Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 2

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 3

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 2

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 480

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Tập 1 - Chương 05 - Lại là một ngày chạy deadline căng thẳng~

Thứ 5 – một ngày với tràn đầy hi vọng.

Đó là nửa sau của một tuần, khi mà ta gần chạm đến được cuối tuần. Chính là cảm giác mà nó mang lại.

Bây giờ là 10h20 sáng, thời khắc yên bình trước cơn bão đã qua đi, giờ đây chúng tôi đang bị cuốn vào lốc xoáy cấp 14, giật cấp 15. Cụ thể hơn, tôi đang bị chôn vùi dưới đống công việc để chuẩn bị cho cuộc họp với hai đối tác lớn vào ngày mai. Nguyên nhân là do phòng kinh doanh đã quyết định thay đổi kế hoạch vào phút chót.

Thật lòng mà nói, bản kế hoạch mới này có nhiều điểm vượt trội hơn so với kế hoạch cũ. Chính nhờ công của họ mà công ty chúng tôi có thể phát triển được như ngày hôm nay.

Nhưng đó là góc nhìn của người ngoài, họ nên tự mình trải nghiệm cảm giác của người trong cuộc. Nơi mà chúng tôi phải xử lý hết tất cả mọi việc. Nếu như cứ xuôi theo kế hoạch cũ, chúng tôi đã có thể được về sớm vào tối nay hoặc tối mai. Nhưng giờ đây, mọi công sức đã đổ sông dổ biển. Phù, biến mất vào trong không khí.

Quầng thâm đã bắt đầu xuất hiện dưới mí mắt tôi, minh chứng cho việc tôi đã thức trắng cả đêm qua. Ban quản trị của chúng tôi cũng đang vắt chân lên cổ mà chạy (Dù chúng tôi mới chính là những người làm đồng thời các công việc văn phòng cũng như lên kế hoạch).

Kể cả con bé hậu bối đầy nhiệt huyết bây giờ cũng đang bước đi như một xác chết. Heh, lần đầu nếm mùi chạy deadline à? Chào mừng em đến với mặt còn lại của thế giới người lớn.

“Em ra ngoài giải lao chút.” Tôi nói với tiền bối Aizawa, người cuối cùng cũng chịu có mặt tại văn phòng ngay lúc này, và bước ra ngoài.

“Thoải mái đi. À, nếu em thấy mấy tên ngốc từ phòng kinh doanh, cốc vào đầu bọn nó giúp chị nhé.”

Cô ấy là người có tính cách nhẹ nhàng, nhưng chính hôm nay cô ấy cũng đang rất cau có. Đây là chuyện bình thường khi tôi, cô ấy và tiền bối Komine biết sẽ lại tiếp tục có những đêm thức trắng.

Tôi bước ra khỏi cánh cửa ‘yêu dấu’ của công ty và thẳng tiến đến một cửa hàng tiện lợi gần đấy. Trên đường, người ta bắt đầu treo biển chào đón ngày lễ lớn nào đó. Có lẽ tôi nên về thăm gia đình năm nay, chắc là một số bạn học cũ của tôi cũng sẽ về cùng.

Đến cửa hàng, tôi mua cafe, nước tăng lực và một ít đồ ăn vặt cho đồng nghiệp. Sau khi thanh toán tại quầy thu ngân, tôi quay trở lại ‘chiến trường’.

Khi tôi quay lại với bầu không khí nghẹt thở nơi làm việc, tôi thấy 2 tiền bối Komine và Aizawa đang nói chuyện với nhau.

“Dự án lần này, em dự định sẽ tiến hành theo quy trình này và làm một bản tường trình như mẫu. Chị thấy thế nào?”

“Cách làm của em không tệ nhưng chị nghĩ sẽ tốt hơn nếu em có thể làm kết hợp với một dự án khác. Đằng nào thì công việc cũng tương tự ở một điểm nào đó.”

“Dạ vâng ạ em sẽ chuẩn bị cho cả hai và gửi lại chị sau.”

“Cảm ơn em, trông cậy vào em đấy.”

Cuộc trò chuyện của họ trông có vẻ yên bình hơn mọi người. Giá như ai cũng có thể đón nhận công việc bình tĩnh thế này.

Trong khi đó, nhìn thấy mấy đứa hậu bối đang bất lực trước đống tài liệu, tôi cho hai đứa một cái pudding và một cái bánh kem.

“Cố lên, tuần sau thì công việc sẽ nhẹ hơn rồi.”

“Vâng…”

Giọng của bọn chúng chẳng khác gì thây ma, nhưng cũng có một phần phấn khích vì vừa được động viên. Họ tiếp tục với đống tài liệu. Có lẽ các em ấy đã thấm được kiệt quệ là thế nào, tôi đành phải đồng hành cùng thôi.

Phòng làm việc của tôi không có âm thanh nào ngoại trừ tiếng gõ lách cách và tiếng sột soạt giữa các trang giấy. Thông thường, điện thoại công ty sẽ réo inh ỏi, thế mà hôm nay lại yên ắng đến lạ. Phòng kinh doanh có vẻ như đang bận bịu chuẩn bị cho cuộc họp ngày mai, còn phòng kế toán chắc cũng lâm vào tình cảnh chung, bị nhấn chìm bởi công việc.

“Đến giờ giải lao rồi.” Giọng của tiền bối Aizawa vang lên.

Bên cạnh tôi, tiền bối Komine nằm gục xuống bàn sau một tiếng thở dài.

“Được rồi, hai cậu nghỉ ngơi đi nào, đi ăn trưa thôi.”

Tôi dẫn hai đứa hậu bối theo đến thang máy. Nếu tôi không kéo chúng ra, bọn nó sẽ làm việc quên ăn mất.

Bọn tôi đi ra đường chính, thời tiết hôm nay có vẻ ấm áp hơn tuần trước, và rẽ vào một con dốc.

Ở đây có một nhà hàng nhỏ mà tôi hay ghé mỗi khi chán cơm văn phòng. Tôi giở tấm rèm và bước vào trong.

“Chào mừng quý khách, Shikami-chan.”

Giọng chào thân thuộc vang lên.

Là loại điện thoại nhằm lên lạc trong nội bộ công ty, giữa các phòng ban với nhau