Add mượn sức mạnh mình.

Và cũng về việc cậu sẽ phải hứng chịu thứ gì đó rất tàn khốc.

Có rất nhiều thứ đang đè nặng tâm trí Add nhưng cậu quyết định không nghĩ gì thêm về chúng nữa. Đó căn bản chỉ là phí thời gian bởi cậu thậm chí còn không biết mục đích của cô.

“Oh nhìn kìa! Đó là Phoru-nim!”

“….Cái gì?”

Tối thế này rồi mà cô ta còn lảm nhảm cái thứ gì vậy? Có phải cô ta đang chọc quê Add bởi mới đây khi ở bên trong hang động cậu đã nhắc đến Phoru không?

Add xoay người về hướng Ara đang nhìn để rồi sốc đến nỗi há hốc mồm.

Thiệt là có một con Phoru ở đó kìa!

Một con Phoru đang cố hết sức để leo qua bức tường lâu đài.

“Hmph! Hmph!”

“Cố lên Phoru-nim!”

Ara cổ vũ con Phoru với đôi tay nắm chặt cả lại. Có vẻ cô đã hoàn toàn quên mất việc họ ở đây là để đột nhập vào lâu đài. Nhưng Add hiện đang sốc đến tận óc nên không thể ngừng việc cổ vũ của cô lại.

“Cái gì? Tui bị phát hiện rồi á?!”

Con Phoru nhìn lại vì bị bất ngờ bởi tiếng cổ vũ để rồi nhìn thấy Ara và Add. Con Phoru rút kiếm ra và hét lên.

“Ta là tướng cướp vĩ đại William đây! Bây giờ lâu đài này là của ta! Mọi người, tấn công đi!!”

“Waaaaaah!”

Theo tiếng gọi của William, mười con Phoru leo lên tường lâu đài cùng một lúc.

Nhưng không cần biết có bao nhiêu con, Phoru chỉ là Phoru. Thậm chí mình Add cũng có thể xử gọn toàn bộ chúng. Chỉ là…

“…..Tệ rồi đây.”

*RingRingRingRing!*

Tiếng chuông bắt đầu vang khắp cả lâu đài.

Những tên lính đã thức dậy bởi lũ Phoru đang gây náo loạn xung quanh lâu đài.

Ngay lập tức đọc được tình huống hiện tại, Add nắm lấy lưng áo Ara rồi nhảy lên các Dynamo và khởi động chế độ bay thấp.

“Kyah! A, Add-nim?”

“Đứng yên, cô sẽ bị thương đấy.”

Nhưng Ara đột ngột xoay người về sau đồng thời tự mình thoát khỏi tay Add. Add bất ngờ bởi kĩ thuật lạ lùng này. Ara giờ đang chạy song song bên cạnh cậu với một ánh nhìn như thể vừa rồi không là gì cả.

Mặc dù Add đang bay bằng các Dynamo, Ara vẫn theo kịp cậu.

“Add-nim? Tại sao chúng ta lại chạy vậy?”

“Chúng ta đã bị phát hiện bởi lũ Phoru. Nhiệm vụ của chúng ta đã trở nên khó khăn hơn bởi đám lính đã tăng cường phòng vệ.”

“Ồ tôi hiểu rồi! Vậy chúng ta nên làm gì đây?”

Ara ngây thơ hỏi Add về giải pháp cho tình hình hiện tại. Cô trông không khác gì mọi khi nhưng việc cô có thể dễ dàng theo kịp vận tốc bay của Dynamo thật sự đáng ngạc nhiên.

“Còn gì nữa? Đương nhiên là chúng ta sẽ đánh thức mọi người và bắt đầu di chuyển rồi.”

“Được rồi! Vậy thì tôi sẽ đi trước đây!”

Add gật đầu với một nụ cười rực rỡ rồi chạy về phía trước. Vâng, dù đang chạy chỉ với đôi chân của mình, cô vừa vượt qua tốc độ bay của Dynamo một cách ảo lòi.

“…..Lần sau ta nên nâng cấp chức năng bay vậy.”

Mặc dù đó hẳn là do tốc độ chạy của Ara đủ nhanh để thách thức cả giới hạn của con người.

Mọi người đều đã thức và vũ trang đầy đủ khi Add đến khu cắm trại trong khi vẫn đang nghĩ về các cải tiến trong tương lai cho Dynamo.

“Add, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Nếu cô đến sớm hơn tôi thì sao cô không giải thích với họ đi?”

Ara người đến trước Add phản pháo.

“Tôi có mà!”

“Chỉ là tui không hiểu nổi Ara đang nói cái gì nữa…”

Add lạnh lùng nhìn chằm chằm Ara sau khi nghe Elsword lầm bầm một cách bối rối.

“T, tại sao cậu lại nhìn tôi như thế chứ?”

“Nói tôi biết cô đã giải thích với mọi người thế nào đi.”

“Thì đó! Phoru-nim xuất hiện cùng với các Phoru khác. Cậu ấy bị ngã dập mông khi nhảy vào trong lâu đài và tôi lo không biết cậu ấy có đau không. Bởi giờ mọi người đã thức rồi nên chúng ta cũng nên di chuyển nhanh lên thôi.”

“…..”

Có quá nhiều chi tiết không cần thiết! Chắc lần sau không để Ara làm phần báo cáo tình huống nữa vậy….

“Ah, nghĩ lại mới nhớ, tôi từng thấy Phoru-nim đó trước đây! Cậu ta với người tôi từng gặp khi luyện tập với Elsword-nim là một đấy.”

“Ah, ý cô là William ấy hả? Nó lại đến đây nữa à?”

“Tôi không chắc nữa.”

Add lắc đầu mệt mỏi trong khi nghe cuộc nói chuyện ‘cùng đẳng cấp’ của Ara và Elsword. Mặc dù không thường làm vậy nhưng chắc cậu phải làm người báo cáo tình trạng rồi.

