Barbatos, một từ, được hiện lên trong đầu tôi.
Dead Knight có thể được giấu trong bóng của chủ nhân. Khi di chuyển nhanh, chẳng hạn như một cuộc rượt đuổi, việc sử dụng các đơn vị Dead Knight và di chuyển sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.
Nếu Barbatos thực sự muốn truy đuổi Quân Đội của Đế Chế, cô ấy sẽ chỉ di chuyển cùng một số Chúa Quỷ và với một số lượng Dead Knight. Quân đội của Đế Chế sẽ đột kích trong đêm. Và Dead Knight cũng là một đơn vị quân phù hợp cho việc đối đầu lại những cuộc tấn công bất ngờ.
Nhưng như thể tôi đã mong đợi quá nhiều, cô ấy hành quân với rất in đơn vị Dead Knight.
Tôi đã bị thuyết phục.
‘Dead Knight hầu như không được sử dụng trong cuộc truy đuổi.’
Trên thực tế, Barbatos sẽ chỉ đuổi theo với một loại đơn vị quân không quá xa xỉ. Orc và những đơn vị lính xương. Và chỉ với một đội quân hơn một nghìn quân….. Tốt. Có một vấn đề còn khúc mắc ở đây đó là toàn bộ đội quân đã tổn thất hết hay chưa.
Bằng cách sử dụng một đội quân có hơn một nghìn đơn vị, Barbatos có lý do cho việc này. Đó chính là tạo nên danh tiếng về việc có Chúa Quỷ đã truy đuổi đội quân con người cho đến phút chót. Vào thởi điểm những kẻ khác chỉ đắm chìm trong tham vọng lợi ích, chỉ có Barbatos chân thành mong muốn một tương lai tốt hơn cho Quỷ tộc.
Các con quỷ sẽ ủng hộ cho Barbatos. Ngay cả khi chúng biết rằng việc chinh phục Lục Địa là bất khả thi, Barbatos dù sao cũng có một cái lý do chính đáng. Lý do đó, những con quỷ khác không có lý do nào khác ngoài bày tỏ lòng kính trọng của mình.
─ Thật tuyệt.
Tiếng cười của Barbatos tự động vang lên trong đầu tôi. Dù sao cô ta cũng luôn có một phần xấu tính tồn tại.
Đôi khi tôi cũng tò mò. Sẽ không mệt mỏi nếu tôi cũng có một cuộc sống hèn hạ như vậy sao? Một chút chân thành và một chút kiên định. Một cuộc sống mang lại tiếng cười hạnh phúc cho những người xung quanh mình, Đó không phải là một cuộc sống đáng giá sao?
Barbatos đã mất nhiều thứ. Về nhiều mặt, thật tốt nếu không dính dáng đến những thứ như vậy.
Tôi nói với Sytry.
“Cảm ơn, Sytry. Nhờ cô mà tôi biết được tình hình của Đội Quân Chúa Quỷ hoạt động như thế nào.”
─ Hehe, không. Phải làm gì với một cái gì đó như thế này.
Sytry bật cười. Một lúc trước, cô ấy vẫn còn vẻ mặt không biết có nên xin lỗi Barbatos hay không đã nhanh chóng biến mất. Sẽ hạnh phúc hơn nếu ai cũng có một cuộc sống đơn giản như của Sytry. Tôi nghĩ như vậy.
─ Nhân tiện, Dantalian. Ngài thực sự rất gầy!”
Sytry đột nhiên nói.
Bây giờ tôi đang ngâm mình trong một cái ao. Tất nhiên là trần chuồng. Tôi điều chỉnh quả cầu pha lê khiến cho chỉ có phần trên của mình có thể được nhìn thấy, Sytry nhìn vào nó và lên tiếng.
Miệng tôi run rẩy.
“Tôi gầy sao? Tôi bị bệnh sao? Không, tôi hoàn toàn bình thường và khỏe mạnh.”
