Tại một bờ suối, một cô gái High Elf với hàng mi trắng muốt đang cẩn thận tắm rửa cơ thể mình. Từ hông, nách cho đến dưới bầu ngực, tất cả đều được kỳ cọ rất kỹ lưỡng.
Cô còn soi mình trong gương nước, tỉ mỉ ngắm nghía từng đường nét trên khuôn mặt. Xem thử có góc cạnh nào thô kệch chăng, có chỗ nào trông cáu kỉnh không. Dù là khuôn mặt quen thuộc ngày nào cũng thấy, nhưng phải là một bộ mặt tươi cười thì mới có thể gây được thiện cảm.
‘Hình như mình xấu hơn mọi khi…’
Kỳ lạ thay, mỗi lần gặp Kasta, Cora lại có cảm giác như bản thân mình chưa đủ hoàn hảo. Dẫu trước mặt người khác, cô luôn cảm thấy mình là người xuất sắc nhất.
‘Nếu đã xấu thì ít nhất cũng phải ăn nói cho dễ nghe.’
Trước khi dành thời gian cho Kasta, cô mím chặt môi, tự nhắc nhở bản thân phải chú ý đến hành vi của mình.
Không nhắc đến quá khứ đau buồn.
Không dùng lời lẽ thô tục.
Không chửi bậy vô nghĩa.
Tự kiềm chế không nói câu cửa miệng ‘Mẹ chết rồi à?’.
Cuối cùng, chỉ sử dụng những lời lẽ nữ tính và tao nhã.
‘Người ta bảo con gái mà chửi bậy thì trông rẻ tiền…’
Cora muốn thể hiện những mặt tốt đẹp nhất với người đàn ông sẽ trở thành chồng mình. Cô cũng biết rõ rằng mình đang tự huyễn hoặc. Bởi vì trừ thuở ấu thơ xưa, Kasta chưa từng xem cô là người khác giới.
‘Nhưng nếu nghĩ theo một hướng khác, chẳng phải điều đó cũng có nghĩa là hiện tại anh ấy có thể nhìn mình như một người phụ nữ sao?’
Sự thật là, Kasta đã từng thích Cora như một người khác giới vào khoảng 14 tuổi, thời niên thiếu. Khi đó, Cora đã nhiều lần đe dọa rằng nếu Kasta dám nhìn cô như một người phụ nữ, thì cô sẽ biến anh thành một kẻ tàn phế. Thế mà, sau mấy trăm năm, cô lại muốn anh nhìn mình như vậy một lần nữa, thật trớ trêu biết bao.
‘Mình muốn tỏ tình, nhưng sợ rằng khoảng cách giữa hai đứa sẽ xa hơn…’
Cora luôn lo lắng không biết sẽ ra sao nếu bị từ chối. Việc cô cẩn thận kỳ cọ thân thể như thế này, và cả túi son phấn giấu trong lớp lót váy đang cởi dang dở kia. Tất cả mọi thứ, kể cả việc tỏ tình, đều là lần đầu tiên nên cô không thể không cảm thấy lạ lẫm và sợ hãi. Dẫu cố lắc đầu làm ra vẻ mình ổn, nhưng sắc đỏ ửng trên mặt và mồ hôi lạnh trên trán thì không thể giấu được.
Với Cora, hôm nay không chỉ đơn thuần là ngày hẹn hò với người đàn ông mình thầm thương. Bởi vì đây là ngày Kasta sẽ bào chế một loại thuốc tiên để dâng lên cha cô, vị vua của tộc Elf.
‘Không biết trang điểm kỹ lưỡng vào ngày này có đúng không nữa…’
Kasta đã xin nghỉ học tại trường hiệp sĩ để chăm sóc cha của chủ nhân. Vốn dĩ đó là hành động đương nhiên của một người hầu, nhưng Cora không còn coi Kasta là nô lệ của mình nữa.
Vì vậy, từ vị trí của mình, Cora cảm thấy rất biết ơn và cảm kích. Cô muốn làm gì đó để báo đáp ơn nghĩa, nhưng dù đã ở bên nhau 300 năm, cô vẫn không biết Kasta thực sự thích gì. Cùng lắm là món súp ngô? Có lẽ là một sự quan tâm quá hời hợt. Trong khi với những người bạn thân như Bathory và một người nữa thì lại nắm rõ đến cả sở thích lẫn gu thẩm mỹ.