“Dù sao thì, tên Phoru kì lạ đó kéo theo một nhóm xông vào lâu đài và đang lên cơn ở trong đó rồi. Cũng nhờ lũ đó mà đám lính trong lâu đài đã tỉnh dậy cả. Chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi chúng ta cũng bị phát hiện nên chúng ta phải di chuyển nhanh lên.”

“Chúng ta không thể cứ trốn như hồi nãy à?”

Elsword hỏi nhưng Add lắc đầu.

“Ta không thể duy trì chế độ ngụy trang cả ngày được và có khả năng cao rằng chúng ta sẽ bị phát hiện. Tốt hơn thì chúng ta nên di chuyển ngay bây giờ khi đám lính vẫn đang tập trung vào lũ Phoru.”

Add nhẹ giọng bật cười sau khi giải thích cả đống chuyện này.

Nghĩ lại thì, tại sao lại phải quan trọng hóa việc họ bị phát hiện hay không chứ?

Những người khác có mục tiêu là giải cứu những cô gái bị bắt nhưng việc đó chẳng ảnh hưởng gì Add cả.

Tâm trạng cậu hiện đang rất ‘thối’ nên đây quả là một cơ hội tuyệt vời cho cậu để có thể xả stress bằng việc xử mọi tên cậu gặp.

“Kukukuk, dù sao thì. Giờ mọi chuyện đã như thế rồi. Sao chúng ta không quẩy tung cái lâu đài này lên đi? Bởi chúng ta đã bị phát hiện, chúng ta chỉ việc phá hủy toàn bộ cái lâu đài này. Không cần biết có bao nhiêu tên lính thì chúng chỉ là một đám gà nếu so với chúng ta.”

“Được! Chơi luôn!”

Elword đứng dậy không chút do dự với kiếm trong tay. Nhưng Rena trầm tư một lúc trước khi đưa ra một đề nghị hành động khác.

“Nhiệm vụ của chúng ta là xác nhận chuyện gì đã xảy ra với các cô gái bị bắt cóc và nếu có thể, giải cứu họ. Việc Add nói cũng khá hợp lí nhưng chúng ta không thể xao nhãng trách nhiệm của mình được.”

“Vậy thì hãy chia nhóm thôi.”

Add không phản đối gì ý kiến của Rena. Cậu không quan tâm về những người bị bắt nhưng cậu cũng chẳng ý kiến gì nếu những người khác muốn cứu họ.

“Kukukuk, một nhóm sẽ chủ động càn quét khắp nơi bên trong lâu đài và gây nên một đám hỗn loạn để thu hút sự chú ý của đám lính. Những người còn lại sẽ sử dụng cơ hội đó để tìm kiếm nơi những người bị bắt đang ở trong lâu đài. Có ai phản đối không?”

“Chị sẽ tìm những cô gái đang bị bắt giữ. Add, cậu lo phần gây náo loạn.”

Rena nói thế để quyết định nhóm trưởng. Nếu Raven ở đây thì mọi chuyện sẽ ổn hơn khi để Rena và Raven mỗi người lãnh đạo một nhóm, nhưng hiện anh ta vẫn chưa quay lại nhóm. Anh ta hẳn đang thu thập thêm thông tin ở Ruben trước khi đến Elder.

Elsword và Ara không phù hợp với vị trí lãnh đạo và Eve thì lại thiếu kiến thức về thế giới con người. Trong mắt Rena, Add là người phù hợp nhất cho việc này.

“Kahahahah, được thôi! Tôi đồng ý.”

Thấy Add đồng ý cùng với một tràng cười, Rena gật đầu rồi xem xét lại 2 nhóm lần nữa và chỉ vào Elsword.

“Elsword, cậu đi với chị để giải cứu các cô gái.”

“Gì? Vụ đó phiền lắm…”

Elsword nhìn không hài lòng lắm, cậu hẳn đã muốn được ở trong nhóm gây náo loạn.

Eve nhăn mày và giơ tay lên.

“Nếu là việc tìm kiếm con tin thì tôi sẽ đi.”

“Không, em không được làm thế.”

Rena cứng rắn lắc đầu. Sự cân bằng rất quan trọng khi chia nhóm và Rena đã suy nghĩ rất nhiều trước khi đưa ra quyết định.

Ta không thể biết được chuyện gì có thể xảy ra nên Rena không thể đi một mình. Nghĩ lại về sự cân bằng giữa 2 nhóm thì tốt nhất là để Rena và một người khác vào nhóm tìm kiếm và 3 người còn lại vào nhóm gây náo loạn……

“Bởi chị dùng cung nên sẽ tốt hơn nếu Elsword, một người dùng kiếm đi cùng chị. Còn Eve, em nên giúp Add.”

“……”

Eve miễn cưỡng gật đầu. Tinh thần Add vừa mới dâng cao giờ lại tụt xuống khi nhớ lại về bầu không khí khó chịu được tạo ra giữa cậu và Eve mới đây.

Nhưng quyết định của Rena lại rất hợp lí nếu dựa trên việc Eve có thể tấn công từ khoảng cách lớn hơn so với Ara và Add. Không ai có thể phản đối điều này cả.

“Vậy hãy gặp lại ở cổng lâu đài sau 1 tiếng nữa. Chị sẽ đi trước! Bám sát chị, Elsword!”

“Được rồi! Đi thôi!”

Rena nhanh chóng lao đi và Elsword cũng dùng hết sức mình để đuổi theo cô.

Khi chỉ còn lại 3 người họ, Add giả vờ ho một tiếng và nhìn đằng sau Ara. Thậm chí lũ ngốc cũng có giá trị sử dụng của chúng. Trong tình huống như thế này cậu chỉ việc dùng Ara để xử lý bớt cái bầu không khí khó chịu này….

“Phi thiên bộ!!”