─ Hả?
Sytry trông thực sự xấu hổ. Chúng tôi đang nói về cái gì vậy? Ánh mắt của Sytry như đang nói lên điều đó.
─ Không, thành thật mà nói, vóc dáng của ngài ở dưới mức trung bình chứ không phải trung bình. Đây là điều chắc chắn.
“........”
─ Không có một chút cơ bắp nào, cánh tay quá nhỏ. Vai cũng hẹp. Ngực của ngài cũng nhỏ. Hãy nhìn vào cơ thể của ngài, Dantalian, cơ thể của ngài quá yếu đuối. Tôi chắc chắn về điều này. Với vóc dáng đó, ngài không thể làm lụng hoặc lăn lộn trên chiến trường.
Không có ác ý trong lời nói. Cô ấy chỉ miêu tả lại những gì cô ấy đang nhìn thấy và đã nhìn thấy. Giống như nói “chúng ta sẽ ăn thịt vịt vào tối nay”. Cô ấy rất đơn giản và nói ra điều đó khiến tôi tổn thương rất nhiều.
Tôi bào chữa.
“Tôi, tôi không phải là người đứng ra chiến đấu. Tôi là một người thiên về chiến lược và chiến thuật nhiều từ phía sau nhiều hơn, vậy nên cơ bắp là không cần thiết. Với tôi, cơ thể không cần phải mạnh mẽ, mà là nhờ vào trí não của mình.”
─ Hả? Không. Ít nhất ngài cũng phải biết xấu hổ chứ. Ngài Dantalian không quá giỏi để có thể làm một vị vua hoặc một người chỉ huy. Hãy trung thực một chút. Ngài không hề luyện tập cơ thể một chút nào sao? Sau này cũng không luôn sao? Dù cho ngài có sức mạnh tái sinh mạnh mẽ đi chăng nữa, điều đó không có nghĩa rằng sức mạnh bản thân của ngài không mạnh hơn các quỷ tộc khác.
Ồ, tôi cảm thấy có một chút quen thuộc.
Sự nhớ nhung, nổi loạn này hiện lên trong tâm trí tôi, nếu tôi không nhầm, chắc hắn là nó. Đó chính là sự ân cần của người mẹ mà hầu như tất cả phụ nữ loài người đều có.
─ Bây giờ ngài Dantalian cũng là một Chúa Quỷ nổi tiếng, ngài cần phải hành động như một Chúa Quỷ. Còn tôi, với tư cách là em của Paimon, nên tôi cần phải làm việc chăm chỉ, nhưng có vẻ như ngài Dantalian không hề có ý định dưới quyền của Barbatos. Không phải sao? Sau đó, để người khác thấy rằng, người đó cũng là một Chúa Quỷ, nên dù có như thế nào đi chăng nữa, cũng cần phải có một hình tượng tốt.
Chà…. Tôi nhìn Sytry với một vẻ mặt mặn mà.
Tại sao chỉ có những luôn cằn nhằn xung quanh tôi vậy? Không chỉ Lapis, mà Laura cũng luôn nói với tôi về vấn đề rèn luyện cơ thể. Bây giờ có thể một Sytry nữa. Tôi không biết mình đã làm gì mà những người xung quanh tôi luôn đoàn kết lại để nói tôi về vấn đề này.
Biết rồi. Thời đại này là thời đại của những người đàn ông mạnh mẽ. Họ tôn thờ cái gọi là vẻ đẹp mạnh mẽ.
Nếu nó là tự nhiên, nó luôn là tự nhiên. Thức ăn gia súc cũng có nhiều cái lợi trong nông nghiệp. Cơ bắp luôn là lợi thế trong giao tranh. Ở thời đại này, sinh tồn được coi là mục tiêu cao nhất, vậy nên người ta cần sức mạnh. Thật khó cho một người không có sức mạnh sống sót.
Giữa thời đại phi lý như vậy, tôi tự tin tuyên bố.
