Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

(Đang ra)

Cho tới khi tôi có thể yêu chính mình

PIZZAPINEAPPLE

Tôi không thể yêu chính bản thân mình

4 11

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

(Đang ra)

Mamoru-kun to ai ga omotai shōjo-tachi

鶴城東

Cuộc sống quá khó khăn đối với Mamoru, cậu bị bủa vây bởi những cô gái mang nặng tình yêu với mình! Và vòng vây đó đang dần thu hẹp lại ở mức báo động!! Đây là một câu chuyện về cuộc chiến tình yêu kh

11 1857

Romcom dưới màn đêm

(Đang ra)

Romcom dưới màn đêm

Suzuki Daisuke (鈴木大輔)

Câu hỏi được đặt ra, là khi bình minh đến… cậu sẽ tiếp tục mơ, hay là sẽ thức dậy?

1 3

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Không Muốn Trở Thành Ca Sĩ

青空乐章

Một truyền thuyết mới đang dần mở ra, và câu chuyện của chúng ta cũng sẽ bắt đầu từ đây…

7 70

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

245 4594

Tập 1 - Chương 39 - Chuyến đi suối nước nóng (Phần 2)

Chúng tôi quyết định sẽ ăn trưa tại một nhà hàng mì soba. Đã lâu lắm rồi kể từ lần cuối tôi ăn ở một nhà hàng soba mà không phải một chi nhánh nhượng quyền. Nghĩ rồi, tôi bước qua tấm rèm cửa màu xanh.

Sau khi ngồi xuống, tôi mở thực đơn. Tôi là kiểu người có thể đưa ra quyết định một cách nhanh chóng, còn Akitsu thì hình như đang có chút vấn đề. Cô ấy lật đi lật lại các trang, so sánh các hình minh hoạ với nhau. Nhìn cô ấy thế này khiến tôi muốn bật cười, nhưng dạ dày của tôi đã đến giới hạn chịu đựng rồi.

“Anh gọi phục vụ nhé.”

“Khoan đã, em vẫn còn đang phân vân mà.”

Những lúc cô ấy như thế này, tôi thường sẽ gọi phục vụ đến để hỗ trợ. Tiếng bước chân của người phục vụ vang lên khi anh ấy tiến lại bàn của chúng tôi.

“Trời ạ! Em bảo anh đợi em một lát mà.”

Tôi lấy tay xoa dịu con quái vật trong bụng mình.

“Cho tôi một phần sudachi soba.”

Sudachi soba là loại mì hoàn hảo cho những ngày hè nóng nực như thế này. Dù gì cũng đã đi xa thế này rồi nên tôi không ngại chi nhiều tiền đâu.

“Vậy thì cho tôi một phần tương tự.”

“Quý khách dùng thêm gì không ạ?”

“À vâng, cho tôi gọi thêm 2 chén Sake lạnh.”

Tôi nhìn sang và thấy Akitsu đang mở rộng đồng tử nên tôi đành giải thích:

“Thì mình đang đi du lịch mà, uống chút cũng có sao đâu.”

“Nhưng mới là giữa trưa thôi đó? Anh định say xỉn vào lúc này à? Em thấy anh đang hơi vui quá rồi đấy.”

“Ừm thì chuyến đi này là một phần thưởng cho anh mà.”

“Đúng là như vậy, nhưng anh gọi cả rượu cho em luôn à?”

“Ừm, mình uống chung có sao đâu?”

“Gì cơ? Anh định chuốc say em rồi làm mấy trò đồi bại à?”

“Không hề. Em lúc say rồi kiểu gì cũng ngủ như chết. Với cả hôm nay anh có bộ chăn gối riêng rồi, nên chắc anh cũng đi ngủ thôi. À anh định đi tắm onsen nên là không uống nhiều đâu.”

“Rồi rồi.”

Trong lúc bọn tôi trò chuyện, phần mì soba và sake đã được đặt trước mặt tôi. Món ăn được bài trí bắt mắt, phần mì được trang trí bởi những lát sudachi mỏng mang đến không khí mùa hè thực thụ.

“Itadakimatsu!”

Tôi cho vào miệng một miếng mì và cảm nhận. Mùi nước dùng ở đây hoàn toàn khác biệt so với những chỗ mà tôi từng ăn.

“Ummmm, ngon quá~”

Akitsu vừa ăn vừa nhéo má tôi. Này, cô là con sóc đấy à?

Bình thường thì tôi sẽ húp sột sột, thế nhưng lần này tôi quyết định chậm rãi để tận hưởng vị nước dùng lâu nhất có thể.

Trong lúc tôi đang ăn thì có một chén sake đã được đặt trước mặt. Có vẻ Akitsu đã làm điều đó trong lúc tôi không để ý.

“Mê cái cách anh này mặc kệ sự đời mà cứ cắm đầu ăn thôi. Nhưng mà chuyện đó dễ thương lắm.”

“Anh không quan tâm chuyện dễ thương hay không. Điều quan trọng là anh đang dồn toàn bộ trí lực vào vị giác nên anh không thể nghe hay thấy gì khác cả.”

“Anh đúng là yêu đồ ăn thật.”

“Được ăn uống là điều hạnh phúc mà.”

Bọn tôi cạn ly và uống hết trong một hơi. Hương vị đậm đà của rượu sake như một cú hích cho phần sudachi soba.

Giờ là lúc thưởng thức bữa chính. Tôi cắn một miếng thịt, hương vị umami và vị ngọt mát bùng nổ trong miệng tôi. Phần mỡ béo của thịt lợn kết hợp hoàn hảo với vị chua của quả sudachi, tất cả đều được nâng vị bởi rượu sake.

Đây là phần thưởng xứng đáng cho những ngày tăng ca liên tục trên công ty, thế nên tôi tận hưởng từng chút một.

Bọn tôi cùng nhau ăn, thanh toán và quay trở lại trọ để nằm lười biếng.

Sudachi: Một giống cam của Nhật Bản, có hình dáng như trái chanh, phần ruột như trái tắc. Đây là loại quả thường dùng để làm sốt Ponzu, các bạn đi ăn ở nhà hàng Nhật gọi sốt này sẽ cảm nhận được vị chua đặc trưng của nó. Sudachi Soba là mì lạnh với phần nước dùng được pha thêm nước cốt của loại quả này.