Dùng bữa cùng cô đồng nghiệp xinh đẹp ở phòng kinh doanh

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

2 3

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

45 138

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

(Tạm ngưng)

Khi kết nối tình yêu với cô gái điện sóng cô độc thì lại siêu nặng tình

Fumitaka Jinguji

Từ một lời nói dối mà bắt đầu, nhưng cảm xúc lại ngày một chân thành.Đây là câu chuyện tình yêu hơi “điện sóng” nhưng cũng ngọt ngào đến lạ thường…

4 19

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

(Đang ra)

Re:Zero kara Hajimeru Isekai Seikatsu (WN)

Tappei Nagatsuki

(Phần truyện dịch sẽ được đăng tải từ Arc 6 trở đi)

14 117

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

73 3957

Tập 1 - Chương 18 - Một buổi họp như thường lệ~

Hôm nay là thứ Ba, một ngày đẹp trời đầu tháng Sáu. Tôi đang ngồi trong phòng họp và nhìn vào máy tính bảng trước mặt. Đối diện tôi là thành viên của hai phòng kinh doanh.

Mặc dù chúng tôi đã thành công ký hai hợp đồng lớn trước đó, nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc công ty chúng tôi đủ sự chuẩn bị để thực hiện cả hai dự án cùng lúc.

Những dự án kể trên sẽ bắt đầu trong năm tới. Trong đó có một dự án cần phảo thi công toàn bộ cho một sự kiện nghệ thuật lớn, và một dự án khác đòi hỏi chúng tôi phải nghiên cứu mặt bằng, xây dựng một văn phòng riêng cho công ty của họ.

Khá may mắn cho chúng tôi là thời hạn của hai dự án cách khá xa nhau, nếu chúng diễn ra đồng thời, chúng tôi sẽ cần gấp đôi nhân lực hiện tại mới có thể hoàn thành được.

“Như đã nói từ lúc đầu, kế hoạch này sẽ được thực hiện thông qua phòng kinh doanh trong tháng này.”

Giọng nói của trưởng phòng kinh doanh chính vang vọng khắp phòng họp, tất cả mọi người đều im lặng trong sự bàng hoàng.

Đúng vậy, kế hoạch cho hai dự án kia tưởng chừng sẽ do ban quản trị của công ty quyết định, nhưng giờ đây nó đã trở thành trò chơi của phòng kinh doanh.

Mọi người có thể phối hợp với nhau, hoặc tự bản thân đưa ra các đề xuất, miễn sao là trong giới hạn kinh phí cho phép. Hoặc bọn tôi có thể thuê người ngoài, bất cứ thứ gì miễn là hợp pháp.

Nhưng vấn đề lớn nhất ở đây, chính là chúng tôi chỉ có một tháng.

Tuy nhiên, đối với tôi thì việc không hề nghiêm trọng. Vì đây là câu chuyện của phòng kinh doanh. Những người đứng ra chịu trách nhiệm sẽ là các trưởng phòng và nhân viên kinh doanh.

Bằng cách nào đó, đại diện của khối văn phòng trong cuộc họp này chỉ có tôi và tiền bối Aizawa. Khi tôi hỏi tại sao không phải tiền bối Komine mà lại là tôi thì chị ấy chỉ nhẹ nhàng nói:

“Em cần có thêm trải nghiệm đấy.”

Trưởng phòng kinh doanh tiếp tục câu chuyện của mình. Anh ta không nói thẳng ra, nhưng tôi biết phòng kinh doanh sắp có người được tăng lương.

Tiền bạc đúng là quan trọng thật, nhưng đây là dự án ảnh hưởng rất lớn đến tương lai của công ty. Thế nên ai cũng muốn góp phần.

Trong cuộc họp, khối văn phòng và kế toán đã ngã ngửa vì biết mình sắp được ôm thêm một đống việc. Có vẻ như phòng kinh doanh không chỉ mang lại rắc rối cho chúng tôi mà còn cho cả bộ phận kế toán nữa.

Akitsu tuyên bố cô sẽ không tham gia vào dự án lần này. Cô ấy bảo mình đang có một dự án riêng bên ngoài, nên xin phép ưu tiên dự án đó hơn.

Một tin nhắn được gửi đến số điện thoại làm việc của tôi.

“Em chán quá, em muốn làm gì đó khác cơ.”

Tôi cứ tưởng cô ta đang chăm chú vào công việc lắm, hoá ra là đang ngồi ngáp ruồi.

“Mọi người ai cũng phấn khích cả, nên là đừng phá hỏng nó.”

Tôi trả lời với giọng điệu như một người sếp. Mà có khi đúng là thế thật.

“(ひ・ω・ま)”

“Thôi đừng đùa nữa.”

“Aaa, tự nhiên em thèm pasta ghê, hay là mình đi ăn ở quán lần trước không anh.”

“Vậy để anh đặt bàn, em có muốn mời thêm ai không?”

“Chỉ hai người là đủ rồi, đừng hỏi những câu dư thừa như vậy.”

“Rồi, rồi.”

Cuộc họp vẫn diễn ra dù mọi người bây giờ ai cũng đều nản cả rồi.

Đã mười một giờ hai mươi sáng, tôi bắt đầu thấy hơi đói. Hôm nay tôi sẽ ăn tại bàn làm việc của mình vì… chỗ đồ dư thừa hôm qua còn khá nhiều nên tôi đành làm cơm hộp mang theo.

Tôi nhìn xuống tập tài liệu một lần nữa, tự hỏi liệu tôi có thể nào thoát khỏi đây để ăn trưa không.