Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

WEB NOVEL - Chương 23: Tiến đến《Forest of Magic》

Chrou: Ch22 copy nhầm tên《Forest of Magic》thành 《Forest of the Edge》. Sry mn =((

Chương 23: Tiến đến《Forest of Magic》

Có lẽ mọi người đang thắc mắc rằng: “Liệu cưỡng ép chuyển vật phẩm cho người khác có khả thi hay không?”

Câu trả lời là “bất khả thi”.

Đơn giản là vì hệ thống trao đổi của game yêu cầu sự chấp thuận từ hai phía trước khi chuyển giao vật phẩm, trừ một số trường hợp liên quan đến《Khế ước》.

Cụ thể là trước khi giao dịch sẽ xuất hiện dòng thông báo kiểu thế này:

『Bạn có muốn nhận vật phẩm X từ Y-san không?』『Yes or No』

Bởi vậy mới nói là không thể cưỡng ép chuyển vật phẩm đấy.

Tuy nhiên vẫn có trick lỏd để qua mặt hệ thống như Haruru vừa nãy, chính là hủy bỏ quyền sở hữu vật phẩm.

Nói cho dễ hiểu thì Haruru chỉ cầm một món đồ vô chủ rồi dúi vào tay tôi, như kiểu nó là hòn đá ven đường ấy.

Và trước mắt tôi là dòng thông báo『Bạn có muốn thêm《Tạ (nhỏ)》vào kho đồ?』đang hiện lên đây này.

Túm cái váy lại, nếu tôi không đồng ý thì món vũ khí này coi như vô chủ, cho tới khi hoặc là biến mất do hết độ bền hoặc là được người chơi khác nhận lấy.

Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, tôi quyết định nhấn Yes và cho nó vào kho đồ.

「Cái gì mới xảy ra vậy ta…?」(Nana)

『Bị outplay đến từ vị trí bé loli lol』

『Bà nhận được “rạ” à?』

『Đi khám tai đi ba』

『Cơ mà nhìn đi nhìn lại thì cái avatar bé gái của Haruru có gì đó sai sai?』

『Là “tạ” đấy ông….』

「Dù sao cũng là quà được tặng nên chắc tui cứ dùng thử xem sao. Mà trước tiên là tới bãi săn đã, nãy giờ là tui hơi bị ngứa ngáy chân tay rồi á」(Nana)

Lúc đầu vì tò mò nên tôi mới chọn đường đi qua con phố này, nào ngờ ngốn cả đống thời gian luôn rồi.

À mà tôi lại vạ miệng khiến mấy ông kênh chat sợ nữa rồi….

ヽ( ̄д ̄)ノ

Đối với《The Town of Beginning》thì tiến ra từ cổng Nam sẽ là khu vực nguy hiểm nhất với các loại quái mạnh xuất hiện.

Tuy nhiên《Dualis》thì ngược lại, cổng Bắc của thị trấn sẽ dẫn đến hầm ngục nối với thị trấn thứ 3,《Forest of Magic》. Ngay cả con đường trước mắt đây còn tệ hơn những gì tôi tưởng tượng nữa.

Trước hết là đám cỏ bông bạc mọc um tùm khắp nơi, đã vậy lại còn cao vật vã, rồi thêm tên nào đào mấy cái hố bẫy dưới đất nữa … mà có khi gọi là hầm trú thì đúng hơn.

Cứ canh chừng đám quái núp bụi thì lỡ chân rớt hố, mà cẩn thận dò bẫy dưới chân thì bị úp sọt lúc nào không hay.

Đôi khi còn được bonus thêm mấy tảng đá to tổ chảng từ trên trời rơi xuống nữa.

Khu vực này đặc biệt khó chịu vì đám quái ở đây toàn chuyên về đánh phục kích.

「Gyaaaaa」

「Và thế là xong…. Hmm … chắc tại đường đi có nhiều bẫy nên cấp của bọn quái khá thấp」(Nana)

Khi tôi đáp chùy vào đầu con goblin đang luồn lách đằng sau lưng thì nó biến mất luôn, chả có tí kịch tính nào.

Được cái là tôi đang dần quen với chỉ số tăng thêm sau khi nhận được chức nghiệp rồi.

