Bất ngờ chưa, Sakuya và dòng thời gian hỗn loạn
◇
Sáng hôm sau, Reid thức dậy như thường lệ.
Nghiêng đầu một chút, anh thấy kim đồng hồ mới đang chỉ số 6.
Nhưng Reid cau mày trước cảm giác lạ lẫm mà anh chưa từng trải qua.
“Có gì đó nằng nặng…”
Khi Reid cố ngồi dậy, anh nhận ra cảm giác kia từ đâu mà có.
“Mmm…”
Reid có thể nghe thấy tiếng rên khe khẽ của Elria đang nằm cạnh anh.
…………
………………
Anh đã hoàn toàn quên mất.
Chiếc gối mà Elria ôm trước khi ngủ có vẻ không hợp với cô, nên nó đã bị quăng ra cạnh giường và cô ôm chặt lấy cánh tay của Reid để thay thế.
Có vẻ Elria đã lăn lộn nhiều lần trong lúc ngủ, vì bộ đồ ngủ một mảnh gọn gàng đêm qua giờ đã xộc xệch, và mép váy cũng được kéo lên cao, để lộ đôi chân trần trắng muốt.
Thêm nữa, khi Reid cố gắng để đưa bản thân thoát khỏi tình huống rắc rối này…
“Mmm…”
Elria vẫn đang ngủ bên cạnh anh, ôm chặt lấy anh và bắt đầu ngọ nguậy.
“…Hmph.”
Có vẻ đã thoả mãn sau khi chỉnh lại tư thế, Elria thở đều hơn với vẻ bình yên trên gương mặt.
Dáng vẻ chẳng có chút phòng bị nào, và Reid có thể thấy rằng cô đang ngủ rất ngon.
Nhưng anh không thể để chuyện này tiếp diễn được.
Vài suy nghĩ trần tục cũng xuất hiện sau khi thấy Elria như vậy, và hai người cũng đã “đính ước” rồi, nhưng có một giới hạn mà Reid không nên đi quá.
“…May mắn là mình đã từng là một lão già. Có ích thật sự.”
Tự nhủ với bản thân như thế, Reid lay Elria.
“Này, dậy đi em. Sáng rồi đấy.”
“Mmm…?”
Do người bị rung lắc và nghe thấy tiếng nói, mắt Elria hé ra một chút.
Và rồi ―― từ từ nhắm lại.
“Đừng có đi ngủ tiếp và không nói gi cả.”
“Khônggg……”
Khi Reid cố dựng cô dậy, Elria úp mặt vào tay anh và lắc đầu quầy quậy.
Đúng như Elria từng nói, cô vô cùng trì trệ sau khi thức dậy vào buổi sáng sớm.
“Em nên đi tắm hoặc làm gì đó cho tỉnh.”
“Đi tắm…?”
Có vẻ từ “tắm” đã làm Elria tỉnh hơn một chút, đôi mắt đã hơi hé mở. Nhưng trông cô vẫn còn lơ mơ và thiếu tập trung.
“Vẫn còn khá sớm, nên nếu em muốn tắm thì anh không phiền đâu.”
“Nếu là tắm, sẽ đi…”
“Ừm, đi đi. Anh sẽ thay đồ và chuẩn bị bữa sáng khi em ở trong đó ――”
“… chung.”
“… Hả?”
“Em muốn bọn mình tắm chung.”
Nói vậy, Elria lại dính chặt vào cánh tay Reid.
Quả thực là trông Elria vẫn còn hơi chệnh choạng, và sẽ khá nguy hiểm để cô vào tắm một mình.
Thở dài, Reid miễn cưỡng đứng dậy.
“… Thôi được, anh hiểu rồi. Anh sẽ vào với em, nên đừng ngả nghiêng nữa.”
“…Mmm.”
Phát ra tiếng kêu khe khẽ không rõ có phải đồng ý hay không, Elria túm lấy áo của Reid và ngoan ngoãn đi sau anh.
