Cơn bão tuyết lại bắt đầu hoành hành trên dãy núi này không phải là điềm lành.
“Haaa…haaa…!”
“Lin, cúi xuống!”
“...!”
Lucy hét lên, Lin lập tức cúi người về phía trước tới khi eo sát ngang mặt đất.
Âm thanh kim loại rít lên, luồng gió lướt qua mái tóc cậu.
Nếu cậu không cúi xuống, hẳn Lin đã bị chặt làm đôi lăn lông lốc giữa nền tuyết này.
“Trong DLC đâu có phân đoạn này!?”
Ả succubus không chỉ thắt chặt thòng lọng quanh cổ cậu.
Dù sức bền của cậu tốt hơn người bình thường, nhưng vẫn chẳng thấm vào đâu so với Anh hùng, làm cậu hụt hơi.
Cậu chạy một mạch thoát khỏi Ephalter, chẳng dám nhìn lại một cái.
Khi ả succubus bị Lucy đánh bật vỡ lối ra, đâm vào cửa hàng bên kia đường, sự náo động đột ngột này đã thu hút lính canh và mọi người.
“Có chuyện gì vậy?”
“Lính canh! Có người bay xuyên qua tường kìa.
“Huh? Là cái tên hôm qua…?”
Cấp bách giấu Lucy vào trong áo, Lin chạy ra khỏi cửa hàng vũ khí, mọi ánh nhìn đổ dồn vào cậu.
Lin vặn não, nhìn vào ánh mắt của toán lính truy tìm cậu đêm qua.
Thật kỳ lạ.
Trong game, ả succubus đúng là có dụ dỗ người khuân vác nhưng không hề khóa cửa, cho phép gã tìm cách lẻn ra ngoài, mở ra chế độ chơi trốn tìm.
Bằng cách đó, gã có thể lẩn thoát khỏi thị trấn mà không bị bọn quỷ bắt dấu, rồi chuyển qua nhiệm vụ truy điểm chính giữa những ngọn núi tuyết.
Nhưng giờ, Lucy lại nổi giận tấn công ả succubus chặn cửa, khiến ả bị đánh bật đi xa.
Ả đã bị thương khá nặng, và vẫn chưa lộ ra khỏi đám khói bụi.
Tâm trí Lin nảy số.
Nếu để lính canh bắt được, cậu sẽ bị khống chế và rồi bị lũ quỷ trả thù.
Được rồi. Lin hạ quyết tâm.
Đánh trước lấy lợi thế nào.
Mặt Lin méo xệch, run rẩy chỉ tay, hét lớn: “Có quỷ!! Có quỷ kìa!!!’
“Cái gì!?”
“Ê ngươi! Ngươi có biết ngươi vừa nói gì không hả? Đừng có mà xằng bậy…guh!”
Tiếng xì xào chưa kịp lắng xuống, tên lính canh định gặng hỏi Lin đã bị ả succubus xuất hiện từ phía sau đâm một nhát.
Ả xé xác tên lính canh, máu vương vãi tung tóe.
Mọi người như đứng hình trước cảnh tượng siêu thực này.
“Ngươi…ngươi không phải bụng to!”
Mắt ả succubus đỏ ngầu, móng vuốt rỉ đầy máu, lườm Lin.
“Con ả đó là gì? Đủ sức đánh bay ta ra xa… Là con Anh hùng nào khác à?”
Lucy, vẫn còn ẩn mình trong áo, vỗ nhẹ vào bụng cậu.
Những chuyển động khiến Lin thoát khỏi cơn sốc, để cậu tiếp tục di chuyển.
“Aahhh! Là quỷ thật kìa! Là quỷ!! Giơ đèn hiệu lên đi!!!”
Cậu quay lại, gào bằng hết sức mình.
Nghe cậu hét lên, người dân Ephalter mới choàng tỉnh, la hét bỏ chạy.
“Quỷ kìa!!”
“Dựng đèn hiệu lên! Đốt đèn hiệu lên!!!”
“Chạy đi!!”
Sự hỗn hoạn và kinh hãi tột cùng bùng nổ, ả succubus khựng lại.
Ả muốn truy đuổi theo hai người nhưng biết dựng đèn hiệu sẽ cảnh báo tới thủ đô và tổ đội Anh Hùng chỉ trong chưa đầy nửa ngày.
Cứ thế này, ả sẽ bị lực lượng nhân loại mạnh nhất đã từng đánh bại cả Quỷ Vương truy sát.
Ả đang ở trong tình thế tiến thoái lưỡng nan: Đuổi theo đám chuột phiền toái hoặc ngăn đèn hiệu.