‘Hay là cho anh ấy sờ ngực nhỉ? N-Nếu mình can đảm hơn một chút thì chỗ đó cũng…’
Và thế là Cora tự diễn giải theo ý mình. Nếu cô trang điểm thật đẹp và để Kasta chạm vào cơ thể mình, biết đâu anh ấy sẽ rung động.
‘Cha luôn bảo mình phải mang về một người đàn ông ưu tú để cưới làm chồng, còn nói đó là tâm nguyện lớn nhất nữa.’
Ferdan đã phải đau đầu không ít vì cô con gái nam tính của mình. Cora không biết khi nào cha sẽ tỉnh dậy, nhưng cô muốn biến điều đó thành sự thật để ông thấy được rằng mình đã lớn lên khỏe mạnh và xinh đẹp đến thế nào. Không còn là đứa con gái bướng bỉnh năm xưa nữa, mà là hình ảnh của một thiếu nữ đang yêu.
‘Nói trực tiếp với Kasta thì mình sợ… Hay là thử nói trước với mẹ nhỉ?’
Có vẻ như thứ tự đã bị đảo ngược. Nhưng nếu đẩy tình huống theo hướng đó, Kasta sẽ không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận đúng không? Mặc dù ý đồ có hơi mờ ám, nhưng Cora vốn là người không từ thủ đoạn để đạt được điều mình muốn. Và Kasta chính là thứ quý giá và quan trọng nhất trong số đó, nên dù biết mình ích kỷ, cô cũng sẽ không từ bỏ.
Hôm nay là một ngày tồi tệ vì Mars và các siêu việt giả khác, nhưng cũng là ngày cô cần phải mỉm cười thật hạnh phúc.
Đánh thức một siêu việt giả đang trong tình trạng hấp hối là điều mà một người bình thường không dám mơ tưởng tới, nhưng vì Kasta đã hứa sẽ làm vậy, Cora tin tưởng tuyệt đối rằng một ngày nào đó anh sẽ thực hiện được. Bởi lẽ, người đàn ông Halfling tóc nâu ấy chưa từng nói suông bao giờ cả.
–Sờ roạt sờ soạt.
Sau khi thoa phấn lên khuôn mặt mịn màng, cô gái nhẹ nhàng mặc đồ lót và váy, che đi làn da thịt của mình sau lớp vải. Làn da trắng nõn được giấu kỹ bên trong này chỉ dành cho một người đàn ông, nên cần phải giữ gìn cẩn thận cho đến khi lớp vỏ bọc được tháo ra.
‘Hy vọng Kasta sẽ thích.’
Đó là một thân hình quyến rũ đến mức cướp đi ánh nhìn của cả những người phụ nữ. Ngay cả những cô gái không phải les cũng phải bối rối tự hỏi liệu mình có phải là đồng tính luyến ái hay không. Chính vì vậy mà hồi nhỏ, Bathory đã từng nhầm lẫn giữa tình bạn và tình yêu.
‘Thời gian chắc chắn sẽ giải quyết được mọi chuyện.’
Cái vẻ cứng nhắc như khúc gỗ kia chỉ là tạm thời thôi. Sớm muộn gì, một khi đã nếm trải mùi vị cơ thể cô, chắc chắn anh ta sẽ không thể dứt ra được. Trong đầu Cora chỉ luẩn quẩn ý nghĩ muốn nhanh chóng trở thành của Kasta hơn là muốn Kasta trở thành của mình. Mặc dù không biết rằng người đàn ông Halfling sẽ tiếp nhận chuyện này ra sao…
“Kasta… Anh có thể quay lại rồi.”
“…Người đã mặc đồ xong rồi ạ?”
“Ừ.”
Cora cố gắng giữ giọng tự nhiên, nhưng sự run rẩy khẽ khàng vẫn lộ ra qua từng âm tiết. Ngược lại, người đàn ông lại tỏ ra bình thản dù đang đối mặt với một femme fatale.
“Hôm nay anh có thấy ta khác lạ không?”
“Vâng, chúa công hôm nay trông mạnh mẽ hơn chúa công của ngày hôm qua.”
“……”
Dù một người phụ nữ để lộ hết vẻ không phòng bị và tắm rửa gần một người đàn ông lạ là điều không nên, nhưng Cora nghĩ rằng nếu là Kasta thì sẽ không sao cả. Vai trò của một hiệp sĩ cũng bao gồm việc bảo vệ chủ nhân khi họ đang tắm.
“H-Hôm nay ta đã lau kỹ hơn vùng bẹn đấy!?”
“……Ra là vậy ạ? Quả nhiên vệ sinh rất quan trọng.”
