╔❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╗
꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂
╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╝
~~~*~~~
Inglis cứ thế đơn thương độc mã phi thẳng vào giữa trung tâm của bầy thạch ma thú, chúng đồng loạt gầm rú và giơ cao nanh vuốt cố gắng vồ lấy cô.
GRRR!! GUUU!! GAAA!!
Lọt vào tầm mắt đầu tiên là ba thể thạch ma thú biến hóa từ những loài chó hoặc sói.
Chúng lần lượt nằm ở phía trước mặt, bên trái và phải của cô.
Nếu thế thì…!
Inglis né đi hàm răng thình lình táp tới từ chính diện trong khi di chuyển sang bên trái con thú.
[Haa!]
Ngay lập tức, cô tung ra một thượng đoạn cước thẳng vào đầu kẻ địch, khiến cơ thể nó đổ nhào trúng vào anh em của mình ở bên phải. Chúng sau đó bị cuốn vào nhau và lăn long lóc trên mặt đất một đoạn dài.
Với đòn này, khả năng tấn công của con thú thứ hai đã hoàn toàn bị ngăn chặn.
Chưa đến một nhịp sau đó, con thú thứ ba tiếp tục lao tới tấn công song chỉ trong chớp mắt Inglis đã né đi được bằng một cú lộn nhào. Hàm răng con thú đóng phập xuống vào hư không và quán tính khiến nó cắm thẳng mõm xuống mặt đất ngay trên đường chạy.
Khoảng trống mong manh này là quá đủ để Inglis có thể hạ cánh ngay trên đầu kẻ địch. Cô chạy một mạch trên lưng con thú và bật lên cao nhất có thể.
Bay tút bên trên đám quái ở dưới đất là một đàn thạch ma thú côn trùng hình.
Đây là một nỗ lực của cô nhằm thu hút sự chú ý của chúng.
Do đột biến gây nên từ Mưa Cầu Vồng, chi của đàn chuồn chuồn giờ đây đã biến thành những lưỡi gươm dài bản. Chúng chao lượn các chi của mình một cách đầy nguy hiểm trên không trung nhằm chẻ cô ra thành từng mảnh.
Tuy đúng là những hung khí, song đối với Inglis, chúng chả khác gì giàn giáo là bao.
Với kỹ năng khéo léo, Inglis bắt dính được quỹ đạo của lưỡi gươm và lợi dụng nó như một điểm tựa.
Cô nhảy xa hơn, đáp lên một lưỡi gươm khác, và tiếp tục nhảy thêm lần nữa. Lặp đi lặp lại hành động này cho đến khi tìm thấy một chỗ phù hợp để dừng lại, và rồi cô bắt đầu thay đổi chiến thuật.
[Taaaa!]
Cô nhảy đi từ bục đứng của mình và đáp lên đầu con côn trùng khác bằng một thượng đoạn cước, triệt hạ nó xuống mặt đất. Con chuồn chuồn rơi rụng, gào rú trong khi va chạm với vô số con quái khác bên dưới.
Bầy thú đã dừng bước tiến của mình, di chuyển sự chú ý sang Inglis.
Vũ khí thông thường sẽ không có tác dụng đối với thạch ma thú, huống hồ gì vài cú đá đơn giản, vậy nên chả có con nào là hề hấn gì. Tuy nhiên, đây lại là một nước đi đánh lạc hướng hoàn hảo.
Mặc dù sử dụng tới Đạn Linh Tố và Giáp Linh Tố là có thể vô tư hạ gục chúng, song vẫn còn tồn tại ở đó vấn đề về thể lực.
Bởi chẳng ai có thể dự đoán được chuyện gì sẽ xảy ra trên chiến trường loạn lạc, thành thử cô thà giếm đi con át chủ bài của mình cho đến khi thật sự cần còn hơn.
Và, quan trọng là, chuyện này sẽ đâu còn giống như một thử thách nữa nếu cô thi triển kỹ thuật đó.
Giả sử rằng, nếu phát động Giáp Linh Tố tại đây, thì cô sẽ có thể vô hiệu hóa mọi đòn tấn công của chúng mà chả cần động đậy lấy một ngón tay trong khi đứng ngay giữa trung tâm bầy quái thú.
Ở tình trạng hiện tại, Inglis buộc phải di chuyển liên tục xung quanh nếu cô muốn làm tròn bổn phận của mình.
Nói cách khác, việc này cũng sẽ đóng vai trò như một bài luyện tập về cả thể kỹ lẫn chiến thuật..
Mỗi trận đánh đều sẽ là một cơ hội nhằm tu luyện bản thân. Chính vì thế, cô đã chọn chiến đấu theo cách này để trau dồi thêm kinh nghiệm, cho dù là khá ít ỏi.
[S-Siêu thật! Những bước di chuyển ấy thật là đáng kinh ngạc!]
[C-Con bé đó quả là kinh khủng mà…!]
[Đ-Đẹp quá, trái tim tôi dường như đã loạn nhịp rồi…!]