Ara đã sớm lao xuống chân bức tường lâu đài. Add cạn lời khi nhìn thấy kĩ thuật kì lạ này khi Ara đang bước đi trên không khí. Ara hét lên từ phía xa.

“Tôi bắt đầu trước đây!”

“…..”

'Tại sao cái con ngốc vụng về đó lúc nào không phải mà lại đè lúc này ra để năng động lên vậy?'

Add lầm bầm trong đầu trong khi ho giả tiếp 2 cái. Cậu không dự định điều này nhưng hiện cậu đang ở một mình với Eve. Họ phải chia sẻ ý kiến và kế hoạch trước khi bắt đầu trận chiến.

“Ờm….”

Nhưng Eve đã sớm bước đi theo hướng ngược lại với hướng mà Rena rời đi. Không như Ara, cô hẳn đang định đi bộ xuống.

Add người bị bỏ lại một mình nhăn mày trong chốc lát rồi bay trên các Dynamo đến trước mặt Eve để chặn cô lại. Eve dừng lại nhìn cậu.

Có sự khó chịu ẩn trong ánh nhìn của cô.

“……Cô định lãng phí bao nhiêu năm để đi bộ xuống đó vậy hả?”

“Tôi không có bất cứ chức năng chống trọng lực hoặc duy trì sự bay nào.”

Với phản hồi lạnh lùng của Eve, Add đưa các Dynamo đến cạnh chân mình và đứng lên chúng, sau đó đưa tay về phía Eve.

“Đến đây, tôi sẽ giúp cô xuống đó.”

“Tôi phải từ chối thôi.”

“…..Bởi Rena đã nhờ tôi nên bây giờ tôi là nhóm trưởng. Cô phải nghe theo những gì tôi nói.”

Không phải Add chiếm vị trí nhóm trưởng để lạm dụng nó như thế này…nhưng dù sao thì cậu vẫn muốn thử lạm dụng nó chút. Cũng bởi, Eve khá nghe lời Rena nên cô ấy sẽ không thể dễ dàng từ chối cậu được.

Eve dừng lại để suy nghĩ một chút trong khi Add đang tính toán.

“Nó trông như chỉ dành cho 1 người. Cậu định để tôi lên như thế nào?”

“Tôi sẽ làm được bằng cách nào đó.”

Eve yên lặng nhìn chằm chằm vào bàn tay Add đang đưa về phía cô.

“Long Nha!!"

Họ không biết chính xác chuyện gì đang xảy ra bên dưới nhưng họ có thể nghe được cả đống tiếng la, tiếng hét của Ara và âm thanh cơ thể người bị đánh bay. Ara hẳn đang tận hưởng việc được tung hết sức mình mà không chút kìm chế ở dưới đó.

“Tôi thật sự không muốn nhưng, tôi sẽ chịu đựng việc đó chỉ lần này thôi.”

“Giữ chặt.”

Eve nắm tay Add với khuôn mặt đầy bất mãn. Nếu là khi khác, cơn thèm khát nghiên cứu của Add hẳn đã bùng nổ ngay khi họ nắm tay. Nhưng Add kiềm chế nó với toàn bộ sức mạnh của mình lúc đó trong khi cậu đưa Eve lên các Dynamo.

“…..Ugh.”

Chế độ bay của Dynamo cơ bản chỉ dành cho 1 người. Toàn bộ các Dynamo mất cân bằng và lắc lên lắc xuống liên tục bởi quá tải ngay khi Eve bước lên. Không chỉ vậy. Không như Add, Eve không có quá nhiều chỗ trống để đứng nên cô gần như ngã về phía sau.

“Tôi đã nói cô giữ chặt rồi mà.”

Add lầm bầm trong khi vòng tay quanh eo Eve để cô tựa người lên cậu. Quá bất ngờ, Eve cố đẩy cậu ra nhưng Add thậm chí còn giữ cô chặt hơn.

“Tôi sẽ không làm thứ gì kì quặc đâu thế nên bình tĩnh đi.”

Add nói với giọng khẽ trong khi cậu cho các Dynamo bay một cách cẩn thận. Bởi Ara đang đánh nhau với đám lính ngay bên dưới họ nên tốt hơn thì cậu nên tiếp đất ở chỗ cách xa một chút.

“…..”

Ngay khi Add bắt đầu bay đi, Eve người mới vừa cố đẩy Add đi không còn phản kháng nữa. Tuy Add đang ôm cô nhưng hẳn là cô đã nhận ra rằng việc này là cần thiết.

“…..Phew.”

Bình thường thì hẳn là Add đã muốn phân tích nhiều hơn về đôi má đang đỏ ửng cả lên của Eve và ngạc nhiên trước sự hoàn mĩ của cô. Nhưng lần này thì không.

“Về chuyện trước đó…..Tôi đã nói những lời quá khó nghe rồi.”

“…..”

Add cũng bị bất ngờ bởi những thứ cậu vừa nói nhưng đã ra khỏi miệng thì không nuốt lại được. Đâm lao thì phải theo lao. Add mừng rằng cậu đang ôm Eve từ phía sau bởi như vậy thì cậu sẽ không phải nói chuyện trong khi đối mặt trực tiếp với cô.

“Nếu tôi có xúc phạm gì cô thì….Tôi xin lỗi.”

Sau một khoảng lặng nhỏ, Eve lạnh lùng trả lời.

“Logic của cậu có khiếm khuyết. Trước hết thì, tôi không có bất cứ cảm xúc nào. Thế nên tôi không thể bị xúc phạm do đó cậu đã sai rồi.”

“…..”

Vậy giờ cô ta đang định cãi rằng mình không có cảm xúc à? Add cạn lời nhưng Eve vẫn chưa kết thúc câu nói của mình.

“Mặc dù tôi trông như thế này, tôi vẫn là Nữ hoàng Nasod. Tôi sẽ không bao giờ mất đi sự điềm tĩnh của mình và hành động bốc đồng.”