Cơ mà nói gì thì nói, mấy con goblin nhãi nhép này còn chẳng đáng được gọi là đối thủ nữa.

Bọn chúng vốn là quái được spawn ra trong hầm ngục trước, nên dù địa hình có tệ hay thế đứng không vững thì việc giành thắng lợi vẫn không mấy khó khăn.

Để mà so với đám sói nhanh nhẹn nhưng phòng thủ mỏng dánh thì tốc độ lẫn phòng thủ của goblin chỉ tới mức trung bình là cùng.

Bỏ qua việc goblin thường mang theo vũ khí và có hình người thì chúng rõ là dễ đối phó hơn sói.

Theo tôi biết thì nhiều người chơi thực sự không thể tấn công được những loại quái vật có hình dáng bên ngoài giống con người nên đây có thể xem là điểm mạnh riêng.

Cơ mà tôi lại khoái đám này hơn vì điểm yếu của chúng ... tôi nắm rõ như lòng bàn tay vậy.

Nói chung thì trong thế giới WLO, ngay cả côn trùng, bò sát hay những loài động vật dễ thương cũng toàn là quái vật, nên có than thở là không tấn công được quái hình người dù chúng chả khác gì nhau thì phải đành chịu thôi.

Ngoài ra, vật phẩm hiếm rơi từ goblin là dòng vũ khí《OOOO tả tơi》, có thể mang đến thợ rèn NPC để sửa lại thành vũ khí tân thủ.

Mà chắc chỉ mỗi mấy ông có sở thích sưu tầm mới để tâm tới nó, chứ đến《Dualis》thì còn ai dùng hàng tân thủ bao giờ.

Nếu mang đi bán thì được 500 Iris bỏ túi … đúng là đồ bỏ mà.

Á à! Tự nhiên đang chán mà lại có con golin xạ thủ núp sau tảng đá xa xa định đánh lén cơ chứ.

Nhân tiện có sẵn bia tập bắn nên tôi lấy quả tạ lúc nãy ra thử luôn.

Dù chỉ to bằng trái bóng tennis, nhưng tôi chắc chắn là thứ này ít nhất cũng phải nặng 2kg.

Tôi vào thế ném bóng chày và dồn hết sức lực vào.

「Urya!!」(Nana)

Quả tạ bay theo quỹ đạo đúng như tôi nghĩ và xin nhẹ cái đầu con goblin.

「Nai xừ!」(Nana)

Nhìn thấy mục tiêu bị bắn hạ từ vị trí 30 mét làm tôi rạo rực hết cả lên.

Goblin xạ thủ chỉ được cái tầm tấn công là xa thôi, chứ sức tấn công và phòng thủ của nó thì yếu nhách.

Nếu thay vào đó là hobgoblin, tôi không chắc là có thể one-hit nó dễ vậy đâu.

『Hieee Σ(°△°|||)︴』

『Bả … mới làm … cái gì z』

『Em xin chị đấy, đừng có tỉa đầu người ta như quăng rác vào sọt vậy chứ』

「Ê cái ông kia! Tui không có quăng rác giống vậy đâu nghe chưa」(Nana)

Nói mới nhớ, dạo này tôi không còn thấy mấy cái sọt rác kim loại trong công viên nữa ha.

Trong lúc tôi đang ôn lại vài kỷ niệm khi xưa thì một đống người vào bình luận『Ý của ổng không phải thế!』.

Tại sao cơ chứ?

「Mà nhìn cục tạ này vậy thôi chứ ném thuận tay hơn cả mấy cây dao tui mua luôn nha」(Nana)

Cũng dễ hiểu thôi, mấy đồ vật dạng hình cầu lúc nào chả dễ ném hơn.

Có thể phóng đi bằng tay không, rồi với sức nặng này thì lực cản không khí cũng khó làm chệch đường bay, thành ra ăn đứt mấy cây dao ném.

Với lại quả tạ này vừa nặng vừng cứng, nên chỉ cần nhắm trúng địch thì sát thương cũng kha khá đấy.

Tiếc cái là tôi không nhét nó vào khe giữ trên thắt lưng được.

Nếu tôi tới gặp Haruru, chắc là cổ sẽ có đồ dùng phù hợp hơn nhỉ…?

Rồi tôi tiếp tục thử nghiệm quả tạ bằng cách săn lùng và thảm sát hết đám goblin với thỏ thêm một lúc nữa.

