Dương cầm ca dưới lá cờ phát xít

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

121 1109

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

137 1501

Bút đàm ngọt ngào trong phòng tự học cùng đứa mà tôi chẳng thèm nói chuyện

(Đang ra)

Bút đàm ngọt ngào trong phòng tự học cùng đứa mà tôi chẳng thèm nói chuyện

Mochizaki Yuba

Lời nói là vũ khí, nét chữ là yêu thương. Liệu mối tình thầm lặng trên giấy này sẽ có cái kết ra sao?

7 31

Sắc Nét Chiến Cơ

(Đang ra)

Sắc Nét Chiến Cơ

ML "Exlor" Duong

"Chào mừng đến với Hệ Thống Thiết kế Chiến Cơ. Vui lòng thiết kế chiến cơ mới của cậu."

130 2907

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

7 79

Web novel - Chương 02

Chiếc áo sơ mi mỏng manh không đủ sức che chắn cho tấm thân Alpha trước làn gió lạnh thấu xương ấy. Đôi môi anh tím đen, cơ thể thì cứng đờ như thể sắp mất ý thức. Giờ đây anh chỉ có thể dựa vào quán tính mà bước đi. Trong cơn mơ màng, anh nghe thấy tiếng chuông báo hiệu nửa đêm đã vang lên.

Giáng Sinh đã qua rồi ư...bây giờ...là ngày 25 sao?

Năm tiếng trước, anh còn chìm đắm trong hơi ấm lò sưởi và ánh sáng lung linh của cây thông Giáng sinh. Những ký ức tươi đẹp ấy bỗng vụt tan khi Gein xuất hiện, xua đuổi binh lính và người hầu đi, đồng thời cởi xích trói tay chân cho anh. Sau đó, hắn hứa hẹn sẽ có một "món quà bất ngờ" dành tặng cho anh trước khi rời khỏi căn phòng.

Nhưng anh không thể cứ ngồi chờ đợi bất ngờ đó được. Anh lấy hết can đảm nhảy ra khỏi cửa sổ.

Cuối cùng, anh cũng thoát khỏi chốn lao tù này và khó nhọc bước về phía vòng tay của quê hương.

Mình muốn trở về nhà, dù có phải ra đi, mình cũng mong muốn được nằm trên mảnh đất quê nhà. 

Đó là di nguyện duy nhất của anh - khiêm tốn và mong manh vô cùng.

Cuối cùng, anh vẫn không thể trụ vững và gục xuống tuyết trong tiếng chuông ngân nga của đêm Giáng Sinh.

Đây là cái giá phải trả cho tự do sao? Ngay cả nơi để chết, anh cũng không có quyền để lựa chọn?

Alpha chỉ biết bất lực để cơn bão tuyết phủ kín người. Anh giờ đây không còn chút sức lực nào nữa, chỉ muốn chìm đắm trong bóng tối mãi mãi, không bao giờ tỉnh dậy...

Anh buồn bã nhắm mắt nhớ lại lúc Gein bước ra khỏi phòng, trên mặt hắn ta thoáng nở một nụ cười.

Đó là nụ cười đầu tiên của hắn kể từ khi anh đến Berlin.

Gein à, tôi xin lỗi vì không thể nhận món quà này của anh được...

Giai điệu du dương quen thuộc của bản Sonata "Ánh trăng" dường như vang lên bên tai anh, nước Áo trong giấc mơ của anh ấm áp như mùa xuân.

Thứ lỗi cho tôi...Gein...

Tôi...muốn...trở về...