“Cô có….”

Thật sự nghĩ rằng tôi sẽ tin chuyện đó chắc? Ngay khi tên Add kẻ đang lặng người vì kinh ngạc chuẩn bị phản pháo lại thì,

“Thế nên không có lý do gì để cậu phải xin lỗi đâu, Add.”

Lần đầu tiên, cô gọi cậu bằng tên.

Sau khi muộn màn nhận ra sự thật này, Add cạn lời và không nói được gì. Cậu chưa từng cảm thấy điều gì như thế này trước đây thế nên cậu không thể quyết định được mình phải làm gì.

Trái tim cậu đang đập một cách hỗn loạn và máu dồn lên khuôn mặt cậu khiến mọi phương thức suy nghĩ logic trong đầu đều bị chặn đứng lại.

‘Sau cùng thì liệu đó có phải là một hiệu ứng phụ không vậy? Chắc chắn đã có gì đó kì lạ xảy ra với tâm trí và cơ thể ta rồi. Ta phải giải phẩu chính mình mới được!’

Eve thoát khỏi tay Add trong khi Add đang nghiêm túc cân nhắc đến việc giải phẫu chính mình. Ngạc nhiên, Add đưa tay về phía Eve khi cô di chuyển ra xa. Eve dừng tại điểm mà ngón tay cậu chỉ vừa chạm đến áo cô. Cô trao cho Add một ánh nhìn như thể nói rằng cô không thể hiểu được.

“Cậu đang làm gì vậy? Đó có phải là một dạng thế đứng kết-thúc-quá-trình-bay không?”

Họ đã đến được mặt đất bên dưới rồi. Dynamo đã kết thúc quá trình bay và họ đã tiếp đất an toàn.

“…….Void Impact!!”

Add đột ngột hét lên cùng lúc cậu mở lòng bàn tay của cái tay đang vươn ra. Một vùng không gian vỡ vụn xuất hiện ở phía xa và đám lính trong khu vực đó hét lên thảm thiết. Add cười vang trong khi vẫy mạnh hai tay giữa trời.

“Kahaha! Từ bây giờ lâu đài này là của ta!! Tất cả các ngươi nên cảm thấy vinh hạnh khi được trở thành vật thí nghiệm cho nghiên cứu của ta đi!! Phủ phục dưới chân ta đi!!”

“Chúng ta không hề có kế hoạch nào như thế cả. Bên cạnh đó thì có vấn đề nào xảy ra trong quá trình bay à? Mặt cậu đỏ lắm đấy.”

Add vờ như không nghe đánh giá lạnh lùng của Eve và tiếp tục cười. Có điều lần này thì điên hơn và to hơn mọi khi.

“Oh, mọi người đã xuống rồi à?”

“Kahahaha! Đúng lúc lắm Ara! Nhanh lên và dẫn đường cho cuộc càn quét đi!”

Add chưa từng cảm thấy vui mừng khi nhìn thấy Ara nhiều như lần này. Ara gật đầu và chỉnh lại cây thương khi thấy Add chào mừng cô với 2 tay rộng mở.

Do mới đây thôi Ara đã thực hiện một cuộc tả xung hữu đột giữa đám lính thế nên tất cả chúng đều đang co giò không dám xông vào tấn công khi nhìn thấy Ara.

“Vậy tôi sẽ mở đường! Tôi cần hai người theo sau tôi và hỗ trợ!”

Ara thực hiện một cú nhào lộn sau khi nói vậy rồi mái tóc cô chuyển sang màu trắng. Đó là chế độ Thiên Hồ, cô hiện đang mượn sức mạnh của Eun.

“Hồi Thích!”

Ba tên lính trước mặt cô bị đánh bay khi Ara đẩy mạnh cây thương của mình tới trước. Đám lính chẳng làm được gì ngoài việc la lên và nằm xuống trước mặt Ara khi cô tấn công với những chuyển động quyến rũ như thể đang nhảy múa.

“Tốt! Tuyệt lắm!”

Add khen Ara đến mức cậu đang vừa nói vừa vỗ tay. Eve cẩn thận nhìn chằm chằm Add và hỏi.

“Bây giờ thì tai cậu cũng đỏ nữa. Nếu cậu cảm thấy không ổn thì cậu có thể lùi lại và nghỉ ngơi đi.”

“Kukukuk, Kahahaha! Các ngươi sẽ không hối hận chuyện này đâu!!”

Add giả vờ không nghe thấy Eve và huy động các Dynamo để giúp Ara bằng cách tấn công đám lính. Eve cuối cùng cũng dời sự chú ý của mình khỏi Add và bắt đầu huy động các Drone để hạ gục đám lính.

Add thật sự mừng vì cô không còn chú ý đến cậu nữa.

“Kahaha!!”

Bởi bây giờ thì cậu đang thật sự rất chi là xấu hổ.

Đám lính thật sự rất đông nhưng chúng chẳng thể trụ nổi dù chỉ một giây trước những đòn tấn công của Ara, Add và Eve. Lũ Phoru cũng làm loạn bên trong lâu đài với việc phóng hỏa khắp nơi thế nên lực lượng của chúng đã bị chia nhỏ.

Nhờ thế mà nhóm gây hỗn loạn đã có thể đến được khu vườn của lâu đài mà không phải tốn quá nhiều sức lực. Họ đã hạ hơn 100 tên trên đường đi nhưng toàn bộ các viên trong nhóm thậm chí còn không dính một vết xước nào.

Có 20 tên lính đang canh gác khu vườn nhưng nhóm gây hỗn loạn không lo lắng gì bởi dù chỉ một người trong số họ thôi cũng đủ để làm gỏi toàn bộ chúng nhanh chóng.

Cả nhóm tiếp cận đám lính trong khi nghĩ rằng mọi chuyện sẽ rất dễ dàng.