“Xu hướng hình tượng nam giới tinh tế!”
─ Hả?
“Cơ bắp chỉ là biểu tượng của bạo lực và áp bức. Tại sao tất cả đàn ông phải mạnh mẽ về thể chất? Đây là một định kiến khủng khiếp… Đó là định kiến khiến cho một thời đại trở nên yếu đuối và con người trở nên bệnh tật. Sắc đẹp không chỉ dành riêng cho phụ nữ. Đàn ông cũng có thể trở nên đẹp hơn.”
─ Chờ đã, ngài Dantalian, ngài đang nói về cái gì vậy? Thật khó hiểu.
“Thật tuyệt, Sytry. Tôi vô tội, nhưng tôi không thể thoát khỏi định kiến của thời đại? Cô là một hồn ma vô tội mắc kẹt trong bản ngã của thời đại mà thôi. Nếu nhìn cô nữa, nước mắt tôi sẽ rơi. Tôi không thể làm gì khác được. Đó là thông tin liên lạc của ngày hôm nay.
─ Dantalian? Dantalian! Chờ đã, tôi chưa nói xong…..
Tôi tắt quả cầu ma thuật. Hình chiếu mờ dần. Hang động dần trở nên yên lặng.
Tôi không thể không hối tiếc. Sytry, tôi thực sự nghĩ rằng mình có thể làm bạn với cô ấy. Tuy nhiên, định kiến của thời đại thật khó khăn và nặng nề. Nhưng cuộc sống là một cái gì đó như thế này… Có một rào cản giữa con người và con người không bao giờ có thể hiểu được.
Tôi lao ra khỏi ao. Tôi không mặc một chút quần áo nào cả. Khi cấp đội Chúa Quỷ của tôi tăng lên, tôi có thể điều khiển được nhiệt độ của Dungeon, nó chỉ vừa ấm áp vừa mát mẻ một chút, nhiệt độ rất tốt. Dù sao trong Dungeon chỉ có tôi, Laura và đám quái vật của tôi, nên việc khỏa thân đi xung quanh cũng chẳng sao.
Tôi trở lại phòng của mình. Laura đang đọc một cuốn sách. Cảnh một cô gái tóc vàng đang đọc một cuốn sách đã trở thành một bức họa.
“Ôi, Laura! Laura!”
Tôi tình cờ gặp Laura lúc đang khỏa thân. Laura hét lên, sợ hãi. Em ấy từ ghê đứng lên, dùng hai tay bảo vệ quyển sách, tôi đã ôm được vào eo của em ấy.
“Chà! Chúa tể! Ngài đang muốn làm gì vậy?”
“Thế giới đang làm phiền ta, tất cả chỉ còn lại một màu đen. Họ điều giễu cợt ta rằng ta có một cơ thể yếu đuối và một vóc dáng không đẹp. Laura! Laura của ta không nghĩ như vậy? Vóc dáng của ta còn kém hơn cả mức trung bình, phải không?”
Laura trông có vẻ rất khó chịu.
“Không thể nào. Chúa tể của em đúng nghĩa là một người đàn ông nhạy bén.”
“......”
“Chà!? Tại sao ngài lại xoa bóp ngực của em, chủ nhân! Ủa, tại sao ngài lại cởi váy! Đợi một chút. Đợi đã! Ít nhất chúng ta cần một chút khởi động trước khi ngài nhét nó vào! Không, ngay bây giờ, uh!? Chủ nhân, đau quá! Ugh, chúa tể!”
Bốn tiếng sau.
.
Tôi ngã xuống giường và hít lấy một hơi đầy màu sắc. Cái mông của Laura vẫn còn đang co giật.
“Vậy, Laura. Vóc dáng của tôi chỉ ở mức trung bình thôi sao?”
“Chúa tể của em… có thân hình tuyệt vời nhất thế giới… người đàn ông….”
“Ahihii.”