Ngay lúc đó, Lin thu hút sự chú ý của con quỷ.
“Kỹ năng cao cấp: Bóng đêm truy đuổi (Lv.8)”
Lin rút ra một cuộn phép từ trong túi, xé nó thi triển kỹ năng, nhanh chóng hòa mình vào bóng tối.
Tuy nhiên, những con phố phủ đầy tuyết của Ephalter vẫn để lại những dấu chân.
“Mấy con chuột này!”
Thấy cậu sử dụng kỹ năng này, ả succubus đã chắc chắn.
Cậu chính là một thành viên của tổ đội Anh Hùng, hoặc đồng minh của chúng.
Ả cho rằng chúng có thể chạy nhanh hơn đèn hiệu, nên ngay lập tức đuổi theo dấu chân.
Cuộc rượt đuổi bắt đầu chứ không hề có màn trốn tìm nào cả.
“Phù! Phù!”
Lin kiệt sức.
Cậu còn chưa lấy nổi đống dụng cụ mùa đông nữa.
Chạy như điên làm cậu đổ mồ hôi nhễ nhại, giữa ngọn núi tuyết của mùa đông khắc nghiệt này.
Cậu tay không mà chạy vào khu vực tiếp theo.
Vút!
“Ả đang lao tới từ bên trái! Chạy sang phải đi!”
Vặn người sang phải như một vũ công ba lê, tiếng kim loại lại một lần nữa xé toạc không khí, lao vào nơi cậu vừa đứng.
Không có giác quan nhạy bén của Lucy, cậu có thể đã chết vô số lần.
Dù đã kịp dùng Kỹ năng nâng cao để xóa bỏ hiện diện, cậu vẫn không có đủ thoải mái để với tay vào trong túi trang bị của bản thân.
“Chết tiệt! Phải chi có Hononima ở đây!”
Không, chỉ cần tứ chi của cô vẫn còn nguyên vẹn, cô thừa sức đè bẹp con quỷ hạ cấp kia.
Nhưng hiện tại tất cả chỉ là mong ước viển vông.
“Dừng lại ngay! Chỉ cần đưa ta sinh khí của ngươi và con ả kia, ta sẽ để ngươi sống!”
Cậu nghe giọng ả như đang ở bên cạnh mình vậy.
Lin hoảng loạn ngoảnh đầu lại trong lúc chạy, ả succubus vẫn đang đuổi theo sau, lườm cậu.
“Nhận ra ta rồi đấy à?”
Móng vuốt dày của ả cứa vào lưng Lin.
Dù chỉ là một tên khuân vác, nhưng Lin cũng là thành viên của tổ đội Anh Hùng.
“Bắt được rồi.”
Giữ chặt ả succubus bằng cơ vai và bàn tay, Lin với vào trong túi đồ bằng tay còn lại, lấy ra một lọ thủy tinh rất mỏng, đập vào móng vuốt của nó.
Xèo xèo.
“Gyaaaahhh!!”
Chai thủy tinh đựng nước thánh, loại nước tinh khiết nhất được Thánh nữ Arsil cầu nguyện mà thành.
Nước thánh thiêu cháy cánh tay của con quỷ, khói bốc lên.
Đau đớn gào thét, ả succubus đá Lin bay đi.
Cậu va vào một cái cây, lăn vài vòng, bỗng dưng không còn cảm nhận được mặt đất và lưng mình lơ lửng.
“Vách đá!”
Cậu bị hất văng tới miệng vách đá, người phủ một lớp tuyết mỏng.
Cảm giác lơ lửng quen thuộc này, Lin nghiến chặt răng.
—
“Goaaaarrr!!”
Tiếng con quỷ gầm dần dần tan biến vào khoảng không.
Lin gắng hết sức cuộn tròn lại để che chắn cho Lucy, đang nép mình vào bụng cậu.
Bộp!
“Ughh…!”
Cơ thể Lin không đáp xuống lớp tuyết mềm mà đen đủi và vào một tảng đá lớn.
Cú va chạm mạnh khiến không khí trong phổi Lin trào ra, cậu đau đớn gập người lại, nước mắt chảy dài.
“Ngươi nghĩ ngươi chạy được bao lâu? Ta biết mùi mái của ngươi rồi!”
Chạy nhanh lên, mọi thứ vẫn chưa xong đâu.
“Đừng để ta bắt được ngươi, ta sẽ giết và nuốt chửng ngươi ngay trước mắt con khốn đó!”
Bụng anh dần nóng lên.
Lucy đang phẫn nộ trước lời khiêu khích của ả succubus.