Reid cũng đi lấy bộ đồng phục được cấp bởi học viện, cố gắng không nhìn vào đồ lót của Elria khi anh lấy chúng ra từ trong cặp cô, và đi vào phòng tắm… sau đó dùng ma cụ để bơm đầy nước nóng vào bồn tắm.
Ở đó có một mạch ma pháp hoạt động dựa vào lượng ma lực được tích trữ trong kho chứa mà Elria đã đổ đầy với ma lực của cô từ hôm đầu. Vì thế, Reid không cần lo về việc làm nó hỏng miễn là anh không sử dụng đến ma lực của mình.
“Đi nào, anh cho đầy nước rồi, nên vào đi em.”
“…Tại sao?”
“Anh sẽ không vui đâu nếu em cứ bối rối nhìn anh như thế.”
Elria nghiêng đầu, nhìn chằm chằm vào anh. Thấy cô như vậy, Reid đã hiểu điều cô nói tối qua.
“Em sẽ hơi lơ mơ khi tỉnh dậy đó.”
Nói cách khác, đây là trạng thái “lơ mơ” của cô nàng, và có vẻ là một trong những lý do Alicia để Reid toàn quyền quyết định đối với các vấn đề liên quan đến Elria.
Không nhận ra Reid đang lúng túng, Elria kéo áo của anh.
“…Mình vào chung nhé.”
“…Từ đã, chắc chắn là không.”
“Nhưng… anh vừa đồng ý rồi mà.”
Hơi bĩu môi, Elria giận dỗi nhìn Reid với đôi mắt hơi hé mở.
“Anh nói là anh hiểu, nhưng mà…”
Elria phồng má và giật giật áo anh.
Chắc là giờ Reid có nói gì thì cũng không lọt vào tai Elria được. Cho đến khi cô tỉnh dậy hẳn, tình huống này sẽ còn tiếp diễn thêm một lúc nữa.
Reid đấu tranh nội tâm một hồi lâu ――
“Anh sẽ nắm tay em ở trong đó, nên bỏ áo anh ra đi em…”
“Mm.”
Nghe thấy câu trả lời của Reid đang suy sụp, Elria gật đầu thoả mãn.
Sau đó, nghe được tiếng sột soạt của quần áo từ bên cạnh, Reid quay mặt đi và quấn khăn quanh mắt.
“Eh…? Sao anh lại dùng khăn che mặt đi…?”
“Anh có thói quen che mắt bằng khăn khi đi tắm.”
“Nhưng thế thì anh không nhìn được gì cả, đúng không…?”
“Đừng coi thường anh hùng như thế. Kể cả khi anh không nhìn thấy gì, anh vẫn có thể cảm nhận được xung quanh.”
“Wow, sugoi…”
Reid có thể nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng và tiếng vỗ tay. Quá dễ để tưởng tượng ra một Elria đang không để ý mà vỗ tay.
Ở trạng thái này, ngay cả khi Reid có ngẫu nhiên nói gì đó, thì chắc Elria cũng sẽ bị thuyết phục.
“Đây, anh đang nắm tay em rồi, nên vào đi em.”
“Mm… vâng.”
Đi thêm vài bước nữa, Reid nghe thấy âm thanh của nước tràn ra từ trong bồn tắm.
“Ấm quá…”
“Ừm, vậy thì tốt rồi.”
“Vâng… em rất hạnh phúc…”
Một hơi thở nhẹ nhàng phát ra từ Elria.
“Ấm áp quá… Em giờ đang hạnh phúc lắm đó…”
“Ừm, cơ thể em đang chìm trong nước nóng mà.”
“Mmnn… hông phải thế…”
Nói vậy, Elria nắm chặt tay Reid hơn một chút.
“Thật là ấm áp.”
Lặp lại những từ đó, cô tiếp tục nắm chặt lấy tay anh.
Chắc chắn, Elria đang có một nụ cười vô cùng hạnh phúc trên gương mặt. Đáng tiếc là Reid không thể thấy nó.
Nghĩ như thế ――
“Đúng vậy nhỉ.”
Reid trả lời Elria với nụ cười trên môi.
◇
no edit, no seggs
như này này tuyệt vời, tuyệt thật đấy