「Oohh~ Đây là《Forest of Magic》á hả?」(Nana)

Cuối cùng thì tôi cũng đã đặt chân đến trước hầm ngục, một khu rừng rậm rạp với những tia nắng chiếu xuyên từng kẽ lá.

Hình như là hầm ngục này có thể đi vào từ bất cứ đâu, nhưng nó vẫn có lối chính dẫn vào trong, nhìn kiểu như lều trại vậy.

『Bà có định vào luôn không?』

『Cái lều kìa!』

『Liệu Sukuna-taso có ăn no hành trong hầm ngục này hem?』

『Hmmm….』

『Nhìn vào lối build nhân vật thì….』

『Nhưng dựa trên cách cổ né thì tôi không nghĩ là sẽ dễ trúng đòn vậy đâu』

「Trước hết thì tui mới chỉ nhìn thấy ma thuật của Rin-chan thôi nên cũng không rõ lắm. Mà giờ tui đi thăm dò quanh đây một lúc rồi quay lại thôi. À, nhắc trước là tui sẽ out ra ít phút vào lúc 12 giờ nha」(Nana)

Nói xong, tôi tiến tới chỗ lều trại phía trước, để ý thì cũng có vài người chơi khác đang tụ tập lại đó nữa.

Khi đến gần, tôi mới nhận ra nơi này rộng thật sự, thay vì lều trại thì gọi là phòng trà có vẻ hợp lý hơn.

「Cho tôi hỏi đây là nơi nào vậy?」(Nana)

「Nn~? À, đây là vùng an toàn ‘ssu…. Mà chờ tẹo đã, cô là người hôm qua phải không?」(???)

Để đỡ mất thời gian mò mẫm, tôi hỏi luôn anh chàng dùng kiếm một tay ngay đằng trước, và có vẻ chúng tôi từng gặp nhau rồi thì phải.

Sau khi đứng hình mất 5s, tôi mới sực nhớ lại khuôn mặt của anh ta.

Đúng rồi, đây chính là người đã chỉ cho tôi đường đến “điểm đăng ký chức nghiệp”.

「…À! Thì ra anh là người chỉ đường lúc trước. Cảm ơn nhiều nha! Anh đến đây một mình sao?」(Nana)

「Tôi đi cùng một người nữa ‘ssu. Cổ đang đi mua sắm mất rồi…. À quên chưa giới thiệu, tôi là Shuuya ‘ssu」(Shuuya)

「Tôi là Sukuna. Tôi đang bật stream, không biết anh có phiền gì không?」(Nana)

「Không sao ‘ssu, dù sao tôi cũng có quen nhiều người làm streamer mà…. Mà Sukuna hả? Tên cô là Sukuna đúng không ‘ssu?」(Shuuya)

「Ừm….」(Nana)

Hình như Shuuya-san có nghe qua tên tôi ở đâu rồi thì phải.

Có vẻ không phải là người xem stream của tôi, mà cũng chẳng phải là nghe người ta đồn thổi nốt.

Nhìn anh ta như vừa mới nhận ra sự thật nổ não gì ấy.

「Cô chờ tôi chút nhé, để tôi gọi bạn tới ‘ssu」(Shuuya)

「Ok」(Nana)

Shuuya-san chạy một mạch vào trong và gọi người bạn đang ngồi trên tầng 2 của phòng trà.

「Có gì mà vội vàng vậy ta?」(Nana)

『Chắc là Listener (risunaa)』

『Phải Listener không đó? (risunaakana』

『Kanaa~』

『Kanaa?』

『Búa (kanazuchi)』(Chrou: tui đã ngu văn thì chớ, bác tác còn làm quả chơi chữ ác ôn thiệt)

「Rồi sao lại dẫn ra được búa hay vậy?」(Nana)

Dù đã có chút tiếng tăm nhờ đánh bại Aria, nhưng được người lạ biết tới vẫn tạo cho tôi cảm giác lạ lẫm khó tả.

Mà giờ cũng đang rảnh, chắc tám nhảm với ông kênh chat vậy.

Tác giả chơi chữ sundou: nồi với fundou: tạ mà trong tiếng Việt tui không thấy có gì để thay nên đổi thành kiểu khác nha