Cả Lucy và ả succubus đều đang hét lên, nhưng Lin không thể nghe ra nổi họ nói gì giữa cơn bão tuyết dữ dội, và cơn đau đớn của chính mình.
Ước gì cậu có Kỹ năng Độn thổ.
Nhưng việc đạt được nhiều hơn hai kỹ năng tối thượng, không may thay, là rất khó.
“Tối thượng: Che giấu hiện diện (Lv. Max)”
“Tối thượng: Nhẹ tựa lông hồng (Lv. Max)”
Tuy nhiên, cậu cũng không dư giả gì Kỹ năng cao cấp hay tối thượng.
Nhưng giờ không thể tiết kiệm được.
Chết ở đây, sẽ không còn cơ hội chữa lành cho Lucy nữa.
Ít nhất cậu cũng phải hoàn thành được vai trò ít ỏi của bản thân.
Cậu dùng cuộn phép xóa sự hiện diện và giảm trọng lượng của bản thân, tránh để lại dấu chân trên tuyết.
Lin nín thở, lết chân.
Di chuyển đi. Làm ơn di chuyển đi, vẫn còn chưa cả xong Chương 1 đâu!
“Guh!”
“Lin!”
Nhưng ngay khi gượng dậy, cậu ho ra máu.
Kiệt sức gục xuống, Lucy khẩn cầu.
“Lin, bỏ lại em và chạy đi. Chỉ cần ả biết em là Anh hùng, ả sẽ chỉ nhắm vào mình em thôi!”
“Tôi không làm vậy được đâu…”
“Lin!”
“Tôi sẽ không bao giờ bỏ cô lại.”
“Tại sao chứ? Tại sao anh lại…?”
Nếu không có cô, thế giới này sẽ chết.
Nhưng hơn cả những lý do đó, Lin không muốn bỏ lại Lucy ở chỗ này.
Cậu không thể giải thích, nhưng quyết tâm không thể lay chuyển ấy đã hằn sâu trong cậu rồi.
Ở một thời điểm nào đó trên cuộc hành trình, cảm xúc mãnh liệt đã trở về trái tim vốn bình lặng của cậu đã quá lâu.
“Khụ! Khụ!”
Cậu liên tục ho.
Máu không ngừng tuôn, trào ra liên tục.
Nội tạng bị thương rồi sao?
Đầu cậu choáng váng. Tầm nhìn mờ dần, không thể tập trung.
Lin loạng choạng vài bước rồi lại ngã xuống.
Tới giới hạn rồi.
‘Dù có vậy, tôi vẫn sẽ ở bên cô.’
Tới giới hạn rồi.
‘Ngươi không tiến lên được nữa đâu.’
Tới giới hạn rồi.
‘Nơi này, chỗ này chính là giới hạn của ngươi.’
Đây là…giới hạn rồi sao?
‘Bỏ cuộc và chấp nhận đi.’
Kể cả có như vậy.
‘Dù có như vậy, tôi vẫn quan tâm tới cô ấy.’
“Tôi đã nói tôi sẽ làm được…!”
Mình không thể chấp nhận được.
“Tôi đã nói tôi sẽ tiến lên…!”
Tôi đã hứa với cô như một người đồng đội.
“Tôi sẽ làm được…!”
Cốt truyện vẫn tiếp diễn suôn sẻ, nhưng các tiểu tiết lại khác biệt hoàn toàn.
Và trước khi mạch truyện chính còn chưa kịp diễn ra, những ký ức khốn khổ từng giày vò cậu lại ùa về.
Thật là một ngày kỳ lạ.
Hôm nay, trái tim sôi sục này không thể bình lặng lại.
Lin nhấc chân lên.
Cậu gượng đầu dậy, nhìn về phía trước.
Miệng đã nhốm đầy máu, cậu không bận tâm, hít lấy một hơi thật sâu luồng không khí lạnh lẽo.
“Ha…?”
Lin cười nhạt, nhận ra thứ ở phía trước.
“Thật nực cười.”
Lucy cũng không biết nói gì trước điệu chế giễu bất thường của cậu.
Một khoảng không tối tăm, trống rỗng hiện ra ngay trước họ, bên cạnh lối vào có một bia đá nhỏ khắc biểu tượng cây thánh giá tỏa ra vầng hào quang.
Biểu tượng của Nữ thần.
Hang động này chính là nơi cất giữ thần dược phục hồi cho Lucy.
“Tìm ra rồi.”
Nhưng lối tắt tiện lợi đến mức vô lý này, cứ giống như từ trong game ra vậy.