Chương 17: Hầm ngục đầu tiên
「Chả phải Sukuna-san đây sao!? Hồi sáng tôi có xem stream cậu đấy」
「Cảm ơn cậu nhiều, cùng nhau cố gắng hết sức nha!」(Nana)
Một thanh niên Elf mặc bộ đồ lanh tân thủ, đến bắt chuyện với tôi rồi. Đây đã là người thứ 5 rồi.
Tạm biệt cậu chàng bằng một cái vẫy tay, tôi tiếp tục chuyến hành trình, bước từng bước trên con đường lớn tại khu thảo nguyên phía Bắc.
So ra thì lượng người tại đây nhiều hơn hẳn với khu Nam, liệu có phải là do buổi chiều ngày nghỉ không nhỉ?
Nếu chỉ đi thẳng trên đường lớn, người chơi sẽ không phải lo về việc có quái vật chặn đầu. Dù sao, tôi cũng không có ý định làm thịt mấy con heo rừng, nên mọi thứ vẫn rất chi là ổn.
Nói đúng hơn, những người đến khu Bắc này đều không quá quan tâm tới việc săn quái.
Chủ yếu họ đến đây là để tận hưởng cảm giác yên bình trong lúc tản bộ, và đôi lúc lại có người biết tới tôi, đến xin bắt tay.
Tiện đây, Rin-chan có nói với tôi, Boss hữu danh ở nơi này tên là《Quỷ trư của Kiên cố -Doldora-》, phân loại vào nhóm《Party》, cấp độ khoảng hơn 40.
Theo miêu tả thì nó là con quái điên rồ, bất thình lình xuất hiện và tàn phá mọi thứ xung quanh. Nhưng nó lại không mấy khi ra mặt, tầm 3 ngày 1 lần.
「Tui nghe Rin-chan bảo, Doldora là boss khu này. Không biết nó có chui ra không ta?」(Nana)
Thinh lặng từ đây đến《Caves of Trials》thì có hơi bất ổn, nên tôi mới thì thầm vài lời, và vài người xem nhận ra cái tên ấy.
『Doldora?』
『Tên gì mà nghe “kêu” giống tên mấy con rồng vậy?』
『Hình như là Hữu danh của thảo nguyên phía Bắc』
『Con heo rừng to vãi òo, ước chừng 10 mét lận』
『Hieee』
『Đúng là quái vật mà LOL』
「Quào, nghe gì sợ thế」(Nana)
Rin-chan ơi! Tớ chưa từng nghe cậu nói gì về “độ khủng” này hết á.
Sau 1 tiếng đồng hồ vừa đi vừa tám, cuối cùng tôi cũng đã thấy cửa hang rộng lớn hiện ra trước mắt.
Nếu không có cái biển báo cũ tả tơi, với dòng chữ《Caves of Trials》khắc lên trên, chắc tôi bỏ qua nơi này vì nghĩ nó chỉ là cái hang bình thường mất.
「Hầm ngục đầu tiên, ta đến đây~~」(Nana)
Lướt qua nhóm người phía trước, tôi tiến vào hang động toát lên sự u ám, bí hiểm.
Phía trong hang là một không gian rộng lớn, cũng may là có chút ánh sáng tỏa ra từ mấy ngọn đuốc cắm trên tường, nên tôi vẫn còn thấy đường mà đi.
Tôi bắt đầu cảm thấy nơi đây giống đường hầm hơn là hang động rồi đấy. Điều này còn rõ ràng hơn với cái sàn nhà được làm bằng phẳng, chẳng khác gì đường đi bình thường.
「Theo Rin-chan, để vượt qua hầm ngục này thì cần lập tổ đội với cấp độ trung bình là 10. Còn muốn đi solo thì cầm thật nhiều thuốc hồi phục và ít nhất là đạt cấp 15. Đối với tui thì mấy cái này quá dễ lun!」(Nana)
『Cô nàng Oni với lối đi riêng』
『Đừng có dựng flag coi bà』
『Cấp 21…』
『Đánh boss thường xong thì được thưởng gì thế?』
『Tai nạn bất chợt mà, không trách bả được』
『Trong đây có loại quái nào vậy?』
「À, hầm ngục này có dơi và goblin. Dơi sẽ gồm 2 loại là《Dơi》và《Dơi khổng lồ》nếu tui nhớ không nhầm. Bọn chúng có khả năng bay lượn khá khó chịu, khiến nhiều người chơi phải trải qua quãng thời gian không mấy yên ả, nhưng mà…」(Nana)
Khi đang trả lời người xem, tôi nhận được tín hiệu quái vật từ kỹ năng.
