CHAPTER 13: Dragon-san thử làm thế lực phía sau? (Dragon-san Checks Her Hypothesis)
Khoảng một tháng rưỡi sau khi Nectar tham gia vào lực lượng quân nổi loạn cùng với những người bạn pháp sư của mình, bọn họ không gặp bất cứ vấn đề khó khăn gì trong việc phát động phong trào, chiếm thành, lật đổ và suy tôn lên 1 vị vua mới.
Điều đó có thể cho thấy sự bất mãn của người dân và pháp sư đã bị tích lũy trong nhiều năm trời lớn đến mức như thế nào.
Dù rằng vào thời điểm lúc này cuộc kháng chiến đã đi đến hồi kết, nhưng thiệt hại đến từ ma thú gây ra và tàn dư của những quan chức cũ vẫn còn đọng lại đó, cuộc đảo chính đã thành công. Và đâu đó khoảng nửa tháng kể từ khoảng khắc cậu ấy báo lại cho tôi là sư đoàn của cậu ấy đã thành công trong việc săn lùng và trừ khử binh đoàn quỷ tộc, Nectar và Kyle rất muốn có một cuộc gặp mặt với tôi. Và vì vậy tôi đã đến thành phố
Ah, và như mong đợi họ dùng 'gậy bay' để tới chỗ tôi.
Vẫn còn sót lại một vài con quỷ là tàn dư từ binh đoàn quỷ tộc đang rải rác đâu đó ngoài kia, nhưng vào thời điểm hiện tại thì chúng không là một mối đe doạ gì cho cam, đặc biệt là đối với hai người kia .
「Điều này…… Mọi chuyện thật là kinh khủng, Lava.」
Theo suy nghĩ của tôi thì bộ quân phục mà Nectar đang khoác trên người vào lúc này nó có phần hơi giống trên nhiều khía cạnh với mấy bộ đồng phục của pháp sư trong những game fantasy giả tưởng vậy, nó trông rất hợp với cậu ấy hơn là trang phục tù nhân, nhìn trông cũng khá ngầu đấy, nhưng hứng phải ánh mắt đầy trách móc của Nectar làm tôi bị bối rối.
「Umm, có chuyện gì không hay xảy ra sao?」
「Cô thử làm ơn tự đặt tay lên ngực và tự hỏi mình xem.」
Tôi nghiêng đầu khó hiểu trong khi Kyle vẫn đang nhìn chằm chằm như muốn tsukkomi tôi(Trans: Ngây thơ mode on), trong khi cùng ngồi trên cái thảm mà họ mang theo. Thật sự mà nói thì tôi đang không hiểu chuyện quái gì đang diễn ra nữa, tôi không có làm điều gì phạm tội đâu nha. Ngoại trừ việc nghe trộm và liếc trộm qua mấy cái vảy ma thuật thôi.
Nhưng dựa trên tông giọng của Kyle’s, thì có vẻ như đây là một vấn đề mà chắc chắn là lỗi của tôi.
「…… Vào đêm nọ, trong khi mà chúng tôi đang bàn về cách bố trí tổ chức của quân đội vị vua mới, thì vị vua tiền nhiệm cùng với những nhân vật quan trọng cùng với hắn đang bị nhốt bên trong cung điện hoàng gia thì đột nhiên bị bao bọc bằng một cái kết giới cực mạnh.
Tuy kết giới đã được giải trừ sau vài chục phút hoặc ít hơn thế, nhưng khi lính gác chạy vào để xem xét tình hình thì, thứ duy nhất mà họ nhìn thấy ở đó là những bộ trưởng đang thu mình trong một góc run rẩy với sự sợ hãi tột độ .Có vẻ như họ đã phải chứng kiến một thứ gì đó rất khủng khiếp đến nỗi mà họ còn không dám nói công khai điều đó ra.
Họ đều tự nhận định rằng người mà đã tấn công bọn họ là một người phụ nữ bất ngờ xuất hiện ngay khung cửa sổ tự nhận bản thân mình là Rồng và tuyên bố rằng cô ấy đến đây để farm mạng bọn họ. Tuy nhiên thì ở đó lại không có bất kỳ một vết máu nào cả, cũng không có bất cứ ai bị mất tích. Chúng tôi vẫn đang tiếp tục điều tra và lấy thêm lời khai từ những tên ngốc tội nghiệp ấy, nhưng vào lúc này chúng tôi dường như vẫn chưa thể tìm ra kẻ đã gây ra toàn bộ mớ bòng bong này.