“……”
Hành động của một người phụ nữ nhấn mạnh rằng mình đã lau sạch sẽ vùng giữa hai chân là một lời mời gọi công khai để đối phương tiến vào. Cô đã lấy hết dũng khí để thử vì nghe nói phụ nữ ở thế giới khác luôn dùng cách này để chiếm lấy người đàn ông mình thích, nhưng thực tế thì hình như không có hiệu quả mấy.
‘Chẳng lẽ mình không xinh sao?’
Những biểu hiện thân mật kéo dài hàng chục năm không mang lại kết quả gì khiến cô không khỏi thắc mắc. Cora kiểm tra lại khuôn mặt mình trên dòng suối, và quả nhiên là vẫn rất xinh đẹp.
‘Hay là do thiếu skinship?’
Dù sao thì Kasta cũng là đàn ông. Nếu gần gũi cơ thể với phụ nữ, kiểu gì anh ta cũng sẽ rung động thôi.
–Kwakk.
Cora tính nắm tay Kasta đi hết đoạn đường còn lại, nhưng…
“Aaaaghh!?”
“A-Anh đau lắm hả?”
Vì tình yêu quá mức mà cô đã dùng lực nhiều hơn cần thiết.
“K-Không ạ. Thần cứ tưởng tay bị nát, à không phải vậy…”
“X-Xin lỗi!”
Cora đã hoảng hốt đến mức nào? Cô túm tóc hai bên che mặt lại và đỏ bừng mặt. Tình yêu lấn át lý trí khiến cô quên mất sự chênh lệch giữa một siêu việt giả và phàm nhân nên đã gây ra lỗi lầm.
“Haha, k-không sao đâu ạ. Quả nhiên chúa công rất khỏe.”
“Ơ?”
“Nhìn kỹ thì người dường như còn mạnh mẽ hơn bất kỳ người đàn ông nào.”
Đó là một câu nói đùa nhẹ nhàng để cho qua sai lầm của chủ nhân, nhưng với Cora đang mê đắm Kasta thì nó lại nghe khác.
‘Cái gì? Hơn cả đàn ông? Tức là đang nói mình không có chút nữ tính nào sao?’
Nếu Kasta, một người đàn ông dị tính nói ra điều đó, thì cô gái đang bị hoang tưởng chỉ có thể hiểu theo cách này. Mạnh mẽ hơn đàn ông -> không giống phụ nữ -> anh không thể thích em được.
“K-Không! Ta yếu đuối lắm!”
Nhưng làm sao Kasta có thể hiểu được trái tim của Cora đây? Anh chỉ ngẩn người ra trong thoáng chốc, rồi cho rằng chủ nhân bỗng dưng nổi hứng đùa giỡn và chăm chú lắng nghe, chẳng nghĩ gì xa hơn.
“Haha, người lại đùa quá.”
“T-Thật mà…”
Vừa mới trang điểm xong, vậy mà cô đã mất điểm vì một sự cố nhỏ. Cứ thế này thì đừng nói đến phát triển mối quan hệ, anh ta sẽ coi cô là một con khỉ đột mất.
‘Không thể như thế được…’
Cô từng nghe các thuộc hạ nói rằng những cô gái yếu đuối và mảnh mai mới được ưa chuộng. Nhưng hình ảnh của cô bây giờ thì sao? Dù bề ngoài có đóng vai thục nữ đến mấy, nhưng bên trong vẫn không khác gì một tomboy.
Cô gái High Elf bừng tỉnh, lắc đầu vài lần rồi lại bắt đầu nắm tay Kasta. Lần này là một cái nắm tay vô cùng cẩn trọng khác hẳn lúc nãy.
“Hehe, Kastaa~”
Một thiếu nữ đáng yêu không ai sánh bằng má ửng hồng và mỉm cười đầy duyên dáng. Kasta chỉ cảm thấy bối rối không hiểu tại sao chủ nhân lại như vậy.
“Khụ khụ, d-dạo này thời tiết lạnh đi nhiều rồi ạ.”
“Đúng vậy nhỉ…? Mình ghé qua chỗ nào ấm áp một chút nhé?”
Kasta nói câu đó đơn thuần là vì thời tiết lạnh thật, và cũng buông lời vu vơ vì không biết phải đáp lại nụ cười đỏ mặt của chủ nhân thế nào.
–Sượt.
Mặc kệ điều đó, Cora chỉ áp sát người vào, đóng vai một cô gái mảnh mai nhạy cảm với cái lạnh. Trong khi bình thường cô là người phụ nữ có thể có thể ngâm mình trong một ngọn núi lửa đang phun trào dung nham và thốt lên ‘Ưm~ Đúng là đã thật~!’.