Tôi rút ngay cây dao từ thắt lưng, xoay vài vòng trên tay.
Dù ẩn mình trong bóng tối và khó để nhìn ra, nhưng tôi biết có con dơi đang treo mình trên trần hang.
「Yyo!」(Nana)
Cây dao bay khỏi tay như mũi tên, và đâm thẳng vào cổ họng con dơi khiến nó bay màu mà chưa kịp làm gì.
Cùng lúc con quái rơi xuống đất, tôi nhặt lại cây dao và đặt lại trong thắt lưng.
「Mấy ông chỉ cần làm vậy thôi là chúng không có cửa thắng」(Nana)
『Rồi làm kiểu gì hả bà?』
『Ngầu đét』
『Kỹ năng ném đạt tầm biến thái』
『Vượt qua tất cả bằng PS lol』
『Xin đề nghị làm gì đó giống người bình thường hơn』
「Thực chất là tốc độ của bọn dơi này không nhanh lắm, nên chỉ cần làm quen được thì tiễn chúng đi rất dễ. Như thế này này!」(Nana)
3 con dơi bay đến từ phía trước và bị tôi vả liên tiếp theo một tiết tấu nhịp nhàng bằng chùy sắt.
Với cái sức phòng ngự thấp đến nỗi ăn dao còn hẹo, dĩ nhiên là chúng không thể đỡ nổi mà tan biến.
「Trong trường hợp tệ nhất, chỉ việc vung bừa vũ khí hay xài ma thuật AOE để thôi bay chúng đi, dù làm vậy thì hơi phí MP」(Nana)
Ngay từ đầu, dơi là quái yếu nhất hầm ngục này.
Dù có bị chúng cắn cũng chả mất bao nhiêu HP, và đòn tấn công cũng không hề có độc, nên cứ bình tĩnh xử lý từng con thì sẽ vượt qua nhanh thôi.
「Đáng lưu tâm là bọn goblin. Chúng yếu hơn sói nhưng lại có đến tận 3 bậc tiến hóa là hobgoblin, goblin ma thuật sư, goblin xạ thủ, và mỗi nhóm sẽ luôn có 1 con」(Nana)
Một nhóm goblin gồm 5 – 7 con, và việc phải đối đầu với quái tầm xa khiến chúng trở thành đối thủ phiền phức.
「Nhưng mà có vẻ tổ đội đi trước tui đã xử hết bọn nó rồi」(Nana)
『Aa』
『Thế nên mới không thấy có con quái nào』
『Nhiều người chơi quá』
『Tôi còn nghe có kiểu chiến thuật đánh cảm tử nữa mà』
「Cấp thấp hơn 20 thì án phạt ngắn, nên tui thấy đó cũng là cách hay đấy chứ. Với lại《The Town of Beginning》không có gì quá đặc sắc, việc mọi người muốn nhanh chóng đến nơi tiếp theo để khám phá cũng khá dễ hiểu」(Nana)
Tôi vừa đập mấy con dơi vừa thỏng thả tiến bước.
Tại chúng chỉ mới cấp 3, lượng EXP tôi nhận được chả nhiều nhặn gì.
----------
Khi đến trước cửa phòng boss, tôi vẫn chưa từng chạm mặt bất kỳ con goblin nào.
Gọi là hầm ngục nhưng thật sự nơi này chả giống vậy tẹo nào, chỉ độc mỗi đường thẳng từ đầu đến đuôi.
Tôi khá thất vọng vì chẳng được mò mẫm từng góc đường để tìm kho báu.
「Có người đang chiến đấu bên trong, chắc ở đây chờ một lúc vậy」(Nana)
Bọn họ là những người kỳ cục, quét sạch hết đám goblin của tôi.
Dĩ nhiên là tôi đang nói đùa rồi! Tôi còn phải cảm ơn vì họ đã dọn đường sẵn cho tôi nữa.
『Bà có hay chơi game không Sukuna?』
「Hoạt động thường ngày của tui hồi 6 năm trước đấy. Mọi người biết Rin-chan mê game lắm phải không? Bởi vậy mà lúc trước bọn tui hay chơi chung với nhau, dù dạo gần đây thì không còn nữa」(Nana)
Tôi trò chuyện cùng người xem trong lúc chờ đợi đến lượt.
Nếu chỉ có một mình thì chắc tôi sẽ làm thinh cả buổi luôn mất.
