╔═════✡◦●°☪°●◦✡═════╗
♢♢------Trans & Edit---------♢♢
♦♦----------AkaNeko------------♦♦
╚═════✡°●◦☪◦●°✡═════╝
~~~*~~~
「Tôi tới đây!」
Raphael hét lớn và ngay lập tức phóng hết tốc lực về phía Rahal.
Bởi nhận thức được việc đối thủ là một người mạnh hơn hẳn, Raphael đã nghĩ rằng cú lao tới sẽ giúp bản thân có được nhiều động lượng hơn cho đòn tấn công.
Ah! Nước đi tồi rồi. Anh ấy đang nghĩ cái gì thế?! Inglis thở dài trầm ngâm.
Kết quả của trận đấu này có lẽ cũng sẽ tương tự như mấy trận trước.
「Quá ngây thơ!」
Thanh kiếm gỗ của Rahal dễ dàng chặn lại cú chém đầy uy lực tới từ Raphael.
Nếu trận đấu này thực sự diễn ra một cách công bằng, với việc Rahal không ăn gian bằng ma thuật của mình, thì hẳn là đòn công kích đó đã khiến cậu ta lùi lại mấy bước.
「Guh…!」
「Kukuku! Hóa ra là anh hùng tương lai cũng chả có gì ghê gớm!」
Rahal liền chớp lấy cơ hội và phản đòn lại Raphael. Nếu không phải bị ảnh hưởng bởi ma thuật làm chậm chuyển động, thì có lẽ cậu thiếu niên đã thành công chặn lại được đòn phản công này.
Kết quả của việc Raphael chậm một nhịp trong việc đỡ đòn là bị Rahal đánh một cú đau điếng lên người và khiến cậu ta buông bỏ vũ khí của mình.
Quỹ đạo bay của thanh kiếm mất chủ lao thẳng về phía Rafinha.
「Kyaah!」
「Rani!?」
「Ổn rồi.」
Bộp! Inglis dễ dàng bắt dính thanh kiếm gỗ bay giữa không trung bằng một tay.
「G-, Gliss. Cám ơn…!」
Rafinha òa khóc mếu máo.
「Chao ôi, con tuyệt quá Inglis!」
「Tạ ơn chúa! Cám ơn con nhiều lắm, Glissy!」
Lời tán thưởng tuôn ra không ngớt đến từ mẹ và dì cô.
「Rani! Glis! Cho anh xin lỗi! Em giúp anh cú đó rồi đấy!」
「Không có gì đâu. Đây, anh hai Rafa.」
Inglis trao trả thanh kiếm gỗ trở lại cho Raphael, người vừa chạy hết sức bình sinh về phía bọn họ.
「Cám ơn nha, Glis.」
「Um, anh hai này. Một chút lời khuyên nho nhỏ.」
「Chuyện gì thế, Glis?」
「Anh nên né tránh việc nhìn vào mắt cậu ta càng nhiều càng tốt giữa trận đấu.」
「Hửm? Ý em là gì?」
「Có chuyện gì đó rất kì lạ. Chuyển động của mọi người dường như chậm lại đi rất nhiều so với Rahal và cậu ta luôn luôn di chuyển đón đầu địch thủ của mình. Chắc chắn là có điều gì đó uẩn khúc ở đây.」
Đó chính là cách Rahal sử dụng ma thuật của bản thân, song cô nghi ngờ rằng Raphael sẽ ngay lập tức tin lấy lời nói của mình nếu cô tiết lộ huỵnh toẹt hết ra.
Hơn nữa, cậu ta sẽ bắt đầu dấy lên thắc mắc tại sao cô lại có thể biết nhiều thứ đến như vậy. Thế nên cô đã nghĩ là bằng cách sử dụng một giọng điệu gợi ý thì sẽ không dấy lên quá nhiều ngờ vực.
「Chiến đấu mà không nhìn ư? Quả thật, cơ thể anh bỗng nặng trĩu mỗi khi lại gần cậu ta. …Anh hiểu rồi, Glis. Cám ơn nhé.」
Sau khi gật gù nhận ra, Raphael quay trở lại đối mặt với Rahal.
「Cho tôi xin lỗi, Rahal! Cậu có thể tái chiến với tôi thêm một lần nữa không?」
「Tất nhiên rồi. Dù sao thì trận chiến cũng chưa ngã ngũ mà. Với lại, cậu sẽ chẳng thể nào nhận ra là mình đã thua trừ khi bị tôi đánh cho bầm đập, đúng chứ?」
Rahal khiêu khích bằng cặp mắt như thể rắn độc nhìn thẳng vào con mồi của mình.
Tuy nhiên, Raphael vẫn rất điềm đạm đối mặt với lời thách thức.
「…Tôi tới đây!」
Lần này, khi phóng về phía đối thủ, đôi mắt của Raphael hoàn toàn gắn chặt xuống mặt đất.
Cậu dùng cái bóng của địch thủ để xác định vị trí của Rahal và vung thanh kiếm của mình.
「Mu…!?」
Thế đứng của Rahal hoàn toàn bị phá vỡ khi cú đánh chạm tới, bởi chuyển động của Raphael đã không còn bị cản trở bởi ma thuật.
Điều này cho thấy rằng Rahal sẽ có một khoảng thời gian khó khăn chống đỡ đòn tấn công của địch thủ nếu Raphael trở lại được phong độ hàng ngày của mình.
「Hay quá…! Inglis đã đúng!」
「Ugh… khốn kiếp!」
Raphael tiếp tục đẩy lùi Rahal cho tới khi cậu ta chạm vào bờ tường.
Tuy nhiên, đó lại là điểm thắt cho sự thay đổi.
「Uooooh!」
Ngay khi Raphael lao vào nhằm dứt điểm, đối thủ của cậu đã may mắn đánh bật được đòn công kích. Lực quán tính đã thay vào đó khiến cho cậu tông thẳng vào bức tường.
「Uwah!」
Bởi vẫn luôn giữ ánh mắt hướng xuống đất, nên cậu chả thể nào nhận ra được một bức tường đang tồn tại trước mặt mình.
Cú va đập mạnh của thanh kiếm vào bề mặt cứng rắn đã khiến cho thế đứng của cậu bị phá vỡ, cho phép Rahal có khoảng trống để tung ra một đòn tấn công.
「Haahahaha! Cơ hội đây rồi!」
「Gaah!」
「Trận đấu kết thúc! Rahal chiến thắng!」
Ryuk tuyên bố.
「Aah! Ueeeeh… Anh hai thua rồiiii~~」
Rafinha òa khóc, nên Inglis đã nhẹ nhàng xoa đầu con bé để dỗ dành.
「Ổn thôi mà. Em sẽ trả thù cho anh hai.」
Đó quả là một cảnh tượng không mấy dễ chịu cho cô khi phải nhìn thấy những hiệp sĩ bại trận dưới sự gian dối.
Ngoài ra, cô cũng không thể nào làm ngơ dõi theo Rafinha than khóc thêm được nữa.
Bảo vệ con bé chính là trọng trách mà cô đã quyết định đặt lên vai mình.
Inglis nhặt lên thanh kiếm đã rớt dưới đất của Raphael và lanh lợi rảo bước tới chỗ Rahal.
「Trận đấu rất mãn nhãn. Giờ thì, chắc anh sẽ không phiền dạy cho đứa em gái bé nhỏ này một bài học chứ?」
Với nụ cười trên môi, cô gọi lớn tới cậu ta.