Không chỉ thu hút được sự chú ý của bầy thú, mà Inglis còn chiếm lấy cả ánh nhìn của tất thảy mọi hiệp sĩ và lính đánh thuê.
Họ không tài nào rời mắt được khỏi điệu nhảy như khiêu vũ của cô giữa bầy thạch ma thú – một vẻ đẹp vượt ra khỏi chốn dương gian hòa quyện với những động tác phá cách siêu phàm.
Liệu đây là chiêm bao chăng? Nếu thế, thì họ thà rằng không tỉnh dậy để có thể ngắm nhìn khung cảnh này mãi mãi. Từng người trong số họ như thể bắt trúng tần số của nhau khi tất cả đều đồng loạt nắm tay lại và reo hò cổ vũ một cách nồng nhiệt.
Giữa lúc đó, Rafinha là người duy nhất bắt đầu tiến về phía bầy thú.
Cô bé rảo bước lên trước cho tới khi đứng gần như ở giữa Inglis và đội quân hiệp sĩ.
Với Ma Ấn Vũ Cụ - cung ánh sáng trong tay, cô bé kéo căng dây cung ra hết mức có thể.
Một luồng sáng trắng xóa mang hình hài mũi tên thành hình trong tay cô bé, từ từ lớn dần lên và dài ra một cách rõ rệt.
Cây cung Ma Ấn Vũ Cụ này chẳng hề cần tới mũi tên, bởi những mũi tên ánh sáng sẽ tự động được tạo ra nhờ ma thuật khi một Hiệp Sĩ sở hữu Ma Ấn với cấp độ phù hợp kéo dây cung.
Đó chính là Kỳ Tích của Ma Ấn Vũ Cụ Thượng Cấp này, hoặc Quang Vũ như Rafinha đã đặt tên cho nó.
Ngoài ra, tuy tồn tại một giới hạn, nhưng càng kéo dây cung lâu bao nhiêu, thì uy lực của mũi tên phóng đi càng mạnh bấy nhiêu. Hơn nữa, nó còn sở hữu một năng lực khác – thứ sắp sửa được Rafinha phô diễn ngay sau đây.
[Glis! Ổn chứ? Chị làm nhé!]
[Ừm, Rani! Làm đi!]
[Được rồi! Bay nàooooooo!!]
Rafinha khai hỏa mũi tên ánh sáng lên tít trên đầu đám thạch ma thú đang bay và điều này chẳng phải do cô bé đã bắn trượt.
Mũi tên cứ thế xuyên thủng bầu trời và lao đến vị trí ngay phía trên Inglis…
[Nổ!]
Khoảnh khắc Rafinha ra hiệu lệnh, mũi tên ánh sáng đồ sộ liền tách ra thành hàng vạn mũi tên nhỏ hơn, để lại vệt sáng dài ngoằng sau đuôi trong khi rơi xuống như thể một trận mưa hình thành từ ánh sáng.
Dồn dập đổ xuống mặt đất, cơn mưa ánh sáng mang theo chết chóc và hủy diệt trút lên đầu bầy thạch ma thú.
Nó xuyên thủng cơ thể chúng, triệt hạ từng con một mà chẳng hề tỏ ra nhân nhượng. Trong khi tiếng kêu thảm thiết lúc lâm chung vang lên không ngừng nghỉ ngay cạnh bên, Inglis là người duy nhất có thể dự đoán quỹ đạo rơi của từng mũi tên và qua đó lả lướt né đi.
Đây quả thực là một việc chả dễ dàng gì, song lại là bài tập bổ trợ rất tốt cho Inglis.
Vì thế, cô khá là thích chiến thuật này.
Đó cũng là lý do tại sao Inglis yêu cầu đội quân hiệp sĩ đứng chờ ngoài vòng chiến.
Bởi chẳng một ai có thể tránh né cơn mưa ánh sáng này giống như cô cả.
Đây chính là phương án tuyệt nhất nhằm tận dụng tối đa sức mạnh của Rafinha.
Nó là chiến thuật mà cả hai đã cùng nhau miệt mài luyện tập, một thứ chỉ có họ mới làm được.
Sau khi cơn mưa tên ngừng rơi, Inglis là người duy nhất còn trụ vững.
Rảo bước lại với Rafinha, cô nhẹ nhàng phủi đi vài cọng tóc bám trên vai mình.
[Tuyệt quá, Rani. Chị thậm chí còn chả bỏ sót lấy một con! Siêu thật đó.]
[Dù sao thì chúng cũng chỉ là đám thạch ma thú hạ cấp thôi … Nhưng, em quả là đáng kinh ngạc mà. Chị có thể phối hợp với em trong trận chiến mà chả cần phải chùn tay, em đúng là mồi nhử tuyệt nhất. Và em thực sự vẫn vô lý giống mọi khi, tránh né Quang Vũ như thể chả là gì cả.]
Khi hai thiếu nữ quay trở về, họ được bao bọc trong những tiếng reo hò tán thưởng đến từ đội quân hiệp sĩ.