-Triển khai chiến dịch.

Thế rồi họ nghe một âm thanh máy móc đáng lo ngại. Ba người dừng lại theo bản năng và nhìn quanh để rồi…..Họ thấy một cỗ máy kim loại khổng lồ đang tiếp cận.

Một khối sắt với vỏ ngoài kim loại tồi tàn.

“Đó là cái gì vậy?”

Mặc cho vẻ ngoài tồi tàn của mình, cổ máy khơi dậy sự hứng thú của Add với tư cách một nhà nghiên cứu. Đám lính hoảng hốt khi thấy cổ máy và giữ khoảng cách với nó trong khi hét lên.

“Đó là Người máy Wally số 44! Mọi người cẩn thận!”

“Đừng bất cẩn tiếp cận nó!!”

Add khịt mũi sau khi nghe đám lính gây nên đám hỗn loạn như thế. Cái đống phế liệu đó đáng sợ đến thế cơ à?

“Kukuk, tôi sẽ biến nó thành một đống sắt vụn ngay lập tức.”

“…….Nó rất nguy hiểm.”

Nhưng Eve lại mang trên mình một khuôn mặt rất căng thẳng. Add bị quyến rũ khi thấy vẻ mặt của Eve lo lắng đến mức này trong khi cô đã từng tự tuyên bố rằng mình không có bất cứ cảm xúc nào trước đây. Add bật cười.

“Sao? Bộ cô nghĩ rằng cái thứ đó là Nasod à? Đừng lo, tôi sẽ phá hủy nó mà không gây ảnh hưởng gì đến cái lõi cả. Nếu nó cũng đang bị điều khiển giống như chuyện lần….”

“Không, chúng ta phải rút lui.”

Eve lắc mạnh đầu trong khi do dự lùi lại. Add không biết lí do là gì nhưng Eve rất cảnh giác với cái thứ mang tên Người máy Wally đó.

Add ngớ người. Bản thân Eve rất mạnh mẽ vậy mà tại sao cô lại sợ cái đống phế liệu đó cơ chứ?

“Tôi lên đây.”

Trong khi Người máy Wally tiếp cận họ, Eve yêu cầu họ rút lui và Add thì đang quá giật mình bởi phản ứng của Eve để có thể đưa ra quyết định. Nhưng, Ara lại dũng cảm xông thẳng vào kẻ địch mới.

Con mắt duy nhất trên người Người máy Wally sáng lên như để đáp lại việc Ara xông vào chỗ nó trong khi thực hiện một câu lệnh.

-Rocket Punch!

*Bùm!*

Với một tiếng nỗ khủng khiếp, nắm đấm của Người máy Wally bay thẳng về phía Ara. Ara sửng sốt bởi cách tấn công không ngờ đến này nhưng cô nhanh chóng đâm thương xuống đất và dùng nó như một cây sào để bắn người lên không.

Đúng là một cú né nhanh nhẹn! Ngay khi Ara đạt độ cao tối đa và đang chỉnh lại tư thế để tấn công Người máy Wally…..Một cơn ớn lạnh chạy dọc xương sống cô.

-Rocket Punch!!

Người máy Wally có hai tay và dĩ nhiên nó cũng có hai nắm đấm. Lần này nắm đấm còn lại của nó bay một cách dữ dội đến chỗ Ara. Cô nhanh chóng cố để né nó bằng khinh công nhưng đã quá trễ.

“Kyaah!!”

Ara đã xoay sở để tránh dính đòn trực diện bằng cách chặn nó với cây thương nhưng cơ thể Ara đã bị đánh bay lên không trung vì chấn động. Add vươn tay ta với khuôn mặt đầy ngạc nhiên sau khi thấy toàn bộ chuyện này xảy ra.

“Void Impact!”

-Đang loại bỏ sự can thiệp không gian.

Một vùng không gian vỡ vụn xuất hiện trên cơ thể Người máy Wally nhưng lại không ảnh hưởng gì đến nó như những kẻ địch khác. Sự kinh ngạc lộ rõ trên khuôn mặt của Add khi cậu kéo tay để tương tác với các Dynamo.

Có phải….Cái thùng sắt đó mới vừa loại bỏ một đòn tấn công tác động lên không gian không? Cậu không thể tin nổi mắt mình.

*Cót két*

Người máy Wally nhắm nắm đấm của nó vào Add người vẫn đang ngớ người vì sốc. Add nhận ra ý nghĩa của chuyển động tên người máy quá trễ và không thể di chuyển kịp. Người máy Wally thông báo với một giọng nói máy móc.

-Rocket Punch!

Add cuối cùng cũng lấy lại nhận thức sau khi nghe câu lệnh tấn công và cố di chuyển nhưng nắm đấm tên lửa đã đến quá gần cậu. Không còn đủ thời gian để cậu có thể chuyển sang Dimension Distortion mode.

Nó sẽ trúng mất!!

Khi Add đang nghiến chặt răng và chuẩn bị cho va chạm, một sợi roi cơ khí đánh vào mặt đất phía trước Add và gây nên một chuỗi vụ nổ. Nắm đấm tên lửa đang bay đến có vẻ đã bị nhấn chìm trong vụ nổ. Nắm đấm dừng tiến lên và quay trở lại cánh tay của tên người máy.

*Lách cách*

Người máy Wally tiếp cận họ với những bước chân nặng nề sau khi thu nắm đấm lại.

“Đừng ngớ người ở đó nữa.”

Eve tiếp cận và chỉ trích Add sau khi cô thu hồi cây roi lại. Add cuối cùng cũng khôi phục và nhìn chằm chằm Eve người đang đứng bên trái cậu.

“Đã quá trễ để chạy trốn rồi. Chúng ta phải chiến đấu cùng nhau thôi.”

“Tôi hiểu rồi!”