Uhm rồi thì, sau đó tất cả bọn họ đều đồng ý từ chức và giao hết toàn bộ quyền lực cho chúng tôi, và vì thế tôi nghĩ rằng sự việc này cũng là một điều tốt vì nó khiến chúng tôi tránh khỏi một cuộc chiến không đáng có và cứu được rất nhiều sinh mạng .....」(Kyle)
「Phải rồi đấy, không phải việc tránh đổ máu một cách không đáng có là điều tuyệt vời nhất sao. Vậy có vấn đề gì đó phát sinh ah ?」
Tôi lảng mắt khỏi ánh nhìn ngờ vực từ Kyle, và nghe được tiếng thở dài.
Tôi đã không để cập đến chuyện về buổi đêm đó hay là về Ligurila cho hai người họ. Tôi không nuốt lời đâu nha. Là do người nào đó tự tiện hành động mà .
「Đây là vấn đề cực kỳ phức tạp và nghiêm trọng đó, thưa Lava-dono. Các quan chức của chính phủ lâm thời đang lo lắng và cho rằng những tuyên bố của cựu vương và các bộ trưởng khác có thể là bịa đặt, rằng người phụ nữ rồng này muốn sử dụng họ để nắm quyền và cai trị đất nước này từ trong bóng tối.
Nếu mối lo ngại này vẫn còn tiếp diễn, họ thật sự sẽ nghĩ rằng là vị vua tiền nhiệm nên bị chặt đầu hoặc thậm chí sẽ là tốt hơn khi bị rồng ăn thịt . Các kế hoạch tái thiết sẽ bị bế tắc vì tình trạng bất ổn này. 」
Hmmm, điều này quả là một vấn đề gây đau đầu đây.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng những gì mà bản thân mình đã làm vào cái đêm đó mà thực ra hầu hết là ảo giác, lại gây ra một vấn đề lớn đến vậy. Đến nỗi mà bọn họ còn muốn lấy lời chứng thực về điều đó.
「Dù có nhiều người hiểu rằng Lava-dono là một con rồng hiểu được tiếng người nhưng họ hoài nghi rằng người chỉ là một ma vật hơi thông minh thôi. Nói thì nói như vậy nhưng cũng có những người dường như không hiểu được rằng loài rồng thậm chí còn thông minh hơn cả con người là chúng tôi.
Chúng tôi nhận thức được điều đó, chúng ta có thể giao tiếp được với nhau, và hiểu được ý định của nhau nhưng những người không ở đó thì khó mà tin được điều này.
Hiện tại thì đội tiên phong của chúng tôi chưa có động thái gì và tôi có thể kiềm chế được nhưng những người đi trước thì không biết được là họ sẽ làm gì thô lỗ với ngài. Chúng tôi nghĩ ngài cần biết trước việc này.」
Chắc chắn rồi, nó sẽ không hề lạ chút nào khi mà những người đó sẽ không chịu tin tưởng tôi và lắng nghe lời nói của tôi kể cả khi nếu mà tôi có hứa là sẽ không làm hại họ. Tuy loài người dùng ngôn ngữ để thấu hiểu nhau, nhưng có một số thứ mà họ khó mà chấp nhận được và không chịu hiểu điều đó. Hơn nữa, nó sẽ rất là lạ khi có ai đó tin tôi mà không hề đắn đo.
Nếu ai đó mà đã luôn tin vào một điều gì đó, sẽ rất khó để tôi có thể thay đổi quan điểm của họ. Tôi chỉ còn nước phải chấp nhận sự thật đó thôi.
「Chỉ vì tôi tấn công bất cứ ai tiếp cận khi đang sửa leyline thôi. Tôi không có hứng thú gì với cai trị hoặc bất cứ thứ gì tương tự đâu. Mà, thật ra, tôi không phủ nhận đã từng muốn thử một lần.」
Khi tôi mới đến vương quốc này, tôi thực sự rất tò mò về nó, và qua mấy cái vảy tôi có thể nghe thấy thông tin những người đã hi sinh và cuộc chiến bất đắc dĩ với ma thú.
Khi biết được, tôi không thể chống mắt làm ngơ.