『Tiết lộ tuổi được không?』
「Tui bằng tuổi Rin-chan, cả hai là bạn thuở nhỏ mà」(Nana)
『Sao bà có thể di chuyển kiểu đó được? Có phải bà hay chơi thể thao không?』
「Chả biết nữa. Tui làm được tại vì tui làm được … chắc là vậy hả?」(Nana)
『Bà thích xài vũ khí cùn nhỉ?』
「Dùng mấy cái đó dễ hơn kiếm phải không? Mà có lẽ tại tui thích cảm giác được đập thứ gì đó chăng?」(Nana)
Tôi tiếp tục trả lời những câu hỏi không ngừng nghỉ.
Hiện tại lượng người xem chỉ còn 300, có lẽ họ rời đi để chơi game hay xem stream khác, cùng nhờ vậy mà tôi mới theo kịp bình luận.
Sau một lúc, cửa phòng tự động mở ra.
Trận chiến trước chắc đã kết thúc rồi.
Không biết họ đã thắng hay thua, mà thôi, tôi cần tập trung vào lượt của mình hơn.
「Chiến thôi!」(Nana)
Vừa mới bước vào trong, cánh cổng sau lưng tôi đóng chặt lại.
Không còn đường lui, mà tôi cũng đoán trước rồi.
Án phạt của game khá nhẹ nhàng, nên việc đánh thử và rút lui để thu thập thông tin về boss chả cần thiết lắm.
Trước mắt tôi là một con đường trải dài hàng chục mét, và ở điểm cuối của nó là một đại sảnh rộng lớn.
Trung tâm nơi ấy là con boss, ngồi chiễm chệ với đôi chân bắt chéo như thể đang chờ tôi đến.
Cao khoảng 2 mét rưỡi, cơ bắp cuồn cuộn, màu da đỏ rực và từ trên đầu mọc ra 2 cái sừng nhọn hoắt.
「Quỷ đỏ, cấp độ 13…」(Nana)
Thật lòng thì tôi có chút thất vọng khi so nó với Aria.
Nhưng dù sao cũng là boss, tôi không nên bất cẩn để lộ sơ hở.
Cầm chắc cây chùy sắt trên tay, rồi lao thẳng vào con quỷ đang gầm rú.
Nhờ những trải nghiệm trên đường đến đây, tôi đã làm quen được với cơ thể đã tăng thêm 7 cấp này.
Thầm cười vì những chuyển động đã dần mượt mà hơn, tôi vung thẳng cây chùy sắt của mình vào cây chùy con quỷ đang đập xuống.
「Ooh?」(Nana)
‘GOON’. 2 vũ khí chạm nhau tạo ra tiếng vang ầm trời.
Dù tôi gặp bất lợi do vung từ dưới lên, nhưng có vẻ sức mạnh của 2 đòn tấn công ngang bằng và triệt tiêu lẫn nhau.
「Cũng mạnh đấy, xin lỗi vì có hơi khinh thường mày」(Nana)
Nhưng ngoài cái sức mạnh ra thì tốc độ của nó lại cực kỳ chậm chạp.
Lách nhẹ cây chùy đang hướng đến giữa đầu, tôi đập thẳng cây chùy sắt vào ống quyển con boss.
「GOAAAAAAAAAAA!!?」
「Dù không phải là Benkei, nhưng bị gõ vào đấy thì tất nhiên là đau rồi」(Nana)
Thanh HP của nó tụt 10%. Nếu tính thêm cả việc sử dụng chiêu thức, sau tầm 6 hay 7 đòn là tôi sẽ đánh bại nó.
Và sau khoảng 10 phút.
「Tui trở nên mạnh quá rồi hả…?」(Nana)
Một đống bình luận『Chứ còn gì nữa』hiện lên, còn tôi thì mặc kệ, đi kiểm tra phần thưởng từ con boss, nay đã hóa thành hình đa giác.
――
『Boss hầm ngục: Quỷ đỏ đã bị thảo phạt』
『Hầm ngục《Caves of Trials》đã hoàn thành』
『Bản đồ đến thị trấn thứ 2《Dualis》đã được mở khóa』
『Nhận thêm điểm chỉ số』
――
Giờ mới thấy, bất cứ thông tin gì Nana có thì đều từ Rin-chan :))) Personal Skill Quỷ đỏ xong còn chui hang nữa chứ =))))) Tui có tìm được câu thành ngữ “Benkei naki dokoro”, dịch là “Nơi Benkei rơi lệ”. Câu này ám chỉ rằng phần cẳng chân có thần kinh dưới da, vỗ nhẹ vào cũng sẽ thấy đau, thậm chí Benkei cũng phải rơi lệ. Còn Benkei là ai thì mọi người search wiki nha