“Được rồi nhé! Hôm nay ta đã đi khắp nơi, gom về bao nhiêu là báu vật!”
“Ơ...Ờ, ừm...”
Bốn cô gái trong nhóm anh hùng, Liz, Sylphie, Melvy và Rachel cùng tụ lại trong phòng trọ, chuẩn bị cho một buổi “giờ con gái” đúng nghĩa.
Báu vật...Thông thường, từ đó dùng để chỉ vàng bạc, châu báu hay đồ quý hiếm.
Nhưng lần này, thứ “kho báu” mà Liz nói đến lại mang nghĩa...hơi khác một chút.
Sylphie và hai cô còn lại liếc nhìn túi giấy Liz đang cầm, vẻ mặt vừa tò mò vừa lo lắng.
“Giờ thì, xin giới thiệu báu vật của ta!”
“Ơ, ôi trời...”
“Ờm...trông cũng...đặc biệt đấy.”
Liz hớn hở đổ hết những món đồ trong túi ra bàn.
Ngay lập tức, gương mặt cả ba người kia đông cứng lại.
Trên bàn là một loạt vật dụng mà ai nhìn cũng biết...thuộc loại “đồ chơi người lớn”.
Từ những thứ rung lắc kỳ lạ, đến những món nhỏ xíu phát sáng bằng ma pháp, rõ ràng Liz đã dành cả ngày để sắm sửa cho buổi gặp này.
“Cái này là loại...khi truyền ma lực vào thì nó rung lên đúng không? Ui, mạnh ghê!”
Melvy cẩn thận chạm thử một trong những món “đồ ma pháp” đó, và ngay khi ma lực chảy vào, nó lập tức rung bần bật như có sinh mệnh riêng.
“Ồ, còn cái này...hình như là thứ mà cánh đàn ông hay dùng... Bên trong có đầy gai nhỏ...”
“Còn cái nhỏ xíu này là sao nhỉ? Đạn ma pháp à? Không biết thật sự có cảm giác gì đâu...”
“Muốn thử không? Ngay bây giờ chẳng hạn?”
“Không, thôi! Tôi thấy có mùi hỗn loạn đang tới gần rồi đấy.”
“Tch, nhạt nhẽo.”
Có vẻ ngoài Liz ra thì chẳng ai đủ can đảm thử mấy món đó tại chỗ cả.
Họ biết quá rõ, chỉ cần để Liz kéo vào trò của cô ấy, là cả buổi tối sẽ thành...thảm họa của những kẻ tò mò.
“Ê, cái này lạ này.”
“Hả, cái gì thế?”
“Trên nhãn ghi là ‘máy mát-xa đầu ng*c’. Thật sự...cái này có tác dụng sao?”
“À, cái đó là để...kích thích vùng ấy đấy,” Liz hăng hái giải thích như chuyên gia. “Nếu dùng đúng cách, có thể đạt khoái cảm chỉ bằng chỗ đó thôi.”
“Ơ, cho em hỏi cái này.”
“Gì đấy, Melvy?”
“Có người nào thật sự có thể...tới đỉnh chỉ nhờ mỗi kích thích ở đó sao? Nghe như chuyện đùa ấy.”
Ban đầu họ còn ngượng ngùng, nhưng rồi không khí dần trở nên thoải mái hơn.
Cả nhóm bắt đầu tò mò xem xét từng món đồ, vừa cười vừa bình luận như những chiến binh dạn dày trận mạc giờ đang đối diện với một chiến trường kiểu khác.
“Cái gọi là đạt đỉnh nhờ kích thích chỗ đó...thật ra phải luyện tập dần dần,” Liz giải thích. “Cứ kiên trì, chạm nhẹ, vuốt ve thường xuyên, cảm giác sẽ ngày càng mạnh hơn. Rồi đến lúc nào đó, chỉ cần vậy thôi là đủ để đạt cực khoái.”
“Thế...mất bao lâu để đến mức đó?”
“Còn tùy người. Có người hai tuần, có người phải mất cả tháng.”
Rachel khẽ lẩm bẩm: “Một tháng, hử...”
Rồi cô thử truyền ma lực vào cái máy nhỏ kia, nó lập tức phát ra tiếng rù rù khe khẽ.