May thay, những người có thể chống lại phép kiểm soát tâm trí của tôi chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, vậy nên tôi có thể dễ dàng kiểm soát tâm trí và khiến họ nhanh chóng đầu hàng bằng việc gửi một cơn ác mộng xuống.
Cuối cùng, ảo ảnh và ác mộng là skill riêng cho tôi, vậy nên trong bóng tối thì tôi bất bại. Chẳng có gì mà tôi không làm được cả.
Ah và bằng một phép màu nào đó mà có người kháng lại được, tôi chỉ cần bỏ thêm chút áp khí vào nó thôi hoặc cùng lắm thì ép họ kí khế ước với tôi như là một kế sách cuối cùng .
Không phải là tôi nhân từ hay gì đâu.
Nhưng mà,
「–––– Tôi nghĩ việc có thể tránh đổ máu một cách vô ích sẽ tốt hơn, nhưng có vẻ như giờ nó lại sinh ra vấn đề khác.」
Về việc này thì Kyle nên nhanh chóng sửa lại.
「Không, không phải vậy đâu. Thực ra, sự xuất hiện của Lava-dono đã giúp chúng tôi rất nhiều, chúng tôi rất biết ơn vì điều đó. Nhưng, vấn đề lại nằm ở tên này.」
Kyle nhìn chằm chằm vào Nectar.
Sao vấn đề lại là Nectar chứ ?
Sau đó tôi được nghe thấy giọng nói của Nectar, đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy mở miệng kể từ lúc gặp nhau đến tận thời điểm bây giờ .
「Tôi không phải là người đầu tiên được chiêm ngưỡng hình dáng của Lava khi biến hình–––– Thật ghen tị với mấy tên quý tộc bị hành hạ đó!」
Gì vậy, có vẻ như cậu hiểu hơi sai vấn đề ở đây rồi đó, Nectar-san.
Tôi tự hỏi Kyle nghe thầy điều này sẽ làm gì? ...Anh ta thở dài kìa.
「Như cô thấy đấy, sau khi anh ta nghe được cô có khả năng thay đổi hình dạng thành con người, anh ta bỗng trở nên u ám như vậy, nói như thể chính cậu ta đã khiến cô có khả năng đó sau khi gặp nhau ngay từ đầy .」
Đó rõ ràng là việc anh ta phải là người chủ động nói, mà giờ tôi nên làm gì đây?
Tôi chậm rãi liếc nhìn Nectar, người đang ngồi xổm, hai tay ôm lấy đùi, nhẹ run lên.
「Nectar?」
「……Tôi biết mà…… Cô đã không ngại cứu giúp chúng tôi, dù đó chỉ là mong muốn ích kỷ của tôi. Nhưng cô vẫn đưa tay giúp đỡ, và vì đã luôn là tôi khi ở bên cạnh cô suốt quãng thời gian trước nên tôi chỉ cảm thấy tiếc vì không được nhìn thấy hình ảnh của cô khi biến thân thôi.」
Được rồi, một vài phần trong tôi nghĩ là mình có thể hiểu được cậu ta đang muốn nói gì, và một vài phần khác thì tôi lại chả hiểu gì hết trơn. Nhưng tóm gọn lại là hình như cậu ta không muốn bỏ lỡ cơ hội được học tập đúng không ta?
Tốt thôi, nếu chỉ có thế thì đơn giản thôi.
「Nectar, nhìn nè.」(Trans: Hensin )
Nectar ngước lên với mắt chữ A miệng chữ O khi tôi biến hình trước mắt anh ta.
Tôi cũng thể thấy Kyle đứng hình mất 5 giây.
「Nó nhanh quá. Tôi cứ nghĩ cô cần phải chuẩn bị thêm gì nữa chứ.」
「Cơ thể của tôi là một bể mana khổng lồ, tôi có thể biến đổi thân thể của bản thân cực kì dễ dàng. Dù dạng rồng phần nào đó cảm thấy thoải mái hơn, tôi phải thừa nhận điều đó. Dù sao, nếu tôi nhỏ hơn, sức mạnh ma thuật cũng không đổi, giờ tôi có thể kiểm soát tốt hơn. Nhưng nó vẫn khá nguy hiểm, nếu lượng ma thuật quá lớn tập trung lại một vùng nhỏ sẽ ảnh hưởng xấu đến những sinh vật xung quanh . Ví dụ, nếu là người thường thì đa phần họ sẽ ngất ngay lập tức nếu nhìn vào tôi. Đến giờ tôi phải hạn chế sử dụng khả năng này, vì khả năng kiểm soát phép thuật của tôi không phải là hoàn toàn tuyệt đối. Nhưng mà nhờ nói chuyện với mọi người, tôi cuối cùng có thể ổn định hình dạng này và triệt tiêu sức mạnh dư thừa của mình.」
Vì ngoại hình mặc định của tôi là rồng, khoảnh khắc mà tôi biến thành cái gì đó ma thuật sẽ rò rỉ ra ngoài cho đến khi tôi biến lại.