Ara người đã xoay sở bằng cách nào đó để tiếp đất an toàn sau khi bị đánh bởi nắm đấm tên lửa tiếp cận và đứng bên phải Add. Mặc cho đó không phải là một đòn trực diện, khuôn mặt cô vẫn trắng bệch và đồ của cô tơi tả hết cả. Có thể thấy rằng đòn vừa rồi thật sự nghiêm trọng.

Nhưng không có chút nghi ngờ nào ẩn trong giọng nói của cô.

“Cứ như khi nãy, tôi sẽ lên trước để câu giờ. Tôi sẽ để việc hỗ trợ lại cho hai người.”

“Liệu như vậy có ổn không?”

Add người gần như đóng băng cho đến giờ cuối cùng cũng xoay sở để nói được gì đó. Add không thể dễ dàng rũ bỏ được cơn sốc từ việc chứng kiến sự xuất hiện bất ngờ của một tồn tại vượt qua mọi đánh giá và cả công nghệ của cậu.

Nhưng Ara trông có vẻ có động lực hơn mọi khi.

“Tôi sẽ không thua miễn là tôi vẫn mang trong mình trái tim chính nghĩa!”

“Cô sẽ thua nếu cô tấn công một cách bất cẩn.”

“Tôi sẽ ổn thôi! Bởi vì tôi có hai người hỗ trợ mình mà!”

Ara mỉm cười rực rỡ và nhìn chằm chằm Add và Eve. Eve thở dài một hơi đầy mệt mỏi như thể cô đã từ bỏ việc tranh cãi với Ara rồi nhìn Add.

Eve nói với Add người vẫn chưa hoàn toàn rũ bỏ được cơn sốc.

“Nếu vai trò lãnh đạo quá nặng nề với cậu thì giao nó cho tôi đi.”

“……Ai nói là nó quá nặng nề hả?”

Add nổi giận theo bản năng rồi lắc mạnh đầu. Cậu nhìn chằm chằm tên Người máy Wally đang chậm chạp tiếp cận họ. Cậu không thể biết được cái thứ tởm lợm này đến từ đâu nhưng cậu có thể dễ dàng biết được điều đó sau khi cậu nghiền nó thành từng mảnh.

“Kukukuk, ta sẽ biến ngươi thành một đống sắt vụn ngay đây thôi, thằng phế liệu kia!”

Với tiếng cười của Add như tín hiệu, Ara lao thẳng đến chổ Người máy Wally.

Người máy Wally số 44 đã đột ngột xuất hiện trước mặt nhóm gây náo loạn và cả nhóm đang gặp khá nhiều khó khăn khi chiến đấu với nó.

-Tên lửa—Phóng.

Bụng tên người máy mở ra và bắn ra 10 quả tên lửa. Add huy động các Dynamo để bắn hạ từng quả. Cậu không thể để Eve làm việc này bởi cô đang quá bận rộn với việc hỗ trợ Ara.

“Hornet Sting!”

Eve cũng khởi tạo những quả tên lửa của mình và bắn trúng trực diện vào Người máy Wally. Nhưng tên lửa của cô thậm chí còn không làm nó xây xát dù chỉ một chút.

“Lối này!”

Trong khi nặng nề thở từng hơi, Ara cũng đang tấn công Người máy Wally với tất cả những gì cô có. Nhưng cô cũng không gây nên chút sát thương đáng kể nào cho nó.

Kẻ thù của họ là một người máy, nó sẽ không mệt mỏi cho dù họ đánh với nó lâu thế nào nên nếu tình trạng hiện tại cứ tiếp tục thì sẽ rất bất lợi cho nhóm Add.

“Kuk, Void Field!”

Add tuyệt vọng tạo một vùng không gian cô lập xung quanh mình để cố chặn Người máy Wally lại nhưng không như những kẻ địch khác, nó không hề hoạt động.

Người máy Wally đứng sừng sững giữa Void Field và vung cánh tay của nó để tấn công Ara. May thay, Ara đã kịp xoay sở để né đòn với khoảng cách chỉ mong manh như sợi chỉ….. Nhưng cô sẽ không thể duy trì như thế mãi được.

“Kugh…..”

Nếu các đòn đánh lên quan đến không gian không hoạt động thì đồng nghĩa với việc khả năng chiến đấu của Add chỉ còn một nữa. Đó là lý do tại sao cậu lại tập trung vào vai trò hỗ trợ…. Nhưng họ còn có thể duy trì như thế này được bao lâu đây?

“Ugh!?”

Add có thể thấy rằng chuyển động của Ara đang dần chậm lại.

“Explosion Impact!”

Và tấn công của Eve không thể gây chút sát thương rõ rệt nào cho tên người máy.

Cứ tiếp tục thế này thì chắc chắn họ sẽ bị quét sạch thôi.

“Kugh, rốt cuộc cái tên tởm lợm này chui từ đâu ra vậy….”

Vẻ ngoài của nó chỉ như một mớ phế liệu nhưng linh cảm của Eve đã đúng. Giờ đây Add muốn rút lui ngay lập tức như Eve đã đề nghị nhưng đã quá trễ rồi.

10 tên lính đã sớm bao vây họ. Chúng không tấn công….nhưng nếu cả nhóm định rút lui thì chừng đó tên lính là quá đủ để khiến họ chậm lại trong phút chốc. Tên người máy chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội đó.

‘Ta phải làm gì đây…..?’

Thật sự thì Add vẫn chưa tung hết sức. Cậu có một con bài tủ cho riêng mình, một kĩ năng bí mật mà cậu đã che giấu để phòng hờ.

Lý do cậu không sử dụng nó mặc cho cái tình trạng cực kì bất lợi hiện tại là…..Vì tương lai.

Vì cái ngày cậu thực hiện việc đánh cắp lõi của Eve. Để vượt qua sự phản kháng chắc chắn sẽ có của El Search Party, cậu cần vài con bài tủ.