“Với phép của tôi, tôi có thể khiến cậu đạt đỉnh chỉ bằng cách kích thích chỗ đó. Nếu cậu muốn. Dù tôi vẫn khuyên là nên tự nhiên thì hơn.”
“Ơ? Cậu từng... thử thật à?”
“Muốn thử xem không? Chỉ một lần thôi.”
“Không! Tôi xin kiếu!”
“Chán ghê...”
Cả ba đều biết rõ, chẳng có chuyện “chỉ một lần” nào với Liz cả.
Họ từng bị cô ấy dụ vào những trò “chỉ thử một chút thôi” quá nhiều lần rồi.
“Ủa, sao không thấy lọ thuốc kích thích nào ở đây nhỉ? Cậu không mua được à?”
“Loại đó cần người biết điều chế, chứ không bán đại trà đâu.”
“Vậy mà Liz nhà ta làm ra ngon lành ấy chứ.”
“Hee hee...Dù sao tôi cũng là yêu tinh hạng nhất mà,” Liz liếm môi tinh nghịch.
Melvy nghiêng đầu nhìn mấy món đồ trên bàn.
“Giờ nhìn lại thì...hình như đồ cho đàn ông ít hơn hẳn nhỉ?”
“Ừ ha.”
“Có loại ống ấy, rồi thêm chút dầu bôi trơn...Hết rồi. Còn lại toàn là đồ dành cho nữ.”
“Đúng thật, mấy món đó đơn điệu quá.”
“Biết vì sao không?” Liz chống tay lên cằm, nở nụ cười. “Đa số đàn ông chỉ cần vậy là đủ rồi.”
“À...ra thế.”
Mọi người gật gù.
“Còn nếu họ muốn khám phá thêm...thì chỉ còn đường vòng ra sau thôi, mà chuyện đó đâu phải ai cũng thích.”
Liz thở dài, vẻ tiếc nuối.
“Phí thật nhỉ. Vui vẻ đâu nhất thiết phải gói gọn ở mỗi chỗ đó đâu...”
Rồi cô đột nhiên sáng mắt, đứng bật dậy.
“Được rồi! Tôi quyết định rồi! Với tư cách một yêu tinh hạng nhất, tôi sẽ tạo ra món đồ chơi tuyệt đỉnh, vì hạnh phúc của đàn ông khắp thế gian! Không, phải nói là vì tất cả mọi người!”
Cô giơ nắm tay lên cao, ánh mắt bừng sáng.
“Tôi sẽ làm được! Nhất định sẽ làm được! Dốc toàn lực cho dự án này!”
Ba cô còn lại liếc nhau, cùng thở dài.
Họ có cảm giác...rất xấu về chuyện sắp xảy ra.
Và đúng như dự đoán, sau bao ngày vùi đầu nghiên cứu, Liz cuối cùng cũng hoàn thành thứ mà cô gọi là “tác phẩm đỉnh cao”.
“Cain! Mau tới đây mà xem! Đây là kiệt tác của tôi tuyệt phẩm trong tuyệt phẩm!”
Liz dắt Cain vào phòng trọ của cô.
Ngay khi bước vào, Cain chết trân tại chỗ.
Giữa căn phòng, một cỗ máy kỳ dị đang sừng sững, tỏa ra thứ khí u ám chẳng lành chút nào.
Nó có hình trụ, to gần bằng một người, xung quanh mọc đầy những xúc tu đang ngọ nguậy như có sinh mệnh riêng.
“Cái này là...cái gì thế?” Cain hỏi, giọng pha chút bất an.
Liz ưỡn ngực tự hào:
“Đây chính là tuyệt phẩm đồ chơi người lớn tối thượng, do chính tay tôi phát minh! Tôi gọi nó là: Giờ Con Gái (trong Bóng Tối)!”
Câu trả lời của cô khiến Cain càng rối hơn.