Tôi bật cười. Niềm say mê chiến thắng trào dâng trong lòng tôi.
“Bây giờ em đang nói sự thật sao, Laura.”
Tôi giữ cẳng chân trước mặt Laura.
“Liếm nó sạch sẽ như một lời xin lỗi đi.”
Laura ghét nó.
“Hả. Dâm thủy và tinh dịch trộn lẫn với nhau nên có múi không thể tả được….”
“Đó là tình yêu của em. Em phải tự làm sạch nó.”
“Vậy thì, tinh dịch của ngài cũng phải là do ngài xử lý chứ!”
“Việc xử lý nó sẽ để dành lại cho những người hầu!”
Tôi nói.
Laura rơi nước mắt.
“Làm thế nào mà sự trói buộc của em lại rơi vào thời điểm này? Cuộc đời của em đã sai lầm ở đâu? Cuộc sống có phải là rất phi lý và nó đã luôn phi lý ngay từ đầu không? Nữ thần, xin hãy thương xót cho kẻ phàm trần mỏng manh này.”
“Nữ thần đã sắp đặt cho số phận của em là phải liếm quy đầu của ta ngay bây giờ. Điều đó đã được quyết định ngay từ đầu. Mau làm nó đi.”
“ Một ngày nào đó, em chắc chắn sẽ giết các nữ thần… ặc.”
Laura dùng lưỡi quấn lấy quy đầu của tôi trong khi đang chửi thề trong miệng. Em ấy đưa lưỡi như thể đang tìm kiếm và sau đó đặt quy đầu vào miệng.
“Tốt.”
Khái cảm nhẹ nhàng bao phủ lấy khắp cơ thể của tôi. Laura không ngừng chảy nước miếng như thể em ấy đang cố làm sạch nó bằng nước bọt của mình. Thằng em của tôi nhanh chóng trở nên trơn trượt. Laura vừa thổi kèn vừa phát ra âm thanh chảy nước dãi, tay nghề của em ấy rất tuyệt vời.
“Tiếp tục lắng nghe trong khi đang làm nó. Đây là trận chiến của Đội Quân Quỷ tộc.”
“Eup, churp… … Haeup. thị trấn… … . ”
“Họ đã thành công trong việc thu phục được thủ đô của Habsburg. Không có đổ máu. Người ta nói rằng quân đội của Habsburg đã từ bỏ thủ đô và rút lui về hậu phương. Theo những lời đồn đại, chính Hoàng Đế đã ra lệnh từ bỏ thủ đô.”
Laura dừng lại. Tuy nhiên, em ấy lắc đầu qua lại và vẫn nhẹ nhàng mút dương vật của tôi. Tôi đã mệt mỏi trong bốn giờ. Nhưng phần dưới của tôi lại trở nên nhão nhoét và như bị nghiền nát bởi cái miệng của em ấy.
“Công chúa Elisabeth. Người từng nắm giữa Quân đội Hoàng Gia cho đến hiện tại đã bị bỏ ngoài cuộc. Người thực sự thu dọn kinh đô không phải là công chúa, mà là nhị hoàng tử…. So với Công chúa Elisabeth được sự ủng hộ của dân chúng, Nhị Hoàng Tử lại được các quý tộc ủng hộ. Nói cách khác, Hoàng Gia Habsburg đang được một Quý tộc đứng sau. Đứng đầu là nhị hoàng tử. Có thể xem là như vậy.”
“Hả, ờ ... … Hừ ... … Churp. ”
Ah. Laura hơi nâng răng lên.
Em ấy cố tình làm thế. Em ấy dùng đầu răng cào nhẹ lên dương vật của tôi. Tôi không ghét nó, sự sung sướng lan tỏa khắp người tôi.
Laura lúc này đã dùng tay. Phần trên của dương vật đã nằm trong miệng và phần còn lại được em ấy dùng tay kích thích. Những khoái cảm êm ái và kích thích hòa lẫn vào nhau và rung lên. Tôi cảm thấy tinh dịch của tôi như đang bị trì hoãn lại trong thời gian thực.