Add hiện đang cực kì do dự không biết có nên sử dụng nó ở đây không. Việc lật bài lúc này đây chắc chắn sẽ cản trở cậu sau này.

“Ugh!!”

“Eve-nim!”

Một cú đấm tên lửa bay về phía Eve. Cô cố hết sức để né nhưng vẫn bị đánh trúng.

Có vẻ cô đã kịp xoay sở để đỡ đòn nên cô không bị vết thương nghiêm trọng nào nhưng cơn chấn động đẩy cơ thể cô về phía Add.

“Cô có ổn không?”

Add vội vàng hỏi trong khi vẫn trầm tư về việc liệu có nên lật bài hay không. Toàn bộ kế hoạch của cậu sẽ đổ sông đổ biển nếu Eve bị phá hủy bởi phút do dự này. Chỉ là ngay khi Add quyết định sử dụng con bài của mình, Eve ngắt lời Add.

“Không là gì cả. Nhiêu đây chỉ như trò trẻ con nếu so với Nasod.”

“Vậy cơ à? Vậy thứ đó là cái giống gì thế?”

“Tôi không biết. Nhưng nó khá giống thứ gì đó tôi biết, chỉ là có hơi khác.”

“……Nó có phải là một Nasod không?”

Eve im lặng trước câu hỏi nghiêm túc của Add. Có thể thấy qua phản ứng của cô rằng cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc công nhận khả năng của nó nhưng không muốn nói thẳng nó ra.

Không, ai quan tâm nó là Nasod hay không chứ! Vấn đề ở đây là tình hình đang ngày càng tệ hơn theo thời gian. Cậu cần phải đưa ra quyết định trong khi Ara đang tự mình cầm chân nó.

“Tôi sẽ…”

“Tôi sẽ xử lý nó. Khoảng cách rất quan trọng với kĩ năng này nên tôi mong rằng cậu có thể thu hút sự chú ý của nó một lúc.”

Eve nói trước khi Add có thể. Cô nhẹ thở dài và nhìn chằm chằm Add với một ánh nhìn lạ lùng.

“Các chức năng của tôi sẽ bị ảnh hưởng trong giây lát sau khi sử dụng kĩ năng này. Tôi mong rằng cậu có thể hỗ trợ tôi trong lúc đó.”

“……Hiểu rồi.”

Có vẻ như Eve cũng có một con bài tủ. Nếu đã như vậy, không còn lí do nào để Add tiết lộ lá bài của mình nữa.

“Úi!”

Này giờ Ara đã liên tục né các đòn tấn công của tên người máy nhưng có vẻ như vận may của cô đã hết với việc cô bị đánh văng ra sau trong khi phát ra một tiếng hét dễ thương. Cô đã xoay sở để né được đòn chí mạng nhưng máu vẫn đang chảy dần xuống gò má cô. Không còn thời gian để do dự nữa rồi.

“Kukuk vậy tôi đi trước đây!”

Add không biết Eve đang định làm gì nhưng cậu không có thời gian để hỏi cô. Sau khi bước lên các Dynamo, Add kích hoạt chế độ bay và gia tăng độ cao.

Thật ra thì dù cho đám lính đã bao vây, Add vẫn có thể trốn thoát với khả năng bay của Dynamo. Nhưng tại sao cậu không làm vậy?

‘……Dĩ nhiên rồi. Bởi vì chẳng lí nào ta lại rời đi trong khi bỏ Eve lại cả.’

Eve, công nghệ được dùng để tạo ra cô và lõi Nasod của cô tuyệt đối cần thiết cho những kế hoạch của Add. Cậu không thể cứ bỏ rơi cô và chạy trốn được.

“Kahahaha! Ngươi đang nhìn đi đâu thế hả?”

Add bay ở phía trên Người máy Wally và bắn từng đợt sóng điện xuống chỗ nó. Tên người máy điên cuồng vung vẩy cánh tay của nó để bắt cậu. Add tiếp tục gây rối nó trong khi duy trì một độ cao nguy hiểm chỉ vừa đủ để cánh tay tên người máy không chạm đến cậu.

Các đòn sóng điện tạo ra bởi Dynamo tuy không mạnh như những đòn phá vỡ không gian nhưng cũng không thể nào xem thường chúng được. Add có thể thấy được khuôn mặt Người máy Wally đang vỡ ra và một vết nứt bắt đầu hình thành trên vai nó.

“Kukuk, vậy ra nó cũng không phải bất bại…..!”

Add nở một nụ cười cuồng loạn sau khi cuối cùng cũng gây được chút sát thương đáng kể. Đó không phải là do tấn công của Ara và Eve không hoạt động. Chỉ đơn giản là chúng không lộ ra thôi. Nếu Add cứ tiếp tục tấn công thế này thì cậu có thể dành được chiến thắng.

-Rocket Punch!

Người máy Wally hẳn cũng đã nhận ra điều này bởi nó đã phóng cả 2 nắm đấm của nó về phía Add. Tuy nhiên, Add không chút lay động và bay một cách điệu nghệ giữa không trung để chơi đùa với nắm đấm của tên người máy và né toàn bộ chúng.

Mục tiêu của cậu là thu hút sự chú ý, Eve sẽ lo đòn kết liễu.

Trong khi vừa bay xung quanh vừa né đòn, Add liếc trộm và nhìn thấy Eve đã vào vị trí tại nơi cách không quá xa Ara.

‘Nó đây rồi….!’

Add nghĩ vậy trong khi tiếp tục né những cú đấm tên lửa…..

Đột nhiên vòng vây của lũ lính bị xuyên thủng từ một bên. Một cậu nhóc tóc đỏ đang vung thanh kiếm còn cao hơn mình để đánh bay đám lính. Tiếp đó cậu đập thanh kiếm xuống đất và hét lên.

“Flame Geyser!!”

“Uwaaaah!”

