◇
Sau bữa tối, hai người thảo luận ngắn gọn về những kế hoạch trong tương lai. Thực tế, chủ đề duy nhất chủ yếu họ nói đến là việc sử dụng nhà tắm như thế nào.
Chung quy lại, Elria sẽ được ưu tiên hơn, với lý do chính là để thay đồ, và vì Reid nói rằng, ‘Em hay ngại khi có người lạ xung quanh, nên sẽ thoải mái hơn nếu em có phòng tắm riêng, không lo ai nhòm ngó.”.
“Vâng… Em nghĩ đó là mọi thứ về cuộc sống thường ngày mà hai đứa mình cần thảo luận rồi.”
“Ừm, cảm ơn em vì hôm nay nhé.”
Bàn luận xong xuôi, Reid nhảy lên giường. Hai người đều đã tắm rửa sạch sẽ và thay sang đồ ngủ, nên có thể seggs ngủ bất kì lúc nào.
Ký ức của Elria về Reid chỉ có anh trong bộ giáp, và anh trong trang phục thường ngày khi hai người còn ở nhà Caldwen, vì thế, nhìn Reid chỉ độc một chiếc áo phông và quần đùi mang đến một cảm giác hết sức mới mẻ.
Khi Elria đang chăm chú nhìn Reid trong vô thức, cô nhận thấy ánh mắt của Reid hướng vào mình.
“Mm… sao vậy anh?”
“À không, chỉ là có chuyện này…”
Nghe vậy, Elria nhìn xuống xem trang phục của mình, chiếc váy màu xanh nhạt và chiếc áo len mỏng cô mặc bên ngoài, nhưng không thấy gì lạ cả.
Thấy Elria đang bối rối, Reid chỉ ra.
“Nãy giờ sao em cứ ôm cái gối đó thế?”
“…Không có lý do gì đặc biệt đâu?”
Ôm gối với cả hai tay, Elria nghiêng đầu.
“Em lúc nào cũng ôm một cái gì đó đi ngủ.”
“À, nó giúp em ngủ ngon hơn đúng không?”
“Vâng. Em cảm thấy an toàn hơn nếu có gì đó trong vòng tay.”
Trên chiến trường, Elria luôn ngủ trong khi ôm cây trượng, bạn đồng hành của cô, nên nó đã thành thói quen để ôm một thứ gì đó khi vào giấc.
Kể cả lúc cô còn ở dinh thự, Elria luôn ôm một bé thú bông mỗi đêm, nhưng vì cô không mang em nó đến đây được, nên cô đành phải dùng gối để thay thế.
Thấy vậy, Reid, vẫn đang ngắm Elria từ nãy, đưa cô chiếc gối của anh.
“Vậy thì dùng gối của anh đi. Ngủ có gối anh thấy tốt hơn.”
“…Nhưng anh thì sao, Reid?”
“Anh thường dùng tay thay cho gối, nên nếu dùng gối thật thì anh lại khó ngủ hơn. Nếu em thấy không ổn với điều đó thì anh sẽ đi mua một cái vào ngày nghỉ, nên đừng lo.”
“Vâng, em hiểu rồi.”
Nở nụ cười, Reid đặt hai tay ra sau đầu.
Trên chiến trường, ấn tượng về anh là một người cộc cằn, thô lỗ, nhưng giờ khi hai người dành thời gian bên nhau, Elria nhận ra anh vô cùng tinh tế và chu đáo, ân cần một cách bất ngờ. Anh thậm chí còn nêu ra ý kiến về chuyện nhà tắm vì hiểu tính cách của cô.
Elria thấy có chút hối lỗi vì làm anh lo lắng, nhưng cô rất vui vì nhận ra những điểm tốt mà cô không biết trước đây. Nếu có cơ hội, cô sẽ bí mật khoe với một ai đó về anh.
“Giờ anh ngủ đây, tí em nhớ tắt đèn nhé.”
“Vâng, anh ngủ ngon.”
Nhìn Elria vẫy tay, Reid dần nhắm mắt lại, và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Chưa đầy một phút vừa trôi qua.