Cô còn khéo léo kẹp cánh tay rắn chắc của anh vào giữa bộ ngực mềm mại đang tỏa ra hương thơm cơ thể. Tay còn lại vuốt ve vòng eo rộng của anh.
“C-Chúa công!?”
Cora nghĩ rằng đây là một hành vi rất tự nhiên, nhưng rõ ràng với Kasta thì không. Giọng điệu gọi chủ nhân của anh đầy sự ngỡ ngàng và bối rối.
Một người đàn ông bình thường chắc chắn sẽ dang rộng hai tay chào đón, à không, phải là phát điên lên vì sung sướng. Khi một người phụ nữ xinh đẹp như Cora chủ động tấn công tình cảm như vậy, phía đàn ông không có lý do gì để từ chối.
“Ừm? Kasta cũng biết lòng ta rồi mà, sao lại ngạc nhiên thế~?”
Đồng tử màu nâu của người đàn ông bắt đầu đảo qua đảo lại. Biết cái gì cơ chứ? Anh chỉ là một Halfling thiện lương không biết gì cả.
–Kwak
Có lẽ vì không hài lòng với phản ứng thờ ơ, Cora bắt đầu nắm chặt lấy cặp mông săn chắc của Kasta. Nhưng dù là một cặp đôi đã quen nhau lâu năm, nếu không phải là người yêu thì đây chẳng phải là hành vi vượt quá giới hạn sao? Dù gì thì…
“C-Chúa công! Xin đừng làm vậy!”
Cảnh tượng một người đàn ông trung niên hét lên thất thanh với một cô gái mảnh mai trông rất giống cảnh một người phụ nữ gặp phải kẻ biến thái và van xin 'Đừng mà!'.
“Đ-Đừng như thế nữa! Ở yên một chút đi!”
Tuy nhiên, Cora vẫn cố gắng hết sức để thể hiện tình cảm của mình. Nếu không biết phải làm cách nào, cô chỉ có thể thử sai nhiều lần để tích lũy kinh nghiệm.
‘Haizz, rốt cuộc là tại sao lại thế này chứ?’
Dù có cảm thấy khó chịu, nhưng với tư cách là một hiệp sĩ, việc đẩy chủ nhân ra là hành động bất kính nên Kasta đành phải chấp nhận những trò kỳ quặc của Cora.
Cora vuốt ve cánh tay của Kasta, lợi dụng lúc anh đang yếu thế, cô nắm lấy cổ tay anh và bắt đầu kéo về phía ngực mình…
“Cái này thì không được!”
Nỗ lực của Cora đã thất bại do Kasta dồn hết sức lùi lại.
“T-Thử chạm vào một lần xem!”
“T-Tại sao thần phải chạm vào ngực của chúa công…?”
“Đặt tay vào đây mềm mềm thích lắm đấy!”
“Thần không hiểu. Thần phải làm thế để làm gì?”
“A, cứ thử chạm vào một lần thôi!”
“H-Hiệp sĩ chạm vào chỗ đó của chúa công là hành vi quá vô lễ ạ!”
Trên gương mặt bối rối của người đàn ông không hề có chút vui vẻ nào. Anh chỉ kinh hãi và liên tục nhắc nhở chủ nhân hãy trân trọng cơ thể mình.
‘Phản ứng gì mà kỳ cục vậy chứ? Mình tệ đến thế sao?’
Dẫu có là Cora đi chăng nữa, cô cũng không khỏi chùng lòng trước tình cảnh này. Hôm nay cô đã cố tình chỉ mặc mỗi đồ lót bên dưới rồi mà…
‘Ngày xưa anh ấy còn cười nói vui vẻ với mấy đứa con gái xấu hơn mình nhiều…’
Kasta chỉ trò chuyện bình thường với vài cô gái nông dân, thậm chí còn chẳng liếc trộm ngực ai, sự ghen tuông của cô đúng là quá mức rồi. Nhưng mà…
‘Mình không có ý định lùi bước tại đây.’
Vì đã dịch chuyển bằng quyền năng của Cửa sổ trạng thái nên điểm đến không còn xa nữa. Điều đồng nghĩa rằng thời gian cô được ở một mình với Kasta có hạn. Cora không định để nó trôi qua vô ích.
‘Hôm nay mình sẽ cưỡng ép mối quan hệ này tiến triển.’
Ánh mắt đỏ của nàng High Elf bắt đầu rực sáng hơn bao giờ hết.