Điều đó có thể làm chết các động vật nhỏ.
「Nói cách khác, cô có thể thay đổi ngoại hình rồng của mình sang con người」
Dù nó chỉ hơi khác một chút xíu thôi, Tôi gật đầu xác nhận câu hỏi đó của Nectar.
Nhờ vào ý tưởng của Nectar về việc liệu có thể đạo ngược quá trình lấy năng lượng trong chiếc vẩy của tôi, nhờ đó tôi có thể đưa lượng ma thuật của mình lưu trữ vào trong đó đến mức con người sẽ không bị ngất khi thấy năng lượng của tôi nữa.
Ligurila là người giúp tôi thực nghiệm ý tưởng này, cô ấy rất giỏi trong việc kiểm soát các loại ma thuật.
Có một viên ngọc bằng nắm tay em bé ở giữa ngực tôi.
Nhưng mà, tôi không thể tạo ra quần áo bằng cách này nên tôi đã phải nhờ vào Ligurila, cái bộ đồ mà cô ấy lấy từ không gian khác mà cô quản lý, cách nó hoạt động khá giống phép dịch chuyển.
Bây giờ tôi đang mặc bộ đồ có màu của bầu trời đêm.
「…… Tôi, Tôi có hữu dụng không, Lava?」
「Yup, rất nhiều.」
「Tôi hiểu rồi, may quá.」
Với vẻ mặt vô cùng hạnh phúc, Nectar cười rất vui vẻ.
Tôi không biết tại sao, nhưng khi mà tôi nhìn thấy cậu ta vui vẻ điều đó cũng khiến tôi có phần vui lây. (Trans: Aura nữ chính chứ sao)
Sau đó, tôi đứng dậy và đi tới chỗ cậu ấy, và điều đó thật sự khiến cho khuôn mặt của Nectar đang có một biểu cảm như ngớ người ra trên mình.
Dù đã hơn nghìn năm, trừ cặp mắt màu vàng và mái tóc dài đen mượt có pha chút đỏ, thì đây chính là hình dáng lúc tôi vẫn còn được biết đến là một sinh viên.
Tôi hiện đang mang trong mình hình mẫu điển hình của một người phụ nữ Nhật Bản trung bình ở độ tuổi 20, và ngoại hình của Nectar cũng có phần hơi giống một chút với hình mẫu của một người đàn ông Nhật Bản trung bình ở độ tuổi hai mươi. Với thân hình trung bình của phụ Nhật Bản, thì Nectar một người da trắng tuy hơi gầy nhưng cao hơn tôi khoảng 20cm, so với lúc tôi ở dạng rồng thì bây giờ bị đạo ngược lại với việc tôi phải ngước lên để nhìn vào mắt cậu ấy.
Ngay từ ban đầu, một con rồng có thể được biết đến với kích thước tương đương một tòa nhà 3 tầng, quá khác biệt luôn.
「Cô thật sự nhìn trông rất dễ thương khi ở dạng người đó, Lava]
Ngay cả nói về kích thước thì tôi cũng rất vui. Nhưng khi định cười lại thì….
「Ơ người đẹp nghiêng thùng đổ phi đâu……?」
Kyle nói một cách thờ ơ khi đến gần chúng tôi.
[Trans: đù má thằng Kyle nhá phá mood bố *ném bỏng ngô*]
「Anh quên rồi sao? Cơ thể của tôi có thể là của một con rồng, nhưng có một sự thật không thể phủ nhận rằng con người bị yếu đuối trước sự hiện diện của phụ nữ đẹp. Vì vậy, tôi nghĩ sẽ hiệu quả hơn nếu tôi tạo ra hình dạng con người của mình theo cách như vậy. Nó mạnh mẽ và nó cũng khá hấp dẫn. Không phải nó là một sự kết hợp hoàn hảo sao? 」
Quả thực thì ở hình dạng này rất là tiện lợi, dễ cử động và ổn định, nhưng…… nếu mà tôi tự nhận mình là xinh đẹp với mạnh mẽ thì nó có gì đó hơi sai sai, kiểu như bạn nhìn vào gương rồi tự luyến với bản thân vậy.
