Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 1 - Chương 09 - Ăn sáng cùng một kẻ vô liêm sỉ~

Khi tôi mở cửa phòng ngủ, Akitsu đang nằm cuộn tròn như con sâu róm trên giường của tôi. Mắt đang mở và nhìn về hướng này.

"Chào buổi sáng, Yu-kun."

Yu-kun à, cô ta luôn gọi tôi như thế từ thời cao trung.

"Chào buổi sáng, chưa tỉnh ngủ à?"

Cô ấy chớp mắt chầm chậm và nhìn xung quanh.

"Ơ, tại sao mình lại ngủ ở đây?"

"Anh mới là người nên hỏi câu đấy. Đêm qua em lại đột nhập vào nhà anh đấy."

"Đêm qua em…."

"Mới đi nhậu với đám bên phòng kinh doanh đúng không. Lại quá chén và chui vào nhà anh như mọi khi."

Cô ấy trông như đang nhớ lại những gì diễn ra đêm qua, rồi lại cuộn tròn vào đống chăn.

"Nè nè nè."

Tôi chạy đến và ném tấm chăn đi, bên dưới lớp chăn là Akitsu đang mặc bộ Pijama.

Bây giờ đã gần cuối tháng bốn, sắp vào hè rồi và cô ta mặc Pijama dày thế này à. Mà quan trọng hơn, cô ta mang theo bộ đồ này từ lúc nào.

"Thô lỗ quá, ai lại làm thế với một cô gái đang ngủ chứ.."

"Im mồm, đây là nhà tôi, nếu cô muốn ngủ thì phắng về nhà mà ngủ."

Kể cả như vậy, Akitsu vẫn không chịu đứng dậy mà lại nằm lăn lộn trên giường như một chú mèo hư.

"Thôi mà, ở nhà anh thoải mái hơn. Hay là mình sống chung với nhau đi, em sẽ tìm căn hộ to hơn."

"Tại sao anh phải sống chung với em?"

"Để tiết kiệm tiền thuê nhà chứ sao."

Tôi không thể từ chối được, giảm được chi phí hàng tháng là một ý tưởng hay. Nhưng tôi nhanh chóng đẩy nó ra khỏi đầu. Bọn tôi đâu có hẹn hò hay gì đâu, tại sao tôi phải sống cùng cô ấy?

"Đừng hòng dụ dỗ anh, bữa sáng xong rồi đấy, ăn nhanh rồi về đi."

"Em biết anh sẽ làm bữa sáng mà, cảm ơn anh nhiều. À mà anh có ngủ được miếng nào chưa, em lỡ chiếm giường mất rồi. Em thậm chí còn chẳng biết anh về từ khi nào."

"Anh vừa mới về thôi."

"Ơ, thật á?"

"Thật, nên là ăn nhanh rồi về đi."

Mặc kệ cô ấy vẫn còn suy nghĩ, tôi quay trở lại bếp và dọn thức ăn ra bàn. Tôi có thể cảm nhận được tiếng lầm bầm của cô ấy sau lưng, như một con mèo đang giận dỗi.

Vài phút sau, bàn ăn được phủ với những gì tôi đã chuẩn bị: cá hồi nướng, trứng cuộn, cơm trắng, súp miso thịt heo và dưa chuột ngâm. Như thế này thì hơi quá so với một bữa sáng, tôi nghĩ thầm.

Chúng tôi chắp tay lại.

"Itadakimasu."

Ta hoàn toàn có thể nắm bắt được nhân cách một người bằng việc xem họ gắp món nào trước.

Tôi múc phần súp miso thịt heo đầu tiên, phần nước dùng đậm đà mùi nấm Shintake, bồi thêm vào đó là miếng khoai môn mềm mại, cuối cùng là phần rễ cây ngưu bàng giòn giòn. Mùi hương của món súp làm tôi quên luôn cả cơn buồn ngủ.

Mà dù gì tôi cũng phải đi ngủ thôi.

Akitsu thì gắp trứng cuộn đầu tiên; cô ấy thích món này từ thời cao trung thì phải.

Má cô ấy ửng hồng sau khi cắn một miếng, cơ mặt phồng ra. Cô ấy bây giờ trông hạnh phúc như thể vừa tìm ra ý nghĩa của sự sống vậy.

"Cái này ngon quá, ngon đến mức em không biết diễn tả thế nào. Hình như anh cho thêm nước dùng dashi vào à?"

"Mừng vì em thích nó, khi anh làm xong món này thì anh cảm giác như hôm nay sẽ là một ngày may mắn vậy."

Tôi gắp một miếng trứng cuộn. Khối trứng vàng ươm, mềm mại như bông gòn, đậm vị nước dùng dashi đang tần công khoang miệng của tôi.

Tuyệt, tôi đã thành công với món trứng cuộn.

"Phần cá hồi cũng ngon, được ăn một bữa sáng kiểu Nhật thế này làm em thấy may mắn vì mình là người Nhật Bản."

Cô ấy nói và mỉm cười hạnh phúc, hai má căng phồng bởi phần cơm và cá hồi.

Cô ta vô liêm sỉ thật nhỉ? Ngủ ở nhà tôi, ăn đồ tôi nấu, dùng chung bát đũa với tôi. Không ngần ngại, không xấu hổ.

Chúng tôi ăn với tốc độ đều nhau và kết thúc cùng lúc. Khi ăn xong, chúng tôi lại chắp tay.

"Gochisousama deshita" (Có nghĩa là Cảm ơn vì bữa ăn).

Tôi mang đống bát đũa đến bồn rửa chén, sau đó ngã gục xuống sofa ở phòng khách. Tôi hiện giờ đang no, và nó chỉ khiến tôi càng muốn ngủ hơn.

Tôi nghe thấy một giọng nói vọng lại từ xa:

"Cảm ơn vì bữa ăn nhé Yu-kun. Cảm ơn vì đã chăm sóc em, em sẽ dọn phần còn lại cho nên là anh yên tâm ngủ đi nhé."

Hừ, giọng cô ấy dịu dàng hơn mọi ngày, như lời ru của người mẹ vậy. Nhưng tôi chẳng còn tâm trí nào nữa và ngủ ngay lập tức.