“Để tôi giải thích nhé! Anh đang muốn tìm cảm giác mới lạ đúng không? Nhưng lại e dè, không dám thử mấy trò ‘vòng sau’? Vậy thì khỏi lo! Với Giờ Con Gái (trong Bóng Tối), đàn ông hay phụ nữ đều có thể tận hưởng! Những xúc tu này sẽ nhẹ nhàng quấn lấy người dùng, đồng thời phun ra loại dầu ma pháp đặc biệt có tác dụng...thư giãn cơ thể! Và chưa hết đâu nhé! Một số xúc tu còn được gắn thiết bị rung ma lực đời mới nhất! Không đau, không sợ, chỉ có niềm vui thuần khiết! Hãy để ma thuật dẫn lối anh đến khoái cảm vượt ngoài tưởng tượng!”
Cain thẫn thờ nhìn cô rồi ôm đầu.
“Ờ... biết bắt đầu chửi từ đâu luôn đấy. Cô có vấn đề à?”
Cỗ máy trông vừa lố bịch vừa nguy hiểm. Và vì người chế tạo nó là Liz, chuyện tệ nhất chắc chắn sẽ xảy ra.
“Khoan đã, vẫn còn nữa!” Liz hào hứng tiếp tục quảng cáo.
“Sức mạnh thật sự của Giờ Con Gái (trong Bóng Tối) là khả năng tùy biến! Mỗi xúc tu có chức năng riêng: có cái dùng để mát-xa, có cái dùng cho luyện cảm giác! Nó còn có cả chế độ chăm sóc đầu ngực trong hai tuần, giúp phát triển độ nhạy cảm tự nhiên! Với thiết bị này, ai cũng có thể trở thành chuyên gia tận hưởng bản thân!”
Cain chỉ biết đứng im lặng.
Theo lời Liz, cỗ máy này có thể tự hoạt động cho đến khi cạn ma lực, tức là nó sống dai hơn cả chủ nhân của nó.
Bỗng một vật gì đó bay vèo ra từ trong máy, lao thẳng về phía Cain.
“Cái gì thế?!”
Anh nhanh như chớp vung kiếm chém văng thứ đó, rồi đưa tay bắt lấy.
“... Bánh quy?”
“Chuẩn luôn!” Liz giơ ngón tay cái, tự hào. “Thiết bị này còn có thể bắn bánh quy do chính tôi làm, trực tiếp vào miệng người dùng luôn đó!”
“Cái...quái gì thế này?! Cô điên rồi hả?!”
Cain la lên. Anh biết quá rõ bánh quy của Liz nguy hiểm cỡ nào, chỉ cần cắn một miếng là lập tức mất kiểm soát, toàn thân bị ma dược kích thích khiến ai cũng hóa ngốc.
Đám đồng đội của anh từng chịu khổ không biết bao nhiêu lần vì mấy chiếc bánh tự chế đó.
“Giờ Con Gái (trong Bóng Tối) là sự tổng hợp của mọi niềm vui người lớn trong một thiết bị duy nhất! Mang đến khoái cảm tột đỉnh cho tất cả! Tôi đã tạo ra món đồ chơi hoàn hảo nhất thế giới!”
Liz ngẩng cao đầu, ưỡn ngực đầy kiêu hãnh, như một nhà phát minh vĩ đại vừa chạm tới đỉnh cao nghề nghiệp.
“Và giờ, thưa ngài Cain! Xin mời dùng thử kiệt tác của tôi đi nào!”
Nói xong, mắt cô sáng rực, tay bật công tắc.
Ngay lập tức, cỗ máy bắt đầu rung lên, hàng chục xúc tu cựa quậy quái dị rồi dần dần bò về phía Cain.
“Thánh Kiếm! Giải phóng ánh sáng!”
Cain giơ thanh kiếm lên, ánh sáng thánh khiết tỏa rực khắp phòng, rồi trong một nhát chém chói lòa, anh chém đôi phát minh điên rồ đó.
“Giờ Con Gáiiiii (trong Bóng Tốiiiii)!!!” Liz gào lên trong tuyệt vọng.
Thứ cỗ máy đen tối ấy bị ánh sáng thần thánh thanh tẩy, tan biến hoàn toàn không để lại một mảnh vụn nào.
Giờ Con Gái (trong Bóng Tối) bị xóa xổ khỏi thế gian, chưa kịp có cơ hội tỏa sáng.
Ngày hôm đó, mối hiểm họa của bóng tối đã bị tiêu diệt, và thế giới lại được yên bình thêm một lần nữa.