Nhưng phải nói thì ở dạng rồng thoải mái hơn bây giờ nhiều.
Nếu không ở hình dạng rồng tôi cần có quần áo để mặc, dù không phải là điều gì quá to tát. Tuy nhiên, Tôi không muốn ở trong trạng thái đó một thời gian dài đâu. Cái cảm giác này lạ thật đó.
Nhưng mà phải nói rằng cuộc huấn luyện của Ligurila vất vả thặc.
Cô ấy luôn nói triết lý rằng nụ cười là vũ khí lớn nhất của một người phụ nữ. Và, thêm vài hành đông ngây thơ vô số tội vào sẽ trở thành một sự kết hợp mà không ai có thể cưỡng lại. “Phải không nào?”, Cô ấy nói.
[Trans: Yes Yes Yes Yes Yes]
Và sau đó tập luyện bí kĩ "dễ thương" và "ngây thơ", tôi cảm thấy có thứ gì đó như là vết thương ở sâu trong tim mình.
Ồ thật luôn, mọi người phản ứng vô cùng tích cực kìa, có vẻ khóa đào tạo hiệu quả đó.
Tôi đoán một cô gái xinh đẹp nếu cố gắng trăm ngàn lần thì sẽ có kết quả tuyệt vời.
「Nhưng mà phí thật.」(Kyle)
Tôi thấy hơi giận vì biểu cảm đầy hối tiếc của Kyle.
[Trans: Phải tôi tôi đấm cho mấy nhát]
Tôi dùng sức mạnh ma thuật của mình để tưởng tượng ra nụ cười siêu dễ thương và đáng yêu mà tôi có thể tưởng tượng ra, và biến nó thành hình dạng kèm với một chút ma thuật, rồi hướng tất cả đến Kyle.
「Và nếu như tôi nói với anh rằng tôi sẽ ở mãi hình dạng này bởi vì tôi rất thích nó thì sẽ thế nào ta ? Anh định sẽ làm điều gì nào?」
Trước sự cường độ ma thuật và áp lực trong bầu không khí đến từ nụ cười của ai đó, Kyle nuốt họng với khuôn mặt tái mét, và lắc đầu toàn lực.
Biết điều thế là tốt, nhưng khi tôi đang tha cho Kyle thì đột nhiên tôi bị Nectar nắm chặt đôi tay.
「Dù là Lava ở dạng nào thì tôi cũng thích hết.」(Nectar)
「C, cảm ơn, tôi nghĩ vậy?」(Lava)
Tại sao, sao mình lại thấy áp lực khi nhìn vào mắt của cậu ấy vậy? Đó có phải cảm giác khi bị nhìn xuống không?
Kyle lấy lại bình tĩnh và hắng giọng một tiếng trong khi vẫn đang mang một nét mặt kỳ lạ.
「Tiếp tục câu chuyện ban nãy, mọi người nghĩ rằng ảo giác đó là do Nectar làm với sự giúp đỡ của rồng. 」(Kyle)
Gì vậy?