Đám lính bị thổi bay bởi cột lửa phun trào từ lòng đất. Add chẳng thể làm gì ngoài việc ngỡ ngàng trước những gì cậu vừa thấy.

“Mọi người ổn chớ? Tui tới để giúp đây!!”

Đó là Elsword. Bằng cách nào đó, Elsword đã biết được việc nhóm gây rối đang gặp nguy hiểm và đã đến để hỗ trợ…..Nhưng Add còn ngạc nhiên hơn về cảnh tượng mới vừa diễn ra trước mắt cậu đây.

Trước đó, Elsword rõ ràng chỉ là một tên nhóc yếu đuối thậm chí còn gặp khó khăn để đánh bại Banthus…Nhưng giờ đây cậu ta đang đánh bại từng tên lính gác của lâu đài một cách điệu nghệ. Dĩ nhiên cậu vẫn chẳng là gì so với Add nhưng sự trưởng thành của cậu ta thật sự nhanh đến khó tin.

“Tch….”

Add cảm thấy khó chịu và lấy một tay che mặt mình lại. Hai quả nắm đấm tên lửa vẫn đang theo ngay sau lưng cậu.

Add lộn một vòng giữa không trung để xem xét tình trạng dưới mặt đất. Elsword người vừa phá hủy hoàn toàn vòng vây của đám lính giờ đang lao thẳng vào chỗ Người máy Wally. May thay, Eve không lãng phí thời gian chú ý đến Elsword và đã sẵn sàng cho đòn tấn công.

“Junk Break!!”

Một cái máy nghiền khổng lồ được triệu hồi ngay phía trước Eve theo lệnh của cô.

Nó đâm xuyên qua cơ thể của tên người máy và bắt đầu xoay tròn với những âm thanh khủng khiếp.

Như cái tên của cổ máy này….Cô đang định nghiền Người máy Wally thành từng mảnh vụn!

-Kiiiiiiii!

Không như khả năng thao túng không gian của Add, kĩ năng này trực tiếp tạo nên một cái máy nghiền và nghiền đối phương thành từng mảnh. Người máy Wally không thể nào vô hiệu hóa nó như đòn của Add được. Tuy tên người máy đã chịu đựng được đòn đánh trong phút chốc nhưng ngay khi cỗ máy tiếp tục xoay tròn, cơ thể nó chập mạch nổ lung tung và từng bộ phận của nó văng ra ngoài. Giờ đây với cơ thể đã bị đánh tan thành từng mảnh, nó đổ sụp xuống với cái đầu nổ tung. Hai nắm đấm đang đuổi theo Add cũng tan tành giữa không trung.

“Ấn tượng lắm.”

Thật tốt bởi giờ đây Add đã nhìn thấy kĩ năng này. Đó là một kĩ năng thật sự khủng khiếp. Add có thể đã tiêu tùng bởi nó trong tương lai nếu cậu không biết về nó.

-Kiiiiiii….

Chiếc máy bắt đầu xoay chậm dần rồi biến mất.

Tình trạng có vẻ đã xong gần hết nên Add tiếp đất ở nơi cách phần còn lại của nhóm một quãng.

“Cái gì? Xong hết rồi á?”

Elsword người vừa dũng cảm lao đến chỗ tên người máy thả lỏng kiếm một cách thất vọng. Eve đang khụy gối trên mặt đất và thở dốc. Cô nhìn Elsword với một ánh mắt mơ màng.

“Tch…”

Add không thích cách Eve làm cái biểu cảm đó. Khi Add đang định lơ nó đi và quay đầu lại…..Một tiếng hét lớn vang lên.

“Nó đang tích tụ năng lượng!!”

Đó là giọng của Ara…. không… đó là của Eun dựa trên giọng nói cứng rắn đó. Bất ngờ, Add nhìn về phía trước và thấy một chùm năng lượng màu trắng đang hình thành gần ngực của Người máy Wally.

-Breast Beam.

Mục tiêu của nó là Elsword người đang đứng ngay trước mặt nó. Nếu cứ thế này, chắc chắn cậu ta sẽ dính đòn trực diện.

“Hmph.”

Add không quan tâm chuyện gì xảy đến với Elsword nhưng Eve có thể sẽ bị dính đòn nên cậu phải đưa cô đi ngay! Không nghĩ gì thêm, Add ngay lập tức bước lên các Dynamo nhưng ngay trước khi cậu kịp làm điều đó, cả người cậu đông cứng lại.

Ngay sau khi thoát khỏi hiệu ứng phụ của Junk Break, Eve lao mình đi.

“Không…..”

Add biết ý định của cô và một tiếng hét bắt đầu trào ra khỏi miệng cậu.

Và đẩy Elsword người không thể tránh kịp đi.

“Khôngggggggg!!!

Tiếng hét của Add vang khắp khu vườn khi cơ thể Eve bị nuốt chửng bởi một chùm sáng khổng lồ.

Đến tận khoảnh khắc cuối cùng đó, đôi mắt cô vẫn dõi theo Elsword.

dịch thô là Pháo vếu, đảm bảo thằng trans eng chơi lầy chỗ này, định dịch nhưng đang khúc quan trọng nên không muốn lắm. Nghiền phế liệu Pulling Pierce Dragon Fang Flight technique BiHT: ChaChaChaChaChaChaChấu! What does the fox say… à nhầm hàng BiHT: lại >>X BiHT: >>X Io-Valorius: Đoán xem (BiHT: gốc là ‘you can’t spit a smiling face’ hay ‘you won’t be able to spit on a smiling face’, một câu nói phổ biến ở hàn quốc mà cha mẹ thường nói với con cái từ khi họ còn nhỏ để chỉ sự quan trọng của nụ cười khi nó khiến mọi người xung quanh hạnh phúc. Dốt văn không kiếm được câu tiếng việt nào đồng nghĩa cả nên để tạm thế thôi. Nguồn: ) Io-Valorius: Ờ.