Reid đã quen ngủ trên chiến trường, nên cơ thể anh có khả năng vào giấc ngay khi nó cần nghỉ ngơi.
“………”
Elria nhìn chằm chằm vào gương mặt đang ngủ của Reid.
“……….”
Cô tiến lại gần anh.
Reid đã chìm sâu vào giấc ngủ và không có dấu hiệu nào là anh sẽ tỉnh dậy. Elria rúc vào sát hơn bình thường và chăm chú nhìn mặt Reid.
“………~~~~!”
Nhưng rồi, mặt Elria dần nóng bừng lên, nên cô lùi lại một chút. Cảm thấy tội lỗi vì vừa làm một điều sai trái, cô tự tát vào má để cảnh báo.
“Nhưng… một ngày nào đó, mình phải nói cho anh ấy biết.”
Từ cái đêm cô nói với Elria về đính ước giữa hai người, Elria đã đặt ra một mục tiêu cho bản thân. Và đó là bày tỏ những cảm xúc của cô tới Reid. Nhìn thẳng vào mắt anh, không xấu hổ, và nói với anh rằng "Em yêu anh".
Sau khi Reid trở thành một pháp sư và thực hiện được lời hứa giữa hai người, và tìm ra nguyên nhân hai người tái sinh… chẳng còn lý do gì để giữ anh ở lại bên cô nữa.
Đó là tại sao cô phải nói cho anh biết. Cô phải nói rằng cô muốn anh ở bên cô mãi mãi về sau.
Tuy nhiên ――
“~~~~!”
Mặt cô nóng bừng lên chỉ vì ngắm anh, nên Elria lắc đầu. Cô ghét bản thân mình vì điều đó, nhưng đó là bản chất của cô.
“…Dù chỉ là một chút, vậy cũng tính là có tiến triển rồi.”
Tự khích lệ bản thân, Elria siết tay thành nắm đấm.
Đang suy nghĩ như vậy, Elria tự nhiên nhớ lại vài chuyện trong quá khứ.
Thời điểm mà ma pháp chưa được công nhận, và Elria chưa được gọi là “Hiền nhân”.
Đó là lần đầu Elria gặp Reid.
“Cô đang sử dụng một thứ vô cùng mạnh mẽ, phải không?”
Reid nói như thế tới Elria, kẻ thù của anh, với một nụ cười.
Mặc dù hai người đang ở vị trí mà phải lấy mạng nhau, nhưng nụ cười hồn nhiên như một đứa trẻ vẫn hiện hữu trên gương mặt Reid.
Elria đã dồn tất cả kiến thức, tri thức, cả máu và nước mắt, để nghiên cứu tạo ra ma pháp. Thế nhưng, đến cả mẹ cô, chưa nói đến những người xung quanh, cho rằng nó chỉ là một thứ “vô dụng”.
Reid là người đầu tiên công nhận và khen ngợi cô vì công trình ấy. Anh thấu hiểu cô, điều mà không ai khác làm, và trong vô thức cô đã yêu anh kể từ thời khắc ấy.
Đó là tại sao Elria luôn cố gắng để cải thiện. Cô muốn thấy anh nở nụ cười đó, và khen ngợi cô vào lần tới họ gặp nhau.
Nhờ vào Reid, Elria đã được biết tới như một vị “Hiền nhân” vĩ đại.
Một con người giống như cô nhưng mạnh mẽ hơn, và tuyệt vời hơn bản thân cô. Anh là người anh hùng đã cứu cô khỏi bờ vực của sự cô đơn.
Đó là tại sao ――
“―― Reid thực sự rất tuyệt vời đó.”
Ngắm nhìn vị “Anh hùng” của riêng cô, Elria mỉm cười và ca ngợi anh.
◇
Chương 2 đã hoàn thành. Nữ sinh đại học dú to Sakuya xin hẹn gặp lại các bạn ở Chương 3.1: Ôm ấp, tắm chung, và s- sau 3 tháng nữa.
Peace out :3
đúng rồi chỉ để anh ngó thôi N*b*t* à?