「Điều này không phải là đúng hoàn toàn, nhưng bây giờ đất nước vẫn còn non nớt vì sau cuộc đảo chính, các quý tộc đang cố gắng ổn định đất nước, nó không phải lúc để cho tội phạm, tưởng tượng hay dạo chơi. Còn nữa, Nectar đã được hội pháp sư vinh danh là người giải thoát chúng tôi khỏi Lời nguyền nô lệ, nhưng nhiều người vẫn coi anh là nguyên nhân của tai họa này. Ngoài ra còn cả những cáo buộc và được gửi đến hang ổ rồng. Vị thế vị trí của cậu ta hiện tại đang rất bấp bênh, nếu sảy chân một bước thì chúng ta sẽ không biết điều gì xảy ra tiếp theo……」(Kyle)
「Nên, như tôi đã nói trước đó, tôi sẽ ở cùng Lava. Cuộc khởi nghĩa đã kết thúc, tôi không cần phải giúp nữa, nên giờ tôi không cần ở đây nơi mà đã đổ thay rồi. Tôi có thể ở cạnh Lava mãi!!」(Nectar)
「…… Cảm ơn vì việc làm vô hại này, nhưng tôi đang nghiêm túc bàn về các biện pháp giải quyết. ––––Và đó, Nectar, tài năng của cậu là một thứ thực sự cần thiết để có thể phát triển vương quốc này. Cậu rất am hiểu về các vấn đề nội bộ của đất nước vậy nên, cậu là ứng cử viên hoàn hảo cho chức vụ Đại Pháp Sư để quản lý các vấn đề quân sự. Đây sẽ là điểm khởi đầu của đất nước mới này. Cậu có muốn cải thiện không, thứ ma thuật giúp chúng ta phát hiện ra các con quái vật đang tiếp cận và liên lạc dễ dàng hơn ? Chưa kể cả những tài liệu về leylines và loài rồng mà Lava-dono yêu cầu cậu tạo ra?」
「……Tôi có thể làm nó bất cứ khi nào tôi muốn. Lava ở đây, và giờ tôi muốn có them quãng thời gian quý giá khi được ở bên cô ấy.」
「Nectar, tôi phải nhắc lại bao lần nữa, anh là một con người anh cần phải tự chăm sóc cho bản thân mình. Điều này không phải là anh sẽ không bao giờ gặp lại tôi nữa. Tôi muốn trở nên giống con người hơn nên anh vẫn còn phải giúp tôi mà」
Không vấn đề gì cả nếu thỉnh thoảng câu đến gặp tôi.
Khi tôi rút tay khỏi Nectar, nhìn cậu ấy trông hơi buồn.
「Không cần phải nghĩ quá đâu. Rồi tôi sẽ có cách mà.」
「Hmm, thật không?」
Tốt thôi, tôi đoán sẽ ở đây thêm thời gian nữa, tại sao không chứ nhỉ ?
Nhưng Nectar phải rời khỏi đây. Ờm, phải rồi ha.
「Ok, chúng ta đi thôi ha?」
Hai người ngạc nhiên bởi lời nói đột ngột của tôi khi tôi chuẩn bị đi.
「Đi, mà đi đâu?」
「Lâu đài hoàng gia. Thay vì để các cậu làm sứ giả thì tôi đi gặp trực tiếp vẫn hơn phải không?」
「Tất nhiên rồi.」
「Tiện luôn, tôi muốn ăn một bữa làm bởi Nectar.」
「Tôi sẽ cố hết sức!!」
「Sẽ rất thú vị lắm đây…… Rồi, để tôi dẫn đường.」
「Uhm, làm ơn .」
Tôi xác nhận mọi thứ với Nectar, người đang mỉm cười hạnh phúc với Kyle. Kyle bắt đầu gấp tấm thảm trong khi tôi đang thực hiện một số tính toán và chuẩn bị cho ma pháp trận, cùng lúc vẽ xuống bằng móng.
Cùng lúc, một vòng tròn ma thuật bắt đầu xuất hiện bên dưới chúng tôi, chuẩn bị kích hoạt.
Tôi muốn thử dùng phép dịch chuyển một lần.
Tìm ra tọa độ chính xác luôn là một thách thức đối với tôi, đặc biệt là không biết cảnh quan nơi đến, nhưng tôi khá chắc giờ, khi tôi ở dạng này, nó sẽ dễ dàng hơn, trừ khi nhân phẩm âm vô cực.
Hai người kia nhìn qua cánh tay của tôi hướng vào vòng tròn ma thuật mà tôi đang tạo ra họ phản ứng…… cạn lời luôn.
Nectar cực kì hào hứng, còn Kyle trưng ra bộ mặt tuyệt vọng về những gì sắp xảy ra.
「Có một mô tả về một cái gì đó như thế này trong các ghi chép cổ đại, nhưng không ngờ Phép dịch chuyển thực sự tồn tại?!」
「Phải rồi, bây giờ nếu cả hai người có thể nắm tay tôi rồi để tôi tập trung, và cố gắng đừng đi ra khỏi vòng tròn ma thuật, nếu không tay chân của người sẽ nằm ở đây đó.」
「Đợi đã, bay thẳng đến Lâu đài Hoàng gia thì hơi ––––!!」
「Được rồi , “Kích hoạt!”」
Dù Kyle đang nói dở gì đó, tôi mặc kệ và khởi động ma pháp trận.