Em ấy ngậm chặt dương vật của tôi. Còn tôi bắn vào trọng miệng em ấy đầy tinh dịch. Lúc đó, Laura lắc đầu lên xuống một cách dữ đội.
“Hừm.”
Thật khó khi mà lúc nào cũng phải làm như thế này và tôi không làm gì cả ngoài tận hưởng. tôi lấy ra một chuỗi hạt. Nó là những viên bi được xâu lại thành chuỗi và đã được bôi trơn. Tôi nhét hạt đầu tiên vào hậu môn của Laura.
“Laura. Có một vấn đề.”
“Haeup?”
Laura ngước nhìn tôi với dương vật của tôi vẫn còn đang ở trong miệng em ấy. Trong đoi mắt xanh của em ấy hiện lên như muốn chuyện này mau chóng kết thúc. Chúng tôi đã làm tình được bốn tiếng rồi, và ai cũng rất mệt mỏi.
“Nếu em đoán, việc làm tình đến thời điểm này sẽ dừng lại. Nhưng, nếu em đoán sai, ta sẽ nhét thêm vào mông của em.”
“.....”
.
Nước da của Laura như tái nhợt đi khi nghe thấy điều này. Quấy rối hậu môn không phải là vấn đề với em ấy. Trước khi tôi cứu em ấy ra, em ấy đã được giáo dục rất nhiều về chuyện này.
Tuy nhiên, sẽ rất khủng khiếp nếu hành vi tương tự kéo dài. Đó là cảm giác của Laura. Tuy nhiên, nó thực sự không quan trọng như những gì em ấy nghĩ, vậy nên tôi bắt đầu các câu hỏi theo ý muốn.
“Đừng lo lắng quá. Có một số vấn đề. Em chỉ cần giải quyết một trong số chúng mà thôi. Thế nào, dễ chứ?”
Laura nhìn xuống và ngậm hết dương vật của tôi một lần nữa. Như thể muốn nói tôi muốn làm gì thì làm.
“Vấn đề đầu tiên. Theo lời đồn, công chúa Elisabeth bị hoàng đế và nhị hoàng tử giam lỏng? Công chúa Elisabeth có bị bỏ ngoài cuộc hay không? Laura. Nếu em cảm thấy mất hứng thú, hãy liếm phần đầu của dương vật.”
“.....”
Cuộc trò chuyện vui vẻ và cảm giác được làm người dẫn chương trình đố vui. Laura nhìn về phía tôi với đôi mắt ngớ ngẩn. Trong khi đó, em ấy có tinh thần phục vụ tuyệt vời như thế nào bằng cách em ấy vẫn say mê thổi kẻn cho tôi.
“Thời hạn là mười giây! Bắt đầu! Mười, chín, tám, bảy…..”
“......”
Laura rơi vào rắc rối. Em ấy cẩn thận di chuyển đầu khi tôi chuẩn bị hành động. Em ấy liếm quy đầu của tôi bằng chiếc lưỡi nhỏ bé. Em ấy rất dễ thương giống với một con vật cưng.
Tôi bật cười.
“Tôi rất lấy làm tiếc. Sai lầm.”
Tôi nhét hạt đầu tiên vào hậu môn của em ấy. Laura, người vẫn chưa đưa dương vật của tôi ra khỏi miệng của mình, rên rỉ mà không biết.
“Hah, nóng , hahahaha!”
“Ah, ta sẽ không nói trước với em, nhưng mỗi lần gặp một vấn đề sai, ta sẽ đặt vào trong đó một viên bi. Ta rất tò mò sẽ có bao nhiêu viên bi nằm trong bụng của em.”
Tôi cười rạng rỡ.
Đôi mắt của Laura nhuốm màu tuyệt vọng.